Liệp Giả Thiên Hạ - Quyển 3 - Chương 14: Bella là cái gì vậy?
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Sống lại
- Quyển 1 - Chương 2: Công Tử U
- Quyển 1 - Chương 3: Mở ra chi hệ nhiệm vụ
- Quyển 1 - Chương 4: Biết BUG
- Quyển 1 - Chương 5: Đến thời gian đăng nhập?
- Quyển 1 - Chương 6: Sói đen không biết khách khí
- Quyển 1 - Chương 7: Ôn Khai Thủy
- Quyển 1 - Chương 8: Người sói Lang Y Nhân
- Quyển 1 - Chương 9: Người quen cũ
- Quyển 1 - Chương 10: Nếu bạn tìm được bản đồ thì…
- Quyển 1 - Chương 11: Vạ lây
- Quyển 1 - Chương 12: Bản kỹ năng nghịch thiên
- Quyển 1 - Chương 13: Bảng xếp hạng
- Quyển 1 - Chương 14: Tín nhiệm là một loại năng lực cao cấp
- Quyển 1 - Chương 15: Hắc Sơn sào huyệt
- Quyển 1 - Chương 16: Thiên Sơn Tà Dương
- Quyển 1 - Chương 17: Thần bí nhẫn
- Quyển 1 - Chương 18: Sủng vật sinh ra!
- Quyển 1 - Chương 19: Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn!
- Quyển 1 - Chương 20: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (1)
- Quyển 1 - Chương 21: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (2)
- Quyển 1 - Chương 22: Minh Nguyệt Tinh
- Quyển 1 - Chương 23: Khai giảng !
- Quyển 1 - Chương 24: Chiến Thiên Hạ
- Quyển 1 - Chương 25: Hoang Sa Hạt (Bò cạp Hoang Sa)
- Quyển 1 - Chương 26: Kim châm lừa gạt
- Quyển 1 - Chương 27: Chăm Sóc Khách Hàng số 094
- Quyển 1 - Chương 28: Khổng Tước Lam
- Quyển 1 - Chương 29: Công dân Thành Hồng Hồ
- Quyển 1 - Chương 30: Đội dự bị
- Quyển 1 - Chương 31: Dựa vào đâu?
- Quyển 1 - Chương 32: Thông quan! Hầm Ngục Tàn Khốc!
- Quyển 1 - Chương 33: Biến đi cho trời quang đãng
- Quyển 1 - Chương 34: Phiêu Phiêu Diêu Diêu
- Quyển 1 - Chương 35: First kill Dã Trư Vương
- Quyển 1 - Chương 36: Game thủ là gì
- Quyển 1 - Chương 37: Thạch Hoa Quả
- Quyển 1 - Chương 38: Nhiệm vụ ‘hố cha’
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô
- Quyển 1 - Chương 40: Bị tập kích
- Quyển 1 - Chương 41: Đại lục khác
- Quyển 1 - Chương 42: Tranh giành ngôi đầu bảng
- Quyển 1 - Chương 43: Khai hoang Ky Giáp Trận
- Quyển 1 - Chương 44: Cao thủ phá hoại
- Quyển 1 - Chương 45: Ky Giáp Trận! Ngũ giáp!
- Quyển 1 - Chương 46: Chỉ cần pháo bắn chuẩn là được
- Quyển 1 - Chương 47: Chỉ huy đoàn 1
- Quyển 1 - Chương 48: Đoàn 1, ngũ giáp
- Quyển 1 - Chương 49: Vào Đông ôn tuyền
- Quyển 1 - Chương 50: Ngạnh Giáp Cự Quy
- Quyển 1 - Chương 51: Cô gái trẻ tuổi non dại nào chưa từng yêu lầm một tên cặn bã
- Quyển 1 - Chương 52: 1vs5? Hay 5vs1?
- Quyển 1 - Chương 53: Quá khứ tựa mây trôi
- Quyển 1 - Chương 54: Bạch Mạch
- Quyển 1 - Chương 55: Mạch Thủy Thâm
- Quyển 1 - Chương 56: Điều quan trọng là có đối với cậu tốt không
- Quyển 1 - Chương 57: Khắc tinh của người máy
- Quyển 1 - Chương 58: Thời cơ chưa tới
- Quyển 1 - Chương 59: Tự dung lại thành Tổng chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 60: Phế Tích Rét Lạnh
- Quyển 1 - Chương 61: Bắt đầu diệt đoàn
- Quyển 1 - Chương 62: Chỗ khó rắc rối
- Quyển 1 - Chương 63: Lại tập hợp
- Quyển 1 - Chương 64: Tranh chức chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 65: [Thiên Thiên Hướng Thượng] Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước
- Quyển 1 - Chương 66: Độ khó Ác Mộng
- Quyển 1 - Chương 67: Phó bản [1]
- Quyển 1 - Chương 68: Phó bản [2]
- Quyển 1 - Chương 69: Hoa khai hai đóa
- Quyển 1 - Chương 70: Thung lũng Mạc Nhược
- Quyển 1 - Chương 71: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 1 - Chương 72: Vũ lạc thuật
- Quyển 1 - Chương 73: Mục Địch Du Dương
- Quyển 1 - Chương 74: Tu viện Buren
- Quyển 1 - Chương 75: Tế Đàn
- Quyển 1 - Chương 76: Thánh đường
- Quyển 1 - Chương 77: Quái vật công thành
- Quyển 1 - Chương 78: Thỉnh cầu của Fante Lopher
- Quyển 1 - Chương 79: Anh hùng
- Quyển 1 - Chương 80: Cao thủ đều đi ra từ cõi chết
- Quyển 1 - Chương 81: Không thể buông tha
- Quyển 1 - Chương 82: Kẻ mạnh thắng!
- Quyển 1 - Chương 83: Trò chơi và nhân sinh
- Quyển 1 - Chương 84: Sake Gaer
- Quyển 1 - Chương 85: Bố mẹ cũng muốn chơi game?
- Quyển 1 - Chương 86: Vũ Long Đại Chiến
- Quyển 1 - Chương 87: Viên gạch
- Quyển 1 - Chương 88: Quả bom màu trắng
- Quyển 1 - Chương 89: Sáng Thế Kỉ
- Quyển 1 - Chương 90: Thắng lợi cuối cùng
- Quyển 1 - Chương 91: Quyết đấu
- Quyển 1 - Chương 92: Năm mới vui vẻ
- Quyển 1 - Chương 93: Chướng ngại của Thợ săn
- Quyển 1 - Chương 94: Thợ săn Antony
- Quyển 1 - Chương 95: Garrison nửa mắt
- Quyển 1 - Chương 96: Burning crack
- Quyển 1 - Chương 97: Thu phục! Sinh vật cấp sử thi!
- Quyển 1 - Chương 98: Nghe lén
- Quyển 1 - Chương 99: Đánh lén
- Quyển 1 - Chương 100: Dương Vũ Hồng Trần
- Quyển 2 - Chương 1: Đàm Phá Lãng
- Quyển 2 - Chương 2: Bi thương là chuyện của mình
- Quyển 2 - Chương 3: Công hội tuyên chiến
- Quyển 2 - Chương 4: Chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 5: Không có tiền a ~~
- Quyển 2 - Chương 6: Lần đầu khai hoang
- Quyển 2 - Chương 7: Phó bản đang tiến hành
- Quyển 2 - Chương 8: Khanh vốn là tặc
- Quyển 2 - Chương 9: Ai? Em
- Quyển 2 - Chương 10: Việc xong rũ áo ra đi
- Quyển 2 - Chương 11: Che dấu công và danh [1]
- Quyển 2 - Chương 12: Che dấu công và danh [2]
- Quyển 2 - Chương 13: Vì sao không thể bị trộm?
- Quyển 2 - Chương 14: Chúng ta là người một nhà
- Quyển 2 - Chương 15: Mục tiêu
- Quyển 2 - Chương 16: Boss rắc rối
- Quyển 2 - Chương 17: First Kill! Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh!
- Quyển 2 - Chương 18: Trao đổi
- Quyển 2 - Chương 19: Bất Cật Tố
- Quyển 2 - Chương 20: Hợp đồng bán mình 10 năm
- Quyển 2 - Chương 21: Kiểm định sư trẻ tuổi
- Quyển 2 - Chương 22: Lam Quang Bãi Biển
- Quyển 2 - Chương 23: Vừa ăn cướp vừa la làng
- Quyển 2 - Chương 24: Người tính không bằng trời tính
- Quyển 2 - Chương 25: Hải cảng không một bóng người
- Quyển 2 - Chương 26: Bảo tàng Vịnh kho báu
- Quyển 2 - Chương 27: Mảnh nhỏ của bản đồ Doul
- Quyển 2 - Chương 28: Hoàn thành thăm dò
- Quyển 2 - Chương 29: Một ngày này
- Quyển 2 - Chương 30: Đánh chết
- Quyển 2 - Chương 31: Lui
- Quyển 2 - Chương 32: Hồng Môn Yến [1]
- Quyển 2 - Chương 33: Hồng Môn Yến [2]
- Quyển 2 - Chương 34: Hồng Môn Yến [3]
- Quyển 2 - Chương 35: Quan hệ xã hội chết tiệt
- Quyển 2 - Chương 36: Dừng ở đây thôi
- Quyển 2 - Chương 37: Sơn động Tbilisi
- Quyển 2 - Chương 38: Túc địch
- Quyển 2 - Chương 39: Mở phó bản
- Quyển 2 - Chương 40: Bắt đầu chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 41: Đối mặt
- Quyển 2 - Chương 42: Người đầy dã tâm
- Quyển 2 - Chương 43: Quyết đấu
- Quyển 2 - Chương 44: Anh đây là đang hố người khác
- Quyển 2 - Chương 45: Chuẩn bị chiến phó bản mới
- Quyển 2 - Chương 46: Nhiệm vụ cấp Sử thi
- Quyển 2 - Chương 47: Thỉnh cầu
- Quyển 2 - Chương 48: Bạn bè
- Quyển 2 - Chương 49: Quá đáng
- Quyển 2 - Chương 50: Đoạn tuyệt
- Quyển 2 - Chương 51: Lên đường bình an
- Quyển 2 - Chương 52: Nguyệt Thanh Khâu
- Quyển 2 - Chương 53: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [1]
- Quyển 2 - Chương 54: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [2]
- Quyển 2 - Chương 55: Kiên trì chỉ vì lợi thế không đủ
- Quyển 2 - Chương 56: Liễu Sơ Cuồng
- Quyển 2 - Chương 57: Lão Nhất Phế Tích Tòa Thành
- Quyển 2 - Chương 58: Ám Mục Thạch Hoa Quả ra đời
- Quyển 2 - Chương 59: First Kill? Ngũ giáp?
- Quyển 2 - Chương 60: Sụp hố Lão Nhị
- Quyển 2 - Chương 61: Kinh hỉ?
- Quyển 2 - Chương 62: Cục diện rối rắm
- Quyển 2 - Chương 63: Tin bát quái của người khác
- Quyển 2 - Chương 64: Đồi Đao Phong
- Quyển 2 - Chương 65: Sao cô biết được?
- Quyển 2 - Chương 66: Tây Đại Lục tập kích bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 67: Đánh bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 68: Đối thủ
- Quyển 2 - Chương 69: Kẻ địch là kẻ hiểu rõ ngươi nhất
- Quyển 2 - Chương 70: Tựa hồ vừa mới bắt đầu
- Quyển 2 - Chương 71: Mục tiêu của Tây đại lục
- Quyển 2 - Chương 72: Cô nói tôi chờ, tôi sẽ chờ
- Quyển 2 - Chương 73: Tình cái gì?
- Quyển 2 - Chương 74: Hi, lại gặp rồi ~
- Quyển 2 - Chương 75: Ác chiến trực diện
- Quyển 2 - Chương 76: Giá quá rẻ
- Quyển 2 - Chương 77: Hẹn gặp lại
- Quyển 2 - Chương 78: Cao xử bất thắng hàn
- Quyển 2 - Chương 79: Có kẻ buồn bực
- Quyển 2 - Chương 80: Ai cũng có vấn đề nhức đầu
- Quyển 2 - Chương 81: Sự chênh lệch giữa cao cấp và hạ cấp
- Quyển 2 - Chương 82: Ưu Thương Đàm
- Quyển 2 - Chương 83: Thật sự có kẻ muốn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Tìm phiền toái
- Quyển 2 - Chương 85: Tôi là Công Tử U
- Quyển 2 - Chương 86: Chân thủy vô hương
- Quyển 2 - Chương 87: Vị chỉ huy nhiều lời
- Quyển 2 - Chương 88: Đánh sâu vào lòng địch
- Quyển 2 - Chương 89: Không thể trêu vào, chuồn thôi
- Quyển 2 - Chương 90: Long tộc
- Quyển 2 - Chương 91: Đào góc tường
- Quyển 2 - Chương 92: Diễn đàn náo nhiệt
- Quyển 2 - Chương 93: Nghi kỵ là độc dược mạnh nhất
- Quyển 2 - Chương 94: Hóa ra là cô [1]
- Quyển 2 - Chương 94-2: Hóa ra là cô. [2]
- Quyển 2 - Chương 95: Một người khác cũng có lý tưởng
- Quyển 2 - Chương 96-1: Đánh cuộc [1]
- Quyển 2 - Chương 96-2: Đánh cuộc. [2]
- Quyển 2 - Chương 97-1: Nhiệm vụ cấp sử thi. [1]
- Quyển 2 - Chương 97-2: Nhiệm vụ cấp sử thi. [2]
- Quyển 2 - Chương 98-1: Tử chiến. [1]
- Quyển 2 - Chương 98-2: Tử chiến. [2]
- Quyển 2 - Chương 99-1: Lợi ích cộng đồng. [1]
- Quyển 2 - Chương 99: Lợi ích cộng đồng. [2]
- Quyển 2 - Chương 100: Một ngàn lần
- Quyển 3 - Chương 1-1: Sự phối hợp của đoàn đội [1]
- Quyển 3 - Chương 1-2: Sự phối hợp của đoàn đội [2]
- Quyển 3 - Chương 2: Chúc mừng
- Quyển 3 - Chương 3-1: Diệp Từ hoang mang. [1]
- Quyển 3 - Chương 3-2: Diệp Từ hoang mang. [2]
- Quyển 3 - Chương 4-1: Đoàn đội. [1]
- Quyển 3 - Chương 4-2: Đoàn đội. [2]
- Quyển 3 - Chương 5-1: Bữa cơm không thể ăn. [1]
- Quyển 3 - Chương 5-2: Bữa cơm không thể ăn. [2]
- Quyển 3 - Chương 6: Có vài chuyện
- Quyển 3 - Chương 7: Tình huống khó xử, tuyệt đối hố cha
- Quyển 3 - Chương 8: Hạnh phúc giống như đóa hoa
- Quyển 3 - Chương 9: Sương Mù Asia
- Quyển 3 - Chương 10: Chấm hết
- Quyển 3 - Chương 11: Lựa chọn
- Quyển 3 - Chương 12: Nhẫn của Andrea
- Quyển 3 - Chương 13: Tìm kiếm Bella
- Quyển 3 - Chương 14: Bella là cái gì vậy?
