Thuận Thiên Kiếm - Rồng Không Đuôi - Chương 10: Hồi bốn (1)
Chương trước- Chương 1: Tự chương
- Chương 2: Hồi một
- Chương 3: Hồi hai (1)
- Chương 4: Hồi hai (2)
- Chương 5: Hồi ba(1)
- Chương 6: Hồi ba(2)
- Chương 7: Hồi ba (3)
- Chương 8: Hồi ba (4)
- Chương 9: Hồi ba (5)
- Chương 10: Hồi bốn (1)
- Chương 11: Hồi bốn (2)
- Chương 12: Hồi năm (1)
- Chương 13: Hồi năm (2)
- Chương 14: Hồi năm (3)
- Chương 15: Hồi sáu (1)
- Chương 16: Hồi sáu (2)
- Chương 17: Hồi sáu (3)
- Chương 18: Phụ chương: Bàn về nguồn gốc của người Việt Nam (1)
- Chương 19: Hồi bảy (1)
- Chương 20: Hồi bảy (2)
- Chương 21: Hồi bảy (3)
- Chương 22: Hồi bảy (4)
- Chương 23: Phụ chương: Bàn về người con gái trong đời sống văn hoá Việt Nam (2)
- Chương 24: Hồi bảy (5)
- Chương 25: Hồi bảy (6)
- Chương 26: Hồi bảy (7)
- Chương 27: Ngoại truyện: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (1)
- Chương 28: Hồi tám (1)
- Chương 29: Hồi tám (2)
- Chương 30: Hồi tám (3)
- Chương 31: Hồi tám (4)
- Chương 32: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (2)
- Chương 33: Hồi tám (5)
- Chương 34: Hồi tám (6)
- Chương 35: Hồi tám (7)
- Chương 36: Hồi tám (8)
- Chương 37: Hồi tám (9)
- Chương 38: Hồi tám (10)
- Chương 39: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (3)
- Chương 40: Hồi chín (1)
- Chương 41: Hồi chín (2)
- Chương 42: Hồi chín (3)
- Chương 43: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (4)
- Chương 44: Hồi chín (4)
- Chương 45: Hồi chín (5)
- Chương 46: Hồi chín (6)
- Chương 47: Hồi chín (7)
- Chương 48: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (5)
- Chương 49: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (6)
- Chương 50: Hồi chín (8)
- Chương 51: Hồi chín (9)
- Chương 52: Hồi chín (10)
- Chương 53: Hồi chín (11)
- Chương 54: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (7)
- Chương 55: Hồi chín (12)
- Chương 56: Hồi chín (13)
- Chương 57: Hồi mười (1)
- Chương 58: Tiền truyện hồi hai (1)
- Chương 59: Hồi mười (2)
- Chương 60: Hồi mười (3)
- Chương 61: Hồi mười (4)
- Chương 62: Hồi mười (5)
- Chương 63: Hồi mười (6)
- Chương 64: Tiền truyện hồi hai (2)
- Chương 65: Hồi mười (7)
- Chương 66: Hồi mười (8)
- Chương 67: Hồi mười một (1)
- Chương 68: Hồi mười một (2)
- Chương 69: Hồi mười một (3)
- Chương 70: Hồi mười một (4)
- Chương 71: Hồi mười một (5)
- Chương 72: Hồi mười một (6)
- Chương 73: Tiền truyện hồi hai (3)
- Chương 74: Hồi mười một (7)
- Chương 75: Hồi mười một (8)
- Chương 76: Hồi mười một (9)
- Chương 77: Hồi mười một (10)
- Chương 78: Hồi mười một (11)
- Chương 79: Hồi mười hai (1)
- Chương 80: Hồi mười hai (2)
- Chương 81: Hồi mười hai (3)
- Chương 82: Hồi mười hai (4)
- Chương 83: Hồi mười hai (5)
- Chương 84: Hồi mười hai (6)
- Chương 85: Hồi mười hai (7)
- Chương 86: Hồi mười hai (8)
- Chương 87: Hồi mười hai (9)
- Chương 88: Hồi mười hai (10)
- Chương 89: Hồi mười hai (11)
- Chương 90: Hồi mười hai (12)
- Chương 91: Hồi mười hai (13)
- Chương 92: Hồi mười hai (14)
- Chương 93: Hồi mười hai (15)
- Chương 94: Hồi mười hai (16)
- Chương 95: Hồi mười hai (17)
- Chương 96: Hồi mười hai (18)
- Chương 97: Lời kết thiên
- Chương 98: Hồi mười ba (1)
- Chương 99: Hồi mười ba (2)
- Chương 100: Hồi mười ba (3)
- Chương 101: Hồi mười ba (4)
- Chương 102: Hồi mười bốn (1)
- Chương 103: Hồi mười bốn (2)
- Chương 104: Hồi mười bốn (3)
- Chương 105: Hồi mười bốn (4)
- Chương 106: Hồi mười bốn (5)
- Chương 107: Hồi mười bốn (6)
- Chương 108: Hồi mười bốn (6)
- Chương 109: Hồi mười bốn (8)
- Chương 110: Hồi mười bốn (9)
- Chương 111: Hồi mười lăm (1)
- Chương 112: Hồi mười lăm (2)
- Chương 113: Hồi mười lăm (3)
- Chương 114: Hồi mười lăm (4)
- Chương 115: Hồi mười lăm (5)
- Chương 116: Hồi mười lăm (6)
- Chương 117: Hồi mười lăm (7)
- Chương 118: Hồi mười sáu (1)
- Chương 119: Hồi mười sáu (2)
- Chương 120: Hồi mười sáu (3)
- Chương 121: Hồi mười sáu (4)
- Chương 122: Hồi mười sáu (5)
- Chương 123: Hồi mười sáu (6)
- Chương 124: Hồi mười sáu (7)
- Chương 125: Hồi mười sáu (8)
- Chương 126: Hồi mười sáu (9)
- Chương 127: Hồi mười sáu (10)
- Chương 128: Hồi mười sáu (11)
- Chương 129: Hồi mười sáu (12)
- Chương 130: Hồi mười sáu (13)
- Chương 131: Hồi mười sáu (14)
- Chương 132: Hồi mười sáu (15)
- Chương 133: Hồi mười sáu (16)
- Chương 134: Hồi mười bảy (1)
- Chương 135: Hồi mười bảy (2)
- Chương 136: Hồi mười bảy (3)
- Chương 137: Hồi mười bảy (4)
- Chương 138: Hồi mười bảy (5)
- Chương 139: Hồi mười bảy (6)
- Chương 140: Hồi mười bảy (7)
- Chương 141: Hồi mười bảy (8)
- Chương 142: Hồi mười bảy (9)
- Chương 143: Hồi mười bảy (10)
- Chương 144: Hồi mười bảy (11)
- Chương 145: Hồi mười bảy (12)
- Chương 146: Hồi mười bảy (13)
- Chương 147: Hồi mười bảy (14)
- Chương 148: Hồi mười bảy (15)
- Chương 149: Hồi mười bảy (16)
- Chương 150: Hồi mười bảy (17)
- Chương 151: Hồi mười tám (1)
- Chương 152: Hồi mười tám (2)
- Chương 153: Hồi mười tám (3)
- Chương 154: Hồi mười tám (4)
- Chương 155: Hồi mười tám (5)
- Chương 156: : Hồi mười tám (6)
- Chương 157: Hồi mười tám (7)
- Chương 158: Hồi mười tám (8)
- Chương 159: Hồi mười tám (9)
- Chương 160: Hồi mười tám (10)
- Chương 161: Hồi mười tám (11)
- Chương 162: Hồi mười tám (12)
- Chương 163: Hồi mười tám (13)
- Chương 164: Hồi mười tám (14)
- Chương 165: Hồi mười tám (15)
- Chương 166: Hồi mười chín (1)
- Chương 167: Hồi mười chín (2)
- Chương 168: Hồi mười chín (3)
- Chương 169: Hồi mười chín (4)
- Chương 170: Hồi mười chín (5)
- Chương 171: Hồi mười chín (6)
- Chương 172: Hồi mười chín (7)
- Chương 173: Hồi mười chín (8)
- Chương 174: Hồi mười chín (9)
- Chương 175: Hồi mười chín (10)
- Chương 176: Hồi mười chín (11)
- Chương 177: Hồi mười chín (12)
- Chương 178: Hồi mười chín (13)
- Chương 179: Hồi mười chín (14)
- Chương 180: Hồi mười chín (15)
- Chương 181: Hồi hai mươi (1)
- Chương 182: Hồi hai mươi (2)
- Chương 183: Hồi hai mươi (3)
- Chương 184: Hồi hai mươi (4)
- Chương 185: Hồi hai mươi (5)
- Chương 186: Hồi hai mươi (6)
- Chương 187: Hồi hai mươi (7)
- Chương 188: Hồi hai mươi (8)
- Chương 189: Hồi hai mươi (9)
- Chương 190: Hồi hai mươi (10)
- Chương 191: Hồi hai mươi (11)
- Chương 192: Hồi hai mươi (12)
- Chương 193: Hồi hai mươi (13)
- Chương 194: Hồi hai mươi (14)
- Chương 195: Hồi hai mươi (15)
- Chương 196: Hồi hai mươi (16)
- Chương 197: Hồi hai mươi (17)
- Chương 198: Hồi hai mươi (18)
- Chương 199: Hồi hai mươi (19)
- Chương 200: Hồi hai mươi mốt (1)
- Chương 201: Hồi hai mươi mốt (2)
- Chương 202: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 203: Hồi hai mươi mốt (4)
- Chương 204: Hồi hai mươi mốt (5)
- Chương 205: Hồi hai mươi mốt (6)
- Chương 206: Hồi hai mươi mốt (7)
- Chương 207: Hồi hai mươi mốt (8)
- Chương 208: Hồi hai mươi mốt (9)
- Chương 209: Hồi hai mươi mốt (10)
- Chương 210: Hồi hai mươi mốt (11)
- Chương 211: Hồi hai mươi mốt (12)
- Chương 212: Hồi hai mươi mốt (13)
- Chương 213: Hồi hai mươi mốt (14)
- Chương 214: Hồi hai mươi mốt (15)
- Chương 215: Hồi hai mươi mốt (16)
- Chương 216: Hồi hai mươi mốt (17)
