Anime Dị Giới Lữ Hành Gia - Chương 191: Địa ngục nhân gian
Chương trước- Chương 1: Kịch bản kiểu cũ chuyển kiếp
- Chương 2: Từ hôm nay bắt đầu làm Nam Tước
- Chương 3: Cái này hắc ám thế giới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Đừng gọi ta Goblin Slayer II
- Chương 6: NTR cái gì, ta cũng không ngại rồi
- Chương 7: Cái gọi là Siêu Phàm
- Chương 8: Danh vọng tầm quan trọng
- Chương 9: Mage Slayer và Elucidator
- Chương 10: Tiểu thuyết gia bắt đầu dị thế giới
- Chương 11: Black Fang (Đen nhánh chi nha)
- Chương 12: Nước mắt cũng phải hướng trong bụng nuốt
- Chương 13: Rank Silver Mạo Hiểm Giả
- Chương 14: Dẫn sói vào nhà
- Chương 15: Một cái so một cái còn thảm
- Chương 16: Mùi vị là như vậy quen thuộc
- Chương 17: Còn chưa kết thúc
- Chương 18: Khắc kim chiến pháp
- Chương 19: Tiếng Xúc Xắc
- Chương 20: Thần Linh chi Ái
- Chương 22: Nhân loại quang huy
- Chương 23: Sử thượng xui xẻo nhất nữ tư tế
- Chương 24: Công lược bước đầu hoàn thành
- Chương 25: Thiên Phú hạn chế
- Chương 26: Sword Maiden
- Chương 27: Mạo hiểm dưới đường ngầm
- Chương 28: Swamp Dragon
- Chương 29: Năng lực là do bị bức ra
- Chương 30: Nghịch tập là không thể nào
- Chương 31: Yên tĩnh hình mỹ nam tử
- Chương 32: Tương tự kết cục
- Chương 33: Muốn bị thương
- Chương 34: Không chút nào lòng kính sợ
- Chương 35: Vẫn là thành thật viết sách a
- Chương 36: Kết cục sẽ là tốt đẹp
- Chương 37: Plato cách thức yêu đương
- Chương 38: Tác gia mộng tưởng
- Chương 39: Biên giới thị trấn
- Chương 40: Khẩn cấp nhiệm vụ
- Chương 41: Thù lao có vẻ như không thơm
- Chương 42: Cứu viện
- Chương 43: Lanh chanh luôn trước chết
- Chương 44: Đếm số thói quen
- Chương 45: Ma lực khống chế
- Chương 46: Chiến đấu hạ màn
- Chương 47: Huynh đệ, đừng treo a!
- Chương 48: Tiệc ăn mừng
- Chương 49: Vô hình trang bức, vô tình công lược
- Chương 50: Đủ bi kịch
- Chương 51: Nói xong lãng mạn đâu
- Chương 52: Họ hàng thân thích
- Chương 53: Giải cứu
- Chương 54: Còn trẻ tuổi lắm
- Chương 55: Đàn Harp
- Chương 56: Người được gọi là Goblin Slayer
- Chương 57: Lễ hội mùa thu
- Chương 58: Ước hẹn bắt đầu
- Chương 59: Gặp gỡ
- Chương 60: Thiếu nữ dũng giả cũng biết nói yêu thương?
- Chương 61: Công lược độ khó
- Chương 62: Vẫn là ta lợi hại hơn
- Chương 63: Hành trình trải qua
- Chương 64: Ta thật không phải cố ý
- Chương 65: Lời mời và lời tạm biệt
- Chương 66: Đột phá, một bước lên trời
- Chương 67: Siêu phàm lĩnh vực
- Chương 68: Siêu phàm 3 cấp, hoàn mỹ 4 giai
- Chương 69: Roseline
- Chương 70: Luôn là như thế tự tin
- Chương 71: Ma pháp kỵ sĩ
- Chương 72: Ta quả thật mắt bị mù
- Chương 73: Nam chính xuất sắc nhất năm
- Chương 74: Máu tươi, là sẽ phải chảy
- Chương 75: Hố cha tình huống
- Chương 76: Chiến kỹ và ma pháp hệ thống
- Chương 77: Thuần túy, nhưng cường đại
- Chương 78: Giá trị
- Chương 79: Quý tộc phong cách
- Chương 80: Bị đánh mất thanh xuân
- Chương 81: Sai lầm, vẫn luôn là thế giới
- Chương 82: Các huynh đệ, đánh cướp a!
- Chương 83: Giá cao
- Chương 84: Hoa hồng mỹ lệ
- Chương 85: Chàng đạo tặc và tiểu thư nhà quý tộc
- Chương 86: Chiến tranh sắp đến
- Chương 87: Còn là quá thiện lương
- Chương 88: Nồi này, nhất định là phải cõng
- Chương 89: Thỏa hiệp
- Chương 90: Tình huống của lãnh địa
- Chương 91: Thư mời từ bá tước Cameron
- Chương 92: Bằng hữu cũ
- Chương 93: Charming Scarlet
- Chương 94: Phản kháng, còn là chịu đựng?
- Chương 95: Hồi phục cực nhanh
- Chương 96: Thật sự lợi hại
- Chương 97: Đánh giá
- Chương 98: Hàng giả gặp hàng thật
- Chương 99: Tim có chút đau
- Chương 100: Sát chiêu chân chính
- Chương 101: Nhân từ
- Chương 102: Kính sợ
- Chương 103: Nhất định sẽ bù đắp
- Chương 104: Sinh ra kháng tính
- Chương 105: Chiến tranh tàn khốc
- Chương 106: Phát huy tới cực hạn
- Chương 107: Ngàn năm vương triều, vạn năm đế quốc
- Chương 108: Phản công bắt đầu
- Chương 109: Hai vị vương tử
- Chương 110: Cuộc chiến tại bình nguyên
- Chương 111: Băng sương và đại địa
- Chương 112: Thất bại?
- Chương 113: Chân chính kết thúc
- Chương 114: Lựa chọn
- Chương 115: Gánh nặng mà đường xa
- Chương 116: Đại bị đồng miên, tề nhân chi phúc
- Chương 117: Tiệm hoa và quán rượu
- Chương 118: Quà tặng từ thế giới
- Chương 119: Bladelord
- Chương 120: 3 năm rồi lại 3 năm
- Chương 121: Xã hội văn minh?
- Chương 122: Bloody Da Vinci
- Chương 123: 12 tông đồ
- Chương 124: Đấu trường ngầm
- Chương 125: Kẻ thôn phệ
- Chương 126: Sát thủ từ gia tộc Abgrund
- Chương 127: Thương lượng
- Chương 128: Tử thần sa mạc
- Chương 129: Thức tỉnh
- Chương 130: Đại Boss sau màn
- Chương 131: Tự mình thể nghiệm
- Chương 132: Đại ca có lỗi với ngươi
- Chương 133: Tiểu thư Chuunibyou và hầu gái thông phòng
- Chương 134: Dụ dỗ nhi đồng
- Chương 135: Bộ mặt thật của Phản Loạn Quân
- Chương 136: Lại gặp hàng dỏm
- Chương 137: Bước lên thuyền tặc
- Chương 138: Thời đại thay đổi
- Chương 139: Hắc lịch sử
- Chương 140: Tất nhiên là không được!
- Chương 141: Bỉ dực chi kiếm
- Chương 142: Tội phạm nguy hiểm nhất thế giới?
- Chương 143: Vẫn là cần tự thân cứng rắn!
- Chương 144: Càng chạy càng xa
- Chương 145: Phân hội trưởng đại diện
- Chương 146: Đưa tới tận miệng
- Chương 147: Dạ xoa cơ và World Clock
- Chương 148: Giữ bí mật
- Chương 149: Hắc kỵ sĩ
- Chương 150: Ngoài manh việc gì cũng sai
- Chương 151: Khôi lỗi vương
- Chương 152: Nương tay
- Chương 153: Tinh hồng quý tiểu thư
- Chương 154: Kỳ phùng địch thủ
- Chương 155: Đã không còn thuần khiết
- Chương 156: Lại là ba năm
- Chương 157: Phong bạo và hỏa diễm
- Chương 158: Thanh kiếm vì ai mà vung lên
- Chương 159: Xông phá giới hạn
- Chương 160: Gọi ca ca đại nhân
- Chương 161: Hưởng hết ôn nhu
- Chương 162: Tổng thống nước cộng hòa
- Chương 163: Sợ hãi lẫn chờ mong
- Chương 164: Đầu bếp cao thủ tại đô thị
- Chương 165: Chúa cứu thế
- Chương 166: Không còn là kiêu ngạo
- Chương 167: Cũng may còn kịp
- Chương 168: Kỵ sĩ lưu ban
- Chương 169: Chênh lệch
- Chương 170: Nhờ cả vào ngươi rồi
- Chương 171: Chớ khinh thiếu niên nghèo
- Chương 172: Trợ giảng
- Chương 173: Lần nữa khuất phục
- Chương 174: Thua không oan
- Chương 175: Không bao giờ được đáp lại
- Chương 176: Hội học sinh
- Chương 177: Lôi Thiết
- Chương 178: Lựa chọn chính xác
- Chương 179: Hãm hại
- Chương 180: Vẫn là dựa vào kiếm trên tay
- Chương 181: Ánh mắt quen thuộc
- Chương 182: Người trong đồng đạo
- Chương 183: Vô Miện Kiếm Vương
- Chương 184: Một đi không trở lại
- Chương 185: Akatsuki
- Chương 186: Bỏ sót một người?
- Chương 187: Đoạn tuyệt đường lui
- Chương 188: Thế nào là chuyên nghiệp
- Chương 189: Bữa tiệc khai mạc
- Chương 190: Thần Long Tự
- Chương 191: Địa ngục nhân gian
- Chương 192: Ám nguyên ma lực
- Chương 193: Hoàn toàn sụp đổ
- Chương 194: Người tỏa sáng hơn tất cả
- Chương 195: Đúng là không có thiên lý
- Chương 196: Ta muốn chiến tranh
- Chương 197: Thế giới phân ba
- Chương 198: Dang dở
- Chương 199: Làm sao có thể nhịn
- Chương 200: Cơ hội
- Chương 201: Trật tự bị đảo loạn
- Chương 202: Đã không có chỗ dung được
- Chương 203: Kết cục tốt nhất
- Chương 204: Chăm chỉ như vậy
- Chương 205: Không có biện pháp
- Chương 206: Biến số
- Chương 207: Thế giới này, không có Thần!
- Chương 208: Hậu quả, hết sức nghiêm trọng
- Chương 209: Cơ hội
- Chương 210: Nghiêm túc
- Chương 211: Lịch sử là do người thắng viết
- Chương 212: Tuyệt kỹ cường đại nhất
- Chương 213: Lữ hành gia
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia
Chương 191: Địa ngục nhân gian
Nhóm người Alan chậm rãi bước đi trên một quảng trường rộng lớn. Tiếng hò hét theo nhịp vang lên rung trời. Đông tới hàng ngàn tăng nhân thi nhau huy sái mồ hôi luyện tập.
“Còn rất ra hình ra dáng sao?” Naseem cười rộ lên.
Đối với võ thuật Trung Hoa, Tử Thần Sa Mạc thật sự khinh thường. Làm cường giả đứng ở đỉnh cao trên thế giới, người đủ sức tay đôi với hắn khi dùng toàn lực, đếm đi đếm lại cũng chỉ bấy nhiêu đó thôi.
