Liệp Giả Thiên Hạ - Quyển 3 - Chương 5-1: Bữa cơm không thể ăn. [1]
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Sống lại
- Quyển 1 - Chương 2: Công Tử U
- Quyển 1 - Chương 3: Mở ra chi hệ nhiệm vụ
- Quyển 1 - Chương 4: Biết BUG
- Quyển 1 - Chương 5: Đến thời gian đăng nhập?
- Quyển 1 - Chương 6: Sói đen không biết khách khí
- Quyển 1 - Chương 7: Ôn Khai Thủy
- Quyển 1 - Chương 8: Người sói Lang Y Nhân
- Quyển 1 - Chương 9: Người quen cũ
- Quyển 1 - Chương 10: Nếu bạn tìm được bản đồ thì…
- Quyển 1 - Chương 11: Vạ lây
- Quyển 1 - Chương 12: Bản kỹ năng nghịch thiên
- Quyển 1 - Chương 13: Bảng xếp hạng
- Quyển 1 - Chương 14: Tín nhiệm là một loại năng lực cao cấp
- Quyển 1 - Chương 15: Hắc Sơn sào huyệt
- Quyển 1 - Chương 16: Thiên Sơn Tà Dương
- Quyển 1 - Chương 17: Thần bí nhẫn
- Quyển 1 - Chương 18: Sủng vật sinh ra!
- Quyển 1 - Chương 19: Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn!
- Quyển 1 - Chương 20: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (1)
- Quyển 1 - Chương 21: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (2)
- Quyển 1 - Chương 22: Minh Nguyệt Tinh
- Quyển 1 - Chương 23: Khai giảng !
- Quyển 1 - Chương 24: Chiến Thiên Hạ
- Quyển 1 - Chương 25: Hoang Sa Hạt (Bò cạp Hoang Sa)
- Quyển 1 - Chương 26: Kim châm lừa gạt
- Quyển 1 - Chương 27: Chăm Sóc Khách Hàng số 094
- Quyển 1 - Chương 28: Khổng Tước Lam
- Quyển 1 - Chương 29: Công dân Thành Hồng Hồ
- Quyển 1 - Chương 30: Đội dự bị
- Quyển 1 - Chương 31: Dựa vào đâu?
- Quyển 1 - Chương 32: Thông quan! Hầm Ngục Tàn Khốc!
- Quyển 1 - Chương 33: Biến đi cho trời quang đãng
- Quyển 1 - Chương 34: Phiêu Phiêu Diêu Diêu
- Quyển 1 - Chương 35: First kill Dã Trư Vương
- Quyển 1 - Chương 36: Game thủ là gì
- Quyển 1 - Chương 37: Thạch Hoa Quả
- Quyển 1 - Chương 38: Nhiệm vụ ‘hố cha’
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô
- Quyển 1 - Chương 40: Bị tập kích
- Quyển 1 - Chương 41: Đại lục khác
- Quyển 1 - Chương 42: Tranh giành ngôi đầu bảng
- Quyển 1 - Chương 43: Khai hoang Ky Giáp Trận
- Quyển 1 - Chương 44: Cao thủ phá hoại
- Quyển 1 - Chương 45: Ky Giáp Trận! Ngũ giáp!
- Quyển 1 - Chương 46: Chỉ cần pháo bắn chuẩn là được
- Quyển 1 - Chương 47: Chỉ huy đoàn 1
- Quyển 1 - Chương 48: Đoàn 1, ngũ giáp
- Quyển 1 - Chương 49: Vào Đông ôn tuyền
- Quyển 1 - Chương 50: Ngạnh Giáp Cự Quy
- Quyển 1 - Chương 51: Cô gái trẻ tuổi non dại nào chưa từng yêu lầm một tên cặn bã
- Quyển 1 - Chương 52: 1vs5? Hay 5vs1?
- Quyển 1 - Chương 53: Quá khứ tựa mây trôi
- Quyển 1 - Chương 54: Bạch Mạch
- Quyển 1 - Chương 55: Mạch Thủy Thâm
- Quyển 1 - Chương 56: Điều quan trọng là có đối với cậu tốt không
- Quyển 1 - Chương 57: Khắc tinh của người máy
- Quyển 1 - Chương 58: Thời cơ chưa tới
- Quyển 1 - Chương 59: Tự dung lại thành Tổng chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 60: Phế Tích Rét Lạnh
- Quyển 1 - Chương 61: Bắt đầu diệt đoàn
- Quyển 1 - Chương 62: Chỗ khó rắc rối
- Quyển 1 - Chương 63: Lại tập hợp
- Quyển 1 - Chương 64: Tranh chức chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 65: [Thiên Thiên Hướng Thượng] Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước
- Quyển 1 - Chương 66: Độ khó Ác Mộng
- Quyển 1 - Chương 67: Phó bản [1]
- Quyển 1 - Chương 68: Phó bản [2]
- Quyển 1 - Chương 69: Hoa khai hai đóa
- Quyển 1 - Chương 70: Thung lũng Mạc Nhược
- Quyển 1 - Chương 71: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 1 - Chương 72: Vũ lạc thuật
- Quyển 1 - Chương 73: Mục Địch Du Dương
- Quyển 1 - Chương 74: Tu viện Buren
- Quyển 1 - Chương 75: Tế Đàn
- Quyển 1 - Chương 76: Thánh đường
- Quyển 1 - Chương 77: Quái vật công thành
- Quyển 1 - Chương 78: Thỉnh cầu của Fante Lopher
- Quyển 1 - Chương 79: Anh hùng
- Quyển 1 - Chương 80: Cao thủ đều đi ra từ cõi chết
- Quyển 1 - Chương 81: Không thể buông tha
- Quyển 1 - Chương 82: Kẻ mạnh thắng!
- Quyển 1 - Chương 83: Trò chơi và nhân sinh
- Quyển 1 - Chương 84: Sake Gaer
- Quyển 1 - Chương 85: Bố mẹ cũng muốn chơi game?
- Quyển 1 - Chương 86: Vũ Long Đại Chiến
- Quyển 1 - Chương 87: Viên gạch
- Quyển 1 - Chương 88: Quả bom màu trắng
- Quyển 1 - Chương 89: Sáng Thế Kỉ
- Quyển 1 - Chương 90: Thắng lợi cuối cùng
- Quyển 1 - Chương 91: Quyết đấu
- Quyển 1 - Chương 92: Năm mới vui vẻ
- Quyển 1 - Chương 93: Chướng ngại của Thợ săn
- Quyển 1 - Chương 94: Thợ săn Antony
- Quyển 1 - Chương 95: Garrison nửa mắt
- Quyển 1 - Chương 96: Burning crack
- Quyển 1 - Chương 97: Thu phục! Sinh vật cấp sử thi!
- Quyển 1 - Chương 98: Nghe lén
- Quyển 1 - Chương 99: Đánh lén
- Quyển 1 - Chương 100: Dương Vũ Hồng Trần
- Quyển 2 - Chương 1: Đàm Phá Lãng
- Quyển 2 - Chương 2: Bi thương là chuyện của mình
- Quyển 2 - Chương 3: Công hội tuyên chiến
- Quyển 2 - Chương 4: Chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 5: Không có tiền a ~~
- Quyển 2 - Chương 6: Lần đầu khai hoang
- Quyển 2 - Chương 7: Phó bản đang tiến hành
- Quyển 2 - Chương 8: Khanh vốn là tặc
- Quyển 2 - Chương 9: Ai? Em
- Quyển 2 - Chương 10: Việc xong rũ áo ra đi
- Quyển 2 - Chương 11: Che dấu công và danh [1]
- Quyển 2 - Chương 12: Che dấu công và danh [2]
- Quyển 2 - Chương 13: Vì sao không thể bị trộm?
- Quyển 2 - Chương 14: Chúng ta là người một nhà
- Quyển 2 - Chương 15: Mục tiêu
- Quyển 2 - Chương 16: Boss rắc rối
- Quyển 2 - Chương 17: First Kill! Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh!
- Quyển 2 - Chương 18: Trao đổi
- Quyển 2 - Chương 19: Bất Cật Tố
- Quyển 2 - Chương 20: Hợp đồng bán mình 10 năm
- Quyển 2 - Chương 21: Kiểm định sư trẻ tuổi
- Quyển 2 - Chương 22: Lam Quang Bãi Biển
- Quyển 2 - Chương 23: Vừa ăn cướp vừa la làng
- Quyển 2 - Chương 24: Người tính không bằng trời tính
- Quyển 2 - Chương 25: Hải cảng không một bóng người
- Quyển 2 - Chương 26: Bảo tàng Vịnh kho báu
- Quyển 2 - Chương 27: Mảnh nhỏ của bản đồ Doul
- Quyển 2 - Chương 28: Hoàn thành thăm dò
- Quyển 2 - Chương 29: Một ngày này
- Quyển 2 - Chương 30: Đánh chết
- Quyển 2 - Chương 31: Lui
- Quyển 2 - Chương 32: Hồng Môn Yến [1]
- Quyển 2 - Chương 33: Hồng Môn Yến [2]
- Quyển 2 - Chương 34: Hồng Môn Yến [3]
- Quyển 2 - Chương 35: Quan hệ xã hội chết tiệt
- Quyển 2 - Chương 36: Dừng ở đây thôi
- Quyển 2 - Chương 37: Sơn động Tbilisi
- Quyển 2 - Chương 38: Túc địch
- Quyển 2 - Chương 39: Mở phó bản
- Quyển 2 - Chương 40: Bắt đầu chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 41: Đối mặt
- Quyển 2 - Chương 42: Người đầy dã tâm
- Quyển 2 - Chương 43: Quyết đấu
- Quyển 2 - Chương 44: Anh đây là đang hố người khác
- Quyển 2 - Chương 45: Chuẩn bị chiến phó bản mới
- Quyển 2 - Chương 46: Nhiệm vụ cấp Sử thi
- Quyển 2 - Chương 47: Thỉnh cầu
- Quyển 2 - Chương 48: Bạn bè
- Quyển 2 - Chương 49: Quá đáng
- Quyển 2 - Chương 50: Đoạn tuyệt
- Quyển 2 - Chương 51: Lên đường bình an
- Quyển 2 - Chương 52: Nguyệt Thanh Khâu
- Quyển 2 - Chương 53: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [1]
- Quyển 2 - Chương 54: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [2]
- Quyển 2 - Chương 55: Kiên trì chỉ vì lợi thế không đủ
- Quyển 2 - Chương 56: Liễu Sơ Cuồng
- Quyển 2 - Chương 57: Lão Nhất Phế Tích Tòa Thành
- Quyển 2 - Chương 58: Ám Mục Thạch Hoa Quả ra đời
- Quyển 2 - Chương 59: First Kill? Ngũ giáp?
- Quyển 2 - Chương 60: Sụp hố Lão Nhị
- Quyển 2 - Chương 61: Kinh hỉ?
- Quyển 2 - Chương 62: Cục diện rối rắm
- Quyển 2 - Chương 63: Tin bát quái của người khác
- Quyển 2 - Chương 64: Đồi Đao Phong
- Quyển 2 - Chương 65: Sao cô biết được?
- Quyển 2 - Chương 66: Tây Đại Lục tập kích bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 67: Đánh bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 68: Đối thủ
- Quyển 2 - Chương 69: Kẻ địch là kẻ hiểu rõ ngươi nhất
- Quyển 2 - Chương 70: Tựa hồ vừa mới bắt đầu
- Quyển 2 - Chương 71: Mục tiêu của Tây đại lục
- Quyển 2 - Chương 72: Cô nói tôi chờ, tôi sẽ chờ
- Quyển 2 - Chương 73: Tình cái gì?
- Quyển 2 - Chương 74: Hi, lại gặp rồi ~
- Quyển 2 - Chương 75: Ác chiến trực diện
- Quyển 2 - Chương 76: Giá quá rẻ
- Quyển 2 - Chương 77: Hẹn gặp lại
- Quyển 2 - Chương 78: Cao xử bất thắng hàn
- Quyển 2 - Chương 79: Có kẻ buồn bực
- Quyển 2 - Chương 80: Ai cũng có vấn đề nhức đầu
- Quyển 2 - Chương 81: Sự chênh lệch giữa cao cấp và hạ cấp
- Quyển 2 - Chương 82: Ưu Thương Đàm
- Quyển 2 - Chương 83: Thật sự có kẻ muốn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Tìm phiền toái
- Quyển 2 - Chương 85: Tôi là Công Tử U
- Quyển 2 - Chương 86: Chân thủy vô hương
- Quyển 2 - Chương 87: Vị chỉ huy nhiều lời
- Quyển 2 - Chương 88: Đánh sâu vào lòng địch
- Quyển 2 - Chương 89: Không thể trêu vào, chuồn thôi
- Quyển 2 - Chương 90: Long tộc
- Quyển 2 - Chương 91: Đào góc tường
- Quyển 2 - Chương 92: Diễn đàn náo nhiệt
- Quyển 2 - Chương 93: Nghi kỵ là độc dược mạnh nhất
- Quyển 2 - Chương 94: Hóa ra là cô [1]
- Quyển 2 - Chương 94-2: Hóa ra là cô. [2]
- Quyển 2 - Chương 95: Một người khác cũng có lý tưởng
- Quyển 2 - Chương 96-1: Đánh cuộc [1]
- Quyển 2 - Chương 96-2: Đánh cuộc. [2]
- Quyển 2 - Chương 97-1: Nhiệm vụ cấp sử thi. [1]
- Quyển 2 - Chương 97-2: Nhiệm vụ cấp sử thi. [2]
- Quyển 2 - Chương 98-1: Tử chiến. [1]
- Quyển 2 - Chương 98-2: Tử chiến. [2]
- Quyển 2 - Chương 99-1: Lợi ích cộng đồng. [1]
- Quyển 2 - Chương 99: Lợi ích cộng đồng. [2]
- Quyển 2 - Chương 100: Một ngàn lần
- Quyển 3 - Chương 1-1: Sự phối hợp của đoàn đội [1]
- Quyển 3 - Chương 1-2: Sự phối hợp của đoàn đội [2]
- Quyển 3 - Chương 2: Chúc mừng
- Quyển 3 - Chương 3-1: Diệp Từ hoang mang. [1]
- Quyển 3 - Chương 3-2: Diệp Từ hoang mang. [2]
- Quyển 3 - Chương 4-1: Đoàn đội. [1]
- Quyển 3 - Chương 4-2: Đoàn đội. [2]
- Quyển 3 - Chương 5-1: Bữa cơm không thể ăn. [1]
- Quyển 3 - Chương 5-2: Bữa cơm không thể ăn. [2]
- Quyển 3 - Chương 6: Có vài chuyện
- Quyển 3 - Chương 7: Tình huống khó xử, tuyệt đối hố cha
- Quyển 3 - Chương 8: Hạnh phúc giống như đóa hoa
- Quyển 3 - Chương 9: Sương Mù Asia
- Quyển 3 - Chương 10: Chấm hết
- Quyển 3 - Chương 11: Lựa chọn
- Quyển 3 - Chương 12: Nhẫn của Andrea
- Quyển 3 - Chương 13: Tìm kiếm Bella
- Quyển 3 - Chương 14: Bella là cái gì vậy?
