Em Chỉ Rung Động Khi Yêu Anh - Chương 31: Bước cuối cùng đến bên bờ vực của tình yêu
Chương trước- Chương 1: Thanh mai trúc mã
- Chương 2: Hương vị của tình yêu thuần khiết
- Chương 3: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 4: Thình thịch, thình thịch
- Chương 5: Giấc mơ
- Chương 6: Sự im lặng của Ngải Tịch
- Chương 7: Cô có tư cách gì để yêu con tôi?
- Chương 8: Khung ảnh
- Chương 9: Anh thấy là anh điên rồi!
- Chương 10: Tôi chưa từng yêu anh!
- Chương 11: Buông tay
- Chương 12: Hãy tha thứ cho sự ích kỉ của em
- Chương 13: Đau khổ tột cùng
- Chương 14: Tập đoàn Thần Tịch lên sàn
- Chương 15: Tần Khuyết
- Chương 16: Mượn thanh danh của anh một lát
- Chương 17: Gặp lại người quen cũ không chào hỏi một câu sao?
- Chương 18: Tôi là vị hôn thê của anh ấy
- Chương 19: Tôi vẫn chưa quên được em đâu
- Chương 20: Tình yêu có mùi vị thế nào?
- Chương 21: Vậy tôi gọi em là Tịch nhé?
- Chương 22: Nhìn vật nhớ người
- Chương 23: Những điều đặt biệt luôn dành cho người đặt biệt
- Chương 24: Hãm hại
- Chương 25: Nụ hôn mê muội
- Chương 26: Sự mềm lòng nhất thời
- Chương 27: Ai là kẻ đang đeo mặt nạ làm người tốt?
- Chương 28: Đến Hắc Thị
- Chương 29: Vết son môi trên áo
- Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 31: Bước cuối cùng đến bên bờ vực của tình yêu
- Chương 32: Thuộc về anh
- Chương 33: Ân ái không rời
- Chương 34: Cuồng nhiệt
- Chương 35: Dám đụng vào người đàn ông của Ngải Tịch?
- Chương 36: Vì yêu nên đồng ý buông thả
- Chương 37: Tai nạn
- Chương 38: Em đang mang trong mình giọt máu của anh!
- Chương 39: Kèo trên
- Chương 40: Tin tức bất ngờ
- Chương 41: Tình địch xuất hiện
- Chương 42: Buổi sáng tình cảm
- Chương 43: Âm mưu
- Chương 44: Trả thù
- Chương 45: Con của chúng ta..chết rồi!
- Chương 46: Còn gì đau đớn hơn?
- Chương 47: Nợ máu phải trả bằng máu!
- Chương 48: Cho nhau một chút thời gian đi!
- Chương 49: Gặp lại Fendy
- Chương 50: Em cũng nhớ anh nhiều lắm!
- Chương 51: Tại sao em không cho anh một cơ hội?
- Chương 52: Cái giá phải trả của Mạn Kì Sa
- Chương 53: Sự thật luôn đau lòng
- Chương 54: Sự lạnh nhạt của Ngải Tịch
- Chương 55: Sóng gió
- Chương 56: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 57: Cảnh xuân trên xe của Tâm Đông
- Chương 58: Rắc rối
- Chương 59: Cả thế giới đã có em lo cho anh!
- Chương 60: Simle xuất hiện
- Chương 61: Tất cả là vì anh
- Chương 62: Dù trời có sập xuống tôi cũng chống tay đỡ cho anh ấy!
- Chương 63: Giao dịch
- Chương 64: Giấu diếm
- Chương 65: Hắc Mộc Thần! Em yêu anh
- Chương 66: Lửa giận
- Chương 67: Giày vò thể xác lẫn trái tim..
- Chương 68: Giam lỏng
- Chương 69: Giận cá chém thớt
- Chương 70: Số phận của em đã bị trói buộc bởi tôi rồi!
- Chương 71: Sỉ nhục
- Chương 72: Bỏ trốn
- Chương 73: Tôi sẽ tính sổ với em sau!
- Chương 74: Đòi người
- Chương 75: Đánh gãy chân em!
- Chương 76: Xin lỗi em!
- Chương 77: Đêm Giao Thừa
- Chương 78: Mượn rượu giải sầu
- Chương 79: Chứng kiến
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Em Chỉ Rung Động Khi Yêu Anh
Chương 31: Bước cuối cùng đến bên bờ vực của tình yêu
Chiếc xe McLaren Speedtail dừng lại trước căn hộ của Ngải Tịch. Hắc Mộc Thần dựa người vào ghế lái, nhàn nhã lấy một điếu thuốc đưa lên môi rút một hơi dài. Sương khói lờ mờ tỏa ra sau lưng anh.
