Phía trước là bức màn tối om, trong ngực đang ôm một cái chăn màu đen.
Lâm Táo:....
Từng màn tối qua lại hiện lên trong đầu, Lâm Táo mới nhớ ra, đây là biệt thự của Mạnh Hoài An.
Di động ở trên tủ đầu giường, Lâm Táo một bên lấy di động một bên nhìn xung quanh, xác định Mạnh Hoài An không ở đây, mới tạm thời nhẹ nhàng thở ra.
Lâm Táo nhận điện thoại, có chút chột dạ: "Chị họ...."
Loại ngữ khí này của cô, Tần Lộ ngược lại yên tâm, cô rất sợ nếu nghe thấy tiếng khóc tuyệt vọng đáng thương của em họ.
Xoa xoa vành mắt thâm đen vì cả đêm mất ngủ. Tần Lộ thấp giọng hỏi: "Hiện tại có tiện nghe điện thoại không?"
Lâm Táo nhìn cánh cửa đóng chặt, nhà vệ sinh cũng không có âm thanh, gật gật đầu: "Tiện."
Tần Lộ lập tức hỏi: "Tối hôm qua em ngủ cùng hắn? Thật là tự nguyện?"
Lâm Táo không khỏi chui đầu vào trong chăn: "Vâng, đúng vậy."
Tần Lộ:....
Cô có rất nhiều điểm muốn hỏi, nhưng trước mắt quan trọng nhất vẫn là một việc khác: "Có chuyện gì thì gặp mặt nói sau, em hiện tại đang ở đâu? 9 giờ còn có một khóa biểu diễn, nếu không kịp về chung cư thì trực tiếp qua đó đi, chị trước qua bên đấy cờ em, đừng đến trễ."
Lâm Táo nhìn thời gian, đã 8 giờ!
"Vâng, em lập tức qua ngay!"
Cúp điện thoại, Lâm Táo bò dậy, mới thấy quần áo của chính mình rơi đầy trên đất.
Hình ảnh tối qua làm cô mặt đỏ tai hồng.
Chị họ còn nói Mạnh Hoài An chỉ lấy cô làm lá chắn, căn bản chính là phán đoán sai lầm, Mạnh Hoài An đem cô dày vò cũng không kém đâu!
Không có thời gian tắm rửa, Lâm Táo chịu đựng cái eo đau nhức, dùng tốc độ nhanh nhất mặc tốt quần áo, rồi lao vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Mười phút sau, Lâm Táo chạy thình thịch xuống lầu.
Dì Lê vẫn luôn chờ cô ở dưới, lúc này tươi cười ôn hòa chào hỏi Lâm Táo: "Lâm tiểu thư sớm, Mạnh Tiên sinh 7 giờ đã đến công ty, phân phó tôi chuẩn bị bữa sáng cho ngài, ngài muốn ăn đồ Trung hay đồ Tây?"
Vẻ ngoài dì Lê rất hòa ái, nhưng nghĩ đến sự tình tối hôm qua, Lâm Táo vẫn có chút xấu hổ.
"Không cần đâu, cháu còn có việc." Nhỏ giọng nói xong, Lâm Táo đi thẳng ra cửa.
Dì Lê gấp đến độ ngăn cô lại: "Lâm tiểu thư từ từ, tôi kêu Hàn Luật đi chuẩn bị xe, ông chủ bảo hắn đưa cô đi, ngài trước tiên cứ ngồi xuống đã."
Lâm Táo nhìn bên ngoài biệt thự, thập phần hoài nghi nơi này làm gì có xe.
Cô đành phải ở phòng khách chờ Hàn Luật.
Dì Lê gọi điện thoại cho Hàn Luật, sau đó đi nhanh vào phòng bếp.
Hai phút sau, dì Lê mang theo một cặp lồng giữ ấm chạy tới, cười đưa cho Lâm Táo: "Lâm tiểu thư như thế nào lại không ăn bữa sáng chứ, trong đây có ít canh táo đỏ nấm tuyết, còn có 2 miếng sandwich, ngài mang theo để ăn trên đường."
Lâm Táo liền nói không cần, nhưng không chịu nổi nhiệt tình của dì Lê, cuối cùng đành ôm hộp giữ ấm lên xe.
"Lâm tiểu thư muốn đi đâu?" cài kĩ dây an toàn, Hàn Luật khách khí hỏi.
Lâm Táo ở trước mặt hắn so với khi ở cùng dì Lê càng xấu hổ hơn.
Cô đã ngủ Mạnh Hoài An.
Đây vốn là chuyện ngại ngùng, nhưng việc cô ngủ lại biệt thự, liền tương đương nói cho dì Lê cùng Hàn Luật.
