Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại - Chương 140: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
Chương trước- Chương 1: Chị Cả Kết Hôn
- Chương 2: Ở Trong Mắt Tôi, Cô Chẳng Là Cái Thá Gì Cả!
- Chương 3: Thủ Đoạn Quyến Rũ Đàn Ông
- Chương 4: Cứng Rắn Như Vậy, Hung Hăng Như Vậy!
- Chương 5: Phụ Nữ Tự Đưa Mình Tới Cửa, Không Ngủ Thì Quá
- Chương 6: Ba Ba Thật Lợi Hại
- Chương 7: Mẹ Là Mẹ Của Con Mà!
- Chương 8: Tôi Đã Làm Chuyện Gì Khiến Mọi Người Đều Oán
- Chương 9: Tìm Người Tính Sổ
- Chương 10: Loại Người Như Bà Chính Là Thèm Đòn Mà!
- Chương 11: Thật Sự Dám Đánh Người Sao?
- Chương 12: Dù Sao Thì Lạc Gia Cũng Là Nhà Mẹ Đẻ Của Mày
- Chương 13: Dù Sao Cũng Sắp Chết Rồi
- Chương 14: Vừa Mới Kết Hôn, Thì Đã Có Một Lớp Xanh Mượt Ở
- Chương 15: Người Phụ Nữ Này Muốn Lên Trên Trời Rồi À?
- Chương 16: Ngày Thứ Hai Sau Đêm Tân Hôn, Lêu Lổng Ở Bên
- Chương 17: Tôi Đã Nói Rồi, Đây Chính Là Quy Củ Của Gia Đình
- Chương 18: Lạc Thần Tâm, Cô Đúng Là Không Giống Với Trước
- Chương 19: Vỗ Tay Cho Tình Yêu, Còn Có Thể Tạo Ra Âm Thanh
- Chương 20: Giống Như Những Cặp Mẹ Con Bình Thường Khác
- Chương 21: Công Chúa Nhỏ Liền Như Vậy Vứt Bỏ Hắn
- Chương 22: Đừng Ăn Đậu Phụ Có Độc Này
- Chương 23: Cái Tên Cầm Thú Nhà Anh
- Chương 24: Người Phụ Nữ Đáng Chết Này Lại Bỏ Thuốc Gì Cho
- Chương 25: Người Đàn Ông Tắm Nước Lạnh Trong Một Đêm
- Chương 26: Chị, Nữa Nè!
- Chương 27: Thân Phận Của Tôi Chính Là Con Dâu Được Cưới Hỏi
- Chương 28: Còn Có Chừa Cho Cẩu Độc Thân Một Con Đường
- Chương 29: Người Ở Trên Xe Thể Thao Rồi, Không Thể Không Cúi
- Chương 30: Ếch Chân Ngắn
- Chương 31: Đúng Là Hiện Trường Của Tai Nạn Xe Cộ Mà
- Chương 32: Tuổi Không Lớn Lắm, Nhưng Giọng Điệu Không Nhỏ
- Chương 33: Con Ruồi Ở Đâu Bay Đến Đây Vậy?
- Chương 34: Chắc Chắn Đã Từng Làm Việc Gì Đó Không Muốn Ai
- Chương 35: Nhất Định Phải Làm Cô Tiếc Nuối Cả Một Đời
- Chương 36: Cay Mắt
- Chương 37: Nói Cô Ngu Xuẩn, Cũng Đã Quá Xem Trọng Cô Rồi
- Chương 38: Không Hề Hiểu Chuyện Một Chút Nào
- Chương 39: Tôi Rất Coi Trọng Cô, Cô Gái Khả Ái Của Học Viện
- Chương 40: Họ Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
- Chương 41: Tả Hiểu Tình, Cô Còn Có Thể Khen Tôi Sao
- Chương 42: Buồn Cười Hơn Cả Thằng Hề
- Chương 43: Chẳng Trách Cô Lại Tắt Máy
- Chương 44: Tôi Đang Ôm Vợ Mình, Sao Phải Sợ Người Khác
- Chương 45: Gọi Lớn Tiếng Một Chút
- Chương 46: Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy!
- Chương 47: Phải Làm Thế Nào Nếu Bùa Hộ Mệnh Nhỏ Khó Sử
- Chương 48: Rẻ Tiền Hơn Nữa, Cũng Chỉ Là Người Đàn Ông Hoang
- Chương 49: Đây Là Thiếu Phụ Nhân
- Chương 50: Ruột Thịt Là Khác Nhau
- Chương 51: Đây Là Bà Cố Ý Để Dành Cho Cháu Dâu Đấy
- Chương 52: Đối Tượng Của Phụ Nữ Mọi Quốc Gia
- Chương 53: Bây Giờ Anh Là Ông Xã Thuộc Sở Hữu Duy Nhất Của
- Chương 54: Có Cứng Hay Không, Cô Chưa Từng Thử Sao?
- Chương 55: Người Phụ Nữ Của Hắn, Hắn Muốn Ngủ Thì Ngủ
- Chương 56: Đẹp Trai Đến Mức Mọi Người Không Thể Khép Chân
- Chương 57: Từ Hôm Qua Đến Hôm Nay
- Chương 58: Ngay Cả Tên Của Chồng Cô Mà Cô Còn Chưa Gọi Bao
- Chương 59: Có Nghe Hay Không, Tiếng Rùa Đang Tụng Kinh
- Chương 60: Bánh Bao Nhỏ Không Do Dự Bảo Vệ Cô
- Chương 61: Kéo Chị Dâu Xuống Nước Thì Đến Thần Tiên Cũng
- Chương 62: Cái Tính Mê Trai Đẹp Này Là Di Truyền Từ Ai Vậy
- Chương 63: Ồ? Còn Biết Thẹn Thùng Nữa Sao?
- Chương 64: Không Muốn Quay Lại Thì Đừng Quay Lại
- Chương 65: Ai Cho Phép Cô Ngủ Một Mình Hả?
- Chương 66: Hóa Ra, Cô Đã Thích Thầm Tôi Từ Lâu Rồi
- Chương 67: Nói Lái Xe Thì Cứ Lái Xe Đi
- Chương 68: Ngọt Ngào Từ Tận Đáy Lòng
- Chương 69: Anh Cho Tôi Ăn Cái Phía Dưới Có Được Không?
- Chương 70: Ông Xã Vất Vả Rồi, Cảm Ơn Ông Xã Nhiều!