Khác với khung cảnh trầm lặng lúc này ở trong xe của Hắc Mộc Thần. Ngải Tịch trên phòng từ nãy giờ đã lựa đi lựa lại không biết bao nhiêu cái váy rồi!
Ngẫm nghĩ một lát, cô quyết định chọn chiếc váy hai dây màu trắng đơn giản, khoác bên ngoài chiếc áo mỏng. Trang điểm lại một chút rồi bước xuống nhà.
Vừa ra khỏi cửa thì Ngải Tịch đã thấy xe của anh. Lại là chiếc khác! Cô không biết rốt cuộc Hắc Mộc Thần có bao nhiêu chiếc xe nữa! Mỗi lần đến gặp cô đều thay chiếc mới. Còn Ngải Tịch một năm cô thay xe chỉ đúng mười sáu lần không hơn không ít.
Hắc Mộc Thần đã xuống xe từ lâu, bây giờ đang đứng dựa vào cửa xe đợi Ngải Tịch. Thấy cô đi ra, anh vứt điếu thuốc thẳng xuống đất, đôi giày thể thao của anh dẫm nát bét nó.
Ngải Tịch bước đến, Hắc Mộc Thần mở cửa xe giúp cô, thuận tiện dùng tay đặt lên trên thành cửa chắn cô khỏi đụng đầu. Ngải Tịch bỗng nhớ lại sáu năm về trước anh cũng như thế này, đây là hình ảnh một năm trước khi chia tay của anh và cô.
5 năm sau cô và Hắc Mộc Thần lại tái hợp. Nhưng không đúng, Ngải Tịch với anh bây giờ chỉ gọi là ' tình một đêm '. Có khi xong đêm nay từ ngày mai cô và Hắc Mộc Thần chỉ còn lại quan hệ hợp tác. Sự suy tư của Ngải Tịch không thoát khỏi được ánh mắt của Hắc Mộc Thần. Anh đạp mạnh chân ga, vừa sẵn quay qua nhìn cô cất giọng khàn khàn: " Nghĩ gì vậy? ".
Ngải Tịch không nhìn anh mà đưa mắt về bên phía kính xe, thành phố Bắc Kinh về đêm thật đẹp. Những ngôi sao trên bầu trời tỏa ánh sáng chói lóa. Mấy tòa nhà cao chọc trời còn có đèn chiếu xuống lấp la lấp lánh.
Hồi lâu cô mới trả lời Hắc Mộc Thần: " Đang nghĩ xem nhà anh thế nào! ".
" Nhà tôi? Nhà tôi đơn giản lắm, không xa hoa, không cầu kỳ, không nổi bật. Tóm lại là rất đơn giản, một lát nữa em sẽ biết thôi! ".
Ngải Tịch nghe anh nói vậy mà mù mờ: " Nhà anh ở đâu? ".
" Em cứ nghe theo sự chỉ dẫn của tôi rồi tìm ".
Ngải Tịch chẳng nghĩ ngợi gì mà gật thật mạnh đầu, đưa mắt ra bên ngoài tìm kiếm nhà Hắc Mộc Thần.
Hắc Mộc Thần nghĩ nghĩ rồi làm ra vẻ hướng dẫn tận tình cho Ngải Tịch: " Nhà tôi có cái nóc, cái nền nhà làm bằng cẩm thạch, à còn có cả cái tivi nữa. Nhờ vào sự chỉ dẫn vô cùng chân thành của tôi. Em xem đã thấy nhà tôi chưa? ".
Ngải Tịch hơi ngừng lại ánh mắt, quay phắt lại nhìn anh: " Vậy đâu cũng là nhà anh à? ".
" Cũng có thể nói như vậy! ". Hắc Mộc Thần vừa nói dứt câu thì tiếp tục bổ sung thêm: " Nhưng nhà chính của tôi chỉ có một thôi, nó tên là biệt thự Tuyệt Tình ".
" Tuyệt Tình? Vì sao lại là cái tên này? ". Ngải Tịch cảm thấy khó chịu nơi lồng ngực nên bèn hỏi anh.
Hắc Mộc Thần không trả lời câu hỏi của cô mà tiếp tục đạp mạnh chân ga hơn.
Còn Ngải Tịch chưa nhận được sự giải đáp của anh thì đã tới trước biệt thự Tuyệt Tình này của Hắc Mộc Thần.
