Thuận Thiên Kiếm - Rồng Không Đuôi - Chương 77: Hồi mười một (10)
Chương trước- Chương 1: Tự chương
- Chương 2: Hồi một
- Chương 3: Hồi hai (1)
- Chương 4: Hồi hai (2)
- Chương 5: Hồi ba(1)
- Chương 6: Hồi ba(2)
- Chương 7: Hồi ba (3)
- Chương 8: Hồi ba (4)
- Chương 9: Hồi ba (5)
- Chương 10: Hồi bốn (1)
- Chương 11: Hồi bốn (2)
- Chương 12: Hồi năm (1)
- Chương 13: Hồi năm (2)
- Chương 14: Hồi năm (3)
- Chương 15: Hồi sáu (1)
- Chương 16: Hồi sáu (2)
- Chương 17: Hồi sáu (3)
- Chương 18: Phụ chương: Bàn về nguồn gốc của người Việt Nam (1)
- Chương 19: Hồi bảy (1)
- Chương 20: Hồi bảy (2)
- Chương 21: Hồi bảy (3)
- Chương 22: Hồi bảy (4)
- Chương 23: Phụ chương: Bàn về người con gái trong đời sống văn hoá Việt Nam (2)
- Chương 24: Hồi bảy (5)
- Chương 25: Hồi bảy (6)
- Chương 26: Hồi bảy (7)
- Chương 27: Ngoại truyện: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (1)
- Chương 28: Hồi tám (1)
- Chương 29: Hồi tám (2)
- Chương 30: Hồi tám (3)
- Chương 31: Hồi tám (4)
- Chương 32: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (2)
- Chương 33: Hồi tám (5)
- Chương 34: Hồi tám (6)
- Chương 35: Hồi tám (7)
- Chương 36: Hồi tám (8)
- Chương 37: Hồi tám (9)
- Chương 38: Hồi tám (10)
- Chương 39: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (3)
- Chương 40: Hồi chín (1)
- Chương 41: Hồi chín (2)
- Chương 42: Hồi chín (3)
- Chương 43: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (4)
- Chương 44: Hồi chín (4)
- Chương 45: Hồi chín (5)
- Chương 46: Hồi chín (6)
- Chương 47: Hồi chín (7)
- Chương 48: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (5)
- Chương 49: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (6)
- Chương 50: Hồi chín (8)
- Chương 51: Hồi chín (9)
- Chương 52: Hồi chín (10)
- Chương 53: Hồi chín (11)
- Chương 54: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (7)
- Chương 55: Hồi chín (12)
- Chương 56: Hồi chín (13)
- Chương 57: Hồi mười (1)
- Chương 58: Tiền truyện hồi hai (1)
- Chương 59: Hồi mười (2)
- Chương 60: Hồi mười (3)
- Chương 61: Hồi mười (4)
- Chương 62: Hồi mười (5)
- Chương 63: Hồi mười (6)
- Chương 64: Tiền truyện hồi hai (2)
- Chương 65: Hồi mười (7)
- Chương 66: Hồi mười (8)
- Chương 67: Hồi mười một (1)
- Chương 68: Hồi mười một (2)
- Chương 69: Hồi mười một (3)
- Chương 70: Hồi mười một (4)
- Chương 71: Hồi mười một (5)
- Chương 72: Hồi mười một (6)
- Chương 73: Tiền truyện hồi hai (3)
- Chương 74: Hồi mười một (7)
- Chương 75: Hồi mười một (8)
- Chương 76: Hồi mười một (9)
- Chương 77: Hồi mười một (10)
- Chương 78: Hồi mười một (11)
- Chương 79: Hồi mười hai (1)
- Chương 80: Hồi mười hai (2)
- Chương 81: Hồi mười hai (3)
- Chương 82: Hồi mười hai (4)
- Chương 83: Hồi mười hai (5)
- Chương 84: Hồi mười hai (6)
- Chương 85: Hồi mười hai (7)
- Chương 86: Hồi mười hai (8)
- Chương 87: Hồi mười hai (9)
- Chương 88: Hồi mười hai (10)
- Chương 89: Hồi mười hai (11)
- Chương 90: Hồi mười hai (12)
- Chương 91: Hồi mười hai (13)
- Chương 92: Hồi mười hai (14)
- Chương 93: Hồi mười hai (15)
- Chương 94: Hồi mười hai (16)
- Chương 95: Hồi mười hai (17)
- Chương 96: Hồi mười hai (18)
- Chương 97: Lời kết thiên
- Chương 98: Hồi mười ba (1)
- Chương 99: Hồi mười ba (2)
- Chương 100: Hồi mười ba (3)
- Chương 101: Hồi mười ba (4)
- Chương 102: Hồi mười bốn (1)
- Chương 103: Hồi mười bốn (2)
- Chương 104: Hồi mười bốn (3)
- Chương 105: Hồi mười bốn (4)
- Chương 106: Hồi mười bốn (5)
- Chương 107: Hồi mười bốn (6)
- Chương 108: Hồi mười bốn (6)
- Chương 109: Hồi mười bốn (8)
- Chương 110: Hồi mười bốn (9)
- Chương 111: Hồi mười lăm (1)
- Chương 112: Hồi mười lăm (2)
- Chương 113: Hồi mười lăm (3)
- Chương 114: Hồi mười lăm (4)
- Chương 115: Hồi mười lăm (5)
- Chương 116: Hồi mười lăm (6)
- Chương 117: Hồi mười lăm (7)
- Chương 118: Hồi mười sáu (1)
- Chương 119: Hồi mười sáu (2)
- Chương 120: Hồi mười sáu (3)
- Chương 121: Hồi mười sáu (4)
- Chương 122: Hồi mười sáu (5)
- Chương 123: Hồi mười sáu (6)
- Chương 124: Hồi mười sáu (7)
- Chương 125: Hồi mười sáu (8)
- Chương 126: Hồi mười sáu (9)
- Chương 127: Hồi mười sáu (10)
- Chương 128: Hồi mười sáu (11)
- Chương 129: Hồi mười sáu (12)
- Chương 130: Hồi mười sáu (13)
- Chương 131: Hồi mười sáu (14)
- Chương 132: Hồi mười sáu (15)
- Chương 133: Hồi mười sáu (16)
- Chương 134: Hồi mười bảy (1)
- Chương 135: Hồi mười bảy (2)
- Chương 136: Hồi mười bảy (3)
- Chương 137: Hồi mười bảy (4)
- Chương 138: Hồi mười bảy (5)
- Chương 139: Hồi mười bảy (6)
- Chương 140: Hồi mười bảy (7)
- Chương 141: Hồi mười bảy (8)
- Chương 142: Hồi mười bảy (9)
- Chương 143: Hồi mười bảy (10)
- Chương 144: Hồi mười bảy (11)
- Chương 145: Hồi mười bảy (12)
- Chương 146: Hồi mười bảy (13)
- Chương 147: Hồi mười bảy (14)
- Chương 148: Hồi mười bảy (15)
- Chương 149: Hồi mười bảy (16)
- Chương 150: Hồi mười bảy (17)
- Chương 151: Hồi mười tám (1)
- Chương 152: Hồi mười tám (2)
- Chương 153: Hồi mười tám (3)
- Chương 154: Hồi mười tám (4)
- Chương 155: Hồi mười tám (5)
- Chương 156: : Hồi mười tám (6)
- Chương 157: Hồi mười tám (7)
- Chương 158: Hồi mười tám (8)
- Chương 159: Hồi mười tám (9)
- Chương 160: Hồi mười tám (10)
- Chương 161: Hồi mười tám (11)
- Chương 162: Hồi mười tám (12)
- Chương 163: Hồi mười tám (13)
- Chương 164: Hồi mười tám (14)
- Chương 165: Hồi mười tám (15)
- Chương 166: Hồi mười chín (1)
- Chương 167: Hồi mười chín (2)
- Chương 168: Hồi mười chín (3)
- Chương 169: Hồi mười chín (4)
- Chương 170: Hồi mười chín (5)
- Chương 171: Hồi mười chín (6)
- Chương 172: Hồi mười chín (7)
- Chương 173: Hồi mười chín (8)
- Chương 174: Hồi mười chín (9)
- Chương 175: Hồi mười chín (10)
- Chương 176: Hồi mười chín (11)
- Chương 177: Hồi mười chín (12)
- Chương 178: Hồi mười chín (13)
- Chương 179: Hồi mười chín (14)
- Chương 180: Hồi mười chín (15)
- Chương 181: Hồi hai mươi (1)
- Chương 182: Hồi hai mươi (2)
- Chương 183: Hồi hai mươi (3)
- Chương 184: Hồi hai mươi (4)
- Chương 185: Hồi hai mươi (5)
- Chương 186: Hồi hai mươi (6)
- Chương 187: Hồi hai mươi (7)
- Chương 188: Hồi hai mươi (8)
- Chương 189: Hồi hai mươi (9)
- Chương 190: Hồi hai mươi (10)
- Chương 191: Hồi hai mươi (11)
- Chương 192: Hồi hai mươi (12)
- Chương 193: Hồi hai mươi (13)
- Chương 194: Hồi hai mươi (14)
- Chương 195: Hồi hai mươi (15)
- Chương 196: Hồi hai mươi (16)
- Chương 197: Hồi hai mươi (17)
- Chương 198: Hồi hai mươi (18)
- Chương 199: Hồi hai mươi (19)
- Chương 200: Hồi hai mươi mốt (1)
- Chương 201: Hồi hai mươi mốt (2)
- Chương 202: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 203: Hồi hai mươi mốt (4)
- Chương 204: Hồi hai mươi mốt (5)