- Chương 71: Sao Anh Hai Có Vẻ Sốt Ruột Như Vậy Chứ
- Chương 72: Bị Nhét Một Đống Thức Ăn Cho Chó
- Chương 73: Cái Gì Mà Nam Thần Hoàn Mỹ Chứ, Đây Chắc Chắn
- Chương 74: Nếu Không Mua Thì Đừng Sờ Lung Tung
- Chương 75: Cô Có Biết Bản Thân Mình Nhìn Giống Một Đĩa Cà
- Chương 76: Tôi Biết, Cô Đang Ghen Tỵ Với Tôi
- Chương 77: Bây Giờ, Đúng Là Thế Sự Xoay Vần Mà
- Chương 78: Bạn Trai Của Tôi Tốt Hơn Anh 100 Triệu Lần Nhé!
- Chương 79: Hào Môn Quyền Quý Thật Sự
- Chương 80: Mới Có Một Ngày Không Gặp Đã Có Người Đàn Ông
- Chương 81: Dạy Cô Cách Làm Bà Mục Như Thế Nào
- Chương 82: Sau Này Không Cho Phép Cậu Nói Cô Ấy Như Thế
- Chương 83: Cuối Cùng Cũng Được Cầm Tay Của Lạc Thần Hi
- Chương 84: Khẩu Vị Gái Đê Tiện Nam Rác Rưởi Cũng Thật Nặng
- Chương 85: Đây Là Người Của Cô Hay Sao Hả?
- Chương 86: Trêu Chọc Phải Người Không Thể Trêu Chọc Được
- Chương 87: Dì Cả Đến Rồi Sao?
- Chương 88: Cô Đang Muốn Quyến Rũ Tôi Hay Sao?
- Chương 89: Chị Ta Có Chỗ Nào Xứng Với Anh Hai Em Đâu!
- Chương 90: Làm Sao Có Thể Yên Ổn Ngồi Chắc Chiếc Ghế Mục
- Chương 91: Đường Đường Không Phải Là Người Chán Ghét
- Chương 92: Dì Mới Là Loại Phụ Nữ Đê Tiện!
- Chương 93: Đường Đường, Không Cho Phép Em Như Vậy!!
- Chương 94: Chị Có Biết Bây Giờ Chị Tâm Hinh Đang Ở Đâu Hay
- Chương 95: Tôi Cùng Mục Diệc Thần...Đã Nhận Giấy Kết Hôn
- Chương 96: Tư Thế Ngã Chổng Vó Trên Mặt Đất
- Chương 97: Mục Đại Thiếu Lại Có Thể Nhanh Như Vậy Sao?
- Chương 98: Cô Mới Là Nữ Chủ Nhân Của Căn Nhà Này
- Chương 99: Câu Này Chua Quá….Có Phải Ghen Rồi Không?
- Chương 100: Suy Nghĩ Lung Tung Ngủ Không Yên Này Nọ, Giống
- Chương 101: Váy Của Chị Vẽ Đẹp Nhất Thế Giới!
- Chương 102: Ai, Sắc Đẹp Mỹ Nam Khiến Người Ta U Mê, Thật
- Chương 103: Cậu Hiểu Mà!
- Chương 104: Con Rể Là Ngựa Thần Đúng Không? Có Thể Ăn
- Chương 105: Thực Sự Là Lão Già Đầu Gỗ Mà!
- Chương 106: Ba Ba, Có Phải Chị Nhớ Ba Hay Không Vậy?
- Chương 107: Tớ Dịu Dàng Đáng Yêu Hiền Lành Xinh Đẹp Như
- Chương 108: Nhất Định Phải Chọn Những Anh Chàng Đẹp Trai,
- Chương 109: Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà
- Chương 110: Để Cho Các Ngươi Thoát Liền Thoát
- Chương 111: Tôi Mới Ra Nước Ngoài Có Vài Ngày? Cô Đã Chịu
- Chương 112: Muốn Sinh Hoạt Không Có Trở Ngại, Thì Phải Có
- Chương 113: Bây Giờ Là Thời Đại Nam Nữ Bình Đẳng Rồi
- Chương 114: Cái Tư Thế Này, Còn Xấu Hổ Hơn Lúc Nãy Nữa
- Chương 115: Thỏ Trắng Rơi Vào Miệng Cọp
- Chương 116: Con Cọp Thật Sự Muốn Ăn Sạch Thỏ Trắng Mà!
- Chương 117: Có Cần Cởi Quần Hay Không?
- Chương 118: Tất Cả Linh Cảm Đều Hiện Lên
- Chương 119: Biết Cô Ta Lâu Như Vậy, Anh Thật Sự Bị Mù Rồi Mà!
- Chương 120: Con Chó Nhỏ Từ Đâu Chạy Đến Đây Vậy?
- Chương 121: Nước Miếng Sắp Nhỏ Đến Trên Mặt Của Tôi Rồi
- Chương 122: Em Trai Em Gái Phải Nhiều Lần Mới Có Được
- Chương 123: Nằm Trên Giường, Một Đêm Bảy Lần
- Chương 124: Cái Loại Người Rác Rưởi Bị Nghỉ Học
- Chương 125: Làm Sao Vậy Hả? Cô Không Phục Sao?
- Chương 126: Ba Ba Nói Đường Đường Như Vậy
- Chương 127: Người Đứng Đầu Ngày Hôm Nay Đã Xuất Hiện Rồi!
- Chương 128: Cô Thật Sự Có Thể Thiết Kế Trang Phục Cho Nam
- Chương 129: Điểm Tuyệt Đối!
- Chương 130: Dám Cướp Vị Trí Số Một Của Cô Ta Sao, Hãy Chờ
- Chương 131: Diễn Trò Thực Sự Rất Thông Thạo Nha
- Chương 132: Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
- Chương 133: Đạt Đến Trình Độ Cực Hạn Của Vô Liêm Sỉ
- Chương 134: Còn Dám Cúp Điện Thoại Của Hắn Nữa Sao?
- Chương 135: Sợi Dây Chuyền Đeo Tay Này Vì Sao Quen Mắt Như
- Chương 136: Giả Tức Là Giả
- Chương 137: Lạc Thần Hi Rốt Cục Cũng Gặp Vận Rủi Lớn Rồi!
- Chương 138: Cả Hai Người Bạch Liên Hoa Cùng Bước Vào Sở
- Chương 139: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 140: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 141: Cái Người Phụ Nữ Này, Tên Của Cô Là Dối Trá!
- Chương 142: Lẽ Nào Đi Sinh Em Bé Sao?