“Truyền thừa gần trăm đời, vũ kỹ của Thần Long Tự không có đơn giản như vậy. ” Alan hơi lắc đầu, cho ra nhận xét công bình.
Tứ Tượng thần công, Kỳ Lân Công phá vỡ giới hạn cơ thể, tương đương Ittou Shura tăng phúc thực lực lên cao ít nhất gấp chục lần trong thời gian ngắn, đặc biệt là khả năng cận chiến. Ba môn còn lại, Thanh Long, Chu Tước, và Huyền Vũ, mỗi loại đều sở hữu đặc trưng riêng.
Một Blazer chỉ cần ma lực đừng xui xẻo thấp đến cấp F, trải qua luyện tập khắc khổ, hoàn toàn có thể đạt tới Chiến Thuật Cấp, thậm chí đôi khi là Chiến Lược Cấp.
Trên thế giới này, đâu phải bất cứ siêu phàm giả nào đều sở hữu năng lực cường đại hoặc lượng ma lực khổng lồ. Đa phần năng lực cũng là ít bắt mắt, thậm chí vô dụng.
Alan từng chứng kiến không chỉ một người với năng lực vô cùng hố cha, ví dụ như kỹ năng... rụng tóc, cho đến phát sáng trong bóng đêm, so sánh cơ thể cường hóa gấp đôi còn phải thê thảm nhiều. Vào rạp xiếc hành nghề thì có thể, chứ chiến đấu... trừ chọc cười chết địch nhân thì chẳng tồn tại khả năng nào khác.
Ba kẻ lạ mặt không chút kiêng kỵ đi dạo xung quanh, rốt cuộc khiến cho người chú ý.
Một tăng nhân trẻ tuổi mau chóng tới gần, hai tay chắp lại hành lễ.
“Thiện tai! Các vị thí chủ chẳng lẽ lạc đường, nơi này là chỗ luyện tập dành cho đệ tử bổn tự, xin mau chóng rời khỏi a. ”
Hắn chưa tỏ ra nghi ngờ gì, ở tại Thần Long Tự, khách nhân và tục gia đệ tử cũng không ít. Với lại, làm gì có tên ngu ngốc nào mà dám tới nơi đây gây sự, trừ phi thần kinh ra vấn đề.
Ouma vẫn bình tĩnh nhắm mắt, điều chỉnh hô hấp. Hắn muốn bản thân đạt tới trạng thái tốt nhất trước cuộc ác chiến.
Alan thì từ đầu luôn tập trung dùng tâm nhãn siêu phàm, đảo qua rất nhiều cỗ khí thế cường đại phân bố khắp nơi.
Nóng rực như lửa, Kỳ Lân bá thế.
Phiêu miểu như gió, Chu Tước hoành không.
Mềm mại như nước, Thanh Long khống thủy.
Trầm ngưng như núi, Huyền Vũ trấn sơn.
Số ít còn tỏa ra phong mang sắc bén tột độ.
“Chiến kỹ và bí thuật tâm linh ở Thần Long Tự, quả thật độc đáo. ” Alan lần nữa cảm thán.
Về phần phản ứng của Naseem, cường giả khi nào mà điểu tới mấy con kiến. Nếu không phải Alan chưa phát hiệu lệnh, hắn đã bắt đầu khai tiệc.
Vị tổng thống nước cộng hòa Al-Salem này còn không coi ai ra gì mà móc móc lỗ tai, khạc nhổ một bãi.
Thái độ trong mắt không người, rốt cuộc làm cho sắc mặt tăng nhân đối diện đen lại.
“Các vị, xin lập tức rời khỏi! Nếu không... ”
Tiếc là chưa đợi hắn hết lời,
Niệm lực rung động, thân thể tăng nhân trẻ tuổi trong chớp mắt bị nghiền thành vụn, huyết dịch dưới áp lực khổng lồ lập tức bốc hơi, chỉ còn thừa lại vài mảng bụi bặm phiêu tán.
Thứ cuối cùng mà hắn may mắn chứng kiến, chỉ là một đôi mắt lạnh băng hờ hững.
“A ha, rốt cuộc bắt đầu. ” Naseem cười ha hả.
Ma lực khổng lồ thoát ra ngoài cơ thể, nhấc lên gió lốc.
Bão cát bao trùm toàn bộ quảng trường rộng lớn. Thiên tượng biến đổi, bầu trời trong phạm vi mấy dãy núi xung quanh bỗng chốc tối sầm lại.
“Ặc... đây rốt cuộc có chuyện gì?!”
“Không... không thở được! ”
“Cứu ta!!”
Mặc kệ cho hàng ngàn tăng nhân gần đó như thế nào kêu gào, làn da dần dần khô khốc, toàn bộ nước trong cơ thể đều bị rút cạn.
Số ít đạt tới Blazer cấp cao may mắn dùng ma lực chống đỡ được năng lực của Naseem, thì cũng chẳng may mắn thoát khỏi, gương mặt tái xanh, ôm cổ họng ho khan liên tục.
Dưỡng khí trong môi trường toàn bộ biến mất, từng mảng chân không bị cưỡng ép tạo thành, huyết dịch lẫn nội tạng từ cơ thể theo áp suất thay đổi mà thoát ra ngoài như nước vỡ đê.
Mukuu Kekkai - Hư Không Kết Giới!
Đây là một trong những tuyệt kỹ nguy hiểm nhất thuộc về Liệt Phong Kiếm Đế, rất ít khi sử dụng.
Blazer cấp cao hạng B hay hạng A thông thường tuy cũng là cường giả, nhưng trong Chiến Lược Cấp, chênh lệch tại cùng một cấp bậc so với Chiến Thuật Cấp càng to lớn.
Một địch ngàn người, cùng đối phó vạn người, chục vạn người có thể giống nhau sao, chứ đừng nói tới kẻ chỉ thiếu một bước là chạm tới Chiến Quốc Cấp như Tử Thần Sa Mạc.