- Chương 205: Hồi hai mươi mốt (6)
- Chương 206: Hồi hai mươi mốt (7)
- Chương 207: Hồi hai mươi mốt (8)
- Chương 208: Hồi hai mươi mốt (9)
- Chương 209: Hồi hai mươi mốt (10)
- Chương 210: Hồi hai mươi mốt (11)
- Chương 211: Hồi hai mươi mốt (12)
- Chương 212: Hồi hai mươi mốt (13)
- Chương 213: Hồi hai mươi mốt (14)
- Chương 214: Hồi hai mươi mốt (15)
- Chương 215: Hồi hai mươi mốt (16)
- Chương 216: Hồi hai mươi mốt (17)
- Chương 217: Hồi hai mươi mốt (18)
- Chương 218: Hồi hai mươi mốt (19)
- Chương 219: Hồi hai mươi hai (1)
- Chương 220: Hồi hai mươi hai (2)
- Chương 221: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 222: Hồi hai mươi hai (4)
- Chương 223: Hồi hai mươi hai (5)
- Chương 224: Hồi hai mươi hai (6)
- Chương 225: Hồi hai mươi hai (7)
- Chương 226: Hồi hai mươi hai (8)
- Chương 227: Hồi hai mươi hai (9)
- Chương 228: Hồi hai mươi hai (10)
- Chương 229: Hồi hai mươi hai (11)
- Chương 230: Hồi hai mươi hai (12)
- Chương 231: Hồi hai mươi hai (13)
- Chương 232: Hồi hai mươi hai (14)
- Chương 233: Hồi hai mươi ba (1)
- Chương 234: Hồi hai mươi ba (2)
- Chương 235: Hồi hai mươi ba (3)
- Chương 236: Hồi hai mươi ba (4)
- Chương 237: Hồi hai mươi ba (5)
- Chương 238: Hồi hai mươi ba (6)
- Chương 239: Hồi hai mươi ba (7)
- Chương 240: Hồi hai mươi ba (8)
- Chương 241: Hồi hai mươi ba (9)
- Chương 242: Hồi hai mươi ba (10)
- Chương 243: Hồi hai mươi ba (11)
- Chương 244: Hồi hai mươi ba (12)
- Chương 245: Hồi hai mươi ba (13)
- Chương 246: Hồi hai mươi ba (14)
- Chương 247: Hồi hai mươi ba (15)
- Chương 248: Hồi hai mươi ba (16)
- Chương 249: Hồi hai mươi ba (17)
- Chương 250: Hồi hai mươi ba (18)
- Chương 251: Hồi hai mươi ba (19)
- Chương 252: Hồi hai mươi ba (20)
- Chương 253: Hồi hai mươi ba (21)
- Chương 254: Hồi hai mươi ba (22)
- Chương 255: Hồi hai mươi ba (23)
- Chương 256: Hồi hai mươi tư (1)
- Chương 257: Hồi hai mươi tư (2)
- Chương 258: Hồi hai mươi tư (3)
- Chương 259: Hồi hai mươi tư (4)
- Chương 260: Hồi hai mươi tư (5)
- Chương 261: Hồi hai mươi tư (6)
- Chương 262: Hồi hai mươi tư (7)
- Chương 263: Hồi hai mươi tư (8)
- Chương 264: Hồi hai mươi tư (9)
- Chương 265: Hồi hai mươi tư (10)
- Chương 266: Hồi hai mươi tư (11)
- Chương 267: Hồi hai mươi tư (12)
- Chương 268: Hồi hai mươi tư (13)
- Chương 269: Hồi hai mươi tư (14)
- Chương 270: Hồi hai mươi tư (15)
- Chương 271: Hồi hai mươi tư (16)
- Chương 272: Hồi hai mươi tư (17)
- Chương 273: Hồi hai mươi tư (18)
- Chương 274: Hồi hai mươi tư (19)
- Chương 275: Hồi hai mươi tư (20)
- Chương 276: Hồi hai mươi lăm (1)
- Chương 277: Hồi hai mươi lăm (2)
- Chương 278: Hồi hai mươi lăm (3)
- Chương 279: Hồi hai mươi lăm (4)
- Chương 280: Hồi hai mươi lăm (5)
- Chương 281: Hồi hai mươi lăm (6)
- Chương 282: Hồi hai mươi lăm (7)
- Chương 283: Hồi hai mươi lăm (8)
- Chương 284: Hồi hai mươi lăm (9)
- Chương 285: Hồi hai mươi lăm (10)
- Chương 286: Hồi hai mươi lăm (11)
- Chương 287: Hồi hai mươi lăm (12)
- Chương 288: Hồi hai mươi lăm (13)
- Chương 289: Hồi hai mươi lăm (14)
- Chương 290: Hồi hai mươi lăm (15)
- Chương 291: Hồi hai mươi lăm (16)
- Chương 292: Hồi hai mươi lăm (17)
- Chương 293: Hồi hai mươi lăm (18)
- Chương 294: Hồi hai mươi lăm (19)
- Chương 295: Hồi hai mươi sáu(1)
- Chương 296: Hồi hai mươi sáu (2)
- Chương 297: Hồi hai mươi sáu (3)
- Chương 298: Hồi hai mươi sáu (4)
- Chương 299: Hồi hai mươi sáu (5)
- Chương 300: Hồi hai mươi sáu (6)
- Chương 301: Hồi hai mươi sáu (7)
- Chương 302: Hồi hai mươi sáu (8)
- Chương 303: Hồi hai mươi sáu (9)
- Chương 304: Hồi hai mươi sáu (10)
- Chương 305: Hồi hai mươi sáu (11)
- Chương 306: Hồi hai mươi sáu (12)
- Chương 307: Hồi hai mươi sáu (13)
- Chương 308: Hồi hai mươi sáu (14)
- Chương 309: Hồi hai mươi sáu (15)
- Chương 310: Hồi hai mươi sáu (16)
- Chương 311: Hồi hai mươi sáu (17)
- Chương 312: Hồi hai mươi sáu (18)
- Chương 313: Hồi hai mươi sáu (19)
- Chương 314: Hồi hai mươi sáu (20)
- Chương 315: Hồi hai mươi bảy (1)
- Chương 316: Hồi hai mươi bảy (2)
- Chương 317: Hồi hai mươi bảy (3)
- Chương 318: Hồi hai mươi bảy (4)
- Chương 319: Hồi hai mươi bảy (5)
- Chương 320: Hồi hai mươi bảy (6)
- Chương 321: Hồi hai mươi bảy (7)
- Chương 322: Hồi hai mươi bảy (8)
- Chương 323: Hồi hai mươi bảy (9)
- Chương 324: Hồi hai mươi bảy (10)
- Chương 325: Hồi hai mươi bảy (11)
- Chương 326: Hồi hai mươi bảy (12)
- Chương 327: Hồi hai mươi bảy (13)
- Chương 328: Hồi hai mươi bảy (14)
- Chương 329: Hồi hai mươi bảy (15)
- Chương 330: Hồi hai mươi bảy (16)
- Chương 331: Hồi hai mươi bảy (17)
- Chương 332: Hồi hai mươi bảy (18)
- Chương 333: Hồi hai mươi bảy (19)
- Chương 334: Hồi hai mươi bảy (20)
- Chương 335: Hồi hai mươi bảy (21)
- Chương 336: Võ Lâm Toàn Thư phần 1 - Quốc Tử Giám
- Chương 337: Võ Lâm Toàn Thư phần 2 - Làng Ngũ Xã và võ nồi Đậu gia
- Chương 338: Võ Lâm Toàn Thư phần 3 - Thập Bát Liên Trại / Phái Long Đỗ
- Chương 339: Hồi hai mươi tám (1)
- Chương 340: Hồi hai mươi tám (2)
- Chương 341: Hồi hai mươi tám (3)
- Chương 342: Hồi hai mươi tám (4)
- Chương 343: Hồi hai mươi tám (5)
- Chương 344: Hồi hai mươi tám (6)
- Chương 345: Hồi hai mươi tám (7)
- Chương 346: Hồi hai mươi tám (8)
- Chương 347: Hồi hai mươi tám (9)
- Chương 348: Hồi hai mươi tám (10)
- Chương 349: Hồi hai mươi tám (11)
- Chương 350: Hồi hai mươi tám (12)
- Chương 351: Hồi hai mươi tám (13)
- Chương 352: Hồi hai mươi tám (14)
- Chương 353: Hồi hai mươi tám (15)
- Chương 354: Hồi hai mươi tám (16)
- Chương 355: Lời kết thiên
- Chương 356: Hồi hai mươi chín (1)
- Chương 357: Hồi hai mươi chín (2)
- Chương 358: Hồi hai mươi chín (3)
- Chương 359: Hồi hai mươi chín (4)
- Chương 360: Hồi hai mươi chín (5)
- Chương 361: Hồi hai mươi chín (6)
- Chương 362: Hồi hai mươi chín (7)
- Chương 364: Hồi hai mươi chín (9)
- Chương 365: Hồi hai mươi chín (10)
- Chương 366: Hồi hai mươi chín (11)
- Chương 367: Hồi hai mươi chín (12)
- Chương 368: Hồi hai mươi chín (13)
- Chương 369: Hồi hai mươi chín (14)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thuận Thiên Kiếm - Rồng Không Đuôi
Chương 77: Hồi mười một (10)
Hai người đánh qua đánh lại, chớp mắt đã xong chiêu thứ một trăm bảy mươi hai. Ấy thế mà vẫn cân tài cân sức lắm. Quận chiếm ưu thế hơn một chút, vẫn giữ thế chủ công. Nhưng Thiên Cơ lão đạo không chịu kém chút nào. Những pha phản kích liên tiếp cực kì hiểm hóc khiến Quận Gió cũng không nhẹ nhàng phá giải nổi. Phi Châu rơi mất càng nhiều, khinh công của vua trộm càng nhanh, song cũng càng hung hiểm hơn trước mũi kiếm Đông A của Thiên Cơ lão đạo. Thiên Cơ thủ nhiều, công ít, nhưng mỗi khi tung chiêu đều nhằm ngay chỗ trí mạng.