- Quyển 3 - Chương 15: Chuyện xảy ra quá nhanh (1-2)
- Quyển 3 - Chương 15-2: Chuyện xảy ra quá nhanh (3-4)
- Quyển 3 - Chương 15-3: Chuyện xảy ra quá nhanh (5)
- Quyển 3 - Chương 15-4: Chuyện xảy ra quá nhanh (6)
- Quyển 3 - Chương 16-1: Chuyển nhà (1)
- Quyển 3 - Chương 16-2: Chuyển nhà (2)
- Quyển 3 - Chương 16-3: Chuyển nhà (3)
- Quyển 3 - Chương 16-4: Chuyển nhà (4)
- Quyển 3 - Chương 16-5: Chuyển nhà (5)
- Quyển 3 - Chương 17-1: Ngũ Giáp (1)
- Quyển 3 - Chương 17-2: Ngũ Giáp (2)
- Quyển 3 - Chương 18: Sa đọa
- Quyển 3 - Chương 19: Điềm báo trước cơn bão
- Quyển 3 - Chương 20-1: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (1)
- Quyển 3 - Chương 20-2: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (2)
- Quyển 3 - Chương 20-3: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (3)
- Quyển 3 - Chương 21-1: Game thủ đứng đầu (1)
- Quyển 3 - Chương 21-2: Game thủ đứng đầu (2)
- Quyển 3 - Chương 22-1: Quyết định gì đi! (1)
- Quyển 3 - Chương 22-2: Quyết định gì đi! (2)
- Quyển 3 - Chương 22-3: Quyết định gì đi! (3)
- Quyển 3 - Chương 22-4: Quyết định gì đi! (4)
- Quyển 3 - Chương 22-5: Quyết định gì đi! (5)
- Quyển 3 - Chương 22-6: Quyết định gì đi! (6)
- Quyển 3 - Chương 22-7: Quyết định gì đi! (7)
- Quyển 3 - Chương 23-1: Chân tướng (1)
- Quyển 3 - Chương 23-2: Chân tướng (2)
- Quyển 3 - Chương 23-3: Chân tướng (3)
- Quyển 3 - Chương 23-4: Chân tướng (4)
- Quyển 3 - Chương 23-5: Chân tướng (5)
- Quyển 3 - Chương 23-6: Chân tướng (6)
- Quyển 3 - Chương 24
- Quyển 3 - Chương 25: Người lùn Hắc Thiết
- Quyển 3 - Chương 26: Pháo
- Quyển 3 - Chương 27-1: Thuận buồm xuôi gió [1]
- Quyển 3 - Chương 27-2: Thuận buồm xuôi gió [2]
- Quyển 3 - Chương 28: Cố lên
- Quyển 3 - Chương 29-1: Our Tuci [1]
- Quyển 3 - Chương 29-2: Our Tuci [2]
- Quyển 3 - Chương 30: Lướt qua
- Quyển 3 - Chương 31-1: Có thể không? [1]
- Quyển 3 - Chương 31-2: Có thể không? [2]
- Quyển 3 - Chương 32: Dã tâm
- Quyển 3 - Chương 33: Giao dịch
- Quyển 3 - Chương 34: Phát hiện Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 35: Tìm tòi Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 36: Chân Tướng
- Quyển 3 - Chương 37: Tên lừa đảo
- Quyển 3 - Chương 38-1: Đồng đội đáng giá tin cậy (1)
- Quyển 3 - Chương 38-2: Đồng đội đáng giá tin cậy (2)
- Quyển 3 - Chương 39-1: Chấp niệm (1)
- Quyển 3 - Chương 39-2: Chấp niệm (2)
- Quyển 3 - Chương 39-3: Chấp niệm (3)
- Quyển 3 - Chương 40: Cơ quan
- Quyển 3 - Chương 41: Bạch Mạch
- Quyển 3 - Chương 42: Nghỉ ngơi một lát
- Quyển 3 - Chương 43: Phát hiện Defeilai
- Quyển 3 - Chương 44-1: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [1]
- Quyển 3 - Chương 44-2: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [2]
- Quyển 3 - Chương 45: Nhiệm vụ kết thúc
- Quyển 3 - Chương 46: Địa Tinh chi hữu
- Quyển 3 - Chương 47: Sau này gặp lại
- Quyển 3 - Chương 48-1: Hợp tác [1]
- Quyển 3 - Chương 48-2: Hợp tác [2]
- Quyển 3 - Chương 49: Công việc trong công hội
- Quyển 3 - Chương 50: Nhất Thụ Hoa Khai
- Quyển 3 - Chương 51: Nhiệm vụ khóa
- Quyển 3 - Chương 52: Bí mật
- Quyển 3 - Chương 53: Moore
- Quyển 3 - Chương 54: Tai nạn trên biển
- Quyển 3 - Chương 55: Cốt Tiễn
- Quyển 3 - Chương 56: Nhiệm vụ điên khùng
- Quyển 3 - Chương 57: Tộc Doro
- Quyển 3 - Chương 58: YaLaNa
- Quyển 3 - Chương 59: Pháp sư
- Quyển 3 - Chương 60: Đạt Lỗ Pháp Nhĩ
- Quyển 3 - Chương 61: Cấm địa
- Quyển 3 - Chương 62: Thật hay giả
- Quyển 3 - Chương 63: Hồi Linh Thuật
- Quyển 3 - Chương 64: Bẫy đá
- Quyển 3 - Chương 65: Ngọn lửa đen
- Quyển 3 - Chương 66: Anh hùng giống như Tháp Khố
- Quyển 3 - Chương 67: Nô lệ
- Quyển 3 - Chương 68: Bộ lạc Doro nội chiến
- Quyển 3 - Chương 69: Đi Bắc Đại lục!
- Quyển 3 - Chương 70-1: Khinh Phong! (1)
- Quyển 3 - Chương 70-2: Khinh Phong! (2)
- Quyển 3 - Chương 71: Chợ giao dịch
- Quyển 3 - Chương 72: Thu Thủy Bất Nhiễm Trần
- Quyển 3 - Chương 73: Thánh Vực Tuyết Sơn
- Quyển 3 - Chương 74: Truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 75: Thánh tuyền
- Quyển 3 - Chương 76: Thứ gọi là Thuật Sĩ
- Quyển 3 - Chương 77: Hỗ Trợ một chút đi!?
- Quyển 3 - Chương 78: Bộ lạc Chelsea
- Quyển 3 - Chương 79: Quá xui xẻo a quá xui xẻo
- Quyển 3 - Chương 80: Tuyết lở
- Quyển 3 - Chương 81: Kết quả sau cùng
- Quyển 3 - Chương 82: Lệnh truy sát
- Quyển 3 - Chương 83: Anh Hùng Thành
- Quyển 3 - Chương 84: Vườn hoa tử đằng
- Quyển 3 - Chương 85: Thu Thủy
- Quyển 3 - Chương 86: Rất náo nhiệt (thượng)
- Quyển 3 - Chương 87: Rất náo nhiệt (hạ)
- Quyển 3 - Chương 88: Ngoài ý muốn
- Quyển 3 - Chương 89: Tội phạm giết người
- Quyển 3 - Chương 90: Ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 91: Thăm tù
- Quyển 3 - Chương 92: Anh cũng ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 93: Lo lắng của Tả Hiểu Lan
- Quyển 3 - Chương 94: Chủ đề hot trên diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 95: Cao ốc* trong diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 96: Cao ốc trong diễn đàn (hạ)
- Quyển 3 - Chương 97: Các loại phản ứng
- Quyển 3 - Chương 98: Các loại phản ứng (2)
- Quyển 3 - Chương 99: Các loại phản ứng (3)
- Quyển 3 - Chương 100: Các loại phản ứng (4)
- Quyển 3 - Chương 101: Các loại phản ứng (5)
- Quyển 3 - Chương 102: Các loại phản ứng (6)
- Quyển 4 - Chương 1: An ủi
- Quyển 4 - Chương 2: Quá trình và kết quả
- Quyển 4 - Chương 3: Người muốn mắc câu
- Quyển 4 - Chương 4: Không thể không điên
- Quyển 4 - Chương 5: Hiệp nghị
- Quyển 4 - Chương 6: Tính toán
- Quyển 4 - Chương 7: Lúng túng
- Quyển 4 - Chương 8: Lúng túng (2)
- Quyển 4 - Chương 9: Có mấy lời
- Quyển 4 - Chương 10: Xoắn xuýt
- Quyển 4 - Chương 11: Giải thích
- Quyển 4 - Chương 12: Không cần chịu trách nhiệm
- Quyển 4 - Chương 13: Người đến người đi
- Quyển 4 - Chương 14: Ra tù
- Quyển 4 - Chương 15: Tiệm thú cưng
- Quyển 4 - Chương 16: Thánh long
- Quyển 4 - Chương 17: Sa mạc rắn
- Quyển 4 - Chương 18: Lần đầu gặp gỡ
- Quyển 4 - Chương 19: Thăm Dò
- Quyển 4 - Chương 20: Nếu Như Cô Là Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 21: Lần Tấn Công Đầu Tiên Của Thị Thế
- Quyển 4 - Chương 22: Sát thủ đột kích
- Quyển 4 - Chương 23: Đừng Lo Lắng
- Quyển 4 - Chương 24: Mục Tiêu! Công Tử U!
- Quyển 4 - Chương 25: Phân Tích Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 26: Giằng Co
- Quyển 4 - Chương 27: Mưu Kế
- Quyển 4 - Chương 28: Kiềm Chế
- Quyển 4 - Chương 29: Còn Một Người
- Quyển 4 - Chương 30: Thắng bại
- Quyển 4 - Chương 31: Bản vẽ công trình phòng thủ của Hellen
- Quyển 4 - Chương 32: Công Hội Kiến Trúc Sư Tổng Đoàn
- Quyển 4 - Chương 33: Mê Cung Phó Bản
- Quyển 4 - Chương 34: Tìm Ra Lời Giải
- Quyển 4 - Chương 35: Quân Bài
- Quyển 4 - Chương 36: Xảo Diệu
- Quyển 4 - Chương 37: Công Tác Chuẩn Bị
- Quyển 4 - Chương 38: Chiến Thuật Hèn Hạ
- Quyển 4 - Chương 39: Nghịch chuyển
- Quyển 4 - Chương 40: Trời không phụ người
- Quyển 4 - Chương 41: Tan Tác
- Quyển 4 - Chương 42: Phi Hành
- Quyển 4 - Chương 43: Vận mệnh của Vận Mệnh
- Quyển 4 - Chương 44: Liên quan gì đến tôi
- Quyển 4 - Chương 45: Đến Anh Hùng Thành lần nữa
- Quyển 4 - Chương 46: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 47: Giết đại gia
- Quyển 4 - Chương 48: Nhật kí của Tamra
- Quyển 4 - Chương 49: Tamra
- Quyển 4 - Chương 50: Mộ Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 51: Ủy thác của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 52: Bắt đầu chuyến phiêu lưu
- Quyển 4 - Chương 53: Lựa chọn
- Quyển 4 - Chương 54: Đồng mệnh tương liên
- Quyển 4 - Chương 55: Ăn ý
- Quyển 4 - Chương 56: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 57: Bí ẩn mộ viên
- Quyển 4 - Chương 58: Oan gia gặp lại
- Quyển 4 - Chương 59: Chiến
- Quyển 4 - Chương 60: Người không bỏ xuống được
- Quyển 4 - Chương 61: Cô không phải đối thủ của tôi
- Quyển 4 - Chương 62: Đi công tác
- Quyển 4 - Chương 63: Cự tuyệt
- Quyển 4 - Chương 64: Xin chào, Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 65: Sống cho hiện tại
- Quyển 4 - Chương 66: Chìa khóa bị lãng quên
- Quyển 4 - Chương 67: Hắc Quả Phụ
- Quyển 4 - Chương 68: Tay "độc" trở lại
- Quyển 4 - Chương 69: Hắc ám chi tâm
- Quyển 4 - Chương 70: Tư cách đến Thần Điện Hắc Ám
- Quyển 4 - Chương 71: Làm thí nghiệm thử
- Quyển 4 - Chương 72: Lũng đoạn thị trường
- Quyển 4 - Chương 73: Gặp lại
- Quyển 4 - Chương 74: Không trung chiến
- Quyển 4 - Chương 75: Hư Không Long
- Quyển 4 - Chương 76: Công Tử Dịch
- Quyển 4 - Chương 77: Trọng thương
- Quyển 4 - Chương 78: Tổng kết trận chiến
- Quyển 4 - Chương 79: Liên minh
- Quyển 4 - Chương 80: Bên ngoài trò chơi
- Quyển 4 - Chương 81: Muốn tự đề cử mình
- Quyển 4 - Chương 82: Vì giấc mơ
- Quyển 4 - Chương 83: Trọng sinh cũng có chuyện không hiểu
- Quyển 4 - Chương 84: Bởi vì anh là Vọng Giang Nam
- Quyển 4 - Chương 85: Phát hiện
- Quyển 4 - Chương 86: Chuôi cung giản dị
- Quyển 4 - Chương 87: Ra ngoài
- Quyển 4 - Chương 88: Thi đấu
- Quyển 4 - Chương 89: King
- Quyển 4 - Chương 90: Cậu không có gì muốn nói với chị sao?
- Quyển 4 - Chương 91: Tiến dần từng bước (1)
- Quyển 4 - Chương 92: Tiến dần từng bước (2)
- Quyển 4 - Chương 93: Chị cảm thấy anh ấy thế nào?
