Mai Nở Dưới Sao - Chương 15: Bi ai của Sao
Chương trước- Chương 1: Hoa Thần - Phong Thần tử chiến
- Chương 2: Tam Hoa - Tứ Phong
- Chương 3: Mai Lang Vương
- Chương 4: Thần Tình
- Chương 5: Mục kích
- Chương 6: Gặp gỡ
- Chương 7: Bằng hữu
- Chương 8: Bàn tính
- Chương 9: Bài học
- Chương 10: Chống đỡ
- Chương 11: Từ biệt
- Chương 12: Nhiệm vụ
- Chương 13: Nghịch dại
- Chương 14: Khởi nguồn của Sao
- Chương 15: Bi ai của Sao
- Chương 16: Kỳ ngộ
- Chương 17: Chàng trai kì lạ
- Chương 18: Yếu đuối
- Chương 19: Những đứa trẻ đồng cảnh ngộ
- Chương 20: Thế giới... Rơi xuống
- Chương 21: Đi cùng ta
- Chương 22: Vừa về đến nhà đã gặp rắc rối
- Chương 23: Trốn chạy
- Chương 24: Thế giới của quỷ dữ
- Chương 25: Đi tìm
- Chương 26: Em Khiến ta lo lắng
- Chương 27: Kẻ sinh ra đã ngậm thìa vàng
- Chương 28: Người mà em có thể dựa dẫm trông chờ
- Chương 29: Cuối cùng ta cũng hình dung ra đoạn đường phía trước...
- Chương 30: Hòa nhập với thế giới mới
- Chương 31: Số phận buộc chặt
- Chương 32: Một đoạn duyên ngắn
- Chương 33: Lời đổ lỗi của nỗi cô đơn
- Chương 34: Khờ dại...
- Chương 35: Tình cha con, anh em, chú cháu...
- Chương 36: Bắt tay hòa bình...
- Chương 37: Phản quân gây loạn
- Quyển 2 - Chương 1: Bộ Áo Mới.
- Quyển 2 - Chương 2: Những Bộ Lễ Phục.
- Quyển 2 - Chương 3: Những Lá Thư Tình.
- Quyển 2 - Chương 4: Vác Trai Về Nhà.
- Quyển 2 - Chương 5: Kẻ Đột Nhập Đáng Ghét.
- Quyển 2 - Chương 6: Dường Như Hiểu Được Chút Gì…
- Quyển 2 - Chương 7: Có Điều Gì Đó Đã Đổi Khác…
- Quyển 2 - Chương 8: Chuyện Gì Xảy Ra Ở Văn Phủ???
- Quyển 2 - Chương 9: Văn Thần Biến Chất Như Thế Nào?
- Quyển 2 - Chương 10: Một Cái Tát Đau Điếng.
- Quyển 2 - Chương 11: Tỉnh Giấc Ở Văn Phủ
- Quyển 2 - Chương 12: Tại Sao Người Vẫn Còn Bình Chân Như Vại?
- Quyển 2 - Chương 13: Ai Sẽ Thắng Ván Cược Này?
- Quyển 2 - Chương 14: Đã Hiểu Hết Những Cảm Xúc Này.
- Quyển 2 - Chương 15: Không Thể Gọi Thành Tên Cảm Xúc Ấy.
- Quyển 2 - Chương 16: Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Nhau Là Đủ Rồi.
- Quyển 2 - Chương 17: Tin Đồn.
- Quyển 2 - Chương 18: Hoàng Hôn Mai Viện Nhuốm Màu Đỏ Thẫm.
- Quyển 2 - Chương 19: Kiên Nhẫn Của Chàng.
- Quyển 2 - Chương 20: An Bài Của Các Vị Hoa Tiên.
- Quyển 2 - Chương 21: Thỏa Thuận.
- Quyển 2 - Chương 22: Xa Cách
- Quyển 2 - Chương 23: Tất Cả Đã Trở Thành Kỉ Niệm.
- Quyển 2 - Chương 24: Đã Tìm Ra Cách Trị Em.
- Quyển 2 - Chương 25: Lay Động Được Em.
- Quyển 2 - Chương 26: Tâm Tư Của Một Đóa Hoa Đào.
- Quyển 2 - Chương 27: Hình Ảnh Nàng Trong Em Được Định Hình Lại.
- Quyển 2 - CChương 28: Hai Người Không Thể Dung Hòa.
- Quyển 2 - Chương 29: Quyết Định Của Mai Lang.
- Quyển 2 - Chương 30: Gặp Lại Gã Ngông Cuồng Ấy
- Quyển 2 - Chương 31: Quan Lang Nùng Tậu.
- Quyển 2 - Chương 32: Thoát Khỏi Tay Nàng.
- Quyển 2 - Chương 33: Phương Cách.
- Quyển 2 - Chương 34: Xâm Nhập.
- Quyển 2 - Chương 35: Sức Mạnh Kì Bí Đã Thức Tỉnh.
- Quyển 2 - Chương 36: Ý Định.
- Quyển 2 - Chương 37: Thất Tình.
- Chương 38: Em Sẽ Đi Tìm Con Đường Riêng.
- Chương 39: Câu Chuyện Xưa Cũ Ấy.
- Chương 40: Tỉnh Ngộ.
- Chương 41: Cắt Đứt.
- Chương 42: Rời Bỏ.
- Chương 43: Không Gian Thần Giới.
- Chương 44: Làm Quen.
- Chương 45: Vùng Không Gian Vây Kín Đầu Tiên.
- Chương 46: Khảo Nghiệm.
- Chương 47: Sức Mạnh Của 'vì Sao Lõi'.
- Chương 48: Nhân Duyên Rạn Vỡ.
- Chương 49: Chiến Đấu Với Chớn.
- Chương 50: Dấu Ấn Kì Lạ.
- Chương 51: Truyền Thuyết Chơ Ro.
- Chương 52: Vùng Không Gian Vây Kín Thứ Hai.
- Chương 53: Vũ Sư Tàn Tật.
- Chương 54: Đệ Tử Chân Truyền Của Vũ Sư.
- Chương 55: Học Múa Gian Khổ.
- Chương 56: Người Trong Lòng Em.
- Chương 57: Chinh Phục Lì.
- Chương 58: Vẫn Chưa Hoàn Toàn Lặng Lòng.
- Chương 59: Bìa Thư Của Sở Tư Liệu.
- Chương 60: Biến Chuyển.
- Chương 61: Tống Tiễn Mối Tình Đầu.
- Chương 62: Từ Biệt.
- Chương 63: Bút Chẳng Tà Và Đá Mặt Trăng.
- Chương 64: Đã Bị Em Bỏ Rồi…
- Chương 65: Nhiệm Vụ Ở Vàm Thuật.
- Chương 66: Giày Vò Thi Ý.
- Chương 67: Lim Lang Vương.
- Chương 68: Không Gian Vây Kín Của Hỗn.
- Chương 69: Chạm Trán.
- Chương 70: Đối Đầu Với Hỗn.
- Chương 71: Gặp Lại.
- Chương 72: Em Sắp Trưởng Thành Hoàn Toàn Rồi.
- Chương 73: Hai Kẻ Cô Đơn.
- Chương 74: Ta Tha Thiết Muốn Được Bồi Thường Đấy.
- Chương 75: Ngài Là Trưởng Bối Yêu Kính Nhất Của Em.
- Chương 76: Buổi Tiệc Ở Khu Lưu Trú.
- Chương 77: Đấu Giá.
- Chương 78: Quà Thưởng.
- Chương 79: Tranh Giành.
- Chương 80: Bắt Gian.
- Chương 81: Tháng Ngày Chật Vật.
- Chương 82: Đã Quên Được Người.
- Chương 83: Tóm Được Em Ở Vàm Thuật.
- Chương 84: Bị Loại Ngay Từ Vòng Đầu.
- Chương 85: Xây Nhà Và Trồng Hoa Trước Cửa.
- Chương 86: Từng Chút Cướp Em Về.
- Chương 87: Trò Đầu Hồ Đầu Năm.
- Chương 88: Ta Sẽ Theo Đuổi Em.
- Chương 89: Chuyến Dạo Chơi Đầu Năm.
- Chương 90: Ghen Tuông Bỏ Việc.
- Chương 91: Năm Ấy Thật Ngây Thơ Khờ Dại Biết Bao.
- Chương 92: Hợp Tác Ngoạn Mục.
- Chương 93: Toàn Quyền Độc Chiếm.
- Chương 94: Tranh Giành Tấm Áo.
- Chương 95: Món Quà Của Ta.
- Chương 96: Chiến Dịch Xua Đuổi Ong Bướm.
- Chương 97: Mỵ Nương Mỹ Tiên.
- Chương 98: Ta Sẽ Cưới Em Về.
- Chương 99: Dấu Vết.
- Chương 100: 'bạn Vàng' Của Mai Vương.
- Chương 101: Tương Tư.
- Chương 102: Vùng Không Gian Vây Kín Thứ Tư.
- Chương 103: Cùng Nhau Nghiên Cứu.
- Chương 104: Rong Chơi Ở Rừng Bướng.
- Chương 105: Buổi Họp Thường Niên Ở Phủ Thần Lúa.
- Chương 106: Hờn Ghen Công Khai.
- Chương 107: Lén Gặp Trai.
- Chương 108: Cách Ly.
- Chương 109: Bị Lạnh Nhạt.
- Chương 110: Hòa Thuận.
- Chương 111: Con Cá Sấu Thứ Năm.
- Chương 112: Vùng Không Gian Vây Kín Thứ Năm.
- Chương 113: Chinh Phục Độn.
- Chương 114: Hình Xăm Kì Quái.
- Chương 115: Học Võ Cùng Quan Lang.
- Chương 116: Em Hiện Tại Rất Mạnh Mẽ.
- Chương 117: 'du Xuân' Cùng Em.
- Chương 118: Trở Thành Vợ Chồng Một Ngày.
- Chương 119: Ta Rất Phù Hợp Với Em.
- Chương 120: Điều Tra.
- Chương 121: Bí Mật Của 'vì Sao Lõi'.
- Chương 122: 'cánh Cửa Cấm' Của Cõi Thần.
- Chương 123: Bí Mật Của Biểu Tượng Ngôi Sao.
- Chương 124: Kẻ Giật Dây Mọi Chuyện.
- Chương 125: Sống Cùng Nhau Ở Đây.
- Chương 126: Chiến Tranh Đã Được Châm Ngòi.
- Chương 127: Dụ Em Trở Thành Tiểu Đồng [Vợ].
- Chương 128: Ấn Kí Đặc Biệt.
- Chương 129: Dù Bị Lạnh Nhạt Nhưng Vẫn Cứ Yêu.
- Chương 130: Quản Lý Hòm Tiền Của Chàng Không Dễ.
- Chương 131: Thỉnh Cầu Của Lãm.
- Chương 132: Trao Đổi Thư Từ Cùng Lãm.
- Chương 133: Được Mơ Một Giấc Rất Êm Dịu.
- Chương 134: Mối Tơ Vò Rắc Rối Đó Đã Trở Lại.
- Chương 135: Vẫn Bị Em Khước Từ.
- Chương 136: Hoa Đào Và Gió Đông.
- Chương 137: Đối Đầu.
- Chương 138: Tập Kích.
- Chương 139: Phát Giác Chân Tướng.
- Chương 140: Phong Hương.
- Chương 141: 'cảm Động'.
- Chương 142: Đánh Mất.
- Chương 143: Em Đã Không Còn Là Sao Của Chàng Nữa.
- Chương 144: Gặp Em Đây Nhưng Đã Mất Em Rồi.
- Chương 145: Thấu Tỏ.
- Chương 146: Xin Đừng Khuấy Đảo Lớp Bùn Đã Lặn.
- Chương 147: Chia Lìa Đôi Ngã.
- Chương 148: Lời Cầu Hôn Của Quan Lang.
- Chương 149: Vùng Không Gian Vây Kín Đặc Biệt.
- Chương 150: Ta Vẫn Quyết Định Liều Mạng.
- Chương 151: Giãi Bày.
- Chương 152: Trở Về Cố Hương.
- Chương 153: Giải Quyết Hôn Ước.
- Chương 154: Cầu Hôn.
- Chương 155: Đính Ước.
- Chương 156: Những Năm Tháng Ngời Xanh Ấy…
- Chương 157: Sính Lễ Của Kon Chư Răng.
- Chương 158: Tiếng Ting Ning Đầy Hoài Niệm Ấy.
- Chương 159: Tình Yêu Vốn Là Thứ Khó Đoán.
- Chương 160: Chiếm Hữu.
- Chương 161: Chung Một Mái Nhà.
- Chương 162: Điệu Khèn Thứ Một Trăm.
- Chương 163: Lãm Và Bạch Sứ.
- Chương 164: Ý Định Của Lạc Long Quân.
- Chương 165: Tiếng Khèn Của Chồng Em.
- Chương 166: Tân Hôn.
- Chương 167: Gặp Lại Đào Hoa Và Phong Đông.
- Chương 168: Thông Tin Của Phong Đông.
- Chương 169: Lời Hứa Của Đào Hoa.
- Chương 170: Hồi Kết.
- Chương 171: Ngoại Truyện 1: Chuyến Đi Đến Núi Đỗ - Phần 1.
- Chương 172: Ngoại Truyện 1: Chuyến Đi Đến Núi Đỗ - Phần 2.
- Chương 173: Ngoại Truyện 1: Chuyến Đi Đến Núi Đỗ - Phần 3.
- Chương 174: Ngoại Truyện 2: Xách Gói Ra Đi - Phần 1.
- Chương 175: Ngoại Truyện 2: Xách Gói Ra Đi - Phần 2.
- Chương 176: Ngoại Truyện 2: Xách Gói Ra Đi - Phần 3.
- Chương 177: Ngoại Truyện 3: Trở Về Làng Chơ Ro Xưa - Phần 1.
