A Mạch Tòng Quân - Chương 139
Chương trước- Chương 1: Kêu oan, cũng cần phải có kỹ xảo……
- Chương 2: Thủ thành
- Chương 3: Phá thành
- Chương 4: Thiệu nghĩa
- Chương 5: Sợ chết
- Chương 6: Đồng hành
- Chương 7: Ủy thác
- Chương 8: Lối rẽ
- Chương 9: Nghẹn lời
- Chương 10: Tâm tư
- Chương 11: Thương dịch chi
- Chương 12: Thân vệ
- Chương 13: Biến cố kinh hoàng
- Chương 14: Chuyện cũ
- Chương 15: Tòng quân
- Chương 16: Quân doanh
- Chương 17: Bội kiếm
- Chương 18: Tạm thích ứng
- Chương 19: Mũi giáo nhọn
- Chương 20: Tàng phong
- Chương 21: Hành trình
- Chương 22: Đẫm máu
- Chương 23: Ác mộng
- Chương 24: Công phòng
- Chương 25: Thư hùng
- Chương 26: Lên chức
- Chương 27: Huynh đệ
- Chương 28: Tầm nhìn
- Chương 29: Uyên thệ trước khi xuất quân
- Chương 30: Đại nghĩa
- Chương 31: Hắc diện
- Chương 32: Tàng binh
- Chương 33: Tên pháp
- Chương 34: Thiếu nữ xinh đẹp
- Chương 35: Lòng người
- Chương 36: Vào thành
- Chương 37: Nữ tử
- Chương 38: Đao phong
- Chương 39: Thế đối nghịch
- Chương 40: Giao phong
- Chương 41: Sát thủ
- Chương 42: Tâm tình
- Chương 43: Gặp lại
- Chương 44: Thoát thân
- Chương 45: Khiêu khích
- Chương 46: Dưới tàng cây
- Chương 47: Túi bảo bối
- Chương 48: Hồ ly
- Chương 49: Tiệc rượu
- Chương 50: Diệu kế
- Chương 51: Tư oán
- Chương 52: Thật giả
- Chương 53: Lộng kế
- Chương 54: Quân nhân
- Chương 55: Đồng chí
- Chương 56: Dương mặc
- Chương 57: Bỏ qua
- Chương 58: Giương cung
- Chương 59: Quân lệnh
- Chương 60: Thân chinh
- Chương 61: XUẤT PHÁT [ thượng ]
- Chương 62: XUẤT PHÁT [ hạ ]
- Chương 63: Bộ mặt
- Chương 64: Bạn cũ
- Chương 65: Phỏng đoán
- Chương 66: Uống rượu
- Chương 67: Phạt roi
- Chương 68: Nguyên nhân
- Chương 69: Hồi kinh
- Chương 70: Ván cờ
- Chương 71: Công tử
- Chương 72: Chuyện cũ
- Chương 73: Chạy đi
- Chương 74: Chủy thủ
- Chương 75: Kỹ năng bơi
- Chương 76: Thủ tín
- Chương 77: Tâm cơ
- Chương 78: Cầu say
- Chương 79: Oan gia
- Chương 80: Thủy quân
- Chương 81: Tài bắn cung
- Chương 82: Trở vể
- Chương 83: Danh kiếm
- Chương 84: Hồi doanh
- Chương 85: Thể diện
- Chương 86: Chui đầu vào lưới
- Chương 87: Phân ly
- Chương 88: Mai phục
- Chương 89: Phục kích
- Chương 90: Vâng mệnh
- Chương 91: Giằng co
- Chương 92: Đánh chết
- Chương 93: Ở chung
- Chương 94: Phá kế
- Chương 95: Rút quân
- Chương 96: Nghị hòa
- Chương 97: Dạ yến
- Chương 98: Thổ lộ tâm can
- Chương 99: Hứa hẹn
- Chương 100: Mua sắm
- Chương 101: Sát khí
- Chương 102: Nam nhân
- Chương 103: Mưu kế(1)
- Chương 104: Cõi lòng
- Chương 105: MẠCH TUỆ – Sửa chữa sai lầm
- Chương 106: Đông tiến
- Chương 107: Thanh châu
- Chương 108: Tình thế
- Chương 109: Khốn cảnh
- Chương 110: Quân sư
- Chương 111: Khích tướng
- Chương 112: Giằng co
- Chương 113: Mê man
- Chương 114: Mưu đồ
- Chương 115: Lễ vật mừng năm mới
- Chương 116: Đại chiến (thượng)
- Chương 117: Đại chiến (hạ)
- Chương 118: Sinh mệnh
- Chương 119: Tập kích ban đêm
- Chương 120: Cố nhân
- Chương 121: Xưng soái
- Chương 122: Hôn sự
- Chương 123: Do dự
- Chương 124: Vinh nương
- Chương 125: Tâm tư
- Chương 126: Bỏ qua