- Quyển 4 - Chương 94: Ở lúc thích hợp làm chuyện thích hợp
- Quyển 4 - Chương 95: Gặp lại Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 96: Thỉnh cầu của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 97: Phiên bản mới (Tư liệu phiến)
- Quyển 4 - Chương 98: Ấn kí của Hắc Ám Thần Điện
- Quyển 4 - Chương 99: Tiếp tục nhiệm vụ
- Quyển 4 - Chương 100: Tụ họp
- Quyển 5 - Chương 1: Trác Cốc Thánh Sơn
- Quyển 5 - Chương 2: KO (Knock-out | Đo ván)
- Quyển 5 - Chương 3: Mở màn công hội chiến
- Quyển 5 - Chương 4: Thánh địa hẹn hò
- Quyển 5 - Chương 5: Kế hoạch bồi dưỡng PVP
- Quyển 5 - Chương 6: Ước định
- Quyển 5 - Chương 7: Chặn đường bất ngờ
- Quyển 5 - Chương 8: Xuất kì bất ý*
- Quyển 5 - Chương 9: Kiêng kị
- Quyển 5 - Chương 10: Thần tượng
- Quyển 5 - Chương 11: Đánh lén
- Quyển 5 - Chương 12: Khinh Phong suy xét
- Quyển 5 - Chương 13: Nghiêm túc
- Quyển 5 - Chương 14: Nói chuyện
- Quyển 5 - Chương 15: Chuyện phiền toái
- Quyển 5 - Chương 16: Ba năm
- Quyển 5 - Chương 17: Giải PVP lần thứ nhất
- Quyển 5 - Chương 18: Trưởng phòng kế hoạch
- Quyển 5 - Chương 19: Lần đầu
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Liệp Giả Thiên Hạ
Quyển 3 - Chương 14: Bella là cái gì vậy?
Tại cái nơi trời ơi đất hỡi lại ở trong tình huống này có hai hướng giải quyết. Thứ nhất, không muốn giải quyết ngay mà cũng chẳng giải quyết được. Thứ hai là phải suy nghĩ kỹ rồi mới hành động.
Hiển nhiên, Diệp Từ không phải loại người thứ nhất. Tuy rằng nhiệm vụ này rất oái oăm, người giao nhiệm vụ cũng rất đê tiện, ngay cả người trả nhiệm vụ cũng rất oái oăm. Nhưng như thế không có nghĩa là Diệp Từ sẽ chấp nhận chịu thua. Trong từ điển sống của cô không có cụm từ đó. Cô nhảy khỏi người Lão Tứ đi xung quanh xem xét kỹ bia mộ vài vòng. Cuối cùng cũng tìm ra manh mối, đó là một phiến đá phủ một lớp đất mỏng phía sau bia mộ. Phiến đá cũng không phải là mới, do quá trình phong hoá mạnh mẽ ở Đồi Đao Phong khiến Diệp Từ khó mà phán đoán được niên đại của nó. Nhưng quan trọng hơn là trên phiến đá đó có hằn mọt vết lõm tương tự khối huân chương trong tay cô.Nếu đến bây giờ còn không nghĩ ra thì Diệp Từ thật nghi ngờ chỉ số IQ của mình.
Điều này đã rõ rành rành, nhưng trên TV khi nhân vật gặp tình huống này thì phải mất một thời gian hồi tưởng. Chỉ có thể trách biên kịch đã hạ thấp IQ của nhân vật. A, ta chỉ muốn nói rằng đừng coi độc giả như kẻ ngốc được không?......
A, được rồi, ta lạc đề mất rồi.Chúng ta nên quay về với vấn đề của Diệp Từ thì hơn. Sau khi Diệp Từ phát hiện vết lõm này, lập tức lấy huy chương trong hành lí và tra vào. Sau đó cô liền ngồi xổm xuống trước bia mộ bia im lặng chờ đợi. Dựa theo hiểu biết của cô đối với phim truyền hình, điện ảnh, trong tiểu thuyết đủ loại cẩu huyết, phía sau hẳn là động đất xảy ra. Sau đó, một tảng đá lớn di chuyển lộ ra một động tối om làm cho người ta không rét mà run. Hoặc là, đột nhiên xuất hiện sấm sét, mưa sa gió giật. Tiếp đó, bảo bối kinh thế thưởng cho người đã phát hiện.
Liệu trong trò chơi này có mấy chi tiết hoang đường ấy không? Diệp Từ liền ngồi xổm xuống đó lẳng lặng chờ.
1 phút trôi qua, yên tĩnh.
Hai phút trôi qua, vẫn yên tĩnh.....
5 phút trôi qua, chẳng có chuyện gì xảy ra.......
10 phút trôi qua, vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra. Diệp Từ nổi giận. Đùa nhau à. Tuy rằng trên TV có mấy tình tiết hoang tưởng nhưng đây lại không có càng khiến việc này thêm kì quái, càng làm cho người ta phẫn nộ?
Ngực Diệp Từ như bị thiêu đốt. Cô đứng lên,híp mắt lạnh nhạt nhìn tấm bia mộ kia. Cô nghĩ nếu mình là nam nhân thì cô sẽ cởi thắt lưng ra kéo khóa quần xuống sau đó lấy ra “...”(OMG) rồi tiểu tiện lên tấm bia mộ này cho bõ ghét. Nhưng cô là nữ nhân không có thứ đó nên cô chỉ có thể hung hăng đạp lên bia mộ, hung tợn nói:
“Này, cái thứ tên Bella kia! Mặc kệ ngươi sống hay chết hay là bia mộ nếu ngươi không mau hiện thân thì ta sẽ xới tung nơi này lên”
Nhưng đáp lại Diệp Từ chỉ là tiếng gió hung mãnh của Đồi Đao Phong. Gió gào thét bên tai Diệp Từ như muốn cười nhạo cô khiến cô càng thêm phẫn nộ. Cô biết trước đây cô thường hay trêu đùa ác ý với người khác nhưng bản thân lại chưa từng gặp phải nên cũng chẳng có chút áy náy nào. Đến khi gặp phải Diệp Từ mới thấy mấy gã bày ra trò này nên bị dìm lồng heo mới đúng, đặc biệt là cái tên Vọng Giang Nam kia.
Vọng Giang Nam đang ngồi lập trình thì bỗng thấy một cơn gió lạnh thổi qua sống lưng khiến hắn run rẩy đánh rơi cả tách trà trên tay. Ba một tiếng, tứ phân ngũ liệt. Ở nơi đại sảnh phòng thiết kế của Vận Mệnh ồn ào như vỡ chợ thì âm thanh đó chẳng khíên người ta mấy để tâm. Có mỗi người đồng nghiệp ngồi bên cạnh Vọng Giang Nam là chú ý, hắn nhìn nhìn Vọng Giang Nam, sau đó nói:
“Điên? Nóng muốn chết mà còn rùng mình, ngươi động kinh à?”
Vọng Giang Nam có chút khó hiểu , anh sờ sờ cái trán của mình, không có nóng mà cũng chẳng thấy dấu hiệu của cảm lạnh. Vì thế anh lắc đầu, không thèm để ý nói:
“Không có gì, chắc là bị sốt rét.”
“Không phải ngươi bị người ta đánh vào đầu ngu đi rồi đấy chứ.”
Tên kia cười xấu xa hỏi.
“Đi chỗ khác chơi, ta mà bị ngu đi thì ngươi đã chết mấy ngàn đời rồi.”
Vọng Giang Nam chắc chắn không tin tưởng lời nói của hắn. Hai người nói qua nói lại một hồi sau đó lại vùi đầu vào viết chương trình. Việc này chỉ như nốt nhạc đệm giữa ngày hè chói chang chẳng khiến ai chú ý. Ngoài cửa sổ ve kêu, ánh mặt trời xán lạn đến mức làm cho người ta bắt đầu bực bội.
Diệp Từ là người nói một là một nói hai là hai, nếu cái thứ tên Bella kia còn không chịu ra mặt làm cho nhiệm vụ của cô không thể hoàn thành thì cô liền làm tới cùng, trực tiếp tìm một thanh binh khí dài định đem bán ra bắt đầu đào mộ. Lão Tứ ngồi một bên tò mò nhìn Diệp Từ. Khi nó hiểu cô định khai quật ngôi mộ này lên thì lại cực kì sung sướng chạy tới hỗ trợ. Nó dùng móng vuốt hung hăng đào bới.
Mộ phần này không sâu cho nên ,chẳng bao lâu Diệp Từ cũng đã thấy được quan tài. Quan tài rất là đơn sơ kiểu dáng càng bình thường, nom chẳng khác nào bó củi. Lúc Diệp Từ còn đang xem xét kĩ lưỡng cỗ quan tài để tránh xảy ra sai sót thì Lão Tứ bỗng gỉơ tính trẻ con dùng móng vuốt to lớn của mình cào lên nắp quan tài không hề chắc chắn. Sau đó.....
.Sau đó quan tài kia lập tức kêu răng rắc rồi vỡ vụn.Lão Tứ bỗng nhiên cực kì hưng phấn, loại này thanh âm này rất giống với tiếng cành cây khô bị giẫm lên ở rừng rậm của nó. Đối với kẻ lâu rồi chưa đi vào rừng rậm nguyên thủy như Lão Tứ thì thanh âm này thật sự đã gợi lên nỗi nhớ quê hương của nó. Nó cao hứng đến mức nhảy chồm chồm lên giống như đang múa. Thế nhưng mặt của Diệp Từ lại đen thui. Chuyện khiến cô phát điên lên -- Lão Tứ lại phá nát cái quan tài bằng mấy cái móng vuốt ác ôn của nó.
“Lão Tứ”
Tuy rằng Diệp Từ đào mộ người khác, nhưng khiến người ta thi cốt vô tồn. Trong chuyện này bao nhiêu tội lỗi thiên cổ là Lão Tứ nuốt trọn cả.
“Ngô?"
Lão Tứ lườm Diệp Từ, trong ánh mắt tràn ngập không vui. Nó đang trắng trợn chỉ trích Diệp Từ phá hư hứng thú của nó.
“Không được! Quay trở về cho ta”
Diệp Từ chẳng có biểu cảm gì. Đối với sự kiêu ngạo của Lão Tứ thì chẳng có gì là lạ. Nó vừa giương oai với Diệp Từ vừa dùng móng vuốt liên tục cào lên quan tài. Thừa dịp Diệp Từ không có chú ý, nó đem móng vuốt cào xuống tạo thành những âm thanh “Răng rắc"......
“Lão Tứ”
Diệp Từ hét rầm lên, lỡ trong đó có thứ gì tốt mà vỡ mất thì uổng lắm.
“A mặt của ta”
Một tiếng hét rầm trời vang lên đồng thời với Diệp Từ. Thanh âm kia vang vọng nhưng có thể nhận ra đó là giọng của con gái. Mà thanh âm này từ đâu ra? Diệp Từ ngẩn ra, đến cả Lão Tứ- kẻ khởi xướng cũng vậy. Nó đứng yên tại chỗ, cúi đầu ngửi ngửi cái quan tài đã rách mướp kia tỏ vẻ rất tò mò. Diệp Từ chỉ lẳng lặng nhìn nắp quan tài, bởi vì vừa rồi cô thấy có mảnh quan tài hơi động đậy.
Thật rùng rợn. Cả cô và Lão Tứ đều nhìn thấy có một cô gái mặc váy trắng cơ thể của cô ta nửa trong suốt, vừa thấy đã biết không phải người. Tóc của cô có hơi rối, vừa bước ra đã khóc rống lên:
“Khuôn mặt như hoa như ngọc, mĩ mạo vô song của ta sao lại bị người khác chà đạp thê thảm thế này? Ta không muốn sống nữa, không muốn sống nữa”
Khóc lóc đến mức này khiến Diệp Từ thấy đầu mình quay mòng mòng tại sao mọi chuyện xảy ra đều quái dị và rùng rợn như thế? Ở phía Bắc Đồi Núi Đao Phong lạnh lẽo và vắng tanh tự nhiên lại có một nấm mồ thấp thấp, một cổ quan tài mục nát còn có một cô gái không ngừng khóc nháo..... Không, là nữ quỷ mới đúng. Cái quái gì vậy? Đây là phim kinh dị sao? Hay là ở trong phim trinh thám? Là văn nghệ hài kịch à? Phải mất một hồi lâu Diệp Từ mới có thể lý giải ngọn nguồn việc này. Đối mặt với nữ quỷ đang lăn lộn khóc lóc om sòm, Diệp Từ nhẹ nhàng hắng giọng, sau đó bình tĩnh hỏi:
“Ngươi là Bella sao?”
Đại khái vì hình thể Lão Tứ quá lớn nên nữ quỷ không hề phát hiện ra còn có một người khác tồn tại. Diệp Từ nói thêm một lần nữa cô ta mới để ý Diệp Từ, đánh giá hồi lâu mới ngơ ngơ nói: “Ngươi chui từ chỗ nào ra thế?”
Diệp Từ có chút phát điên. Cái gì mà chui từ chỗ nào ra. Diệp Từ phải mất nửa ngày hỏi đông hỏi tây rốt cục nữ quỷ này cũng chịu thừa nhận mình chính là Bella. Cô ta là tâm phúc của Andrea, ở đây trông coi kho báu cho hắn nhưng mà cô ta đã chết từ lâu rồi. Bạn của cô ta dựng mộ cho cô ở đây sau đó mở một doanh địa cách đây không xa. Diệp Từ liền hiểu ngay, thì ra cái doanh địa tiếp tế kỉa dưới trướng của thổ phỉ Dolan...... Chuyện này thật rắc rối.
Khi Diệp Từ đưa tấm huân chương cho Bella, cô ta lại nhìn nó rõ lâu sau mới xấu hổ nói:
“Đây là cái gì?”
Đây là cái gì?Diệp Từ tưởng ngửa mặt lên trời thét dài, "...", là ai thiết kế nhiệm vụ này? "..." là ai thiết kế ra NPC này, sao không đưa cho cô một thanh đao tự kết liễu đi cho rồi.
“Đây là thứ mà Andrea nhờ ta giao cho ngươi.”
Diệp Từ hít sâu mấy hơi ổn định lại tâm tình duy trì ngữ điệu hòa nhã để đáp lại Bella.
“Andrea đưa cho ta?”
Bella buồn rầu nhìn cái huân chương kia nửa ngay mới đáp lại Diệp Từ:
“Ngươi để ta nhớ lại đã, được không?”
"..." Diệp Từ thật là muốn bốc hỏa, sao lại khổ thế này? Cô chỉ muốn lĩnh thưởng của giai đoạn hai trong nhiệm vụ thôi mà tại sao lại phải cho cả thời gian để nhớ lại nữa, cứ như là quốc gia đại sự ấy? Ngay tại thời điểm Diệp Từ muốn phun ra mấy lời đó thì kênh mật ngữ vang lên giọng của Bạch Mạch:
“Này nhiệm vụ sử thi rắc rối ấy của em đã xong chưa?”
“Nếu xong nhanh như vậy thì đã không gọi là nhiệm vụ sử thi rồi.”
Trong giọng điệu của Diệp Từ nồng nặc mùi thuốc súng tựa như chỉ cần một đốm lửa nhỏ cũng khiến nó phát nổ.
“Làm sao vậy? Nghe khẩu khí của em giống như rất khó chịu.”
Bạch Mạch thuận miệng hỏi một câu thôi ai ngờ lại được nghe tiếng rít gào kể khổ của Diệp Từ. Anh vừa nghe vừa nghĩ quả nhiên Diệp Từ bị nhiệm vụ này bức cho điên rồi. Bằng không với người luôn cẩn trọng như cô sao có thể luống cuống đến mức này.