- Chương 178: Ngoại Truyện 3: Trở Về Làng Chơ Ro Xưa - Phần 2.
- Chương 179: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 1.
- Chương 180: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 2.
- Chương 181: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 3.
- Chương 182: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 4.
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mai Nở Dưới Sao
Chương 15: Bi ai của Sao
- o-
Ông Tư bà Tư đem thi thể cô Dịu và bé Sao trở về giao cho bà Ác, bà đùng đẩy không nhận vì cho rằng cô Dịu không phải là con dâu nhà mình. Cô Ngang ngoa ngoắt chửi rủa, bảo rằng bà Tư và ông Tư đã đem xui xẻo đến trước cửa nhà, còn anh hai Đen thì đưa hẳn cô bồ mới về để khẳng định rằng cô Dịu không phải vợ anh.
Cả làng xóm đều nhìn thấy rành rành bộ mặt thật của gia đình bà Ác, thế nên chẳng ai buồn đả động gì đến họ nữa. Mọi người chỉ thương cô Dịu hiền lành mà bạc phận nên mỗi người góp ít tiền lại mai táng cho cô.
Riêng bé Sao thì được bà Tư nhận nuôi. Bà Tư yêu bé vì là người tiếp xúc với bé ngay lúc chào đời. Bà cũng ưng vì đứa trẻ đẹp quá, con cái của bà đều đã lên thành phố làm hết, có đứa trẻ này ở nhà bầu bạn cũng vui.
Ông Tư bà Tư tuy không phải hộ giàu, nhưng nhà có vài công ruộng cũng đủ ăn. Cuộc sống ở quê thì tự cung tự cấp là chủ yếu, vì vậy nuôi thêm bé Sao cũng không phải là vấn đề.
Bé Sao lớn lên êm đềm trong vòng tay của bà Tư. Ngày ngày bà đều bế bé ra chợ làng. Ai ai nhìn thấy bé cũng tấm tắc khen là đẹp. Có người còn nhận định rằng, sau này lớn lên bé chắc chắn sẽ lấy được chồng đại gia hoặc không thì cũng thành siêu mẫu.
Trong trí óc của người thôn quê ấy, lấy được đại gia hay trở thành siêu mẫu là cái gì đó thật ấm êm sung sướng. Họ chỉ nhìn thấy hào quang và tiền bạc mà đâu nghĩ sâu xa nhiều.
Tư duy của bà Ác cũng không thể khá khẩm hơn, ban đầu bà không muốn nhận Sao, tuy nhiên, khi nghe thấy người trong chợ bảo rằng đứa bé này lớn lên sẽ có ích, có thể hái ra tiền thì đã đổi ý.
Bà ta báo với chính quyền địa phương rằng bà Tư cướp cháu của mình.
Bà Ác khóc ghê lắm, ôm chân ông xã trưởng mà khóc. Thế là ông dẫn theo những người lính trong văn phòng xuống nhà bà Tư, hỏi rõ sự tình.
Bà Tư đương nhiên không phải người hiền lành để bà Ác bắt nạt. Hơn nữa, chuyện xảy ra ở nhà bà Ác hôm đó có biết bao người chứng kiến. Người dân đều bênh vực bà Tư, ngay cả ông xã trưởng cũng biết bà Ác là người thế nào. Tuy nhiên bé Sao thì đích thị là con cô Dịu vợ anh Đen, nên ông xã trưởng cũng đành xử cho bé được về với gia đình ruột thịt.
Ngày trao bé Sao cho bà Ác, bà Tư khóc hết nước mắt.
Đứa bé xinh đẹp đang ngủ yên lành trong vòng tay bà, vừa lọt vào tay bà Ác thì liền khóc ré lên.
Bà Ác dỗ mãi Sao không nín, bà cấu véo bé rất mạnh. Bà Tư đau lòng, vội chạy đến đẩy bà ra nhưng bà Ác né tránh.
Bà Ác tức giận nói với bà Tư - Từ nay cấm mày đến gần cháu tao!
Bà Tư lau nước mắt, tức anh ách - Mày thương gì nó đâu? Mày có tiền nuôi nó không? Tại sao mày phải làm vậy?!
Bà Ác nghênh mặt lên - Tao thích!
- Mày! - Ông Tư thấy bà Ác kênh kiệu, kìm không được muốn giơ tay đánh bà ta nhưng người dân đã can lại.
- Ông Tư! Ông đánh nó làm gì? Nó lại ăn vạ đó!
- Hừ! - Ông Tư bực mình nghiến răng, bỏ đi không thèm chấp nữa.
…
Từ lúc theo bà Ác, bé Sao không còn mũm mĩm đáng yêu được như trước. Bé càng ngày càng gầy sộp đi, da đen nhẻm, lại ăn mặc bẩn thỉu.
Mắt bé lúc nào cũng đỏ hoe do khóc quá nhiều, ngày nào cũng bị cấu véo. Đã vậy bé còn bị bỏ đói. Trong nhà chẳng ai quan tâm đến bé cả.
Khi mới đem bé về, bà Ác cũng tự đắc lắm vì công nhận cháu mình đẹp hơn những đứa trẻ khác. Tuy nhiên, do bà không chăm sóc nên bé Sao càng lúc càng héo hắt đi, đến nỗi chẳng ai còn nhận ra bé nữa. Không còn lời khen nào dành cho Sao, không còn ai muốn ôm hôn bé khiến bà Ác giận dữ. Từ đó, bà cũng bỏ mặc bé, sự quan tâm lúc trước đã ít nay càng ít hơn.
Thế rồi chẳng biết bằng cách nào, Sao vẫn lớn lên.
Khi bé lên năm, người trên xã xuống vận động bà Ác cho bé đi học, nhưng bà Ác từ chối, bởi đi học thì phải đóng tiền.
Đối với những người như bà, học là cái gì đó rất cao xa. Thứ nhất, bé Sao là con gái, đâu phải cánh mày râu, học làm gì uổng phí? Thứ hai, học chỉ để có tấm bằng làm ông nọ bà kia, nhưng đầu tư nhiều mà lại lâu, biết bao giờ mới thu lợi được?
Ở Việt Nam này, học không phải để có kiến thức mà là để kiếm tiền. Mục tiêu của việc học không phải để nâng cao tư duy mà là để có tấm bằng xin việc làm. Chỉ có những gia đình có của ăn của để thì mới cho con đi học thôi, còn đối với gia đình như bà, học là gì? Có cần thiết không?
Đương nhiên là không. Thế nên Sao chẳng được đi học.
Mới sáu tuổi cô bé đã phải làm việc nhà, ra đồng mót lúa kiếm gạo, nhặt trứng vịt hay phải đi hái rau về bán kiếm vài đồng lẻ nuôi bà nội, bà cô và người cha cờ bạc.
- Con Sao! Mày ra đây! - Cô Ngang quát lên, xăm xăm xông tới túm lấy tóc Sao.