- Chương 143: Người Đàn Ông Đang Yêu Nồng Cháy Thực Sự Đáng
- Chương 144: Tiểu Hi Hi À, Cậu Đang Hot Kìa
- Chương 145: Quỳ Lạy Chị Gái Bé Nhỏ Này
- Chương 146: Sợ Người Mẫu Nam Quá Mức Tuấn Tú Sẽ Bị Người
- Chương 147: Không Biết Xấu Hổ Gì, Mà Ôm Chặt Lấy Đùi Chị
- Chương 148: Cô Không Xứng Làm Một Nhà Thiết Kế!
- Chương 149: Sẽ Không Phải Trốn Ở Nơi Nào Khóc Lóc Đấy Chứ?
- Chương 150: Trở Về Thầm Thì Bên Gối Với Mục Đại Thiếu
- Chương 151: Có Phải Chị Muốn Theo Đuổi Ba Ba Nhà Em Hay
- Chương 152: Cô Uống Lộn Thuốc Rồi Hả?
- Chương 153: Bánh Bao Nhỏ Ngừng Diễn Tiếp!
- Chương 154: Lời Nói Của Đường Đường Không Tính, Vậy Cô Thì
- Chương 155: Khi Không Mà Tỏ Ra Ân Cần, Không Phải Chuyện
- Chương 156: Nếu Như Cô Có Thể Thuyết Phục Tôi Ở Trên Giường
- Chương 157: Hận Không Thể Xé Quần Áo Của Cô Thành Hai
- Chương 158: Đây Đều Là Thói Quen Mà Thôi!
- Chương 159: Cậu Sẽ Không... Yêu Lạc Thần Tâm Chứ?
- Chương 160: Cô Cũng Không Phải Là Mục Phu Nhân Thực Sự
- Chương 161: Cái Gì Lạc Tiểu Thư Chứ? Không Quen!
- Chương 162: Còn Chưa Ly Hôn, Mà Đã Mang Người Thứ Ba Đến
- Chương 163: Lần Này Thật Sự Bị Trật Chân!
- Chương 164: Xương Đều Mềm Một Nửa
- Chương 165: Không Ăn Thì Cho Chó Ăn Đi!
- Chương 166: Làm Sao Cô Ta Có Thể Là Phu Nhân Của Tổng Giám
- Chương 167: Từ Khi Nào Mà Hắn Trở Nên Tốt Bụng Như Vậy
- Chương 168: Một Đêm Bỗng Nhiên Nổi Tiếng
- Chương 169: Lập Tức Trở Về Công Ty Cho Tôi!
- Chương 170: Rốt Cuộc Ai Là Ông Chủ Hả?
- Chương 171: Chị Không Ngủ, Chị Không Ngoan
- Chương 172: Bánh Bao Nhỏ Cáo Trạng!
- Chương 173: Cô Vẫn Nên Trực Tiếp Rút Lui Khỏi Giải Đấu Này Đi!
- Chương 174: Nếu Không Nỗ Lực Ca Hát, Thì Sẽ Phải Về Nhà Mà
- Chương 175: Thần Tinh, Chuyện Này Đều Do Cô Ép Tôi!
- Chương 176: Thiếu Gia, Ngài Đừng Hiểu Lầm Thiếu Phu Nhân
- Chương 177: Nam Thần Thì Tính Là Gì Chứ? Bạn Thân Đương
- Chương 178: Mục Đại Thiếu Xuất Hiện
- Chương 179: Anh Mục... Ngày Hôm Nay Anh Ấy Đến Vì Mình
- Chương 180: Quên Mất Đang Biểu Diễn Thời Trang Trên Sân
- Chương 181: Không So Sánh, Sẽ Không Thương Tổn
- Chương 182: Cút Xuống Đi!
- Chương 183: Bà Xã Nhà Hắn Sao Lại Đẹp Trai Như Vậy Cơ Chứ!
- Chương 184: Tại Sao Mục Đại Thiếu Lại Ở Chỗ Này Chứ?!
- Chương 185: Quần Áo Mà Mục Đại Thiếu Mặc Trên Người Là…
- Chương 186: Xác Định Không Phải Đến Thể Hiện Ân Ái Rồi Ném
- Chương 187: Hắn Vì Thần Tinh Mà Đến Đúng Không Hả?
- Chương 188: Bảo Những Người Khác Cộng Điểm Đi
- Chương 189: Tôi Bỏ Phiếu Vì Nam Thần Nhà Tôi Đấy!
- Chương 190: Một Lần Mà Đã Quyến Rũ Đến Mấy Triệu Người
- Chương 191: Ngô Linh San Chết Đi!
- Chương 192: Danh Tiếng Thật Sự Nhơ Nhuốc Đến Thảm Hại
- Chương 193: Mục Đại Thiếu Nhìn Hắn Ta Đặc Biệt Không Hợp
- Chương 194: Nắm Chặt Rồi Thì Không Thể Buông Tay
- Chương 195: Chó Cắn Chó, Thì Miệng Đầy Lông Mà Thôi
- Chương 196: Mời Hai Vị Làm Người Đại Diện Nhãn Hàng Chuyên
- Chương 197: Chị Em Giả Vờ
- Chương 198: Lúc Ra Cửa Không Nhìn Rõ
- Chương 199: Giả Bộ Làm Đàn Ông Mà Thôi, Cởi Sạch Quần Áo
- Chương 200: Chị Ơi, Đường Đường Rất Nhớ Chị…Hả?
- Chương 201: Giải Thích Một Chút Đi, Con Rể Từ Bé Là Gì Hả?
- Chương 202: Dù Sao Thì Hắn Cũng Là Chủ Một Gia Đình Mà!
- Chương 203: U Mê Trần Hi Lạc
- Chương 204: Chị Dám Bôi Nhọ Nam Thần Của Tôi Sao!
- Chương 205: Con Mắt Của Em Có Phải Là... Có Chút Mù Không
- Chương 206: Tay Của Cô Đang Sờ Ở Đâu Thế Hả?
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại
Chương 140: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
như cô được cơ chứ?
Cửa xe ô tô hạ xuống, để lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ không tỳ vết của Mục
Diệc Thần.
Lạc Thần Hi trợn to hai mắt, "Mục... Mục Diệc Thần!"
Hắn nhíu mày, nhịn không được nói: "Còn đứng đờ ra đó làm gì hà? Còn
không mau lên xe?"
Lạc Thần Hi nhanh chóng vòng sang bên kia của xe ô tô, đến vị trí ghế
phụ bên cạnh lái xe ngồi vào.
Cô vừa mới ngồi vững vàng, xe đã chạy đi ngay.
Lạc Thần Hi nghiêng đầu đánh giá người đàn ông bên cạnh.