“Vậy thì em cứ cho cô ta thời gian, chúng ta cứ đánh phó bản cái đã. Dù sao vật phẩm nhiệm vụ chẳng ai mó tay tới được, em yên tâm đi”
Nghe xong Diệp Từ rít gào, Bạch Mạch rất có lương tâm, ra một chủ ý khá ổn.
“Nghĩ mà xem, kiểu gì ngày mai tới cô ta vẫn chưa nghĩ ra đâu mà. Huống chi đó là nữ quỷ, em nên biết rằng trí nhớ của nữ quỷ chẳng tốt tẹo nào.”
“Được rồi, đành phải chấp nhận thôi chứ biết làm thế nào.”
Tuy rằng Diệp Từ vẫn muốn hạ gục Bella nhưng chuyện tới nước này, cô chỉ còn cách đi theo Bạch Mạch đánh phó bản. Hôm đó nhóm đi hạ phó bản cực kì thuận lợi, không quá 10 giờ đã xong. Cả đoàn ai cũng có được trang bị vừa ý, giai đại vui mừng. Ra khỏi bản sao, Diệp Từ đi thẳng đến Đồi Đao Phong, muốn xem xem cái tên kia Bella đã nghĩ xong chưa. Nhưng khi đến Đồi Đao Phong, lại phát hiện Bella vẫn đang ngồi im ở đó nhìn chằm chằm khối huân chương kia, vẻ mặt buồn rầu. Vừa thấy biểu tình này Diệp Từ nghĩ cô ta căn bản là bất ngờ với những việc vừa xảy ra. Nhưng cô vẫn không cam lòng hỏi:
“Bella, cô có nhớ ra điều gì không?”
“Chưa. Ta vừa mới vừa mới bắt đầu nghĩ lại, ta đã chết vài thập niên rồi sao mà nhớ ra nhanh như thế. Chuyện này với ta quá xa xôi......”
Thừa dịp Bella chưa kịp cằn nhằn Diệp Từ vội vàng khoát tay ra dấu dừng lại, cô cười khổ.
“Được rồi, Bella, ngươi cứ tiếp tục nghĩ lại đi, có thời gian ta sẽ tới thăm ngươi.”
“Ừ, ngươi cứ đi đi. Ta phải tiếp tục suy nghĩ đây.”
Diệp Từ nhìn NPC thần kinh này một lần nữa rồi không lưu tình chút nào xoay người bước đi. Về tới Hồng Hồ thành, logout.
Bạch Mạch cùng Đàm Phá Lãng đã dùng xong buồng vệ sinh. Hình như Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan còn ở trong trò chơi, cho nên cô liền đi vào tắm rửa. Diệp Từ tự xưng là người nhanh nhẹn nhưng khi tắm xong đã thấy Diệp Nam Thiên cùng Tả Hiểu Lan ngồi ở trong phòng khách không biết nói chuyện gì đó với nhau mà cười hớ hớ.
“Cha mẹ, hai người logout rồi à?”
Diệp Từ một bên lau tóc vừa đi vào phòng khách, thấy trước mặt mỗi người có một chén canh ngân nhĩ ướp lạnh. Tả Hiểu Lan vẫy vẫy tay:
“Tiểu Từ, lại đây. Uống giải khát rồi đi ngủ.”
Diệp Từ đi đến bàn trà chậm rãi uống canh, mà Tả Hiểu Lan cùng Bạch Mạch, Đàm Phá Lãng và Diệp Nam Thiên thảo luận về trò chơi. Dù sao vợ chồng họ cũng là người mới chơi, tuy rằng Bạch Mạch và Đàm Phá Lãng đều là trẻ con nhưng kiến thức về game nhiều hơn nên họ cũng không ngại học hỏi kẻ dưới. Diệp Từ vừa nghe bọn họ thảo luận vừa uống canh ngân nhĩ. Cô cảm thấy cuộc sống như vậy thực hạnh phúc, tựa như tất cả những điều tốt đẹp nhất tụ họp lại. Nhớ kiếp trước cuộc sống của cô chưa bao giờ nhiều màu sắc như thế.
“Đúng rồi, Tiểu Từ, ngày mai con và Bạch Mạch dậy sớm một chút nhé.”
“Để làm gì ạ?”
Diệp Từ tò mò nhìn Tả Hiểu Lan, hiện tại đang nghỉ hè mà cô lại không có thói quen ngủ nướng nhưng cha mẹ rất thoải mái với cô và Bạch Mạch, buổi sáng cũng không gọi dậy sớm nhưng Đàm Phá Lãng vẫn bị bắt dậy sớm ôn bài. Việc này khiến Đàm Phá Lãng ai oán nhưng mà ai bảo cậu mới học cấp ba chứ.....
“Phá Lãng sắp khai giảng, các con đưa em tới trường học, tiên thể họp phụ huynh luôn.”
Đáng lẽ ra việc này cha mẹ thường làm nhưng hai người quá mải mê trong trò chơi nên liền vứt mấy việc này sang cho bọn trẻ.
“Không được đâu! Mẹ, con có phải phụ huynh đâu.”
Diệp Từ chỉ cảm thấy một đàn quạ bay qua đỉnh đầu, vô luận là ở trong trò chơi hay là ở ngoài trò chơi.
“Các con là anh chị thì cũng coi như là phụ huynh. Hơn nữa trước khi nghỉ hè, mẹ đã trao đổi với giáo viên chủ nhiệm, thành tích của Phá Lãng tốt lắm, biểu hiện ở trường học cũng không tồi. Các con chỉ cần ngồi cho có mặt là được.”
Tuy Tả Hiểu Lan không đi họp phụ huynh nhưng không có nghĩa là bà không quản Đàm Phá Lãng. Tả Hiểu Lan quản con cái rất tốt, tất cả hành động đều vì tốt cho con. Nghe nói thế, cả Diệp Từ và Đàm Phá Lãng cùng đen mặt lại. Cậu còn tưởng rằng Tả Hiểu Lan vì chơi trò chơi mà buông lỏng cho mình. Ai ngờ gừng càng già càng cay, thì ra mọi chuyện đều bị quản chặt......
“Làm sao? Các con không thích à?”
Tả Hiểu Lan nói xong, lại thấy cả ba đứa nhỏ trầm mặc, liền nhướng mày trừng mắt định ép buộc.
“Không có.”
Ba người lập tức lắc đầu rất ăn ý, sau đó trăm miệng một lời trả lời. Tả Hiểu Lan rất hài lòng, vì thế thưởng cho mỗi người một chén canh đậu xanh ướp lạnh.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Từ cùng Bạch Mạch đã bị Tả Hiểu Lan thúc giục bọn họ rửa mặt ăn cơm, sau đó nhanh chóng đi, bằng không Đàm Phá Lãng sẽ bị trễ giờ. Sau khi ba người bị đóng gói ném ra ngoài cửa, Diệp Từ vẫn còn đang ngái ngủ. Ngáp một cái rõ to, Diệp Từ nhìn Đàm Phá Lãng nói:
“Này! Các em khai giảng sớm thế,mới hết nửa kì nghỉ hè thôi mà”
"Đúng thế, không để cho chúng ta được buông lỏng một chút.”
Đàm Phá Lãng cũng ngáp một cái:
“Thật không biết khi nào Trung Quốc mới không làm quá lên đây.”
Bạch Mạch vặn eo:
“Được rồi, chú đang mơ đấy à? Quy định này đã có từ 70 năm trước, cũng chính là đời ông bà của chúng ta đó. Chú tưởng muốn hủy bỏ là hủy bỏ sao.”
“Người già làm việc của người già chứ.”
Diệp Từ vỗ vỗ bả vai Đàm Phá Lãng:
“Em không nên nghĩ đến mấy chuyện không thực tế kia mà nên học cho tốt. Cố gắng chịu thêm một năm nữa là được tự do.”
“Giống như hai anh chị sao?”
"Ừ, không khác nhau là mấy.”
Bọn họ vừa đi vừa nói chuyện phiếm, không khí vui vẻ hòa thuận. Bởi vì từ nhà Diệp Từ đến trường của Đàm Phá Lãng có hơi xe cho nên, ba người liền chờ xe buýt. Hôm nay là ngày trường cấp ba khai giảng. Tuy rằng không phải giờ cao điểm nhưng đối mặt với thủy triều người đi làm cũng khiến ba người có chút cảm thán, cuộc sống này thật không dễ dàng.
Cuối cùng cũng đến trường học của Đàm Phá Lãng. Nơi báo danh đã xếp mấy hàng dài. Trường này là trường điểm của tỉnh nên học sinh muốn nhập học cũng rất nhiều. Vậy nên thời điểm này rất hỗn loạn. Năm đó Diệp Từ cũng tốt nghiệp từ trường này ra nhưng nghĩ lại thật xa xôi, dù sao đó cũng là chuyện của kiếp trước. Cô đứng ở cuối hàng tặc lưỡi:
“Mẹ ơi, trường của em học không thu tiền à?”
“Em học miễn phí sao?”
Đàm Phá Lãng trợn mắt với Diệp Từ:
“Trường em thu nhiều tiền mới đúng.”
“Nhiều người như vậy thật giống hệt mấy đợt giảm giá ở trung tâm mua sắm.”
Bạch Mạch nhớ không mấy rõ ràng thời điểm này khi anh học cấp ba nhưng khi đó anh không phải người đứng xem nên giờ mới biết lúc này đông đến nhường nào. Ba người tìm một hàng khá ít người vừa xếp hàng vừa thảo luận về trò chơi.
“Phá Lãng, chú đi học chắc không thể chơi trò chơi được, đúng không?”
Bạch Mạch là hội trưởng cũng là anh trai, hỏi như vậy ngoài quan tâm tình hình học tập của Đàm Phá Lãng còn sắp xếp cho công hội. Thiên Thiên Hướng Thượng không hề biết trước đây Đàm Phá Lãng là một đạo tặc vĩ đại nên năng lực không bàn cãi. Sau khi Đàm Phá Lãng đến, năng lực bộc lộ trong phó bản khiến cả công hội cực kì tán dương. Trong một công hội hay trong một đội ngũ, việc sở hữu một đạo tặc vĩ đại khiến khả năng sống sót của đoàn đội cũng được nâng lên. Nên sự xuất hiện của cậu với Thiên Thiên Hướng Thượng mà nói, chẳng những có thể giúp công hội, hơn nữa cậu còn có thể chỉ bảo kinh nghiệm của mình cho đạo tặc khác trong công hội. Bây giờ cậu khai giảng thì vị trí của cậu ta thì phải làm sao? Bạch Mạch đang rất đau đầu về vấn đề này. Diệp Từ tự nhiên cũng hiểu được suy nghĩ của Bạch Mạch, mà Đàm Phá Lãng lại càng hiểu được, hắn thở dài một hơi:
“Mạch ca, em là học sinh cấp ba, anh không thể trông chờ em login mỗi ngày được. Cho dù ở ký túc xá của em có mũ giáp nhưng mà chương trình học nặng lắm. Em chỉ có thể login 3 tiếng đồng hồ vào ngày cuối tuần.”
“Anh biết anh biết, cho nên anh mới đau đầu.”
Bạch Mạch gật gật đầu, sau đó nói với Đàm Phá Lãng:
“Được rồi, chú đừng lo lắng. Em cứ học tốt đi. Chuyện đó để bọn anh lo.”
Diệp Từ cũng nói: “Ừ, chuyện này em không phải lo, Phá Lãng chăm chỉ học là tốt rồi. Nếu thi học kì mà không tốt, không thể chơi trò chơi là việc nhỏ, chỉ sợ tương lai cũng không yên bình với mẹ đâu......”
Đột nhiên trong đầu mỗi người hiện lên bộ dạng nổi bão của Tả Hiểu Lan...... Đáng sợ.
“Đúng rồi, Từ tỷ, chị cảm thấy Lưu Niên là người như thế nào?”
Không hiểu sao Đàm Phá Lãng lại nhắc tới Lưu Niên.
“Lưu Niên?”
Diệp Từ hơi hơi sửng sốt, sau đó ngạc nhiên nhìn Đàm Phá Lãng.
"Sao em đột nhiên lại hỏi chuyện này?”
“À......”
Đàm Phá Lãng hơi mất tự nhiên,, cậu không thể nói cho Diệp Từ chuyện cậu và Lưu Niên cùng công hội. Cậu cười khan vài tiếng:
“Ta thấy biểu hiện của hai người rất mờ ám cho nên muốn hỏi xem hai người liệu có là......”
“Chú em......Cậu thật có tiềm năng hóng hớt.”
Bạch Mạch gật gật đầu, vẻ mặt tán dương nhìn Đàm Phá Lãng:
"Anh thật không ngờ chú lại để tâm đến mấy chuyện này. Chú đúng là thần hóng hớt chuyển thế.”
Diệp Từ chỉ híp mắt nhìn nụ cười gian của Bạch Mạch. Cô thản nhiên nhìn Đàm Phá Lãng:
“Chú rất muốn biết.sao?”
Thấy biểu cảm của Diệp Từ dù cho Đàm Phá Lãng mười lá gan cậu cũng không dám gật đầu. Cậu liên tục xua tay:
“Không có, không có, em chỉ hỏi thế thôi. Hai người đều là đại thần cho nên......Rất dễ liên tưởng đến......”
Cậu càng giải thích thanh âm càng nhỏ, cuối cùng thành lí nhí.
“Hắn chính là tên khốn nạn. Ta nhất định phải giết hắn. Luân bạch hắn.”
Diệp Từ đen mặt nghiến răng nghiến lợi. Bộ dáng kia còn khủng bố hơn Atula ngàn lần. Đàm Phá Lãng sắc mặt xanh mét, hắn vội vàng nhìn Bạch Mạch cầu cứu. Cậu biết sai rồi, cậu sẽ không bao giờ đề cập đến cái vấn đề ấy. Hơi ngoái đầu nhìn Diệp Từ vẫn đang hừng hực lửa giận, Đàm Phá Lãng quyết định tạm thời không đi trêu chọc tên sát tinh này nữa. Quay qua nói với Bạch Mạch:
“Mạch ca, anh nóng không? Em đi mua đồ uống lạnh cho anh.”
Bạch Mạch cười xấu xa nói:
“Kỳ thật em muốn hỏi xem hai người họ tiến triển như thế nào rồi đúng không? Yêu nhau như chó với mèo. Thật thú vị.”
Mặt của Đàm Phá Lãng lập tức tái nhợt, cậu nhìn thoáng qua bộ dạng nổi bão của Diệp Từ, sau đó vội vàng quay đầu thật cẩn thận hỏi Bạch Mạch:
“Nếu em hỏi như vậy thì sao?”
Bạch Mạch ngẩng đầu suy nghĩ một hồi.