- Chương 217: Hồi hai mươi mốt (18)
- Chương 218: Hồi hai mươi mốt (19)
- Chương 219: Hồi hai mươi hai (1)
- Chương 220: Hồi hai mươi hai (2)
- Chương 221: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 222: Hồi hai mươi hai (4)
- Chương 223: Hồi hai mươi hai (5)
- Chương 224: Hồi hai mươi hai (6)
- Chương 225: Hồi hai mươi hai (7)
- Chương 226: Hồi hai mươi hai (8)
- Chương 227: Hồi hai mươi hai (9)
- Chương 228: Hồi hai mươi hai (10)
- Chương 229: Hồi hai mươi hai (11)
- Chương 230: Hồi hai mươi hai (12)
- Chương 231: Hồi hai mươi hai (13)
- Chương 232: Hồi hai mươi hai (14)
- Chương 233: Hồi hai mươi ba (1)
- Chương 234: Hồi hai mươi ba (2)
- Chương 235: Hồi hai mươi ba (3)
- Chương 236: Hồi hai mươi ba (4)
- Chương 237: Hồi hai mươi ba (5)
- Chương 238: Hồi hai mươi ba (6)
- Chương 239: Hồi hai mươi ba (7)
- Chương 240: Hồi hai mươi ba (8)
- Chương 241: Hồi hai mươi ba (9)
- Chương 242: Hồi hai mươi ba (10)
- Chương 243: Hồi hai mươi ba (11)
- Chương 244: Hồi hai mươi ba (12)
- Chương 245: Hồi hai mươi ba (13)
- Chương 246: Hồi hai mươi ba (14)
- Chương 247: Hồi hai mươi ba (15)
- Chương 248: Hồi hai mươi ba (16)
- Chương 249: Hồi hai mươi ba (17)
- Chương 250: Hồi hai mươi ba (18)
- Chương 251: Hồi hai mươi ba (19)
- Chương 252: Hồi hai mươi ba (20)
- Chương 253: Hồi hai mươi ba (21)
- Chương 254: Hồi hai mươi ba (22)
- Chương 255: Hồi hai mươi ba (23)
- Chương 256: Hồi hai mươi tư (1)
- Chương 257: Hồi hai mươi tư (2)
- Chương 258: Hồi hai mươi tư (3)
- Chương 259: Hồi hai mươi tư (4)
- Chương 260: Hồi hai mươi tư (5)
- Chương 261: Hồi hai mươi tư (6)
- Chương 262: Hồi hai mươi tư (7)
- Chương 263: Hồi hai mươi tư (8)
- Chương 264: Hồi hai mươi tư (9)
- Chương 265: Hồi hai mươi tư (10)
- Chương 266: Hồi hai mươi tư (11)
- Chương 267: Hồi hai mươi tư (12)
- Chương 268: Hồi hai mươi tư (13)
- Chương 269: Hồi hai mươi tư (14)
- Chương 270: Hồi hai mươi tư (15)
- Chương 271: Hồi hai mươi tư (16)
- Chương 272: Hồi hai mươi tư (17)
- Chương 273: Hồi hai mươi tư (18)
- Chương 274: Hồi hai mươi tư (19)
- Chương 275: Hồi hai mươi tư (20)
- Chương 276: Hồi hai mươi lăm (1)
- Chương 277: Hồi hai mươi lăm (2)
- Chương 278: Hồi hai mươi lăm (3)
- Chương 279: Hồi hai mươi lăm (4)
- Chương 280: Hồi hai mươi lăm (5)
- Chương 281: Hồi hai mươi lăm (6)
- Chương 282: Hồi hai mươi lăm (7)
- Chương 283: Hồi hai mươi lăm (8)
- Chương 284: Hồi hai mươi lăm (9)
- Chương 285: Hồi hai mươi lăm (10)
- Chương 286: Hồi hai mươi lăm (11)
- Chương 287: Hồi hai mươi lăm (12)
- Chương 288: Hồi hai mươi lăm (13)
- Chương 289: Hồi hai mươi lăm (14)
- Chương 290: Hồi hai mươi lăm (15)
- Chương 291: Hồi hai mươi lăm (16)
- Chương 292: Hồi hai mươi lăm (17)
- Chương 293: Hồi hai mươi lăm (18)
- Chương 294: Hồi hai mươi lăm (19)
- Chương 295: Hồi hai mươi sáu(1)
- Chương 296: Hồi hai mươi sáu (2)
- Chương 297: Hồi hai mươi sáu (3)
- Chương 298: Hồi hai mươi sáu (4)
- Chương 299: Hồi hai mươi sáu (5)
- Chương 300: Hồi hai mươi sáu (6)
- Chương 301: Hồi hai mươi sáu (7)
- Chương 302: Hồi hai mươi sáu (8)
- Chương 303: Hồi hai mươi sáu (9)
- Chương 304: Hồi hai mươi sáu (10)
- Chương 305: Hồi hai mươi sáu (11)
- Chương 306: Hồi hai mươi sáu (12)
- Chương 307: Hồi hai mươi sáu (13)
- Chương 308: Hồi hai mươi sáu (14)
- Chương 309: Hồi hai mươi sáu (15)
- Chương 310: Hồi hai mươi sáu (16)
- Chương 311: Hồi hai mươi sáu (17)
- Chương 312: Hồi hai mươi sáu (18)
- Chương 313: Hồi hai mươi sáu (19)
- Chương 314: Hồi hai mươi sáu (20)
- Chương 315: Hồi hai mươi bảy (1)
- Chương 316: Hồi hai mươi bảy (2)
- Chương 317: Hồi hai mươi bảy (3)
- Chương 318: Hồi hai mươi bảy (4)
- Chương 319: Hồi hai mươi bảy (5)
- Chương 320: Hồi hai mươi bảy (6)
- Chương 321: Hồi hai mươi bảy (7)
- Chương 322: Hồi hai mươi bảy (8)
- Chương 323: Hồi hai mươi bảy (9)
- Chương 324: Hồi hai mươi bảy (10)
- Chương 325: Hồi hai mươi bảy (11)
- Chương 326: Hồi hai mươi bảy (12)
- Chương 327: Hồi hai mươi bảy (13)
- Chương 328: Hồi hai mươi bảy (14)
- Chương 329: Hồi hai mươi bảy (15)
- Chương 330: Hồi hai mươi bảy (16)
- Chương 331: Hồi hai mươi bảy (17)
- Chương 332: Hồi hai mươi bảy (18)
- Chương 333: Hồi hai mươi bảy (19)
- Chương 334: Hồi hai mươi bảy (20)
- Chương 335: Hồi hai mươi bảy (21)
- Chương 336: Võ Lâm Toàn Thư phần 1 - Quốc Tử Giám
- Chương 337: Võ Lâm Toàn Thư phần 2 - Làng Ngũ Xã và võ nồi Đậu gia
- Chương 338: Võ Lâm Toàn Thư phần 3 - Thập Bát Liên Trại / Phái Long Đỗ
- Chương 339: Hồi hai mươi tám (1)
- Chương 340: Hồi hai mươi tám (2)
- Chương 341: Hồi hai mươi tám (3)
- Chương 342: Hồi hai mươi tám (4)
- Chương 343: Hồi hai mươi tám (5)
- Chương 344: Hồi hai mươi tám (6)
- Chương 345: Hồi hai mươi tám (7)
- Chương 346: Hồi hai mươi tám (8)
- Chương 347: Hồi hai mươi tám (9)
- Chương 348: Hồi hai mươi tám (10)
- Chương 349: Hồi hai mươi tám (11)
- Chương 350: Hồi hai mươi tám (12)
- Chương 351: Hồi hai mươi tám (13)
- Chương 352: Hồi hai mươi tám (14)
- Chương 353: Hồi hai mươi tám (15)
- Chương 354: Hồi hai mươi tám (16)
- Chương 355: Lời kết thiên
- Chương 356: Hồi hai mươi chín (1)
- Chương 357: Hồi hai mươi chín (2)
- Chương 358: Hồi hai mươi chín (3)
- Chương 359: Hồi hai mươi chín (4)
- Chương 360: Hồi hai mươi chín (5)
- Chương 361: Hồi hai mươi chín (6)
- Chương 362: Hồi hai mươi chín (7)
- Chương 364: Hồi hai mươi chín (9)
- Chương 365: Hồi hai mươi chín (10)
- Chương 366: Hồi hai mươi chín (11)
- Chương 367: Hồi hai mươi chín (12)
- Chương 368: Hồi hai mươi chín (13)
- Chương 369: Hồi hai mươi chín (14)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thuận Thiên Kiếm - Rồng Không Đuôi
Chương 10: Hồi bốn (1)
Nữ hài đồng thần bí khó lường
Hai tông sư xuất hiện giải vây
Tạng Cẩu nhìn ra phía cửa sông, thấy chiến thuyền hai phía đậu đen kịt cả con nước, bên nào cũng dàn trận gằm ghè lẫn nhau thì chặc lưỡi một cái.
[ Sao mấy ông quan to cứ phải đánh đánh giết giết lẫn nhau thế nhỉ? Ngoại trừ chết người ra có được cái gì đâu? Thật vô nghĩa. Có thời gian, có sức lực đấy sao không đi cày thêm thửa ruộng nữa cho có thêm thóc thêm gạo nhỉ? ]
Tạng Cẩu vẫn chưa có khái niệm rõ ràng về giai cấp và quyền lực. Trong thế giới quan trong trẻo của cậu, vua hay quan cũng đều chân lấm tay bùn, cấy lúa trồng rau như thường dân hết. Không làm thì chẳng có ăn. Xã hội trong mắt Tạng Cẩu chỉ vận hành đơn giản thế thôi. Đối với cậu, ngoại trừ thương đau và nước mắt ra, chiến tranh chẳng đem lại thứ gì hết.
Đi theo quân Minh đã gần một tháng, Tạng Cẩu dần quen thuộc với khí thế của quân đội. Cậu đã không còn thấy kinh ngạc, bị choán ngợp như lần đầu nữa. Mất dần hứng thú quan chiến, một phần cũng vì thuyền chiến quân Minh đang bị Hồ Nguyên Trừng xua thuỷ quân đánh cho thất điên bát đảo, Tạng Cẩu lui dần ra khỏi doanh trại, đi dọc theo con sông lên phía thượng nguồn. Hình thể nhỏ gầy khiến những người lính đang tuý luý trong men say chiến trận không để ý gì đến nó, tất nhiên là ngoại trừ một tiểu binh được lệnh của Mộc Thạnh phải luôn theo dõi nó.
Quân thủ trại đã quen Tạng Cẩu nên không ngăn cản gì. Bước trên bờ sông sỏi đá, dõi mắt nhìn bãi bồi ở xa xa, Tạng Cẩu thấy lòng thanh thản lạ. Những cơn gió lướt qua đôi má nó, êm và nhẹ như tiếng ru của người mẹ nó đã không còn nhớ mặt.
Tạng Cẩu ngồi xuống bên bờ sông, hai chân thò xuống dòng nước mát lạnh và trong veo, đá đá mặt nước. Nó ngồi đần một lúc, mắt chỉ nhìn ra xa nhưng không thực sự chú tâm vào thứ gì hết. Nói đoạn, nó móc trong ngực áo ra một mảnh ngọc bích to chừng hai ngón tay, buộc bằng chỉ đỏ. Một mặt miếng ngọc ghi chữ Thuỷ, mặt kia ghi chữ Nguyệt. Hai chữ này Liễu Thăng chưa dạy nên Tạng Cẩu không đọc được. Song, nó biết rõ ấy là manh mối duy nhất còn tồn tại liên quan tới thân thế mình.
[ Trưởng thôn nói khi mình chưa được một tuổi đã bị thả trôi sông trong một cái làn con, ở cổ có đeo mảnh ngọc này. Đợi mình trả được thù rồi, sẽ bắt đầu điều tra tung tích của cha mẹ. ]
Dù phải chịu nhiều khổ cực vì bị bỏ rơi từ bé, nhưng ơn sinh thành còn đấy. Tạng Cẩu vẫn luôn có mong muốn tìm lại cha mẹ ruột, hỏi rõ lí do vì sao khi ấy lại bỏ mình. Có được câu trả lời từ họ, nó mới có thể yên lòng được. Cũng mấy bận đói kém quá nó nghĩ hay bán phứt miếng ngọc đi để đỡ đần cho dân làng ít nhiều, song rồi lại không nỡ.
Tiếng cỏ lau bên sông kêu loạt xoạt đánh thức Tạng Cẩu đang trầm tư. Nó thở dài, nhét miếng ngọc lại vào chỗ cũ rồi đứng dậy. Khẽ vươn vai hai cái, Tạng Cẩu bèn tiện tay nhặt một nhánh cây dưới đất làm kiếm, thủ thế. Giữa đồng cỏ lau cao tới tận cằm, bên bờ sông, một đứa nhỏ bắt đầu vung nhánh cây khô trên tay.
Vì Tạng Cẩu còn nhỏ, kiếm chém ra lực vẫn khá yếu, tốc độ cũng chậm. Tuy nhiên, từng chiêu từng thức liên tiếp nhau thành mạch, tự nhiên như nước chảy mây trôi. Mỗi kiếm đâm thẳng, chém ngang, bổ dọc Tạng Cẩu đều cố ý lưu lại chỗ trống để biến hoá, còn chuẩn bị sẵn ba bốn hậu chiêu để dùng.
Đây vốn là đấu pháp mà Liễu Thăng sử dụng, trải qua mấy chục trận sinh tử chiến mới lĩnh ngộ được. Tạng Cẩu dù học được, nhưng muốn biến hoá đường kiếm thì cậu vẫn phải nghĩ trong đầu trước, trong khi việc ấy nhờ kinh nghiệm đã ăn vào bản năng của Liễu Thăng. Có thể nói, Tạng Cẩu hiện giờ chỉ học được hình dáng chứ chưa nắm được cái tinh tuý.
Đánh xong Tuyết Trai kiếm pháp, Tạng Cẩu lại tập một lần Nhạc gia thương pháp. Ba mươi sáu chiêu, bảy mươi hai biến lần lượt hiển lộ dưới thanh gỗ Tạng Cẩu cầm. Bóng côn lồng lộng lúc nhanh lúc chậm, khi cương khi nhu, dưới nắng chiều như nở bung ra thành một đoá hoa mờ ảo.
Tạng Cẩu đánh đến say sưa nhập thần, không chú ý tới thời gian trôi qua. Như chỉ trong chớp mắt, ánh hoàng hôn đã đậu lên đôi vai gầy yếu của nó. Đang muốn quay về, đột nhiên Tạng Cẩu nghe có tiếng gì “ cộp cộp ” như tiếng nhạc ngựa vang lên ở đằng tây bắc. Sẵn tính cẩn trọng, nó không vội về doanh mà nằm rạp xuống bụi lau bên vệ đường, mượn cỏ cao để ẩn nấp.
Chẳng phải đợi bao lâu, đã có hai người phi ngựa chạy lại chỗ cậu. Xem dáng vẻ sắc mặt, dường như là một người truy đuổi một kẻ đào vong. Nhưng hai người còn ở khá xa, một trong số đó còn đội mũ giáp nên Tạng Cẩu không thấy rõ mặt. Đợi thêm một chút, đôi ngựa chạy lại gần hơn, Tạng Cẩu đã có thể nhìn rõ ràng diện mạo của họ.
Người chạy đằng trước là một bé gái, thoạt nhìn không quá mười tuổi. Cô bé ăn vận theo kiểu con nhà quyền quý, với giao lĩnh ( một loại áo cổ, bốn vạt), viên lĩnh lót trong. Thay vì bộ váy truyền thống, cô bé vận một cái quần dài, âu cũng là để tiện cho việc cưỡi ngựa.
Mái tóc đen bóng của cô bé được thả tự do chứ không buộc thắt gì hết. Lúc phi ngựa, tóc mây bay đón gió tung bay nhẹ nhàng như cánh tay áo dài bằng lụa của một tiên nữ đang khiêu vũ. Ngang vành tai cô đeo một chiếc lông chim màu xanh, quanh cổ choàng một cái khăn vàng.
Bàn tay trái xiết cương ngựa đến bật máu, tay còn lại nắm chặt một thanh liễu diệp đao sắc lẻm, lưỡi mỏng như lá lúa. Tạng Cẩu còn để ý cán đao mạ một lớp vàng mỏng, vỏ đao có khảm ngọc quý. Điều này chứng tỏ địa vị của cô gái hẳn phải ghê gớm lắm, không phải tiểu thư con một tay địa chủ địa phương nào đấy có thể so sánh được.
Đuổi sát rạt đằng sau không ai khác chính là Liễu Thăng. Thương đầu hổ để ngang, bạch ngân chiến giáp nhuốm vàng ánh nắng, điểm xuyết những dải đỏ sậm của máu. Trên mặt vấy màu huyết tinh, đôi mắt Liễu Thăng cũng đã phiếm hồng vì giết chóc. Áo bào trắng khẽ bay trong gió, lúc này, nhìn y hệt như một chiến thần bước ra từ trang sách.
Bé gái vừa chạy vừa hoành đao lại đỡ, nhưng thương của Liễu Thăng thoắt ẩn thoắt hiện như rồng thần trong mây. Được chiến hoả tôi rèn khiến Tử Tiêm tiến bộ vượt bậc, cả về kinh nghiệm giao đấu lẫn nội lực đều hơn cô bé nọ một thành. Cậu lại có lợi hơn về binh khí. So với đơn đao, thương dài thích hợp chiến đấu trên lưng ngựa hơn.
Bù lại đao chiêu của cô bé nọ vô cùng cao thâm khó dò, có thể dùng bốn lạng mà đẩy ngàn cân. Dựa vào chiêu thức tinh diệu, cô bé cầm đao liên tiếp hoá giải được đòn tất sát của Liễu Thăng để biến nguy thành an.
Tạng Cẩu phát hiện cô bé kia bắt đầu đuối sức trước những cú tấn công như vũ bão của Liễu Thăng. Thể lực vốn không phải thế mạnh của nữ giới trong thể thao nói chung và võ thuật nói riêng mà. Lúc này, nó lại nghĩ: [ Chà, cô bé này xinh xắn thật. Chẳng lẽ cứ nhìn nó chết như thế? ]
Tạng Cẩu chưa có khái niệm tình cảm nam nữ cũng cảm thán, có thể thấy bé gái ấy thực sự rất khả ái. Da trắng hồng và trơn bóng như mỡ, cánh môi anh đào hé mở, cặp mắt phượng ngập nước khẽ chớp, đôi mày lá liễu uyển chuyển… Thực sự là rất đẹp. Lúc này cô bé hãy còn nhỏ, như đoá hoa còn khép, dù đẹp song nét kiều diễm vẫn chưa hoàn toàn lộ ra. Nhưng nếu là vài năm nữa, có lẽ thực có thể trở thành một bóng hồng khuynh quốc khuynh thành.
Hai bên đánh thêm vài mươi hiệp vẫn không phân hơn phụ, nhưng cô bé thấy thanh đao càng ngày càng nặng, càng ngày càng khó cầm chắc. Còn đối phương cứ một thương lại nặng hơn một thương, cứ thế này khó mà cầm cự nổi.
Liễu Thăng vớ được thời cơ cô phân tâm bèn thọc mạnh một phát, lần này không nhắm vào cô bé mà vào con ngựa cô đang cưỡi. Thương này phóng ra cực nhanh, tựa như một tia chớp vàng loé lên giữa đám mây đen vậy. Đùi ngựa bị mũi thương xuyên thủng, máu tươi theo đầu thương vọt ra xối xả.
Con vật không chịu nổi cơn đau nên hí lên đau đớn, rồi ngã nhào. Cô bé đang yên vị trên lưng ngựa cũng bị hất xuống.
[ Hỏng rồi! Chết người mất! ]
Tạng Cẩu lòng như có lửa, nhưng đến nước này rồi còn muốn nhảy ra cứu người? Làm sao kịp nữa? Nó không khỏi thầm hối hận mình không quyết đoán.
Nào ngờ…
Cô bé mặc dù ngã khỏi lưng ngựa, nhưng biểu cảm vẫn rất bình tĩnh, không có vẻ gì là sợ hãi hay hoảng loạn cả. Chiến mã đang phi nước đại như vậy, một khi ngã xuống nhẹ thì gãy chân gãy tay, nặng còn mất cả mạng. Ấy vậy mà cô bé nọ vẫn bình tĩnh được, thì chỉ có hai khả năng hoặc là điên, hoặc là thân mang tuyệt kỹ.
Eo cô bé ấy hơi cong lại, người thoáng gập ra trước giống như cách một cánh cung dần cong xuống lúc sắp phóng tên. Chân trái cô đạp lên bàn chân phải một cái, bóng người bé nhỏ đột nhiên chuyển hướng chệch ra khỏi đường rơi ban đầu.
Liền đó, cô bèn duỗi thẳng người lại, đứng theo thế chân hạc ( một chân co lên như loài chim hạc), song vẫn không thể ngăn được việc bay về phía sau theo quán tính. Thế nhưng ngay lúc mũi chân giày chỉ mới chớm trượt lên mặt đất, cô đã lập tức đổi chân trụ, truyền bớt dư lực của cú ngã xuống đất.
Làm đi làm lại liên tiếp mấy chục lần, lực hất của con ngựa đã bị bộ pháp kì lạ của cô bé hoá giải hoàn toàn. Còn cô bé nọ thì đang đứng ngay ngắn giữa bãi cỏ lau, khẽ thở ra một hơi dài, mồ hôi túa ra ướt trán.
Tạng Cẩu ngồi trong bụi cây nhìn ra, miệng há hốc vì kinh ngạc mãi không ngậm lại nổi. Liễu Thăng thấy thế cũng ngây cả người, quên cả giục ngựa truy đuổi. Trong đầu hai đứa không hẹn mà cùng khen thầm: [ Giỏi thật ( Lợi hại)! ]
Liễu Thăng chỉ vừa mới định thần, chiến mã đang cưỡi đã hí dài một hồi đau đớn. Sau đó muốn phản ứng lại cũng đã không còn kịp, con ngựa chiến của cậu đột nhiên ngã nghiêng sang bên trái.
Bị một thớt chiến mã nặng đến vài trăm cân ngã đè lên, chân Liễu Thăng có đúc bằng sắt cũng không chịu nổi. Rắc một tiếng rất nhẹ, một chân đã gãy.
“ An Nam man nữ kia, ngươi được lắm! Vậy mà dám dùng yêu pháp ám hại ta! ”
Cô bé bị chửi là man di thì tức lắm, le lưỡi mắng lại ngay:
“ Ngươi dùng thương đánh ngựa yêu của ta một nhát, ta cũng hoàn trả một đòn tương tự. Một con ngựa đổi một con ngựa, chúng ta không phân cao thấp. Cùng một tình cảnh, ngươi ngã chật vật đến thế, bản cô nương lại hoàn hảo sạch sẽ đứng ở đây. Ta biết ngươi dùng thương đâm trúng ngựa ta, còn ngươi lại không biết ta dùng cách nào đánh ngã chiến mã ngươi. Ánh mắt kém cỏi, còn nói cái gì yêu pháp. Mặt người Bắc quốc đều dày như thế sao? ”
Cô bé dùng tiếng Hoa rất trôi chảy, tốt hơn Tạng Cẩu rất nhiều. Thời cổ giao thương không phát triển, việc dạy và học ngoại ngữ không hề phổ biến. Cô bé nói được tiếng Hoa chứng tỏ địa vị của cô không hề thấp, bối cảnh tuyệt đối không yếu.
Liễu Thăng nghẹn lời, phản bác thì không được, đẩy con ngựa ra cũng không nổi. Chân trái bị đè lên, đau đến nỗi cậu phải thở hồng hộc trong khó nhọc.
Tạng Cẩu ngồi trong bụi lau, nhìn được rõ mồn một những gì vừa xảy ra.
Lúc hai người còn đang bần thần, cô bé kia đã vung tay ném vỏ đao vào chân trái chiến mã của Liễu Thăng. Khối gỗ cứng có thêm nội lực trợ giúp, bay đi nhanh và mạnh tới nỗi nện gãy đôi giò ngựa. Tạng Cẩu chưa từng tiếp xúc với cái gọi là nội công, khó tránh khỏi sững sờ trước sức mạnh của đối phương. Nó biết bản thân không thể làm được như người ta, bèn nghĩ: [ Mình là đàn ông con trai mà lại yếu hơn cả con gái thế này thì đúng là không chấp nhận được. Sau này phải tập võ nhiều nữa. ]
Cô bé nọ cười khẽ, nắm đao đi về chỗ Liễu Thăng đang nằm. Lưỡi đao sắc lẻm, mỏng như lá lúa, phản chiếu ánh thép loé lên trong nắng chiều. Liễu Thăng cảm nhận được tính mạng bị đe doạ, tóc sau ót dựng hết lên. Cậu vận hết nội lực, những mong đẩy được chiến mã ra nhưng vô ích. Chiến mã nặng vài trăm cân, Liễu Thăng mới mười ba mười bốn tuổi đầu, muốn nâng được dậy là điều không thể.
Biết không thể thoát, Liễu Tử Tiêm bèn xiết chặt ngọn thương đầu hổ, chuẩn bị liều mạng. Nhưng với tư thế hiện tại, vung vẩy một thanh binh khí dài như thương sao mà vướng víu khó khăn.
Tạng Cẩu thấy nghĩa huynh lâm nguy, trong lòng không khỏi mâu thuẫn. Thâm tâm nó không muốn đánh người Việt, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn người anh kết nghĩa của mình bị giết được. Cô bé kia càng lúc càng tiến lại gần Liễu Thăng, nếu Tạng Cẩu còn không quyết định thì e là sẽ không kịp nữa.
Cắn răng, Tạng Cẩu vội vàng xông ra khỏi chỗ nấp. Vừa hét, nó vừa ném một hòn đá về phía cô bé.
“ Chờ đã!! ”
Cô bé nghe thấy tiếng gió rít, biết là có người phóng ám khí về phía mình. Không cần nhìn lại, cô vung đao gạt văng hòn đá Tạng Cẩu ném đi, nghĩ thầm:
[ Viên đá không có nội lực, thủ pháp phóng ám khí cực kì kém cỏi thô thiển. Chẳng cần biết kẻ vừa tới là ai, võ công chắc chắn rất kém. ]
Liễu Thăng cũng lập tức phản ứng lại. Tiếng quát kia nghe rất quen tai, tất nhiên là người thân của cậu.
“ Cẩu??? Chạy mau!!!! ”
Vừa nheo mât nhìn, đã phát hiện Tạng Cẩu đang nhào tới chỗ đối phương, tay nắm gậy gỗ làm binh khí.
Ngặt nỗi nó chỉ biết một chút ngoại công, ngoài ra không có nội lực. Nếu là hai anh em so chiêu đọ thức thì cũng không có việc gì, nhưng lúc này là đánh thật, sống chết do mệnh. Từng đấu một hồi với cô bé mang đao, Liễu Thăng hiểu rõ hơn ai hết thực lực của đối phương. Không chỉ có chiêu thức tinh diệu, nội lực cũng có căn cơ nhất định, đã vậy còn có thân pháp cao siêu quỷ thần khó lường.
Dù cô mới kinh qua một hồi khổ chiến với Liễu Thăng, nhưng xem chừng Tạng Cẩu cũng vừa mới hoạt động mạnh xong còn chưa kịp hồi sức. Đồng thời đặt cả hai lên bàn cân, chưa đánh đã biết Tạng Cẩu không có chút phần thắng nào.
“ Ô? ”
Cô bé nọ thấy một cành cây vung tới, lúc đầu còn thấy hơi giật mình song ngay lập tức lại bật cười. Tạng Cẩu xuất chiêu thực rất có quy củ, nhưng hai điểm trừ cực lớn là không có vũ khí, không có nội lực. Tuyết Trai kiếm pháp cậu dùng càng không phải thứ cao thâm gì, trên giang hồ chỉ có thể coi là võ công hạng xoàng. Một chiêu kiếm đánh ra hoàn toàn không có chút tính uy hiếp nào đối với cô bé.
Khẽ nghiêng người, cô dễ dàng tránh thoát được nhát chém của Tạng Cẩu. Bộ thân pháp của cô huyền diệu vô biên, có thể trong nháy mắt di động, biến hoá liên tục theo tám quẻ kinh dịch, khiến người khác khó mà hình dung được. Lúc trước bắn từ trên lưng ngựa xuống mà không ngã cũng là nhờ công của nó cả.
Tạng Cẩu dồn sức vụt cành cây liên tiếp, thế nhưng nó chỉ đang lãng phí sức lực. Lần nào cũng vậy, đối phương đều có thể dễ dàng tránh được cú đánh của nó với khoảng cách chỉ bằng một sợi tóc. Đấu một hồi, Tạng Cẩu đã cúi gập người lại mà thở phì phò không ra hơi. Nó cũng thông minh, biết đối thủ đang trêu đùa mình. Nhưng hiện tại thì Tạng Cẩu không thấy cách nào tốt hơn là trì hoãn thêm được phút nào hay phút ấy. Bắt nó bỏ Liễu Thăng lại rồi chạy trước, nó không làm được.
Cô gái bí ẩn tuốt đao ra, gác lên vai Tạng Cẩu. Da cổ nó run lên khi cảm nhận được cái lạnh lẽo trên lưỡi thép. Một giọt máu khẽ rỉ ra, trượt một vết dài xuống ngực. Thế nhưng nó vẫn quật cường nhìn thẳng vào đối phương, lưng và gối không trùng xuống tí nào. Cô gái nọ thấy nó có cốt khí, khác hẳn với lính lác bình thường của nhà Minh thì bất chợt bật cười:
“ Này, đằng đó xem như có tài. Chi bằng theo quân nhà Ngu ta đi. ”
“ Không!!! ”
Tạng Cẩu lắc mạnh đầu.
Nó sao có thể quy thuận “ kẻ thù ” được chứ??
“ Thì ra nhà ngươi cũng là phường gian tham bán nước! Dù b… ta chẳng can hệ gì tới triều đình song cũng không thể nhắm mắt làm ngơ được! ”
Cô gái kia nhíu mày, bao nhiêu hảo cảm với Tạng Cẩu khi trước đều hoá thành căm ghét. Lúc này cô chỉ muốn rút mạnh lưỡi đao về một cái, để tên phản quốc trước mắt đứt cổ họng mà chết.
Tạng Cẩu vẫn giữ thẳng ánh nhìn, trên mặt cậu bé là vẻ kiên nghị không sợ hãi chút nào.
Đúng lúc này…
Tiếng tù giục thu quân của nhà Ngu vọng đến bãi sậy nơi ba người đang đứng, giai điệu vô cùng gấp gáp chứng tỏ lệnh thu binh này phải cấp bách lắm. Cô gái kia nghe thấy tiếng tù dội khắp cửa biến thì biến hẳn sắc mặt, nhưng cô thấy việc cần ưu tiên bây giờ là giết đảng cướp nước và quân bán nước trước mắt đã.