- Quyển 3 - Chương 15: Chuyện xảy ra quá nhanh (1-2)
- Quyển 3 - Chương 15-2: Chuyện xảy ra quá nhanh (3-4)
- Quyển 3 - Chương 15-3: Chuyện xảy ra quá nhanh (5)
- Quyển 3 - Chương 15-4: Chuyện xảy ra quá nhanh (6)
- Quyển 3 - Chương 16-1: Chuyển nhà (1)
- Quyển 3 - Chương 16-2: Chuyển nhà (2)
- Quyển 3 - Chương 16-3: Chuyển nhà (3)
- Quyển 3 - Chương 16-4: Chuyển nhà (4)
- Quyển 3 - Chương 16-5: Chuyển nhà (5)
- Quyển 3 - Chương 17-1: Ngũ Giáp (1)
- Quyển 3 - Chương 17-2: Ngũ Giáp (2)
- Quyển 3 - Chương 18: Sa đọa
- Quyển 3 - Chương 19: Điềm báo trước cơn bão
- Quyển 3 - Chương 20-1: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (1)
- Quyển 3 - Chương 20-2: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (2)
- Quyển 3 - Chương 20-3: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (3)
- Quyển 3 - Chương 21-1: Game thủ đứng đầu (1)
- Quyển 3 - Chương 21-2: Game thủ đứng đầu (2)
- Quyển 3 - Chương 22-1: Quyết định gì đi! (1)
- Quyển 3 - Chương 22-2: Quyết định gì đi! (2)
- Quyển 3 - Chương 22-3: Quyết định gì đi! (3)
- Quyển 3 - Chương 22-4: Quyết định gì đi! (4)
- Quyển 3 - Chương 22-5: Quyết định gì đi! (5)
- Quyển 3 - Chương 22-6: Quyết định gì đi! (6)
- Quyển 3 - Chương 22-7: Quyết định gì đi! (7)
- Quyển 3 - Chương 23-1: Chân tướng (1)
- Quyển 3 - Chương 23-2: Chân tướng (2)
- Quyển 3 - Chương 23-3: Chân tướng (3)
- Quyển 3 - Chương 23-4: Chân tướng (4)
- Quyển 3 - Chương 23-5: Chân tướng (5)
- Quyển 3 - Chương 23-6: Chân tướng (6)
- Quyển 3 - Chương 24
- Quyển 3 - Chương 25: Người lùn Hắc Thiết
- Quyển 3 - Chương 26: Pháo
- Quyển 3 - Chương 27-1: Thuận buồm xuôi gió [1]
- Quyển 3 - Chương 27-2: Thuận buồm xuôi gió [2]
- Quyển 3 - Chương 28: Cố lên
- Quyển 3 - Chương 29-1: Our Tuci [1]
- Quyển 3 - Chương 29-2: Our Tuci [2]
- Quyển 3 - Chương 30: Lướt qua
- Quyển 3 - Chương 31-1: Có thể không? [1]
- Quyển 3 - Chương 31-2: Có thể không? [2]
- Quyển 3 - Chương 32: Dã tâm
- Quyển 3 - Chương 33: Giao dịch
- Quyển 3 - Chương 34: Phát hiện Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 35: Tìm tòi Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 36: Chân Tướng
- Quyển 3 - Chương 37: Tên lừa đảo
- Quyển 3 - Chương 38-1: Đồng đội đáng giá tin cậy (1)
- Quyển 3 - Chương 38-2: Đồng đội đáng giá tin cậy (2)
- Quyển 3 - Chương 39-1: Chấp niệm (1)
- Quyển 3 - Chương 39-2: Chấp niệm (2)
- Quyển 3 - Chương 39-3: Chấp niệm (3)
- Quyển 3 - Chương 40: Cơ quan
- Quyển 3 - Chương 41: Bạch Mạch
- Quyển 3 - Chương 42: Nghỉ ngơi một lát
- Quyển 3 - Chương 43: Phát hiện Defeilai
- Quyển 3 - Chương 44-1: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [1]
- Quyển 3 - Chương 44-2: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [2]
- Quyển 3 - Chương 45: Nhiệm vụ kết thúc
- Quyển 3 - Chương 46: Địa Tinh chi hữu
- Quyển 3 - Chương 47: Sau này gặp lại
- Quyển 3 - Chương 48-1: Hợp tác [1]
- Quyển 3 - Chương 48-2: Hợp tác [2]
- Quyển 3 - Chương 49: Công việc trong công hội
- Quyển 3 - Chương 50: Nhất Thụ Hoa Khai
- Quyển 3 - Chương 51: Nhiệm vụ khóa
- Quyển 3 - Chương 52: Bí mật
- Quyển 3 - Chương 53: Moore
- Quyển 3 - Chương 54: Tai nạn trên biển
- Quyển 3 - Chương 55: Cốt Tiễn
- Quyển 3 - Chương 56: Nhiệm vụ điên khùng
- Quyển 3 - Chương 57: Tộc Doro
- Quyển 3 - Chương 58: YaLaNa
- Quyển 3 - Chương 59: Pháp sư
- Quyển 3 - Chương 60: Đạt Lỗ Pháp Nhĩ
- Quyển 3 - Chương 61: Cấm địa
- Quyển 3 - Chương 62: Thật hay giả
- Quyển 3 - Chương 63: Hồi Linh Thuật
- Quyển 3 - Chương 64: Bẫy đá
- Quyển 3 - Chương 65: Ngọn lửa đen
- Quyển 3 - Chương 66: Anh hùng giống như Tháp Khố
- Quyển 3 - Chương 67: Nô lệ
- Quyển 3 - Chương 68: Bộ lạc Doro nội chiến
- Quyển 3 - Chương 69: Đi Bắc Đại lục!
- Quyển 3 - Chương 70-1: Khinh Phong! (1)
- Quyển 3 - Chương 70-2: Khinh Phong! (2)
- Quyển 3 - Chương 71: Chợ giao dịch
- Quyển 3 - Chương 72: Thu Thủy Bất Nhiễm Trần
- Quyển 3 - Chương 73: Thánh Vực Tuyết Sơn
- Quyển 3 - Chương 74: Truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 75: Thánh tuyền
- Quyển 3 - Chương 76: Thứ gọi là Thuật Sĩ
- Quyển 3 - Chương 77: Hỗ Trợ một chút đi!?
- Quyển 3 - Chương 78: Bộ lạc Chelsea
- Quyển 3 - Chương 79: Quá xui xẻo a quá xui xẻo
- Quyển 3 - Chương 80: Tuyết lở
- Quyển 3 - Chương 81: Kết quả sau cùng
- Quyển 3 - Chương 82: Lệnh truy sát
- Quyển 3 - Chương 83: Anh Hùng Thành
- Quyển 3 - Chương 84: Vườn hoa tử đằng
- Quyển 3 - Chương 85: Thu Thủy
- Quyển 3 - Chương 86: Rất náo nhiệt (thượng)
- Quyển 3 - Chương 87: Rất náo nhiệt (hạ)
- Quyển 3 - Chương 88: Ngoài ý muốn
- Quyển 3 - Chương 89: Tội phạm giết người
- Quyển 3 - Chương 90: Ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 91: Thăm tù
- Quyển 3 - Chương 92: Anh cũng ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 93: Lo lắng của Tả Hiểu Lan
- Quyển 3 - Chương 94: Chủ đề hot trên diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 95: Cao ốc* trong diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 96: Cao ốc trong diễn đàn (hạ)
- Quyển 3 - Chương 97: Các loại phản ứng
- Quyển 3 - Chương 98: Các loại phản ứng (2)
- Quyển 3 - Chương 99: Các loại phản ứng (3)
- Quyển 3 - Chương 100: Các loại phản ứng (4)
- Quyển 3 - Chương 101: Các loại phản ứng (5)
- Quyển 3 - Chương 102: Các loại phản ứng (6)
- Quyển 4 - Chương 1: An ủi
- Quyển 4 - Chương 2: Quá trình và kết quả
- Quyển 4 - Chương 3: Người muốn mắc câu
- Quyển 4 - Chương 4: Không thể không điên
- Quyển 4 - Chương 5: Hiệp nghị
- Quyển 4 - Chương 6: Tính toán
- Quyển 4 - Chương 7: Lúng túng
- Quyển 4 - Chương 8: Lúng túng (2)
- Quyển 4 - Chương 9: Có mấy lời
- Quyển 4 - Chương 10: Xoắn xuýt
- Quyển 4 - Chương 11: Giải thích
- Quyển 4 - Chương 12: Không cần chịu trách nhiệm
- Quyển 4 - Chương 13: Người đến người đi
- Quyển 4 - Chương 14: Ra tù
- Quyển 4 - Chương 15: Tiệm thú cưng
- Quyển 4 - Chương 16: Thánh long
- Quyển 4 - Chương 17: Sa mạc rắn
- Quyển 4 - Chương 18: Lần đầu gặp gỡ
- Quyển 4 - Chương 19: Thăm Dò
- Quyển 4 - Chương 20: Nếu Như Cô Là Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 21: Lần Tấn Công Đầu Tiên Của Thị Thế
- Quyển 4 - Chương 22: Sát thủ đột kích
- Quyển 4 - Chương 23: Đừng Lo Lắng
- Quyển 4 - Chương 24: Mục Tiêu! Công Tử U!
- Quyển 4 - Chương 25: Phân Tích Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 26: Giằng Co
- Quyển 4 - Chương 27: Mưu Kế
- Quyển 4 - Chương 28: Kiềm Chế
- Quyển 4 - Chương 29: Còn Một Người
- Quyển 4 - Chương 30: Thắng bại
- Quyển 4 - Chương 31: Bản vẽ công trình phòng thủ của Hellen
- Quyển 4 - Chương 32: Công Hội Kiến Trúc Sư Tổng Đoàn
- Quyển 4 - Chương 33: Mê Cung Phó Bản
- Quyển 4 - Chương 34: Tìm Ra Lời Giải
- Quyển 4 - Chương 35: Quân Bài
- Quyển 4 - Chương 36: Xảo Diệu
- Quyển 4 - Chương 37: Công Tác Chuẩn Bị
- Quyển 4 - Chương 38: Chiến Thuật Hèn Hạ
- Quyển 4 - Chương 39: Nghịch chuyển
- Quyển 4 - Chương 40: Trời không phụ người
- Quyển 4 - Chương 41: Tan Tác
- Quyển 4 - Chương 42: Phi Hành
- Quyển 4 - Chương 43: Vận mệnh của Vận Mệnh
- Quyển 4 - Chương 44: Liên quan gì đến tôi
- Quyển 4 - Chương 45: Đến Anh Hùng Thành lần nữa
- Quyển 4 - Chương 46: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 47: Giết đại gia
- Quyển 4 - Chương 48: Nhật kí của Tamra
- Quyển 4 - Chương 49: Tamra
- Quyển 4 - Chương 50: Mộ Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 51: Ủy thác của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 52: Bắt đầu chuyến phiêu lưu
- Quyển 4 - Chương 53: Lựa chọn
- Quyển 4 - Chương 54: Đồng mệnh tương liên
- Quyển 4 - Chương 55: Ăn ý
- Quyển 4 - Chương 56: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 57: Bí ẩn mộ viên
- Quyển 4 - Chương 58: Oan gia gặp lại
- Quyển 4 - Chương 59: Chiến
- Quyển 4 - Chương 60: Người không bỏ xuống được
- Quyển 4 - Chương 61: Cô không phải đối thủ của tôi
- Quyển 4 - Chương 62: Đi công tác
- Quyển 4 - Chương 63: Cự tuyệt
- Quyển 4 - Chương 64: Xin chào, Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 65: Sống cho hiện tại
- Quyển 4 - Chương 66: Chìa khóa bị lãng quên
- Quyển 4 - Chương 67: Hắc Quả Phụ
- Quyển 4 - Chương 68: Tay "độc" trở lại
- Quyển 4 - Chương 69: Hắc ám chi tâm
- Quyển 4 - Chương 70: Tư cách đến Thần Điện Hắc Ám
- Quyển 4 - Chương 71: Làm thí nghiệm thử
- Quyển 4 - Chương 72: Lũng đoạn thị trường
- Quyển 4 - Chương 73: Gặp lại
- Quyển 4 - Chương 74: Không trung chiến
- Quyển 4 - Chương 75: Hư Không Long
- Quyển 4 - Chương 76: Công Tử Dịch
- Quyển 4 - Chương 77: Trọng thương
- Quyển 4 - Chương 78: Tổng kết trận chiến
- Quyển 4 - Chương 79: Liên minh
- Quyển 4 - Chương 80: Bên ngoài trò chơi
- Quyển 4 - Chương 81: Muốn tự đề cử mình
- Quyển 4 - Chương 82: Vì giấc mơ
- Quyển 4 - Chương 83: Trọng sinh cũng có chuyện không hiểu
- Quyển 4 - Chương 84: Bởi vì anh là Vọng Giang Nam
- Quyển 4 - Chương 85: Phát hiện
- Quyển 4 - Chương 86: Chuôi cung giản dị
- Quyển 4 - Chương 87: Ra ngoài
- Quyển 4 - Chương 88: Thi đấu
- Quyển 4 - Chương 89: King
- Quyển 4 - Chương 90: Cậu không có gì muốn nói với chị sao?