- Cô ba! Đừng đánh con mà! - Sao năn nỉ. Cô bé đang rửa bát sau nhà thì bị cô Ngang túm lấy, mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra và mình đã làm điều gì sai nhưng như một thói quen, Sao năn nỉ cô đừng đánh.
- Mày chừa đồ ăn cho tao ít thế hả?! Mày ăn bớt phải không?! - Cô Ngang vừa nói vừa dập đầu bé Sao vào cột nhà.
- Không ạ! Không ạ! - Sao rối rít nói. Cô bé còn chưa được ăn gì. Hôm nay hái không được nhiều rau nên bán chẳng được bao nhiêu tiền. Bà nội bảo cần mua chút đồ nên lấy hết sạch rồi. Sao chỉ còn đủ tiền mua hai quả trứng gà chiên lên. Chút thức ăn đó chỉ đủ cho cô Ngang ăn mà thôi.
- Mày còn chối hả?! Mới có từng này tuổi mà biết nói dối rồi! - Cô Ngang không quan tâm những gì Sao nói, cũng chẳng biết có phải do cô bé ăn hết đồ của mình hay không. Chả là sáng nay đang đi ngoài chợ thì cô gặp anh kia đẹp trai, đang định đến tán tỉnh thì bị con khác cuỗm mất, thế nên cô mới bực mình, về nhà gặp Sao ngồi đó, cơn giận bùng phát, cứ thế trút lên đầu bé thôi.
Cô Ngang đạp Sao xuống nhà. Cô bé suýt thì mất thở. Người Sao ốm tong teo, lại chưa ăn gì, nhận ngay một cước của cô Ngang thì chịu sao thấu.
- Thứ hư đốn mất dạy! - Cô Ngang tát tới tấp vào mặt Sao.
Sao chẳng biết gì cả. Cô bé chỉ thấy trời đất quay vòng. Những cái tát của cô Ngang như làm cô bé tỉnh táo hơn. Từ lâu, Sao đã không còn cảm thấy đau đớn nữa rồi. Những trận đòn roi này… Đã chịu quen rồi.
- Hừ! - Đánh cho hả giận xong, cô Ngang đứng thở phì phò.
Sao nằm trên đất, đầu tóc rũ rượi.
- Biến đi trước khi tao đánh mày thêm một chập nữa! - Cô Ngang quát.
Sao dù rất đau đớn nhưng vẫn gắng lê người dậy. Cô bé bụm lấy khóe môi, môi bị dập chảy máu. Sao không dám nán lại trước mặt cô Ngang thêm chút nào nữa, xiêu vẹo chạy đi.
Cô Ngang liếc xéo theo bóng dáng tả tơi của Sao.
- Thứ ăn hại! - Cô chửi rồi vào nhà ăn cơm.
- o-
- Hức! Hức! Hức! - Ngồi co ro dưới góc cây gáo ngoài ruộng, Sao khóc nức nở.
Cô bé vừa lau máu, vừa xoa mặt, vừa lau nước mắt.
Mặt cô bé lúc này rất rát, miệng thì đau buốt trong khi đầu nhức inh ỏi. Sao tựa đầu vào gốc gáo, rưng rưng nhìn trời. Cô bé chẳng biết cuộc sống địa ngục này sẽ kéo dài đến lúc nào nữa.
Bấy giờ, cây gáo đã trổ bông.
Những quả tròn vàng sậm nở chi chít hoa trắng li ti, tỏa hương thơm lừng.
Sao nhắm mắt, nghe hương gáo tràn sâu vào ngực.
Ngoài kia, gió thổi đồng lúa rì rào.
Đột nhiên ngón tay ươn ướt, Sao giật mình, nhìn sang bên cạnh. Mực chẳng biết từ lúc nào đã đến, chú dụi mũi vào tay Sao, đỡ tay cô bé lên cái đầu nhỏ.
- Ha ha - Sao khúc khích cười, vuốt ve Mực.
Cô bé ôm Mực vào lòng, đột nhiên tim lại nhói lên, Sao ôm Mực bật khóc.
- Mực à… Cảm ơn em luôn bên chị nha.
- Không có em chắc chị chết mất.
- Đừng bao giờ rời xa chị nhé.
- Chị ước rằng… Ngày nào đó chị có thể thoát khỏi nơi này, được tự do bay lượn trên bầu trời xanh ngời đó.
- Ẳng… - Mực rên lên bên tai Sao.
Chú liếm liếm lên vành tai nhỏ, như an ủi.
Sao mỉm cười.
Nắng xuyên qua tán gáo, chiếu rọi lên con đường đất nham nhở cỏ dại.
…
Nụ cười hồn nhiên nở trên gương mặt bầm dập của Sao dập dờn trong nước. Mai Lang Vương đứng lặng bên vại nước sau nhà, ngẩn người hồi lâu.
Thần Tình nhích lên một chút, hướng mắt vào mặt nước dập dờn trong vại. Nàng lắc lắc đầu, phe phẩy quạt, ngán ngẩm nói - Đó là "Vì sao lõi" ư?
- Phải. - Mai Lang Vương thả một đóa mai vào vại, hình bóng của cô bé kia dần tan biến. Chàng đi đến giường tre, ngồi xuống, tự rót cho mình một chén trà.
Thần Tình vui vẻ ngồi xuống bên cạnh chàng, mở tráp pháp lam lấy ra một miếng trầu. Nàng vừa nhai trầu nhóp nhép vừa thở than - Đang yên đang lành lại rơi xuống nhân gian nếm trải bao nhiêu đau đớn bẽ bàng làm gì? "Vì sao lõi" ngự trên Phan Xi Păng lâu quá, bị nắng chiếu đến mất trí rồi ư?
Mai Lang Vương không đáp lời nàng, chàng chỉ từ tốn uống trà.
Đôi mắt nâu chìm trong tư lự.
Ngay sau khi nhận được lệnh, chàng đã dùng thần lực để tìm kiếm "Vì sao lõi". Sự việc xảy ra ở Thần giới cũng chẳng bao lâu, nhưng do thời gian ở hai cõi thần - trần trôi đi khác nhau nên cho dù chỉ mới rơi xuống nhân gian, "Vì sao lõi" đã chuyển sinh thành con người và trải qua những năm tháng đầu đời.
Khi chàng tìm được nàng, nàng đã là Sao - sáu tuổi. Mai Lang Vương ước tính rằng, nếu ngay ngày mai chàng xuống nhân gian gặp nàng, thì nàng sẽ vừa tròn mười ba.
Độ tuổi này của nàng… Khiến chàng rất lo âu.
Nàng chỉ là một đứa bé… Chàng sẽ cảm động nàng thế nào đây?
Hơn nữa…
Chén trà trên tay chàng dừng lại vài giây.
Cuộc đời nàng lại quá đỗi đau khổ.
Mai Lang Vương chợt nhớ đến tuổi thơ của mình… Căn nhà sàn tối tăm và những ánh mắt nghi ngại…
Đôi mắt nâu mê hoặc từ từ nhắm lại.