Cổng biệt thự được thiết kế tiên tiến nhất. Chỉ cần nhận dạng chiếc xe là có thể mở ra không tốt chút công sức. Điều này làm Ngải Tịch há hốc mồm kinh ngạc.
Chiếc xe đỗ thẳng vào bãi đậu. Ngải Tịch muốn choáng váng cả cái đầu.
Đây..đây là đơn giản, không xa hoa, không cầu kì...rồi lắm mấy cái không gì gì đó của anh à?
Ôi trời ơi! Biệt thự này của Hắc Mộc Thần mà đơn giản á? Đơn giản cái đầu anh đó!
Phần sân rộng, lối vào nhà để xe được lát gạch. Bên cạnh đó còn có khu vực giải trí nằm liền kề với phòng bên trong nhà được thông qua bởi những cánh cửa được thiết kế theo phong cách châu Âu. Vật liệu xây dựng phổ biến bao gồm vữa mịn, gạch hoặc đá...
Bên cạnh đó, phòng đọc sách, phòng ăn hoặc phòng khách còn được thiết kế như một tòa tháp nhỏ có dạng tháp pháo trông rất độc đáo.
Nội thất biệt thự có đặc trưng là hầu hết các không gian đều có tầm nhìn tuyệt vời và thoáng. Lối vào luôn có mái che đủ lớn.
Sự sang trọng, thanh lịch để tạo sức hấp dẫn từ bên ngoài căn biệt thự này chính là mục đích của Hắc Mộc Thần. Những đặc trưng dễ nhận thấy nhất của những căn biệt thự châu Âu là: mặt tiền dài, mái nhiều đường nét phức tạp, cổng vòm cao.
Đủ làm một cái Resort luôn ấy chứ!
Hắc Mộc Thần có mắc bệnh khiêm tốn nặng nề không vậy?
Nhưng anh không để ý đến biểu cảm của Ngải Tịch mà dẫn cô đi thẳng vào nhà.
Hắc Mộc Thần đi trước dẫn đường lên tầng trên, đứng trước cửa phòng của anh Ngải Tịch chần chừ không dám bước vào. Hắc Mộc Thần vào trước thấy cô đứng đờ người ra thì hơi mất kiên nhẫn kéo thẳng cô vào trong. Ngải Tịch nghĩ đây quả nhiên là phòng của anh vì đâu đó còn có mùi hương thoang thoảng của anh. Suy nghĩ đó dừng lại bởi nụ hôn của Hắc Mộc Thần ập đến không báo trước, áp sát cô vào tường rồi hôn lên đôi môi cô ngấu nghiến...
Khác với khung cảnh trầm lặng lúc này ở trong xe của Hắc Mộc Thần. Ngải Tịch trên phòng từ nãy giờ đã lựa đi lựa lại không biết bao nhiêu cái váy rồi!
Ngẫm nghĩ một lát, cô quyết định chọn chiếc váy hai dây màu trắng đơn giản, khoác bên ngoài chiếc áo mỏng. Trang điểm lại một chút rồi bước xuống nhà.
Vừa ra khỏi cửa thì Ngải Tịch đã thấy xe của anh. Lại là chiếc khác! Cô không biết rốt cuộc Hắc Mộc Thần có bao nhiêu chiếc xe nữa! Mỗi lần đến gặp cô đều thay chiếc mới. Còn Ngải Tịch một năm cô thay xe chỉ đúng mười sáu lần không hơn không ít.
Hắc Mộc Thần đã xuống xe từ lâu, bây giờ đang đứng dựa vào cửa xe đợi Ngải Tịch. Thấy cô đi ra, anh vứt điếu thuốc thẳng xuống đất, đôi giày thể thao của anh dẫm nát bét nó.
Ngải Tịch bước đến, Hắc Mộc Thần mở cửa xe giúp cô, thuận tiện dùng tay đặt lên trên thành cửa chắn cô khỏi đụng đầu. Ngải Tịch bỗng nhớ lại sáu năm về trước anh cũng như thế này, đây là hình ảnh một năm trước khi chia tay của anh và cô.
5 năm sau cô và Hắc Mộc Thần lại tái hợp. Nhưng không đúng, Ngải Tịch với anh bây giờ chỉ gọi là ' tình một đêm '. Có khi xong đêm nay từ ngày mai cô và Hắc Mộc Thần chỉ còn lại quan hệ hợp tác. Sự suy tư của Ngải Tịch không thoát khỏi được ánh mắt của Hắc Mộc Thần. Anh đạp mạnh chân ga, vừa sẵn quay qua nhìn cô cất giọng khàn khàn: " Nghĩ gì vậy? ".
