Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng - Chương 1
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Luận Như Thế Nào Thao Đến Bạn Cùng Phòng
Chương 1
Hôm nay là ngày Lâm Thâm Thâm bước vào đại học, thành phố C đã báo trước là hôm nay thời tiết cực nóng. Nhiệt độ không khí gần 42 độ, làm người ta cảm thấy bầu trời như treo mười cái mặt trời, da thịt lộ ra bên ngoài tựa hồ đều phải bị thiêu đốt. Trên cây ve kêu không ngừng, tiếng kêu bén nhọn chui vào tai người đi đường. Mồ hôi ngưng tụ thành từng viên đậu to ở bên má đỏ bừng và sau gáy của Lâm Thâm Thâm chảy xuống cuối cùng biến mất trong chiếc áo thun màu trắng. Tay cô kéo rương hành lý, bánh xe ma sát với mặt đường tạo ra những âm thanh nặng nề đi vào cổng trường đại học.
Tiếng ve lập tức yếu bớt. Không phải bởi vì vườn trường không nhiều cây xanh, mà là bị một loại khí thế ngất trời khác ầm ĩ che lại. Ô che nắng dựng hai bên đường chống đủ loại màu sắc. Nơi đăng ký của các tân sinh viên nhập học, báo danh, phụ huynh đi cùng tân sinh viên báo danh, người chen người, lời nói át lời nói, nơi như vậy không gân cổ lên nói chuyện căn bản không nghe thấy đối phương nói gì so với tiếng ve kêu còn ồn ào hơn. Lâm Thâm Thâm mặt không có biểu tình tiếp tục kéo hành lý, đi qua đám người mặc váy xinh đẹp, chống ô che nắng bị cha mẹ hai bên trái phải che chở.
Có học trưởng đi lên phía trước dò hỏi, cô nhìn thẳng không liếc học tỷ một cái, đi ngang qua đối phương. Học tỷ vẻ mặt ngượng ngùng. Lâm Thâm Thâm đi một hồi lâu mới thấy được biểu ngữ học viện quản lí du lịch.
Phía trên là ô che nắng màu đỏ rực, trên bàn dài để một chai nước chưa mở, bên cạnh bàn học tỷ phụ trách đăng ký cầm biển quảng cáo bằng plastic không ngừng vẫy. Trước bàn không có một bóng người. Lâm Thâm Thâm đang muốn nâng chân bước đi qua bên cạnh lại có thân mình nhẹ nhàng uyển chuyển nhanh hơn cô một bước chạy lên trước.
“Học tỷ, chào chị.”
Thanh âm nàng như tiếng kêu của con chim hoàng anh, trong gió mang theo một mùi hương thơm. Lâm Thâm Thâm ghé mắt nhìn. Nữ sinh kia đã đứng trước bàn chiêu sinh quản lý du lịch, nàng ăn mặc váy ngắn màu nhạt, làn da trắng nõn, tươi cười ngọt thanh, cũng không biết nàng nói gì với học tỷ rất mau liền ngồi xuống ghế, tư thế đoan chính cúi đầu điền phiếu báo danh. Tay nàng màu xanh nhạt, thật tinh tế thật xinh đẹp vừa thấy chính là tiểu thư sống trong nhung lụa.
Lâm Thâm Thâm thu hồi tầm mắt. Nữ sinh điền xong phiếu, nhìn thấy có người đi tới lập tức đứng dậy nhường vị trí, hướng Lâm Thâm Thâm cong mắt cười: “cậu cũng là học viên ngành quản lý du lịch sao?”
Lâm Thâm Thâm đưa phiếu báo danh nàng điền xong đẩy cho học tỷ, tự mình cầm một phiếu mới. Trần Nhã Thiến thấy cô không nói lời nào, có điểm xấu hổ, nhưng lại không biết hoá giải như thế nào, cong ngón trỏ gãi gãi nhẹ gương mặt phát hiện một giọt mồ hôi chảy xuống có điểm ngứa. Nàng lập tức lấy khăn giấy từ trong túi ra, lại nhìn nữ sinh bên cạnh, thế nhưng mặt đã đầy mồ hôi.
Nàng có điểm do dự, nhưng vẫn nỗ lực vừa xấu hổ, thật cẩn thận chọc cô: “ Cái kia, cậu muốn khăn giấy không? Có thể lau mồ hôi”
Lâm Thâm Thâm cúi đầu xem cánh tay của mình bị nàng chọc.
“Ách, xin lỗi.” Trần Nhã Nhã lập tức rụt tay trở về, hỏi học tỷ căn tin trường học ở đâu, nàng muốn mua bình nước uống. Học tỷ liền đưa bình nước khoáng chưa mở ở trên bàn cho nàng.
Trần Nhã Thiến vui mừng nói lời cảm tạ, nhưng nắp bình thực chặt, nàng vặn hai lần cũng chưa mở ra được, bàn tay đỏ bừng. Trong lúc nhất thời nàng thập phần quẫn bách lại sợ hãi bị nhìn ra đành phải từ bỏ, cười cùng học tỷ nói mình đi ký túc xá trước.
Đang muốn rời đi, bình nước trong tay lại bị rút ra. Lâm Thâm Thâm hơi dùng sức vặn ra, để nguyên cái nắp đưa bình nước tới tay nàng, không đợi người ta nói lời cảm ơn đã kéo rương hành lý đi xa cũng không quay đầu lại. Trần Thiến Thiến ngơ ngác nhìn bóng lưng cô đi xa.