- Quyển 4 - Chương 91: Tiến dần từng bước (1)
- Quyển 4 - Chương 92: Tiến dần từng bước (2)
- Quyển 4 - Chương 93: Chị cảm thấy anh ấy thế nào?
- Quyển 4 - Chương 94: Ở lúc thích hợp làm chuyện thích hợp
- Quyển 4 - Chương 95: Gặp lại Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 96: Thỉnh cầu của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 97: Phiên bản mới (Tư liệu phiến)
- Quyển 4 - Chương 98: Ấn kí của Hắc Ám Thần Điện
- Quyển 4 - Chương 99: Tiếp tục nhiệm vụ
- Quyển 4 - Chương 100: Tụ họp
- Quyển 5 - Chương 1: Trác Cốc Thánh Sơn
- Quyển 5 - Chương 2: KO (Knock-out | Đo ván)
- Quyển 5 - Chương 3: Mở màn công hội chiến
- Quyển 5 - Chương 4: Thánh địa hẹn hò
- Quyển 5 - Chương 5: Kế hoạch bồi dưỡng PVP
- Quyển 5 - Chương 6: Ước định
- Quyển 5 - Chương 7: Chặn đường bất ngờ
- Quyển 5 - Chương 8: Xuất kì bất ý*
- Quyển 5 - Chương 9: Kiêng kị
- Quyển 5 - Chương 10: Thần tượng
- Quyển 5 - Chương 11: Đánh lén
- Quyển 5 - Chương 12: Khinh Phong suy xét
- Quyển 5 - Chương 13: Nghiêm túc
- Quyển 5 - Chương 14: Nói chuyện
- Quyển 5 - Chương 15: Chuyện phiền toái
- Quyển 5 - Chương 16: Ba năm
- Quyển 5 - Chương 17: Giải PVP lần thứ nhất
- Quyển 5 - Chương 18: Trưởng phòng kế hoạch
- Quyển 5 - Chương 19: Lần đầu
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Liệp Giả Thiên Hạ
Quyển 3 - Chương 5-1: Bữa cơm không thể ăn. [1]
Lưu Sướng cũng nghe thấy, cô quay sang liếc Dịch Thương một cái, nói không mặn không nhạt: “Cám ơn Dịch thiếu gia đã tạo cơ hội cho bọn tôi.”
Lưu Sướng là người dịu dàng, ít khi nói lời gai gốc, có thể thấy được cô thật sự rất tức giận. Hoặc nên nói, kể từ ngày ai đó tuyên bố đây là lần gặp mặt cuối cùng, trong lòng cô ấy luôn bị mắc nghẹn, đến giờ vẫn chưa nhả ra được. Hôm nay lại nghe thấy câu nói ác ý của Dịch Thương, lẽ dĩ nhiên cô không nhịn được nữa.
Chỉ tiếc thời gian phản bác không đúng, tuy thành công khiến sắc mặt cả nhà Dịch Thương và Đổng Âm xanh mét, nhưng Lưu Sướng cũng bị cha mẹ mình trách mắng.
“Lớn chừng này rồi, còn so đo nhỏ nhặt như vậy, mau xin lỗi Dịch Thương đi.” Mẹ Lưu Sướng lập tức nói.
Vì trong nhà Lưu Sướng không giàu có, nên từ nhỏ cô đã bị cha mẹ dạy dỗ nghiêm khắc, là gia đình có gia giáo nghiêm khắc nhất bốn nhà.
Lưu Sướng vốn đang tức giận, hơn thế Dịch Thương từng nói qua lời còn đả kích cô hơn cả bây giờ, tự nhiên không muốn xin lỗi. Huống chi, cô không hề cảm thấy mình sai.
Tả Hiểu Lan thấy Diệp Từ cư nhiên tiếp tục cắn móng giò, vội vàng cầm đũa cô lại, ánh mắt nghiêm khắc: “Nhanh xin lỗi chú Đổng mau, ai dạy con người lớn đang nói chuyện không chăm chú lắng nghe thế hả.”
Giọng điệu rất nghiêm, có điều Diệp Từ biết bà làm vậy không phải do tức giận, nhưng điều đó lại khiến cô ghét Dịch Thương nhiều hơn. Bị Tả Hiểu Lan cầm đôi đũa của mình trước mặt người khác, Diệp Từ có chút mất mặt.
Cô nhíu mày, sau đó từ từ ngước mắt lên, ánh mắt lạnh bạc ấy nhìn thẳng Dịch Thương, mà Dịch Thương đang vui vẻ chờ đợi câu xin lỗi của Lưu Sướng. Diệp Từ trước giờ không hề biết, thì ra Dịch Thương cũng có lúc khiến người ta ghét cay ghét đắng như vậy, trong nháy mắt đầu cô lướt qua một ý tưởng, trực tiếp tạt nguyên nồi canh ngay vào mặt Dịch Thương.
Có điều, Diệp Từ không làm vậy, bởi vì Lưu Sướng ngồi bên cạnh lúc này cô chuẩn bị đứng lên, cô vội vàng kéo Lưu Sướng lại, ý cười trong mắt đầy dối trá, cô nói với cha Đổng Âm: “Chú Đổng ngại quá, bọn bon ít khi được vào nhà hàng lớn ăn cơm, không hiểu quy củ, chú đừng trách nhé.”
Lời nói cứ như con dao cứa thẳng vào lòng cha mẹ Đổng Âm, đặc biệt sắc mặt cha mẹ Dịch Thương càng tệ, có điều trừ việc hung hăng trừng Dịch Thương ra, họ chỉ đành nói lời khách sáo mà thôi.
“Chú Đổng không tiếp tục nói?” Mới một hồi, không khí sôi nổi lạnh hẳn xuống, người lớn xấu hổ, có lẽ bọn họ chưa biết quan hệ bạn bè đã rạn nứt của con mình, có lẽ bọn họ tưởng rằng mấy đứa nhỏ vẫn thân thiết như xưa. Chỉ tiếc, thế sự vô thường. Diệp Từ không muốn chỉ vì chút chuyện nhỏ làm không khí trầm trọng, dù sao việc này liên quan tới cô, vì thế cô mới cười tủm tĩm nhắc nhở cha Đổng Âm.
Diệp Nam Thiên hồi phục tinh thần nhờ câu nói ấy của Diệp Từ, vội vàng tiếp lời cô, kéo không khí lên: “Đúng, đúng, lão Đổng, cậu nhanh nói đi? Muốn nói gì?”
Ba Lưu Sướng vội vàng tiếp ứng cùng Diệp Nam Thiên, không khí lần nữa thân thiện trở lại.
Lúc này Diệp Từ ngồi dựa lưng vào ghế, quay đầu nhìn Lưu Sướng, thấy cô ấy cúi đầu nhìn mặt đất, không biết đang nghĩ gì. Cô cầm tay Lưu Sướng, thành công khiến cô chú ý, Diệp Từ nói nhỏ đủ để cả hai nghe được: “Cậu đừng cứng quá, chúng ta có thể cả đời không qua lại với nhau hay sao, còn phải suy xét cảm thụ của cha mẹ mình nữa.”
Lưu Sướng bật cười, sau đó đứng lên, nói với cha Đổng Âm: “Chú Đổng, cô chú, con đi vệ sinh một lát.” Nói xong, liền đi.
Mọi người sửng sốt, bao gồm cả Diệp Từ. Mẹ Lưu Sướng cũng cau mày, muốn nói lại thôi, hồi lâu mới thở dài: “Đứa bé này......” Tiếp theo, quay sang cười làm lành với cha Đổng Âm: “Lão Đổng, anh đừng để ý.”
Diệp Từ ngồi không yên, cô cũng đẩy ghế ra: “Con cũng đi vệ sinh.” Sau đó mỉm cười gật đầu với mọi người, ra ngoài với Lưu Sướng.
Nhóm người lớn luôn treo nụ cười thân thiện trên mặt nói chuyện, không có ai để ý Diệp Từ, Dịch Thương với Đổng Âm đành xịu mặt, cứ như cha mẹ chết không bằng. Có điều Diệp Từ không quan tâm, cô không biết hóa ra mình là người thiếu kiên nhẫn như vậy, ở chung phòng với người mình ghét, một lúc cô cũng không chịu được. Trong phòng hệt như có một loại virus, chỉ cần hít một hơi, mình sẽ chết ngay.
Ra khỏi phòng ăn, Diệp Từ liền thấy Lưu Sướng đứng ở bên ngoài, tựa vào cột trụ, vẫy cô tới.
Diệp Từ đi qua, vừa đi vừa bật cười: “Không phải cậu muốn đi vệ sinh à? Sao giờ còn ở đây?”
“Mình chờ cậu.” Lưu Sướng nhún vai, nói chắc như đinh đóng cột.
Diệp Từ cười càng tươi: “Sao cậu biết mình cũng muốn đi vệ sinh?”
Lưu Sướng khoác tay mình vào tay Diệp Từ, mỉm cười: “Mình là ai? Là Lưu Sướng nha, sao có thể không biết suy nghĩ trong lòng Diệp Từ kia chứ. Mình đều ra ngoài, cậu còn dám ngồi trong ấy?”
Điểm này Lưu Sướng nói rất đúng, Diệp Từ vào phòng wc với cô, vừa đi vừa hỏi: “Hôm nay cậu sao vậy? Dịch Thương nhằm vào mình, mình không giận thì thôi, cậu chấp cậu ta làm gì?”
Lưu Sướng nghe Diệp Từ nhắc tới Dịch Thương, không khỏi hừ lạnh: “Chỉ liếc cậu ấy một cái mình liền ghê tởm, nghe cậu ấy nói chuyện không phản bác mấy câu, chắc chắn mình sẽ giảm thọ mất.”
Diệp Từ nhận ra Lưu Sướng không thích hợp, không khỏi hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Lưu Sướng thở dài, có vẻ rất phiền muộn: “Lười nói, mình cảm thấy quen hai người họ là một vết nhơ trong quá khứ của mình.”
“Cậu dám điếu khẩu vị mình, thôi mình cũng lười hỏi.” Lúc nãy nói đi wc, thật ra hai người đều không có ý sẽ đi thật, chỉ rửa tay rồi ra ngoài.
“Không phải không muốn kể cho cậu nghe, mà do mình không biết bắt đầu từ đâu, thật sự khiến người ta tức chết.” Vẻ mặt Lưu Sướng giận dữ, xem ra là chuyện lớn rồi.
“Thế nào?”
“Cậu nhớ cái nhà cũ của bà mình không?”
“Nhớ, trước đây mình với cậu từng tới đó chơi, hình như sắp bị tịch thu xây khu buôn bán? Vô duyên vô cớ nhắc tới nó làm gì?” Về bà nội Lưu Sướng, tuy đã qua nhiều năm, Diệp Từ vẫn có ấn tượng rất sâu sắc, bà ấy là một người bà hiền lành, rất thích trẻ nhỏ. Cho dù phạm lỗi cũng không bị mắng, được tụi nhỏ kính yêu vô cùng, trước kia cô hay đến nhà bà nội Lưu Sướng chơi, mỗi lần đi, cô đều đem đồ ăn mình thích nhất mời hai người. Chỉ tiếc, một người tốt như vậy lại bị bệnh tất ăn mòn, dù nhà Lưu Sướng tiêu tốn hết của cải cũng không thể cứu lại mạng sống của bà.
Mỗi khi nhớ lại nó, luôn khiến Diệp Từ nhớ lại câu ví von ‘thế sự vô thường’, mọi thứ tốt đẹp đều bị thời gian vùi lắp, cuối cùng biến mất trong biển bụi hồng trần.
“Bị cậu nói trúng trọng điểm, nói đến nói đi, chính là việc này.” Lưu Sướng nói đến đây hừ mạnh, rõ ràng đặc biệt không hài lòng: “Cậu biết bà ngoại của Dịch Thương cũng có một căn phòng ở đó không.”
“Cái này thì không.” Diệp Từ xoay sang nhìn Lưu Sướng: “Cho dù có thì sao? Hình như không logic gì với chuyện trên đi.”
