Tại thành phố Bath,thuộc nước Anh
Gương mặt Eric(bố Hạ Di) ánhlên vẻ vui vẻ yêu đời lạ thường,anh cầm chiếc giỏ xách mà chạy nhưbay đến phòng của vợ mình,Freya(mẹ Hạ Di) gương mặt tuy hơi tiều tụynhưng môi cô không ngừng mỉm cười,đứa bé trên tay cô là cả một thếgiới nhỏ bé.Eric thở hồng hộc,anh vội đến bên ôm đứa bé từ tay Freya,gươngmặt hồng hào của nó khiến cho anh không thể nào kìm nổi nước mắt.
-Lưu Hạ Di,tên con sẽ là LưuHạ Di
Freya mỉm cười xanh xao nhìnEric,nụ cười của anh như ánh nắng hạnh phúc cho sự mệt mỏi của côbây giờ.Năm tháng qua đi,cả 3 đã dọn về gia đình nhà ngoại của Hạ Diở Việt Nam để sinh sống,đến bữa tiệc sinh nhật lần thứ 7 của HạDi,con bé mặc chiếc váy màu hồng chạy tung tăng trong nhà,đầu độichiếc mũ chóp sinh nhật,đang nô đùa thì Hạ Di đụng phải một cậu bécao hơn cô một cái đầu,gương mặt rất điển trai,làn da trắng như hoasứ,gương mặt lại lạnh lùng đến bất ngờ.Hạ Di ngã sóng soài dướiđất,cô bé cố gắng gượng dậy
-Này anh ơi,anh đến dự tiệcsinh nhật của em hả,mẹ em có nói anh là con trai của cô Emma và chú Jacob,Đáp lại câu hỏi của Hạ Di là cái gật đầu lạnh lùng của ChấnHưng,cả hai nhìn nhau một lúc lâu thì có một cậu bé khác chạytới,với nét tinh nghịch đáng yêu,miệng thì cười toe toét.
-Cậu là Lưu Hạ Di đúngkhông,mình tên là Viên Hạo Nhiên,đây là anh trai mình tên là Viên ChấnHưng
-À…vậy hả,vậy mình cùng đichơi đi
Nói rồi Hạ Di kéo cả haiđến một gốc cây cổ thụ lâu đời trong căn biệt thự nhà mình,ở đó HạDi mải mê nhặt những chiếc lá đủ màu sắc rơi vương vãi ở gốc cây,ChấnHưng kéo Hạo Nhiên ra một góc khuất
-Sao em lại niềm nở với connhỏ đó,ông nói chúng ta chỉ tiếp cận nó vì bông hoa thôi-Chấn Hưnggắt gỏng
-Nhưng bạn ấy dễ thươngmà,em muốn chơi với bạn ấy cơ
-Em….
Nói rồi Hạo Nhiên cũng ngồicúi xuống nhặt những chiếc lá cùng với Hạ Di,Chấn Hưng thì thở dàinhìn như một ông cụ non.Rồi anh cũng cúi xuống nhặt những chiếc lámàu vàng đỏ.
Một thời gian sau
-Nhờ anh chị trông con bégiùm cho vợ chồng tôi,gia đình tôi phải đi xa nhưng lại không dám đưangười ngoài giữ giúp vì sợ….-Freya lo lắng
-Không sao đâu,tôi sẽ chăm sóccon bé kĩ càng mà
Emma nắm chặt tay củaFreya,cả hai đã là bạn thân từ rất nhiều năm,có thể nói từ khi cảhai còn quấn bỉm.Và thế là Hạ Di chuyển sang căn biệt thự của giatộc Viên,sự xuất hiện của Hạ Di khiến cho Hạo Nhiên rất vui mừng.Ngàyqua ngày bọn họ trở nên thân thiếtvới nhau nhiều hơn,Hạo Nhiên ngày càng thích Hạ Di hơn và trong lòngChấn Hưng cũng có gì đó gọi là thích thú với cô bé ấy.
Có hôm nọ Chấn Hưng đangngồi đọc sách trong thư viện,Hạ Di do quá chán nên tự mình đi langthang trong khu hành lang,cô tự mở cửa bước vào trong thư viện
-Tại sao vào mà không gõcửa,không biết phép tắc lịch sự tối thiểu là gì à???-Chấn Hưngquát làm Hạ Di hoảng sợ nhưng miệng cô vẫn tươi cười
-Đây là câu thứ 29 anh nóivới em trong khoảng thời gian một tháng em ở đây đấy
Chấn Hưng nghe thấy thìkhựng lại,trong lòng cậu con trai thần đồng này bỗng dấy lên một cảmgiác thích thú kì lạ với cô bé đáng yêu hay cười này.Anh đóng quyểnsách lại,môi nở một nụ cười nhẹ
-Ngươi đúng là con bé lẻomép nhất ta từng thấy
-Đây là câu 30-Hạ Di đưa bangón tay lên mỉm cười
Chấn Hưng lắc đầu
-Ngưng việc đếm này lạiđi,ngươi có muốn đi ngắm cảnh với ta không?