Hai người giao đấu, kình phong dạt dào như sóng nước, ấy vậy mà nhẹ như cơn gió thoảng qua. Chỉ có Phan Chiến Thắng đứng gần đó, vì tò mò tiến thêm một bước lại gần chỗ hai tông sư, mới hiểu mỗi luồng kình phong tưởng như nhẹ nhàng ấy lại hàm chứa uy lực đánh nát đá lớn. Đạo lí “ chí cương sinh chí nhu, chí nhu sinh chí cương ” được hai người vận dụng nhuần nhuyễn vô cùng, hơn xa Lí Tịnh của phái Hy Cương.
Quận Gió cảm thấy ở xa có một đôi mắt cứ tròn xoe lên nhìn, trực giác mách bảo ấy là Tạng Cẩu đang quan chiến. Chẳng ai hay thằng bé này lẩn đi lúc nào, nhưng nó đã kịp chuồn ra ngoài tiệc, leo lên mái nhà ngồi xem.
Vua trộm hít sâu một hơi, đoạn nhún chân búng mình nhảy một cái lên, cao đến hơn bốn trượng. Ông rút trong túi ra năm viên Phi Châu sau cùng ra, rồi lần lượt phát về phía Thiên Cơ. Lần này, bi sắt không vòng vèo hoa huyễn nữa, mà bắn thẳng tắp như cây tre ngà.
Cốp!
Viên thứ nhất bay chưa lâu, viên thứ hai đã lao tới đụng ngay vào sau lưng. Chỉ nghe một tiếng giòn tan, viên Quỷ Diện phi Châu phát sau đến trước thì rơi đánh phịch xuống đất, còn viên đầu tiên càng bắn đi nhanh thêm, mạnh thêm.
Rồi tiếng cốp thứ ba, thứ tư, thứ năm vang lên gọn ghẽ. Giờ đây Quỷ Diện Phi Châu như hóa thành một viên thiên thạch, kình phong xoáy tròn như muốn xoắn nát cả không gian. Viên đầu tiên, Quận chỉ dùng một thành công lực. Các viên bi tiếp theo lần lượt được phát với ba, năm, bảy, và đỉnh điểm là chín thành. Thế nên, nếu như phát chiêu hoàn hảo, thì viên bi thứ nhất sẽ được bắn đi với tổng cộng hai mươi lăm thành công lực.
Thiên Cơ lão đạo chẳng kịp kinh hãi. Một chiêu này, so với đòn toàn lực của lão, mạnh không chỉ gấp đôi. Hết cách, lão đành phải nâng kiếm lên, điểm một cái.
Không có âm thanh, không có tiếng người, không có kình phong. Chỉ thấy Thiên Cơ lão đạo đứng sừng sững giữa đàn Nam Giao, kiếm nắm chắc trong tay. Quỷ Diện Phi Châu hung hãn khi nào nay nhẹ nhàng rơi phịch xuống đất, nằm bất động. Quận cũng đáp xuống đất, sắc mặt hơi tái đi.
[ Ai thắng? Ai bại?? ]
Quần hào không hẹn mà cùng tự hỏi. Ban nãy hai tông sư ra tay, họ quan chiến đến nhập tâm thất thần, không ai lên tiếng lấy một câu. Thậm chí cả thở mạnh cũng không dám, nhắm mắt cũng thấy tiếc rẻ.
Tóc!
Không gian vắng lặng như tờ, bỗng bị một tiếng động nhẹ đánh gãy.
Một giọt máu đỏ tươi nóng hổi theo chuôi kiếm Đông A, nhỏ xuống nền đá xanh lạnh lẽo. Cánh tay áo dệt bằng vải thô theo cơn gió đêm rã thành từng sợi, từng sợi bay vào đêm thâu. Tiếng “ kịch ” gai người khi mũi kiếm Đông A đụng lên mặt đá, như đánh thức toàn bộ người quan chiến.
Quận Gió, độc chiến quần hùng!
Toàn thắng!
Nhìn người bạn vong niên, nay đã trở thành tử thù, Quận nhẹ nhàng thở dài một hơi, hỏi khẽ:
“ Hà cớ gì mà phải hại nhau thế? ”
Vua trộm thực sự không hiểu, vì sao Thiên Cơ lão đạo lại phản bội mình. Nay thắng bại đã phân, ông cũng muốn biết nguyên nhân để cho lòng thanh thản.
Thiên Cơ lão đạo cúi gằm mặt, không nói lời nào. Mãi một lúc sau, y mới thều thào:
“ Xưa nay, thắng làm vua, thua làm giặc. Hôm nay chiến bại, muốn chém giết gì tùy ông. ”
“ Bỏ đi. Ông tiếp chiêu vừa rồi, tinh lực đã tổn hao rất nhiều. Võ công đã tổn hại, e cũng phải mất chục năm để hồi phục. Tôi còn ra tay làm gì? Về phần họ Phan nhà mi, thì cứ chờ đấy! Quận này sẽ sớm điều tra rõ ngọn ngành, rửa sạch thanh danh của bản thân! Khi đó, ta sẽ tìm tới tính sổ với Bách Điểu sơn trang! ”
Quận kéo nón tre xuống, xoay người toan bỏ đi. Thì bỗng nhiên…
Phập!!!
Lưỡi kiếm Đông A tuốt trần xuyên thủng tấm lưng vua trộm, cắm ngập vào trái tim. Đỏ au mũi kiếm, nay nhuộm thêm sắc đỏ tươi rói của máu nồng. Quận Gió rên một tiếng, máu trào ra khỏi miệng nhuộm đỏ cả râu cả áo.
Không thể nào!
Quận Gió chẳng thể tin nổi. Thiên Cơ lão đạo ban nãy đã tổn hao rất nhiều tinh lực, đừng nói động thủ giết người, nhúc nhích một ngón tay cũng chẳng phải chuyện dễ. Tại sao, trong nháy mắt lão ta lại có thể hồi phục lại võ công?
Lại nói, cho dù võ công có hồi phục, thì luận khinh công Quận Gió cũng xưng hùng xưng bá võ lâm nước Đại Việt, trên giang hồ không ai sánh bằng. Thế nhưng vừa rồi, Thiên Cơ lão đạo đâm Quận Gió một nhát, tốc độ chỉ thua kém vua trộm một chút xíu mà thôi.
Thế rồi, tiếng người khe khẽ truyền vào trong tai Quận:
“ Vẻ mặt của nhà ngươi bây giờ, giống hệt biểu cảm của Thiên Cơ khi ta giết lão mũi trâu ấy mười sáu năm trước. ”
Quận trợn to mắt, nhưng đã quá muộn. Kẻ mạo danh dùng chân đạp lên lưng ông một cái, đá văng Quận Gió khỏi đàn Nam Giao. Lưỡi kiếm Đông A nhuốm máu cũng vì thế rời khỏi lồng ngực vua trộm. Ôm vết thương hở. ông quằn quại thở dốc từng cơn trên mặt đất.
Quận nhớ về lời tiên tri khi ba người lênh đênh trên Tây hồ.
Tử tinh tái sinh.
Giải quyết xong xuôi, kẻ bí ẩn – xin vẫn mạn phép gọi hắn là Thiên Cơ lão đạo cho tiện – nói vọng xuống:
“ Kẻ bán nước đã bị ta đánh trọng thương, chẳng sống nổi bao lâu. Quần hào ai muốn, thì cứ ra tay cho hả giận. Nhớ, ai mà bao che hắn, thì sẽ là kẻ thù của Thiên Cơ này và sơn trang Bách Điểu. ”
Đe dọa xong, Thiên Cơ lão đạo nhún mình, lao nhanh về phương xa. Y phải thật nhanh chân, nếu không khi dược hiệu của thuốc tan hết, võ công sẽ tạm thời mất hết. Đến chừng đó, ai giải quyết ai còn chưa biết.
Quần hào nhìn vua trộm, mỗi người một cảm xúc. Những cao thủ thế hệ trước, trưởng môn các phái đa phần kính nể hoặc thở dài. Còn đám đầu trộm đuôi cướp hay sách nhiễu dân lành thì sướng tê cả người. Trước đây, Quận Gió thường hay cản trở chuyện làm ác của chúng, thậm chí còn dạy cho một bài học nhớ đời.
Đến nay, cơ hội cho chúng trả thù đã tới…
Nhìn nhau, đám đầu trâu mặt ngựa ấy toét miệng ra cười một điệu cười gian xảo. Cả đám bước lại gần ông vua của giới lục lâm đang nằm trong vũng máu, ánh mắt quắc lên ánh nhìn khát máu.