“Cân nhắc lâu vậy sao?”
“Anh chỉ nghĩ chị ấy sẽ dùng cách gì để giết chú thôi.”
Bạch Mạch thoải mái nhún vai nói. Giống như chuyện này chẳng hề liên quan tới mình
Hiển nhiên, Diệp Từ không phải loại người thứ nhất. Tuy rằng nhiệm vụ này rất oái oăm, người giao nhiệm vụ cũng rất đê tiện, ngay cả người trả nhiệm vụ cũng rất oái oăm. Nhưng như thế không có nghĩa là Diệp Từ sẽ chấp nhận chịu thua. Trong từ điển sống của cô không có cụm từ đó. Cô nhảy khỏi người Lão Tứ đi xung quanh xem xét kỹ bia mộ vài vòng. Cuối cùng cũng tìm ra manh mối, đó là một phiến đá phủ một lớp đất mỏng phía sau bia mộ. Phiến đá cũng không phải là mới, do quá trình phong hoá mạnh mẽ ở Đồi Đao Phong khiến Diệp Từ khó mà phán đoán được niên đại của nó. Nhưng quan trọng hơn là trên phiến đá đó có hằn mọt vết lõm tương tự khối huân chương trong tay cô.Nếu đến bây giờ còn không nghĩ ra thì Diệp Từ thật nghi ngờ chỉ số IQ của mình.
Điều này đã rõ rành rành, nhưng trên TV khi nhân vật gặp tình huống này thì phải mất một thời gian hồi tưởng. Chỉ có thể trách biên kịch đã hạ thấp IQ của nhân vật. A, ta chỉ muốn nói rằng đừng coi độc giả như kẻ ngốc được không?......
A, được rồi, ta lạc đề mất rồi.Chúng ta nên quay về với vấn đề của Diệp Từ thì hơn. Sau khi Diệp Từ phát hiện vết lõm này, lập tức lấy huy chương trong hành lí và tra vào. Sau đó cô liền ngồi xổm xuống trước bia mộ bia im lặng chờ đợi. Dựa theo hiểu biết của cô đối với phim truyền hình, điện ảnh, trong tiểu thuyết đủ loại cẩu huyết, phía sau hẳn là động đất xảy ra. Sau đó, một tảng đá lớn di chuyển lộ ra một động tối om làm cho người ta không rét mà run. Hoặc là, đột nhiên xuất hiện sấm sét, mưa sa gió giật. Tiếp đó, bảo bối kinh thế thưởng cho người đã phát hiện.
Liệu trong trò chơi này có mấy chi tiết hoang đường ấy không? Diệp Từ liền ngồi xổm xuống đó lẳng lặng chờ.
1 phút trôi qua, yên tĩnh.
Hai phút trôi qua, vẫn yên tĩnh.....
5 phút trôi qua, chẳng có chuyện gì xảy ra.......
10 phút trôi qua, vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra. Diệp Từ nổi giận. Đùa nhau à. Tuy rằng trên TV có mấy tình tiết hoang tưởng nhưng đây lại không có càng khiến việc này thêm kì quái, càng làm cho người ta phẫn nộ?
Ngực Diệp Từ như bị thiêu đốt. Cô đứng lên,híp mắt lạnh nhạt nhìn tấm bia mộ kia. Cô nghĩ nếu mình là nam nhân thì cô sẽ cởi thắt lưng ra kéo khóa quần xuống sau đó lấy ra “...”(OMG) rồi tiểu tiện lên tấm bia mộ này cho bõ ghét. Nhưng cô là nữ nhân không có thứ đó nên cô chỉ có thể hung hăng đạp lên bia mộ, hung tợn nói:
“Này, cái thứ tên Bella kia! Mặc kệ ngươi sống hay chết hay là bia mộ nếu ngươi không mau hiện thân thì ta sẽ xới tung nơi này lên”
Nhưng đáp lại Diệp Từ chỉ là tiếng gió hung mãnh của Đồi Đao Phong. Gió gào thét bên tai Diệp Từ như muốn cười nhạo cô khiến cô càng thêm phẫn nộ. Cô biết trước đây cô thường hay trêu đùa ác ý với người khác nhưng bản thân lại chưa từng gặp phải nên cũng chẳng có chút áy náy nào. Đến khi gặp phải Diệp Từ mới thấy mấy gã bày ra trò này nên bị dìm lồng heo mới đúng, đặc biệt là cái tên Vọng Giang Nam kia.
Vọng Giang Nam đang ngồi lập trình thì bỗng thấy một cơn gió lạnh thổi qua sống lưng khiến hắn run rẩy đánh rơi cả tách trà trên tay. Ba một tiếng, tứ phân ngũ liệt. Ở nơi đại sảnh phòng thiết kế của Vận Mệnh ồn ào như vỡ chợ thì âm thanh đó chẳng khíên người ta mấy để tâm. Có mỗi người đồng nghiệp ngồi bên cạnh Vọng Giang Nam là chú ý, hắn nhìn nhìn Vọng Giang Nam, sau đó nói:
“Điên? Nóng muốn chết mà còn rùng mình, ngươi động kinh à?”
Vọng Giang Nam có chút khó hiểu , anh sờ sờ cái trán của mình, không có nóng mà cũng chẳng thấy dấu hiệu của cảm lạnh. Vì thế anh lắc đầu, không thèm để ý nói:
“Không có gì, chắc là bị sốt rét.”
“Không phải ngươi bị người ta đánh vào đầu ngu đi rồi đấy chứ.”
Tên kia cười xấu xa hỏi.
“Đi chỗ khác chơi, ta mà bị ngu đi thì ngươi đã chết mấy ngàn đời rồi.”
Vọng Giang Nam chắc chắn không tin tưởng lời nói của hắn. Hai người nói qua nói lại một hồi sau đó lại vùi đầu vào viết chương trình. Việc này chỉ như nốt nhạc đệm giữa ngày hè chói chang chẳng khiến ai chú ý. Ngoài cửa sổ ve kêu, ánh mặt trời xán lạn đến mức làm cho người ta bắt đầu bực bội.
Diệp Từ là người nói một là một nói hai là hai, nếu cái thứ tên Bella kia còn không chịu ra mặt làm cho nhiệm vụ của cô không thể hoàn thành thì cô liền làm tới cùng, trực tiếp tìm một thanh binh khí dài định đem bán ra bắt đầu đào mộ. Lão Tứ ngồi một bên tò mò nhìn Diệp Từ. Khi nó hiểu cô định khai quật ngôi mộ này lên thì lại cực kì sung sướng chạy tới hỗ trợ. Nó dùng móng vuốt hung hăng đào bới.
Mộ phần này không sâu cho nên ,chẳng bao lâu Diệp Từ cũng đã thấy được quan tài. Quan tài rất là đơn sơ kiểu dáng càng bình thường, nom chẳng khác nào bó củi. Lúc Diệp Từ còn đang xem xét kĩ lưỡng cỗ quan tài để tránh xảy ra sai sót thì Lão Tứ bỗng gỉơ tính trẻ con dùng móng vuốt to lớn của mình cào lên nắp quan tài không hề chắc chắn. Sau đó.....
.Sau đó quan tài kia lập tức kêu răng rắc rồi vỡ vụn.Lão Tứ bỗng nhiên cực kì hưng phấn, loại này thanh âm này rất giống với tiếng cành cây khô bị giẫm lên ở rừng rậm của nó. Đối với kẻ lâu rồi chưa đi vào rừng rậm nguyên thủy như Lão Tứ thì thanh âm này thật sự đã gợi lên nỗi nhớ quê hương của nó. Nó cao hứng đến mức nhảy chồm chồm lên giống như đang múa. Thế nhưng mặt của Diệp Từ lại đen thui. Chuyện khiến cô phát điên lên -- Lão Tứ lại phá nát cái quan tài bằng mấy cái móng vuốt ác ôn của nó.
“Lão Tứ”
Tuy rằng Diệp Từ đào mộ người khác, nhưng khiến người ta thi cốt vô tồn. Trong chuyện này bao nhiêu tội lỗi thiên cổ là Lão Tứ nuốt trọn cả.
“Ngô?"
Lão Tứ lườm Diệp Từ, trong ánh mắt tràn ngập không vui. Nó đang trắng trợn chỉ trích Diệp Từ phá hư hứng thú của nó.
“Không được! Quay trở về cho ta”
Diệp Từ chẳng có biểu cảm gì. Đối với sự kiêu ngạo của Lão Tứ thì chẳng có gì là lạ. Nó vừa giương oai với Diệp Từ vừa dùng móng vuốt liên tục cào lên quan tài. Thừa dịp Diệp Từ không có chú ý, nó đem móng vuốt cào xuống tạo thành những âm thanh “Răng rắc"......
“Lão Tứ”
Diệp Từ hét rầm lên, lỡ trong đó có thứ gì tốt mà vỡ mất thì uổng lắm.
“A mặt của ta”
Một tiếng hét rầm trời vang lên đồng thời với Diệp Từ. Thanh âm kia vang vọng nhưng có thể nhận ra đó là giọng của con gái. Mà thanh âm này từ đâu ra? Diệp Từ ngẩn ra, đến cả Lão Tứ- kẻ khởi xướng cũng vậy. Nó đứng yên tại chỗ, cúi đầu ngửi ngửi cái quan tài đã rách mướp kia tỏ vẻ rất tò mò. Diệp Từ chỉ lẳng lặng nhìn nắp quan tài, bởi vì vừa rồi cô thấy có mảnh quan tài hơi động đậy.
Thật rùng rợn. Cả cô và Lão Tứ đều nhìn thấy có một cô gái mặc váy trắng cơ thể của cô ta nửa trong suốt, vừa thấy đã biết không phải người. Tóc của cô có hơi rối, vừa bước ra đã khóc rống lên:
“Khuôn mặt như hoa như ngọc, mĩ mạo vô song của ta sao lại bị người khác chà đạp thê thảm thế này? Ta không muốn sống nữa, không muốn sống nữa”
Khóc lóc đến mức này khiến Diệp Từ thấy đầu mình quay mòng mòng tại sao mọi chuyện xảy ra đều quái dị và rùng rợn như thế? Ở phía Bắc Đồi Núi Đao Phong lạnh lẽo và vắng tanh tự nhiên lại có một nấm mồ thấp thấp, một cổ quan tài mục nát còn có một cô gái không ngừng khóc nháo..... Không, là nữ quỷ mới đúng. Cái quái gì vậy? Đây là phim kinh dị sao? Hay là ở trong phim trinh thám? Là văn nghệ hài kịch à? Phải mất một hồi lâu Diệp Từ mới có thể lý giải ngọn nguồn việc này. Đối mặt với nữ quỷ đang lăn lộn khóc lóc om sòm, Diệp Từ nhẹ nhàng hắng giọng, sau đó bình tĩnh hỏi:
“Ngươi là Bella sao?”
Đại khái vì hình thể Lão Tứ quá lớn nên nữ quỷ không hề phát hiện ra còn có một người khác tồn tại. Diệp Từ nói thêm một lần nữa cô ta mới để ý Diệp Từ, đánh giá hồi lâu mới ngơ ngơ nói: “Ngươi chui từ chỗ nào ra thế?”
Diệp Từ có chút phát điên. Cái gì mà chui từ chỗ nào ra. Diệp Từ phải mất nửa ngày hỏi đông hỏi tây rốt cục nữ quỷ này cũng chịu thừa nhận mình chính là Bella. Cô ta là tâm phúc của Andrea, ở đây trông coi kho báu cho hắn nhưng mà cô ta đã chết từ lâu rồi. Bạn của cô ta dựng mộ cho cô ở đây sau đó mở một doanh địa cách đây không xa. Diệp Từ liền hiểu ngay, thì ra cái doanh địa tiếp tế kỉa dưới trướng của thổ phỉ Dolan...... Chuyện này thật rắc rối.
Khi Diệp Từ đưa tấm huân chương cho Bella, cô ta lại nhìn nó rõ lâu sau mới xấu hổ nói:
“Đây là cái gì?”
Đây là cái gì?Diệp Từ tưởng ngửa mặt lên trời thét dài, "...", là ai thiết kế nhiệm vụ này? "..." là ai thiết kế ra NPC này, sao không đưa cho cô một thanh đao tự kết liễu đi cho rồi.
“Đây là thứ mà Andrea nhờ ta giao cho ngươi.”
Diệp Từ hít sâu mấy hơi ổn định lại tâm tình duy trì ngữ điệu hòa nhã để đáp lại Bella.
“Andrea đưa cho ta?”
Bella buồn rầu nhìn cái huân chương kia nửa ngay mới đáp lại Diệp Từ:
“Ngươi để ta nhớ lại đã, được không?”
"..." Diệp Từ thật là muốn bốc hỏa, sao lại khổ thế này? Cô chỉ muốn lĩnh thưởng của giai đoạn hai trong nhiệm vụ thôi mà tại sao lại phải cho cả thời gian để nhớ lại nữa, cứ như là quốc gia đại sự ấy? Ngay tại thời điểm Diệp Từ muốn phun ra mấy lời đó thì kênh mật ngữ vang lên giọng của Bạch Mạch:
“Này nhiệm vụ sử thi rắc rối ấy của em đã xong chưa?”
“Nếu xong nhanh như vậy thì đã không gọi là nhiệm vụ sử thi rồi.”
Trong giọng điệu của Diệp Từ nồng nặc mùi thuốc súng tựa như chỉ cần một đốm lửa nhỏ cũng khiến nó phát nổ.
“Làm sao vậy? Nghe khẩu khí của em giống như rất khó chịu.”
Bạch Mạch thuận miệng hỏi một câu thôi ai ngờ lại được nghe tiếng rít gào kể khổ của Diệp Từ. Anh vừa nghe vừa nghĩ quả nhiên Diệp Từ bị nhiệm vụ này bức cho điên rồi. Bằng không với người luôn cẩn trọng như cô sao có thể luống cuống đến mức này.
“Vậy thì em cứ cho cô ta thời gian, chúng ta cứ đánh phó bản cái đã. Dù sao vật phẩm nhiệm vụ chẳng ai mó tay tới được, em yên tâm đi”
Nghe xong Diệp Từ rít gào, Bạch Mạch rất có lương tâm, ra một chủ ý khá ổn.
“Nghĩ mà xem, kiểu gì ngày mai tới cô ta vẫn chưa nghĩ ra đâu mà. Huống chi đó là nữ quỷ, em nên biết rằng trí nhớ của nữ quỷ chẳng tốt tẹo nào.”
“Được rồi, đành phải chấp nhận thôi chứ biết làm thế nào.”