“Ai nói không có?” Lưu Sướng càng nói càng tức giận, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi: “Trên thế giới có một nhóm người có thể đem việc không hề liên quan với nhau kết hợp lại làm một, cậu nói xem đây có phải là tài năng không.”
Diệp Từ không biết Lưu Sướng rốt cuộc muốn kể gì, nhưng cũng đoán được đại khái, hẳn là có liên quan đến căn phòng bị phá bỏ, chỉ là cô không liên tưởng ra, chuyện của hai nhà sao có thể gộp làm một? “Không biết cậu đang nói gì nữa?”
“Bị di dời là chuyện của một năm trước, lúc đó không phải mình có nói với cậu sao?”.
“Ừ, có.” Diệp Từ xuề xòa, kỳ thật việc Lưu Sướng nói năm trước từng nói qua, đối với Diệp Từ lại là việc của kiếp trước, cho dù trí nhớ cô tốt bao nhiêu không nhất định nhớ rõ ràng, đành phải trả lời có lệ.
“Đến lúc Vận Mệnh mở ra, vừa hay có người đến đàm phán vụ di dời, nói phòng ở của bên mình có thể đổi một cửa hàng có vị trí rất tốt, thêm cả một bộ phòng ở nữa, nhà mình vì thế vui mừng rất lâu.”
“Nếu nhà mình gặp được cũng vui như thế, cửa hàng mặt tiền......” Diệp Từ chậc chậc, đó là khu khai phá quan trọng, rất nhiều nhân khẩu di chuyển sang, dễ đầu tư sản nghiệp, nếu có cửa hàng mặt tiền, đảm bảo ba đời không lo kiếm ăn rồi.”
“Cửa hàng mặt tiền gì chứ.” Lưu Sướng bỗng nhiên lộ ra biểu tình hung thần ác sát, hệt như muốn ăn sống nuốt tươi ai đó, cắt ngang câu của Diệp Từ ngay.
“Không phải cậu mới nói phòng của cậu có thể đổi một cửa hàng ở vị trí mặt tiền và một bộ phòng ở à?” Diệp Từ khó hiểu bởi tiếng thét của Lưu Sướng.
“Nếu là vậy mình giận làm gì, cậu biết một tháng trước, lúc đến nhận chìa khóa, mình thấy chuyện gì không?”
“Chuyện gì?”
“Cửa hàng của nhà mình không có, biến thành ba bộ phòng ở, trong đó hai bộ ở vị trí trong hẽm.”
“A? Vì sao?” Diệp Từ cũng thấy kì quái: “Không phải đã bàn xong rồi sao? Nhà cậu không kí hợp đồng?”
“Có, nhưng là hợp đồng lâm thời, không kí hợp đồng chính thức, vì vậy mới chịu thiệt. Nhà mình tuyệt đối không chịu, tranh cãi một hồi, một tiểu viên chức ở đó thấy bọn tớ đáng thương, liền lén nói cho bọn mình biết, cửa hiểu của nhà bọn mình có, nhưng mấy hôm trước bị thay đổi thành tên người khác.” Lưu Sướng nói tới đây ánh mắt gần như phun lửa.
Diệp Từ thực lý giải, nếu nhà cô gặp việc này, có lẽ phản ứng của cô không hề kém Lưu Sướng là bao.
“Vậy nhà cậu có tiếp tục đòi giải quyết không?”
“Chuyện này tạm gác qua một bên, cậu biết người dành cửa hiệu đó của bọn mình là ai không?”
Diệp Từ hơi sửng sốt, kết hợp tất cả lại, có chút không thể tin hỏi: “ Không phải là nhà bọn Dịch Thương đi?”
“Gì mà không phải.” Lưu Sướng phát điên: “Lúc bắt đầu di dời, mẹ cậu ấy sang nhà mẹ mình hỏi thăm tin tức, hỏi nhà mình được đổi gì, mẹ tớ thật thà, nói hết cả ra, cứ vậy bị bọn họ quang minh chính đại cướp đi.”
“Mẹ nó.” Diệp Từ nghe đến đây, cũng nhịn không nổi nữa: “Họ không phải người sao. Ngay cả bạn tốt cũng dám làm ra chuyện này.”
“Mình tức giận chính vì điều này.”
“Nhà cậu không đi tìm nhà bọn họ?”
“Đi, nhưng bọn họ không thừa nhận, còn nói bọn tớ không được nói lung tung, phá hủy cảm tình của hai nhà, thậm chí còn kể thêm việc lúc bà mình bị bệnh bọn họ đã giúp bao nhiêu là việc.” Lưu Sướng tức đến mức mặt đỏ bừng, xoay người đấm đá vào vách tường, cứ như nó là Dịch Thương và ba mẹ cậu ấy.
“Cuối cùng thì sao? Cứ vậy xong......”
“Còn cách nào đâu.” Lưu Sướng đấm đá một hồi, đành thôi, vô lựa dựa vào tường, thân hình từ từ tuột xuống, ngồi xổm trên đất: “Nhà bọn mình là dân lao động, không giống nhà bọn họ có tiền có thế, hơn nữa trước khi ông ngoại Dịch Thương về hưu từng làm quan, cho dù không làm, duy uy còn tại, bọn mình đấu không nổi. Cho nên, lúc ba Đổng Âm mời ăn cơm, cha mẹ mình mới nhất quyết không đến, nếu không phải cha mẹ cậu muốn tới, mình nghĩ bọn họ chắc chắn không đi.”
Diệp Từ híp mắt, càng lúc càng thấy rõ quan hệ lạnh bạc của con người.
“Đây mà là bạn tốt.” Cô lạnh lùng thốt: “Cả heo chó cũng không bằng. Mẹ Dịch Thương vốn là cực phẩm, vừa ích kỉ vừa thích tính kế người khác, mình cứ nghĩ bà chỉ dám tiểu đánh tiểu nháo thôi, ai ngờ dám làm cả chuyện này.”
Lưu Sướng cười khổ một chút, đứng lên: “Giờ cậu biết, vì sao mình tức giận, vì sao cậu ta vừa mở miệng mình liền châm chọc đi? Mình thấy cậu ta ghê tởm chẳng khác gì ruồi bọ. Cậu ta xem tớ là kẻ ngu chắc, dám ức hiếp mình, ngay cả ánh mắt cũng không thèm chớp.”
Diệp Từ bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: “Ngày đó cậu nói với mình, nhà Dịch Thương và Đổng Âm cùng đầu tư vào Thiết Huyết Chiến Qua?”
“Đúng vậy, hai ngày trước mẹ bọn họ còn chuyên môn đến khoa với mẹ mình, còn khuyên mẹ mình đừng giữ tiền quá, phải học cách đầu tư.” Lưu Sướng là người mỗi lúc tức giận chỉ cần nói ra liền tốt, lúc nãy đã trút được cơn tức lớn như thế, giờ thông thuận không ít, vì thế lúc này xem như tâm bình khí hòa nói chuyện với Diệp Từ.
Diệp Từ nheo mắt, nở nụ cười, vỗ nhẹ tay Lưu Sướng: “Sao cậu không đầu tư vào Thiên Thiên Hướng Thượng, mình thấy dạo này cậu kiếm không ít, thêm chút nữa là phát tài rồi, chẳng lẽ cậu thấy Thiên Thiên Hướng Thượng không bằng Thiết Huyết Chiến Qua.”
“Cậu đúng là! Lúc nào cũng không quên kéo tài trợ cho công hội mình cả.” Lưu Sướng khinh bỉ, nhịn không được bật cười: “Không phải không nghĩ, chỉ là tiền ít quá, sợ quăng vào cũng không kiếm được bao nhiêu, chờ tiết kiệm nhiều rồi nói sau.”
Diệp Từ không dây dưa chủ đề này với Lưu Sướng, cùng cô tới chỗ tiếp tân, nói với nhân viên: “Tôi có thể xem danh sách thực đơn hay không?”
Phục vụ viên vội vàng đưa cho Diệp Từ, Lưu Sướng tiến đến một bên hỏi: “Sao, xem menu làm gì?”
Diệp Từ không trả lời, chỉ nhìn thực đơn xong, mới nói với phục vụ: “Tôi muốn gọi thêm thức ăn, có thể không?”
Người ta ước gì cô gọi càng nhiều càng tốt, vội vàng lấy thêm thực đơn đưa cho Diệp Từ, Diệp Từ mở ra, cũng không thèm đọc tên, trực tiếp chọn mười mấy món ăn đắc nhất tiệm, xong rồi đóng lại, còn nói: “Tôi thanh toán trước.” Nói xong rút thẻ ngân hàng đưa cho nhân viên.
“Tôi góp một phần.” Lưu Sướng tự nhiên hiểu ý của Diệp Từ, đem card mình ra, lại bị Diệp Từ ngăn cản, Diệp Từ lắc đầu nói: “Cậu nhanh đi chuẩn bị đầu tư, tiền tớ kiếm rất nhanh, solo phó bản, tùy tiện bán vài kiện trang bị, tiền cơm hôm nay mình trả, khách khí làm gì.”
Lưu Sướng không từ chối, gật gật đầu: “Mình không khích khí với cậu.”
Làm xong, Diệp Từ mới về phòng ăn với Lưu Sướng.
“Không muốn đi vào gì cả, rất phiền.” Đều tới cửa, Lưu Sướng vẫn đang than thở.
Diệp Từ đành kéo cô vào: “Được rồi, đến đây rồi, cậu còn muốn đi wc? Là lỗi của bọn họ, ông trời cũng thấy, chắc chắn sẽ bị báo ứng.”
“Tớ chỉ sợ người tốt sống không lâu, tai họa di ngàn năm.” Lưu Sướng không tình nguyện, nhưng không có biện pháp khác, đành thở dài đi theo Diệp Từ vào trong.
Vào phòng, có lẽ cha Đổng Âm đã nói xong, không ai nói chuyện chuyện nữa, không khí có chút cương, hai người vừa vào, tất cả đều tập trung nhìn lại, cha Đổng Âm lập tức đứng lên nói: “Lão Diệp, cậu xem Diệp Từ đã trở lại, cậu hỏi ý kiến nó đi, hai người không tin ánh mắt của tôi, chẳng lẽ không tin luôn cả ánh mắt của con mình?”
Câu nói khiến Diệp Từ nghi hoặc, cô đảo mắt nhìn cha mẹ: “Ba mẹ, gì vậy ạ? Ánh mắt?”
Vẻ mặt Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan đều tỏ ra gặp nạn, hai người nhìn nhau, cuối cùng Diệp Nam Thiên nói: “Ai nha, cha mẹ nói không rõ, Bạch Mạch cũng nghe, con kể lại cho Diệp Từ đi.”
Bạch Mạch đang ăn cơm bị điểm danh, suýt chút nữa thì sặc, anh ngẩng đầu nhìn Diệp Nam Thiên: “Dượng bảo con nói?”
Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan vội vàng gật đầu, sau đó nhìn Diệp Từ chăm chăm.
Diệp Từ hoảng hốt, kỳ thật không riêng gì bọn họ nhìn Diệp Từ, mọi người trong phòng đều nhìn cô, khiến cô không thoải mái, thanh thanh cổ họng, thân thiết hỏi Bạch Mạch: “Anh muốn nói gì?”
Bạch Mạch thở dài một hơi, rồi mới định kể. Đúng lúc này, cửa phòng bị mở ra, không ít phục vụ viên đi vào, dọn thêm không ít đồ ăn, bàn ăn vốn trống rỗng được sắp tràn đầy. Không riêng như thế, tất cả đều là sơn hào hải vị, của lạ món ngon, chỉ nhìn liền biết giá trị xa xỉ.
Mọi người ngẩn ngơ, Đổng Âm lên tiếng đầu tiên: “Này, mấy người có mang sai phòng không, đồ ăn bọn tôi chọn đã đem đến đầy đủ.”
“Không sai, rõ ràng là phòng cô chọn.” Một cô gái khá xinh xắn trả lời Đổng Âm.
“Đây tuyệt đối không phải đồ chúng tôi kêu.” Nhìn các món ăn, sắc mặt mẹ Đổng Âm rất khó coi, vội vàng nói.
“Đúng vậy, bọn tôi không kêu, chắc là bên chị nhầm, nhanh dọn đi, cẩn thận tôi trách cứ đấy.” Mẹ Dịch Thương nhìn mặt mẹ Đổng Âm, vội vàng hùa theo, bà thậm chí đẩy mâm hải sản ra, ngạo khí nói.
Diệp Từ lại cầm chiếc đũa gấp thịt lộc, trực tiếp cho vào miệng. Dịch Thương nhìn Diệp Từ, giận không thể át: “Diệp Từ, cậu không nghe à? Đồ ăn không phải chúng ta kêu, cậu đã bắt đầu ăn, cậu biết chúng nó trị giá bao nhiêu tiền không?”
Giọng Dịch Thương vừa to vừa vang, khiến sắc mặt Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan trắng bệch, bọn họ liên tục nói: “Sao con không hiểu quy củ như vậy?” Vừa nói vừa xin lỗi cha mẹ Dịch Thương và Đổng Âm: “Ngại quá, mấy món này tôi trả.....”
“Mấy người trả nổi không?” Dịch Thương đập mạnh vào bàn: “Đồ ăn đó không phải bào ngư chính là vi cá, một món liền bằng một tháng tiền lương của hai người, hai người trả được?”
