-Ui da,sao đau bụng vầynè-Xuyến Chi mặt xanh như tàu lá chuối
-Thôi sao rồi,cậu ăn gìbậy bạ à?
-Ừm,chắc vậy rồi để tớđi vệ sinh chút
-Ừm
Xuyến Chi chạy nhanh rakhỏi hồ bơi.Trong lúc cô đang ở trong nhà vệ sinh thì nghe tiếng nóibên ngoài
-Cậu bị đau bụng hả XuyếnChi?
Serena lấy thỏi son ra bôibôi lên môi,gương mặt vô cùng xảo quyệt
-Ừm,Serena hả?
-Ừm,thôi tớ đi trước đây
-Ừ
Serena bước ra khỏi nhàvệ sinh,cô cười xảo quyệt nhìn vào trong nhà vệ sinh
“Mày là cảnh 1 trong kếhoạch tuyệt vời của tao đấy,mấy con nhỏ ngu xuẩn”
Mộtlát sau Xuyến Chi quay trở lại,gương mặt cô trông cũng khá hơn,cả haingồi trò chuyện cho đến hết tiết,xa xa là gương mặt thỏa mãncủa Serena
-Ôi trời ơi,đâu mất rồi?
Serena lục tung chiếc cặpcủa mình lên,đổ cả ra trên bàn,cố gắng lục lọi tìm một thứ gìđó,mấy học sinh khác cũng nhoi nhoi lên bàn tán
-Cậu bị mất gì thế?-Mộtcô bạn tóc dài hỏi
-Chiếc nhẫn…chiếc nhẫncủa tớ
-Ôi trời ơi,chiếc nhẫn kimcương của cậu ấy à,để đâu mà mất?
Cô bạn ấy cũng xuýt xoalên khi nghe thấy,mọi người trong lớp đều biết Serena có đeo một chiếcnhẫn kim cương De Beers có thể gọi là niềm mơ ước của nhiều người.Đólà chiếc nhẫn làm bằng platinum bóng loáng ôm lấy viên kim cương 9carat ở giữa.Giá trị của chiếc nhẫn lên đến 1.83 triệu đô la mĩ.Aitrong lớp cũng nhiều lần đến tra hỏi về chiếc nhẫn của Serena.Nay nóbị mất cắp chắc chắn sẽ là một tội nặng khó bỏ qua đây.Đúng lúcấy cô Valerie bước vào
-Làm gì mà lộn xộn thếnày,lớp trưởng đâu sao không ổn định lớp hả?-Cô Valerie hét lên khithấy tình trạng lộn xộn của lớp
-Thưa cô,bạn Serena bị mấtđồ-Cô bạn lớp trưởng nhanh nhảu đứng dậy báo
-Cái gì,em mất gì hảSerena?
-Dạ,chiếc nhẫn kim cươngcủa em-Serena nước mắt lưng tròng
-Cái gì chứ,để đâu màlại mất,em có nhớ là mình để quên ở đâu không?
-Trước khi đi bơi em đã tháonó ra bỏ vào cặp mà,giờ em tìm thì chẳng thấy ở đâu nữa
Cả lớp học nhốnnháo,xào xáo hết cả lên,cô Valerie đập thước rầm xuống bàn
-Tất cả trật tự,vậy thìthủ phạm chỉ có thể là thành viên trong lớp ta thôi.Vậy trong khi đanghọc bơi có em nào tự tiện đi ra ngoài không?
Mọi người nhìn nhau vớiánh mắt ái ngại,ai cũng xì xào,chỉ trỏ nhau.Bỗng Âu Tiểu Choi đứngphắt dậy
-Thưa cô,em biết ai đã tựtiện ra ngoài trong lúc học bơi ạ?
Ánh mắt cô Valerie khẽnhăn lại
-Ai vậy,em có thể nóiđược không?
-Đó là…Tiết Xuyến Chi
Vừa lúc đó,Hạ Di vàXuyến Chi vừa bước vào,cô Valerie nhìn cả hai với ánh mắt ái ngại
-Cả hai em đi đâu mà giờmới vào lớp hả?
-Dạ,chúng em phải thay đồnên hơi lâu tí ạ
Cả lớp nhìn trừng trừngvào Xuyến Chi khiến cô cảm thấy sợ hãi
-Mà sẵn có em ở đây tôihỏi,có phải trong giờ học bơi em đã xin tự tiện ra ngoài đúng khôngXuyến Chi?
-Vâng ạ!
Xuyến Chi gật đầu,cả lớpồ lên như đồng ý với suy nghĩ của mọi người bây giờ trong đầu
-Lớp ta vừa bị mất cắpvà bị mất ngay trong tiết học bơi và em là người đã xin ra ngoài chonên tôi có thể khám cặp em được không?
