Vén Bào - Chương 21

Vén Bào Chương 21
Edit: Juri

Beta: Haf

“Cửu ca…” Lan Tiểu Xuyên cong eo lên, đầu ngón chân cuộn tròn. Miệng huyệt của cậu tràn đầy dịch thể sền sệt, tiểu huyệt ẩm nhuyễn co lại chờ đợi Thường Cửu xâm phạm.

“Thật không nỡ làm em.” Thường Cửu cẩn thận vòng qua eo Lan Tiểu Xuyên, lấy ngón tay đem huyệt đạo của cậu căng ra một chút, càng nhiều dâm thủy chảy vào lòng bàn tay hắn, “Thời kỳ động dục mới qua đi, giờ trở lại, lại phải cực khổ một hồi rồi.”

“Em không sợ… Em phải cho Cửu ca đâm…” Lan Tiểu Xuyên cúi đầu nhìn tiểu huyệt của mình bị ngón tay Thường Cửu tách ra, “Em là của Cửu ca…”

Thường Cửu nghe vậy nhịn không được động thân tiến vào, Lan Tiểu Xuyên đột nhiên ngồi thẳng người, hô hấp tràn đầy tiếng rên rỉ run rẩy. Bên trong đôi mắt mở to chứa vài giọt nước mắt động tình. Thường Cửu tiến vào rất chậm, cắn răng một chút lại một chút tách huyệt đạo ẩm nhuyễn ấm áp của Lan Tiểu Xuyên ra, cuối cùng chen vào khoang sinh sản ôm cậu thở dốc.

“Cửu ca em rất thích anh…” Lan Tiểu Xuyên đỡ hai tay Thường Cửu, nức nở.

“Tôi cũng rất thích em.” Trên mặt Thường Cửu rốt cục cũng lộ ra chút ý cười, “Đừng nghĩ lung tung nữa, để tôi cho em ăn no.”

Lan Tiểu Xuyên siết chặt đồng phục bệnh nhân khéo léo gật đầu, phiền hà cởi bỏ quần lót, sau đó liền ngồi trở lại trên rễ căn dục vọng sưng to. Thường Cửu động eo đánh đưa, đâm vừa sâu vừa ôn nhu, vừa vặn có thể động viên Omega đang mang trên mình đầy rẫy các vết thương. Tin tức tố thơm ngọt của Lan Tiểu Xuyên hòa lẫn với mùi máu tanh không thể xua đi được trong không khí, Thường Cửu đoán đó là mùi của vết thương trên đầu gối cậu đang chảy máu, hoặc là mùi của vết thương hắn tạo ra khi cắn tuyến thể của cậu. Tóm lại là, tiểu Omega đáng thương đang rúc trong lồng ngực Thường Cửu hiện tại cùng với người sáng nay còn vui vui vẻ vẻ bước ra khỏi cửa cứ như là hai người khác nhau.

Thường Cửu lần đầu tiên cảm thấy hoảng loạn, không biết mình đời này còn có thể nhìn thấy Lan Tiểu Xuyên không buồn không lo, khuôn mặt luôn mang nụ cười hay không. Lan Tiểu Xuyên kia, người đã từng đứng ở trong vườn tưới hoa rồi ngẩng đầu mỉm cười với hắn, có khả năng đã chết mất rồi.

Ánh sáng xuyên qua ô cửa sổ, chiếu lên bộ đồng phục bệnh nhân rộng thùng thình của Lan Tiểu Xuyên, che lại thân thể dâm mỹ đầy mồ hôi, theo nhịp đỉnh lộng của Thường Cửu dần thấm ướt quần áo.


“Cửu ca, anh… Anh nhẹ chút…” Lan Tiểu Xuyên đỡ vai Thường Cửu, mặt dâng lên vài tia đỏ ửng, “Em muốn… Muốn tới rồi…”

Thường Cửu khóa eo Lan Tiểu Xuyên lại, cùng tiếng kêu nghẹn ngào của của cậu mà thô bạo ra vào, dục vọng chen vào khoang sinh sản mềm mại nghiền ép huyệt thịt yếu đuối. Lan Tiểu Xuyên động tình đến đầu đầy mồ hôi, móng tay khảm vào vai Thường Cửu, sau đó sợ hãi hét lên rồi cao trào, cả người ngã oặt vào lồng ngực Alpha.

“Tiểu Xuyên, còn muốn không?” Thường Cửu bị huyệt đạo Omega kẹp chặt tới nỗi giọng khàn đi.

Lan Tiểu Xuyên mơ mơ màng màng gật đầu, mông thịt lại lần nữa bị nắm lấy mở ra, tính khí nóng bỏng không ngừng chen vào huyệt thịt, côn thịt tiến vào khoang sinh sản non mềm đang co rút.