Lưu Sướng là người dịu dàng, ít khi nói lời gai gốc, có thể thấy được cô thật sự rất tức giận. Hoặc nên nói, kể từ ngày ai đó tuyên bố đây là lần gặp mặt cuối cùng, trong lòng cô ấy luôn bị mắc nghẹn, đến giờ vẫn chưa nhả ra được. Hôm nay lại nghe thấy câu nói ác ý của Dịch Thương, lẽ dĩ nhiên cô không nhịn được nữa.
Chỉ tiếc thời gian phản bác không đúng, tuy thành công khiến sắc mặt cả nhà Dịch Thương và Đổng Âm xanh mét, nhưng Lưu Sướng cũng bị cha mẹ mình trách mắng.
“Lớn chừng này rồi, còn so đo nhỏ nhặt như vậy, mau xin lỗi Dịch Thương đi.” Mẹ Lưu Sướng lập tức nói.
Vì trong nhà Lưu Sướng không giàu có, nên từ nhỏ cô đã bị cha mẹ dạy dỗ nghiêm khắc, là gia đình có gia giáo nghiêm khắc nhất bốn nhà.
Lưu Sướng vốn đang tức giận, hơn thế Dịch Thương từng nói qua lời còn đả kích cô hơn cả bây giờ, tự nhiên không muốn xin lỗi. Huống chi, cô không hề cảm thấy mình sai.
Tả Hiểu Lan thấy Diệp Từ cư nhiên tiếp tục cắn móng giò, vội vàng cầm đũa cô lại, ánh mắt nghiêm khắc: “Nhanh xin lỗi chú Đổng mau, ai dạy con người lớn đang nói chuyện không chăm chú lắng nghe thế hả.”
Giọng điệu rất nghiêm, có điều Diệp Từ biết bà làm vậy không phải do tức giận, nhưng điều đó lại khiến cô ghét Dịch Thương nhiều hơn. Bị Tả Hiểu Lan cầm đôi đũa của mình trước mặt người khác, Diệp Từ có chút mất mặt.
Cô nhíu mày, sau đó từ từ ngước mắt lên, ánh mắt lạnh bạc ấy nhìn thẳng Dịch Thương, mà Dịch Thương đang vui vẻ chờ đợi câu xin lỗi của Lưu Sướng. Diệp Từ trước giờ không hề biết, thì ra Dịch Thương cũng có lúc khiến người ta ghét cay ghét đắng như vậy, trong nháy mắt đầu cô lướt qua một ý tưởng, trực tiếp tạt nguyên nồi canh ngay vào mặt Dịch Thương.
Có điều, Diệp Từ không làm vậy, bởi vì Lưu Sướng ngồi bên cạnh lúc này cô chuẩn bị đứng lên, cô vội vàng kéo Lưu Sướng lại, ý cười trong mắt đầy dối trá, cô nói với cha Đổng Âm: “Chú Đổng ngại quá, bọn bon ít khi được vào nhà hàng lớn ăn cơm, không hiểu quy củ, chú đừng trách nhé.”
Lời nói cứ như con dao cứa thẳng vào lòng cha mẹ Đổng Âm, đặc biệt sắc mặt cha mẹ Dịch Thương càng tệ, có điều trừ việc hung hăng trừng Dịch Thương ra, họ chỉ đành nói lời khách sáo mà thôi.
“Chú Đổng không tiếp tục nói?” Mới một hồi, không khí sôi nổi lạnh hẳn xuống, người lớn xấu hổ, có lẽ bọn họ chưa biết quan hệ bạn bè đã rạn nứt của con mình, có lẽ bọn họ tưởng rằng mấy đứa nhỏ vẫn thân thiết như xưa. Chỉ tiếc, thế sự vô thường. Diệp Từ không muốn chỉ vì chút chuyện nhỏ làm không khí trầm trọng, dù sao việc này liên quan tới cô, vì thế cô mới cười tủm tĩm nhắc nhở cha Đổng Âm.
Diệp Nam Thiên hồi phục tinh thần nhờ câu nói ấy của Diệp Từ, vội vàng tiếp lời cô, kéo không khí lên: “Đúng, đúng, lão Đổng, cậu nhanh nói đi? Muốn nói gì?”
Ba Lưu Sướng vội vàng tiếp ứng cùng Diệp Nam Thiên, không khí lần nữa thân thiện trở lại.
Lúc này Diệp Từ ngồi dựa lưng vào ghế, quay đầu nhìn Lưu Sướng, thấy cô ấy cúi đầu nhìn mặt đất, không biết đang nghĩ gì. Cô cầm tay Lưu Sướng, thành công khiến cô chú ý, Diệp Từ nói nhỏ đủ để cả hai nghe được: “Cậu đừng cứng quá, chúng ta có thể cả đời không qua lại với nhau hay sao, còn phải suy xét cảm thụ của cha mẹ mình nữa.”
Lưu Sướng bật cười, sau đó đứng lên, nói với cha Đổng Âm: “Chú Đổng, cô chú, con đi vệ sinh một lát.” Nói xong, liền đi.
Mọi người sửng sốt, bao gồm cả Diệp Từ. Mẹ Lưu Sướng cũng cau mày, muốn nói lại thôi, hồi lâu mới thở dài: “Đứa bé này......” Tiếp theo, quay sang cười làm lành với cha Đổng Âm: “Lão Đổng, anh đừng để ý.”
Diệp Từ ngồi không yên, cô cũng đẩy ghế ra: “Con cũng đi vệ sinh.” Sau đó mỉm cười gật đầu với mọi người, ra ngoài với Lưu Sướng.
Nhóm người lớn luôn treo nụ cười thân thiện trên mặt nói chuyện, không có ai để ý Diệp Từ, Dịch Thương với Đổng Âm đành xịu mặt, cứ như cha mẹ chết không bằng. Có điều Diệp Từ không quan tâm, cô không biết hóa ra mình là người thiếu kiên nhẫn như vậy, ở chung phòng với người mình ghét, một lúc cô cũng không chịu được. Trong phòng hệt như có một loại virus, chỉ cần hít một hơi, mình sẽ chết ngay.
Ra khỏi phòng ăn, Diệp Từ liền thấy Lưu Sướng đứng ở bên ngoài, tựa vào cột trụ, vẫy cô tới.
Diệp Từ đi qua, vừa đi vừa bật cười: “Không phải cậu muốn đi vệ sinh à? Sao giờ còn ở đây?”
“Mình chờ cậu.” Lưu Sướng nhún vai, nói chắc như đinh đóng cột.
Diệp Từ cười càng tươi: “Sao cậu biết mình cũng muốn đi vệ sinh?”
Lưu Sướng khoác tay mình vào tay Diệp Từ, mỉm cười: “Mình là ai? Là Lưu Sướng nha, sao có thể không biết suy nghĩ trong lòng Diệp Từ kia chứ. Mình đều ra ngoài, cậu còn dám ngồi trong ấy?”
Điểm này Lưu Sướng nói rất đúng, Diệp Từ vào phòng wc với cô, vừa đi vừa hỏi: “Hôm nay cậu sao vậy? Dịch Thương nhằm vào mình, mình không giận thì thôi, cậu chấp cậu ta làm gì?”
Lưu Sướng nghe Diệp Từ nhắc tới Dịch Thương, không khỏi hừ lạnh: “Chỉ liếc cậu ấy một cái mình liền ghê tởm, nghe cậu ấy nói chuyện không phản bác mấy câu, chắc chắn mình sẽ giảm thọ mất.”
Diệp Từ nhận ra Lưu Sướng không thích hợp, không khỏi hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Lưu Sướng thở dài, có vẻ rất phiền muộn: “Lười nói, mình cảm thấy quen hai người họ là một vết nhơ trong quá khứ của mình.”
“Cậu dám điếu khẩu vị mình, thôi mình cũng lười hỏi.” Lúc nãy nói đi wc, thật ra hai người đều không có ý sẽ đi thật, chỉ rửa tay rồi ra ngoài.
“Không phải không muốn kể cho cậu nghe, mà do mình không biết bắt đầu từ đâu, thật sự khiến người ta tức chết.” Vẻ mặt Lưu Sướng giận dữ, xem ra là chuyện lớn rồi.
“Thế nào?”
“Cậu nhớ cái nhà cũ của bà mình không?”
“Nhớ, trước đây mình với cậu từng tới đó chơi, hình như sắp bị tịch thu xây khu buôn bán? Vô duyên vô cớ nhắc tới nó làm gì?” Về bà nội Lưu Sướng, tuy đã qua nhiều năm, Diệp Từ vẫn có ấn tượng rất sâu sắc, bà ấy là một người bà hiền lành, rất thích trẻ nhỏ. Cho dù phạm lỗi cũng không bị mắng, được tụi nhỏ kính yêu vô cùng, trước kia cô hay đến nhà bà nội Lưu Sướng chơi, mỗi lần đi, cô đều đem đồ ăn mình thích nhất mời hai người. Chỉ tiếc, một người tốt như vậy lại bị bệnh tất ăn mòn, dù nhà Lưu Sướng tiêu tốn hết của cải cũng không thể cứu lại mạng sống của bà.
Mỗi khi nhớ lại nó, luôn khiến Diệp Từ nhớ lại câu ví von ‘thế sự vô thường’, mọi thứ tốt đẹp đều bị thời gian vùi lắp, cuối cùng biến mất trong biển bụi hồng trần.
“Bị cậu nói trúng trọng điểm, nói đến nói đi, chính là việc này.” Lưu Sướng nói đến đây hừ mạnh, rõ ràng đặc biệt không hài lòng: “Cậu biết bà ngoại của Dịch Thương cũng có một căn phòng ở đó không.”
“Cái này thì không.” Diệp Từ xoay sang nhìn Lưu Sướng: “Cho dù có thì sao? Hình như không logic gì với chuyện trên đi.”
“Ai nói không có?” Lưu Sướng càng nói càng tức giận, dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi: “Trên thế giới có một nhóm người có thể đem việc không hề liên quan với nhau kết hợp lại làm một, cậu nói xem đây có phải là tài năng không.”
Diệp Từ không biết Lưu Sướng rốt cuộc muốn kể gì, nhưng cũng đoán được đại khái, hẳn là có liên quan đến căn phòng bị phá bỏ, chỉ là cô không liên tưởng ra, chuyện của hai nhà sao có thể gộp làm một? “Không biết cậu đang nói gì nữa?”
“Bị di dời là chuyện của một năm trước, lúc đó không phải mình có nói với cậu sao?”.
“Ừ, có.” Diệp Từ xuề xòa, kỳ thật việc Lưu Sướng nói năm trước từng nói qua, đối với Diệp Từ lại là việc của kiếp trước, cho dù trí nhớ cô tốt bao nhiêu không nhất định nhớ rõ ràng, đành phải trả lời có lệ.
“Đến lúc Vận Mệnh mở ra, vừa hay có người đến đàm phán vụ di dời, nói phòng ở của bên mình có thể đổi một cửa hàng có vị trí rất tốt, thêm cả một bộ phòng ở nữa, nhà mình vì thế vui mừng rất lâu.”
“Nếu nhà mình gặp được cũng vui như thế, cửa hàng mặt tiền......” Diệp Từ chậc chậc, đó là khu khai phá quan trọng, rất nhiều nhân khẩu di chuyển sang, dễ đầu tư sản nghiệp, nếu có cửa hàng mặt tiền, đảm bảo ba đời không lo kiếm ăn rồi.”
“Cửa hàng mặt tiền gì chứ.” Lưu Sướng bỗng nhiên lộ ra biểu tình hung thần ác sát, hệt như muốn ăn sống nuốt tươi ai đó, cắt ngang câu của Diệp Từ ngay.
“Không phải cậu mới nói phòng của cậu có thể đổi một cửa hàng ở vị trí mặt tiền và một bộ phòng ở à?” Diệp Từ khó hiểu bởi tiếng thét của Lưu Sướng.
“Nếu là vậy mình giận làm gì, cậu biết một tháng trước, lúc đến nhận chìa khóa, mình thấy chuyện gì không?”
“Chuyện gì?”
“Cửa hàng của nhà mình không có, biến thành ba bộ phòng ở, trong đó hai bộ ở vị trí trong hẽm.”
“A? Vì sao?” Diệp Từ cũng thấy kì quái: “Không phải đã bàn xong rồi sao? Nhà cậu không kí hợp đồng?”
“Có, nhưng là hợp đồng lâm thời, không kí hợp đồng chính thức, vì vậy mới chịu thiệt. Nhà mình tuyệt đối không chịu, tranh cãi một hồi, một tiểu viên chức ở đó thấy bọn tớ đáng thương, liền lén nói cho bọn mình biết, cửa hiểu của nhà bọn mình có, nhưng mấy hôm trước bị thay đổi thành tên người khác.” Lưu Sướng nói tới đây ánh mắt gần như phun lửa.
Diệp Từ thực lý giải, nếu nhà cô gặp việc này, có lẽ phản ứng của cô không hề kém Lưu Sướng là bao.
“Vậy nhà cậu có tiếp tục đòi giải quyết không?”
“Chuyện này tạm gác qua một bên, cậu biết người dành cửa hiệu đó của bọn mình là ai không?”
Diệp Từ hơi sửng sốt, kết hợp tất cả lại, có chút không thể tin hỏi: “ Không phải là nhà bọn Dịch Thương đi?”
“Gì mà không phải.” Lưu Sướng phát điên: “Lúc bắt đầu di dời, mẹ cậu ấy sang nhà mẹ mình hỏi thăm tin tức, hỏi nhà mình được đổi gì, mẹ tớ thật thà, nói hết cả ra, cứ vậy bị bọn họ quang minh chính đại cướp đi.”
“Mẹ nó.” Diệp Từ nghe đến đây, cũng nhịn không nổi nữa: “Họ không phải người sao. Ngay cả bạn tốt cũng dám làm ra chuyện này.”
“Mình tức giận chính vì điều này.”
“Nhà cậu không đi tìm nhà bọn họ?”
“Đi, nhưng bọn họ không thừa nhận, còn nói bọn tớ không được nói lung tung, phá hủy cảm tình của hai nhà, thậm chí còn kể thêm việc lúc bà mình bị bệnh bọn họ đã giúp bao nhiêu là việc.” Lưu Sướng tức đến mức mặt đỏ bừng, xoay người đấm đá vào vách tường, cứ như nó là Dịch Thương và ba mẹ cậu ấy.
“Cuối cùng thì sao? Cứ vậy xong......”
“Còn cách nào đâu.” Lưu Sướng đấm đá một hồi, đành thôi, vô lựa dựa vào tường, thân hình từ từ tuột xuống, ngồi xổm trên đất: “Nhà bọn mình là dân lao động, không giống nhà bọn họ có tiền có thế, hơn nữa trước khi ông ngoại Dịch Thương về hưu từng làm quan, cho dù không làm, duy uy còn tại, bọn mình đấu không nổi. Cho nên, lúc ba Đổng Âm mời ăn cơm, cha mẹ mình mới nhất quyết không đến, nếu không phải cha mẹ cậu muốn tới, mình nghĩ bọn họ chắc chắn không đi.”
Diệp Từ híp mắt, càng lúc càng thấy rõ quan hệ lạnh bạc của con người.
“Đây mà là bạn tốt.” Cô lạnh lùng thốt: “Cả heo chó cũng không bằng. Mẹ Dịch Thương vốn là cực phẩm, vừa ích kỉ vừa thích tính kế người khác, mình cứ nghĩ bà chỉ dám tiểu đánh tiểu nháo thôi, ai ngờ dám làm cả chuyện này.”
Lưu Sướng cười khổ một chút, đứng lên: “Giờ cậu biết, vì sao mình tức giận, vì sao cậu ta vừa mở miệng mình liền châm chọc đi? Mình thấy cậu ta ghê tởm chẳng khác gì ruồi bọ. Cậu ta xem tớ là kẻ ngu chắc, dám ức hiếp mình, ngay cả ánh mắt cũng không thèm chớp.”
Diệp Từ bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: “Ngày đó cậu nói với mình, nhà Dịch Thương và Đổng Âm cùng đầu tư vào Thiết Huyết Chiến Qua?”
“Đúng vậy, hai ngày trước mẹ bọn họ còn chuyên môn đến khoa với mẹ mình, còn khuyên mẹ mình đừng giữ tiền quá, phải học cách đầu tư.” Lưu Sướng là người mỗi lúc tức giận chỉ cần nói ra liền tốt, lúc nãy đã trút được cơn tức lớn như thế, giờ thông thuận không ít, vì thế lúc này xem như tâm bình khí hòa nói chuyện với Diệp Từ.
Diệp Từ nheo mắt, nở nụ cười, vỗ nhẹ tay Lưu Sướng: “Sao cậu không đầu tư vào Thiên Thiên Hướng Thượng, mình thấy dạo này cậu kiếm không ít, thêm chút nữa là phát tài rồi, chẳng lẽ cậu thấy Thiên Thiên Hướng Thượng không bằng Thiết Huyết Chiến Qua.”
“Cậu đúng là! Lúc nào cũng không quên kéo tài trợ cho công hội mình cả.” Lưu Sướng khinh bỉ, nhịn không được bật cười: “Không phải không nghĩ, chỉ là tiền ít quá, sợ quăng vào cũng không kiếm được bao nhiêu, chờ tiết kiệm nhiều rồi nói sau.”
Diệp Từ không dây dưa chủ đề này với Lưu Sướng, cùng cô tới chỗ tiếp tân, nói với nhân viên: “Tôi có thể xem danh sách thực đơn hay không?”
Phục vụ viên vội vàng đưa cho Diệp Từ, Lưu Sướng tiến đến một bên hỏi: “Sao, xem menu làm gì?”
Diệp Từ không trả lời, chỉ nhìn thực đơn xong, mới nói với phục vụ: “Tôi muốn gọi thêm thức ăn, có thể không?”
Người ta ước gì cô gọi càng nhiều càng tốt, vội vàng lấy thêm thực đơn đưa cho Diệp Từ, Diệp Từ mở ra, cũng không thèm đọc tên, trực tiếp chọn mười mấy món ăn đắc nhất tiệm, xong rồi đóng lại, còn nói: “Tôi thanh toán trước.” Nói xong rút thẻ ngân hàng đưa cho nhân viên.
“Tôi góp một phần.” Lưu Sướng tự nhiên hiểu ý của Diệp Từ, đem card mình ra, lại bị Diệp Từ ngăn cản, Diệp Từ lắc đầu nói: “Cậu nhanh đi chuẩn bị đầu tư, tiền tớ kiếm rất nhanh, solo phó bản, tùy tiện bán vài kiện trang bị, tiền cơm hôm nay mình trả, khách khí làm gì.”
Lưu Sướng không từ chối, gật gật đầu: “Mình không khích khí với cậu.”
Làm xong, Diệp Từ mới về phòng ăn với Lưu Sướng.
“Không muốn đi vào gì cả, rất phiền.” Đều tới cửa, Lưu Sướng vẫn đang than thở.
Diệp Từ đành kéo cô vào: “Được rồi, đến đây rồi, cậu còn muốn đi wc? Là lỗi của bọn họ, ông trời cũng thấy, chắc chắn sẽ bị báo ứng.”
“Tớ chỉ sợ người tốt sống không lâu, tai họa di ngàn năm.” Lưu Sướng không tình nguyện, nhưng không có biện pháp khác, đành thở dài đi theo Diệp Từ vào trong.
Vào phòng, có lẽ cha Đổng Âm đã nói xong, không ai nói chuyện chuyện nữa, không khí có chút cương, hai người vừa vào, tất cả đều tập trung nhìn lại, cha Đổng Âm lập tức đứng lên nói: “Lão Diệp, cậu xem Diệp Từ đã trở lại, cậu hỏi ý kiến nó đi, hai người không tin ánh mắt của tôi, chẳng lẽ không tin luôn cả ánh mắt của con mình?”
Câu nói khiến Diệp Từ nghi hoặc, cô đảo mắt nhìn cha mẹ: “Ba mẹ, gì vậy ạ? Ánh mắt?”
Vẻ mặt Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan đều tỏ ra gặp nạn, hai người nhìn nhau, cuối cùng Diệp Nam Thiên nói: “Ai nha, cha mẹ nói không rõ, Bạch Mạch cũng nghe, con kể lại cho Diệp Từ đi.”
Bạch Mạch đang ăn cơm bị điểm danh, suýt chút nữa thì sặc, anh ngẩng đầu nhìn Diệp Nam Thiên: “Dượng bảo con nói?”
Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan vội vàng gật đầu, sau đó nhìn Diệp Từ chăm chăm.
Diệp Từ hoảng hốt, kỳ thật không riêng gì bọn họ nhìn Diệp Từ, mọi người trong phòng đều nhìn cô, khiến cô không thoải mái, thanh thanh cổ họng, thân thiết hỏi Bạch Mạch: “Anh muốn nói gì?”
Bạch Mạch thở dài một hơi, rồi mới định kể. Đúng lúc này, cửa phòng bị mở ra, không ít phục vụ viên đi vào, dọn thêm không ít đồ ăn, bàn ăn vốn trống rỗng được sắp tràn đầy. Không riêng như thế, tất cả đều là sơn hào hải vị, của lạ món ngon, chỉ nhìn liền biết giá trị xa xỉ.
Mọi người ngẩn ngơ, Đổng Âm lên tiếng đầu tiên: “Này, mấy người có mang sai phòng không, đồ ăn bọn tôi chọn đã đem đến đầy đủ.”
“Không sai, rõ ràng là phòng cô chọn.” Một cô gái khá xinh xắn trả lời Đổng Âm.
“Đây tuyệt đối không phải đồ chúng tôi kêu.” Nhìn các món ăn, sắc mặt mẹ Đổng Âm rất khó coi, vội vàng nói.
“Đúng vậy, bọn tôi không kêu, chắc là bên chị nhầm, nhanh dọn đi, cẩn thận tôi trách cứ đấy.” Mẹ Dịch Thương nhìn mặt mẹ Đổng Âm, vội vàng hùa theo, bà thậm chí đẩy mâm hải sản ra, ngạo khí nói.
Diệp Từ lại cầm chiếc đũa gấp thịt lộc, trực tiếp cho vào miệng. Dịch Thương nhìn Diệp Từ, giận không thể át: “Diệp Từ, cậu không nghe à? Đồ ăn không phải chúng ta kêu, cậu đã bắt đầu ăn, cậu biết chúng nó trị giá bao nhiêu tiền không?”
Giọng Dịch Thương vừa to vừa vang, khiến sắc mặt Diệp Nam Thiên và Tả Hiểu Lan trắng bệch, bọn họ liên tục nói: “Sao con không hiểu quy củ như vậy?” Vừa nói vừa xin lỗi cha mẹ Dịch Thương và Đổng Âm: “Ngại quá, mấy món này tôi trả.....”
“Mấy người trả nổi không?” Dịch Thương đập mạnh vào bàn: “Đồ ăn đó không phải bào ngư chính là vi cá, một món liền bằng một tháng tiền lương của hai người, hai người trả được?”
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Sống lại
- Quyển 1 - Chương 2: Công Tử U
- Quyển 1 - Chương 3: Mở ra chi hệ nhiệm vụ
- Quyển 1 - Chương 4: Biết BUG
- Quyển 1 - Chương 5: Đến thời gian đăng nhập?
- Quyển 1 - Chương 6: Sói đen không biết khách khí
- Quyển 1 - Chương 7: Ôn Khai Thủy
- Quyển 1 - Chương 8: Người sói Lang Y Nhân
- Quyển 1 - Chương 9: Người quen cũ
- Quyển 1 - Chương 10: Nếu bạn tìm được bản đồ thì…
- Quyển 1 - Chương 11: Vạ lây
- Quyển 1 - Chương 12: Bản kỹ năng nghịch thiên
- Quyển 1 - Chương 13: Bảng xếp hạng
- Quyển 1 - Chương 14: Tín nhiệm là một loại năng lực cao cấp
- Quyển 1 - Chương 15: Hắc Sơn sào huyệt
- Quyển 1 - Chương 16: Thiên Sơn Tà Dương
- Quyển 1 - Chương 17: Thần bí nhẫn
- Quyển 1 - Chương 18: Sủng vật sinh ra!
- Quyển 1 - Chương 19: Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn!
- Quyển 1 - Chương 20: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (1)
- Quyển 1 - Chương 21: First kill! Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn! (2)
- Quyển 1 - Chương 22: Minh Nguyệt Tinh
- Quyển 1 - Chương 23: Khai giảng !
- Quyển 1 - Chương 24: Chiến Thiên Hạ
- Quyển 1 - Chương 25: Hoang Sa Hạt (Bò cạp Hoang Sa)
- Quyển 1 - Chương 26: Kim châm lừa gạt
- Quyển 1 - Chương 27: Chăm Sóc Khách Hàng số 094
- Quyển 1 - Chương 28: Khổng Tước Lam
- Quyển 1 - Chương 29: Công dân Thành Hồng Hồ
- Quyển 1 - Chương 30: Đội dự bị
- Quyển 1 - Chương 31: Dựa vào đâu?
- Quyển 1 - Chương 32: Thông quan! Hầm Ngục Tàn Khốc!
- Quyển 1 - Chương 33: Biến đi cho trời quang đãng
- Quyển 1 - Chương 34: Phiêu Phiêu Diêu Diêu
- Quyển 1 - Chương 35: First kill Dã Trư Vương
- Quyển 1 - Chương 36: Game thủ là gì
- Quyển 1 - Chương 37: Thạch Hoa Quả
- Quyển 1 - Chương 38: Nhiệm vụ ‘hố cha’
- Quyển 1 - Chương 39: Chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô
- Quyển 1 - Chương 40: Bị tập kích
- Quyển 1 - Chương 41: Đại lục khác
- Quyển 1 - Chương 42: Tranh giành ngôi đầu bảng
- Quyển 1 - Chương 43: Khai hoang Ky Giáp Trận
- Quyển 1 - Chương 44: Cao thủ phá hoại
- Quyển 1 - Chương 45: Ky Giáp Trận! Ngũ giáp!
- Quyển 1 - Chương 46: Chỉ cần pháo bắn chuẩn là được
- Quyển 1 - Chương 47: Chỉ huy đoàn 1
- Quyển 1 - Chương 48: Đoàn 1, ngũ giáp
- Quyển 1 - Chương 49: Vào Đông ôn tuyền
- Quyển 1 - Chương 50: Ngạnh Giáp Cự Quy
- Quyển 1 - Chương 51: Cô gái trẻ tuổi non dại nào chưa từng yêu lầm một tên cặn bã
- Quyển 1 - Chương 52: 1vs5? Hay 5vs1?