Hai tông sư xuất hiện giải vây
Tạng Cẩu nhìn ra phía cửa sông, thấy chiến thuyền hai phía đậu đen kịt cả con nước, bên nào cũng dàn trận gằm ghè lẫn nhau thì chặc lưỡi một cái.
[ Sao mấy ông quan to cứ phải đánh đánh giết giết lẫn nhau thế nhỉ? Ngoại trừ chết người ra có được cái gì đâu? Thật vô nghĩa. Có thời gian, có sức lực đấy sao không đi cày thêm thửa ruộng nữa cho có thêm thóc thêm gạo nhỉ? ]
Tạng Cẩu vẫn chưa có khái niệm rõ ràng về giai cấp và quyền lực. Trong thế giới quan trong trẻo của cậu, vua hay quan cũng đều chân lấm tay bùn, cấy lúa trồng rau như thường dân hết. Không làm thì chẳng có ăn. Xã hội trong mắt Tạng Cẩu chỉ vận hành đơn giản thế thôi. Đối với cậu, ngoại trừ thương đau và nước mắt ra, chiến tranh chẳng đem lại thứ gì hết.
Đi theo quân Minh đã gần một tháng, Tạng Cẩu dần quen thuộc với khí thế của quân đội. Cậu đã không còn thấy kinh ngạc, bị choán ngợp như lần đầu nữa. Mất dần hứng thú quan chiến, một phần cũng vì thuyền chiến quân Minh đang bị Hồ Nguyên Trừng xua thuỷ quân đánh cho thất điên bát đảo, Tạng Cẩu lui dần ra khỏi doanh trại, đi dọc theo con sông lên phía thượng nguồn. Hình thể nhỏ gầy khiến những người lính đang tuý luý trong men say chiến trận không để ý gì đến nó, tất nhiên là ngoại trừ một tiểu binh được lệnh của Mộc Thạnh phải luôn theo dõi nó.
Quân thủ trại đã quen Tạng Cẩu nên không ngăn cản gì. Bước trên bờ sông sỏi đá, dõi mắt nhìn bãi bồi ở xa xa, Tạng Cẩu thấy lòng thanh thản lạ. Những cơn gió lướt qua đôi má nó, êm và nhẹ như tiếng ru của người mẹ nó đã không còn nhớ mặt.
Tạng Cẩu ngồi xuống bên bờ sông, hai chân thò xuống dòng nước mát lạnh và trong veo, đá đá mặt nước. Nó ngồi đần một lúc, mắt chỉ nhìn ra xa nhưng không thực sự chú tâm vào thứ gì hết. Nói đoạn, nó móc trong ngực áo ra một mảnh ngọc bích to chừng hai ngón tay, buộc bằng chỉ đỏ. Một mặt miếng ngọc ghi chữ Thuỷ, mặt kia ghi chữ Nguyệt. Hai chữ này Liễu Thăng chưa dạy nên Tạng Cẩu không đọc được. Song, nó biết rõ ấy là manh mối duy nhất còn tồn tại liên quan tới thân thế mình.
[ Trưởng thôn nói khi mình chưa được một tuổi đã bị thả trôi sông trong một cái làn con, ở cổ có đeo mảnh ngọc này. Đợi mình trả được thù rồi, sẽ bắt đầu điều tra tung tích của cha mẹ. ]
Dù phải chịu nhiều khổ cực vì bị bỏ rơi từ bé, nhưng ơn sinh thành còn đấy. Tạng Cẩu vẫn luôn có mong muốn tìm lại cha mẹ ruột, hỏi rõ lí do vì sao khi ấy lại bỏ mình. Có được câu trả lời từ họ, nó mới có thể yên lòng được. Cũng mấy bận đói kém quá nó nghĩ hay bán phứt miếng ngọc đi để đỡ đần cho dân làng ít nhiều, song rồi lại không nỡ.
Tiếng cỏ lau bên sông kêu loạt xoạt đánh thức Tạng Cẩu đang trầm tư. Nó thở dài, nhét miếng ngọc lại vào chỗ cũ rồi đứng dậy. Khẽ vươn vai hai cái, Tạng Cẩu bèn tiện tay nhặt một nhánh cây dưới đất làm kiếm, thủ thế. Giữa đồng cỏ lau cao tới tận cằm, bên bờ sông, một đứa nhỏ bắt đầu vung nhánh cây khô trên tay.
Vì Tạng Cẩu còn nhỏ, kiếm chém ra lực vẫn khá yếu, tốc độ cũng chậm. Tuy nhiên, từng chiêu từng thức liên tiếp nhau thành mạch, tự nhiên như nước chảy mây trôi. Mỗi kiếm đâm thẳng, chém ngang, bổ dọc Tạng Cẩu đều cố ý lưu lại chỗ trống để biến hoá, còn chuẩn bị sẵn ba bốn hậu chiêu để dùng.
Đây vốn là đấu pháp mà Liễu Thăng sử dụng, trải qua mấy chục trận sinh tử chiến mới lĩnh ngộ được. Tạng Cẩu dù học được, nhưng muốn biến hoá đường kiếm thì cậu vẫn phải nghĩ trong đầu trước, trong khi việc ấy nhờ kinh nghiệm đã ăn vào bản năng của Liễu Thăng. Có thể nói, Tạng Cẩu hiện giờ chỉ học được hình dáng chứ chưa nắm được cái tinh tuý.
Đánh xong Tuyết Trai kiếm pháp, Tạng Cẩu lại tập một lần Nhạc gia thương pháp. Ba mươi sáu chiêu, bảy mươi hai biến lần lượt hiển lộ dưới thanh gỗ Tạng Cẩu cầm. Bóng côn lồng lộng lúc nhanh lúc chậm, khi cương khi nhu, dưới nắng chiều như nở bung ra thành một đoá hoa mờ ảo.
Tạng Cẩu đánh đến say sưa nhập thần, không chú ý tới thời gian trôi qua. Như chỉ trong chớp mắt, ánh hoàng hôn đã đậu lên đôi vai gầy yếu của nó. Đang muốn quay về, đột nhiên Tạng Cẩu nghe có tiếng gì “ cộp cộp ” như tiếng nhạc ngựa vang lên ở đằng tây bắc. Sẵn tính cẩn trọng, nó không vội về doanh mà nằm rạp xuống bụi lau bên vệ đường, mượn cỏ cao để ẩn nấp.
Chẳng phải đợi bao lâu, đã có hai người phi ngựa chạy lại chỗ cậu. Xem dáng vẻ sắc mặt, dường như là một người truy đuổi một kẻ đào vong. Nhưng hai người còn ở khá xa, một trong số đó còn đội mũ giáp nên Tạng Cẩu không thấy rõ mặt. Đợi thêm một chút, đôi ngựa chạy lại gần hơn, Tạng Cẩu đã có thể nhìn rõ ràng diện mạo của họ.
Người chạy đằng trước là một bé gái, thoạt nhìn không quá mười tuổi. Cô bé ăn vận theo kiểu con nhà quyền quý, với giao lĩnh ( một loại áo cổ, bốn vạt), viên lĩnh lót trong. Thay vì bộ váy truyền thống, cô bé vận một cái quần dài, âu cũng là để tiện cho việc cưỡi ngựa.
Mái tóc đen bóng của cô bé được thả tự do chứ không buộc thắt gì hết. Lúc phi ngựa, tóc mây bay đón gió tung bay nhẹ nhàng như cánh tay áo dài bằng lụa của một tiên nữ đang khiêu vũ. Ngang vành tai cô đeo một chiếc lông chim màu xanh, quanh cổ choàng một cái khăn vàng.
Bàn tay trái xiết cương ngựa đến bật máu, tay còn lại nắm chặt một thanh liễu diệp đao sắc lẻm, lưỡi mỏng như lá lúa. Tạng Cẩu còn để ý cán đao mạ một lớp vàng mỏng, vỏ đao có khảm ngọc quý. Điều này chứng tỏ địa vị của cô gái hẳn phải ghê gớm lắm, không phải tiểu thư con một tay địa chủ địa phương nào đấy có thể so sánh được.
Đuổi sát rạt đằng sau không ai khác chính là Liễu Thăng. Thương đầu hổ để ngang, bạch ngân chiến giáp nhuốm vàng ánh nắng, điểm xuyết những dải đỏ sậm của máu. Trên mặt vấy màu huyết tinh, đôi mắt Liễu Thăng cũng đã phiếm hồng vì giết chóc. Áo bào trắng khẽ bay trong gió, lúc này, nhìn y hệt như một chiến thần bước ra từ trang sách.
Bé gái vừa chạy vừa hoành đao lại đỡ, nhưng thương của Liễu Thăng thoắt ẩn thoắt hiện như rồng thần trong mây. Được chiến hoả tôi rèn khiến Tử Tiêm tiến bộ vượt bậc, cả về kinh nghiệm giao đấu lẫn nội lực đều hơn cô bé nọ một thành. Cậu lại có lợi hơn về binh khí. So với đơn đao, thương dài thích hợp chiến đấu trên lưng ngựa hơn.
Bù lại đao chiêu của cô bé nọ vô cùng cao thâm khó dò, có thể dùng bốn lạng mà đẩy ngàn cân. Dựa vào chiêu thức tinh diệu, cô bé cầm đao liên tiếp hoá giải được đòn tất sát của Liễu Thăng để biến nguy thành an.
Tạng Cẩu phát hiện cô bé kia bắt đầu đuối sức trước những cú tấn công như vũ bão của Liễu Thăng. Thể lực vốn không phải thế mạnh của nữ giới trong thể thao nói chung và võ thuật nói riêng mà. Lúc này, nó lại nghĩ: [ Chà, cô bé này xinh xắn thật. Chẳng lẽ cứ nhìn nó chết như thế? ]
Tạng Cẩu chưa có khái niệm tình cảm nam nữ cũng cảm thán, có thể thấy bé gái ấy thực sự rất khả ái. Da trắng hồng và trơn bóng như mỡ, cánh môi anh đào hé mở, cặp mắt phượng ngập nước khẽ chớp, đôi mày lá liễu uyển chuyển… Thực sự là rất đẹp. Lúc này cô bé hãy còn nhỏ, như đoá hoa còn khép, dù đẹp song nét kiều diễm vẫn chưa hoàn toàn lộ ra. Nhưng nếu là vài năm nữa, có lẽ thực có thể trở thành một bóng hồng khuynh quốc khuynh thành.