“ Mày còn nhớ lão khốn nạn này nói gì không? ” – Một tên khởi xướng.
Kẻ khác tiếp lời:
“ Sao mà quên được? Nếu gặp kẻ bán nước, thì cứ mỗi người đánh một cái, chửi một câu. Không đau chết, cũng phải nhục chết! ”
“ Thế thì còn… Chờ Gì Nữa?? ”
Vừa nói, gã nọ vừa tung một cú đá vào người Quận.
Ọc!
Quận Gió cong người lên, hứng trọn cú đòn. Máu tiếp tục xối ra ồ ạt.
“ Thằng chó bán nước! ”
“ Lão mọi! ”
“ Dòi bọ! ”
Cứ mỗi câu chửi, lại một chiêu đánh lên người Quận. Bọn chúng không nặng tay, thậm chí còn không dùng đến nội lực vì biết chân khí hộ thân của Quận đã bắt đầu tán loạn. Để ông chết quá sớm thì sẽ không hay. Chúng còn chưa xả hết oán giận, giày vò Quận chưa đã chân sướng tay.
Không ít người thấy cảnh ấy mà xót xa. Kẻ thì than ông trời mù mắt, người thì oán thiên đạo bất công. Thế nhưng, sợ uy sơn trang Bách Điểu và Thiên Cơ lão đạo, nên chẳng ai dám ra tay bênh vực vua trộm. Đám ác đồ càng được thể làm tới. Mắng chửi ông càng thậm tệ, đánh đập ông càng dã man. Nhiều kẻ còn cố tình nhổ nước bọt, hay phóng uế xung quanh ông để nhục mạ vua trộm.
Đúng là lốt lên đất bằng không bằng rắn, hổ xuống đồng bằng hóa mèo hen. Lên voi, xuống chó. Có ai ngờ một tông sư oai danh như sấm, võ công bậc nhất Đại Việt lại luân lạc đến kết cục này.
Vụt!
Giữa đám người, một cái bóng nhỏ xíu chen ra, nhào đến chỗ Quận Gió. Trên đường, có ai cản chân, thì nó cứ đấm đá cào cấu cắn xé. Dùng hết mọi cách có thể miễn sau thầy nó được yên bình một khắc.
“ Lũ khốn nạn! Bọn xấu xa! Đừng có đánh thầy tao! ”
Tạng Cẩu như con chó bảo vệ chủ, đứa con bảo vệ cha xông tới vừa chửi vừa đánh. Ai khinh nó còn nhỏ, thì kiểu gì cũng ăn khổ dưới môn võ chó của nó. Nhưng một cánh chim không mang đến mùa xuân. Tạng Cẩu không phải Quận gió. Nó chỉ là một đứa bé tám tuổi.
“ Thầy! Thầy ơi! ”
Tiếng thằng bé gọi thất thanh, lay tỉnh vua trộm. Ông mở cố con mắt đang nặng trĩu, mắng không ra hơi:
“ Cẩu… chạy… chạy đi… ”
Nắm đấm giáng xuống đầu nó thùm thụp, đánh nứt toác cả trán. Máu chảy đầm đìa xuống, hòa vào nước mắt của thằng bé con. Nhưng nó cứ gào lên, cứ vây quanh người thầy đang thở dốc của mình mà liều chết. Má nó sưng tấy, tím bầm vì đòn đau.
Rồi thằng nhỏ bị người ta quật ngã xuống. Lưng đụng lên nền đá nghe bịch một tiếng vang lớn. Cả người nó quằn lên, run lẩy bẩy. Nhưng lũ ác đồ nào có tha? Kẻ thì nhào tới, toan bẻ hết khớp xương của nó cho hả. Đứa thì lấy chân dí vào mặt vào lưng nó. Cả đám cười ha hả, chê thằng nhỏ ngu xuẩn.
Đau! Đau lắm chứ! Tạng Cẩu đau muốn phát khóc lên. Nó chỉ là một đứa bé mà thôi. Nhưng nó cứ cắn răng, không dám khóc, chỉ dám nấc lên từng tiếng. Thầy nó còn nằm kia, thân còn lo chưa xong, tốt nhất đừng nên phân tâm mà lo cho nó nữa.
Đám người kia thấy Tạng Cẩu cố giữ vẻ quật cường, thì chẳng những không cảm phục, mà còn kích thích thú vui ác độc của chúng. Chúng tiếp tục ra tay đánh vào người thằng bé. Đòn sau nặng hơn cú trước. Chúng muốn xem thằng nhóc này quật cường được đến lúc nào. Chỉ cần nó khóc lên, thì Quận sẽ càng thêm bất lực và quằn quại. Như thế… đối với chúng chẳng phải hay lắm ư?
Quận Gió thấy thằng bé bị cả đám người lớn vây lấy hành hạ, xót học trò đến quặn ruột. Chẳng biết sức mạnh từ đâu, nhưng ông đã gượng dậy được. Thấy thế, Quận bèn lấy hết nội lực bình sinh, hú lên một tiếng.
Mấy chục người thi nhau ngã nhào, bảy lỗ trên mặt đều có máu tươi trào ra như suối. Nội lực của Quận Gió tạo ra ám kình đánh thẳng lên não, khiến chúng chết bất đắc kì tử. Thế mà Tạng Cẩu nằm ngay gần đấy lại chẳng hề gì, đủ thấy tài ngự kình của vua trộm.
Đám ác ôn may mắn còn sống giờ mới hiểu, con hổ sắp chết cũng không để yên cho đám khỉ con vuốt mặt, nên ren rén lui cả ra.
Quận Gió gượng dậy, đỡ Tạng Cẩu vào lòng. Thằng bé chỉ còn thoi thóp thở, cả người mềm nhũn ra như cọng bún thiu. Ông nghe tiếng nấc nhỏ xíu như tơ, cố nén từng tiếng khóc của đứa học trò mà người run lên vì đau lòng.
Rồi, nhìn lại ba mươi mấy sinh mạng mình vừa lấy đi, ông lại khổ sở cười:
“ Tội ta lại nặng thêm một bậc. Lan… xem ra, không còn cơ hội gặp lại em và con ở chín suối nữa. ”
Quận nhìn Tạng Cẩu, vén mớ tóc lòa xòa của nó lên, lại xé áo băng trán cho nó. Máu vẫn đổ ra từ vết thương, nhưng dường như vua trộm vẫn khỏe mạnh như thời sung túc. Có một thứ sức mạnh nào đó không tên, níu kéo ông lại nhân thế.
Tạng Cẩu vốn đang hấp hối, thì thấy một luồng khí ấm đang chạy dần vào cơ thể, khiến các vết thương dịu dần đi. Thoang thoảng bên tai, nó nghe tiếng thầy dặn:
[ Đừng tìm cách trả thù cho thầy. Đây là nghiệp mà ta phải trả. Nhân quả ấy của riêng Quận này mà thôi. Nhớ lời thầy, cầm theo cái áo tơi, rồi đưa thứ thầy giao hôm trước cho rồng thần. Nhớ chưa? ]
Tiếng thầy nó sau ấy cứ xa dần, xa dần. Tạng Cẩu nghe không rõ nữa. Chỉ thấy loáng thoáng êm ái, du dương như một làn điệu dân ca. Được một lúc, thì không còn âm thanh nào nữa. Tóc! Tách! Mưa. Chỉ có tiếng mưa đổ xuống át cả tiếng người. Tạng Cẩu nghĩ thế. Chỉ là do tiếng mưa át đi tiếng thầy nó mà thôi.
Thằng bé choàng tỉnh dậy, phát hiện nó vẫn nằm trong vòng tay của Quận Gió. Mắt ông nhắm lại, an tường. Trên gương mặt ông, có một sự thanh thản đến lạ nó chưa từng nhìn thấy ở thầy nó suốt bấy nhiêu lâu làm thầy trò với nhau. Những nếp nhăn dãn cả ra. Trái hẳn với sự sợ hãi, kinh hoảng trên những bộ tử thi la liệt chung quanh.
Nó sờ tay thầy. Sao mà lạnh quá. Tạng Cẩu tự nhủ. Mưa mà thôi. Do cơn mưa cả. Tay nó còn lạnh nữa là thầy.
Nó bá lấy cổ Quận, lắc nhẹ vai ông. Mỗi khi ông không chịu dạy nó chiêu gì mới, nó hay vòi vĩnh kiểu này hệt như trẻ con đòi kẹo. Tạng Cẩu chỉ chờ mắt ông mở toang ra, rồi cười hà hà trêu nó, hoặc là làu bàu than nó phiền phức. Gì cũng được.
Nhưng mắt ông vẫn cứ nhắm nhiền.
Nó run rẩy, đưa ngón tay lên mũi, và miệng ông. Không có hơi thở âm ấm nữa. Tạng Cẩu tự vỗ vào mặt mình, rủa bản thân nghĩ vớ nghĩ vẩn. Thầy nó vốn là như thế. Quãng thời gian của một cái hô hấp dài gấp mấy người thường.
Thế rồi, một người thư sinh nhẹ nhàng bước lên, lấy dù che mưa cho hai thầy trò.