Tuy rằng Diệp Từ vẫn muốn hạ gục Bella nhưng chuyện tới nước này, cô chỉ còn cách đi theo Bạch Mạch đánh phó bản. Hôm đó nhóm đi hạ phó bản cực kì thuận lợi, không quá 10 giờ đã xong. Cả đoàn ai cũng có được trang bị vừa ý, giai đại vui mừng. Ra khỏi bản sao, Diệp Từ đi thẳng đến Đồi Đao Phong, muốn xem xem cái tên kia Bella đã nghĩ xong chưa. Nhưng khi đến Đồi Đao Phong, lại phát hiện Bella vẫn đang ngồi im ở đó nhìn chằm chằm khối huân chương kia, vẻ mặt buồn rầu. Vừa thấy biểu tình này Diệp Từ nghĩ cô ta căn bản là bất ngờ với những việc vừa xảy ra. Nhưng cô vẫn không cam lòng hỏi:
“Bella, cô có nhớ ra điều gì không?”
“Chưa. Ta vừa mới vừa mới bắt đầu nghĩ lại, ta đã chết vài thập niên rồi sao mà nhớ ra nhanh như thế. Chuyện này với ta quá xa xôi......”
Thừa dịp Bella chưa kịp cằn nhằn Diệp Từ vội vàng khoát tay ra dấu dừng lại, cô cười khổ.
“Được rồi, Bella, ngươi cứ tiếp tục nghĩ lại đi, có thời gian ta sẽ tới thăm ngươi.”
“Ừ, ngươi cứ đi đi. Ta phải tiếp tục suy nghĩ đây.”
Diệp Từ nhìn NPC thần kinh này một lần nữa rồi không lưu tình chút nào xoay người bước đi. Về tới Hồng Hồ thành, logout.
Bạch Mạch cùng Đàm Phá Lãng đã dùng xong buồng vệ sinh. Hình như Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan còn ở trong trò chơi, cho nên cô liền đi vào tắm rửa. Diệp Từ tự xưng là người nhanh nhẹn nhưng khi tắm xong đã thấy Diệp Nam Thiên cùng Tả Hiểu Lan ngồi ở trong phòng khách không biết nói chuyện gì đó với nhau mà cười hớ hớ.
“Cha mẹ, hai người logout rồi à?”
Diệp Từ một bên lau tóc vừa đi vào phòng khách, thấy trước mặt mỗi người có một chén canh ngân nhĩ ướp lạnh. Tả Hiểu Lan vẫy vẫy tay:
“Tiểu Từ, lại đây. Uống giải khát rồi đi ngủ.”
Diệp Từ đi đến bàn trà chậm rãi uống canh, mà Tả Hiểu Lan cùng Bạch Mạch, Đàm Phá Lãng và Diệp Nam Thiên thảo luận về trò chơi. Dù sao vợ chồng họ cũng là người mới chơi, tuy rằng Bạch Mạch và Đàm Phá Lãng đều là trẻ con nhưng kiến thức về game nhiều hơn nên họ cũng không ngại học hỏi kẻ dưới. Diệp Từ vừa nghe bọn họ thảo luận vừa uống canh ngân nhĩ. Cô cảm thấy cuộc sống như vậy thực hạnh phúc, tựa như tất cả những điều tốt đẹp nhất tụ họp lại. Nhớ kiếp trước cuộc sống của cô chưa bao giờ nhiều màu sắc như thế.
“Đúng rồi, Tiểu Từ, ngày mai con và Bạch Mạch dậy sớm một chút nhé.”
“Để làm gì ạ?”
Diệp Từ tò mò nhìn Tả Hiểu Lan, hiện tại đang nghỉ hè mà cô lại không có thói quen ngủ nướng nhưng cha mẹ rất thoải mái với cô và Bạch Mạch, buổi sáng cũng không gọi dậy sớm nhưng Đàm Phá Lãng vẫn bị bắt dậy sớm ôn bài. Việc này khiến Đàm Phá Lãng ai oán nhưng mà ai bảo cậu mới học cấp ba chứ.....
“Phá Lãng sắp khai giảng, các con đưa em tới trường học, tiên thể họp phụ huynh luôn.”
Đáng lẽ ra việc này cha mẹ thường làm nhưng hai người quá mải mê trong trò chơi nên liền vứt mấy việc này sang cho bọn trẻ.
“Không được đâu! Mẹ, con có phải phụ huynh đâu.”
Diệp Từ chỉ cảm thấy một đàn quạ bay qua đỉnh đầu, vô luận là ở trong trò chơi hay là ở ngoài trò chơi.
“Các con là anh chị thì cũng coi như là phụ huynh. Hơn nữa trước khi nghỉ hè, mẹ đã trao đổi với giáo viên chủ nhiệm, thành tích của Phá Lãng tốt lắm, biểu hiện ở trường học cũng không tồi. Các con chỉ cần ngồi cho có mặt là được.”
Tuy Tả Hiểu Lan không đi họp phụ huynh nhưng không có nghĩa là bà không quản Đàm Phá Lãng. Tả Hiểu Lan quản con cái rất tốt, tất cả hành động đều vì tốt cho con. Nghe nói thế, cả Diệp Từ và Đàm Phá Lãng cùng đen mặt lại. Cậu còn tưởng rằng Tả Hiểu Lan vì chơi trò chơi mà buông lỏng cho mình. Ai ngờ gừng càng già càng cay, thì ra mọi chuyện đều bị quản chặt......
“Làm sao? Các con không thích à?”
Tả Hiểu Lan nói xong, lại thấy cả ba đứa nhỏ trầm mặc, liền nhướng mày trừng mắt định ép buộc.
“Không có.”
Ba người lập tức lắc đầu rất ăn ý, sau đó trăm miệng một lời trả lời. Tả Hiểu Lan rất hài lòng, vì thế thưởng cho mỗi người một chén canh đậu xanh ướp lạnh.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Từ cùng Bạch Mạch đã bị Tả Hiểu Lan thúc giục bọn họ rửa mặt ăn cơm, sau đó nhanh chóng đi, bằng không Đàm Phá Lãng sẽ bị trễ giờ. Sau khi ba người bị đóng gói ném ra ngoài cửa, Diệp Từ vẫn còn đang ngái ngủ. Ngáp một cái rõ to, Diệp Từ nhìn Đàm Phá Lãng nói:
“Này! Các em khai giảng sớm thế,mới hết nửa kì nghỉ hè thôi mà”
"Đúng thế, không để cho chúng ta được buông lỏng một chút.”
Đàm Phá Lãng cũng ngáp một cái:
“Thật không biết khi nào Trung Quốc mới không làm quá lên đây.”
Bạch Mạch vặn eo:
“Được rồi, chú đang mơ đấy à? Quy định này đã có từ 70 năm trước, cũng chính là đời ông bà của chúng ta đó. Chú tưởng muốn hủy bỏ là hủy bỏ sao.”
“Người già làm việc của người già chứ.”
Diệp Từ vỗ vỗ bả vai Đàm Phá Lãng:
“Em không nên nghĩ đến mấy chuyện không thực tế kia mà nên học cho tốt. Cố gắng chịu thêm một năm nữa là được tự do.”
“Giống như hai anh chị sao?”
"Ừ, không khác nhau là mấy.”
Bọn họ vừa đi vừa nói chuyện phiếm, không khí vui vẻ hòa thuận. Bởi vì từ nhà Diệp Từ đến trường của Đàm Phá Lãng có hơi xe cho nên, ba người liền chờ xe buýt. Hôm nay là ngày trường cấp ba khai giảng. Tuy rằng không phải giờ cao điểm nhưng đối mặt với thủy triều người đi làm cũng khiến ba người có chút cảm thán, cuộc sống này thật không dễ dàng.
Cuối cùng cũng đến trường học của Đàm Phá Lãng. Nơi báo danh đã xếp mấy hàng dài. Trường này là trường điểm của tỉnh nên học sinh muốn nhập học cũng rất nhiều. Vậy nên thời điểm này rất hỗn loạn. Năm đó Diệp Từ cũng tốt nghiệp từ trường này ra nhưng nghĩ lại thật xa xôi, dù sao đó cũng là chuyện của kiếp trước. Cô đứng ở cuối hàng tặc lưỡi:
“Mẹ ơi, trường của em học không thu tiền à?”
“Em học miễn phí sao?”
Đàm Phá Lãng trợn mắt với Diệp Từ:
“Trường em thu nhiều tiền mới đúng.”
“Nhiều người như vậy thật giống hệt mấy đợt giảm giá ở trung tâm mua sắm.”
Bạch Mạch nhớ không mấy rõ ràng thời điểm này khi anh học cấp ba nhưng khi đó anh không phải người đứng xem nên giờ mới biết lúc này đông đến nhường nào. Ba người tìm một hàng khá ít người vừa xếp hàng vừa thảo luận về trò chơi.
“Phá Lãng, chú đi học chắc không thể chơi trò chơi được, đúng không?”
Bạch Mạch là hội trưởng cũng là anh trai, hỏi như vậy ngoài quan tâm tình hình học tập của Đàm Phá Lãng còn sắp xếp cho công hội. Thiên Thiên Hướng Thượng không hề biết trước đây Đàm Phá Lãng là một đạo tặc vĩ đại nên năng lực không bàn cãi. Sau khi Đàm Phá Lãng đến, năng lực bộc lộ trong phó bản khiến cả công hội cực kì tán dương. Trong một công hội hay trong một đội ngũ, việc sở hữu một đạo tặc vĩ đại khiến khả năng sống sót của đoàn đội cũng được nâng lên. Nên sự xuất hiện của cậu với Thiên Thiên Hướng Thượng mà nói, chẳng những có thể giúp công hội, hơn nữa cậu còn có thể chỉ bảo kinh nghiệm của mình cho đạo tặc khác trong công hội. Bây giờ cậu khai giảng thì vị trí của cậu ta thì phải làm sao? Bạch Mạch đang rất đau đầu về vấn đề này. Diệp Từ tự nhiên cũng hiểu được suy nghĩ của Bạch Mạch, mà Đàm Phá Lãng lại càng hiểu được, hắn thở dài một hơi:
“Mạch ca, em là học sinh cấp ba, anh không thể trông chờ em login mỗi ngày được. Cho dù ở ký túc xá của em có mũ giáp nhưng mà chương trình học nặng lắm. Em chỉ có thể login 3 tiếng đồng hồ vào ngày cuối tuần.”
“Anh biết anh biết, cho nên anh mới đau đầu.”
Bạch Mạch gật gật đầu, sau đó nói với Đàm Phá Lãng:
“Được rồi, chú đừng lo lắng. Em cứ học tốt đi. Chuyện đó để bọn anh lo.”
Diệp Từ cũng nói: “Ừ, chuyện này em không phải lo, Phá Lãng chăm chỉ học là tốt rồi. Nếu thi học kì mà không tốt, không thể chơi trò chơi là việc nhỏ, chỉ sợ tương lai cũng không yên bình với mẹ đâu......”
Đột nhiên trong đầu mỗi người hiện lên bộ dạng nổi bão của Tả Hiểu Lan...... Đáng sợ.
“Đúng rồi, Từ tỷ, chị cảm thấy Lưu Niên là người như thế nào?”
Không hiểu sao Đàm Phá Lãng lại nhắc tới Lưu Niên.
“Lưu Niên?”
Diệp Từ hơi hơi sửng sốt, sau đó ngạc nhiên nhìn Đàm Phá Lãng.
"Sao em đột nhiên lại hỏi chuyện này?”
“À......”
Đàm Phá Lãng hơi mất tự nhiên,, cậu không thể nói cho Diệp Từ chuyện cậu và Lưu Niên cùng công hội. Cậu cười khan vài tiếng:
“Ta thấy biểu hiện của hai người rất mờ ám cho nên muốn hỏi xem hai người liệu có là......”
“Chú em......Cậu thật có tiềm năng hóng hớt.”
Bạch Mạch gật gật đầu, vẻ mặt tán dương nhìn Đàm Phá Lãng:
"Anh thật không ngờ chú lại để tâm đến mấy chuyện này. Chú đúng là thần hóng hớt chuyển thế.”
Diệp Từ chỉ híp mắt nhìn nụ cười gian của Bạch Mạch. Cô thản nhiên nhìn Đàm Phá Lãng:
“Chú rất muốn biết.sao?”
Thấy biểu cảm của Diệp Từ dù cho Đàm Phá Lãng mười lá gan cậu cũng không dám gật đầu. Cậu liên tục xua tay:
“Không có, không có, em chỉ hỏi thế thôi. Hai người đều là đại thần cho nên......Rất dễ liên tưởng đến......”
Cậu càng giải thích thanh âm càng nhỏ, cuối cùng thành lí nhí.
“Hắn chính là tên khốn nạn. Ta nhất định phải giết hắn. Luân bạch hắn.”
Diệp Từ đen mặt nghiến răng nghiến lợi. Bộ dáng kia còn khủng bố hơn Atula ngàn lần. Đàm Phá Lãng sắc mặt xanh mét, hắn vội vàng nhìn Bạch Mạch cầu cứu. Cậu biết sai rồi, cậu sẽ không bao giờ đề cập đến cái vấn đề ấy. Hơi ngoái đầu nhìn Diệp Từ vẫn đang hừng hực lửa giận, Đàm Phá Lãng quyết định tạm thời không đi trêu chọc tên sát tinh này nữa. Quay qua nói với Bạch Mạch:
“Mạch ca, anh nóng không? Em đi mua đồ uống lạnh cho anh.”
Bạch Mạch cười xấu xa nói:
“Kỳ thật em muốn hỏi xem hai người họ tiến triển như thế nào rồi đúng không? Yêu nhau như chó với mèo. Thật thú vị.”
Mặt của Đàm Phá Lãng lập tức tái nhợt, cậu nhìn thoáng qua bộ dạng nổi bão của Diệp Từ, sau đó vội vàng quay đầu thật cẩn thận hỏi Bạch Mạch:
“Nếu em hỏi như vậy thì sao?”
Bạch Mạch ngẩng đầu suy nghĩ một hồi.
“Cân nhắc lâu vậy sao?”
“Anh chỉ nghĩ chị ấy sẽ dùng cách gì để giết chú thôi.”
Bạch Mạch thoải mái nhún vai nói. Giống như chuyện này chẳng hề liên quan tới mình
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Sống lại
- Quyển 1 - Chương 2: Công Tử U
- Quyển 1 - Chương 3: Mở ra chi hệ nhiệm vụ
- Quyển 1 - Chương 4: Biết BUG
- Quyển 1 - Chương 5: Đến thời gian đăng nhập?
- Quyển 1 - Chương 6: Sói đen không biết khách khí
- Quyển 1 - Chương 7: Ôn Khai Thủy
- Quyển 1 - Chương 8: Người sói Lang Y Nhân
- Quyển 1 - Chương 9: Người quen cũ
- Quyển 1 - Chương 10: Nếu bạn tìm được bản đồ thì…
- Quyển 1 - Chương 11: Vạ lây
- Quyển 1 - Chương 12: Bản kỹ năng nghịch thiên
- Quyển 1 - Chương 13: Bảng xếp hạng
- Quyển 1 - Chương 14: Tín nhiệm là một loại năng lực cao cấp
- Quyển 1 - Chương 15: Hắc Sơn sào huyệt
- Quyển 1 - Chương 16: Thiên Sơn Tà Dương
- Quyển 1 - Chương 17: Thần bí nhẫn
- Quyển 1 - Chương 18: Sủng vật sinh ra!
- Quyển 1 - Chương 19: Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn!
- Quyển 1 - Chương 20: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (1)
- Quyển 1 - Chương 21: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (2)
- Quyển 1 - Chương 22: Minh Nguyệt Tinh
- Quyển 1 - Chương 23: Khai giảng !
- Quyển 1 - Chương 24: Chiến Thiên Hạ
- Quyển 1 - Chương 25: Hoang Sa Hạt (Bò cạp Hoang Sa)
- Quyển 1 - Chương 26: Kim châm lừa gạt
- Quyển 1 - Chương 27: Chăm Sóc Khách Hàng số 094
- Quyển 1 - Chương 28: Khổng Tước Lam
- Quyển 1 - Chương 29: Công dân Thành Hồng Hồ
- Quyển 1 - Chương 30: Đội dự bị
- Quyển 1 - Chương 31: Dựa vào đâu?
- Quyển 1 - Chương 32: Thông quan! Hầm Ngục Tàn Khốc!
- Quyển 1 - Chương 33: Biến đi cho trời quang đãng
- Quyển 1 - Chương 34: Phiêu Phiêu Diêu Diêu
- Quyển 1 - Chương 35: First kill Dã Trư Vương
- Quyển 1 - Chương 36: Game thủ là gì
- Quyển 1 - Chương 37: Thạch Hoa Quả
- Quyển 1 - Chương 38: Nhiệm vụ ‘hố cha’
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô
- Quyển 1 - Chương 40: Bị tập kích
- Quyển 1 - Chương 41: Đại lục khác
- Quyển 1 - Chương 42: Tranh giành ngôi đầu bảng
- Quyển 1 - Chương 43: Khai hoang Ky Giáp Trận
- Quyển 1 - Chương 44: Cao thủ phá hoại
- Quyển 1 - Chương 45: Ky Giáp Trận! Ngũ giáp!
- Quyển 1 - Chương 46: Chỉ cần pháo bắn chuẩn là được
- Quyển 1 - Chương 47: Chỉ huy đoàn 1
- Quyển 1 - Chương 48: Đoàn 1, ngũ giáp
- Quyển 1 - Chương 49: Vào Đông ôn tuyền
- Quyển 1 - Chương 50: Ngạnh Giáp Cự Quy
- Quyển 1 - Chương 51: Cô gái trẻ tuổi non dại nào chưa từng yêu lầm một tên cặn bã
- Quyển 1 - Chương 52: 1vs5? Hay 5vs1?
- Quyển 1 - Chương 53: Quá khứ tựa mây trôi
- Quyển 1 - Chương 54: Bạch Mạch
- Quyển 1 - Chương 55: Mạch Thủy Thâm
- Quyển 1 - Chương 56: Điều quan trọng là có đối với cậu tốt không
- Quyển 1 - Chương 57: Khắc tinh của người máy
- Quyển 1 - Chương 58: Thời cơ chưa tới
- Quyển 1 - Chương 59: Tự dung lại thành Tổng chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 60: Phế Tích Rét Lạnh
- Quyển 1 - Chương 61: Bắt đầu diệt đoàn
- Quyển 1 - Chương 62: Chỗ khó rắc rối
- Quyển 1 - Chương 63: Lại tập hợp
- Quyển 1 - Chương 64: Tranh chức chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 65: [Thiên Thiên Hướng Thượng] Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước
- Quyển 1 - Chương 66: Độ khó Ác Mộng
- Quyển 1 - Chương 67: Phó bản [1]
- Quyển 1 - Chương 68: Phó bản [2]
- Quyển 1 - Chương 69: Hoa khai hai đóa
- Quyển 1 - Chương 70: Thung lũng Mạc Nhược
- Quyển 1 - Chương 71: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 1 - Chương 72: Vũ lạc thuật
- Quyển 1 - Chương 73: Mục Địch Du Dương
- Quyển 1 - Chương 74: Tu viện Buren
- Quyển 1 - Chương 75: Tế Đàn
- Quyển 1 - Chương 76: Thánh đường
- Quyển 1 - Chương 77: Quái vật công thành
- Quyển 1 - Chương 78: Thỉnh cầu của Fante Lopher
- Quyển 1 - Chương 79: Anh hùng
- Quyển 1 - Chương 80: Cao thủ đều đi ra từ cõi chết
- Quyển 1 - Chương 81: Không thể buông tha
- Quyển 1 - Chương 82: Kẻ mạnh thắng!
- Quyển 1 - Chương 83: Trò chơi và nhân sinh
- Quyển 1 - Chương 84: Sake Gaer
- Quyển 1 - Chương 85: Bố mẹ cũng muốn chơi game?
- Quyển 1 - Chương 86: Vũ Long Đại Chiến
- Quyển 1 - Chương 87: Viên gạch
- Quyển 1 - Chương 88: Quả bom màu trắng
- Quyển 1 - Chương 89: Sáng Thế Kỉ
- Quyển 1 - Chương 90: Thắng lợi cuối cùng
- Quyển 1 - Chương 91: Quyết đấu
- Quyển 1 - Chương 92: Năm mới vui vẻ
- Quyển 1 - Chương 93: Chướng ngại của Thợ săn
- Quyển 1 - Chương 94: Thợ săn Antony
- Quyển 1 - Chương 95: Garrison nửa mắt
- Quyển 1 - Chương 96: Burning crack
- Quyển 1 - Chương 97: Thu phục! Sinh vật cấp sử thi!
- Quyển 1 - Chương 98: Nghe lén
- Quyển 1 - Chương 99: Đánh lén
- Quyển 1 - Chương 100: Dương Vũ Hồng Trần
- Quyển 2 - Chương 1: Đàm Phá Lãng
- Quyển 2 - Chương 2: Bi thương là chuyện của mình
- Quyển 2 - Chương 3: Công hội tuyên chiến
- Quyển 2 - Chương 4: Chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 5: Không có tiền a ~~
- Quyển 2 - Chương 6: Lần đầu khai hoang
- Quyển 2 - Chương 7: Phó bản đang tiến hành
- Quyển 2 - Chương 8: Khanh vốn là tặc
- Quyển 2 - Chương 9: Ai? Em
- Quyển 2 - Chương 10: Việc xong rũ áo ra đi
- Quyển 2 - Chương 11: Che dấu công và danh [1]
- Quyển 2 - Chương 12: Che dấu công và danh [2]
- Quyển 2 - Chương 13: Vì sao không thể bị trộm?
- Quyển 2 - Chương 14: Chúng ta là người một nhà
- Quyển 2 - Chương 15: Mục tiêu
- Quyển 2 - Chương 16: Boss rắc rối
- Quyển 2 - Chương 17: First Kill! Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh!
- Quyển 2 - Chương 18: Trao đổi
- Quyển 2 - Chương 19: Bất Cật Tố
- Quyển 2 - Chương 20: Hợp đồng bán mình 10 năm
- Quyển 2 - Chương 21: Kiểm định sư trẻ tuổi
- Quyển 2 - Chương 22: Lam Quang Bãi Biển
- Quyển 2 - Chương 23: Vừa ăn cướp vừa la làng
- Quyển 2 - Chương 24: Người tính không bằng trời tính
- Quyển 2 - Chương 25: Hải cảng không một bóng người
- Quyển 2 - Chương 26: Bảo tàng Vịnh kho báu
- Quyển 2 - Chương 27: Mảnh nhỏ của bản đồ Doul
- Quyển 2 - Chương 28: Hoàn thành thăm dò
- Quyển 2 - Chương 29: Một ngày này
- Quyển 2 - Chương 30: Đánh chết
- Quyển 2 - Chương 31: Lui
- Quyển 2 - Chương 32: Hồng Môn Yến [1]
- Quyển 2 - Chương 33: Hồng Môn Yến [2]
- Quyển 2 - Chương 34: Hồng Môn Yến [3]
- Quyển 2 - Chương 35: Quan hệ xã hội chết tiệt
- Quyển 2 - Chương 36: Dừng ở đây thôi
- Quyển 2 - Chương 37: Sơn động Tbilisi
- Quyển 2 - Chương 38: Túc địch
- Quyển 2 - Chương 39: Mở phó bản
- Quyển 2 - Chương 40: Bắt đầu chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 41: Đối mặt
- Quyển 2 - Chương 42: Người đầy dã tâm
- Quyển 2 - Chương 43: Quyết đấu
- Quyển 2 - Chương 44: Anh đây là đang hố người khác
- Quyển 2 - Chương 45: Chuẩn bị chiến phó bản mới
- Quyển 2 - Chương 46: Nhiệm vụ cấp Sử thi
- Quyển 2 - Chương 47: Thỉnh cầu
- Quyển 2 - Chương 48: Bạn bè
- Quyển 2 - Chương 49: Quá đáng
- Quyển 2 - Chương 50: Đoạn tuyệt
- Quyển 2 - Chương 51: Lên đường bình an
- Quyển 2 - Chương 52: Nguyệt Thanh Khâu
- Quyển 2 - Chương 53: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [1]
- Quyển 2 - Chương 54: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [2]
- Quyển 2 - Chương 55: Kiên trì chỉ vì lợi thế không đủ
- Quyển 2 - Chương 56: Liễu Sơ Cuồng
- Quyển 2 - Chương 57: Lão Nhất Phế Tích Tòa Thành
- Quyển 2 - Chương 58: Ám Mục Thạch Hoa Quả ra đời
- Quyển 2 - Chương 59: First Kill? Ngũ giáp?
- Quyển 2 - Chương 60: Sụp hố Lão Nhị
- Quyển 2 - Chương 61: Kinh hỉ?
- Quyển 2 - Chương 62: Cục diện rối rắm
- Quyển 2 - Chương 63: Tin bát quái của người khác
- Quyển 2 - Chương 64: Đồi Đao Phong
- Quyển 2 - Chương 65: Sao cô biết được?
- Quyển 2 - Chương 66: Tây Đại Lục tập kích bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 67: Đánh bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 68: Đối thủ
- Quyển 2 - Chương 69: Kẻ địch là kẻ hiểu rõ ngươi nhất
- Quyển 2 - Chương 70: Tựa hồ vừa mới bắt đầu
- Quyển 2 - Chương 71: Mục tiêu của Tây đại lục
- Quyển 2 - Chương 72: Cô nói tôi chờ, tôi sẽ chờ
- Quyển 2 - Chương 73: Tình cái gì?
- Quyển 2 - Chương 74: Hi, lại gặp rồi ~
- Quyển 2 - Chương 75: Ác chiến trực diện
- Quyển 2 - Chương 76: Giá quá rẻ
- Quyển 2 - Chương 77: Hẹn gặp lại
- Quyển 2 - Chương 78: Cao xử bất thắng hàn
- Quyển 2 - Chương 79: Có kẻ buồn bực
- Quyển 2 - Chương 80: Ai cũng có vấn đề nhức đầu
- Quyển 2 - Chương 81: Sự chênh lệch giữa cao cấp và hạ cấp
- Quyển 2 - Chương 82: Ưu Thương Đàm
- Quyển 2 - Chương 83: Thật sự có kẻ muốn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Tìm phiền toái
- Quyển 2 - Chương 85: Tôi là Công Tử U
- Quyển 2 - Chương 86: Chân thủy vô hương
- Quyển 2 - Chương 87: Vị chỉ huy nhiều lời
- Quyển 2 - Chương 88: Đánh sâu vào lòng địch
- Quyển 2 - Chương 89: Không thể trêu vào, chuồn thôi
- Quyển 2 - Chương 90: Long tộc
- Quyển 2 - Chương 91: Đào góc tường
- Quyển 2 - Chương 92: Diễn đàn náo nhiệt
- Quyển 2 - Chương 93: Nghi kỵ là độc dược mạnh nhất
- Quyển 2 - Chương 94: Hóa ra là cô [1]
- Quyển 2 - Chương 94-2: Hóa ra là cô. [2]
- Quyển 2 - Chương 95: Một người khác cũng có lý tưởng
- Quyển 2 - Chương 96-1: Đánh cuộc [1]
- Quyển 2 - Chương 96-2: Đánh cuộc. [2]
- Quyển 2 - Chương 97-1: Nhiệm vụ cấp sử thi. [1]
- Quyển 2 - Chương 97-2: Nhiệm vụ cấp sử thi. [2]
- Quyển 2 - Chương 98-1: Tử chiến. [1]
- Quyển 2 - Chương 98-2: Tử chiến. [2]
- Quyển 2 - Chương 99-1: Lợi ích cộng đồng. [1]
- Quyển 2 - Chương 99: Lợi ích cộng đồng. [2]
- Quyển 2 - Chương 100: Một ngàn lần
- Quyển 3 - Chương 1-1: Sự phối hợp của đoàn đội [1]
- Quyển 3 - Chương 1-2: Sự phối hợp của đoàn đội [2]
- Quyển 3 - Chương 2: Chúc mừng
- Quyển 3 - Chương 3-1: Diệp Từ hoang mang. [1]
- Quyển 3 - Chương 3-2: Diệp Từ hoang mang. [2]
- Quyển 3 - Chương 4-1: Đoàn đội. [1]
- Quyển 3 - Chương 4-2: Đoàn đội. [2]
- Quyển 3 - Chương 5-1: Bữa cơm không thể ăn. [1]
- Quyển 3 - Chương 5-2: Bữa cơm không thể ăn. [2]
- Quyển 3 - Chương 6: Có vài chuyện
- Quyển 3 - Chương 7: Tình huống khó xử, tuyệt đối hố cha
- Quyển 3 - Chương 8: Hạnh phúc giống như đóa hoa
- Quyển 3 - Chương 9: Sương Mù Asia
- Quyển 3 - Chương 10: Chấm hết
- Quyển 3 - Chương 11: Lựa chọn
- Quyển 3 - Chương 12: Nhẫn của Andrea
- Quyển 3 - Chương 13: Tìm kiếm Bella
- Quyển 3 - Chương 14: Bella là cái gì vậy?
- Quyển 3 - Chương 15: Chuyện xảy ra quá nhanh (1-2)
- Quyển 3 - Chương 15-2: Chuyện xảy ra quá nhanh (3-4)
- Quyển 3 - Chương 15-3: Chuyện xảy ra quá nhanh (5)
- Quyển 3 - Chương 15-4: Chuyện xảy ra quá nhanh (6)
- Quyển 3 - Chương 16-1: Chuyển nhà (1)
- Quyển 3 - Chương 16-2: Chuyển nhà (2)
- Quyển 3 - Chương 16-3: Chuyển nhà (3)
- Quyển 3 - Chương 16-4: Chuyển nhà (4)
- Quyển 3 - Chương 16-5: Chuyển nhà (5)
- Quyển 3 - Chương 17-1: Ngũ Giáp (1)
- Quyển 3 - Chương 17-2: Ngũ Giáp (2)
- Quyển 3 - Chương 18: Sa đọa
- Quyển 3 - Chương 19: Điềm báo trước cơn bão
- Quyển 3 - Chương 20-1: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (1)
- Quyển 3 - Chương 20-2: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (2)
- Quyển 3 - Chương 20-3: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (3)
- Quyển 3 - Chương 21-1: Game thủ đứng đầu (1)
- Quyển 3 - Chương 21-2: Game thủ đứng đầu (2)
- Quyển 3 - Chương 22-1: Quyết định gì đi! (1)
- Quyển 3 - Chương 22-2: Quyết định gì đi! (2)
- Quyển 3 - Chương 22-3: Quyết định gì đi! (3)
- Quyển 3 - Chương 22-4: Quyết định gì đi! (4)
- Quyển 3 - Chương 22-5: Quyết định gì đi! (5)
- Quyển 3 - Chương 22-6: Quyết định gì đi! (6)
- Quyển 3 - Chương 22-7: Quyết định gì đi! (7)
- Quyển 3 - Chương 23-1: Chân tướng (1)
- Quyển 3 - Chương 23-2: Chân tướng (2)
- Quyển 3 - Chương 23-3: Chân tướng (3)
- Quyển 3 - Chương 23-4: Chân tướng (4)
- Quyển 3 - Chương 23-5: Chân tướng (5)
- Quyển 3 - Chương 23-6: Chân tướng (6)
- Quyển 3 - Chương 24
- Quyển 3 - Chương 25: Người lùn Hắc Thiết
- Quyển 3 - Chương 26: Pháo
- Quyển 3 - Chương 27-1: Thuận buồm xuôi gió [1]
- Quyển 3 - Chương 27-2: Thuận buồm xuôi gió [2]
- Quyển 3 - Chương 28: Cố lên
- Quyển 3 - Chương 29-1: Our Tuci [1]
- Quyển 3 - Chương 29-2: Our Tuci [2]
- Quyển 3 - Chương 30: Lướt qua
- Quyển 3 - Chương 31-1: Có thể không? [1]
- Quyển 3 - Chương 31-2: Có thể không? [2]
- Quyển 3 - Chương 32: Dã tâm
- Quyển 3 - Chương 33: Giao dịch
- Quyển 3 - Chương 34: Phát hiện Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 35: Tìm tòi Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 36: Chân Tướng
- Quyển 3 - Chương 37: Tên lừa đảo
- Quyển 3 - Chương 38-1: Đồng đội đáng giá tin cậy (1)
- Quyển 3 - Chương 38-2: Đồng đội đáng giá tin cậy (2)
- Quyển 3 - Chương 39-1: Chấp niệm (1)
- Quyển 3 - Chương 39-2: Chấp niệm (2)
- Quyển 3 - Chương 39-3: Chấp niệm (3)
- Quyển 3 - Chương 40: Cơ quan
- Quyển 3 - Chương 41: Bạch Mạch
- Quyển 3 - Chương 42: Nghỉ ngơi một lát
- Quyển 3 - Chương 43: Phát hiện Defeilai
- Quyển 3 - Chương 44-1: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [1]
- Quyển 3 - Chương 44-2: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [2]
- Quyển 3 - Chương 45: Nhiệm vụ kết thúc
- Quyển 3 - Chương 46: Địa Tinh chi hữu
- Quyển 3 - Chương 47: Sau này gặp lại
- Quyển 3 - Chương 48-1: Hợp tác [1]
- Quyển 3 - Chương 48-2: Hợp tác [2]
- Quyển 3 - Chương 49: Công việc trong công hội
- Quyển 3 - Chương 50: Nhất Thụ Hoa Khai
- Quyển 3 - Chương 51: Nhiệm vụ khóa
- Quyển 3 - Chương 52: Bí mật
- Quyển 3 - Chương 53: Moore
- Quyển 3 - Chương 54: Tai nạn trên biển
- Quyển 3 - Chương 55: Cốt Tiễn
- Quyển 3 - Chương 56: Nhiệm vụ điên khùng
- Quyển 3 - Chương 57: Tộc Doro
- Quyển 3 - Chương 58: YaLaNa
- Quyển 3 - Chương 59: Pháp sư
- Quyển 3 - Chương 60: Đạt Lỗ Pháp Nhĩ
- Quyển 3 - Chương 61: Cấm địa
- Quyển 3 - Chương 62: Thật hay giả
- Quyển 3 - Chương 63: Hồi Linh Thuật
- Quyển 3 - Chương 64: Bẫy đá
- Quyển 3 - Chương 65: Ngọn lửa đen
- Quyển 3 - Chương 66: Anh hùng giống như Tháp Khố
- Quyển 3 - Chương 67: Nô lệ
- Quyển 3 - Chương 68: Bộ lạc Doro nội chiến
- Quyển 3 - Chương 69: Đi Bắc Đại lục!
- Quyển 3 - Chương 70-1: Khinh Phong! (1)
- Quyển 3 - Chương 70-2: Khinh Phong! (2)
- Quyển 3 - Chương 71: Chợ giao dịch
- Quyển 3 - Chương 72: Thu Thủy Bất Nhiễm Trần
- Quyển 3 - Chương 73: Thánh Vực Tuyết Sơn
- Quyển 3 - Chương 74: Truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 75: Thánh tuyền
- Quyển 3 - Chương 76: Thứ gọi là Thuật Sĩ
- Quyển 3 - Chương 77: Hỗ Trợ một chút đi!?
- Quyển 3 - Chương 78: Bộ lạc Chelsea
- Quyển 3 - Chương 79: Quá xui xẻo a quá xui xẻo
- Quyển 3 - Chương 80: Tuyết lở
- Quyển 3 - Chương 81: Kết quả sau cùng
- Quyển 3 - Chương 82: Lệnh truy sát
- Quyển 3 - Chương 83: Anh Hùng Thành
- Quyển 3 - Chương 84: Vườn hoa tử đằng
- Quyển 3 - Chương 85: Thu Thủy
- Quyển 3 - Chương 86: Rất náo nhiệt (thượng)
- Quyển 3 - Chương 87: Rất náo nhiệt (hạ)
- Quyển 3 - Chương 88: Ngoài ý muốn
- Quyển 3 - Chương 89: Tội phạm giết người
- Quyển 3 - Chương 90: Ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 91: Thăm tù
- Quyển 3 - Chương 92: Anh cũng ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 93: Lo lắng của Tả Hiểu Lan
- Quyển 3 - Chương 94: Chủ đề hot trên diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 95: Cao ốc* trong diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 96: Cao ốc trong diễn đàn (hạ)
- Quyển 3 - Chương 97: Các loại phản ứng
- Quyển 3 - Chương 98: Các loại phản ứng (2)
- Quyển 3 - Chương 99: Các loại phản ứng (3)
- Quyển 3 - Chương 100: Các loại phản ứng (4)
- Quyển 3 - Chương 101: Các loại phản ứng (5)
- Quyển 3 - Chương 102: Các loại phản ứng (6)
- Quyển 4 - Chương 1: An ủi
- Quyển 4 - Chương 2: Quá trình và kết quả
- Quyển 4 - Chương 3: Người muốn mắc câu
- Quyển 4 - Chương 4: Không thể không điên
- Quyển 4 - Chương 5: Hiệp nghị
- Quyển 4 - Chương 6: Tính toán
- Quyển 4 - Chương 7: Lúng túng
- Quyển 4 - Chương 8: Lúng túng (2)
- Quyển 4 - Chương 9: Có mấy lời
- Quyển 4 - Chương 10: Xoắn xuýt
- Quyển 4 - Chương 11: Giải thích
- Quyển 4 - Chương 12: Không cần chịu trách nhiệm
- Quyển 4 - Chương 13: Người đến người đi
- Quyển 4 - Chương 14: Ra tù
- Quyển 4 - Chương 15: Tiệm thú cưng
- Quyển 4 - Chương 16: Thánh long
- Quyển 4 - Chương 17: Sa mạc rắn
- Quyển 4 - Chương 18: Lần đầu gặp gỡ
- Quyển 4 - Chương 19: Thăm Dò
- Quyển 4 - Chương 20: Nếu Như Cô Là Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 21: Lần Tấn Công Đầu Tiên Của Thị Thế
- Quyển 4 - Chương 22: Sát thủ đột kích
- Quyển 4 - Chương 23: Đừng Lo Lắng
- Quyển 4 - Chương 24: Mục Tiêu! Công Tử U!
- Quyển 4 - Chương 25: Phân Tích Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 26: Giằng Co
- Quyển 4 - Chương 27: Mưu Kế
- Quyển 4 - Chương 28: Kiềm Chế
- Quyển 4 - Chương 29: Còn Một Người
- Quyển 4 - Chương 30: Thắng bại
- Quyển 4 - Chương 31: Bản vẽ công trình phòng thủ của Hellen
- Quyển 4 - Chương 32: Công Hội Kiến Trúc Sư Tổng Đoàn
- Quyển 4 - Chương 33: Mê Cung Phó Bản
- Quyển 4 - Chương 34: Tìm Ra Lời Giải
- Quyển 4 - Chương 35: Quân Bài
- Quyển 4 - Chương 36: Xảo Diệu
- Quyển 4 - Chương 37: Công Tác Chuẩn Bị
- Quyển 4 - Chương 38: Chiến Thuật Hèn Hạ
- Quyển 4 - Chương 39: Nghịch chuyển
- Quyển 4 - Chương 40: Trời không phụ người
- Quyển 4 - Chương 41: Tan Tác
- Quyển 4 - Chương 42: Phi Hành
- Quyển 4 - Chương 43: Vận mệnh của Vận Mệnh
- Quyển 4 - Chương 44: Liên quan gì đến tôi
- Quyển 4 - Chương 45: Đến Anh Hùng Thành lần nữa
- Quyển 4 - Chương 46: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 47: Giết đại gia
- Quyển 4 - Chương 48: Nhật kí của Tamra
- Quyển 4 - Chương 49: Tamra
- Quyển 4 - Chương 50: Mộ Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 51: Ủy thác của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 52: Bắt đầu chuyến phiêu lưu
- Quyển 4 - Chương 53: Lựa chọn
- Quyển 4 - Chương 54: Đồng mệnh tương liên
- Quyển 4 - Chương 55: Ăn ý
- Quyển 4 - Chương 56: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 57: Bí ẩn mộ viên
- Quyển 4 - Chương 58: Oan gia gặp lại
- Quyển 4 - Chương 59: Chiến
- Quyển 4 - Chương 60: Người không bỏ xuống được
- Quyển 4 - Chương 61: Cô không phải đối thủ của tôi
- Quyển 4 - Chương 62: Đi công tác
- Quyển 4 - Chương 63: Cự tuyệt
- Quyển 4 - Chương 64: Xin chào, Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 65: Sống cho hiện tại
- Quyển 4 - Chương 66: Chìa khóa bị lãng quên
- Quyển 4 - Chương 67: Hắc Quả Phụ
- Quyển 4 - Chương 68: Tay "độc" trở lại
- Quyển 4 - Chương 69: Hắc ám chi tâm
- Quyển 4 - Chương 70: Tư cách đến Thần Điện Hắc Ám
- Quyển 4 - Chương 71: Làm thí nghiệm thử
- Quyển 4 - Chương 72: Lũng đoạn thị trường
- Quyển 4 - Chương 73: Gặp lại
- Quyển 4 - Chương 74: Không trung chiến
- Quyển 4 - Chương 75: Hư Không Long
- Quyển 4 - Chương 76: Công Tử Dịch
- Quyển 4 - Chương 77: Trọng thương
- Quyển 4 - Chương 78: Tổng kết trận chiến
- Quyển 4 - Chương 79: Liên minh
- Quyển 4 - Chương 80: Bên ngoài trò chơi
- Quyển 4 - Chương 81: Muốn tự đề cử mình
- Quyển 4 - Chương 82: Vì giấc mơ
- Quyển 4 - Chương 83: Trọng sinh cũng có chuyện không hiểu
- Quyển 4 - Chương 84: Bởi vì anh là Vọng Giang Nam
- Quyển 4 - Chương 85: Phát hiện
- Quyển 4 - Chương 86: Chuôi cung giản dị
- Quyển 4 - Chương 87: Ra ngoài
- Quyển 4 - Chương 88: Thi đấu
- Quyển 4 - Chương 89: King
- Quyển 4 - Chương 90: Cậu không có gì muốn nói với chị sao?
- Quyển 4 - Chương 91: Tiến dần từng bước (1)
- Quyển 4 - Chương 92: Tiến dần từng bước (2)
- Quyển 4 - Chương 93: Chị cảm thấy anh ấy thế nào?
- Quyển 4 - Chương 94: Ở lúc thích hợp làm chuyện thích hợp
- Quyển 4 - Chương 95: Gặp lại Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 96: Thỉnh cầu của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 97: Phiên bản mới (Tư liệu phiến)
- Quyển 4 - Chương 98: Ấn kí của Hắc Ám Thần Điện
- Quyển 4 - Chương 99: Tiếp tục nhiệm vụ
- Quyển 4 - Chương 100: Tụ họp
- Quyển 5 - Chương 1: Trác Cốc Thánh Sơn
- Quyển 5 - Chương 2: KO (Knock-out | Đo ván)
- Quyển 5 - Chương 3: Mở màn công hội chiến
- Quyển 5 - Chương 4: Thánh địa hẹn hò
- Quyển 5 - Chương 5: Kế hoạch bồi dưỡng PVP
- Quyển 5 - Chương 6: Ước định
- Quyển 5 - Chương 7: Chặn đường bất ngờ
- Quyển 5 - Chương 8: Xuất kì bất ý*
- Quyển 5 - Chương 9: Kiêng kị
- Quyển 5 - Chương 10: Thần tượng
- Quyển 5 - Chương 11: Đánh lén
- Quyển 5 - Chương 12: Khinh Phong suy xét
- Quyển 5 - Chương 13: Nghiêm túc
- Quyển 5 - Chương 14: Nói chuyện
- Quyển 5 - Chương 15: Chuyện phiền toái
- Quyển 5 - Chương 16: Ba năm
- Quyển 5 - Chương 17: Giải PVP lần thứ nhất
- Quyển 5 - Chương 18: Trưởng phòng kế hoạch
- Quyển 5 - Chương 19: Lần đầu