Hàn Luật là trợ lý của Mạnh Hoài An, dì Lê là người giúp việc, chuyện này giấu không được bọn họ, có lẽ thời gian dài Lâm Táo sẽ có thói quen, nhưng đây là lần đầu tiên a, dùn sao cô cũng không thể coi như cái gì cũng chưa phát sinh được.
Không dám nhìn phía trước, Lâm Táo nhỏ giọng nói ra địa chỉ công ty.
Hàn Luật trực tiếp khởi động xe.
Ô tô dọc theo đường đi xuống núi, tốc độ vững vàng.
Lâm Táo có chút đói bụng.
Việc tối hôm qua so với lúc tập thể hình còn mệt hơn, bộ phim hơn 3 tiếng chỉ xem một nửa, hơn tiếng sau hoàn toàn là hành động của Mạnh Hoài An. Sau đó Mạnh Hoài An ôm cô về phòng ngủ, lại....
Lâm Táo lắc đầu, thoát khỏi mấy hình ảnh hạn chế trẻ em, cô bắt đầu nghiên cứu cái hộp giữ ấm trong lòng, thử mở nắp lên.
Hương cháo nháy mắt tỏa ra, nhìn tầng thứ nhất là sandwich được xếp xinh đẹp, bụng Lâm Táo phối hợp mà kêu ra tiếng.
Tầng thứ hai là canh táo đỏ với nấm tuyết.
Lâm Táo chuẩn bị ăn đến nơi, hai bên cửa sổ xe liền hạ xuống.
Lâm Táo nghi hoặc ngó trái ngó phải.
Hàn Luật cũng không quay đầu lại mà giải tích: "Để bay bớt mùi vị, ông chủ không thích."
Lâm Táo thân thể cứng đờ, này, hương vị này có thể bay hết sao, nếu không cô tới công ty rồi mới ăn đi.
Cô cầm lấy nắp chuẩn bị đậy xuống.
Hàn Luật quét mắt qua kính chiếu hậu, nói: "Ăn đi, ông chủ càng không thích cô bị đói rời khỏi biệt thự đâu."
Lâm Táo do dự, vẫn là quá đói bụng.
Bất quá Lâm Táo không dám ăn sandwich, cô khách khí hỏi Hàn Luật: "Anh đã ăn sáng chưa? Có muốn ăn sandwich không? Tôi chỉ ăn canh thôi."
Hàn Luật mắt nhìn phía trước: "Không cần."
Lâm Táo liền đem sadwich để sang một bên, từng muỗng từng muỗng ăn hết chỗ canh.
"Cái này anh mang về cho dì Lê giúp tôi nhé?" Ăn xong rồi, Lâm Táo lau miệng, hỏi. . ngôn tình hay
Hàn Luật gật đầu.
Lâm Táo yên tâm, thoải mái dễ chịu mà dựa vào lưng ghế, ánh mắt hướng ngoài cửa sổ.
Ăn uống no đủ, lại nghĩ tới tối hôm qua....
Mặt nóng quá, thôi, vẫn là nghĩ đến công việc đi.
Lấy ra kịch bản vẫn luôn để trong túi, Lâm Táo nghiêm túc đọc.
Hàn Luật:.... Đúng là nữ nhân chuyên nghiệp!
8 giờ 50 phút, Lâm Táo gặp Tần Lộ ở công ty.
Hôm nay Lâm Táo phải nghe một khóa biểu diễn cùng với những nghệ sĩ khác trong công ty.
Tần Lộ vẫn luôn đứng bên ngoài chờ Lâm Táo, xa xa nhìn thấy em họ xuất hiện ở hành lang, Tần Lộ dường như chờ không kịp mà chạy qua đó.
Ngừng ở trước mặt Lâm Táo, Tần Lộ quan sát thần sắc em họ.
Lâm Táo bị cô nhìn đến đỏ mặt.
Tần Lộ lúc này mới trăm phần trăm xác định, tối hôm qua là em họ thật sự tự nguyện.
Công ty nhiều người nhiều chuyện, hơn nữa lập tức phải vào học, Tần Lộ nuốt các vấn đề xuống bụng, một bên tiếp nhận túi sách của Lâm Táo một bên hỏi cô: "Ăn sáng chưa?"
Lâm Táo: "Ân, trên đường ăn rồi."
Tần Lộ không nghĩ quá nhiều, bảo Lâm Táo đi học trước.
Hai tiết khóa kết thúc, đã 11 giờ.
Chị em 2 người về lại chung cư.
Rốt cuộc không có người khác quấy rầy, Tần Lộ lôi kéo Lâm Táo vào phòng ngủ, hỏi chuyện tối hôm qua.