“ Bé à, bỏ ra đi. Ông ấy đi rồi. ”
Thằng nhóc đẩy phắt tay thư sinh nọ ra, quát lên:
“ Không! Nhà anh chả biết gì cả! Thầy chưa chết! Chưa chết!!! ”
Nó gào lên thất thanh, mưa cũng không giấu nổi tiếng người nữa. Lê Hổ, Phạm Ngũ Thư đứng xa nhìn, chỉ biết nghẹn ngào. Nhưng Phan Chiến Thắng còn kia, mối thù giữa họ với sơn trang Bách Điểu vẫn chưa thanh toán. Hai người ra mặt, cũng chỉ là cúng thêm hai cái mạng quèn mà thôi.
Hai người giao đấu, kình phong dạt dào như sóng nước, ấy vậy mà nhẹ như cơn gió thoảng qua. Chỉ có Phan Chiến Thắng đứng gần đó, vì tò mò tiến thêm một bước lại gần chỗ hai tông sư, mới hiểu mỗi luồng kình phong tưởng như nhẹ nhàng ấy lại hàm chứa uy lực đánh nát đá lớn. Đạo lí “ chí cương sinh chí nhu, chí nhu sinh chí cương ” được hai người vận dụng nhuần nhuyễn vô cùng, hơn xa Lí Tịnh của phái Hy Cương.
Quận Gió cảm thấy ở xa có một đôi mắt cứ tròn xoe lên nhìn, trực giác mách bảo ấy là Tạng Cẩu đang quan chiến. Chẳng ai hay thằng bé này lẩn đi lúc nào, nhưng nó đã kịp chuồn ra ngoài tiệc, leo lên mái nhà ngồi xem.
Vua trộm hít sâu một hơi, đoạn nhún chân búng mình nhảy một cái lên, cao đến hơn bốn trượng. Ông rút trong túi ra năm viên Phi Châu sau cùng ra, rồi lần lượt phát về phía Thiên Cơ. Lần này, bi sắt không vòng vèo hoa huyễn nữa, mà bắn thẳng tắp như cây tre ngà.
Cốp!
Viên thứ nhất bay chưa lâu, viên thứ hai đã lao tới đụng ngay vào sau lưng. Chỉ nghe một tiếng giòn tan, viên Quỷ Diện phi Châu phát sau đến trước thì rơi đánh phịch xuống đất, còn viên đầu tiên càng bắn đi nhanh thêm, mạnh thêm.
Rồi tiếng cốp thứ ba, thứ tư, thứ năm vang lên gọn ghẽ. Giờ đây Quỷ Diện Phi Châu như hóa thành một viên thiên thạch, kình phong xoáy tròn như muốn xoắn nát cả không gian. Viên đầu tiên, Quận chỉ dùng một thành công lực. Các viên bi tiếp theo lần lượt được phát với ba, năm, bảy, và đỉnh điểm là chín thành. Thế nên, nếu như phát chiêu hoàn hảo, thì viên bi thứ nhất sẽ được bắn đi với tổng cộng hai mươi lăm thành công lực.
Thiên Cơ lão đạo chẳng kịp kinh hãi. Một chiêu này, so với đòn toàn lực của lão, mạnh không chỉ gấp đôi. Hết cách, lão đành phải nâng kiếm lên, điểm một cái.
Không có âm thanh, không có tiếng người, không có kình phong. Chỉ thấy Thiên Cơ lão đạo đứng sừng sững giữa đàn Nam Giao, kiếm nắm chắc trong tay. Quỷ Diện Phi Châu hung hãn khi nào nay nhẹ nhàng rơi phịch xuống đất, nằm bất động. Quận cũng đáp xuống đất, sắc mặt hơi tái đi.
[ Ai thắng? Ai bại?? ]
Quần hào không hẹn mà cùng tự hỏi. Ban nãy hai tông sư ra tay, họ quan chiến đến nhập tâm thất thần, không ai lên tiếng lấy một câu. Thậm chí cả thở mạnh cũng không dám, nhắm mắt cũng thấy tiếc rẻ.
Tóc!
Không gian vắng lặng như tờ, bỗng bị một tiếng động nhẹ đánh gãy.
Một giọt máu đỏ tươi nóng hổi theo chuôi kiếm Đông A, nhỏ xuống nền đá xanh lạnh lẽo. Cánh tay áo dệt bằng vải thô theo cơn gió đêm rã thành từng sợi, từng sợi bay vào đêm thâu. Tiếng “ kịch ” gai người khi mũi kiếm Đông A đụng lên mặt đá, như đánh thức toàn bộ người quan chiến.
Quận Gió, độc chiến quần hùng!
Toàn thắng!
Nhìn người bạn vong niên, nay đã trở thành tử thù, Quận nhẹ nhàng thở dài một hơi, hỏi khẽ:
“ Hà cớ gì mà phải hại nhau thế? ”
Vua trộm thực sự không hiểu, vì sao Thiên Cơ lão đạo lại phản bội mình. Nay thắng bại đã phân, ông cũng muốn biết nguyên nhân để cho lòng thanh thản.
Thiên Cơ lão đạo cúi gằm mặt, không nói lời nào. Mãi một lúc sau, y mới thều thào:
“ Xưa nay, thắng làm vua, thua làm giặc. Hôm nay chiến bại, muốn chém giết gì tùy ông. ”
“ Bỏ đi. Ông tiếp chiêu vừa rồi, tinh lực đã tổn hao rất nhiều. Võ công đã tổn hại, e cũng phải mất chục năm để hồi phục. Tôi còn ra tay làm gì? Về phần họ Phan nhà mi, thì cứ chờ đấy! Quận này sẽ sớm điều tra rõ ngọn ngành, rửa sạch thanh danh của bản thân! Khi đó, ta sẽ tìm tới tính sổ với Bách Điểu sơn trang! ”
Quận kéo nón tre xuống, xoay người toan bỏ đi. Thì bỗng nhiên…
Phập!!!
Lưỡi kiếm Đông A tuốt trần xuyên thủng tấm lưng vua trộm, cắm ngập vào trái tim. Đỏ au mũi kiếm, nay nhuộm thêm sắc đỏ tươi rói của máu nồng. Quận Gió rên một tiếng, máu trào ra khỏi miệng nhuộm đỏ cả râu cả áo.
Không thể nào!
Quận Gió chẳng thể tin nổi. Thiên Cơ lão đạo ban nãy đã tổn hao rất nhiều tinh lực, đừng nói động thủ giết người, nhúc nhích một ngón tay cũng chẳng phải chuyện dễ. Tại sao, trong nháy mắt lão ta lại có thể hồi phục lại võ công?
Lại nói, cho dù võ công có hồi phục, thì luận khinh công Quận Gió cũng xưng hùng xưng bá võ lâm nước Đại Việt, trên giang hồ không ai sánh bằng. Thế nhưng vừa rồi, Thiên Cơ lão đạo đâm Quận Gió một nhát, tốc độ chỉ thua kém vua trộm một chút xíu mà thôi.
Thế rồi, tiếng người khe khẽ truyền vào trong tai Quận:
“ Vẻ mặt của nhà ngươi bây giờ, giống hệt biểu cảm của Thiên Cơ khi ta giết lão mũi trâu ấy mười sáu năm trước. ”
Quận trợn to mắt, nhưng đã quá muộn. Kẻ mạo danh dùng chân đạp lên lưng ông một cái, đá văng Quận Gió khỏi đàn Nam Giao. Lưỡi kiếm Đông A nhuốm máu cũng vì thế rời khỏi lồng ngực vua trộm. Ôm vết thương hở. ông quằn quại thở dốc từng cơn trên mặt đất.
Quận nhớ về lời tiên tri khi ba người lênh đênh trên Tây hồ.
Tử tinh tái sinh.
Giải quyết xong xuôi, kẻ bí ẩn – xin vẫn mạn phép gọi hắn là Thiên Cơ lão đạo cho tiện – nói vọng xuống:
“ Kẻ bán nước đã bị ta đánh trọng thương, chẳng sống nổi bao lâu. Quần hào ai muốn, thì cứ ra tay cho hả giận. Nhớ, ai mà bao che hắn, thì sẽ là kẻ thù của Thiên Cơ này và sơn trang Bách Điểu. ”
Đe dọa xong, Thiên Cơ lão đạo nhún mình, lao nhanh về phương xa. Y phải thật nhanh chân, nếu không khi dược hiệu của thuốc tan hết, võ công sẽ tạm thời mất hết. Đến chừng đó, ai giải quyết ai còn chưa biết.
Quần hào nhìn vua trộm, mỗi người một cảm xúc. Những cao thủ thế hệ trước, trưởng môn các phái đa phần kính nể hoặc thở dài. Còn đám đầu trộm đuôi cướp hay sách nhiễu dân lành thì sướng tê cả người. Trước đây, Quận Gió thường hay cản trở chuyện làm ác của chúng, thậm chí còn dạy cho một bài học nhớ đời.
Đến nay, cơ hội cho chúng trả thù đã tới…
Nhìn nhau, đám đầu trâu mặt ngựa ấy toét miệng ra cười một điệu cười gian xảo. Cả đám bước lại gần ông vua của giới lục lâm đang nằm trong vũng máu, ánh mắt quắc lên ánh nhìn khát máu.
“ Mày còn nhớ lão khốn nạn này nói gì không? ” – Một tên khởi xướng.
Kẻ khác tiếp lời:
“ Sao mà quên được? Nếu gặp kẻ bán nước, thì cứ mỗi người đánh một cái, chửi một câu. Không đau chết, cũng phải nhục chết! ”
“ Thế thì còn… Chờ Gì Nữa?? ”
Vừa nói, gã nọ vừa tung một cú đá vào người Quận.