-Được chứ,anh sẽ không mắngem như mọi khi anh thường làm chứ?
-Tất nhiên rồi
Chấn Hưng kéo tay Hạ Di đimột đoạn đường khá xa khu biệt thự,băng qua khuôn viên đầy hoa,sau cánhcửa được kết lại bằng những nhành hoa hồng,là một đồi cỏ cao,từphía trên có thể nhìn thấy toàn cảnh phía dưới ngọn đồi,những ngôinhà san sát nhau ngoài bức tường cao và dày của ngôi biệt thự.Trêncây cổ thụ là hai chiếc xích đu bằng gỗ,Chấn Hưng và Hạ Di ngồi đuđưa,ánh hoàng hôn chiếu vào vàng óng ánh
-Anh Chấn Hưng này,em ấy nha…emrất là thích anh luôn ý
-Ừm,anh hứa sẽ luôn bảo vệbé Hạ Di,anh đã được hứa hôn với em mà
Hai đứa trẻ hướng ánh nhìnra xa xăm,ánh hoàng hôn cứ tiếp tục buông dần.1 tháng sau Freya và Erictrở về,bọn họ đón Hạ Di về nhà với sự nuối tiếc của cả Hạo Nhiênvà Chấn Hưng
Đó cũng là những ngàytrước khi cuộc chiến tranh giành bông hoa bắt đầu.Sự mưu tính của ôngViên-chủ gia tộc Viên lúc bây giờ độc ác vô cùng,ông ta đã thao túng hàngloạt gia tộc ma cà rồng khác cùng lao vào thâu tóm bông hoa quý giámà gia tộc Lưu đang gìn giữ.Trong đó có cả gia tộc La,một trong nhữnggia tộc lớn nhất nhì trong giới ma cà rồng.
3 năm sau, 3 năm được sốngtrong yên bình,Hạ Di trưởng thành hơn,cô bé trở nên xinh đẹp hơn bấtcứ cô gái nào,không có ai có thể có được những đường nét tuyệt vờiấy.Ông Lưu rất yêu thương đứa cháu ấy nhưng ông càng lo sợ hơn cho sựan nguy của nó vì ông đang nắm giữ một thứ quý giá mà vạn ngườimuốn có.
Hạ Di mặc chiếc đầm màutrắng,3 năm qua cô đã liên lạc rất nhiều với Chấn Hưng và HạoNhiên,cả ba thường hẹn nhau đi chơi ở khu công viên,giải trí.Hôm naycũng vậy,họ cũng hẹn nhau ra khu công viên thường chơi,nhưng khác lạ làlại có sự xuất hiện của một cậu bé trông rất điển trai và khác lạvới màu tóc bạc trắng,thấy Hạ Di,Hạo Nhiên vẫy tay
-Hạ Di,tới rồi à!-Hạo Nhiênnói
-Ừm,mà người này là ai vậy?-HạDi hướng ánh nhìn về phía Levi.Cậu tự động bước tới cầm bàn taycủa Hạ Di lên hôn chụt làm cô bất ngờ rụt tay lại
-Anh tên là Levi
-Oa,lần đầu tiên em được gặpđược người có mái tóc tự nhiên màu trắng đấy,từ nay em là fan hâmmộ của anh
Khác với vẻ nhút nhát ban đầu Hạ Di có vẻrất thích thú khi gặp gỡ Levi,cả 4 bọn họ sau này trở thành nhữngngười bạn những người anh em rất thân thiết.Lúc đó,cả 4 đều đang trênđường trở về nhà Hạ Di,lúc mở cổng ra thì một cảnh tượng kinhhoàng,những xác chết nằm rải rác trong căn biệt thự,máu đỏ tươitrải khắp căn nhà,mùi máu xộc lên khiến Hạ Di,Chấn Hưng và Hạo Nhiênkhó chịu.Bỗng một bàn tay chứa thuốc mê bịt miệng Levi và Hạo Nhiênlại làm cả hai ngất xỉu,bàn tay ấy cũng tính chộp lấy Chấn Hưngnhưng anh phản xạ nhanh chóng khống chế được và đánh tên đó ngấtxỉu.Hạ Di rưng rưng nước mắt chạy khắp nơi để tìm bố và mẹ nhưngchẳng thấy họ đâu làm cô hoang mang đến tột độ