Ngải Tịch không nhìn anh mà đưa mắt về bên phía kính xe, thành phố Bắc Kinh về đêm thật đẹp. Những ngôi sao trên bầu trời tỏa ánh sáng chói lóa. Mấy tòa nhà cao chọc trời còn có đèn chiếu xuống lấp la lấp lánh.
Hồi lâu cô mới trả lời Hắc Mộc Thần: " Đang nghĩ xem nhà anh thế nào! ".
" Nhà tôi? Nhà tôi đơn giản lắm, không xa hoa, không cầu kỳ, không nổi bật. Tóm lại là rất đơn giản, một lát nữa em sẽ biết thôi! ".
Ngải Tịch nghe anh nói vậy mà mù mờ: " Nhà anh ở đâu? ".
" Em cứ nghe theo sự chỉ dẫn của tôi rồi tìm ".
Ngải Tịch chẳng nghĩ ngợi gì mà gật thật mạnh đầu, đưa mắt ra bên ngoài tìm kiếm nhà Hắc Mộc Thần.
Hắc Mộc Thần nghĩ nghĩ rồi làm ra vẻ hướng dẫn tận tình cho Ngải Tịch: " Nhà tôi có cái nóc, cái nền nhà làm bằng cẩm thạch, à còn có cả cái tivi nữa. Nhờ vào sự chỉ dẫn vô cùng chân thành của tôi. Em xem đã thấy nhà tôi chưa? ".
Ngải Tịch hơi ngừng lại ánh mắt, quay phắt lại nhìn anh: " Vậy đâu cũng là nhà anh à? ".
" Cũng có thể nói như vậy! ". Hắc Mộc Thần vừa nói dứt câu thì tiếp tục bổ sung thêm: " Nhưng nhà chính của tôi chỉ có một thôi, nó tên là biệt thự Tuyệt Tình ".
" Tuyệt Tình? Vì sao lại là cái tên này? ". Ngải Tịch cảm thấy khó chịu nơi lồng ngực nên bèn hỏi anh.
Hắc Mộc Thần không trả lời câu hỏi của cô mà tiếp tục đạp mạnh chân ga hơn.
Còn Ngải Tịch chưa nhận được sự giải đáp của anh thì đã tới trước biệt thự Tuyệt Tình này của Hắc Mộc Thần.
Cổng biệt thự được thiết kế tiên tiến nhất. Chỉ cần nhận dạng chiếc xe là có thể mở ra không tốt chút công sức. Điều này làm Ngải Tịch há hốc mồm kinh ngạc.
Chiếc xe đỗ thẳng vào bãi đậu. Ngải Tịch muốn choáng váng cả cái đầu.
Đây..đây là đơn giản, không xa hoa, không cầu kì...rồi lắm mấy cái không gì gì đó của anh à?
Ôi trời ơi! Biệt thự này của Hắc Mộc Thần mà đơn giản á? Đơn giản cái đầu anh đó!
Phần sân rộng, lối vào nhà để xe được lát gạch. Bên cạnh đó còn có khu vực giải trí nằm liền kề với phòng bên trong nhà được thông qua bởi những cánh cửa được thiết kế theo phong cách châu Âu. Vật liệu xây dựng phổ biến bao gồm vữa mịn, gạch hoặc đá...
Bên cạnh đó, phòng đọc sách, phòng ăn hoặc phòng khách còn được thiết kế như một tòa tháp nhỏ có dạng tháp pháo trông rất độc đáo.
Nội thất biệt thự có đặc trưng là hầu hết các không gian đều có tầm nhìn tuyệt vời và thoáng. Lối vào luôn có mái che đủ lớn.
Sự sang trọng, thanh lịch để tạo sức hấp dẫn từ bên ngoài căn biệt thự này chính là mục đích của Hắc Mộc Thần. Những đặc trưng dễ nhận thấy nhất của những căn biệt thự châu Âu là: mặt tiền dài, mái nhiều đường nét phức tạp, cổng vòm cao.
Đủ làm một cái Resort luôn ấy chứ!
Hắc Mộc Thần có mắc bệnh khiêm tốn nặng nề không vậy?
Nhưng anh không để ý đến biểu cảm của Ngải Tịch mà dẫn cô đi thẳng vào nhà.