Ọc!
Quận Gió cong người lên, hứng trọn cú đòn. Máu tiếp tục xối ra ồ ạt.
“ Thằng chó bán nước! ”
“ Lão mọi! ”
“ Dòi bọ! ”
Cứ mỗi câu chửi, lại một chiêu đánh lên người Quận. Bọn chúng không nặng tay, thậm chí còn không dùng đến nội lực vì biết chân khí hộ thân của Quận đã bắt đầu tán loạn. Để ông chết quá sớm thì sẽ không hay. Chúng còn chưa xả hết oán giận, giày vò Quận chưa đã chân sướng tay.
Không ít người thấy cảnh ấy mà xót xa. Kẻ thì than ông trời mù mắt, người thì oán thiên đạo bất công. Thế nhưng, sợ uy sơn trang Bách Điểu và Thiên Cơ lão đạo, nên chẳng ai dám ra tay bênh vực vua trộm. Đám ác đồ càng được thể làm tới. Mắng chửi ông càng thậm tệ, đánh đập ông càng dã man. Nhiều kẻ còn cố tình nhổ nước bọt, hay phóng uế xung quanh ông để nhục mạ vua trộm.
Đúng là lốt lên đất bằng không bằng rắn, hổ xuống đồng bằng hóa mèo hen. Lên voi, xuống chó. Có ai ngờ một tông sư oai danh như sấm, võ công bậc nhất Đại Việt lại luân lạc đến kết cục này.
Vụt!
Giữa đám người, một cái bóng nhỏ xíu chen ra, nhào đến chỗ Quận Gió. Trên đường, có ai cản chân, thì nó cứ đấm đá cào cấu cắn xé. Dùng hết mọi cách có thể miễn sau thầy nó được yên bình một khắc.
“ Lũ khốn nạn! Bọn xấu xa! Đừng có đánh thầy tao! ”
Tạng Cẩu như con chó bảo vệ chủ, đứa con bảo vệ cha xông tới vừa chửi vừa đánh. Ai khinh nó còn nhỏ, thì kiểu gì cũng ăn khổ dưới môn võ chó của nó. Nhưng một cánh chim không mang đến mùa xuân. Tạng Cẩu không phải Quận gió. Nó chỉ là một đứa bé tám tuổi.
“ Thầy! Thầy ơi! ”
Tiếng thằng bé gọi thất thanh, lay tỉnh vua trộm. Ông mở cố con mắt đang nặng trĩu, mắng không ra hơi:
“ Cẩu… chạy… chạy đi… ”
Nắm đấm giáng xuống đầu nó thùm thụp, đánh nứt toác cả trán. Máu chảy đầm đìa xuống, hòa vào nước mắt của thằng bé con. Nhưng nó cứ gào lên, cứ vây quanh người thầy đang thở dốc của mình mà liều chết. Má nó sưng tấy, tím bầm vì đòn đau.
Rồi thằng nhỏ bị người ta quật ngã xuống. Lưng đụng lên nền đá nghe bịch một tiếng vang lớn. Cả người nó quằn lên, run lẩy bẩy. Nhưng lũ ác đồ nào có tha? Kẻ thì nhào tới, toan bẻ hết khớp xương của nó cho hả. Đứa thì lấy chân dí vào mặt vào lưng nó. Cả đám cười ha hả, chê thằng nhỏ ngu xuẩn.
Đau! Đau lắm chứ! Tạng Cẩu đau muốn phát khóc lên. Nó chỉ là một đứa bé mà thôi. Nhưng nó cứ cắn răng, không dám khóc, chỉ dám nấc lên từng tiếng. Thầy nó còn nằm kia, thân còn lo chưa xong, tốt nhất đừng nên phân tâm mà lo cho nó nữa.
Đám người kia thấy Tạng Cẩu cố giữ vẻ quật cường, thì chẳng những không cảm phục, mà còn kích thích thú vui ác độc của chúng. Chúng tiếp tục ra tay đánh vào người thằng bé. Đòn sau nặng hơn cú trước. Chúng muốn xem thằng nhóc này quật cường được đến lúc nào. Chỉ cần nó khóc lên, thì Quận sẽ càng thêm bất lực và quằn quại. Như thế… đối với chúng chẳng phải hay lắm ư?
Quận Gió thấy thằng bé bị cả đám người lớn vây lấy hành hạ, xót học trò đến quặn ruột. Chẳng biết sức mạnh từ đâu, nhưng ông đã gượng dậy được. Thấy thế, Quận bèn lấy hết nội lực bình sinh, hú lên một tiếng.
Mấy chục người thi nhau ngã nhào, bảy lỗ trên mặt đều có máu tươi trào ra như suối. Nội lực của Quận Gió tạo ra ám kình đánh thẳng lên não, khiến chúng chết bất đắc kì tử. Thế mà Tạng Cẩu nằm ngay gần đấy lại chẳng hề gì, đủ thấy tài ngự kình của vua trộm.
Đám ác ôn may mắn còn sống giờ mới hiểu, con hổ sắp chết cũng không để yên cho đám khỉ con vuốt mặt, nên ren rén lui cả ra.
Quận Gió gượng dậy, đỡ Tạng Cẩu vào lòng. Thằng bé chỉ còn thoi thóp thở, cả người mềm nhũn ra như cọng bún thiu. Ông nghe tiếng nấc nhỏ xíu như tơ, cố nén từng tiếng khóc của đứa học trò mà người run lên vì đau lòng.
Rồi, nhìn lại ba mươi mấy sinh mạng mình vừa lấy đi, ông lại khổ sở cười:
“ Tội ta lại nặng thêm một bậc. Lan… xem ra, không còn cơ hội gặp lại em và con ở chín suối nữa. ”
Quận nhìn Tạng Cẩu, vén mớ tóc lòa xòa của nó lên, lại xé áo băng trán cho nó. Máu vẫn đổ ra từ vết thương, nhưng dường như vua trộm vẫn khỏe mạnh như thời sung túc. Có một thứ sức mạnh nào đó không tên, níu kéo ông lại nhân thế.
Tạng Cẩu vốn đang hấp hối, thì thấy một luồng khí ấm đang chạy dần vào cơ thể, khiến các vết thương dịu dần đi. Thoang thoảng bên tai, nó nghe tiếng thầy dặn:
[ Đừng tìm cách trả thù cho thầy. Đây là nghiệp mà ta phải trả. Nhân quả ấy của riêng Quận này mà thôi. Nhớ lời thầy, cầm theo cái áo tơi, rồi đưa thứ thầy giao hôm trước cho rồng thần. Nhớ chưa? ]
Tiếng thầy nó sau ấy cứ xa dần, xa dần. Tạng Cẩu nghe không rõ nữa. Chỉ thấy loáng thoáng êm ái, du dương như một làn điệu dân ca. Được một lúc, thì không còn âm thanh nào nữa. Tóc! Tách! Mưa. Chỉ có tiếng mưa đổ xuống át cả tiếng người. Tạng Cẩu nghĩ thế. Chỉ là do tiếng mưa át đi tiếng thầy nó mà thôi.
Thằng bé choàng tỉnh dậy, phát hiện nó vẫn nằm trong vòng tay của Quận Gió. Mắt ông nhắm lại, an tường. Trên gương mặt ông, có một sự thanh thản đến lạ nó chưa từng nhìn thấy ở thầy nó suốt bấy nhiêu lâu làm thầy trò với nhau. Những nếp nhăn dãn cả ra. Trái hẳn với sự sợ hãi, kinh hoảng trên những bộ tử thi la liệt chung quanh.
Nó sờ tay thầy. Sao mà lạnh quá. Tạng Cẩu tự nhủ. Mưa mà thôi. Do cơn mưa cả. Tay nó còn lạnh nữa là thầy.
Nó bá lấy cổ Quận, lắc nhẹ vai ông. Mỗi khi ông không chịu dạy nó chiêu gì mới, nó hay vòi vĩnh kiểu này hệt như trẻ con đòi kẹo. Tạng Cẩu chỉ chờ mắt ông mở toang ra, rồi cười hà hà trêu nó, hoặc là làu bàu than nó phiền phức. Gì cũng được.
Nhưng mắt ông vẫn cứ nhắm nhiền.
Nó run rẩy, đưa ngón tay lên mũi, và miệng ông. Không có hơi thở âm ấm nữa. Tạng Cẩu tự vỗ vào mặt mình, rủa bản thân nghĩ vớ nghĩ vẩn. Thầy nó vốn là như thế. Quãng thời gian của một cái hô hấp dài gấp mấy người thường.
Thế rồi, một người thư sinh nhẹ nhàng bước lên, lấy dù che mưa cho hai thầy trò.