Bên vườn, một vài đóa mai vô thanh rơi xuống. Tĩnh lặng.
Ông Tư bà Tư đem thi thể cô Dịu và bé Sao trở về giao cho bà Ác, bà đùng đẩy không nhận vì cho rằng cô Dịu không phải là con dâu nhà mình. Cô Ngang ngoa ngoắt chửi rủa, bảo rằng bà Tư và ông Tư đã đem xui xẻo đến trước cửa nhà, còn anh hai Đen thì đưa hẳn cô bồ mới về để khẳng định rằng cô Dịu không phải vợ anh.
Cả làng xóm đều nhìn thấy rành rành bộ mặt thật của gia đình bà Ác, thế nên chẳng ai buồn đả động gì đến họ nữa. Mọi người chỉ thương cô Dịu hiền lành mà bạc phận nên mỗi người góp ít tiền lại mai táng cho cô.
Riêng bé Sao thì được bà Tư nhận nuôi. Bà Tư yêu bé vì là người tiếp xúc với bé ngay lúc chào đời. Bà cũng ưng vì đứa trẻ đẹp quá, con cái của bà đều đã lên thành phố làm hết, có đứa trẻ này ở nhà bầu bạn cũng vui.
Ông Tư bà Tư tuy không phải hộ giàu, nhưng nhà có vài công ruộng cũng đủ ăn. Cuộc sống ở quê thì tự cung tự cấp là chủ yếu, vì vậy nuôi thêm bé Sao cũng không phải là vấn đề.
Bé Sao lớn lên êm đềm trong vòng tay của bà Tư. Ngày ngày bà đều bế bé ra chợ làng. Ai ai nhìn thấy bé cũng tấm tắc khen là đẹp. Có người còn nhận định rằng, sau này lớn lên bé chắc chắn sẽ lấy được chồng đại gia hoặc không thì cũng thành siêu mẫu.
Trong trí óc của người thôn quê ấy, lấy được đại gia hay trở thành siêu mẫu là cái gì đó thật ấm êm sung sướng. Họ chỉ nhìn thấy hào quang và tiền bạc mà đâu nghĩ sâu xa nhiều.
Tư duy của bà Ác cũng không thể khá khẩm hơn, ban đầu bà không muốn nhận Sao, tuy nhiên, khi nghe thấy người trong chợ bảo rằng đứa bé này lớn lên sẽ có ích, có thể hái ra tiền thì đã đổi ý.
Bà ta báo với chính quyền địa phương rằng bà Tư cướp cháu của mình.
Bà Ác khóc ghê lắm, ôm chân ông xã trưởng mà khóc. Thế là ông dẫn theo những người lính trong văn phòng xuống nhà bà Tư, hỏi rõ sự tình.
Bà Tư đương nhiên không phải người hiền lành để bà Ác bắt nạt. Hơn nữa, chuyện xảy ra ở nhà bà Ác hôm đó có biết bao người chứng kiến. Người dân đều bênh vực bà Tư, ngay cả ông xã trưởng cũng biết bà Ác là người thế nào. Tuy nhiên bé Sao thì đích thị là con cô Dịu vợ anh Đen, nên ông xã trưởng cũng đành xử cho bé được về với gia đình ruột thịt.
Ngày trao bé Sao cho bà Ác, bà Tư khóc hết nước mắt.
Đứa bé xinh đẹp đang ngủ yên lành trong vòng tay bà, vừa lọt vào tay bà Ác thì liền khóc ré lên.
Bà Ác dỗ mãi Sao không nín, bà cấu véo bé rất mạnh. Bà Tư đau lòng, vội chạy đến đẩy bà ra nhưng bà Ác né tránh.
Bà Ác tức giận nói với bà Tư - Từ nay cấm mày đến gần cháu tao!
Bà Tư lau nước mắt, tức anh ách - Mày thương gì nó đâu? Mày có tiền nuôi nó không? Tại sao mày phải làm vậy?!
Bà Ác nghênh mặt lên - Tao thích!
- Mày! - Ông Tư thấy bà Ác kênh kiệu, kìm không được muốn giơ tay đánh bà ta nhưng người dân đã can lại.
- Ông Tư! Ông đánh nó làm gì? Nó lại ăn vạ đó!
- Hừ! - Ông Tư bực mình nghiến răng, bỏ đi không thèm chấp nữa.
…
Từ lúc theo bà Ác, bé Sao không còn mũm mĩm đáng yêu được như trước. Bé càng ngày càng gầy sộp đi, da đen nhẻm, lại ăn mặc bẩn thỉu.
Mắt bé lúc nào cũng đỏ hoe do khóc quá nhiều, ngày nào cũng bị cấu véo. Đã vậy bé còn bị bỏ đói. Trong nhà chẳng ai quan tâm đến bé cả.
Khi mới đem bé về, bà Ác cũng tự đắc lắm vì công nhận cháu mình đẹp hơn những đứa trẻ khác. Tuy nhiên, do bà không chăm sóc nên bé Sao càng lúc càng héo hắt đi, đến nỗi chẳng ai còn nhận ra bé nữa. Không còn lời khen nào dành cho Sao, không còn ai muốn ôm hôn bé khiến bà Ác giận dữ. Từ đó, bà cũng bỏ mặc bé, sự quan tâm lúc trước đã ít nay càng ít hơn.
Thế rồi chẳng biết bằng cách nào, Sao vẫn lớn lên.
Khi bé lên năm, người trên xã xuống vận động bà Ác cho bé đi học, nhưng bà Ác từ chối, bởi đi học thì phải đóng tiền.
Đối với những người như bà, học là cái gì đó rất cao xa. Thứ nhất, bé Sao là con gái, đâu phải cánh mày râu, học làm gì uổng phí? Thứ hai, học chỉ để có tấm bằng làm ông nọ bà kia, nhưng đầu tư nhiều mà lại lâu, biết bao giờ mới thu lợi được?
Ở Việt Nam này, học không phải để có kiến thức mà là để kiếm tiền. Mục tiêu của việc học không phải để nâng cao tư duy mà là để có tấm bằng xin việc làm. Chỉ có những gia đình có của ăn của để thì mới cho con đi học thôi, còn đối với gia đình như bà, học là gì? Có cần thiết không?
Đương nhiên là không. Thế nên Sao chẳng được đi học.
Mới sáu tuổi cô bé đã phải làm việc nhà, ra đồng mót lúa kiếm gạo, nhặt trứng vịt hay phải đi hái rau về bán kiếm vài đồng lẻ nuôi bà nội, bà cô và người cha cờ bạc.
- Con Sao! Mày ra đây! - Cô Ngang quát lên, xăm xăm xông tới túm lấy tóc Sao.
- Cô ba! Đừng đánh con mà! - Sao năn nỉ. Cô bé đang rửa bát sau nhà thì bị cô Ngang túm lấy, mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra và mình đã làm điều gì sai nhưng như một thói quen, Sao năn nỉ cô đừng đánh.
- Mày chừa đồ ăn cho tao ít thế hả?! Mày ăn bớt phải không?! - Cô Ngang vừa nói vừa dập đầu bé Sao vào cột nhà.