- Chương 127: Tín nhiệm
- Chương 128: Nổi gió
- Chương 129: Tâm ý
- Chương 130: Gió mưa
- Chương 131: Tích anh hùng thành bại chuyển đầu không
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Phiên ngoại: thường ngọc thanh
- Chương 155: Phiên ngoại: Thương Dịch Chi
- Chương 156: Phiên ngoại về Đường Thiệu Nghĩa
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
A Mạch Tòng Quân
Chương 139
ạch một lúc lâu, một lòng nhiệt huyết cũng dần dần lạnh băng xuống,vươn tay sờ sờ sợi tóc buông rơi trên bả vai A Mạch, nhẹ giọng nói: “AMạch, A Mạch… Thật sự ta hy vọng ngươi có thể tiếp tục có chút giảohoạt, cho dù là lừa gạt ta cũng tốt…”Nét mặt A Mạch hơi chậm lại, bỗng đột nhiên tiến lên từng bước tớigần sát Thường Ngọc Thanh, nắm cổ áo hắn kéo hắn cúi xuống thấp, ngửamặt lên đem môi áp đến trên môi của hắn. Thân mình Thường Ngọc Thanhchấn động, không dám tin nhìn A Mạch, A Mạch nhẹ nhàng khép mắt lại,thấp giọng nỉ non: “Chỉ mong kiếp sau, ngươi không tiếp tục là ThườngNgọc Thanh, ta cũng không phải là Mạch Tuệ.”
Trong lòng Thường Ngọc đau đớn, vươn hai tay ôm chặt A Mạch vào trong lòng, dùng sức tiếp tục hôn. A Mạch dùng hết sức ôm cổ của hắn, dùngnhiệt tình chưa bao giờ có hùa theo hắn. Thường Ngọc Thanh dường như vẫn chưa cảm thấy đủ, bàn tay từ sau lưng A Mạch trượt lên, ấn lên cái gáycủa nàng dán vào chính mình.
Hắn đang hôn đến say sưa, chợt thấy một trận gió mạnh kéo tới saulưng, trong lòng Thường Ngọc Thanh cả kinh, muốn buông A Mạch ra xoayngười nghênh địch, nhưng mà cánh tay A Mạch lại càng siết chặt hơn, chỉtrong một lát kéo dài này, mấy chỗ đại huyệt sau lưng Thường Ngọc Thanhđã bị người liên tục điểm trúng, nhất thời không thể động đậy được chútnào.
Lúc này A Mạch mới buông lỏng tay ra, nhìn về phía Thường Ngọc Thanhcười khúc khích: “Ai nói ta không nghĩ sẽ tiếp tục lừa ngươi?”
Trán Thường Ngọc Thanh nổi gân xanh, răng nghiến chặt lại, lửa giận trong mắt giống như có thể tràn ra ngoài.
Lân Mẫn Thận từ trên mái hiên nhẹ nhàng nhảy xuống, ôm Thường NgọcThanh vào bên trong phòng, quay đầu nhìn A Mạch thấp giọng nói: “Mauđóng cửa lại, ngoài viện cũng không ít thị vệ đi tuần.”
A Mạch theo sau đi vào, cẩn thận đóng cửa lại, một bên buộc tóc lên, một bên hỏi Lâm Mẫn Thận: “Ra ngoài như thế nào?”
Lâm Mẫn Thân vừa mới đem Thường Ngọc Thanh buông ngã xuống giường,nghe vậy không nhịn được nhìn A Mạch một cái, thấy mặt nàng bình tĩnhthản nhiên, giống như kẻ vừa nồng nhiệt hôn Thường Ngọc Thanh là ngườikhác vậy. Thần sắc trên mặt Lâm Mẫn Thận bất giác có chút cổ quái, hắchắc ười khan, đáp: “Đám thị vệ này muốn đi tuần hết một lần cần thờigian uống cạn một chén trà, trước tiên chúng ta chờ một chút, chờ phiêntuần của bọn chúng trôi qua sẽ đi từ hậu viện ra ngoài.”
A Mạch gật gật đầu, đi đến bên giường quan sát Thường Ngọc Thanh.Thường Ngọc Thanh đã không tức giận giống như ban nãy, một đôi đồng tửâm u sâu sắc, nhìn không thấy một tia sáng, chỉ lẳng lặng nhìn A Mạch.Ánh mắt A mạch lấp lánh, quay mặt tránh khỏi tầm mắt của Thường NgọcThanh, tháo xuống lệnh bài bên người hắn.