Lâm Táo lỗ tai đều đỏ, chui vào chăn lẩm bẩm: "Dù sao chính là ngủ rồi, chị đừng hỏi."
Tần Lộ đánh cô một cái: "Ai muốn hỏi chi tiết chuyện đó, chị là muốn phân tích hắn có phải hay không thật sự thích nữ nhân."
Lâm Táo lập tức liền hồi phục, tránh ở trong chăn, nhỏ giọng nói chuyện tối qua.
Nhắc tới <<The Titanic>>, Tần Lộ trừng lớn mắt: "Phim kinh điển như vậy mà em chưa từng xem qua?"
Lâm Táo chính là chưa xem qua a, ngày thường đều là đọc sách lại đọc sách, lúc nghỉ thì xem mấy phim thần tượng Hàn mà bạn bè giới thiệu, đó cũng là lúc sơ trung còn nhàn hạ, lên đến cao trung, Lâm Táo đều hận không thể cả ngày chôn mình trong biển đề, chỉ có buổi tối mới bồi bà ngoại xem một ít phim truyền hình.
Tần Lộ có chút đồng tình với em họ, không có ba mẹ, được ông bà ngoại nuôi lớn, có thể xem được phim nổi tiếng gì, trách không được em họ lại đơn thuần như vậy.
Lâm Táo tiếp tục nói, đó chính là khi nhìn đến cảnh trên xe ngựa Mạnh Hoài An tạm dừng màn hình, hỏi có thể hôn cô hay không.
Tần Lộ: "Hắn nói chính là thân? Ngây thơ như vậy?
Lâm Táo: "Thân cùng hôn không phải cùng một ý tứ sao!" Còn nói không hỏi chi tiết đâu.
Cô gái nhỏ da mặt mỏng, Tần Lộ nhấc tay đầu hàng: "Được được được, bất quá đến bây giờ đã nhìn ra, Mạnh Hoài An đã có kế hoạch sẵn, vữa xem Titanic vừa uống rượu vang... Từ từ, hắn có làm biện pháp an toàn không?"
Lâm Táo: "Cái gì an toàn?"
Tần Lộ nhíu mày: "Tránh thai!" Nếu mạnh Hoài An không có, kia hắn chính là đại móng heo, khinh dễ em họ còn trẻ không hiểu chuyện!
Lâm Táo:.....
Trời ạ, lúc ở rạp chiếu phim Mạnh Hoài An xé hai cái kia, hắn khẳng định sẽ không giải quyết tốt hậu quả đi, nếu để dì Lê thấy....
Lâm Táo không có cách nào đối mặt với dì Lê nữa.
Tần Lộ ngược lại yên tâm, hừ nói: "Qủa nhiên là có kế hoạch, kỳ thật lần trước hắn cố tình hôn em một cái, chính là vì dỡ xuống lòng phòng bị của em, ngay khi em ngây ngốc cho rằng hắn vẫn luôn quân tử, hắn liền một phát bắt được, không hổ là nam nhân Mạnh gia, kế hoạch rất hoàn hảo!"
Lâm Táo nghe chị họ tổng kết, càng cảm thấy Mạnh Hoài An nguy hiểm, đa mưu túc trí.
Tần Lộ đột nhiên đến bên cạnh cô, cười hắc hắc: "Cái kia, Mạnh Hoài An là thể loại nào, bá đạo, ôn nhu, vẫn là..."
"Chị đừng nói nữa!" Lâm Táo rốt cuộc nghe không được, thở phì phì đem chỉ họ đẩy ra khỏi phòng.
Cuối cùng cũng yên tĩnh, Lâm Táo ngã vào giường, lại nhịn không được nhớ lại chuyện chị họ vừa nói.
Nói như thế nào đây, Mạnh Hoài An đầu tiên là ôn nhu, sau lại bá đạo, trừ bỏ thời điểm lúc chị họ gọi tới, Mạnh Hoài An một câu cũng chưa nói, cố tình càng như vậy, càng có một loại uy nghiêm không cho phép cự tuyệt.
Nghĩ đến đây, Lâm Táo cắn môi, chị họ nói không sai, cô quả nhiên là trúng kế!
Kế hoạch tóm gọn táo nhỏ ngoan ngoãn rất thành công, Mạnh Hoài An hôm nay thần thanh khí sảng, thư kí phạm một sai lầm nhỏ hắn cũng không thèm để ý.
Nhưng dọa cho thư ký sợ hãi, còn tưởng rằng ông chủ sẽ giống như trước đây phóng ánh mắt dao găm lên người hắn chứ.
8 giờ đến công ty, bận rộn một buổi sáng, ăn xong cơm trưa, Mạnh Hoài An mới có thể nghỉ ngơi.