- Không ạ! Không ạ! - Sao rối rít nói. Cô bé còn chưa được ăn gì. Hôm nay hái không được nhiều rau nên bán chẳng được bao nhiêu tiền. Bà nội bảo cần mua chút đồ nên lấy hết sạch rồi. Sao chỉ còn đủ tiền mua hai quả trứng gà chiên lên. Chút thức ăn đó chỉ đủ cho cô Ngang ăn mà thôi.
- Mày còn chối hả?! Mới có từng này tuổi mà biết nói dối rồi! - Cô Ngang không quan tâm những gì Sao nói, cũng chẳng biết có phải do cô bé ăn hết đồ của mình hay không. Chả là sáng nay đang đi ngoài chợ thì cô gặp anh kia đẹp trai, đang định đến tán tỉnh thì bị con khác cuỗm mất, thế nên cô mới bực mình, về nhà gặp Sao ngồi đó, cơn giận bùng phát, cứ thế trút lên đầu bé thôi.
Cô Ngang đạp Sao xuống nhà. Cô bé suýt thì mất thở. Người Sao ốm tong teo, lại chưa ăn gì, nhận ngay một cước của cô Ngang thì chịu sao thấu.
- Thứ hư đốn mất dạy! - Cô Ngang tát tới tấp vào mặt Sao.
Sao chẳng biết gì cả. Cô bé chỉ thấy trời đất quay vòng. Những cái tát của cô Ngang như làm cô bé tỉnh táo hơn. Từ lâu, Sao đã không còn cảm thấy đau đớn nữa rồi. Những trận đòn roi này… Đã chịu quen rồi.
- Hừ! - Đánh cho hả giận xong, cô Ngang đứng thở phì phò.
Sao nằm trên đất, đầu tóc rũ rượi.
- Biến đi trước khi tao đánh mày thêm một chập nữa! - Cô Ngang quát.
Sao dù rất đau đớn nhưng vẫn gắng lê người dậy. Cô bé bụm lấy khóe môi, môi bị dập chảy máu. Sao không dám nán lại trước mặt cô Ngang thêm chút nào nữa, xiêu vẹo chạy đi.
Cô Ngang liếc xéo theo bóng dáng tả tơi của Sao.
- Thứ ăn hại! - Cô chửi rồi vào nhà ăn cơm.
- o-
- Hức! Hức! Hức! - Ngồi co ro dưới góc cây gáo ngoài ruộng, Sao khóc nức nở.
Cô bé vừa lau máu, vừa xoa mặt, vừa lau nước mắt.
Mặt cô bé lúc này rất rát, miệng thì đau buốt trong khi đầu nhức inh ỏi. Sao tựa đầu vào gốc gáo, rưng rưng nhìn trời. Cô bé chẳng biết cuộc sống địa ngục này sẽ kéo dài đến lúc nào nữa.
Bấy giờ, cây gáo đã trổ bông.
Những quả tròn vàng sậm nở chi chít hoa trắng li ti, tỏa hương thơm lừng.
Sao nhắm mắt, nghe hương gáo tràn sâu vào ngực.
Ngoài kia, gió thổi đồng lúa rì rào.
Đột nhiên ngón tay ươn ướt, Sao giật mình, nhìn sang bên cạnh. Mực chẳng biết từ lúc nào đã đến, chú dụi mũi vào tay Sao, đỡ tay cô bé lên cái đầu nhỏ.
- Ha ha - Sao khúc khích cười, vuốt ve Mực.
Cô bé ôm Mực vào lòng, đột nhiên tim lại nhói lên, Sao ôm Mực bật khóc.
- Mực à… Cảm ơn em luôn bên chị nha.
- Không có em chắc chị chết mất.
- Đừng bao giờ rời xa chị nhé.
- Chị ước rằng… Ngày nào đó chị có thể thoát khỏi nơi này, được tự do bay lượn trên bầu trời xanh ngời đó.
- Ẳng… - Mực rên lên bên tai Sao.
Chú liếm liếm lên vành tai nhỏ, như an ủi.
Sao mỉm cười.
Nắng xuyên qua tán gáo, chiếu rọi lên con đường đất nham nhở cỏ dại.
…
Nụ cười hồn nhiên nở trên gương mặt bầm dập của Sao dập dờn trong nước. Mai Lang Vương đứng lặng bên vại nước sau nhà, ngẩn người hồi lâu.
Thần Tình nhích lên một chút, hướng mắt vào mặt nước dập dờn trong vại. Nàng lắc lắc đầu, phe phẩy quạt, ngán ngẩm nói - Đó là "Vì sao lõi" ư?
- Phải. - Mai Lang Vương thả một đóa mai vào vại, hình bóng của cô bé kia dần tan biến. Chàng đi đến giường tre, ngồi xuống, tự rót cho mình một chén trà.
Thần Tình vui vẻ ngồi xuống bên cạnh chàng, mở tráp pháp lam lấy ra một miếng trầu. Nàng vừa nhai trầu nhóp nhép vừa thở than - Đang yên đang lành lại rơi xuống nhân gian nếm trải bao nhiêu đau đớn bẽ bàng làm gì? "Vì sao lõi" ngự trên Phan Xi Păng lâu quá, bị nắng chiếu đến mất trí rồi ư?
Mai Lang Vương không đáp lời nàng, chàng chỉ từ tốn uống trà.
Đôi mắt nâu chìm trong tư lự.
Ngay sau khi nhận được lệnh, chàng đã dùng thần lực để tìm kiếm "Vì sao lõi". Sự việc xảy ra ở Thần giới cũng chẳng bao lâu, nhưng do thời gian ở hai cõi thần - trần trôi đi khác nhau nên cho dù chỉ mới rơi xuống nhân gian, "Vì sao lõi" đã chuyển sinh thành con người và trải qua những năm tháng đầu đời.
Khi chàng tìm được nàng, nàng đã là Sao - sáu tuổi. Mai Lang Vương ước tính rằng, nếu ngay ngày mai chàng xuống nhân gian gặp nàng, thì nàng sẽ vừa tròn mười ba.
Độ tuổi này của nàng… Khiến chàng rất lo âu.
Nàng chỉ là một đứa bé… Chàng sẽ cảm động nàng thế nào đây?
Hơn nữa…
Chén trà trên tay chàng dừng lại vài giây.
Cuộc đời nàng lại quá đỗi đau khổ.
Mai Lang Vương chợt nhớ đến tuổi thơ của mình… Căn nhà sàn tối tăm và những ánh mắt nghi ngại…
Đôi mắt nâu mê hoặc từ từ nhắm lại.