Lâm Mẫn Thận ở đằng sau nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài cửa phòng, một lúc lâu sau, đột nhiên quay đầu nói khẽ với A Mạch: “Quarồi, chúng ta đi nhanh lên.”
A Mạch lại liếc mắt nhìn Thường Ngọc Thanh một cái, đột nhiên cúingười xuống tiến đến bên tai hắn thấp giọng nói: “Câu kia ta nói khôngphải là lừa ngươi.”
Thân thể Thường Ngọc Thanh hơi hơi cứng đờ, A Mạch đã không lưu luyến chút nào, đứng dậy mà đi.
Trong lòng Thường Ngọc đau đớn, vươn hai tay ôm chặt A Mạch vào trong lòng, dùng sức tiếp tục hôn. A Mạch dùng hết sức ôm cổ của hắn, dùngnhiệt tình chưa bao giờ có hùa theo hắn. Thường Ngọc Thanh dường như vẫn chưa cảm thấy đủ, bàn tay từ sau lưng A Mạch trượt lên, ấn lên cái gáycủa nàng dán vào chính mình.
Hắn đang hôn đến say sưa, chợt thấy một trận gió mạnh kéo tới saulưng, trong lòng Thường Ngọc Thanh cả kinh, muốn buông A Mạch ra xoayngười nghênh địch, nhưng mà cánh tay A Mạch lại càng siết chặt hơn, chỉtrong một lát kéo dài này, mấy chỗ đại huyệt sau lưng Thường Ngọc Thanhđã bị người liên tục điểm trúng, nhất thời không thể động đậy được chútnào.
Lúc này A Mạch mới buông lỏng tay ra, nhìn về phía Thường Ngọc Thanhcười khúc khích: “Ai nói ta không nghĩ sẽ tiếp tục lừa ngươi?”
Trán Thường Ngọc Thanh nổi gân xanh, răng nghiến chặt lại, lửa giận trong mắt giống như có thể tràn ra ngoài.
Lân Mẫn Thận từ trên mái hiên nhẹ nhàng nhảy xuống, ôm Thường NgọcThanh vào bên trong phòng, quay đầu nhìn A Mạch thấp giọng nói: “Mauđóng cửa lại, ngoài viện cũng không ít thị vệ đi tuần.”
A Mạch theo sau đi vào, cẩn thận đóng cửa lại, một bên buộc tóc lên, một bên hỏi Lâm Mẫn Thận: “Ra ngoài như thế nào?”
Lâm Mẫn Thân vừa mới đem Thường Ngọc Thanh buông ngã xuống giường,nghe vậy không nhịn được nhìn A Mạch một cái, thấy mặt nàng bình tĩnhthản nhiên, giống như kẻ vừa nồng nhiệt hôn Thường Ngọc Thanh là ngườikhác vậy. Thần sắc trên mặt Lâm Mẫn Thận bất giác có chút cổ quái, hắchắc ười khan, đáp: “Đám thị vệ này muốn đi tuần hết một lần cần thờigian uống cạn một chén trà, trước tiên chúng ta chờ một chút, chờ phiêntuần của bọn chúng trôi qua sẽ đi từ hậu viện ra ngoài.”
A Mạch gật gật đầu, đi đến bên giường quan sát Thường Ngọc Thanh.Thường Ngọc Thanh đã không tức giận giống như ban nãy, một đôi đồng tửâm u sâu sắc, nhìn không thấy một tia sáng, chỉ lẳng lặng nhìn A Mạch.Ánh mắt A mạch lấp lánh, quay mặt tránh khỏi tầm mắt của Thường NgọcThanh, tháo xuống lệnh bài bên người hắn.
Lâm Mẫn Thận ở đằng sau nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài cửa phòng, một lúc lâu sau, đột nhiên quay đầu nói khẽ với A Mạch: “Quarồi, chúng ta đi nhanh lên.”
A Mạch lại liếc mắt nhìn Thường Ngọc Thanh một cái, đột nhiên cúingười xuống tiến đến bên tai hắn thấp giọng nói: “Câu kia ta nói khôngphải là lừa ngươi.”