“Khá lắm, tiểu tử!” Naseem bây giờ mới hơi tỏ vẻ hứng thú quan sát người trẻ tuổi đi cùng.
Khống chế ma lực đạt tới mức độ dễ dàng điều khiển cả tế bào sa hóa, chiêu thức như vậy là vô dụng với hắn.
Tuy nhiên ra tay thì biết ngay có nghề hay không. Trình độ của Ouma coi như quá quan, ít ra so với đám thủ hạ mà Alan đưa cho hắn lúc đánh chiếm Trung Đông mạnh hơn nhiều lắm.
Chỉ trải qua vài phút,
Thi thể nằm la liệt khắp nơi, nét hoảng sợ và đau đớn trên vô số khuôn mặt như bị định cách, máu tươi thông qua cát bụi nhuộm đỏ mặt đất lẫn bầu trời. Nếu có từ ngữ để miêu tả, thì đó phải là...
Địa ngục nhân gian.
“Khốn khiếp! Sao các ngươi dám!!”
Tiếng rống giận từ phương xa vang vọng. Hàng trăm thân ảnh lấy một tốc độ nhanh chóng xuất hiện trên quảng trường.
“Đúng là phát rồ!”
“Ác đồ, mau đền tội!”
“Ma đầu!!”
“Lập tức đánh gãy tay chân bọn chúng, ném vào trấn ma tháp, xử cực hình!”
Dù tứ đại giai không, không sân không si, nhưng chứng kiến cảnh hàng ngàn đệ tử trong chùa bị tàn sát, dù người hiền lành thế nào cũng không nhịn được.
Đến Phật còn có nộ hỏa, huống hồ vẫn là cá nhân.
Không đếm hết những ánh mắt lạnh như băng kèm theo uy áp tinh thần nhìn về nhóm người của Alan, áp lực nặng nề đến mức thân thể Naseem theo bản năng cũng phải run rẩy.
“Thú vị thú vị, ha ha ha, vậy ra đây là Thần Long Tự?”
Được rồi, mặc dù với Tử Thần Sa Mạc hiếu chiến mà nói, chính là hưng phấn chiếm đại đa số.
“A di đà phật!”
Phật hiệu đơn giản vang lên, như một hồi chuông gõ thẳng vào tâm linh. Đang tập trung tinh thần, Ouma chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một hồi, thân hình chao đảo.
Huyên náo lẫn tiếng gầm gừ trong quảng trường lập tức im bặt.
Một lão nhân gầy trơ xương, thân khoác áo bào chậm rãi bước ra.
“Thí chủ... thu tay lại còn kịp, đừng nên tiếp tục phạm sai lầm nữa. ”
Không để ý tới Naseem đang cười to hay Ouma với thần sắc ngưng trọng, cặp mắt vẩn đục mở to nhìn thẳng vào Alan, người mà từ đầu đến giờ vẫn yên tĩnh đứng quan sát bọn họ.
Tuệ nhãn thức người, chưa thấy lá rơi đã biết mùa thu đến.
Lấy cảm giác tinh thần vượt qua tất cả mọi tăng lữ ở đây, chỉ có hắn mới biết rõ nam nhân trẻ tuổi đứng trước mặt... kinh khủng tới mức độ nào.
Lúc này, Alan khẽ mỉm cười.
“Đại sư phụ?”
“Chính xác hơn, ngươi hẳn là trụ trì đời trước, có khi đời trước nữa mới đúng. ”
Tăng nhân lớn tuổi không nói một lời, nhưng trầm mặc đã đại biểu cho rất nhiều thứ.
“Dừng tay? A a, vậy thì ta cũng tặng cho các ngươi một câu, đi tu thì nên ngoan ngoãn ăn chay niệm phật. Đừng suốt ngày suy nghĩ mấy điều vớ vẩn như thi hành chính nghĩa, trừng ác dương thiện, thật sự nực cười. Đám đầu trọc bớt xen vào việc người khác đi!”
Lời nói vừa dứt, Alan đã cảm nhận được mình bị vô số cỗ tinh thần khóa chặt.
“Hỗn xược!!” Một vị tăng nhân râu dài không nhịn được quát to. Đối phương đây là đang sỉ nhục lý niệm kéo dài hàng ngàn năm của Thần Long Tự, làm sao có thể nhẫn.
“Hắc!” Đổi lấy chỉ là nụ cười càng châm chọc.
Một cỗ thế lực khổng lồ tụ tập hàng đống bí pháp, tinh nghiên vũ kỹ, chỉ để tu thân dưỡng tính? Nói ra ai tin.
Hàng năm tổ chức giải đấu Chiến Thần kiếm danh vọng, người dự thi toi mạng đâu phải ít.
Thi hành chính nghĩa? Còn không phải lấy cớ để sử dụng bạo lực. Quả đấm lớn vẫn luôn là đạo lý.
Alan làm sao dễ dàng tha thứ cho một thế lực cường đại như bom hẹn giờ, rất có khả năng trong những lúc quan trọng nhằm vào chính mình.
Cho nên Thần Long Tự, hắn diệt định rồi!
Đúng lúc này, tiếng chém giết rung trời xuất hiện. Vô số ma lực ba động là rõ rệt như thế.
“Giết cho ta!”
“Mau đuổi theo!”
“Bao vây mặt phía đông, không để bất cứ kẻ nào trốn thoát!”
Đội ngũ tinh nhuệ của Phản Loạn Quân đã bắt đầu hành động.
Phần lớn cường giả phía Thần Long Tự đã bị Alan hấp dẫn đến chỗ này, số còn lại tuy vẫn có rất nhiều Chiến Lược Cấp, nhưng đám thủ hạ mang đến khẳng định đã đủ ứng đối.
