Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại - Chương 109: Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà

Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 109: Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà

Mục Diệc Thần cười gằn ha ha.

Lá gan của Trác Phong bây giờ lớn rồi, dám đem hành tung của hắn để lộ

ra ngoài.

Chờ đến Nam Cực làm thức ăn cho chim cánh cụt đi!

"Không đi!"

"Mục Diệc Thần, có chuyện gì xảy ra với cậu vậy hả? Từ khi cậu kết

hôn, mỗi lần anh em tụ tập thì cậu không chịu đi, sẽ không phải bị cái

người phụ nữ hồ ly tinh kia mê hoặc rồi đấy chứ? Đúng rồi, tôi nghe Cẩn

Tư nói, cậu còn ném mấy chục triệu mua một cửa hàng vải của Hạ gia

nữa, không lẽ đều là sự thật hay sao?"

Mục Diệc Thần cau mày, "Nói chuyện khách khí một chút! Dù sao cô ta

cũng là người của Mục gia!"

"Mịa nó, Mục Diệc Thần! Cậu thực sự sẽ không động lòng với cái loại

phụ nữ kia đấy chứ?" Bạch Thế Huân sợ hãi nói.

Nghe nói như thế, trong lòng của Mục Diệc Thần trong lòng hậm hực.

"Sao cậu cứ hay đoán mò này nọ như vậy chứ? Qua thì qua!"

Cúp điện thoại, hắn chỉ thị tài xế chuyển hướng.

Loading...
Mở ra danh bạ, chần chờ một chút, hắn vứt điện thoại mình sang một

bên.



Câu lạc bộ Secret.

Lạc Thần Hi cùng Phương Tử Thiến ngồi trong phòng khách.

Rượu đỏ cùng điểm tâm lên một lượt được rất nhanh, nhưng các thiếu

gia lại chậm chạp không thấy tăm hơi.

Một lúc sau, người nhân viên phục vụ kia mới trở lại, có năm, sáu thanh

niên trẻ tuổi theo phía sau.

"Hai vị tiểu thư, đây đều là các vị thiếu gia rất được hoan nghênh trong

Secret của chúng tôi, các cô muốn ai ở lại?"

Lạc Thần Hi vừa nhìn thấy người tới, nhíu mày.

Cô nghĩ các thiếu gia trong câu lạc bộ có lẽ cũng không cực kỳ xuất sắc,

nhưng không nghĩ đến, chất lượng sẽ kém như vậy!

Chẳng qua, không chờ cô mở miệng, Phương Tử Thiến đã tức giận trước

rồi.

"Tiểu Trần, cậu đang đùa tôi đúng không hả? Tôi vừa mới nói rõ ràng,

phải đẹp trai! Vậy mà cậu lại đưa cho tôi loại mặt hàng này saa?"

Cô ấy vừa dứt lời, một người trong đó nhịn không được, "Vị tiểu thư

này, lời của cô thật quá đáng, mấy người chúng tôi chẳng lẽ không đẹp

hay sao hả?"

Có thể đến ở lâu dài tại Secret, có ai mà không giỏi chứ.

Lần đầu tiên nghe được người khác khinh bỉ nhan sắc của bọn họ như

vậy.

Nhân viên phục vụ nhanh chóng kéo hắn một cái, "Đừng nói nữa,

Phương tiểu thư là khách quý cấp kim cương đấy!"

"Cái gì. khách quý... quý khách cấp kim cương sao Xin lỗi!" Hắn sợ hết

hồn, nhanh chóng cúi đầu xin lỗi.

Phương Tử Thiến tức giận nói: "Tìm lại một lần nữa cho tô, gọi mấy

người đứng đầu bảng xếp hạng đến đây cho tôi! Ngay bây giờ!"

Nhân viên phục vụ nghe cô ấy kiên quyết như vậy, càng thêm phiền

muộn.

Bây giờ mấy vị thiếu gia đẳng cấp này, đúng là không có tư cách phục vụ

khách quý cấp kim cương, nhưng mà, hắn cố ý mang những người này

đến đây đấy.

Chỉ hi vọng cô tình nhân bé nhỏ của Bạch nhị thiếu này chướng mắt, tốt

nhất là từ bỏ ý định tìm tình nhân đi.

Ai mà biết, các cô thực sự chướng mắt, nhưng vẫn kiên quyết tìm người

tốt hơn cơ chứ!

Người vừa đi, Phương Tử Thiến lập tức xin lỗi Lạc Thần Hi: "Tiểu Hi Hi

à, phục vụ viên này không hiểu chuyện! Nơi này thật sự có người đẹp

trai mà, cậu chờ thêm chút nữa đi!"

Lạc Thần Hi thực sự có chút thiếu kiên nhẫn.

Nhìn những thứ vớ va vớ vẩn này, càng nhìn càng chướng mắt thêm, còn

không bằng về nhà nhìn bức ảnh của Mục Diệc Thần còn hơn, nó không

chừng còn có hiệu quả hơn nhiều.

Nhưng nhìn ánh mắt mong đợi của Phương Tử Thiến, cô không thể làm

gì khác hơn là gật đầu,

"Được rồi, nhìn thêm một chút vậy."

Lúc này, không mấy phút nữa, nhân viên phục vụ l mang theo một nhóm

người mới tới đây.

Chỉ có ba người đến, nhưng khuôn mặt của mỗi người đều đẹp trai, cả

người cao ráo, thực sự là người đàn ông đẹp trai được tuyển lựa trong

hàng vạn người.

Ba người cũng không hổ là đầu bảng, cực kỳ chuyên nghiệp, vừa bước

vào, từng người giới thiệu về bản thân.

Thái độ lịch sự, lại không mất hào phóng.

Nhân viên phục vụ xoa tay nói: "Ha ha, hai vị tiểu thư, ba vị này đều là

người đứng đầu bảng xếp hạng của Secret, không biết có bao nhiêu

người muốn chọn họ đấy, tôi đã nói với quản lý, ưu tiên cho hai người

lựa chọn!"

Lúc này Phương Tử Thiến mới thoả mãn, gật gù, "Hừm, như bây giờ

mới đúng chứ. Tiểu Hi Hi, cậu thích ai hả? Hay muốn tất cả?"

Nhân viên phục vụ nghe được run rẩy một chút.

Muốn tất cả sao!

Khẩu vị của người này có phải là có chút quá nặng hay không?

Lạc Thần Hi giương mắt, nhìn lướt qua, tầm mắt không hề dừng trên

người bất cứ ai hơn một giây. Lắc đầu, "Ai, những người này cũng tạm

được. Nhưng thật sự không có người đẹp trai hơn sao?"

Những người này, xét riêng về tướng mạo thì cũng tàm tạm.

Nhưng mà, nếu so với loại khí chất lãnh ngạo tự nhiên mà có của Mục

đại thiếu, thì bọn họ chỉ cố làm ra vẻ tiêu sái thong thả mà thôi.

------oOo------
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận