Không Còn Là Nữ Phụ - Chương 71:
Chương trước- Chương 1:Xuyên không, Vi Diệu
- Chương 2:Nam chủ vs anh trai
- Chương 3:
- Chương 4:Nam nữ chủ
- Chương 5:Tuyệt giao
- Chương 6:Sai
- Chương 7:Nhà
- Chương 8:Đi học
- Chương 9:Là đại tỷ
- Chương 10:Thực hư người viết thư
- Chương 11:Nam Chủ Cưỡng Hôn
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:H
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:H
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:Chương ngoại:Lãnh Hàn
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:Nguyên Chủ
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:Hoàn
- Chương 79:Ngoại Truyện 1
- Chương 80:Ngoại truyện 2
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Không Còn Là Nữ Phụ
Chương 71:
Lục Dật Thần mạnh mẽ đè xuống giường lớn. Hai cánh tay to lớn ôm trọn cô trong lòng. Hắn liếm môi yêu nghiệt tựa tiếu phi tiếu.
\-Em tàn nhẫn lắm Tiểu Trà!
\-Tàn nhẫn! Anh biết hai từ đó viết như nào không? Hai từ đó chỉ dành cho Anh... Ưm ưm
Lục Dật Thần cúi người đoạt lấy miệng nhỏ tức giận đang phẫn nộ của cô. Hắn không muốn nghe nữa. Hắn sắp hỏng rồi! Từ bé đến lớn hắn chưa từng van xin ai điều gì, chưa từng cúi đầu vì ai. Hắn là con người của sự kiêu ngạo. Chỉ có cô mới khiến hắn bỏ đi lòng tự tôn của mình, hèn mọn xin lấy thứ tình yêu của cô dù là nhỏ nhất hắn cũng mãn nguyện. Nhưng cô tuyệt nhiên vứt bỏ hắn, không cho hắn lấy một cơ hội. Cô cứ thế lướt qua như chưa từng quen biết.
Mộc Trà giãy dụa trong vô vọng. Mọi chuyện tại sao lại thành ra như vậy chứ?!
Lục Dật Thần giữ chặt cằm cô ép cô nhìn hắn.
\-Lâm Mộc Trà, em đừng đi quá giới hạn của anh. Anh không muốn em hận anh nhưng đến giờ phút này anh nhận ra chỉ có khiến em hận em sẽ khắc cốt ghi tâm không bao giờ quên được anh.
\-Lục Dật Thần.... Anh đê tiện.... Anh bỉ ổi.... Tôi sẽ hận anh..... Hận chết anh.
Lục Dật Thần mạnh mẽ xé nát bộ quần áo của cô. Từng đường cong mê hoặc ,ma mị hiện ra trước mắt hắn. Ánh mắt dần trở nên đục ngầu, từng dây thần kinh lý trí của hắn đều đã đứt. Hắn muốn cô. Tự mình thoát ly y phục.
Lục Dật Thần dùng cà\-vạt buộc lấy tay cô đưa lên đầu, những ngón tay thon dài di chuyển dần dần từ trên xuống dưới. Cảm nhận làn da mềm mại như tơ, hắn càng thích thú. Môi quyến rũ ấn xuống người cô từng dấu hôn đỏ chói.
\-Chỗ này của anh.... Chỗ này cũng là của anh.....
Mộc Trà vốn dĩ trời sinh nhạy cảm. Cả cơ thể nóng bừng theo từng hơi thở của hắn. Nhìn những dấu hôn trên người cô càng ma mị, kích thích thị giác của hắn. Cứ thế đôi tay di chuyển khắp người cô.
Cảm giác này khiến hắn chỉ muốn yêu chết cô. Mộc Trà cắn môi ngăn những tiếng rên của nhục dục. Mặt càng ngày càng đỏ khiến hắn càng thêm hưng phấn.
\*\*\*\*\*\*\*\*
\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*
Cứ thế hết hiệp này đến hiệp khác, mặc kệ cô đang mệt mỏi.
Sắc xuân tràn ngập cả căn phòng.
Lục Dật Thần ôn nhu vuốt nhẹ gò má cô.
Mộc Trà!!! Anh không biết làm cách nào để có thể giữ em bên mình. Đành sử dụng cách tiêu cực này....
Yêu em Lâm Mộc Trà!!!
.
.
Vote and cmt
Full H bên Ưattpad nha các nàng
\-Em tàn nhẫn lắm Tiểu Trà!
\-Tàn nhẫn! Anh biết hai từ đó viết như nào không? Hai từ đó chỉ dành cho Anh... Ưm ưm
Lục Dật Thần cúi người đoạt lấy miệng nhỏ tức giận đang phẫn nộ của cô. Hắn không muốn nghe nữa. Hắn sắp hỏng rồi! Từ bé đến lớn hắn chưa từng van xin ai điều gì, chưa từng cúi đầu vì ai. Hắn là con người của sự kiêu ngạo. Chỉ có cô mới khiến hắn bỏ đi lòng tự tôn của mình, hèn mọn xin lấy thứ tình yêu của cô dù là nhỏ nhất hắn cũng mãn nguyện. Nhưng cô tuyệt nhiên vứt bỏ hắn, không cho hắn lấy một cơ hội. Cô cứ thế lướt qua như chưa từng quen biết.
Mộc Trà giãy dụa trong vô vọng. Mọi chuyện tại sao lại thành ra như vậy chứ?!
Lục Dật Thần giữ chặt cằm cô ép cô nhìn hắn.
\-Lâm Mộc Trà, em đừng đi quá giới hạn của anh. Anh không muốn em hận anh nhưng đến giờ phút này anh nhận ra chỉ có khiến em hận em sẽ khắc cốt ghi tâm không bao giờ quên được anh.
\-Lục Dật Thần.... Anh đê tiện.... Anh bỉ ổi.... Tôi sẽ hận anh..... Hận chết anh.
Lục Dật Thần mạnh mẽ xé nát bộ quần áo của cô. Từng đường cong mê hoặc ,ma mị hiện ra trước mắt hắn. Ánh mắt dần trở nên đục ngầu, từng dây thần kinh lý trí của hắn đều đã đứt. Hắn muốn cô. Tự mình thoát ly y phục.
Lục Dật Thần dùng cà\-vạt buộc lấy tay cô đưa lên đầu, những ngón tay thon dài di chuyển dần dần từ trên xuống dưới. Cảm nhận làn da mềm mại như tơ, hắn càng thích thú. Môi quyến rũ ấn xuống người cô từng dấu hôn đỏ chói.
\-Chỗ này của anh.... Chỗ này cũng là của anh.....
Mộc Trà vốn dĩ trời sinh nhạy cảm. Cả cơ thể nóng bừng theo từng hơi thở của hắn. Nhìn những dấu hôn trên người cô càng ma mị, kích thích thị giác của hắn. Cứ thế đôi tay di chuyển khắp người cô.
Cảm giác này khiến hắn chỉ muốn yêu chết cô. Mộc Trà cắn môi ngăn những tiếng rên của nhục dục. Mặt càng ngày càng đỏ khiến hắn càng thêm hưng phấn.
\*\*\*\*\*\*\*\*
\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*
Cứ thế hết hiệp này đến hiệp khác, mặc kệ cô đang mệt mỏi.
Sắc xuân tràn ngập cả căn phòng.
Lục Dật Thần ôn nhu vuốt nhẹ gò má cô.
Mộc Trà!!! Anh không biết làm cách nào để có thể giữ em bên mình. Đành sử dụng cách tiêu cực này....
Yêu em Lâm Mộc Trà!!!
.
.
Vote and cmt
Full H bên Ưattpad nha các nàng
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Xuyên không, Vi Diệu
- Chương 2:Nam chủ vs anh trai
- Chương 3:
- Chương 4:Nam nữ chủ
- Chương 5:Tuyệt giao
- Chương 6:Sai
- Chương 7:Nhà
- Chương 8:Đi học
- Chương 9:Là đại tỷ
- Chương 10:Thực hư người viết thư
- Chương 11:Nam Chủ Cưỡng Hôn
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:H
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:H
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:Chương ngoại:Lãnh Hàn
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:Nguyên Chủ
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:Hoàn
- Chương 79:Ngoại Truyện 1
- Chương 80:Ngoại truyện 2
- bình luận