“Kiếp số, vẫn khó mà tránh khỏi... ” Tiếng thở dài lại lần nữa vang lên. Lão tăng nhân biết thương lượng đã là không có kết quả.
“Toàn bộ đệ tử nghe hiệu lệnh, theo ta... tru diệt tà ma!!”
“Còn rất ra hình ra dáng sao?” Naseem cười rộ lên.
Đối với võ thuật Trung Hoa, Tử Thần Sa Mạc thật sự khinh thường. Làm cường giả đứng ở đỉnh cao trên thế giới, người đủ sức tay đôi với hắn khi dùng toàn lực, đếm đi đếm lại cũng chỉ bấy nhiêu đó thôi.
“Truyền thừa gần trăm đời, vũ kỹ của Thần Long Tự không có đơn giản như vậy. ” Alan hơi lắc đầu, cho ra nhận xét công bình.
Tứ Tượng thần công, Kỳ Lân Công phá vỡ giới hạn cơ thể, tương đương Ittou Shura tăng phúc thực lực lên cao ít nhất gấp chục lần trong thời gian ngắn, đặc biệt là khả năng cận chiến. Ba môn còn lại, Thanh Long, Chu Tước, và Huyền Vũ, mỗi loại đều sở hữu đặc trưng riêng.
Một Blazer chỉ cần ma lực đừng xui xẻo thấp đến cấp F, trải qua luyện tập khắc khổ, hoàn toàn có thể đạt tới Chiến Thuật Cấp, thậm chí đôi khi là Chiến Lược Cấp.
Trên thế giới này, đâu phải bất cứ siêu phàm giả nào đều sở hữu năng lực cường đại hoặc lượng ma lực khổng lồ. Đa phần năng lực cũng là ít bắt mắt, thậm chí vô dụng.
Alan từng chứng kiến không chỉ một người với năng lực vô cùng hố cha, ví dụ như kỹ năng... rụng tóc, cho đến phát sáng trong bóng đêm, so sánh cơ thể cường hóa gấp đôi còn phải thê thảm nhiều. Vào rạp xiếc hành nghề thì có thể, chứ chiến đấu... trừ chọc cười chết địch nhân thì chẳng tồn tại khả năng nào khác.
Ba kẻ lạ mặt không chút kiêng kỵ đi dạo xung quanh, rốt cuộc khiến cho người chú ý.
Một tăng nhân trẻ tuổi mau chóng tới gần, hai tay chắp lại hành lễ.
“Thiện tai! Các vị thí chủ chẳng lẽ lạc đường, nơi này là chỗ luyện tập dành cho đệ tử bổn tự, xin mau chóng rời khỏi a. ”
Hắn chưa tỏ ra nghi ngờ gì, ở tại Thần Long Tự, khách nhân và tục gia đệ tử cũng không ít. Với lại, làm gì có tên ngu ngốc nào mà dám tới nơi đây gây sự, trừ phi thần kinh ra vấn đề.
Ouma vẫn bình tĩnh nhắm mắt, điều chỉnh hô hấp. Hắn muốn bản thân đạt tới trạng thái tốt nhất trước cuộc ác chiến.
Alan thì từ đầu luôn tập trung dùng tâm nhãn siêu phàm, đảo qua rất nhiều cỗ khí thế cường đại phân bố khắp nơi.
Nóng rực như lửa, Kỳ Lân bá thế.
Phiêu miểu như gió, Chu Tước hoành không.
Mềm mại như nước, Thanh Long khống thủy.
Trầm ngưng như núi, Huyền Vũ trấn sơn.
Số ít còn tỏa ra phong mang sắc bén tột độ.
“Chiến kỹ và bí thuật tâm linh ở Thần Long Tự, quả thật độc đáo. ” Alan lần nữa cảm thán.
Về phần phản ứng của Naseem, cường giả khi nào mà điểu tới mấy con kiến. Nếu không phải Alan chưa phát hiệu lệnh, hắn đã bắt đầu khai tiệc.
Vị tổng thống nước cộng hòa Al-Salem này còn không coi ai ra gì mà móc móc lỗ tai, khạc nhổ một bãi.
Thái độ trong mắt không người, rốt cuộc làm cho sắc mặt tăng nhân đối diện đen lại.
“Các vị, xin lập tức rời khỏi! Nếu không... ”
Tiếc là chưa đợi hắn hết lời,
Niệm lực rung động, thân thể tăng nhân trẻ tuổi trong chớp mắt bị nghiền thành vụn, huyết dịch dưới áp lực khổng lồ lập tức bốc hơi, chỉ còn thừa lại vài mảng bụi bặm phiêu tán.
Thứ cuối cùng mà hắn may mắn chứng kiến, chỉ là một đôi mắt lạnh băng hờ hững.
“A ha, rốt cuộc bắt đầu. ” Naseem cười ha hả.
Ma lực khổng lồ thoát ra ngoài cơ thể, nhấc lên gió lốc.
Bão cát bao trùm toàn bộ quảng trường rộng lớn. Thiên tượng biến đổi, bầu trời trong phạm vi mấy dãy núi xung quanh bỗng chốc tối sầm lại.
“Ặc... đây rốt cuộc có chuyện gì?!”
“Không... không thở được! ”
“Cứu ta!!”
Mặc kệ cho hàng ngàn tăng nhân gần đó như thế nào kêu gào, làn da dần dần khô khốc, toàn bộ nước trong cơ thể đều bị rút cạn.
Số ít đạt tới Blazer cấp cao may mắn dùng ma lực chống đỡ được năng lực của Naseem, thì cũng chẳng may mắn thoát khỏi, gương mặt tái xanh, ôm cổ họng ho khan liên tục.
Dưỡng khí trong môi trường toàn bộ biến mất, từng mảng chân không bị cưỡng ép tạo thành, huyết dịch lẫn nội tạng từ cơ thể theo áp suất thay đổi mà thoát ra ngoài như nước vỡ đê.