“ Bé à, bỏ ra đi. Ông ấy đi rồi. ”
Thằng nhóc đẩy phắt tay thư sinh nọ ra, quát lên:
“ Không! Nhà anh chả biết gì cả! Thầy chưa chết! Chưa chết!!! ”
Nó gào lên thất thanh, mưa cũng không giấu nổi tiếng người nữa. Lê Hổ, Phạm Ngũ Thư đứng xa nhìn, chỉ biết nghẹn ngào. Nhưng Phan Chiến Thắng còn kia, mối thù giữa họ với sơn trang Bách Điểu vẫn chưa thanh toán. Hai người ra mặt, cũng chỉ là cúng thêm hai cái mạng quèn mà thôi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Tự chương
- Chương 2: Hồi một
- Chương 3: Hồi hai (1)
- Chương 4: Hồi hai (2)
- Chương 5: Hồi ba(1)
- Chương 6: Hồi ba(2)
- Chương 7: Hồi ba (3)
- Chương 8: Hồi ba (4)
- Chương 9: Hồi ba (5)
- Chương 10: Hồi bốn (1)
- Chương 11: Hồi bốn (2)
- Chương 12: Hồi năm (1)
- Chương 13: Hồi năm (2)
- Chương 14: Hồi năm (3)
- Chương 15: Hồi sáu (1)
- Chương 16: Hồi sáu (2)
- Chương 17: Hồi sáu (3)
- Chương 18: Phụ chương: Bàn về nguồn gốc của người Việt Nam (1)
- Chương 19: Hồi bảy (1)
- Chương 20: Hồi bảy (2)
- Chương 21: Hồi bảy (3)
- Chương 22: Hồi bảy (4)
- Chương 23: Phụ chương: Bàn về người con gái trong đời sống văn hoá Việt Nam (2)
- Chương 24: Hồi bảy (5)
- Chương 25: Hồi bảy (6)
- Chương 26: Hồi bảy (7)
- Chương 27: Ngoại truyện: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (1)
- Chương 28: Hồi tám (1)
- Chương 29: Hồi tám (2)
- Chương 30: Hồi tám (3)
- Chương 31: Hồi tám (4)
- Chương 32: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (2)
- Chương 33: Hồi tám (5)
- Chương 34: Hồi tám (6)
- Chương 35: Hồi tám (7)
- Chương 36: Hồi tám (8)
- Chương 37: Hồi tám (9)
- Chương 38: Hồi tám (10)
- Chương 39: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (3)
- Chương 40: Hồi chín (1)
- Chương 41: Hồi chín (2)
- Chương 42: Hồi chín (3)
- Chương 43: Thuận thiên kiếm tiền truyện - Hồi một (4)
- Chương 44: Hồi chín (4)
- Chương 45: Hồi chín (5)
- Chương 46: Hồi chín (6)
- Chương 47: Hồi chín (7)
- Chương 48: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (5)
- Chương 49: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (6)
- Chương 50: Hồi chín (8)
- Chương 51: Hồi chín (9)
- Chương 52: Hồi chín (10)
- Chương 53: Hồi chín (11)
- Chương 54: Thuận Thiên Kiếm tiền truyện - Hồi một (7)
- Chương 55: Hồi chín (12)
- Chương 56: Hồi chín (13)
- Chương 57: Hồi mười (1)
- Chương 58: Tiền truyện hồi hai (1)
- Chương 59: Hồi mười (2)
- Chương 60: Hồi mười (3)
- Chương 61: Hồi mười (4)
- Chương 62: Hồi mười (5)
- Chương 63: Hồi mười (6)
- Chương 64: Tiền truyện hồi hai (2)
- Chương 65: Hồi mười (7)
- Chương 66: Hồi mười (8)
- Chương 67: Hồi mười một (1)
- Chương 68: Hồi mười một (2)
- Chương 69: Hồi mười một (3)
- Chương 70: Hồi mười một (4)
- Chương 71: Hồi mười một (5)
- Chương 72: Hồi mười một (6)
- Chương 73: Tiền truyện hồi hai (3)
- Chương 74: Hồi mười một (7)
- Chương 75: Hồi mười một (8)
- Chương 76: Hồi mười một (9)
- Chương 77: Hồi mười một (10)
- Chương 78: Hồi mười một (11)
- Chương 79: Hồi mười hai (1)
- Chương 80: Hồi mười hai (2)
- Chương 81: Hồi mười hai (3)
- Chương 82: Hồi mười hai (4)
- Chương 83: Hồi mười hai (5)
- Chương 84: Hồi mười hai (6)
- Chương 85: Hồi mười hai (7)
- Chương 86: Hồi mười hai (8)
- Chương 87: Hồi mười hai (9)
- Chương 88: Hồi mười hai (10)
- Chương 89: Hồi mười hai (11)
- Chương 90: Hồi mười hai (12)
- Chương 91: Hồi mười hai (13)
- Chương 92: Hồi mười hai (14)
- Chương 93: Hồi mười hai (15)
- Chương 94: Hồi mười hai (16)
- Chương 95: Hồi mười hai (17)
- Chương 96: Hồi mười hai (18)
- Chương 97: Lời kết thiên
- Chương 98: Hồi mười ba (1)
- Chương 99: Hồi mười ba (2)
- Chương 100: Hồi mười ba (3)
- Chương 101: Hồi mười ba (4)
- Chương 102: Hồi mười bốn (1)
- Chương 103: Hồi mười bốn (2)
- Chương 104: Hồi mười bốn (3)
- Chương 105: Hồi mười bốn (4)
- Chương 106: Hồi mười bốn (5)
- Chương 107: Hồi mười bốn (6)
- Chương 108: Hồi mười bốn (6)
- Chương 109: Hồi mười bốn (8)
- Chương 110: Hồi mười bốn (9)
- Chương 111: Hồi mười lăm (1)
- Chương 112: Hồi mười lăm (2)
- Chương 113: Hồi mười lăm (3)
- Chương 114: Hồi mười lăm (4)
- Chương 115: Hồi mười lăm (5)
- Chương 116: Hồi mười lăm (6)
- Chương 117: Hồi mười lăm (7)
- Chương 118: Hồi mười sáu (1)
- Chương 119: Hồi mười sáu (2)
- Chương 120: Hồi mười sáu (3)
- Chương 121: Hồi mười sáu (4)
- Chương 122: Hồi mười sáu (5)
- Chương 123: Hồi mười sáu (6)
- Chương 124: Hồi mười sáu (7)
- Chương 125: Hồi mười sáu (8)
- Chương 126: Hồi mười sáu (9)
- Chương 127: Hồi mười sáu (10)
- Chương 128: Hồi mười sáu (11)
- Chương 129: Hồi mười sáu (12)
- Chương 130: Hồi mười sáu (13)
- Chương 131: Hồi mười sáu (14)
- Chương 132: Hồi mười sáu (15)
- Chương 133: Hồi mười sáu (16)
- Chương 134: Hồi mười bảy (1)
- Chương 135: Hồi mười bảy (2)
- Chương 136: Hồi mười bảy (3)
- Chương 137: Hồi mười bảy (4)
- Chương 138: Hồi mười bảy (5)
- Chương 139: Hồi mười bảy (6)
- Chương 140: Hồi mười bảy (7)
- Chương 141: Hồi mười bảy (8)
- Chương 142: Hồi mười bảy (9)
- Chương 143: Hồi mười bảy (10)
- Chương 144: Hồi mười bảy (11)
- Chương 145: Hồi mười bảy (12)
- Chương 146: Hồi mười bảy (13)
- Chương 147: Hồi mười bảy (14)
- Chương 148: Hồi mười bảy (15)
- Chương 149: Hồi mười bảy (16)
- Chương 150: Hồi mười bảy (17)
- Chương 151: Hồi mười tám (1)
- Chương 152: Hồi mười tám (2)
- Chương 153: Hồi mười tám (3)
- Chương 154: Hồi mười tám (4)
- Chương 155: Hồi mười tám (5)
- Chương 156: : Hồi mười tám (6)
- Chương 157: Hồi mười tám (7)
- Chương 158: Hồi mười tám (8)
- Chương 159: Hồi mười tám (9)
- Chương 160: Hồi mười tám (10)
- Chương 161: Hồi mười tám (11)
- Chương 162: Hồi mười tám (12)
- Chương 163: Hồi mười tám (13)
- Chương 164: Hồi mười tám (14)
- Chương 165: Hồi mười tám (15)
- Chương 166: Hồi mười chín (1)
- Chương 167: Hồi mười chín (2)
- Chương 168: Hồi mười chín (3)
- Chương 169: Hồi mười chín (4)
- Chương 170: Hồi mười chín (5)
- Chương 171: Hồi mười chín (6)
- Chương 172: Hồi mười chín (7)
- Chương 173: Hồi mười chín (8)
- Chương 174: Hồi mười chín (9)
- Chương 175: Hồi mười chín (10)
- Chương 176: Hồi mười chín (11)
- Chương 177: Hồi mười chín (12)
- Chương 178: Hồi mười chín (13)
- Chương 179: Hồi mười chín (14)
- Chương 180: Hồi mười chín (15)
- Chương 181: Hồi hai mươi (1)
- Chương 182: Hồi hai mươi (2)
- Chương 183: Hồi hai mươi (3)
- Chương 184: Hồi hai mươi (4)
- Chương 185: Hồi hai mươi (5)
- Chương 186: Hồi hai mươi (6)
- Chương 187: Hồi hai mươi (7)
- Chương 188: Hồi hai mươi (8)
- Chương 189: Hồi hai mươi (9)