Hai bên đánh thêm vài mươi hiệp vẫn không phân hơn phụ, nhưng cô bé thấy thanh đao càng ngày càng nặng, càng ngày càng khó cầm chắc. Còn đối phương cứ một thương lại nặng hơn một thương, cứ thế này khó mà cầm cự nổi.
Liễu Thăng vớ được thời cơ cô phân tâm bèn thọc mạnh một phát, lần này không nhắm vào cô bé mà vào con ngựa cô đang cưỡi. Thương này phóng ra cực nhanh, tựa như một tia chớp vàng loé lên giữa đám mây đen vậy. Đùi ngựa bị mũi thương xuyên thủng, máu tươi theo đầu thương vọt ra xối xả.
Con vật không chịu nổi cơn đau nên hí lên đau đớn, rồi ngã nhào. Cô bé đang yên vị trên lưng ngựa cũng bị hất xuống.
[ Hỏng rồi! Chết người mất! ]
Tạng Cẩu lòng như có lửa, nhưng đến nước này rồi còn muốn nhảy ra cứu người? Làm sao kịp nữa? Nó không khỏi thầm hối hận mình không quyết đoán.
Nào ngờ…
Cô bé mặc dù ngã khỏi lưng ngựa, nhưng biểu cảm vẫn rất bình tĩnh, không có vẻ gì là sợ hãi hay hoảng loạn cả. Chiến mã đang phi nước đại như vậy, một khi ngã xuống nhẹ thì gãy chân gãy tay, nặng còn mất cả mạng. Ấy vậy mà cô bé nọ vẫn bình tĩnh được, thì chỉ có hai khả năng hoặc là điên, hoặc là thân mang tuyệt kỹ.
Eo cô bé ấy hơi cong lại, người thoáng gập ra trước giống như cách một cánh cung dần cong xuống lúc sắp phóng tên. Chân trái cô đạp lên bàn chân phải một cái, bóng người bé nhỏ đột nhiên chuyển hướng chệch ra khỏi đường rơi ban đầu.
Liền đó, cô bèn duỗi thẳng người lại, đứng theo thế chân hạc ( một chân co lên như loài chim hạc), song vẫn không thể ngăn được việc bay về phía sau theo quán tính. Thế nhưng ngay lúc mũi chân giày chỉ mới chớm trượt lên mặt đất, cô đã lập tức đổi chân trụ, truyền bớt dư lực của cú ngã xuống đất.
Làm đi làm lại liên tiếp mấy chục lần, lực hất của con ngựa đã bị bộ pháp kì lạ của cô bé hoá giải hoàn toàn. Còn cô bé nọ thì đang đứng ngay ngắn giữa bãi cỏ lau, khẽ thở ra một hơi dài, mồ hôi túa ra ướt trán.
Tạng Cẩu ngồi trong bụi cây nhìn ra, miệng há hốc vì kinh ngạc mãi không ngậm lại nổi. Liễu Thăng thấy thế cũng ngây cả người, quên cả giục ngựa truy đuổi. Trong đầu hai đứa không hẹn mà cùng khen thầm: [ Giỏi thật ( Lợi hại)! ]
Liễu Thăng chỉ vừa mới định thần, chiến mã đang cưỡi đã hí dài một hồi đau đớn. Sau đó muốn phản ứng lại cũng đã không còn kịp, con ngựa chiến của cậu đột nhiên ngã nghiêng sang bên trái.
Bị một thớt chiến mã nặng đến vài trăm cân ngã đè lên, chân Liễu Thăng có đúc bằng sắt cũng không chịu nổi. Rắc một tiếng rất nhẹ, một chân đã gãy.
“ An Nam man nữ kia, ngươi được lắm! Vậy mà dám dùng yêu pháp ám hại ta! ”
Cô bé bị chửi là man di thì tức lắm, le lưỡi mắng lại ngay:
“ Ngươi dùng thương đánh ngựa yêu của ta một nhát, ta cũng hoàn trả một đòn tương tự. Một con ngựa đổi một con ngựa, chúng ta không phân cao thấp. Cùng một tình cảnh, ngươi ngã chật vật đến thế, bản cô nương lại hoàn hảo sạch sẽ đứng ở đây. Ta biết ngươi dùng thương đâm trúng ngựa ta, còn ngươi lại không biết ta dùng cách nào đánh ngã chiến mã ngươi. Ánh mắt kém cỏi, còn nói cái gì yêu pháp. Mặt người Bắc quốc đều dày như thế sao? ”
Cô bé dùng tiếng Hoa rất trôi chảy, tốt hơn Tạng Cẩu rất nhiều. Thời cổ giao thương không phát triển, việc dạy và học ngoại ngữ không hề phổ biến. Cô bé nói được tiếng Hoa chứng tỏ địa vị của cô không hề thấp, bối cảnh tuyệt đối không yếu.
Liễu Thăng nghẹn lời, phản bác thì không được, đẩy con ngựa ra cũng không nổi. Chân trái bị đè lên, đau đến nỗi cậu phải thở hồng hộc trong khó nhọc.
Tạng Cẩu ngồi trong bụi lau, nhìn được rõ mồn một những gì vừa xảy ra.
Lúc hai người còn đang bần thần, cô bé kia đã vung tay ném vỏ đao vào chân trái chiến mã của Liễu Thăng. Khối gỗ cứng có thêm nội lực trợ giúp, bay đi nhanh và mạnh tới nỗi nện gãy đôi giò ngựa. Tạng Cẩu chưa từng tiếp xúc với cái gọi là nội công, khó tránh khỏi sững sờ trước sức mạnh của đối phương. Nó biết bản thân không thể làm được như người ta, bèn nghĩ: [ Mình là đàn ông con trai mà lại yếu hơn cả con gái thế này thì đúng là không chấp nhận được. Sau này phải tập võ nhiều nữa. ]
Cô bé nọ cười khẽ, nắm đao đi về chỗ Liễu Thăng đang nằm. Lưỡi đao sắc lẻm, mỏng như lá lúa, phản chiếu ánh thép loé lên trong nắng chiều. Liễu Thăng cảm nhận được tính mạng bị đe doạ, tóc sau ót dựng hết lên. Cậu vận hết nội lực, những mong đẩy được chiến mã ra nhưng vô ích. Chiến mã nặng vài trăm cân, Liễu Thăng mới mười ba mười bốn tuổi đầu, muốn nâng được dậy là điều không thể.
Biết không thể thoát, Liễu Tử Tiêm bèn xiết chặt ngọn thương đầu hổ, chuẩn bị liều mạng. Nhưng với tư thế hiện tại, vung vẩy một thanh binh khí dài như thương sao mà vướng víu khó khăn.
Tạng Cẩu thấy nghĩa huynh lâm nguy, trong lòng không khỏi mâu thuẫn. Thâm tâm nó không muốn đánh người Việt, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn người anh kết nghĩa của mình bị giết được. Cô bé kia càng lúc càng tiến lại gần Liễu Thăng, nếu Tạng Cẩu còn không quyết định thì e là sẽ không kịp nữa.
Cắn răng, Tạng Cẩu vội vàng xông ra khỏi chỗ nấp. Vừa hét, nó vừa ném một hòn đá về phía cô bé.
“ Chờ đã!! ”
Cô bé nghe thấy tiếng gió rít, biết là có người phóng ám khí về phía mình. Không cần nhìn lại, cô vung đao gạt văng hòn đá Tạng Cẩu ném đi, nghĩ thầm:
[ Viên đá không có nội lực, thủ pháp phóng ám khí cực kì kém cỏi thô thiển. Chẳng cần biết kẻ vừa tới là ai, võ công chắc chắn rất kém. ]
Liễu Thăng cũng lập tức phản ứng lại. Tiếng quát kia nghe rất quen tai, tất nhiên là người thân của cậu.
“ Cẩu??? Chạy mau!!!! ”
Vừa nheo mât nhìn, đã phát hiện Tạng Cẩu đang nhào tới chỗ đối phương, tay nắm gậy gỗ làm binh khí.
Ngặt nỗi nó chỉ biết một chút ngoại công, ngoài ra không có nội lực. Nếu là hai anh em so chiêu đọ thức thì cũng không có việc gì, nhưng lúc này là đánh thật, sống chết do mệnh. Từng đấu một hồi với cô bé mang đao, Liễu Thăng hiểu rõ hơn ai hết thực lực của đối phương. Không chỉ có chiêu thức tinh diệu, nội lực cũng có căn cơ nhất định, đã vậy còn có thân pháp cao siêu quỷ thần khó lường.
Dù cô mới kinh qua một hồi khổ chiến với Liễu Thăng, nhưng xem chừng Tạng Cẩu cũng vừa mới hoạt động mạnh xong còn chưa kịp hồi sức. Đồng thời đặt cả hai lên bàn cân, chưa đánh đã biết Tạng Cẩu không có chút phần thắng nào.
“ Ô? ”
Cô bé nọ thấy một cành cây vung tới, lúc đầu còn thấy hơi giật mình song ngay lập tức lại bật cười. Tạng Cẩu xuất chiêu thực rất có quy củ, nhưng hai điểm trừ cực lớn là không có vũ khí, không có nội lực. Tuyết Trai kiếm pháp cậu dùng càng không phải thứ cao thâm gì, trên giang hồ chỉ có thể coi là võ công hạng xoàng. Một chiêu kiếm đánh ra hoàn toàn không có chút tính uy hiếp nào đối với cô bé.
Khẽ nghiêng người, cô dễ dàng tránh thoát được nhát chém của Tạng Cẩu. Bộ thân pháp của cô huyền diệu vô biên, có thể trong nháy mắt di động, biến hoá liên tục theo tám quẻ kinh dịch, khiến người khác khó mà hình dung được. Lúc trước bắn từ trên lưng ngựa xuống mà không ngã cũng là nhờ công của nó cả.
Tạng Cẩu dồn sức vụt cành cây liên tiếp, thế nhưng nó chỉ đang lãng phí sức lực. Lần nào cũng vậy, đối phương đều có thể dễ dàng tránh được cú đánh của nó với khoảng cách chỉ bằng một sợi tóc. Đấu một hồi, Tạng Cẩu đã cúi gập người lại mà thở phì phò không ra hơi. Nó cũng thông minh, biết đối thủ đang trêu đùa mình. Nhưng hiện tại thì Tạng Cẩu không thấy cách nào tốt hơn là trì hoãn thêm được phút nào hay phút ấy. Bắt nó bỏ Liễu Thăng lại rồi chạy trước, nó không làm được.