Mukuu Kekkai - Hư Không Kết Giới!
Đây là một trong những tuyệt kỹ nguy hiểm nhất thuộc về Liệt Phong Kiếm Đế, rất ít khi sử dụng.
Blazer cấp cao hạng B hay hạng A thông thường tuy cũng là cường giả, nhưng trong Chiến Lược Cấp, chênh lệch tại cùng một cấp bậc so với Chiến Thuật Cấp càng to lớn.
Một địch ngàn người, cùng đối phó vạn người, chục vạn người có thể giống nhau sao, chứ đừng nói tới kẻ chỉ thiếu một bước là chạm tới Chiến Quốc Cấp như Tử Thần Sa Mạc.
“Khá lắm, tiểu tử!” Naseem bây giờ mới hơi tỏ vẻ hứng thú quan sát người trẻ tuổi đi cùng.
Khống chế ma lực đạt tới mức độ dễ dàng điều khiển cả tế bào sa hóa, chiêu thức như vậy là vô dụng với hắn.
Tuy nhiên ra tay thì biết ngay có nghề hay không. Trình độ của Ouma coi như quá quan, ít ra so với đám thủ hạ mà Alan đưa cho hắn lúc đánh chiếm Trung Đông mạnh hơn nhiều lắm.
Chỉ trải qua vài phút,
Thi thể nằm la liệt khắp nơi, nét hoảng sợ và đau đớn trên vô số khuôn mặt như bị định cách, máu tươi thông qua cát bụi nhuộm đỏ mặt đất lẫn bầu trời. Nếu có từ ngữ để miêu tả, thì đó phải là...
Địa ngục nhân gian.
“Khốn khiếp! Sao các ngươi dám!!”
Tiếng rống giận từ phương xa vang vọng. Hàng trăm thân ảnh lấy một tốc độ nhanh chóng xuất hiện trên quảng trường.
“Đúng là phát rồ!”
“Ác đồ, mau đền tội!”
“Ma đầu!!”
“Lập tức đánh gãy tay chân bọn chúng, ném vào trấn ma tháp, xử cực hình!”
Dù tứ đại giai không, không sân không si, nhưng chứng kiến cảnh hàng ngàn đệ tử trong chùa bị tàn sát, dù người hiền lành thế nào cũng không nhịn được.
Đến Phật còn có nộ hỏa, huống hồ vẫn là cá nhân.
Không đếm hết những ánh mắt lạnh như băng kèm theo uy áp tinh thần nhìn về nhóm người của Alan, áp lực nặng nề đến mức thân thể Naseem theo bản năng cũng phải run rẩy.
“Thú vị thú vị, ha ha ha, vậy ra đây là Thần Long Tự?”
Được rồi, mặc dù với Tử Thần Sa Mạc hiếu chiến mà nói, chính là hưng phấn chiếm đại đa số.
“A di đà phật!”
Phật hiệu đơn giản vang lên, như một hồi chuông gõ thẳng vào tâm linh. Đang tập trung tinh thần, Ouma chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một hồi, thân hình chao đảo.
Huyên náo lẫn tiếng gầm gừ trong quảng trường lập tức im bặt.
Một lão nhân gầy trơ xương, thân khoác áo bào chậm rãi bước ra.
“Thí chủ... thu tay lại còn kịp, đừng nên tiếp tục phạm sai lầm nữa. ”
Không để ý tới Naseem đang cười to hay Ouma với thần sắc ngưng trọng, cặp mắt vẩn đục mở to nhìn thẳng vào Alan, người mà từ đầu đến giờ vẫn yên tĩnh đứng quan sát bọn họ.
Tuệ nhãn thức người, chưa thấy lá rơi đã biết mùa thu đến.
Lấy cảm giác tinh thần vượt qua tất cả mọi tăng lữ ở đây, chỉ có hắn mới biết rõ nam nhân trẻ tuổi đứng trước mặt... kinh khủng tới mức độ nào.
Lúc này, Alan khẽ mỉm cười.
“Đại sư phụ?”
“Chính xác hơn, ngươi hẳn là trụ trì đời trước, có khi đời trước nữa mới đúng. ”
Tăng nhân lớn tuổi không nói một lời, nhưng trầm mặc đã đại biểu cho rất nhiều thứ.
“Dừng tay? A a, vậy thì ta cũng tặng cho các ngươi một câu, đi tu thì nên ngoan ngoãn ăn chay niệm phật. Đừng suốt ngày suy nghĩ mấy điều vớ vẩn như thi hành chính nghĩa, trừng ác dương thiện, thật sự nực cười. Đám đầu trọc bớt xen vào việc người khác đi!”
Lời nói vừa dứt, Alan đã cảm nhận được mình bị vô số cỗ tinh thần khóa chặt.
“Hỗn xược!!” Một vị tăng nhân râu dài không nhịn được quát to. Đối phương đây là đang sỉ nhục lý niệm kéo dài hàng ngàn năm của Thần Long Tự, làm sao có thể nhẫn.
“Hắc!” Đổi lấy chỉ là nụ cười càng châm chọc.
Một cỗ thế lực khổng lồ tụ tập hàng đống bí pháp, tinh nghiên vũ kỹ, chỉ để tu thân dưỡng tính? Nói ra ai tin.
Hàng năm tổ chức giải đấu Chiến Thần kiếm danh vọng, người dự thi toi mạng đâu phải ít.
Thi hành chính nghĩa? Còn không phải lấy cớ để sử dụng bạo lực. Quả đấm lớn vẫn luôn là đạo lý.
Alan làm sao dễ dàng tha thứ cho một thế lực cường đại như bom hẹn giờ, rất có khả năng trong những lúc quan trọng nhằm vào chính mình.
Cho nên Thần Long Tự, hắn diệt định rồi!