- Chương 190: Hồi hai mươi (10)
- Chương 191: Hồi hai mươi (11)
- Chương 192: Hồi hai mươi (12)
- Chương 193: Hồi hai mươi (13)
- Chương 194: Hồi hai mươi (14)
- Chương 195: Hồi hai mươi (15)
- Chương 196: Hồi hai mươi (16)
- Chương 197: Hồi hai mươi (17)
- Chương 198: Hồi hai mươi (18)
- Chương 199: Hồi hai mươi (19)
- Chương 200: Hồi hai mươi mốt (1)
- Chương 201: Hồi hai mươi mốt (2)
- Chương 202: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 203: Hồi hai mươi mốt (4)
- Chương 204: Hồi hai mươi mốt (5)
- Chương 205: Hồi hai mươi mốt (6)
- Chương 206: Hồi hai mươi mốt (7)
- Chương 207: Hồi hai mươi mốt (8)
- Chương 208: Hồi hai mươi mốt (9)
- Chương 209: Hồi hai mươi mốt (10)
- Chương 210: Hồi hai mươi mốt (11)
- Chương 211: Hồi hai mươi mốt (12)
- Chương 212: Hồi hai mươi mốt (13)
- Chương 213: Hồi hai mươi mốt (14)
- Chương 214: Hồi hai mươi mốt (15)
- Chương 215: Hồi hai mươi mốt (16)
- Chương 216: Hồi hai mươi mốt (17)
- Chương 217: Hồi hai mươi mốt (18)
- Chương 218: Hồi hai mươi mốt (19)
- Chương 219: Hồi hai mươi hai (1)
- Chương 220: Hồi hai mươi hai (2)
- Chương 221: Hồi hai mươi hai (3)
- Chương 222: Hồi hai mươi hai (4)
- Chương 223: Hồi hai mươi hai (5)
- Chương 224: Hồi hai mươi hai (6)
- Chương 225: Hồi hai mươi hai (7)
- Chương 226: Hồi hai mươi hai (8)
- Chương 227: Hồi hai mươi hai (9)
- Chương 228: Hồi hai mươi hai (10)
- Chương 229: Hồi hai mươi hai (11)
- Chương 230: Hồi hai mươi hai (12)
- Chương 231: Hồi hai mươi hai (13)
- Chương 232: Hồi hai mươi hai (14)
- Chương 233: Hồi hai mươi ba (1)
- Chương 234: Hồi hai mươi ba (2)
- Chương 235: Hồi hai mươi ba (3)
- Chương 236: Hồi hai mươi ba (4)
- Chương 237: Hồi hai mươi ba (5)
- Chương 238: Hồi hai mươi ba (6)
- Chương 239: Hồi hai mươi ba (7)
- Chương 240: Hồi hai mươi ba (8)
- Chương 241: Hồi hai mươi ba (9)
- Chương 242: Hồi hai mươi ba (10)
- Chương 243: Hồi hai mươi ba (11)
- Chương 244: Hồi hai mươi ba (12)
- Chương 245: Hồi hai mươi ba (13)
- Chương 246: Hồi hai mươi ba (14)
- Chương 247: Hồi hai mươi ba (15)
- Chương 248: Hồi hai mươi ba (16)
- Chương 249: Hồi hai mươi ba (17)
- Chương 250: Hồi hai mươi ba (18)
- Chương 251: Hồi hai mươi ba (19)
- Chương 252: Hồi hai mươi ba (20)
- Chương 253: Hồi hai mươi ba (21)
- Chương 254: Hồi hai mươi ba (22)
- Chương 255: Hồi hai mươi ba (23)
- Chương 256: Hồi hai mươi tư (1)
- Chương 257: Hồi hai mươi tư (2)
- Chương 258: Hồi hai mươi tư (3)
- Chương 259: Hồi hai mươi tư (4)
- Chương 260: Hồi hai mươi tư (5)
- Chương 261: Hồi hai mươi tư (6)
- Chương 262: Hồi hai mươi tư (7)
- Chương 263: Hồi hai mươi tư (8)
- Chương 264: Hồi hai mươi tư (9)
- Chương 265: Hồi hai mươi tư (10)
- Chương 266: Hồi hai mươi tư (11)
- Chương 267: Hồi hai mươi tư (12)
- Chương 268: Hồi hai mươi tư (13)
- Chương 269: Hồi hai mươi tư (14)
- Chương 270: Hồi hai mươi tư (15)
- Chương 271: Hồi hai mươi tư (16)
- Chương 272: Hồi hai mươi tư (17)
- Chương 273: Hồi hai mươi tư (18)
- Chương 274: Hồi hai mươi tư (19)
- Chương 275: Hồi hai mươi tư (20)
- Chương 276: Hồi hai mươi lăm (1)
- Chương 277: Hồi hai mươi lăm (2)
- Chương 278: Hồi hai mươi lăm (3)
- Chương 279: Hồi hai mươi lăm (4)
- Chương 280: Hồi hai mươi lăm (5)
- Chương 281: Hồi hai mươi lăm (6)
- Chương 282: Hồi hai mươi lăm (7)
- Chương 283: Hồi hai mươi lăm (8)
- Chương 284: Hồi hai mươi lăm (9)
- Chương 285: Hồi hai mươi lăm (10)
- Chương 286: Hồi hai mươi lăm (11)
- Chương 287: Hồi hai mươi lăm (12)
- Chương 288: Hồi hai mươi lăm (13)
- Chương 289: Hồi hai mươi lăm (14)
- Chương 290: Hồi hai mươi lăm (15)
- Chương 291: Hồi hai mươi lăm (16)
- Chương 292: Hồi hai mươi lăm (17)
- Chương 293: Hồi hai mươi lăm (18)
- Chương 294: Hồi hai mươi lăm (19)
- Chương 295: Hồi hai mươi sáu(1)
- Chương 296: Hồi hai mươi sáu (2)
- Chương 297: Hồi hai mươi sáu (3)
- Chương 298: Hồi hai mươi sáu (4)
- Chương 299: Hồi hai mươi sáu (5)
- Chương 300: Hồi hai mươi sáu (6)
- Chương 301: Hồi hai mươi sáu (7)
- Chương 302: Hồi hai mươi sáu (8)
- Chương 303: Hồi hai mươi sáu (9)
- Chương 304: Hồi hai mươi sáu (10)
- Chương 305: Hồi hai mươi sáu (11)
- Chương 306: Hồi hai mươi sáu (12)
- Chương 307: Hồi hai mươi sáu (13)
- Chương 308: Hồi hai mươi sáu (14)
- Chương 309: Hồi hai mươi sáu (15)
- Chương 310: Hồi hai mươi sáu (16)
- Chương 311: Hồi hai mươi sáu (17)
- Chương 312: Hồi hai mươi sáu (18)
- Chương 313: Hồi hai mươi sáu (19)
- Chương 314: Hồi hai mươi sáu (20)
- Chương 315: Hồi hai mươi bảy (1)
- Chương 316: Hồi hai mươi bảy (2)
- Chương 317: Hồi hai mươi bảy (3)
- Chương 318: Hồi hai mươi bảy (4)
- Chương 319: Hồi hai mươi bảy (5)
- Chương 320: Hồi hai mươi bảy (6)
- Chương 321: Hồi hai mươi bảy (7)
- Chương 322: Hồi hai mươi bảy (8)
- Chương 323: Hồi hai mươi bảy (9)
- Chương 324: Hồi hai mươi bảy (10)
- Chương 325: Hồi hai mươi bảy (11)
- Chương 326: Hồi hai mươi bảy (12)
- Chương 327: Hồi hai mươi bảy (13)
- Chương 328: Hồi hai mươi bảy (14)
- Chương 329: Hồi hai mươi bảy (15)
- Chương 330: Hồi hai mươi bảy (16)
- Chương 331: Hồi hai mươi bảy (17)
- Chương 332: Hồi hai mươi bảy (18)
- Chương 333: Hồi hai mươi bảy (19)
- Chương 334: Hồi hai mươi bảy (20)
- Chương 335: Hồi hai mươi bảy (21)
- Chương 336: Võ Lâm Toàn Thư phần 1 - Quốc Tử Giám
- Chương 337: Võ Lâm Toàn Thư phần 2 - Làng Ngũ Xã và võ nồi Đậu gia
- Chương 338: Võ Lâm Toàn Thư phần 3 - Thập Bát Liên Trại / Phái Long Đỗ
- Chương 339: Hồi hai mươi tám (1)
- Chương 340: Hồi hai mươi tám (2)
- Chương 341: Hồi hai mươi tám (3)
- Chương 342: Hồi hai mươi tám (4)
- Chương 343: Hồi hai mươi tám (5)
- Chương 344: Hồi hai mươi tám (6)
- Chương 345: Hồi hai mươi tám (7)
- Chương 346: Hồi hai mươi tám (8)
- Chương 347: Hồi hai mươi tám (9)
- Chương 348: Hồi hai mươi tám (10)
- Chương 349: Hồi hai mươi tám (11)
- Chương 350: Hồi hai mươi tám (12)
- Chương 351: Hồi hai mươi tám (13)
- Chương 352: Hồi hai mươi tám (14)
- Chương 353: Hồi hai mươi tám (15)
- Chương 354: Hồi hai mươi tám (16)
- Chương 355: Lời kết thiên
- Chương 356: Hồi hai mươi chín (1)
- Chương 357: Hồi hai mươi chín (2)
- Chương 358: Hồi hai mươi chín (3)
- Chương 359: Hồi hai mươi chín (4)
- Chương 360: Hồi hai mươi chín (5)
- Chương 361: Hồi hai mươi chín (6)
- Chương 362: Hồi hai mươi chín (7)
- Chương 364: Hồi hai mươi chín (9)
- Chương 365: Hồi hai mươi chín (10)
- Chương 366: Hồi hai mươi chín (11)
- Chương 367: Hồi hai mươi chín (12)
- Chương 368: Hồi hai mươi chín (13)
- Chương 369: Hồi hai mươi chín (14)