"Bảo bối, bảo bối, con chạy nhanh như vậy làm gì?"
Trần Nhã Thiến bỗng dưng lấy lại tinh thần, quay đầu hướng tới cha mẹ sốt ruột đi tìm mình đang đi tới le lưỡi, vô ý thức làm nũng: "đã bảo hai người chờ bên ngoài là được, bên kia chính là ký túc xá, một mình con báo danh được rồi!"
Tiếng ve lập tức yếu bớt. Không phải bởi vì vườn trường không nhiều cây xanh, mà là bị một loại khí thế ngất trời khác ầm ĩ che lại. Ô che nắng dựng hai bên đường chống đủ loại màu sắc. Nơi đăng ký của các tân sinh viên nhập học, báo danh, phụ huynh đi cùng tân sinh viên báo danh, người chen người, lời nói át lời nói, nơi như vậy không gân cổ lên nói chuyện căn bản không nghe thấy đối phương nói gì so với tiếng ve kêu còn ồn ào hơn. Lâm Thâm Thâm mặt không có biểu tình tiếp tục kéo hành lý, đi qua đám người mặc váy xinh đẹp, chống ô che nắng bị cha mẹ hai bên trái phải che chở.
Có học trưởng đi lên phía trước dò hỏi, cô nhìn thẳng không liếc học tỷ một cái, đi ngang qua đối phương. Học tỷ vẻ mặt ngượng ngùng. Lâm Thâm Thâm đi một hồi lâu mới thấy được biểu ngữ học viện quản lí du lịch.
Phía trên là ô che nắng màu đỏ rực, trên bàn dài để một chai nước chưa mở, bên cạnh bàn học tỷ phụ trách đăng ký cầm biển quảng cáo bằng plastic không ngừng vẫy. Trước bàn không có một bóng người. Lâm Thâm Thâm đang muốn nâng chân bước đi qua bên cạnh lại có thân mình nhẹ nhàng uyển chuyển nhanh hơn cô một bước chạy lên trước.
“Học tỷ, chào chị.”
Thanh âm nàng như tiếng kêu của con chim hoàng anh, trong gió mang theo một mùi hương thơm. Lâm Thâm Thâm ghé mắt nhìn. Nữ sinh kia đã đứng trước bàn chiêu sinh quản lý du lịch, nàng ăn mặc váy ngắn màu nhạt, làn da trắng nõn, tươi cười ngọt thanh, cũng không biết nàng nói gì với học tỷ rất mau liền ngồi xuống ghế, tư thế đoan chính cúi đầu điền phiếu báo danh. Tay nàng màu xanh nhạt, thật tinh tế thật xinh đẹp vừa thấy chính là tiểu thư sống trong nhung lụa.
Lâm Thâm Thâm thu hồi tầm mắt. Nữ sinh điền xong phiếu, nhìn thấy có người đi tới lập tức đứng dậy nhường vị trí, hướng Lâm Thâm Thâm cong mắt cười: “cậu cũng là học viên ngành quản lý du lịch sao?”
Lâm Thâm Thâm đưa phiếu báo danh nàng điền xong đẩy cho học tỷ, tự mình cầm một phiếu mới. Trần Nhã Thiến thấy cô không nói lời nào, có điểm xấu hổ, nhưng lại không biết hoá giải như thế nào, cong ngón trỏ gãi gãi nhẹ gương mặt phát hiện một giọt mồ hôi chảy xuống có điểm ngứa. Nàng lập tức lấy khăn giấy từ trong túi ra, lại nhìn nữ sinh bên cạnh, thế nhưng mặt đã đầy mồ hôi.
Nàng có điểm do dự, nhưng vẫn nỗ lực vừa xấu hổ, thật cẩn thận chọc cô: “ Cái kia, cậu muốn khăn giấy không? Có thể lau mồ hôi”
Lâm Thâm Thâm cúi đầu xem cánh tay của mình bị nàng chọc.
“Ách, xin lỗi.” Trần Nhã Nhã lập tức rụt tay trở về, hỏi học tỷ căn tin trường học ở đâu, nàng muốn mua bình nước uống. Học tỷ liền đưa bình nước khoáng chưa mở ở trên bàn cho nàng.
Trần Nhã Thiến vui mừng nói lời cảm tạ, nhưng nắp bình thực chặt, nàng vặn hai lần cũng chưa mở ra được, bàn tay đỏ bừng. Trong lúc nhất thời nàng thập phần quẫn bách lại sợ hãi bị nhìn ra đành phải từ bỏ, cười cùng học tỷ nói mình đi ký túc xá trước.
Đang muốn rời đi, bình nước trong tay lại bị rút ra. Lâm Thâm Thâm hơi dùng sức vặn ra, để nguyên cái nắp đưa bình nước tới tay nàng, không đợi người ta nói lời cảm ơn đã kéo rương hành lý đi xa cũng không quay đầu lại. Trần Thiến Thiến ngơ ngác nhìn bóng lưng cô đi xa.
"Bảo bối, bảo bối, con chạy nhanh như vậy làm gì?"
Trần Nhã Thiến bỗng dưng lấy lại tinh thần, quay đầu hướng tới cha mẹ sốt ruột đi tìm mình đang đi tới le lưỡi, vô ý thức làm nũng: "đã bảo hai người chờ bên ngoài là được, bên kia chính là ký túc xá, một mình con báo danh được rồi!"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- bình luận