Xương gò má cuả hắn như điêu khắc hoàn mỹ, sống lưng thẳng tắp, ngón
tay thon dài cầm tay lái.
Cho dù chỉ là lái xe mà thôi, cũng để lộ ra một loại khí chất tao nhã tự
phụ.
"Tại sao anh lại ở chỗ này chứ?" Lạc Thần Hi chớp mắt một cái, nghi
ngờ hỏi.
Loading...
Mục Diệc Thần không hề liếc mắt nhìn cô một chút, mắt vẫn nhìn phía
trước, "Đường Đường vẫn la hét muốn cô về nhà cùng nó ăn cơm, đúng
lúc tôi có việc ở gần chỗ này, nên tiện đường qua đây.
Đừng suy nghĩ nhiều, tôi không phải cố ý tới đón cô đâu."
"Ồ..."
Lạc Thần Hi gật gù, không biết tại sao, cảm thấy có chút buồn bã.
Chỉ là, nghĩ đến Đường Đường, cô vừa vội nói, "Mục Diệc Thần, anh lái
nhanh một chút! Đường Đường còn ở nhà chờ chúng ta đấy, đã muộn
như vậy, bé nhất định cực kỳ đói bụng luôn đó!"
Sắc mặt của Mục Diệc Thần rõ ràng đen thêm một chút.
Người phụ nữ này... Tại sao trong lòng chỉ có Đường Đường thôi vậy
hả?!
Lạc Thần Hi nói tiếp: "À đúng rồi, Mục Diệc Thần, vừa nãy tổng giám
đốc Dư của trang sức Bảo Sĩ là do anh mời đến sao? Anh thật sự giúp tôi
một chuyện vô cùng to lớn luôn ấy! Cám ơn anh nhé!"
Cho dù không có sợi dây chuyền đeo tay kia, thì cô cũng có thể dẫn dắt
các sỹ quan cảnh sát phá được vụ trộm cắp này, khiến chân tướng rõ
ràng.
Nhưng, nhất định không có dễ dàng như lúc đó đâu.
Nếu như sợi dây chuyền đeo tay của Ngô Linh San không bị vạch trần,
thì sợ sẽ có rất nhiều người đứng về phía của cô ta, mặc kệ Lạc Thần Hi
giải thích như thế nào, thì cũng không ai chịu tin.
"Chỉ là, làm sao anh biết tôi bị Ngô Linh San nói xấu chứ? Hình như tôi
không có nói cho anh biết thì phải?" Lạc Thần Hi nghi hoặc.
Mục Diệc Thần nghe được cô nói cảm ơn, sắc mặt đã tốt lên không ít.
Hơi nghiêng đầu, tầm mắt dừng lại ở trên gương mặt trắng nõn béo mập
của Lạc Thần Hi, môi mỏng nâng lên, "Người phụ nữ này, cô nghĩ tôi
cũng ngốc như cô hay sao hả? Cô bị người ta mắng trên Weibo kìa, một
đám anh hùng bàn phím thi nhau chửi cô đến mức máu chó hất đầy đầu,
còn nói để nhân vật quan trọng làm thịt cô nữa đấy. Tại sao cô không
biết chứ? Làm sao tôi có thể cưới người phụ nữ ngu ngốc như cô được
cơ chứ?
"A, đúng rồi, Weibo!"
Lạc Thần Hi bỗng nhiên nhớ ea, Ngô Linh San còn đăng trên Weibo.
Cô còn chưa kịp xem qua, cũng không biết rốt cuộc cô ta đăng cái gì.
Lạc Thần Hi vội vàng lấy điện thoại di động trong túi xách ra, lướt trên
Weibo nóng hổi của Ngô Linh San.
Cô ta đăng hai tấm hình, một tấm là khi sợi dây chuyền đeo tay còn ở
trên người mẫu rất xinh đẹp, một tấm hình khác là dáng vẻ trống rỗng
của mình khi bị mất sợi dây chuyền đeo tay.
Đồng thời còn viết chữ: "Không nghĩ đến tham gia giải thi đấu Hoa
Phong có một lần, mà sợi dây chuyền đeo tay tôi yêu thích nhất lại có thể
không cánh mà bay. Nếu như thật sự không tìm về được, hi vọng chủ
nhân mới có thể đủ tốt để bảo hộ nó. @ Thần Tinh Hi Quang.
Ngô Linh San có hơn triệu fans trên Weibo, là một trong những người
hot nhất thời thượng đại V đấy.
Cô ta vừa đăng Weibo, thì lập tức gây có vô số người quan tâm.
Cô ta cố gắng nói mập mờ không rõ, để người hâm mộ suy đoán câu
chuyện phía sau, đến tận khi có người hỏi "Có phải sợi dây chuyền đeo
tay bị trộm cắp hay không", thì cô ta mới đáp lại khuôn mặt khóc lớn.
Lần này bình luận nổ tung.
"Dù sao cũng là trang sức Bảo Sĩ phiên bản giới hạn toàn cầu mà! Ánh
mắt của cái ả đê tiện kia không ngờ rất tốt đấy, trộm một lần lại trộm cái
quý giá nhất!"
"Linh San của chúng ta cũng quá có tu dưỡng rồi, còn không hề trách cái
ả đê tiện rác rưởi kia! Nếu là tôi ấy hả, người kia nêu chuẩn bị vào ăn
cơm tù đi nhé!"
"Ăn cơm tù gì chứ? Sao có thể có người không biết xấu hổ như vậy được
cơ chứ? Có phải hay không muốn trang sức để đem đi bán? Còn trộm
đông trộm tây nữa chứ!"
"Bán sao? Cho dù cô ta làm như thế, thì có thể bán được 7 triệu hay sao
hả? Thật sự coi những kẻ có tiền đều ngu si hết hả?"
Cái gì cũng nói, còn có người theo Ngô Linh San Ngả Đặc, tìm đến
Weibo của Lạc Thần Hi, cố gắng ra sức chửi mắng.
Cô ta chỉ cần đăng một cá Weibo, đã có mấy ngàn bình luận, đều mắng
cả nhà của cô rồi.
Khóe miệng của Lạc Thần Hi co quắp một trận.
Là một công dân luôn tuân thủ pháp luật, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận
được sức mạnh bạo lực của Internet đấy.
Mặc dù biết những người này đều bị Ngô Linh San giấu diếm, nhưng
mà, trong lòng vẫn cực kỳ phiền muộn.
"Thế nào? Muốn tôi hỗ trợ sao?" Mục Diệc Thần bất thình lình mở
miệng.