Hắc Mộc Thần đi trước dẫn đường lên tầng trên, đứng trước cửa phòng của anh Ngải Tịch chần chừ không dám bước vào. Hắc Mộc Thần vào trước thấy cô đứng đờ người ra thì hơi mất kiên nhẫn kéo thẳng cô vào trong. Ngải Tịch nghĩ đây quả nhiên là phòng của anh vì đâu đó còn có mùi hương thoang thoảng của anh. Suy nghĩ đó dừng lại bởi nụ hôn của Hắc Mộc Thần ập đến không báo trước, áp sát cô vào tường rồi hôn lên đôi môi cô ngấu nghiến...
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Thanh mai trúc mã
- Chương 2: Hương vị của tình yêu thuần khiết
- Chương 3: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 4: Thình thịch, thình thịch
- Chương 5: Giấc mơ
- Chương 6: Sự im lặng của Ngải Tịch
- Chương 7: Cô có tư cách gì để yêu con tôi?
- Chương 8: Khung ảnh
- Chương 9: Anh thấy là anh điên rồi!
- Chương 10: Tôi chưa từng yêu anh!
- Chương 11: Buông tay
- Chương 12: Hãy tha thứ cho sự ích kỉ của em
- Chương 13: Đau khổ tột cùng
- Chương 14: Tập đoàn Thần Tịch lên sàn
- Chương 15: Tần Khuyết
- Chương 16: Mượn thanh danh của anh một lát
- Chương 17: Gặp lại người quen cũ không chào hỏi một câu sao?
- Chương 18: Tôi là vị hôn thê của anh ấy
- Chương 19: Tôi vẫn chưa quên được em đâu
- Chương 20: Tình yêu có mùi vị thế nào?
- Chương 21: Vậy tôi gọi em là Tịch nhé?
- Chương 22: Nhìn vật nhớ người
- Chương 23: Những điều đặt biệt luôn dành cho người đặt biệt
- Chương 24: Hãm hại
- Chương 25: Nụ hôn mê muội
- Chương 26: Sự mềm lòng nhất thời
- Chương 27: Ai là kẻ đang đeo mặt nạ làm người tốt?
- Chương 28: Đến Hắc Thị
- Chương 29: Vết son môi trên áo
- Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 31: Bước cuối cùng đến bên bờ vực của tình yêu
- Chương 32: Thuộc về anh
- Chương 33: Ân ái không rời
- Chương 34: Cuồng nhiệt
- Chương 35: Dám đụng vào người đàn ông của Ngải Tịch?
- Chương 36: Vì yêu nên đồng ý buông thả
- Chương 37: Tai nạn
- Chương 38: Em đang mang trong mình giọt máu của anh!
- Chương 39: Kèo trên
- Chương 40: Tin tức bất ngờ
- Chương 41: Tình địch xuất hiện
- Chương 42: Buổi sáng tình cảm
- Chương 43: Âm mưu
- Chương 44: Trả thù
- Chương 45: Con của chúng ta..chết rồi!
- Chương 46: Còn gì đau đớn hơn?
- Chương 47: Nợ máu phải trả bằng máu!
- Chương 48: Cho nhau một chút thời gian đi!
- Chương 49: Gặp lại Fendy
- Chương 50: Em cũng nhớ anh nhiều lắm!
- Chương 51: Tại sao em không cho anh một cơ hội?
- Chương 52: Cái giá phải trả của Mạn Kì Sa
- Chương 53: Sự thật luôn đau lòng
- Chương 54: Sự lạnh nhạt của Ngải Tịch
- Chương 55: Sóng gió
- Chương 56: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 57: Cảnh xuân trên xe của Tâm Đông
- Chương 58: Rắc rối
- Chương 59: Cả thế giới đã có em lo cho anh!
- Chương 60: Simle xuất hiện
- Chương 61: Tất cả là vì anh
- Chương 62: Dù trời có sập xuống tôi cũng chống tay đỡ cho anh ấy!
- Chương 63: Giao dịch
- Chương 64: Giấu diếm
- Chương 65: Hắc Mộc Thần! Em yêu anh
- Chương 66: Lửa giận
- Chương 67: Giày vò thể xác lẫn trái tim..
- Chương 68: Giam lỏng
- Chương 69: Giận cá chém thớt
- Chương 70: Số phận của em đã bị trói buộc bởi tôi rồi!
- Chương 71: Sỉ nhục
- Chương 72: Bỏ trốn
- Chương 73: Tôi sẽ tính sổ với em sau!
- Chương 74: Đòi người
- Chương 75: Đánh gãy chân em!
- Chương 76: Xin lỗi em!
- Chương 77: Đêm Giao Thừa
- Chương 78: Mượn rượu giải sầu
- Chương 79: Chứng kiến
- bình luận