Bên vườn, một vài đóa mai vô thanh rơi xuống. Tĩnh lặng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Hoa Thần - Phong Thần tử chiến
- Chương 2: Tam Hoa - Tứ Phong
- Chương 3: Mai Lang Vương
- Chương 4: Thần Tình
- Chương 5: Mục kích
- Chương 6: Gặp gỡ
- Chương 7: Bằng hữu
- Chương 8: Bàn tính
- Chương 9: Bài học
- Chương 10: Chống đỡ
- Chương 11: Từ biệt
- Chương 12: Nhiệm vụ
- Chương 13: Nghịch dại
- Chương 14: Khởi nguồn của Sao
- Chương 15: Bi ai của Sao
- Chương 16: Kỳ ngộ
- Chương 17: Chàng trai kì lạ
- Chương 18: Yếu đuối
- Chương 19: Những đứa trẻ đồng cảnh ngộ
- Chương 20: Thế giới... Rơi xuống
- Chương 21: Đi cùng ta
- Chương 22: Vừa về đến nhà đã gặp rắc rối
- Chương 23: Trốn chạy
- Chương 24: Thế giới của quỷ dữ
- Chương 25: Đi tìm
- Chương 26: Em Khiến ta lo lắng
- Chương 27: Kẻ sinh ra đã ngậm thìa vàng
- Chương 28: Người mà em có thể dựa dẫm trông chờ
- Chương 29: Cuối cùng ta cũng hình dung ra đoạn đường phía trước...
- Chương 30: Hòa nhập với thế giới mới
- Chương 31: Số phận buộc chặt
- Chương 32: Một đoạn duyên ngắn
- Chương 33: Lời đổ lỗi của nỗi cô đơn
- Chương 34: Khờ dại...
- Chương 35: Tình cha con, anh em, chú cháu...
- Chương 36: Bắt tay hòa bình...
- Chương 37: Phản quân gây loạn
- Quyển 2 - Chương 1: Bộ Áo Mới.
- Quyển 2 - Chương 2: Những Bộ Lễ Phục.
- Quyển 2 - Chương 3: Những Lá Thư Tình.
- Quyển 2 - Chương 4: Vác Trai Về Nhà.
- Quyển 2 - Chương 5: Kẻ Đột Nhập Đáng Ghét.
- Quyển 2 - Chương 6: Dường Như Hiểu Được Chút Gì…
- Quyển 2 - Chương 7: Có Điều Gì Đó Đã Đổi Khác…
- Quyển 2 - Chương 8: Chuyện Gì Xảy Ra Ở Văn Phủ???
- Quyển 2 - Chương 9: Văn Thần Biến Chất Như Thế Nào?
- Quyển 2 - Chương 10: Một Cái Tát Đau Điếng.
- Quyển 2 - Chương 11: Tỉnh Giấc Ở Văn Phủ
- Quyển 2 - Chương 12: Tại Sao Người Vẫn Còn Bình Chân Như Vại?
- Quyển 2 - Chương 13: Ai Sẽ Thắng Ván Cược Này?
- Quyển 2 - Chương 14: Đã Hiểu Hết Những Cảm Xúc Này.
- Quyển 2 - Chương 15: Không Thể Gọi Thành Tên Cảm Xúc Ấy.
- Quyển 2 - Chương 16: Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Nhau Là Đủ Rồi.
- Quyển 2 - Chương 17: Tin Đồn.
- Quyển 2 - Chương 18: Hoàng Hôn Mai Viện Nhuốm Màu Đỏ Thẫm.
- Quyển 2 - Chương 19: Kiên Nhẫn Của Chàng.
- Quyển 2 - Chương 20: An Bài Của Các Vị Hoa Tiên.
- Quyển 2 - Chương 21: Thỏa Thuận.
- Quyển 2 - Chương 22: Xa Cách
- Quyển 2 - Chương 23: Tất Cả Đã Trở Thành Kỉ Niệm.
- Quyển 2 - Chương 24: Đã Tìm Ra Cách Trị Em.
- Quyển 2 - Chương 25: Lay Động Được Em.
- Quyển 2 - Chương 26: Tâm Tư Của Một Đóa Hoa Đào.
- Quyển 2 - Chương 27: Hình Ảnh Nàng Trong Em Được Định Hình Lại.
- Quyển 2 - CChương 28: Hai Người Không Thể Dung Hòa.
- Quyển 2 - Chương 29: Quyết Định Của Mai Lang.
- Quyển 2 - Chương 30: Gặp Lại Gã Ngông Cuồng Ấy
- Quyển 2 - Chương 31: Quan Lang Nùng Tậu.
- Quyển 2 - Chương 32: Thoát Khỏi Tay Nàng.
- Quyển 2 - Chương 33: Phương Cách.
- Quyển 2 - Chương 34: Xâm Nhập.
- Quyển 2 - Chương 35: Sức Mạnh Kì Bí Đã Thức Tỉnh.
- Quyển 2 - Chương 36: Ý Định.
- Quyển 2 - Chương 37: Thất Tình.
- Chương 38: Em Sẽ Đi Tìm Con Đường Riêng.
- Chương 39: Câu Chuyện Xưa Cũ Ấy.
- Chương 40: Tỉnh Ngộ.
- Chương 41: Cắt Đứt.
- Chương 42: Rời Bỏ.
- Chương 43: Không Gian Thần Giới.
- Chương 44: Làm Quen.
- Chương 45: Vùng Không Gian Vây Kín Đầu Tiên.
- Chương 46: Khảo Nghiệm.
- Chương 47: Sức Mạnh Của 'vì Sao Lõi'.
- Chương 48: Nhân Duyên Rạn Vỡ.
- Chương 49: Chiến Đấu Với Chớn.
- Chương 50: Dấu Ấn Kì Lạ.
- Chương 51: Truyền Thuyết Chơ Ro.
- Chương 52: Vùng Không Gian Vây Kín Thứ Hai.
- Chương 53: Vũ Sư Tàn Tật.
- Chương 54: Đệ Tử Chân Truyền Của Vũ Sư.
- Chương 55: Học Múa Gian Khổ.
- Chương 56: Người Trong Lòng Em.
- Chương 57: Chinh Phục Lì.
- Chương 58: Vẫn Chưa Hoàn Toàn Lặng Lòng.
- Chương 59: Bìa Thư Của Sở Tư Liệu.
- Chương 60: Biến Chuyển.
- Chương 61: Tống Tiễn Mối Tình Đầu.
- Chương 62: Từ Biệt.
- Chương 63: Bút Chẳng Tà Và Đá Mặt Trăng.
- Chương 64: Đã Bị Em Bỏ Rồi…
- Chương 65: Nhiệm Vụ Ở Vàm Thuật.
- Chương 66: Giày Vò Thi Ý.
- Chương 67: Lim Lang Vương.
- Chương 68: Không Gian Vây Kín Của Hỗn.
- Chương 69: Chạm Trán.
- Chương 70: Đối Đầu Với Hỗn.
- Chương 71: Gặp Lại.
- Chương 72: Em Sắp Trưởng Thành Hoàn Toàn Rồi.
- Chương 73: Hai Kẻ Cô Đơn.
- Chương 74: Ta Tha Thiết Muốn Được Bồi Thường Đấy.
- Chương 75: Ngài Là Trưởng Bối Yêu Kính Nhất Của Em.
- Chương 76: Buổi Tiệc Ở Khu Lưu Trú.
- Chương 77: Đấu Giá.
- Chương 78: Quà Thưởng.
- Chương 79: Tranh Giành.
- Chương 80: Bắt Gian.
- Chương 81: Tháng Ngày Chật Vật.
- Chương 82: Đã Quên Được Người.
- Chương 83: Tóm Được Em Ở Vàm Thuật.
- Chương 84: Bị Loại Ngay Từ Vòng Đầu.
- Chương 85: Xây Nhà Và Trồng Hoa Trước Cửa.
- Chương 86: Từng Chút Cướp Em Về.
- Chương 87: Trò Đầu Hồ Đầu Năm.
- Chương 88: Ta Sẽ Theo Đuổi Em.
- Chương 89: Chuyến Dạo Chơi Đầu Năm.
- Chương 90: Ghen Tuông Bỏ Việc.
- Chương 91: Năm Ấy Thật Ngây Thơ Khờ Dại Biết Bao.
- Chương 92: Hợp Tác Ngoạn Mục.
- Chương 93: Toàn Quyền Độc Chiếm.
- Chương 94: Tranh Giành Tấm Áo.
- Chương 95: Món Quà Của Ta.
- Chương 96: Chiến Dịch Xua Đuổi Ong Bướm.
- Chương 97: Mỵ Nương Mỹ Tiên.
- Chương 98: Ta Sẽ Cưới Em Về.
- Chương 99: Dấu Vết.
- Chương 100: 'bạn Vàng' Của Mai Vương.
- Chương 101: Tương Tư.
- Chương 102: Vùng Không Gian Vây Kín Thứ Tư.
- Chương 103: Cùng Nhau Nghiên Cứu.
- Chương 104: Rong Chơi Ở Rừng Bướng.
- Chương 105: Buổi Họp Thường Niên Ở Phủ Thần Lúa.
- Chương 106: Hờn Ghen Công Khai.
- Chương 107: Lén Gặp Trai.
- Chương 108: Cách Ly.
- Chương 109: Bị Lạnh Nhạt.
- Chương 110: Hòa Thuận.
- Chương 111: Con Cá Sấu Thứ Năm.
- Chương 112: Vùng Không Gian Vây Kín Thứ Năm.
- Chương 113: Chinh Phục Độn.
- Chương 114: Hình Xăm Kì Quái.
- Chương 115: Học Võ Cùng Quan Lang.
- Chương 116: Em Hiện Tại Rất Mạnh Mẽ.
- Chương 117: 'du Xuân' Cùng Em.
- Chương 118: Trở Thành Vợ Chồng Một Ngày.
- Chương 119: Ta Rất Phù Hợp Với Em.
- Chương 120: Điều Tra.
- Chương 121: Bí Mật Của 'vì Sao Lõi'.
- Chương 122: 'cánh Cửa Cấm' Của Cõi Thần.
- Chương 123: Bí Mật Của Biểu Tượng Ngôi Sao.
- Chương 124: Kẻ Giật Dây Mọi Chuyện.
- Chương 125: Sống Cùng Nhau Ở Đây.
- Chương 126: Chiến Tranh Đã Được Châm Ngòi.
- Chương 127: Dụ Em Trở Thành Tiểu Đồng [Vợ].
- Chương 128: Ấn Kí Đặc Biệt.
- Chương 129: Dù Bị Lạnh Nhạt Nhưng Vẫn Cứ Yêu.
- Chương 130: Quản Lý Hòm Tiền Của Chàng Không Dễ.
- Chương 131: Thỉnh Cầu Của Lãm.
- Chương 132: Trao Đổi Thư Từ Cùng Lãm.
- Chương 133: Được Mơ Một Giấc Rất Êm Dịu.
- Chương 134: Mối Tơ Vò Rắc Rối Đó Đã Trở Lại.
- Chương 135: Vẫn Bị Em Khước Từ.
- Chương 136: Hoa Đào Và Gió Đông.
- Chương 137: Đối Đầu.
- Chương 138: Tập Kích.
- Chương 139: Phát Giác Chân Tướng.
- Chương 140: Phong Hương.
- Chương 141: 'cảm Động'.
- Chương 142: Đánh Mất.
- Chương 143: Em Đã Không Còn Là Sao Của Chàng Nữa.
- Chương 144: Gặp Em Đây Nhưng Đã Mất Em Rồi.
- Chương 145: Thấu Tỏ.
- Chương 146: Xin Đừng Khuấy Đảo Lớp Bùn Đã Lặn.
- Chương 147: Chia Lìa Đôi Ngã.
- Chương 148: Lời Cầu Hôn Của Quan Lang.
- Chương 149: Vùng Không Gian Vây Kín Đặc Biệt.
- Chương 150: Ta Vẫn Quyết Định Liều Mạng.
- Chương 151: Giãi Bày.
- Chương 152: Trở Về Cố Hương.
- Chương 153: Giải Quyết Hôn Ước.
- Chương 154: Cầu Hôn.
- Chương 155: Đính Ước.
- Chương 156: Những Năm Tháng Ngời Xanh Ấy…
- Chương 157: Sính Lễ Của Kon Chư Răng.
- Chương 158: Tiếng Ting Ning Đầy Hoài Niệm Ấy.
- Chương 159: Tình Yêu Vốn Là Thứ Khó Đoán.
- Chương 160: Chiếm Hữu.
- Chương 161: Chung Một Mái Nhà.
- Chương 162: Điệu Khèn Thứ Một Trăm.
- Chương 163: Lãm Và Bạch Sứ.
- Chương 164: Ý Định Của Lạc Long Quân.
- Chương 165: Tiếng Khèn Của Chồng Em.
- Chương 166: Tân Hôn.
- Chương 167: Gặp Lại Đào Hoa Và Phong Đông.
- Chương 168: Thông Tin Của Phong Đông.
- Chương 169: Lời Hứa Của Đào Hoa.
- Chương 170: Hồi Kết.
- Chương 171: Ngoại Truyện 1: Chuyến Đi Đến Núi Đỗ - Phần 1.
- Chương 172: Ngoại Truyện 1: Chuyến Đi Đến Núi Đỗ - Phần 2.
- Chương 173: Ngoại Truyện 1: Chuyến Đi Đến Núi Đỗ - Phần 3.
- Chương 174: Ngoại Truyện 2: Xách Gói Ra Đi - Phần 1.
- Chương 175: Ngoại Truyện 2: Xách Gói Ra Đi - Phần 2.
- Chương 176: Ngoại Truyện 2: Xách Gói Ra Đi - Phần 3.
- Chương 177: Ngoại Truyện 3: Trở Về Làng Chơ Ro Xưa - Phần 1.
- Chương 178: Ngoại Truyện 3: Trở Về Làng Chơ Ro Xưa - Phần 2.
- Chương 179: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 1.
- Chương 180: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 2.
- Chương 181: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 3.
- Chương 182: Ngoại Truyện 4: Mai Bạch Lang - Phần 4.
- bình luận