------oOo------
Cửa xe ô tô hạ xuống, để lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ không tỳ vết của Mục
Diệc Thần.
Lạc Thần Hi trợn to hai mắt, "Mục... Mục Diệc Thần!"
Hắn nhíu mày, nhịn không được nói: "Còn đứng đờ ra đó làm gì hà? Còn
không mau lên xe?"
Lạc Thần Hi nhanh chóng vòng sang bên kia của xe ô tô, đến vị trí ghế
phụ bên cạnh lái xe ngồi vào.
Cô vừa mới ngồi vững vàng, xe đã chạy đi ngay.
Lạc Thần Hi nghiêng đầu đánh giá người đàn ông bên cạnh.
Xương gò má cuả hắn như điêu khắc hoàn mỹ, sống lưng thẳng tắp, ngón
tay thon dài cầm tay lái.
Cho dù chỉ là lái xe mà thôi, cũng để lộ ra một loại khí chất tao nhã tự
phụ.
"Tại sao anh lại ở chỗ này chứ?" Lạc Thần Hi chớp mắt một cái, nghi
ngờ hỏi.
Loading...
Mục Diệc Thần không hề liếc mắt nhìn cô một chút, mắt vẫn nhìn phía
trước, "Đường Đường vẫn la hét muốn cô về nhà cùng nó ăn cơm, đúng
lúc tôi có việc ở gần chỗ này, nên tiện đường qua đây.
Đừng suy nghĩ nhiều, tôi không phải cố ý tới đón cô đâu."
"Ồ..."
Lạc Thần Hi gật gù, không biết tại sao, cảm thấy có chút buồn bã.
Chỉ là, nghĩ đến Đường Đường, cô vừa vội nói, "Mục Diệc Thần, anh lái
nhanh một chút! Đường Đường còn ở nhà chờ chúng ta đấy, đã muộn
như vậy, bé nhất định cực kỳ đói bụng luôn đó!"
Sắc mặt của Mục Diệc Thần rõ ràng đen thêm một chút.
Người phụ nữ này... Tại sao trong lòng chỉ có Đường Đường thôi vậy
hả?!
Lạc Thần Hi nói tiếp: "À đúng rồi, Mục Diệc Thần, vừa nãy tổng giám
đốc Dư của trang sức Bảo Sĩ là do anh mời đến sao? Anh thật sự giúp tôi
một chuyện vô cùng to lớn luôn ấy! Cám ơn anh nhé!"
Cho dù không có sợi dây chuyền đeo tay kia, thì cô cũng có thể dẫn dắt
các sỹ quan cảnh sát phá được vụ trộm cắp này, khiến chân tướng rõ
ràng.
Nhưng, nhất định không có dễ dàng như lúc đó đâu.
Nếu như sợi dây chuyền đeo tay của Ngô Linh San không bị vạch trần,
thì sợ sẽ có rất nhiều người đứng về phía của cô ta, mặc kệ Lạc Thần Hi
giải thích như thế nào, thì cũng không ai chịu tin.
"Chỉ là, làm sao anh biết tôi bị Ngô Linh San nói xấu chứ? Hình như tôi
không có nói cho anh biết thì phải?" Lạc Thần Hi nghi hoặc.
Mục Diệc Thần nghe được cô nói cảm ơn, sắc mặt đã tốt lên không ít.
Hơi nghiêng đầu, tầm mắt dừng lại ở trên gương mặt trắng nõn béo mập
của Lạc Thần Hi, môi mỏng nâng lên, "Người phụ nữ này, cô nghĩ tôi
cũng ngốc như cô hay sao hả? Cô bị người ta mắng trên Weibo kìa, một
đám anh hùng bàn phím thi nhau chửi cô đến mức máu chó hất đầy đầu,
còn nói để nhân vật quan trọng làm thịt cô nữa đấy. Tại sao cô không
biết chứ? Làm sao tôi có thể cưới người phụ nữ ngu ngốc như cô được
cơ chứ?
"A, đúng rồi, Weibo!"
Lạc Thần Hi bỗng nhiên nhớ ea, Ngô Linh San còn đăng trên Weibo.
Cô còn chưa kịp xem qua, cũng không biết rốt cuộc cô ta đăng cái gì.
Lạc Thần Hi vội vàng lấy điện thoại di động trong túi xách ra, lướt trên
Weibo nóng hổi của Ngô Linh San.
Cô ta đăng hai tấm hình, một tấm là khi sợi dây chuyền đeo tay còn ở
trên người mẫu rất xinh đẹp, một tấm hình khác là dáng vẻ trống rỗng
của mình khi bị mất sợi dây chuyền đeo tay.
Đồng thời còn viết chữ: "Không nghĩ đến tham gia giải thi đấu Hoa
Phong có một lần, mà sợi dây chuyền đeo tay tôi yêu thích nhất lại có thể
không cánh mà bay. Nếu như thật sự không tìm về được, hi vọng chủ
nhân mới có thể đủ tốt để bảo hộ nó. @ Thần Tinh Hi Quang.
Ngô Linh San có hơn triệu fans trên Weibo, là một trong những người
hot nhất thời thượng đại V đấy.
Cô ta vừa đăng Weibo, thì lập tức gây có vô số người quan tâm.
Cô ta cố gắng nói mập mờ không rõ, để người hâm mộ suy đoán câu
chuyện phía sau, đến tận khi có người hỏi "Có phải sợi dây chuyền đeo
tay bị trộm cắp hay không", thì cô ta mới đáp lại khuôn mặt khóc lớn.
Lần này bình luận nổ tung.
"Dù sao cũng là trang sức Bảo Sĩ phiên bản giới hạn toàn cầu mà! Ánh
mắt của cái ả đê tiện kia không ngờ rất tốt đấy, trộm một lần lại trộm cái
quý giá nhất!"
"Linh San của chúng ta cũng quá có tu dưỡng rồi, còn không hề trách cái
ả đê tiện rác rưởi kia! Nếu là tôi ấy hả, người kia nêu chuẩn bị vào ăn
cơm tù đi nhé!"
"Ăn cơm tù gì chứ? Sao có thể có người không biết xấu hổ như vậy được
cơ chứ? Có phải hay không muốn trang sức để đem đi bán? Còn trộm
đông trộm tây nữa chứ!"
"Bán sao? Cho dù cô ta làm như thế, thì có thể bán được 7 triệu hay sao
hả? Thật sự coi những kẻ có tiền đều ngu si hết hả?"