Cô gái bí ẩn tuốt đao ra, gác lên vai Tạng Cẩu. Da cổ nó run lên khi cảm nhận được cái lạnh lẽo trên lưỡi thép. Một giọt máu khẽ rỉ ra, trượt một vết dài xuống ngực. Thế nhưng nó vẫn quật cường nhìn thẳng vào đối phương, lưng và gối không trùng xuống tí nào. Cô gái nọ thấy nó có cốt khí, khác hẳn với lính lác bình thường của nhà Minh thì bất chợt bật cười:
“ Này, đằng đó xem như có tài. Chi bằng theo quân nhà Ngu ta đi. ”
“ Không!!! ”
Tạng Cẩu lắc mạnh đầu.
Nó sao có thể quy thuận “ kẻ thù ” được chứ??
“ Thì ra nhà ngươi cũng là phường gian tham bán nước! Dù b… ta chẳng can hệ gì tới triều đình song cũng không thể nhắm mắt làm ngơ được! ”
Cô gái kia nhíu mày, bao nhiêu hảo cảm với Tạng Cẩu khi trước đều hoá thành căm ghét. Lúc này cô chỉ muốn rút mạnh lưỡi đao về một cái, để tên phản quốc trước mắt đứt cổ họng mà chết.
Tạng Cẩu vẫn giữ thẳng ánh nhìn, trên mặt cậu bé là vẻ kiên nghị không sợ hãi chút nào.
Đúng lúc này…
Tiếng tù giục thu quân của nhà Ngu vọng đến bãi sậy nơi ba người đang đứng, giai điệu vô cùng gấp gáp chứng tỏ lệnh thu binh này phải cấp bách lắm. Cô gái kia nghe thấy tiếng tù dội khắp cửa biến thì biến hẳn sắc mặt, nhưng cô thấy việc cần ưu tiên bây giờ là giết đảng cướp nước và quân bán nước trước mắt đã.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tự chương
- Chương 2: Hồi một
- Chương 3: Hồi hai (1)
- Chương 4: Hồi hai (2)
- Chương 5: Hồi ba(1)
- Chương 6: Hồi ba(2)
- Chương 7: Hồi ba (3)
- Chương 8: Hồi ba (4)
- Chương 9: Hồi ba (5)
- Chương 10: Hồi bốn (1)
- Chương 11: Hồi bốn (2)
- Chương 12: Hồi năm (1)
- Chương 13: Hồi năm (2)
- Chương 14: Hồi năm (3)
- Chương 15: Hồi sáu (1)
- Chương 16: Hồi sáu (2)
- Chương 17: Hồi sáu (3)
- Chương 18: Phụ chương: Bàn về nguồn gốc của người Việt Nam (1)
- Chương 19: Hồi bảy (1)
- Chương 20: Hồi bảy (2)
- Chương 21: Hồi bảy (3)
- Chương 22: Hồi bảy (4)
- Chương 23: Phụ chương: Bàn về người con gái trong đời sống văn hoá Việt Nam (2)
- Chương 24: Hồi bảy (5)
- Chương 25: Hồi bảy (6)
- Chương 26: Hồi bảy (7)
- Chương 27: Ngoại truyện: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (1)
- Chương 28: Hồi tám (1)
- Chương 29: Hồi tám (2)
- Chương 30: Hồi tám (3)
- Chương 31: Hồi tám (4)
- Chương 32: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (2)
- Chương 33: Hồi tám (5)
- Chương 34: Hồi tám (6)
- Chương 35: Hồi tám (7)
- Chương 36: Hồi tám (8)
- Chương 37: Hồi tám (9)
- Chương 38: Hồi tám (10)
- Chương 39: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (3)
- Chương 40: Hồi chín (1)
- Chương 41: Hồi chín (2)
- Chương 42: Hồi chín (3)
- Chương 43: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (4)
- Chương 44: Hồi chín (4)
- Chương 45: Hồi chín (5)
- Chương 46: Hồi chín (6)
- Chương 47: Hồi chín (7)
- Chương 48: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (5)
- Chương 49: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (6)
- Chương 50: Hồi chín (8)
- Chương 51: Hồi chín (9)
- Chương 52: Hồi chín (10)
- Chương 53: Hồi chín (11)
- Chương 54: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (7)
- Chương 55: Hồi chín (12)
- Chương 56: Hồi chín (13)
- Chương 57: Hồi mười (1)
- Chương 58: Tiền truyện hồi hai (1)
- Chương 59: Hồi mười (2)
- Chương 60: Hồi mười (3)
- Chương 61: Hồi mười (4)
- Chương 62: Hồi mười (5)
- Chương 63: Hồi mười (6)
- Chương 64: Tiền truyện hồi hai (2)
- Chương 65: Hồi mười (7)
- Chương 66: Hồi mười (8)
- Chương 67: Hồi mười một (1)
- Chương 68: Hồi mười một (2)
- Chương 69: Hồi mười một (3)
- Chương 70: Hồi mười một (4)
- Chương 71: Hồi mười một (5)
- Chương 72: Hồi mười một (6)
- Chương 73: Tiền truyện hồi hai (3)
- Chương 74: Hồi mười một (7)
- Chương 75: Hồi mười một (8)
- Chương 76: Hồi mười một (9)
- Chương 77: Hồi mười một (10)
- Chương 78: Hồi mười một (11)
- Chương 79: Hồi mười hai (1)
- Chương 80: Hồi mười hai (2)
- Chương 81: Hồi mười hai (3)
- Chương 82: Hồi mười hai (4)
- Chương 83: Hồi mười hai (5)
- Chương 84: Hồi mười hai (6)
- Chương 85: Hồi mười hai (7)
- Chương 86: Hồi mười hai (8)
- Chương 87: Hồi mười hai (9)
- Chương 88: Hồi mười hai (10)
- Chương 89: Hồi mười hai (11)
- Chương 90: Hồi mười hai (12)
- Chương 91: Hồi mười hai (13)
- Chương 92: Hồi mười hai (14)
- Chương 93: Hồi mười hai (15)
- Chương 94: Hồi mười hai (16)
- Chương 95: Hồi mười hai (17)
- Chương 96: Hồi mười hai (18)
- Chương 97: Lời kết thiên
- Chương 98: Hồi mười ba (1)
- Chương 99: Hồi mười ba (2)
- Chương 100: Hồi mười ba (3)
- Chương 101: Hồi mười ba (4)
- Chương 102: Hồi mười bốn (1)
- Chương 103: Hồi mười bốn (2)
- Chương 104: Hồi mười bốn (3)
- Chương 105: Hồi mười bốn (4)
- Chương 106: Hồi mười bốn (5)
- Chương 107: Hồi mười bốn (6)
- Chương 108: Hồi mười bốn (6)
- Chương 109: Hồi mười bốn (8)
- Chương 110: Hồi mười bốn (9)
- Chương 111: Hồi mười lăm (1)
- Chương 112: Hồi mười lăm (2)
- Chương 113: Hồi mười lăm (3)
- Chương 114: Hồi mười lăm (4)
- Chương 115: Hồi mười lăm (5)
- Chương 116: Hồi mười lăm (6)
- Chương 117: Hồi mười lăm (7)
- Chương 118: Hồi mười sáu (1)
- Chương 119: Hồi mười sáu (2)
- Chương 120: Hồi mười sáu (3)
- Chương 121: Hồi mười sáu (4)
- Chương 122: Hồi mười sáu (5)
- Chương 123: Hồi mười sáu (6)
- Chương 124: Hồi mười sáu (7)
- Chương 125: Hồi mười sáu (8)
- Chương 126: Hồi mười sáu (9)
- Chương 127: Hồi mười sáu (10)
- Chương 128: Hồi mười sáu (11)
- Chương 129: Hồi mười sáu (12)
- Chương 130: Hồi mười sáu (13)
- Chương 131: Hồi mười sáu (14)
- Chương 132: Hồi mười sáu (15)
- Chương 133: Hồi mười sáu (16)
- Chương 134: Hồi mười bảy (1)
- Chương 135: Hồi mười bảy (2)
- Chương 136: Hồi mười bảy (3)
- Chương 137: Hồi mười bảy (4)
- Chương 138: Hồi mười bảy (5)
- Chương 139: Hồi mười bảy (6)
- Chương 140: Hồi mười bảy (7)
- Chương 141: Hồi mười bảy (8)
- Chương 142: Hồi mười bảy (9)
- Chương 143: Hồi mười bảy (10)
- Chương 144: Hồi mười bảy (11)
- Chương 145: Hồi mười bảy (12)
- Chương 146: Hồi mười bảy (13)
- Chương 147: Hồi mười bảy (14)
- Chương 148: Hồi mười bảy (15)
- Chương 149: Hồi mười bảy (16)
- Chương 150: Hồi mười bảy (17)
- Chương 151: Hồi mười tám (1)
- Chương 152: Hồi mười tám (2)
- Chương 153: Hồi mười tám (3)
- Chương 154: Hồi mười tám (4)
- Chương 155: Hồi mười tám (5)
- Chương 156: : Hồi mười tám (6)
- Chương 157: Hồi mười tám (7)
- Chương 158: Hồi mười tám (8)
- Chương 159: Hồi mười tám (9)
- Chương 160: Hồi mười tám (10)
- Chương 161: Hồi mười tám (11)
- Chương 162: Hồi mười tám (12)
- Chương 163: Hồi mười tám (13)
- Chương 164: Hồi mười tám (14)
- Chương 165: Hồi mười tám (15)
- Chương 166: Hồi mười chín (1)
- Chương 167: Hồi mười chín (2)
- Chương 168: Hồi mười chín (3)
- Chương 169: Hồi mười chín (4)
- Chương 170: Hồi mười chín (5)
- Chương 171: Hồi mười chín (6)
- Chương 172: Hồi mười chín (7)
- Chương 173: Hồi mười chín (8)
- Chương 174: Hồi mười chín (9)
- Chương 175: Hồi mười chín (10)
- Chương 176: Hồi mười chín (11)
- Chương 177: Hồi mười chín (12)
- Chương 178: Hồi mười chín (13)
- Chương 179: Hồi mười chín (14)
- Chương 180: Hồi mười chín (15)
- Chương 181: Hồi hai mươi (1)
- Chương 182: Hồi hai mươi (2)
- Chương 183: Hồi hai mươi (3)
- Chương 184: Hồi hai mươi (4)
- Chương 185: Hồi hai mươi (5)
- Chương 186: Hồi hai mươi (6)
- Chương 187: Hồi hai mươi (7)
- Chương 188: Hồi hai mươi (8)
- Chương 189: Hồi hai mươi (9)
- Chương 190: Hồi hai mươi (10)
- Chương 191: Hồi hai mươi (11)
- Chương 192: Hồi hai mươi (12)
- Chương 193: Hồi hai mươi (13)
- Chương 194: Hồi hai mươi (14)
- Chương 195: Hồi hai mươi (15)
- Chương 196: Hồi hai mươi (16)
- Chương 197: Hồi hai mươi (17)
- Chương 198: Hồi hai mươi (18)
- Chương 199: Hồi hai mươi (19)
- Chương 200: Hồi hai mươi mốt (1)
- Chương 201: Hồi hai mươi mốt (2)
- Chương 202: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 203: Hồi hai mươi mốt (4)
- Chương 204: Hồi hai mươi mốt (5)
- Chương 205: Hồi hai mươi mốt (6)
- Chương 206: Hồi hai mươi mốt (7)
- Chương 207: Hồi hai mươi mốt (8)
- Chương 208: Hồi hai mươi mốt (9)
- Chương 209: Hồi hai mươi mốt (10)
- Chương 210: Hồi hai mươi mốt (11)
- Chương 211: Hồi hai mươi mốt (12)
- Chương 212: Hồi hai mươi mốt (13)
- Chương 213: Hồi hai mươi mốt (14)
- Chương 214: Hồi hai mươi mốt (15)
- Chương 215: Hồi hai mươi mốt (16)
- Chương 216: Hồi hai mươi mốt (17)
- Chương 217: Hồi hai mươi mốt (18)
- Chương 218: Hồi hai mươi mốt (19)
- Chương 219: Hồi hai mươi hai (1)
- Chương 220: Hồi hai mươi hai (2)
- Chương 221: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 222: Hồi hai mươi hai (4)
- Chương 223: Hồi hai mươi hai (5)
- Chương 224: Hồi hai mươi hai (6)
- Chương 225: Hồi hai mươi hai (7)
- Chương 226: Hồi hai mươi hai (8)
- Chương 227: Hồi hai mươi hai (9)
- Chương 228: Hồi hai mươi hai (10)
- Chương 229: Hồi hai mươi hai (11)
- Chương 230: Hồi hai mươi hai (12)
- Chương 231: Hồi hai mươi hai (13)
- Chương 232: Hồi hai mươi hai (14)
- Chương 233: Hồi hai mươi ba (1)
- Chương 234: Hồi hai mươi ba (2)
- Chương 235: Hồi hai mươi ba (3)
- Chương 236: Hồi hai mươi ba (4)
- Chương 237: Hồi hai mươi ba (5)
- Chương 238: Hồi hai mươi ba (6)
- Chương 239: Hồi hai mươi ba (7)
- Chương 240: Hồi hai mươi ba (8)
- Chương 241: Hồi hai mươi ba (9)
- Chương 242: Hồi hai mươi ba (10)
- Chương 243: Hồi hai mươi ba (11)
- Chương 244: Hồi hai mươi ba (12)
- Chương 245: Hồi hai mươi ba (13)
- Chương 246: Hồi hai mươi ba (14)
- Chương 247: Hồi hai mươi ba (15)
- Chương 248: Hồi hai mươi ba (16)
- Chương 249: Hồi hai mươi ba (17)
- Chương 250: Hồi hai mươi ba (18)
- Chương 251: Hồi hai mươi ba (19)
- Chương 252: Hồi hai mươi ba (20)
- Chương 253: Hồi hai mươi ba (21)
- Chương 254: Hồi hai mươi ba (22)
- Chương 255: Hồi hai mươi ba (23)
- Chương 256: Hồi hai mươi tư (1)
- Chương 257: Hồi hai mươi tư (2)
- Chương 258: Hồi hai mươi tư (3)
- Chương 259: Hồi hai mươi tư (4)
- Chương 260: Hồi hai mươi tư (5)
- Chương 261: Hồi hai mươi tư (6)
- Chương 262: Hồi hai mươi tư (7)
- Chương 263: Hồi hai mươi tư (8)
- Chương 264: Hồi hai mươi tư (9)
- Chương 265: Hồi hai mươi tư (10)
- Chương 266: Hồi hai mươi tư (11)
- Chương 267: Hồi hai mươi tư (12)
- Chương 268: Hồi hai mươi tư (13)
- Chương 269: Hồi hai mươi tư (14)
- Chương 270: Hồi hai mươi tư (15)
- Chương 271: Hồi hai mươi tư (16)
- Chương 272: Hồi hai mươi tư (17)
- Chương 273: Hồi hai mươi tư (18)
- Chương 274: Hồi hai mươi tư (19)
- Chương 275: Hồi hai mươi tư (20)
- Chương 276: Hồi hai mươi lăm (1)
- Chương 277: Hồi hai mươi lăm (2)
- Chương 278: Hồi hai mươi lăm (3)
- Chương 279: Hồi hai mươi lăm (4)
- Chương 280: Hồi hai mươi lăm (5)
- Chương 281: Hồi hai mươi lăm (6)
- Chương 282: Hồi hai mươi lăm (7)
- Chương 283: Hồi hai mươi lăm (8)
- Chương 284: Hồi hai mươi lăm (9)
- Chương 285: Hồi hai mươi lăm (10)
- Chương 286: Hồi hai mươi lăm (11)
- Chương 287: Hồi hai mươi lăm (12)
- Chương 288: Hồi hai mươi lăm (13)
- Chương 289: Hồi hai mươi lăm (14)
- Chương 290: Hồi hai mươi lăm (15)
- Chương 291: Hồi hai mươi lăm (16)
- Chương 292: Hồi hai mươi lăm (17)
- Chương 293: Hồi hai mươi lăm (18)
- Chương 294: Hồi hai mươi lăm (19)
- Chương 295: Hồi hai mươi sáu(1)
- Chương 296: Hồi hai mươi sáu (2)
- Chương 297: Hồi hai mươi sáu (3)
- Chương 298: Hồi hai mươi sáu (4)
- Chương 299: Hồi hai mươi sáu (5)
- Chương 300: Hồi hai mươi sáu (6)
- Chương 301: Hồi hai mươi sáu (7)
- Chương 302: Hồi hai mươi sáu (8)
- Chương 303: Hồi hai mươi sáu (9)
- Chương 304: Hồi hai mươi sáu (10)
- Chương 305: Hồi hai mươi sáu (11)
- Chương 306: Hồi hai mươi sáu (12)
- Chương 307: Hồi hai mươi sáu (13)
- Chương 308: Hồi hai mươi sáu (14)
- Chương 309: Hồi hai mươi sáu (15)
- Chương 310: Hồi hai mươi sáu (16)
- Chương 311: Hồi hai mươi sáu (17)
- Chương 312: Hồi hai mươi sáu (18)
- Chương 313: Hồi hai mươi sáu (19)
- Chương 314: Hồi hai mươi sáu (20)
- Chương 315: Hồi hai mươi bảy (1)
- Chương 316: Hồi hai mươi bảy (2)
- Chương 317: Hồi hai mươi bảy (3)
- Chương 318: Hồi hai mươi bảy (4)
- Chương 319: Hồi hai mươi bảy (5)
- Chương 320: Hồi hai mươi bảy (6)
- Chương 321: Hồi hai mươi bảy (7)
- Chương 322: Hồi hai mươi bảy (8)
- Chương 323: Hồi hai mươi bảy (9)
- Chương 324: Hồi hai mươi bảy (10)
- Chương 325: Hồi hai mươi bảy (11)
- Chương 326: Hồi hai mươi bảy (12)
- Chương 327: Hồi hai mươi bảy (13)
- Chương 328: Hồi hai mươi bảy (14)
- Chương 329: Hồi hai mươi bảy (15)
- Chương 330: Hồi hai mươi bảy (16)
- Chương 331: Hồi hai mươi bảy (17)
- Chương 332: Hồi hai mươi bảy (18)
- Chương 333: Hồi hai mươi bảy (19)
- Chương 334: Hồi hai mươi bảy (20)
- Chương 335: Hồi hai mươi bảy (21)
- Chương 336: Võ Lâm Toàn Thư phần 1 - Quốc Tử Giám
- Chương 337: Võ Lâm Toàn Thư phần 2 - Làng Ngũ Xã và võ nồi Đậu gia
- Chương 338: Võ Lâm Toàn Thư phần 3 - Thập Bát Liên Trại / Phái Long Đỗ
- Chương 339: Hồi hai mươi tám (1)
- Chương 340: Hồi hai mươi tám (2)
- Chương 341: Hồi hai mươi tám (3)
- Chương 342: Hồi hai mươi tám (4)
- Chương 343: Hồi hai mươi tám (5)
- Chương 344: Hồi hai mươi tám (6)
- Chương 345: Hồi hai mươi tám (7)
- Chương 346: Hồi hai mươi tám (8)
- Chương 347: Hồi hai mươi tám (9)
- Chương 348: Hồi hai mươi tám (10)
- Chương 349: Hồi hai mươi tám (11)
- Chương 350: Hồi hai mươi tám (12)
- Chương 351: Hồi hai mươi tám (13)
- Chương 352: Hồi hai mươi tám (14)
- Chương 353: Hồi hai mươi tám (15)
- Chương 354: Hồi hai mươi tám (16)
- Chương 355: Lời kết thiên
- Chương 356: Hồi hai mươi chín (1)
- Chương 357: Hồi hai mươi chín (2)
- Chương 358: Hồi hai mươi chín (3)
- Chương 359: Hồi hai mươi chín (4)
- Chương 360: Hồi hai mươi chín (5)
- Chương 361: Hồi hai mươi chín (6)
- Chương 362: Hồi hai mươi chín (7)
- Chương 364: Hồi hai mươi chín (9)
- Chương 365: Hồi hai mươi chín (10)
- Chương 366: Hồi hai mươi chín (11)
- Chương 367: Hồi hai mươi chín (12)
- Chương 368: Hồi hai mươi chín (13)
- Chương 369: Hồi hai mươi chín (14)