“Cửu ca… Anh dùng chút lực…” Lan Tiểu Xuyên nằm nhoài trên bả vai Thường Cửu tự lẩm bẩm, “Đem em làm… Làm hỏng đi…”

“Tôi làm sao cam lòng?” Thường Cửu cắn cắn môi dưới của cậu trừng phạt, động thân đâm xuyên, Lan Tiểu Xuyên sảng khoái đến sợ hãi kêu lên liên tục, mông thịt xóc nảy trập trùng trên người Thường Cửu, không lâu sau thì bắn ra.

Lúc này Thường Cửu không chờ cậu kịp mở miệng, đã mạnh mẽ tiếp tục va chạm, Lan Tiểu Xuyên bưng bụng dưới phát run, khóc lóc cáu kỉnh: “Hỏng… Muốn hỏng rồi…”

“Còn chưa hỏng.” Lòng bàn tay Thường Cửu đè lên mu bàn tay Lan Tiểu Xuyên, “Tôi còn chưa cho em ăn no sao.”

Lan Tiểu Xuyên nghe vậy đem đầu đặt ở bả vai Alpha, cái mông bị đâm đến thẳng động không ngừng, dâm thủy ấm áp thuận theo bắp đùi chảy xuống, thấm xuống ga giường tràn đầy chất lỏng dâm mỹ.

“Thật phồng…” Lan Tiểu Xuyên hừ nhẹ cắn vai Thường Cửu, dùng răng nanh mài khiến Alpha nhịn không được bật cười đem người ôm vào trong ngực.

“Cửu ca, anh sao lại to như vậy…” Thời kỳ động dục khiến đầu óc Lan Tiểu Xuyên trở nên mê man, trong lòng nghĩ cái gì ngoài miệng liền nói cái đó, “Vẫn còn cứng như thế…”

Thường Cửu nghe được, thân thể liền nổi lên một trận tê ngứa, cứ như là bị mèo cào, ôm lấy eo Lan Tiểu Xuyên ôn nhu ra vào, trong miệng lại hỏi: “Thích tôi không?

“… Thích.” Lan Tiểu Xuyên nỉ non đáp lại.

“Sợ không?” Thường Cửu đem cậu ôm càng chặt hơn.

Lan Tiểu Xuyên cong mông lên một chút, phát run: “Sợ…”

Tim Thường Cửu nhói lên như bị kim đâm, ôm Lan Tiểu Xuyên hôn môi loạn xạ: “Tiểu Xuyên của tôi, đừng sợ, sau này tôi sẽ che chở em.”

Lan Tiểu Xuyên rưng rưng lắc đầu, không đáp lời, chỉ vòng tay qua chặt chẽ ôm cổ Thường Cửu, khóc đến hai mắt đỏ bừng gắt gao nhìn chằm chằm mặt Thường Cửu, sau đó đến gần hôn Alpha, dùng hết khí lực của mình để chui vào lòng Thường Cửu, chọc Thường Cửu ngứa đến nỗi khiến hắn càng đâm càng dùng sức. Lan Tiểu Xuyên bị tình triều nóng rực thiêu đến gần như ngất đi, miệng huyệt liên tục chảy nước ra bên ngoài, rất nhanh liền co giật rồi bắn ra.

“Cửu ca… Em nằm úp sấp…” Lan Tiểu Xuyên vẫn còn đang trong dư vị cao trào, nói mớ.

“Không cho.” Thường Cửu đem cậu ôm lại vào trong ngực, mở hai chân cậu, “Đầu gối em bị thương.”

Lan Tiểu Xuyên xoay cổ, nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, sau đó bị Thường Cửu từ phía sau mạnh mẽ đâm lên. Alpha âu yếm cùng với đỉnh lộng đều mang đầy tính xâm lược, Lan Tiểu Xuyên trên người mỗi một tấc da dẻ đều bị Thường Cửu sờ không chừa một chỗ, miệng huyệt sưng tấy bị đầu ngón tay nhấn đến hấp động không ngừng, ngậm lấy căn dục vọng dữ tợn mà chảy nước.

“Tiểu Xuyên, có mệt không?” Thường Cửu thấy sắc mặt cậu hơi uể oải thì không khỏi đau lòng.


“Em còn muốn.” Lan Tiểu Xuyên lại chủ động mở hai chân, hôn hầu kết Thường Cửu, “Em muốn Cửu ca chen vào, em muốn Cửu ca đem em đâm hỏng…”

Thường Cửu nghe vậy thở dài, đè bắp đùi Lan Tiểu Xuyên lại: “Hồ đồ.” Nói xong lại thẳng người nâng mông Omega đâm vào. Dục vọng sưng to không ngừng thẳng tiến khoang sinh sản ấm nóng, đem Lan Tiểu Xuyên thao lộng đến cả người phát run, sau đó lại há miệng ngậm lấy đầu vú phấn nộn của cậu.