Cái gì cũng nói, còn có người theo Ngô Linh San Ngả Đặc, tìm đến
Weibo của Lạc Thần Hi, cố gắng ra sức chửi mắng.
Cô ta chỉ cần đăng một cá Weibo, đã có mấy ngàn bình luận, đều mắng
cả nhà của cô rồi.
Khóe miệng của Lạc Thần Hi co quắp một trận.
Là một công dân luôn tuân thủ pháp luật, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận
được sức mạnh bạo lực của Internet đấy.
Mặc dù biết những người này đều bị Ngô Linh San giấu diếm, nhưng
mà, trong lòng vẫn cực kỳ phiền muộn.
"Thế nào? Muốn tôi hỗ trợ sao?" Mục Diệc Thần bất thình lình mở
miệng.
------oOo------
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chị Cả Kết Hôn
- Chương 2: Ở Trong Mắt Tôi, Cô Chẳng Là Cái Thá Gì Cả!
- Chương 3: Thủ Đoạn Quyến Rũ Đàn Ông
- Chương 4: Cứng Rắn Như Vậy, Hung Hăng Như Vậy!
- Chương 5: Phụ Nữ Tự Đưa Mình Tới Cửa, Không Ngủ Thì Quá
- Chương 6: Ba Ba Thật Lợi Hại
- Chương 7: Mẹ Là Mẹ Của Con Mà!
- Chương 8: Tôi Đã Làm Chuyện Gì Khiến Mọi Người Đều Oán
- Chương 9: Tìm Người Tính Sổ
- Chương 10: Loại Người Như Bà Chính Là Thèm Đòn Mà!
- Chương 11: Thật Sự Dám Đánh Người Sao?
- Chương 12: Dù Sao Thì Lạc Gia Cũng Là Nhà Mẹ Đẻ Của Mày
- Chương 13: Dù Sao Cũng Sắp Chết Rồi
- Chương 14: Vừa Mới Kết Hôn, Thì Đã Có Một Lớp Xanh Mượt Ở
- Chương 15: Người Phụ Nữ Này Muốn Lên Trên Trời Rồi À?
- Chương 16: Ngày Thứ Hai Sau Đêm Tân Hôn, Lêu Lổng Ở Bên
- Chương 17: Tôi Đã Nói Rồi, Đây Chính Là Quy Củ Của Gia Đình
- Chương 18: Lạc Thần Tâm, Cô Đúng Là Không Giống Với Trước
- Chương 19: Vỗ Tay Cho Tình Yêu, Còn Có Thể Tạo Ra Âm Thanh
- Chương 20: Giống Như Những Cặp Mẹ Con Bình Thường Khác
- Chương 21: Công Chúa Nhỏ Liền Như Vậy Vứt Bỏ Hắn
- Chương 22: Đừng Ăn Đậu Phụ Có Độc Này
- Chương 23: Cái Tên Cầm Thú Nhà Anh
- Chương 24: Người Phụ Nữ Đáng Chết Này Lại Bỏ Thuốc Gì Cho
- Chương 25: Người Đàn Ông Tắm Nước Lạnh Trong Một Đêm
- Chương 26: Chị, Nữa Nè!
- Chương 27: Thân Phận Của Tôi Chính Là Con Dâu Được Cưới Hỏi
- Chương 28: Còn Có Chừa Cho Cẩu Độc Thân Một Con Đường
- Chương 29: Người Ở Trên Xe Thể Thao Rồi, Không Thể Không Cúi
- Chương 30: Ếch Chân Ngắn
- Chương 31: Đúng Là Hiện Trường Của Tai Nạn Xe Cộ Mà
- Chương 32: Tuổi Không Lớn Lắm, Nhưng Giọng Điệu Không Nhỏ
- Chương 33: Con Ruồi Ở Đâu Bay Đến Đây Vậy?
- Chương 34: Chắc Chắn Đã Từng Làm Việc Gì Đó Không Muốn Ai
- Chương 35: Nhất Định Phải Làm Cô Tiếc Nuối Cả Một Đời
- Chương 36: Cay Mắt
- Chương 37: Nói Cô Ngu Xuẩn, Cũng Đã Quá Xem Trọng Cô Rồi
- Chương 38: Không Hề Hiểu Chuyện Một Chút Nào
- Chương 39: Tôi Rất Coi Trọng Cô, Cô Gái Khả Ái Của Học Viện
- Chương 40: Họ Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
- Chương 41: Tả Hiểu Tình, Cô Còn Có Thể Khen Tôi Sao
- Chương 42: Buồn Cười Hơn Cả Thằng Hề
- Chương 43: Chẳng Trách Cô Lại Tắt Máy
- Chương 44: Tôi Đang Ôm Vợ Mình, Sao Phải Sợ Người Khác
- Chương 45: Gọi Lớn Tiếng Một Chút
- Chương 46: Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy!
- Chương 47: Phải Làm Thế Nào Nếu Bùa Hộ Mệnh Nhỏ Khó Sử
- Chương 48: Rẻ Tiền Hơn Nữa, Cũng Chỉ Là Người Đàn Ông Hoang
- Chương 49: Đây Là Thiếu Phụ Nhân
- Chương 50: Ruột Thịt Là Khác Nhau
- Chương 51: Đây Là Bà Cố Ý Để Dành Cho Cháu Dâu Đấy
- Chương 52: Đối Tượng Của Phụ Nữ Mọi Quốc Gia
- Chương 53: Bây Giờ Anh Là Ông Xã Thuộc Sở Hữu Duy Nhất Của
- Chương 54: Có Cứng Hay Không, Cô Chưa Từng Thử Sao?
- Chương 55: Người Phụ Nữ Của Hắn, Hắn Muốn Ngủ Thì Ngủ
- Chương 56: Đẹp Trai Đến Mức Mọi Người Không Thể Khép Chân
- Chương 57: Từ Hôm Qua Đến Hôm Nay
- Chương 58: Ngay Cả Tên Của Chồng Cô Mà Cô Còn Chưa Gọi Bao
- Chương 59: Có Nghe Hay Không, Tiếng Rùa Đang Tụng Kinh
- Chương 60: Bánh Bao Nhỏ Không Do Dự Bảo Vệ Cô
- Chương 61: Kéo Chị Dâu Xuống Nước Thì Đến Thần Tiên Cũng
- Chương 62: Cái Tính Mê Trai Đẹp Này Là Di Truyền Từ Ai Vậy
- Chương 63: Ồ? Còn Biết Thẹn Thùng Nữa Sao?
- Chương 64: Không Muốn Quay Lại Thì Đừng Quay Lại
- Chương 65: Ai Cho Phép Cô Ngủ Một Mình Hả?