Nằm trên giường trong phòng nghỉ, Mạnh Hoài An mở ra wechat.
Ngày hôm qua là Lễ Tình Nhân, vòng bạn bè rốt cuộc cũng có chút náo nhiệt.
Có vị lão tổng con gái đều đã vào đại học đăng ảnh cùng với lão bà thưởng thức bữa tối dưới ánh nến, nhưng Mạnh Hoài An biết, vị lão tổng này có rất nhiều tình nhân bên ngoài a.
Đại ca Mạnh Tu Dương đăng một lịch làm việc của bác sĩ, hắn là của bạn gái hắn - Đường Chanh, Mạnh Hoài An nhớ rõ anh trai từng nhắc tới Đường Chanh là một bác sĩ khoa chỉnh hình.
Hạn Cẩm Niên đăng một chiếc nhẫn kim cương lớn: Lễ Tình Nhân = Kim cương.
Nhìn chiếc nhẫn của Hạn Cẩm Niên, Mạnh Hoài An nghĩ tới cái vòng cổ kim cương không thể tặng được của mình
Đối lập như vậy,Mạnh Hoài An liền cảm thấy, táo nhỏ nhà mình so với mấy nữ nhân nông cạn của Hạ Cẩm Niên đáng yêu hơn nhiều.
Nghĩ đến Lâm Táo, liền nghĩ tới tối hôm qua.
Thực tủy biết vị.
Hàn Luật nói, công ty cùng chung cư của cô đều ở gần Hoàn Vũ, đi bộ 10 phút là có thể tới.
Mạnh Hoài An ánh mắt tối sầm, mở ra khung chat với Lâm Táo.
Lâm Táo mới ăn cơm trưa xong, chuẩn bị nghỉ ngơi nửa giờ rồi đến công ty.
Mới bỏ di động xuống, di động liền kêu lên.
Lâm Táo mở wechat, nhìn đến lời mời video của Mạnh Hoài An, cô sợ hãi.
Người này như thế nào thích trò chuyện video như vậy? Nhắn tin không được sao?
Ngày thường Lâm Táo cùng hắn gọi video đều có chút sợ, hiện tại ngoài sợ hãi, còn có chút thẹn thùng.
Chỉnh nhỏ âm lượng, Lâm Táo cố ý chờ cuộc gọi kết thúc, sau đó mới chột dạ gửi một tin nhắn qua: Hiện tại không tiện gọi video, có chuyện gì sao?
Mạnh Hoài An nhìn màn hình, nhíu mày: Vì cái gì không tiện?
Lâm Táo nhìn nhìn cánh cửa phòng ngủ, đành phả tiếp tục nói dối: Đang ở nhà ăn ăn cơm.
Mạnh Hoài An miễn cưỡng tiếp nhận lý do này: Nhà ăn công ty?
Lâm Táo chớp mắt: Ân.
Mạnh Hoài An: Tôi bảo Hàn Luật đến đón em.
Lâm Táo đổ mồ hôi, Hàn Luật mà tới, việc cô nói dối chẳng phải sẽ bị vạch trần?
Lâm Táo vội hỏi: Có chuyện gì sao? Tôi buổi chiều còn có khóa học, thời gian không kịp...
Thần sắc Mạnh Hoài An lạnh lùng, đây là lần đầu tiên, hắn mời người khác mà bị người ta từ chối.
Hắn hỏi lại: em có bao nhiêu thời gian?
Lâm Táo hẹn chị họ 50 phút sau đến công ty, liền trả lời: Chỉ có nửa giờ...
Thái độ này của cô Mạnh Hoài An còn tính vừa lòng một chút, lại nghĩ đến nửa giờ xác thật không đủ, liền buông tha: Buổi chiều mấy giờ tan làm?
Lâm Táo mặt ủ mày chau, chẳng lẽ Mạnh Hoài An còn muốn đưa cô đến biệt thự?
Tuy rằng chuyện tối hôm qua cũng không phải đặc biệt không xong, nhưng cũng không quá vui vẻ gì.
Đằng trước đã nói dối, Lâm Táo khẽ cắn môi: "Tối nay có 2 giờ tập thể hình...
Mạnh Hoài An mím môi.
Giữa trưa không được, buổi tối cũng không được, cô chỉ là diễn viên mới, như thế nào bận như vậy?
Tắt di động, Mạnh Hoài An quyết định vắng vẻ Lâm Táo một đoạn thời gain.
Vắng vẻ một lúc, cô gái nhỏ mới có thể minh bạch lời mời của hắn không phải mỗi ngày đều có, một khi có, thì cô nên hảo hảo quý trọng.