Đúng lúc này, tiếng chém giết rung trời xuất hiện. Vô số ma lực ba động là rõ rệt như thế.
“Giết cho ta!”
“Mau đuổi theo!”
“Bao vây mặt phía đông, không để bất cứ kẻ nào trốn thoát!”
Đội ngũ tinh nhuệ của Phản Loạn Quân đã bắt đầu hành động.
Phần lớn cường giả phía Thần Long Tự đã bị Alan hấp dẫn đến chỗ này, số còn lại tuy vẫn có rất nhiều Chiến Lược Cấp, nhưng đám thủ hạ mang đến khẳng định đã đủ ứng đối.
“Kiếp số, vẫn khó mà tránh khỏi... ” Tiếng thở dài lại lần nữa vang lên. Lão tăng nhân biết thương lượng đã là không có kết quả.
“Toàn bộ đệ tử nghe hiệu lệnh, theo ta... tru diệt tà ma!!”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Kịch bản kiểu cũ chuyển kiếp
- Chương 2: Từ hôm nay bắt đầu làm Nam Tước
- Chương 3: Cái này hắc ám thế giới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Đừng gọi ta Goblin Slayer II
- Chương 6: NTR cái gì, ta cũng không ngại rồi
- Chương 7: Cái gọi là Siêu Phàm
- Chương 8: Danh vọng tầm quan trọng
- Chương 9: Mage Slayer và Elucidator
- Chương 10: Tiểu thuyết gia bắt đầu dị thế giới
- Chương 11: Black Fang (Đen nhánh chi nha)
- Chương 12: Nước mắt cũng phải hướng trong bụng nuốt
- Chương 13: Rank Silver Mạo Hiểm Giả
- Chương 14: Dẫn sói vào nhà
- Chương 15: Một cái so một cái còn thảm
- Chương 16: Mùi vị là như vậy quen thuộc
- Chương 17: Còn chưa kết thúc
- Chương 18: Khắc kim chiến pháp
- Chương 19: Tiếng Xúc Xắc
- Chương 20: Thần Linh chi Ái
- Chương 22: Nhân loại quang huy
- Chương 23: Sử thượng xui xẻo nhất nữ tư tế
- Chương 24: Công lược bước đầu hoàn thành
- Chương 25: Thiên Phú hạn chế
- Chương 26: Sword Maiden
- Chương 27: Mạo hiểm dưới đường ngầm
- Chương 28: Swamp Dragon
- Chương 29: Năng lực là do bị bức ra
- Chương 30: Nghịch tập là không thể nào
- Chương 31: Yên tĩnh hình mỹ nam tử
- Chương 32: Tương tự kết cục
- Chương 33: Muốn bị thương
- Chương 34: Không chút nào lòng kính sợ
- Chương 35: Vẫn là thành thật viết sách a
- Chương 36: Kết cục sẽ là tốt đẹp
- Chương 37: Plato cách thức yêu đương
- Chương 38: Tác gia mộng tưởng
- Chương 39: Biên giới thị trấn
- Chương 40: Khẩn cấp nhiệm vụ
- Chương 41: Thù lao có vẻ như không thơm
- Chương 42: Cứu viện
- Chương 43: Lanh chanh luôn trước chết
- Chương 44: Đếm số thói quen
- Chương 45: Ma lực khống chế
- Chương 46: Chiến đấu hạ màn
- Chương 47: Huynh đệ, đừng treo a!
- Chương 48: Tiệc ăn mừng
- Chương 49: Vô hình trang bức, vô tình công lược
- Chương 50: Đủ bi kịch
- Chương 51: Nói xong lãng mạn đâu
- Chương 52: Họ hàng thân thích
- Chương 53: Giải cứu
- Chương 54: Còn trẻ tuổi lắm
- Chương 55: Đàn Harp
- Chương 56: Người được gọi là Goblin Slayer
- Chương 57: Lễ hội mùa thu
- Chương 58: Ước hẹn bắt đầu
- Chương 59: Gặp gỡ
- Chương 60: Thiếu nữ dũng giả cũng biết nói yêu thương?
- Chương 61: Công lược độ khó
- Chương 62: Vẫn là ta lợi hại hơn
- Chương 63: Hành trình trải qua
- Chương 64: Ta thật không phải cố ý
- Chương 65: Lời mời và lời tạm biệt
- Chương 66: Đột phá, một bước lên trời
- Chương 67: Siêu phàm lĩnh vực
- Chương 68: Siêu phàm 3 cấp, hoàn mỹ 4 giai
- Chương 69: Roseline
- Chương 70: Luôn là như thế tự tin
- Chương 71: Ma pháp kỵ sĩ
- Chương 72: Ta quả thật mắt bị mù
- Chương 73: Nam chính xuất sắc nhất năm
- Chương 74: Máu tươi, là sẽ phải chảy
- Chương 75: Hố cha tình huống
- Chương 76: Chiến kỹ và ma pháp hệ thống
- Chương 77: Thuần túy, nhưng cường đại
- Chương 78: Giá trị
- Chương 79: Quý tộc phong cách
- Chương 80: Bị đánh mất thanh xuân
- Chương 81: Sai lầm, vẫn luôn là thế giới
- Chương 82: Các huynh đệ, đánh cướp a!
- Chương 83: Giá cao
- Chương 84: Hoa hồng mỹ lệ
- Chương 85: Chàng đạo tặc và tiểu thư nhà quý tộc
- Chương 86: Chiến tranh sắp đến
- Chương 87: Còn là quá thiện lương
- Chương 88: Nồi này, nhất định là phải cõng
- Chương 89: Thỏa hiệp
- Chương 90: Tình huống của lãnh địa
- Chương 91: Thư mời từ bá tước Cameron
- Chương 92: Bằng hữu cũ
- Chương 93: Charming Scarlet
- Chương 94: Phản kháng, còn là chịu đựng?