- Chương 66: Hóa Ra, Cô Đã Thích Thầm Tôi Từ Lâu Rồi
- Chương 67: Nói Lái Xe Thì Cứ Lái Xe Đi
- Chương 68: Ngọt Ngào Từ Tận Đáy Lòng
- Chương 69: Anh Cho Tôi Ăn Cái Phía Dưới Có Được Không?
- Chương 70: Ông Xã Vất Vả Rồi, Cảm Ơn Ông Xã Nhiều!
- Chương 71: Sao Anh Hai Có Vẻ Sốt Ruột Như Vậy Chứ
- Chương 72: Bị Nhét Một Đống Thức Ăn Cho Chó
- Chương 73: Cái Gì Mà Nam Thần Hoàn Mỹ Chứ, Đây Chắc Chắn
- Chương 74: Nếu Không Mua Thì Đừng Sờ Lung Tung
- Chương 75: Cô Có Biết Bản Thân Mình Nhìn Giống Một Đĩa Cà
- Chương 76: Tôi Biết, Cô Đang Ghen Tỵ Với Tôi
- Chương 77: Bây Giờ, Đúng Là Thế Sự Xoay Vần Mà
- Chương 78: Bạn Trai Của Tôi Tốt Hơn Anh 100 Triệu Lần Nhé!
- Chương 79: Hào Môn Quyền Quý Thật Sự
- Chương 80: Mới Có Một Ngày Không Gặp Đã Có Người Đàn Ông
- Chương 81: Dạy Cô Cách Làm Bà Mục Như Thế Nào
- Chương 82: Sau Này Không Cho Phép Cậu Nói Cô Ấy Như Thế
- Chương 83: Cuối Cùng Cũng Được Cầm Tay Của Lạc Thần Hi
- Chương 84: Khẩu Vị Gái Đê Tiện Nam Rác Rưởi Cũng Thật Nặng
- Chương 85: Đây Là Người Của Cô Hay Sao Hả?
- Chương 86: Trêu Chọc Phải Người Không Thể Trêu Chọc Được
- Chương 87: Dì Cả Đến Rồi Sao?
- Chương 88: Cô Đang Muốn Quyến Rũ Tôi Hay Sao?
- Chương 89: Chị Ta Có Chỗ Nào Xứng Với Anh Hai Em Đâu!
- Chương 90: Làm Sao Có Thể Yên Ổn Ngồi Chắc Chiếc Ghế Mục
- Chương 91: Đường Đường Không Phải Là Người Chán Ghét
- Chương 92: Dì Mới Là Loại Phụ Nữ Đê Tiện!
- Chương 93: Đường Đường, Không Cho Phép Em Như Vậy!!
- Chương 94: Chị Có Biết Bây Giờ Chị Tâm Hinh Đang Ở Đâu Hay
- Chương 95: Tôi Cùng Mục Diệc Thần...Đã Nhận Giấy Kết Hôn
- Chương 96: Tư Thế Ngã Chổng Vó Trên Mặt Đất
- Chương 97: Mục Đại Thiếu Lại Có Thể Nhanh Như Vậy Sao?
- Chương 98: Cô Mới Là Nữ Chủ Nhân Của Căn Nhà Này
- Chương 99: Câu Này Chua Quá….Có Phải Ghen Rồi Không?
- Chương 100: Suy Nghĩ Lung Tung Ngủ Không Yên Này Nọ, Giống
- Chương 101: Váy Của Chị Vẽ Đẹp Nhất Thế Giới!
- Chương 102: Ai, Sắc Đẹp Mỹ Nam Khiến Người Ta U Mê, Thật
- Chương 103: Cậu Hiểu Mà!
- Chương 104: Con Rể Là Ngựa Thần Đúng Không? Có Thể Ăn
- Chương 105: Thực Sự Là Lão Già Đầu Gỗ Mà!
- Chương 106: Ba Ba, Có Phải Chị Nhớ Ba Hay Không Vậy?
- Chương 107: Tớ Dịu Dàng Đáng Yêu Hiền Lành Xinh Đẹp Như
- Chương 108: Nhất Định Phải Chọn Những Anh Chàng Đẹp Trai,
- Chương 109: Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà
- Chương 110: Để Cho Các Ngươi Thoát Liền Thoát
- Chương 111: Tôi Mới Ra Nước Ngoài Có Vài Ngày? Cô Đã Chịu
- Chương 112: Muốn Sinh Hoạt Không Có Trở Ngại, Thì Phải Có
- Chương 113: Bây Giờ Là Thời Đại Nam Nữ Bình Đẳng Rồi
- Chương 114: Cái Tư Thế Này, Còn Xấu Hổ Hơn Lúc Nãy Nữa
- Chương 115: Thỏ Trắng Rơi Vào Miệng Cọp
- Chương 116: Con Cọp Thật Sự Muốn Ăn Sạch Thỏ Trắng Mà!
- Chương 117: Có Cần Cởi Quần Hay Không?
- Chương 118: Tất Cả Linh Cảm Đều Hiện Lên
- Chương 119: Biết Cô Ta Lâu Như Vậy, Anh Thật Sự Bị Mù Rồi Mà!
- Chương 120: Con Chó Nhỏ Từ Đâu Chạy Đến Đây Vậy?
- Chương 121: Nước Miếng Sắp Nhỏ Đến Trên Mặt Của Tôi Rồi
- Chương 122: Em Trai Em Gái Phải Nhiều Lần Mới Có Được
- Chương 123: Nằm Trên Giường, Một Đêm Bảy Lần
- Chương 124: Cái Loại Người Rác Rưởi Bị Nghỉ Học
- Chương 125: Làm Sao Vậy Hả? Cô Không Phục Sao?
- Chương 126: Ba Ba Nói Đường Đường Như Vậy
- Chương 127: Người Đứng Đầu Ngày Hôm Nay Đã Xuất Hiện Rồi!
- Chương 128: Cô Thật Sự Có Thể Thiết Kế Trang Phục Cho Nam
- Chương 129: Điểm Tuyệt Đối!
- Chương 130: Dám Cướp Vị Trí Số Một Của Cô Ta Sao, Hãy Chờ
- Chương 131: Diễn Trò Thực Sự Rất Thông Thạo Nha
- Chương 132: Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
- Chương 133: Đạt Đến Trình Độ Cực Hạn Của Vô Liêm Sỉ
- Chương 134: Còn Dám Cúp Điện Thoại Của Hắn Nữa Sao?