Xuyến Chi bất ngờ nhưng côcũng chạy nhanh tới cặp mình,mở hết các ngăn cặp ra,đổ hết sách vởra,lúc mở ngăn cuối cùng ở ngoài thì một vật sáng bóng rơi xuốngngay dưới chân cô.Serena nhanh nhảu nhặt lên
-Đúng là nhẫn của em rồi
Cả lớp xì xào ngày càngto hơn,Hạ Di thì ngạc nhiên
-Không phải bạn ấy thưacô,lúc ấy Xuyến Chi bị đau bụng nên mới xin ra ngoài để đi vệsinh,không phải bạn ấy thưa cô
Hạ Di vội vàng phân buađể biện minh cho cô bạn tội nghiệp của mình
-Vậy lúc cô ta đi vệ sinhcô có đi theo không,hay cô muốn làm đồng phạm với cô ta?
Giọng của Âu Tiểu Choivang lên vanh vách,Xuyến Chi xám mặt lại,cô đăm đăm nhìn xuống chânmình mà không dám ngước mặt lên
-Lúc đó…có cậu mà,lúctôi ở nhà vệ sinh,cậu cũng có ở đó mà
Xuyến Chi run run nhìnSerena nhưng đáp lại chỉ là ánh mắt hờ hững của Serena
-Cậu nói gì vậy hả,tôicó gặp cậu trong nhà vệ sinh bao giờ đâu
-Cậu….
Xuyến Chi đơ người khi ngheSerena nói như thế,xung quanh mọi người cũng xì xào bán tán,hướngánh nhìn căm ghét về phía của Xuyến Chi
-Tang chứng,vật chứng đãrõ ràng ngày mai em mời phụ huynh lên đây cho tôi
Xuyến Chi chạy ào ra khỏilớp,Hạ Di cố gắng gọi lại nhưng Xuyến Chi đã chạy khuất sau hànhlang.Xuyến Chi đụng phải Hạo Nhiên,cậu bắt gặp ánh mắt đỏ hoe của côthì ngạc nhiên
-Này,cô bị làm sao vậy?
Xuyến Chi chỉ vội chạynhanh đi mà không trả lời câu hỏi của Hạo Nhiên.Không khí trong lớptrùng xuống,ai nấy đều cố gắng bàn tán xì xào,Âu Tiểu Choi vàSerena nhìn nhau với ánh mắt thỏa mãn như báo rằng bước đầu tiên củakế hoạch đã thành công.
Hạ Di không nói gì,cảbuổi học cô cứ như người vô hồn,trên ghế cô giống như có lửa khiến côchẳng thể nào mà ngồi yên được
“Chắc chắn không phải doXuyến Chi làm,chắc chắn không phải”
Hết tiết học Hạ Di chạymột mạch tới nhà của Xuyến Chi,bấm chuông và gọi cửa nhưng chả ai ramở cả,điện thoại của Xuyến Chi cũng tắt nguồn chẳng thể liên lạcđược.Hạ Di chạy lòng vòng xung quanh để kiếm,cuối cùng thì cũngthấy Xuyến Chi đang ngồi gục đầu trên chiếc xích đu ở gần đó.Hạ Dimừng rỡ chạy tới
-Tớ tìm cậu khắp mọinơi,cậu đã đi đâu vậy hả?
Xuyến Chi chỉ im lặng màkhông nói gì cả
-Đi đi-Xuyến Chi lạnh lùngnói
-Cậu nói gì vậy hả?-HạDi bất ngờ
-Tôi nói cậu đi đi,sau nàycũng đừng làm bạn với tôi nữa,tôi là một đứa ăn cắp không đáng đểcậu chơi chung đâu
-Cậu nói cái gì vậyhả,tớ tin cậu,tớ biết chắc chắn cậu không phải là người làm điềuđó
-Im đi
Xuyến Chi chạy ào ra khỏikhu công viên để lại một mình Hạ Di rưng rưng nước mắt đứng ở đó,côngạc nhiên vì thái độ của Xuyến Chi
Trong điện thoại củaXuyến Chi hiện lên cuộc đối thoại
Serena: tôi sẽ bỏ quachuyện này và sẽ bảo với cô là không mời phụ huynh của cậu
Xuyến Chi: nhưng tôi đâu cólấychiếc nhẫn đó
Serena:tang chứng vậtchứng rành rành đó mà còn cãi à,cậu không sợ bố mẹ cậu sẽ mấtniềm tin ở cậu à,còn ghi vào học bạ nữa.Nếu cậu làm theo lờitôi,tôi hứa sẽ không để những việc đó xảy ra
Xuyến Chi: làm theo điềugì?
Serena: từ nay không đượclàm bạn với Lưu Hạ Di nữa,hãy tránh xa con nhỏ đó ra
Xuyến Chi: tại sao chứ?
Serena: cậu sẽ làm trái lờitôi sao,cứ động não đi