- Chương 95: Hồi phục cực nhanh
- Chương 96: Thật sự lợi hại
- Chương 97: Đánh giá
- Chương 98: Hàng giả gặp hàng thật
- Chương 99: Tim có chút đau
- Chương 100: Sát chiêu chân chính
- Chương 101: Nhân từ
- Chương 102: Kính sợ
- Chương 103: Nhất định sẽ bù đắp
- Chương 104: Sinh ra kháng tính
- Chương 105: Chiến tranh tàn khốc
- Chương 106: Phát huy tới cực hạn
- Chương 107: Ngàn năm vương triều, vạn năm đế quốc
- Chương 108: Phản công bắt đầu
- Chương 109: Hai vị vương tử
- Chương 110: Cuộc chiến tại bình nguyên
- Chương 111: Băng sương và đại địa
- Chương 112: Thất bại?
- Chương 113: Chân chính kết thúc
- Chương 114: Lựa chọn
- Chương 115: Gánh nặng mà đường xa
- Chương 116: Đại bị đồng miên, tề nhân chi phúc
- Chương 117: Tiệm hoa và quán rượu
- Chương 118: Quà tặng từ thế giới
- Chương 119: Bladelord
- Chương 120: 3 năm rồi lại 3 năm
- Chương 121: Xã hội văn minh?
- Chương 122: Bloody Da Vinci
- Chương 123: 12 tông đồ
- Chương 124: Đấu trường ngầm
- Chương 125: Kẻ thôn phệ
- Chương 126: Sát thủ từ gia tộc Abgrund
- Chương 127: Thương lượng
- Chương 128: Tử thần sa mạc
- Chương 129: Thức tỉnh
- Chương 130: Đại Boss sau màn
- Chương 131: Tự mình thể nghiệm
- Chương 132: Đại ca có lỗi với ngươi
- Chương 133: Tiểu thư Chuunibyou và hầu gái thông phòng
- Chương 134: Dụ dỗ nhi đồng
- Chương 135: Bộ mặt thật của Phản Loạn Quân
- Chương 136: Lại gặp hàng dỏm
- Chương 137: Bước lên thuyền tặc
- Chương 138: Thời đại thay đổi
- Chương 139: Hắc lịch sử
- Chương 140: Tất nhiên là không được!
- Chương 141: Bỉ dực chi kiếm
- Chương 142: Tội phạm nguy hiểm nhất thế giới?
- Chương 143: Vẫn là cần tự thân cứng rắn!
- Chương 144: Càng chạy càng xa
- Chương 145: Phân hội trưởng đại diện
- Chương 146: Đưa tới tận miệng
- Chương 147: Dạ xoa cơ và World Clock
- Chương 148: Giữ bí mật
- Chương 149: Hắc kỵ sĩ
- Chương 150: Ngoài manh việc gì cũng sai
- Chương 151: Khôi lỗi vương
- Chương 152: Nương tay
- Chương 153: Tinh hồng quý tiểu thư
- Chương 154: Kỳ phùng địch thủ
- Chương 155: Đã không còn thuần khiết
- Chương 156: Lại là ba năm
- Chương 157: Phong bạo và hỏa diễm
- Chương 158: Thanh kiếm vì ai mà vung lên
- Chương 159: Xông phá giới hạn
- Chương 160: Gọi ca ca đại nhân
- Chương 161: Hưởng hết ôn nhu
- Chương 162: Tổng thống nước cộng hòa
- Chương 163: Sợ hãi lẫn chờ mong
- Chương 164: Đầu bếp cao thủ tại đô thị
- Chương 165: Chúa cứu thế
- Chương 166: Không còn là kiêu ngạo
- Chương 167: Cũng may còn kịp
- Chương 168: Kỵ sĩ lưu ban
- Chương 169: Chênh lệch
- Chương 170: Nhờ cả vào ngươi rồi
- Chương 171: Chớ khinh thiếu niên nghèo
- Chương 172: Trợ giảng
- Chương 173: Lần nữa khuất phục
- Chương 174: Thua không oan
- Chương 175: Không bao giờ được đáp lại
- Chương 176: Hội học sinh
- Chương 177: Lôi Thiết
- Chương 178: Lựa chọn chính xác
- Chương 179: Hãm hại
- Chương 180: Vẫn là dựa vào kiếm trên tay
- Chương 181: Ánh mắt quen thuộc
- Chương 182: Người trong đồng đạo
- Chương 183: Vô Miện Kiếm Vương
- Chương 184: Một đi không trở lại
- Chương 185: Akatsuki
- Chương 186: Bỏ sót một người?
- Chương 187: Đoạn tuyệt đường lui
- Chương 188: Thế nào là chuyên nghiệp
- Chương 189: Bữa tiệc khai mạc
- Chương 190: Thần Long Tự
- Chương 191: Địa ngục nhân gian
- Chương 192: Ám nguyên ma lực
- Chương 193: Hoàn toàn sụp đổ
- Chương 194: Người tỏa sáng hơn tất cả
- Chương 195: Đúng là không có thiên lý
- Chương 196: Ta muốn chiến tranh
- Chương 197: Thế giới phân ba
- Chương 198: Dang dở
- Chương 199: Làm sao có thể nhịn
- Chương 200: Cơ hội
- Chương 201: Trật tự bị đảo loạn
- Chương 202: Đã không có chỗ dung được
- Chương 203: Kết cục tốt nhất
- Chương 204: Chăm chỉ như vậy
- Chương 205: Không có biện pháp
- Chương 206: Biến số
- Chương 207: Thế giới này, không có Thần!
- Chương 208: Hậu quả, hết sức nghiêm trọng
- Chương 209: Cơ hội
- Chương 210: Nghiêm túc
- Chương 211: Lịch sử là do người thắng viết
- Chương 212: Tuyệt kỹ cường đại nhất
- Chương 213: Lữ hành gia