- Quyển 1 - Chương 53: Quá khứ tựa mây trôi
- Quyển 1 - Chương 54: Bạch Mạch
- Quyển 1 - Chương 55: Mạch Thủy Thâm
- Quyển 1 - Chương 56: Điều quan trọng là có đối với cậu tốt không
- Quyển 1 - Chương 57: Khắc tinh của người máy
- Quyển 1 - Chương 58: Thời cơ chưa tới
- Quyển 1 - Chương 59: Tự dung lại thành Tổng chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 60: Phế Tích Rét Lạnh
- Quyển 1 - Chương 61: Bắt đầu diệt đoàn
- Quyển 1 - Chương 62: Chỗ khó rắc rối
- Quyển 1 - Chương 63: Lại tập hợp
- Quyển 1 - Chương 64: Tranh chức chỉ huy
- Quyển 1 - Chương 65: [Thiên Thiên Hướng Thượng] Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước
- Quyển 1 - Chương 66: Độ khó Ác Mộng
- Quyển 1 - Chương 67: Phó bản [1]
- Quyển 1 - Chương 68: Phó bản [2]
- Quyển 1 - Chương 69: Hoa khai hai đóa
- Quyển 1 - Chương 70: Thung lũng Mạc Nhược
- Quyển 1 - Chương 71: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 1 - Chương 72: Vũ lạc thuật
- Quyển 1 - Chương 73: Mục Địch Du Dương
- Quyển 1 - Chương 74: Tu viện Buren
- Quyển 1 - Chương 75: Tế Đàn
- Quyển 1 - Chương 76: Thánh đường
- Quyển 1 - Chương 77: Quái vật công thành
- Quyển 1 - Chương 78: Thỉnh cầu của Fante Lopher
- Quyển 1 - Chương 79: Anh hùng
- Quyển 1 - Chương 80: Cao thủ đều đi ra từ cõi chết
- Quyển 1 - Chương 81: Không thể buông tha
- Quyển 1 - Chương 82: Kẻ mạnh thắng!
- Quyển 1 - Chương 83: Trò chơi và nhân sinh
- Quyển 1 - Chương 84: Sake Gaer
- Quyển 1 - Chương 85: Bố mẹ cũng muốn chơi game?
- Quyển 1 - Chương 86: Vũ Long Đại Chiến
- Quyển 1 - Chương 87: Viên gạch
- Quyển 1 - Chương 88: Quả bom màu trắng
- Quyển 1 - Chương 89: Sáng Thế Kỉ
- Quyển 1 - Chương 90: Thắng lợi cuối cùng
- Quyển 1 - Chương 91: Quyết đấu
- Quyển 1 - Chương 92: Năm mới vui vẻ
- Quyển 1 - Chương 93: Chướng ngại của Thợ săn
- Quyển 1 - Chương 94: Thợ săn Antony
- Quyển 1 - Chương 95: Garrison nửa mắt
- Quyển 1 - Chương 96: Burning crack
- Quyển 1 - Chương 97: Thu phục! Sinh vật cấp sử thi!
- Quyển 1 - Chương 98: Nghe lén
- Quyển 1 - Chương 99: Đánh lén
- Quyển 1 - Chương 100: Dương Vũ Hồng Trần
- Quyển 2 - Chương 1: Đàm Phá Lãng
- Quyển 2 - Chương 2: Bi thương là chuyện của mình
- Quyển 2 - Chương 3: Công hội tuyên chiến
- Quyển 2 - Chương 4: Chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 5: Không có tiền a ~~
- Quyển 2 - Chương 6: Lần đầu khai hoang
- Quyển 2 - Chương 7: Phó bản đang tiến hành
- Quyển 2 - Chương 8: Khanh vốn là tặc
- Quyển 2 - Chương 9: Ai? Em
- Quyển 2 - Chương 10: Việc xong rũ áo ra đi
- Quyển 2 - Chương 11: Che dấu công và danh [1]
- Quyển 2 - Chương 12: Che dấu công và danh [2]
- Quyển 2 - Chương 13: Vì sao không thể bị trộm?
- Quyển 2 - Chương 14: Chúng ta là người một nhà
- Quyển 2 - Chương 15: Mục tiêu
- Quyển 2 - Chương 16: Boss rắc rối
- Quyển 2 - Chương 17: First Kill! Hậu thành Phế Tích Rét Lạnh!
- Quyển 2 - Chương 18: Trao đổi
- Quyển 2 - Chương 19: Bất Cật Tố
- Quyển 2 - Chương 20: Hợp đồng bán mình 10 năm
- Quyển 2 - Chương 21: Kiểm định sư trẻ tuổi
- Quyển 2 - Chương 22: Lam Quang Bãi Biển
- Quyển 2 - Chương 23: Vừa ăn cướp vừa la làng
- Quyển 2 - Chương 24: Người tính không bằng trời tính
- Quyển 2 - Chương 25: Hải cảng không một bóng người
- Quyển 2 - Chương 26: Bảo tàng Vịnh kho báu
- Quyển 2 - Chương 27: Mảnh nhỏ của bản đồ Doul
- Quyển 2 - Chương 28: Hoàn thành thăm dò
- Quyển 2 - Chương 29: Một ngày này
- Quyển 2 - Chương 30: Đánh chết
- Quyển 2 - Chương 31: Lui
- Quyển 2 - Chương 32: Hồng Môn Yến [1]
- Quyển 2 - Chương 33: Hồng Môn Yến [2]
- Quyển 2 - Chương 34: Hồng Môn Yến [3]
- Quyển 2 - Chương 35: Quan hệ xã hội chết tiệt
- Quyển 2 - Chương 36: Dừng ở đây thôi
- Quyển 2 - Chương 37: Sơn động Tbilisi
- Quyển 2 - Chương 38: Túc địch
- Quyển 2 - Chương 39: Mở phó bản
- Quyển 2 - Chương 40: Bắt đầu chiến đấu
- Quyển 2 - Chương 41: Đối mặt
- Quyển 2 - Chương 42: Người đầy dã tâm
- Quyển 2 - Chương 43: Quyết đấu
- Quyển 2 - Chương 44: Anh đây là đang hố người khác
- Quyển 2 - Chương 45: Chuẩn bị chiến phó bản mới
- Quyển 2 - Chương 46: Nhiệm vụ cấp Sử thi
- Quyển 2 - Chương 47: Thỉnh cầu
- Quyển 2 - Chương 48: Bạn bè
- Quyển 2 - Chương 49: Quá đáng
- Quyển 2 - Chương 50: Đoạn tuyệt
- Quyển 2 - Chương 51: Lên đường bình an
- Quyển 2 - Chương 52: Nguyệt Thanh Khâu
- Quyển 2 - Chương 53: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [1]
- Quyển 2 - Chương 54: Người nghèo Nguyệt Thanh Khâu [2]
- Quyển 2 - Chương 55: Kiên trì chỉ vì lợi thế không đủ
- Quyển 2 - Chương 56: Liễu Sơ Cuồng
- Quyển 2 - Chương 57: Lão Nhất Phế Tích Tòa Thành
- Quyển 2 - Chương 58: Ám Mục Thạch Hoa Quả ra đời
- Quyển 2 - Chương 59: First Kill? Ngũ giáp?
- Quyển 2 - Chương 60: Sụp hố Lão Nhị
- Quyển 2 - Chương 61: Kinh hỉ?
- Quyển 2 - Chương 62: Cục diện rối rắm
- Quyển 2 - Chương 63: Tin bát quái của người khác
- Quyển 2 - Chương 64: Đồi Đao Phong
- Quyển 2 - Chương 65: Sao cô biết được?
- Quyển 2 - Chương 66: Tây Đại Lục tập kích bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 67: Đánh bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 68: Đối thủ
- Quyển 2 - Chương 69: Kẻ địch là kẻ hiểu rõ ngươi nhất
- Quyển 2 - Chương 70: Tựa hồ vừa mới bắt đầu
- Quyển 2 - Chương 71: Mục tiêu của Tây đại lục
- Quyển 2 - Chương 72: Cô nói tôi chờ, tôi sẽ chờ
- Quyển 2 - Chương 73: Tình cái gì?
- Quyển 2 - Chương 74: Hi, lại gặp rồi ~
- Quyển 2 - Chương 75: Ác chiến trực diện
- Quyển 2 - Chương 76: Giá quá rẻ
- Quyển 2 - Chương 77: Hẹn gặp lại
- Quyển 2 - Chương 78: Cao xử bất thắng hàn
- Quyển 2 - Chương 79: Có kẻ buồn bực
- Quyển 2 - Chương 80: Ai cũng có vấn đề nhức đầu
- Quyển 2 - Chương 81: Sự chênh lệch giữa cao cấp và hạ cấp
- Quyển 2 - Chương 82: Ưu Thương Đàm
- Quyển 2 - Chương 83: Thật sự có kẻ muốn chết
- Quyển 2 - Chương 84: Tìm phiền toái
- Quyển 2 - Chương 85: Tôi là Công Tử U
- Quyển 2 - Chương 86: Chân thủy vô hương
- Quyển 2 - Chương 87: Vị chỉ huy nhiều lời
- Quyển 2 - Chương 88: Đánh sâu vào lòng địch
- Quyển 2 - Chương 89: Không thể trêu vào, chuồn thôi
- Quyển 2 - Chương 90: Long tộc
- Quyển 2 - Chương 91: Đào góc tường
- Quyển 2 - Chương 92: Diễn đàn náo nhiệt
- Quyển 2 - Chương 93: Nghi kỵ là độc dược mạnh nhất
- Quyển 2 - Chương 94: Hóa ra là cô [1]
- Quyển 2 - Chương 94-2: Hóa ra là cô. [2]
- Quyển 2 - Chương 95: Một người khác cũng có lý tưởng
- Quyển 2 - Chương 96-1: Đánh cuộc [1]
- Quyển 2 - Chương 96-2: Đánh cuộc. [2]
- Quyển 2 - Chương 97-1: Nhiệm vụ cấp sử thi. [1]
- Quyển 2 - Chương 97-2: Nhiệm vụ cấp sử thi. [2]
- Quyển 2 - Chương 98-1: Tử chiến. [1]
- Quyển 2 - Chương 98-2: Tử chiến. [2]
- Quyển 2 - Chương 99-1: Lợi ích cộng đồng. [1]
- Quyển 2 - Chương 99: Lợi ích cộng đồng. [2]
- Quyển 2 - Chương 100: Một ngàn lần
- Quyển 3 - Chương 1-1: Sự phối hợp của đoàn đội [1]
- Quyển 3 - Chương 1-2: Sự phối hợp của đoàn đội [2]
- Quyển 3 - Chương 2: Chúc mừng
- Quyển 3 - Chương 3-1: Diệp Từ hoang mang. [1]
- Quyển 3 - Chương 3-2: Diệp Từ hoang mang. [2]
- Quyển 3 - Chương 4-1: Đoàn đội. [1]
- Quyển 3 - Chương 4-2: Đoàn đội. [2]
- Quyển 3 - Chương 5-1: Bữa cơm không thể ăn. [1]
- Quyển 3 - Chương 5-2: Bữa cơm không thể ăn. [2]
- Quyển 3 - Chương 6: Có vài chuyện
- Quyển 3 - Chương 7: Tình huống khó xử, tuyệt đối hố cha
- Quyển 3 - Chương 8: Hạnh phúc giống như đóa hoa
- Quyển 3 - Chương 9: Sương Mù Asia
- Quyển 3 - Chương 10: Chấm hết
- Quyển 3 - Chương 11: Lựa chọn
- Quyển 3 - Chương 12: Nhẫn của Andrea
- Quyển 3 - Chương 13: Tìm kiếm Bella
- Quyển 3 - Chương 14: Bella là cái gì vậy?