- Chương 135: Sợi Dây Chuyền Đeo Tay Này Vì Sao Quen Mắt Như
- Chương 136: Giả Tức Là Giả
- Chương 137: Lạc Thần Hi Rốt Cục Cũng Gặp Vận Rủi Lớn Rồi!
- Chương 138: Cả Hai Người Bạch Liên Hoa Cùng Bước Vào Sở
- Chương 139: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 140: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 141: Cái Người Phụ Nữ Này, Tên Của Cô Là Dối Trá!
- Chương 142: Lẽ Nào Đi Sinh Em Bé Sao?
- Chương 143: Người Đàn Ông Đang Yêu Nồng Cháy Thực Sự Đáng
- Chương 144: Tiểu Hi Hi À, Cậu Đang Hot Kìa
- Chương 145: Quỳ Lạy Chị Gái Bé Nhỏ Này
- Chương 146: Sợ Người Mẫu Nam Quá Mức Tuấn Tú Sẽ Bị Người
- Chương 147: Không Biết Xấu Hổ Gì, Mà Ôm Chặt Lấy Đùi Chị
- Chương 148: Cô Không Xứng Làm Một Nhà Thiết Kế!
- Chương 149: Sẽ Không Phải Trốn Ở Nơi Nào Khóc Lóc Đấy Chứ?
- Chương 150: Trở Về Thầm Thì Bên Gối Với Mục Đại Thiếu
- Chương 151: Có Phải Chị Muốn Theo Đuổi Ba Ba Nhà Em Hay
- Chương 152: Cô Uống Lộn Thuốc Rồi Hả?
- Chương 153: Bánh Bao Nhỏ Ngừng Diễn Tiếp!
- Chương 154: Lời Nói Của Đường Đường Không Tính, Vậy Cô Thì
- Chương 155: Khi Không Mà Tỏ Ra Ân Cần, Không Phải Chuyện
- Chương 156: Nếu Như Cô Có Thể Thuyết Phục Tôi Ở Trên Giường
- Chương 157: Hận Không Thể Xé Quần Áo Của Cô Thành Hai
- Chương 158: Đây Đều Là Thói Quen Mà Thôi!
- Chương 159: Cậu Sẽ Không... Yêu Lạc Thần Tâm Chứ?
- Chương 160: Cô Cũng Không Phải Là Mục Phu Nhân Thực Sự
- Chương 161: Cái Gì Lạc Tiểu Thư Chứ? Không Quen!
- Chương 162: Còn Chưa Ly Hôn, Mà Đã Mang Người Thứ Ba Đến
- Chương 163: Lần Này Thật Sự Bị Trật Chân!
- Chương 164: Xương Đều Mềm Một Nửa
- Chương 165: Không Ăn Thì Cho Chó Ăn Đi!
- Chương 166: Làm Sao Cô Ta Có Thể Là Phu Nhân Của Tổng Giám
- Chương 167: Từ Khi Nào Mà Hắn Trở Nên Tốt Bụng Như Vậy
- Chương 168: Một Đêm Bỗng Nhiên Nổi Tiếng
- Chương 169: Lập Tức Trở Về Công Ty Cho Tôi!
- Chương 170: Rốt Cuộc Ai Là Ông Chủ Hả?
- Chương 171: Chị Không Ngủ, Chị Không Ngoan
- Chương 172: Bánh Bao Nhỏ Cáo Trạng!
- Chương 173: Cô Vẫn Nên Trực Tiếp Rút Lui Khỏi Giải Đấu Này Đi!
- Chương 174: Nếu Không Nỗ Lực Ca Hát, Thì Sẽ Phải Về Nhà Mà
- Chương 175: Thần Tinh, Chuyện Này Đều Do Cô Ép Tôi!
- Chương 176: Thiếu Gia, Ngài Đừng Hiểu Lầm Thiếu Phu Nhân
- Chương 177: Nam Thần Thì Tính Là Gì Chứ? Bạn Thân Đương
- Chương 178: Mục Đại Thiếu Xuất Hiện
- Chương 179: Anh Mục... Ngày Hôm Nay Anh Ấy Đến Vì Mình
- Chương 180: Quên Mất Đang Biểu Diễn Thời Trang Trên Sân
- Chương 181: Không So Sánh, Sẽ Không Thương Tổn
- Chương 182: Cút Xuống Đi!
- Chương 183: Bà Xã Nhà Hắn Sao Lại Đẹp Trai Như Vậy Cơ Chứ!
- Chương 184: Tại Sao Mục Đại Thiếu Lại Ở Chỗ Này Chứ?!
- Chương 185: Quần Áo Mà Mục Đại Thiếu Mặc Trên Người Là…
- Chương 186: Xác Định Không Phải Đến Thể Hiện Ân Ái Rồi Ném
- Chương 187: Hắn Vì Thần Tinh Mà Đến Đúng Không Hả?
- Chương 188: Bảo Những Người Khác Cộng Điểm Đi
- Chương 189: Tôi Bỏ Phiếu Vì Nam Thần Nhà Tôi Đấy!
- Chương 190: Một Lần Mà Đã Quyến Rũ Đến Mấy Triệu Người
- Chương 191: Ngô Linh San Chết Đi!
- Chương 192: Danh Tiếng Thật Sự Nhơ Nhuốc Đến Thảm Hại
- Chương 193: Mục Đại Thiếu Nhìn Hắn Ta Đặc Biệt Không Hợp
- Chương 194: Nắm Chặt Rồi Thì Không Thể Buông Tay
- Chương 195: Chó Cắn Chó, Thì Miệng Đầy Lông Mà Thôi
- Chương 196: Mời Hai Vị Làm Người Đại Diện Nhãn Hàng Chuyên
- Chương 197: Chị Em Giả Vờ
- Chương 198: Lúc Ra Cửa Không Nhìn Rõ
- Chương 199: Giả Bộ Làm Đàn Ông Mà Thôi, Cởi Sạch Quần Áo
- Chương 200: Chị Ơi, Đường Đường Rất Nhớ Chị…Hả?
- Chương 201: Giải Thích Một Chút Đi, Con Rể Từ Bé Là Gì Hả?
- Chương 202: Dù Sao Thì Hắn Cũng Là Chủ Một Gia Đình Mà!
- Chương 203: U Mê Trần Hi Lạc
- Chương 204: Chị Dám Bôi Nhọ Nam Thần Của Tôi Sao!
- Chương 205: Con Mắt Của Em Có Phải Là... Có Chút Mù Không
- Chương 206: Tay Của Cô Đang Sờ Ở Đâu Thế Hả?
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- bình luận