Thân thể Thường Ngọc Thanh hơi hơi cứng đờ, A Mạch đã không lưu luyến chút nào, đứng dậy mà đi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Kêu oan, cũng cần phải có kỹ xảo……
- Chương 2: Thủ thành
- Chương 3: Phá thành
- Chương 4: Thiệu nghĩa
- Chương 5: Sợ chết
- Chương 6: Đồng hành
- Chương 7: Ủy thác
- Chương 8: Lối rẽ
- Chương 9: Nghẹn lời
- Chương 10: Tâm tư
- Chương 11: Thương dịch chi
- Chương 12: Thân vệ
- Chương 13: Biến cố kinh hoàng
- Chương 14: Chuyện cũ
- Chương 15: Tòng quân
- Chương 16: Quân doanh
- Chương 17: Bội kiếm
- Chương 18: Tạm thích ứng
- Chương 19: Mũi giáo nhọn
- Chương 20: Tàng phong
- Chương 21: Hành trình
- Chương 22: Đẫm máu
- Chương 23: Ác mộng
- Chương 24: Công phòng
- Chương 25: Thư hùng
- Chương 26: Lên chức
- Chương 27: Huynh đệ
- Chương 28: Tầm nhìn
- Chương 29: Uyên thệ trước khi xuất quân
- Chương 30: Đại nghĩa
- Chương 31: Hắc diện
- Chương 32: Tàng binh
- Chương 33: Tên pháp
- Chương 34: Thiếu nữ xinh đẹp
- Chương 35: Lòng người
- Chương 36: Vào thành
- Chương 37: Nữ tử
- Chương 38: Đao phong
- Chương 39: Thế đối nghịch
- Chương 40: Giao phong
- Chương 41: Sát thủ
- Chương 42: Tâm tình
- Chương 43: Gặp lại
- Chương 44: Thoát thân
- Chương 45: Khiêu khích
- Chương 46: Dưới tàng cây
- Chương 47: Túi bảo bối
- Chương 48: Hồ ly
- Chương 49: Tiệc rượu
- Chương 50: Diệu kế
- Chương 51: Tư oán
- Chương 52: Thật giả
- Chương 53: Lộng kế
- Chương 54: Quân nhân
- Chương 55: Đồng chí
- Chương 56: Dương mặc
- Chương 57: Bỏ qua
- Chương 58: Giương cung
- Chương 59: Quân lệnh
- Chương 60: Thân chinh
- Chương 61: XUẤT PHÁT [ thượng ]
- Chương 62: XUẤT PHÁT [ hạ ]
- Chương 63: Bộ mặt
- Chương 64: Bạn cũ
- Chương 65: Phỏng đoán
- Chương 66: Uống rượu
- Chương 67: Phạt roi
- Chương 68: Nguyên nhân
- Chương 69: Hồi kinh
- Chương 70: Ván cờ
- Chương 71: Công tử
- Chương 72: Chuyện cũ
- Chương 73: Chạy đi
- Chương 74: Chủy thủ
- Chương 75: Kỹ năng bơi
- Chương 76: Thủ tín
- Chương 77: Tâm cơ
- Chương 78: Cầu say
- Chương 79: Oan gia
- Chương 80: Thủy quân
- Chương 81: Tài bắn cung
- Chương 82: Trở vể
- Chương 83: Danh kiếm
- Chương 84: Hồi doanh
- Chương 85: Thể diện
- Chương 86: Chui đầu vào lưới
- Chương 87: Phân ly
- Chương 88: Mai phục
- Chương 89: Phục kích
- Chương 90: Vâng mệnh
- Chương 91: Giằng co
- Chương 92: Đánh chết
- Chương 93: Ở chung
- Chương 94: Phá kế
- Chương 95: Rút quân
- Chương 96: Nghị hòa
- Chương 97: Dạ yến
- Chương 98: Thổ lộ tâm can
- Chương 99: Hứa hẹn
- Chương 100: Mua sắm
- Chương 101: Sát khí
- Chương 102: Nam nhân
- Chương 103: Mưu kế(1)
- Chương 104: Cõi lòng
- Chương 105: MẠCH TUỆ – Sửa chữa sai lầm
- Chương 106: Đông tiến
- Chương 107: Thanh châu
- Chương 108: Tình thế
- Chương 109: Khốn cảnh
- Chương 110: Quân sư
- Chương 111: Khích tướng
- Chương 112: Giằng co
- Chương 113: Mê man
- Chương 114: Mưu đồ
- Chương 115: Lễ vật mừng năm mới
- Chương 116: Đại chiến (thượng)
- Chương 117: Đại chiến (hạ)
- Chương 118: Sinh mệnh
- Chương 119: Tập kích ban đêm
- Chương 120: Cố nhân
- Chương 121: Xưng soái
- Chương 122: Hôn sự
- Chương 123: Do dự
- Chương 124: Vinh nương
- Chương 125: Tâm tư
- Chương 126: Bỏ qua
- Chương 127: Tín nhiệm
- Chương 128: Nổi gió
- Chương 129: Tâm ý
- Chương 130: Gió mưa
- Chương 131: Tích anh hùng thành bại chuyển đầu không
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Phiên ngoại: thường ngọc thanh
- Chương 155: Phiên ngoại: Thương Dịch Chi
- Chương 156: Phiên ngoại về Đường Thiệu Nghĩa
- bình luận