- Quyển 3 - Chương 15: Chuyện xảy ra quá nhanh (1-2)
- Quyển 3 - Chương 15-2: Chuyện xảy ra quá nhanh (3-4)
- Quyển 3 - Chương 15-3: Chuyện xảy ra quá nhanh (5)
- Quyển 3 - Chương 15-4: Chuyện xảy ra quá nhanh (6)
- Quyển 3 - Chương 16-1: Chuyển nhà (1)
- Quyển 3 - Chương 16-2: Chuyển nhà (2)
- Quyển 3 - Chương 16-3: Chuyển nhà (3)
- Quyển 3 - Chương 16-4: Chuyển nhà (4)
- Quyển 3 - Chương 16-5: Chuyển nhà (5)
- Quyển 3 - Chương 17-1: Ngũ Giáp (1)
- Quyển 3 - Chương 17-2: Ngũ Giáp (2)
- Quyển 3 - Chương 18: Sa đọa
- Quyển 3 - Chương 19: Điềm báo trước cơn bão
- Quyển 3 - Chương 20-1: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (1)
- Quyển 3 - Chương 20-2: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (2)
- Quyển 3 - Chương 20-3: Vòng thứ nhất cuộc thi Cổ Lan bắt đầu! (3)
- Quyển 3 - Chương 21-1: Game thủ đứng đầu (1)
- Quyển 3 - Chương 21-2: Game thủ đứng đầu (2)
- Quyển 3 - Chương 22-1: Quyết định gì đi! (1)
- Quyển 3 - Chương 22-2: Quyết định gì đi! (2)
- Quyển 3 - Chương 22-3: Quyết định gì đi! (3)
- Quyển 3 - Chương 22-4: Quyết định gì đi! (4)
- Quyển 3 - Chương 22-5: Quyết định gì đi! (5)
- Quyển 3 - Chương 22-6: Quyết định gì đi! (6)
- Quyển 3 - Chương 22-7: Quyết định gì đi! (7)
- Quyển 3 - Chương 23-1: Chân tướng (1)
- Quyển 3 - Chương 23-2: Chân tướng (2)
- Quyển 3 - Chương 23-3: Chân tướng (3)
- Quyển 3 - Chương 23-4: Chân tướng (4)
- Quyển 3 - Chương 23-5: Chân tướng (5)
- Quyển 3 - Chương 23-6: Chân tướng (6)
- Quyển 3 - Chương 24
- Quyển 3 - Chương 25: Người lùn Hắc Thiết
- Quyển 3 - Chương 26: Pháo
- Quyển 3 - Chương 27-1: Thuận buồm xuôi gió [1]
- Quyển 3 - Chương 27-2: Thuận buồm xuôi gió [2]
- Quyển 3 - Chương 28: Cố lên
- Quyển 3 - Chương 29-1: Our Tuci [1]
- Quyển 3 - Chương 29-2: Our Tuci [2]
- Quyển 3 - Chương 30: Lướt qua
- Quyển 3 - Chương 31-1: Có thể không? [1]
- Quyển 3 - Chương 31-2: Có thể không? [2]
- Quyển 3 - Chương 32: Dã tâm
- Quyển 3 - Chương 33: Giao dịch
- Quyển 3 - Chương 34: Phát hiện Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 35: Tìm tòi Ốc Tác Khoa
- Quyển 3 - Chương 36: Chân Tướng
- Quyển 3 - Chương 37: Tên lừa đảo
- Quyển 3 - Chương 38-1: Đồng đội đáng giá tin cậy (1)
- Quyển 3 - Chương 38-2: Đồng đội đáng giá tin cậy (2)
- Quyển 3 - Chương 39-1: Chấp niệm (1)
- Quyển 3 - Chương 39-2: Chấp niệm (2)
- Quyển 3 - Chương 39-3: Chấp niệm (3)
- Quyển 3 - Chương 40: Cơ quan
- Quyển 3 - Chương 41: Bạch Mạch
- Quyển 3 - Chương 42: Nghỉ ngơi một lát
- Quyển 3 - Chương 43: Phát hiện Defeilai
- Quyển 3 - Chương 44-1: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [1]
- Quyển 3 - Chương 44-2: Bảo thạch quyền trượng sinh mệnh [2]
- Quyển 3 - Chương 45: Nhiệm vụ kết thúc
- Quyển 3 - Chương 46: Địa Tinh chi hữu
- Quyển 3 - Chương 47: Sau này gặp lại
- Quyển 3 - Chương 48-1: Hợp tác [1]
- Quyển 3 - Chương 48-2: Hợp tác [2]
- Quyển 3 - Chương 49: Công việc trong công hội
- Quyển 3 - Chương 50: Nhất Thụ Hoa Khai
- Quyển 3 - Chương 51: Nhiệm vụ khóa
- Quyển 3 - Chương 52: Bí mật
- Quyển 3 - Chương 53: Moore
- Quyển 3 - Chương 54: Tai nạn trên biển
- Quyển 3 - Chương 55: Cốt Tiễn
- Quyển 3 - Chương 56: Nhiệm vụ điên khùng
- Quyển 3 - Chương 57: Tộc Doro
- Quyển 3 - Chương 58: YaLaNa
- Quyển 3 - Chương 59: Pháp sư
- Quyển 3 - Chương 60: Đạt Lỗ Pháp Nhĩ
- Quyển 3 - Chương 61: Cấm địa
- Quyển 3 - Chương 62: Thật hay giả
- Quyển 3 - Chương 63: Hồi Linh Thuật
- Quyển 3 - Chương 64: Bẫy đá
- Quyển 3 - Chương 65: Ngọn lửa đen
- Quyển 3 - Chương 66: Anh hùng giống như Tháp Khố
- Quyển 3 - Chương 67: Nô lệ
- Quyển 3 - Chương 68: Bộ lạc Doro nội chiến
- Quyển 3 - Chương 69: Đi Bắc Đại lục!
- Quyển 3 - Chương 70-1: Khinh Phong! (1)
- Quyển 3 - Chương 70-2: Khinh Phong! (2)
- Quyển 3 - Chương 71: Chợ giao dịch
- Quyển 3 - Chương 72: Thu Thủy Bất Nhiễm Trần
- Quyển 3 - Chương 73: Thánh Vực Tuyết Sơn
- Quyển 3 - Chương 74: Truyền thuyết
- Quyển 3 - Chương 75: Thánh tuyền
- Quyển 3 - Chương 76: Thứ gọi là Thuật Sĩ
- Quyển 3 - Chương 77: Hỗ Trợ một chút đi!?
- Quyển 3 - Chương 78: Bộ lạc Chelsea
- Quyển 3 - Chương 79: Quá xui xẻo a quá xui xẻo
- Quyển 3 - Chương 80: Tuyết lở
- Quyển 3 - Chương 81: Kết quả sau cùng
- Quyển 3 - Chương 82: Lệnh truy sát
- Quyển 3 - Chương 83: Anh Hùng Thành
- Quyển 3 - Chương 84: Vườn hoa tử đằng
- Quyển 3 - Chương 85: Thu Thủy
- Quyển 3 - Chương 86: Rất náo nhiệt (thượng)
- Quyển 3 - Chương 87: Rất náo nhiệt (hạ)
- Quyển 3 - Chương 88: Ngoài ý muốn
- Quyển 3 - Chương 89: Tội phạm giết người
- Quyển 3 - Chương 90: Ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 91: Thăm tù
- Quyển 3 - Chương 92: Anh cũng ngồi tù
- Quyển 3 - Chương 93: Lo lắng của Tả Hiểu Lan
- Quyển 3 - Chương 94: Chủ đề hot trên diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 95: Cao ốc* trong diễn đàn
- Quyển 3 - Chương 96: Cao ốc trong diễn đàn (hạ)
- Quyển 3 - Chương 97: Các loại phản ứng
- Quyển 3 - Chương 98: Các loại phản ứng (2)
- Quyển 3 - Chương 99: Các loại phản ứng (3)
- Quyển 3 - Chương 100: Các loại phản ứng (4)
- Quyển 3 - Chương 101: Các loại phản ứng (5)
- Quyển 3 - Chương 102: Các loại phản ứng (6)
- Quyển 4 - Chương 1: An ủi
- Quyển 4 - Chương 2: Quá trình và kết quả
- Quyển 4 - Chương 3: Người muốn mắc câu
- Quyển 4 - Chương 4: Không thể không điên
- Quyển 4 - Chương 5: Hiệp nghị
- Quyển 4 - Chương 6: Tính toán
- Quyển 4 - Chương 7: Lúng túng
- Quyển 4 - Chương 8: Lúng túng (2)
- Quyển 4 - Chương 9: Có mấy lời
- Quyển 4 - Chương 10: Xoắn xuýt
- Quyển 4 - Chương 11: Giải thích
- Quyển 4 - Chương 12: Không cần chịu trách nhiệm
- Quyển 4 - Chương 13: Người đến người đi
- Quyển 4 - Chương 14: Ra tù
- Quyển 4 - Chương 15: Tiệm thú cưng
- Quyển 4 - Chương 16: Thánh long
- Quyển 4 - Chương 17: Sa mạc rắn
- Quyển 4 - Chương 18: Lần đầu gặp gỡ
- Quyển 4 - Chương 19: Thăm Dò
- Quyển 4 - Chương 20: Nếu Như Cô Là Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 21: Lần Tấn Công Đầu Tiên Của Thị Thế
- Quyển 4 - Chương 22: Sát thủ đột kích
- Quyển 4 - Chương 23: Đừng Lo Lắng
- Quyển 4 - Chương 24: Mục Tiêu! Công Tử U!
- Quyển 4 - Chương 25: Phân Tích Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 26: Giằng Co
- Quyển 4 - Chương 27: Mưu Kế
- Quyển 4 - Chương 28: Kiềm Chế
- Quyển 4 - Chương 29: Còn Một Người
- Quyển 4 - Chương 30: Thắng bại
- Quyển 4 - Chương 31: Bản vẽ công trình phòng thủ của Hellen
- Quyển 4 - Chương 32: Công Hội Kiến Trúc Sư Tổng Đoàn
- Quyển 4 - Chương 33: Mê Cung Phó Bản
- Quyển 4 - Chương 34: Tìm Ra Lời Giải
- Quyển 4 - Chương 35: Quân Bài
- Quyển 4 - Chương 36: Xảo Diệu
- Quyển 4 - Chương 37: Công Tác Chuẩn Bị
- Quyển 4 - Chương 38: Chiến Thuật Hèn Hạ
- Quyển 4 - Chương 39: Nghịch chuyển
- Quyển 4 - Chương 40: Trời không phụ người
- Quyển 4 - Chương 41: Tan Tác
- Quyển 4 - Chương 42: Phi Hành
- Quyển 4 - Chương 43: Vận mệnh của Vận Mệnh
- Quyển 4 - Chương 44: Liên quan gì đến tôi
- Quyển 4 - Chương 45: Đến Anh Hùng Thành lần nữa
- Quyển 4 - Chương 46: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 47: Giết đại gia
- Quyển 4 - Chương 48: Nhật kí của Tamra
- Quyển 4 - Chương 49: Tamra
- Quyển 4 - Chương 50: Mộ Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 51: Ủy thác của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 52: Bắt đầu chuyến phiêu lưu
- Quyển 4 - Chương 53: Lựa chọn
- Quyển 4 - Chương 54: Đồng mệnh tương liên
- Quyển 4 - Chương 55: Ăn ý
- Quyển 4 - Chương 56: Hợp tác
- Quyển 4 - Chương 57: Bí ẩn mộ viên
- Quyển 4 - Chương 58: Oan gia gặp lại
- Quyển 4 - Chương 59: Chiến
- Quyển 4 - Chương 60: Người không bỏ xuống được
- Quyển 4 - Chương 61: Cô không phải đối thủ của tôi
- Quyển 4 - Chương 62: Đi công tác
- Quyển 4 - Chương 63: Cự tuyệt
- Quyển 4 - Chương 64: Xin chào, Công Tử U
- Quyển 4 - Chương 65: Sống cho hiện tại
- Quyển 4 - Chương 66: Chìa khóa bị lãng quên
- Quyển 4 - Chương 67: Hắc Quả Phụ
- Quyển 4 - Chương 68: Tay "độc" trở lại
- Quyển 4 - Chương 69: Hắc ám chi tâm
- Quyển 4 - Chương 70: Tư cách đến Thần Điện Hắc Ám
- Quyển 4 - Chương 71: Làm thí nghiệm thử
- Quyển 4 - Chương 72: Lũng đoạn thị trường
- Quyển 4 - Chương 73: Gặp lại
- Quyển 4 - Chương 74: Không trung chiến
- Quyển 4 - Chương 75: Hư Không Long
- Quyển 4 - Chương 76: Công Tử Dịch
- Quyển 4 - Chương 77: Trọng thương
- Quyển 4 - Chương 78: Tổng kết trận chiến
- Quyển 4 - Chương 79: Liên minh
- Quyển 4 - Chương 80: Bên ngoài trò chơi
- Quyển 4 - Chương 81: Muốn tự đề cử mình
- Quyển 4 - Chương 82: Vì giấc mơ
- Quyển 4 - Chương 83: Trọng sinh cũng có chuyện không hiểu
- Quyển 4 - Chương 84: Bởi vì anh là Vọng Giang Nam
- Quyển 4 - Chương 85: Phát hiện
- Quyển 4 - Chương 86: Chuôi cung giản dị
- Quyển 4 - Chương 87: Ra ngoài
- Quyển 4 - Chương 88: Thi đấu
- Quyển 4 - Chương 89: King
- Quyển 4 - Chương 90: Cậu không có gì muốn nói với chị sao?
- Quyển 4 - Chương 91: Tiến dần từng bước (1)
- Quyển 4 - Chương 92: Tiến dần từng bước (2)
- Quyển 4 - Chương 93: Chị cảm thấy anh ấy thế nào?
- Quyển 4 - Chương 94: Ở lúc thích hợp làm chuyện thích hợp
- Quyển 4 - Chương 95: Gặp lại Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 96: Thỉnh cầu của Thứ Phong
- Quyển 4 - Chương 97: Phiên bản mới (Tư liệu phiến)
- Quyển 4 - Chương 98: Ấn kí của Hắc Ám Thần Điện
- Quyển 4 - Chương 99: Tiếp tục nhiệm vụ
- Quyển 4 - Chương 100: Tụ họp
- Quyển 5 - Chương 1: Trác Cốc Thánh Sơn
- Quyển 5 - Chương 2: KO (Knock-out | Đo ván)
- Quyển 5 - Chương 3: Mở màn công hội chiến
- Quyển 5 - Chương 4: Thánh địa hẹn hò
- Quyển 5 - Chương 5: Kế hoạch bồi dưỡng PVP
- Quyển 5 - Chương 6: Ước định
- Quyển 5 - Chương 7: Chặn đường bất ngờ
- Quyển 5 - Chương 8: Xuất kì bất ý*
- Quyển 5 - Chương 9: Kiêng kị
- Quyển 5 - Chương 10: Thần tượng
- Quyển 5 - Chương 11: Đánh lén
- Quyển 5 - Chương 12: Khinh Phong suy xét
- Quyển 5 - Chương 13: Nghiêm túc
- Quyển 5 - Chương 14: Nói chuyện
- Quyển 5 - Chương 15: Chuyện phiền toái
- Quyển 5 - Chương 16: Ba năm
- Quyển 5 - Chương 17: Giải PVP lần thứ nhất
- Quyển 5 - Chương 18: Trưởng phòng kế hoạch
- Quyển 5 - Chương 19: Lần đầu
- bình luận