Lan Tiểu Xuyên lập tức rơi xuống giọt nước mắt, Thường Cửu chưa từng dùng lưỡi liếm nhũ hoa của cậu bao giờ. Sau khi Lan Tiểu Xuyên bị đánh dấu, hai đầu nhũ đều mẫn cảm đến cực điểm, vừa bị ngậm vào nhất thời cả người như bị một dòng điện xẹt qua, từ đầu đến chân đều tê dại.

“Tiểu Xuyên…” Thường Cửu thay phiên liếm núm vú sưng phồng, giữa răng môi tựa hồ như tràn ngập hương sữa, “Tiểu Xuyên, tôi lại cho em ăn no.”

Lan Tiểu Xuyên khóc lóc gật đầu, hai chân tách ra thật lớn để cho Thường Cửu tiến vào, sau đó liền co giật cao trào theo nhịp đỉnh lộng của hắn, tiện đà bị Thường Cửu dùng sức va chạm, khoang sinh sản rất nhanh bị tinh dịch sền sệt rót đầy.

Lan Tiểu Xuyên mềm nhũn trượt xuống giường bệnh thở dốc, thân thể tràn đầy dấu hôn bị đồng phục bệnh nhân che khuất hơn nửa, Thường Cửu vươn mình êm ái nhào nặn mông thịt của cậu, không nghĩ tới Lan Tiểu Xuyên lại chủ động dùng chân quấn lấy hông của mình, kêu rên đem khí cụ bán cương ăn vào huyệt đạo.

“Tiểu Xuyên?” Thường Cửu ôm cậu nhẹ nhàng quơ quơ.

“Cắm vào… Thoải mái…” Lan Tiểu Xuyên vươn mình một lần nữa khóa ngồi ở eo Thường Cửu, hai chân tinh tế ở trên giường lắc qua lắc lại, nửa người trên cũng không dám lộn xộn, lại ngơ ngác nhìn ánh nắng vàng nhạt đung đưa như nước chảy trên bệ cửa sổ, ngây người nửa ngày.

Thường Cửu giơ tay sờ sờ gò má cậu, lại cách đồng phục bệnh nhân mò bộ ngực phồng lên của cậu, mò xong tay liền lướt xuống hai mông, Lan Tiểu Xuyên rốt cục cũng chịu quay đầu lại, cúi người nằm nhoài trên ngực Thường Cửu ngập ngừng nói: “Cửu ca, em thích anh.

“Tôi biết.” Thường Cửu nắm chóp mũi cậu than nhẹ.

“Cửu ca anh không biết, em rất rất thích anh…” Lan Tiểu Xuyên đem mặt chôn trong lòng Thường Cửu khóc thút thít, “Mọi người cũng không biết… Mọi người đều không biết em yêu anh nhiều bao nhiêu…”

“Tiểu Xuyên…” Thường Cửu ấn gáy cậu hôn lên hai gò má tràn đầy nước mắt, “Tôi biết là được rồi.”

“Cửu ca.” Lan Tiểu Xuyên nghiêng đầu cắn ngón tay Thường Cửu, hàm hồ hừ nhẹ.

“Lan Tiểu Xuyên, em khiến tôi đau lòng muốn chết.” Thường Cửu xoa đôi mông tràn đầy vết hồng của Omega nhẹ nhàng đỉnh lộng.

Lan Tiểu Xuyên thoải mái ngủ gà ngủ gật, tình triều ấm áp chảy ngược chảy xuôi trong thân thể cậu, khiến cái đầu đang rối như tơ vò của cậu bỗng nhiên nảy ra ý định hát hí khúc cho Thường Cửu nghe.

Thường Cửu không thích cậu xướng những bài kịch nam thê thê thảm thảm, nhưng hiện tại trong đầu Lan Tiểu Xuyên chỉ còn mỗi “Mẫu Đơn đình”.

“Ra là muôn sắc màu đang nở rộ, vậy mà tựa cảnh người bỗng tàn phai, ngày nhân gian mỹ cảnh, người trở lại, tưởng chuyện vui nhà ai tỏa khắp vùng…”

“Tiểu Xuyên, tôi không cho phép em xướng.” Thường Cửu nắm gáy cậu thô bạo hôn.

Lan Tiểu Xuyên nắm đồng phục bệnh nhân khóc thút thít, giãy dụa một hồi, bắp đùi dính nhơm nhớp, vừa mới nhúc nhích đã bị đâm đến động tình, cả người phát run.

“Tiểu Xuyên, tôi không mong em trở nên dũng cảm, tôi chỉ muốn em luôn ở bên tôi.” Thường Cửu đem cậu ôm thật chặt vào ngực, “Tiểu Xuyên, cho dù em muốn rời khỏi tôi, tôi cũng sẽ không cho em đi.”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận