Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại - Chương 132: Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
Chương trước- Chương 1: Chị Cả Kết Hôn
- Chương 2: Ở Trong Mắt Tôi, Cô Chẳng Là Cái Thá Gì Cả!
- Chương 3: Thủ Đoạn Quyến Rũ Đàn Ông
- Chương 4: Cứng Rắn Như Vậy, Hung Hăng Như Vậy!
- Chương 5: Phụ Nữ Tự Đưa Mình Tới Cửa, Không Ngủ Thì Quá
- Chương 6: Ba Ba Thật Lợi Hại
- Chương 7: Mẹ Là Mẹ Của Con Mà!
- Chương 8: Tôi Đã Làm Chuyện Gì Khiến Mọi Người Đều Oán
- Chương 9: Tìm Người Tính Sổ
- Chương 10: Loại Người Như Bà Chính Là Thèm Đòn Mà!
- Chương 11: Thật Sự Dám Đánh Người Sao?
- Chương 12: Dù Sao Thì Lạc Gia Cũng Là Nhà Mẹ Đẻ Của Mày
- Chương 13: Dù Sao Cũng Sắp Chết Rồi
- Chương 14: Vừa Mới Kết Hôn, Thì Đã Có Một Lớp Xanh Mượt Ở
- Chương 15: Người Phụ Nữ Này Muốn Lên Trên Trời Rồi À?
- Chương 16: Ngày Thứ Hai Sau Đêm Tân Hôn, Lêu Lổng Ở Bên
- Chương 17: Tôi Đã Nói Rồi, Đây Chính Là Quy Củ Của Gia Đình
- Chương 18: Lạc Thần Tâm, Cô Đúng Là Không Giống Với Trước
- Chương 19: Vỗ Tay Cho Tình Yêu, Còn Có Thể Tạo Ra Âm Thanh
- Chương 20: Giống Như Những Cặp Mẹ Con Bình Thường Khác
- Chương 21: Công Chúa Nhỏ Liền Như Vậy Vứt Bỏ Hắn
- Chương 22: Đừng Ăn Đậu Phụ Có Độc Này
- Chương 23: Cái Tên Cầm Thú Nhà Anh
- Chương 24: Người Phụ Nữ Đáng Chết Này Lại Bỏ Thuốc Gì Cho
- Chương 25: Người Đàn Ông Tắm Nước Lạnh Trong Một Đêm
- Chương 26: Chị, Nữa Nè!
- Chương 27: Thân Phận Của Tôi Chính Là Con Dâu Được Cưới Hỏi
- Chương 28: Còn Có Chừa Cho Cẩu Độc Thân Một Con Đường
- Chương 29: Người Ở Trên Xe Thể Thao Rồi, Không Thể Không Cúi
- Chương 30: Ếch Chân Ngắn
- Chương 31: Đúng Là Hiện Trường Của Tai Nạn Xe Cộ Mà
- Chương 32: Tuổi Không Lớn Lắm, Nhưng Giọng Điệu Không Nhỏ
- Chương 33: Con Ruồi Ở Đâu Bay Đến Đây Vậy?
- Chương 34: Chắc Chắn Đã Từng Làm Việc Gì Đó Không Muốn Ai
- Chương 35: Nhất Định Phải Làm Cô Tiếc Nuối Cả Một Đời
- Chương 36: Cay Mắt
- Chương 37: Nói Cô Ngu Xuẩn, Cũng Đã Quá Xem Trọng Cô Rồi
- Chương 38: Không Hề Hiểu Chuyện Một Chút Nào
- Chương 39: Tôi Rất Coi Trọng Cô, Cô Gái Khả Ái Của Học Viện
- Chương 40: Họ Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
- Chương 41: Tả Hiểu Tình, Cô Còn Có Thể Khen Tôi Sao
- Chương 42: Buồn Cười Hơn Cả Thằng Hề
- Chương 43: Chẳng Trách Cô Lại Tắt Máy
- Chương 44: Tôi Đang Ôm Vợ Mình, Sao Phải Sợ Người Khác
- Chương 45: Gọi Lớn Tiếng Một Chút
- Chương 46: Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy!
- Chương 47: Phải Làm Thế Nào Nếu Bùa Hộ Mệnh Nhỏ Khó Sử
- Chương 48: Rẻ Tiền Hơn Nữa, Cũng Chỉ Là Người Đàn Ông Hoang
- Chương 49: Đây Là Thiếu Phụ Nhân
- Chương 50: Ruột Thịt Là Khác Nhau
- Chương 51: Đây Là Bà Cố Ý Để Dành Cho Cháu Dâu Đấy
- Chương 52: Đối Tượng Của Phụ Nữ Mọi Quốc Gia
- Chương 53: Bây Giờ Anh Là Ông Xã Thuộc Sở Hữu Duy Nhất Của
- Chương 54: Có Cứng Hay Không, Cô Chưa Từng Thử Sao?
- Chương 55: Người Phụ Nữ Của Hắn, Hắn Muốn Ngủ Thì Ngủ
- Chương 56: Đẹp Trai Đến Mức Mọi Người Không Thể Khép Chân
- Chương 57: Từ Hôm Qua Đến Hôm Nay
- Chương 58: Ngay Cả Tên Của Chồng Cô Mà Cô Còn Chưa Gọi Bao
- Chương 59: Có Nghe Hay Không, Tiếng Rùa Đang Tụng Kinh
- Chương 60: Bánh Bao Nhỏ Không Do Dự Bảo Vệ Cô
- Chương 61: Kéo Chị Dâu Xuống Nước Thì Đến Thần Tiên Cũng
- Chương 62: Cái Tính Mê Trai Đẹp Này Là Di Truyền Từ Ai Vậy
- Chương 63: Ồ? Còn Biết Thẹn Thùng Nữa Sao?
- Chương 64: Không Muốn Quay Lại Thì Đừng Quay Lại
- Chương 65: Ai Cho Phép Cô Ngủ Một Mình Hả?
- Chương 66: Hóa Ra, Cô Đã Thích Thầm Tôi Từ Lâu Rồi
- Chương 67: Nói Lái Xe Thì Cứ Lái Xe Đi
- Chương 68: Ngọt Ngào Từ Tận Đáy Lòng
- Chương 69: Anh Cho Tôi Ăn Cái Phía Dưới Có Được Không?
- Chương 70: Ông Xã Vất Vả Rồi, Cảm Ơn Ông Xã Nhiều!
- Chương 71: Sao Anh Hai Có Vẻ Sốt Ruột Như Vậy Chứ
- Chương 72: Bị Nhét Một Đống Thức Ăn Cho Chó
- Chương 73: Cái Gì Mà Nam Thần Hoàn Mỹ Chứ, Đây Chắc Chắn
- Chương 74: Nếu Không Mua Thì Đừng Sờ Lung Tung
- Chương 75: Cô Có Biết Bản Thân Mình Nhìn Giống Một Đĩa Cà
- Chương 76: Tôi Biết, Cô Đang Ghen Tỵ Với Tôi
- Chương 77: Bây Giờ, Đúng Là Thế Sự Xoay Vần Mà
- Chương 78: Bạn Trai Của Tôi Tốt Hơn Anh 100 Triệu Lần Nhé!
- Chương 79: Hào Môn Quyền Quý Thật Sự
- Chương 80: Mới Có Một Ngày Không Gặp Đã Có Người Đàn Ông
- Chương 81: Dạy Cô Cách Làm Bà Mục Như Thế Nào
- Chương 82: Sau Này Không Cho Phép Cậu Nói Cô Ấy Như Thế
- Chương 83: Cuối Cùng Cũng Được Cầm Tay Của Lạc Thần Hi
- Chương 84: Khẩu Vị Gái Đê Tiện Nam Rác Rưởi Cũng Thật Nặng
- Chương 85: Đây Là Người Của Cô Hay Sao Hả?
- Chương 86: Trêu Chọc Phải Người Không Thể Trêu Chọc Được
- Chương 87: Dì Cả Đến Rồi Sao?
- Chương 88: Cô Đang Muốn Quyến Rũ Tôi Hay Sao?
- Chương 89: Chị Ta Có Chỗ Nào Xứng Với Anh Hai Em Đâu!
- Chương 90: Làm Sao Có Thể Yên Ổn Ngồi Chắc Chiếc Ghế Mục
- Chương 91: Đường Đường Không Phải Là Người Chán Ghét
- Chương 92: Dì Mới Là Loại Phụ Nữ Đê Tiện!
- Chương 93: Đường Đường, Không Cho Phép Em Như Vậy!!
- Chương 94: Chị Có Biết Bây Giờ Chị Tâm Hinh Đang Ở Đâu Hay
- Chương 95: Tôi Cùng Mục Diệc Thần...Đã Nhận Giấy Kết Hôn
- Chương 96: Tư Thế Ngã Chổng Vó Trên Mặt Đất
- Chương 97: Mục Đại Thiếu Lại Có Thể Nhanh Như Vậy Sao?
- Chương 98: Cô Mới Là Nữ Chủ Nhân Của Căn Nhà Này
- Chương 99: Câu Này Chua Quá….Có Phải Ghen Rồi Không?
- Chương 100: Suy Nghĩ Lung Tung Ngủ Không Yên Này Nọ, Giống
- Chương 101: Váy Của Chị Vẽ Đẹp Nhất Thế Giới!
- Chương 102: Ai, Sắc Đẹp Mỹ Nam Khiến Người Ta U Mê, Thật
- Chương 103: Cậu Hiểu Mà!
- Chương 104: Con Rể Là Ngựa Thần Đúng Không? Có Thể Ăn
- Chương 105: Thực Sự Là Lão Già Đầu Gỗ Mà!
- Chương 106: Ba Ba, Có Phải Chị Nhớ Ba Hay Không Vậy?
- Chương 107: Tớ Dịu Dàng Đáng Yêu Hiền Lành Xinh Đẹp Như
- Chương 108: Nhất Định Phải Chọn Những Anh Chàng Đẹp Trai,
- Chương 109: Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà
- Chương 110: Để Cho Các Ngươi Thoát Liền Thoát
- Chương 111: Tôi Mới Ra Nước Ngoài Có Vài Ngày? Cô Đã Chịu
- Chương 112: Muốn Sinh Hoạt Không Có Trở Ngại, Thì Phải Có
- Chương 113: Bây Giờ Là Thời Đại Nam Nữ Bình Đẳng Rồi
- Chương 114: Cái Tư Thế Này, Còn Xấu Hổ Hơn Lúc Nãy Nữa
- Chương 115: Thỏ Trắng Rơi Vào Miệng Cọp
- Chương 116: Con Cọp Thật Sự Muốn Ăn Sạch Thỏ Trắng Mà!
- Chương 117: Có Cần Cởi Quần Hay Không?
- Chương 118: Tất Cả Linh Cảm Đều Hiện Lên
- Chương 119: Biết Cô Ta Lâu Như Vậy, Anh Thật Sự Bị Mù Rồi Mà!
- Chương 120: Con Chó Nhỏ Từ Đâu Chạy Đến Đây Vậy?
- Chương 121: Nước Miếng Sắp Nhỏ Đến Trên Mặt Của Tôi Rồi
- Chương 122: Em Trai Em Gái Phải Nhiều Lần Mới Có Được
- Chương 123: Nằm Trên Giường, Một Đêm Bảy Lần
- Chương 124: Cái Loại Người Rác Rưởi Bị Nghỉ Học
- Chương 125: Làm Sao Vậy Hả? Cô Không Phục Sao?
- Chương 126: Ba Ba Nói Đường Đường Như Vậy
- Chương 127: Người Đứng Đầu Ngày Hôm Nay Đã Xuất Hiện Rồi!
- Chương 128: Cô Thật Sự Có Thể Thiết Kế Trang Phục Cho Nam
- Chương 129: Điểm Tuyệt Đối!
- Chương 130: Dám Cướp Vị Trí Số Một Của Cô Ta Sao, Hãy Chờ
- Chương 131: Diễn Trò Thực Sự Rất Thông Thạo Nha
- Chương 132: Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
- Chương 133: Đạt Đến Trình Độ Cực Hạn Của Vô Liêm Sỉ
- Chương 134: Còn Dám Cúp Điện Thoại Của Hắn Nữa Sao?
- Chương 135: Sợi Dây Chuyền Đeo Tay Này Vì Sao Quen Mắt Như
- Chương 136: Giả Tức Là Giả
- Chương 137: Lạc Thần Hi Rốt Cục Cũng Gặp Vận Rủi Lớn Rồi!
- Chương 138: Cả Hai Người Bạch Liên Hoa Cùng Bước Vào Sở
- Chương 139: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 140: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 141: Cái Người Phụ Nữ Này, Tên Của Cô Là Dối Trá!
- Chương 142: Lẽ Nào Đi Sinh Em Bé Sao?
- Chương 143: Người Đàn Ông Đang Yêu Nồng Cháy Thực Sự Đáng
- Chương 144: Tiểu Hi Hi À, Cậu Đang Hot Kìa
- Chương 145: Quỳ Lạy Chị Gái Bé Nhỏ Này
- Chương 146: Sợ Người Mẫu Nam Quá Mức Tuấn Tú Sẽ Bị Người
- Chương 147: Không Biết Xấu Hổ Gì, Mà Ôm Chặt Lấy Đùi Chị
- Chương 148: Cô Không Xứng Làm Một Nhà Thiết Kế!
- Chương 149: Sẽ Không Phải Trốn Ở Nơi Nào Khóc Lóc Đấy Chứ?
- Chương 150: Trở Về Thầm Thì Bên Gối Với Mục Đại Thiếu
- Chương 151: Có Phải Chị Muốn Theo Đuổi Ba Ba Nhà Em Hay
- Chương 152: Cô Uống Lộn Thuốc Rồi Hả?
- Chương 153: Bánh Bao Nhỏ Ngừng Diễn Tiếp!
- Chương 154: Lời Nói Của Đường Đường Không Tính, Vậy Cô Thì
- Chương 155: Khi Không Mà Tỏ Ra Ân Cần, Không Phải Chuyện
- Chương 156: Nếu Như Cô Có Thể Thuyết Phục Tôi Ở Trên Giường
- Chương 157: Hận Không Thể Xé Quần Áo Của Cô Thành Hai
- Chương 158: Đây Đều Là Thói Quen Mà Thôi!
- Chương 159: Cậu Sẽ Không... Yêu Lạc Thần Tâm Chứ?
- Chương 160: Cô Cũng Không Phải Là Mục Phu Nhân Thực Sự
- Chương 161: Cái Gì Lạc Tiểu Thư Chứ? Không Quen!
- Chương 162: Còn Chưa Ly Hôn, Mà Đã Mang Người Thứ Ba Đến
- Chương 163: Lần Này Thật Sự Bị Trật Chân!
- Chương 164: Xương Đều Mềm Một Nửa
- Chương 165: Không Ăn Thì Cho Chó Ăn Đi!
- Chương 166: Làm Sao Cô Ta Có Thể Là Phu Nhân Của Tổng Giám
- Chương 167: Từ Khi Nào Mà Hắn Trở Nên Tốt Bụng Như Vậy
- Chương 168: Một Đêm Bỗng Nhiên Nổi Tiếng
- Chương 169: Lập Tức Trở Về Công Ty Cho Tôi!
- Chương 170: Rốt Cuộc Ai Là Ông Chủ Hả?
- Chương 171: Chị Không Ngủ, Chị Không Ngoan
- Chương 172: Bánh Bao Nhỏ Cáo Trạng!
- Chương 173: Cô Vẫn Nên Trực Tiếp Rút Lui Khỏi Giải Đấu Này Đi!
- Chương 174: Nếu Không Nỗ Lực Ca Hát, Thì Sẽ Phải Về Nhà Mà
- Chương 175: Thần Tinh, Chuyện Này Đều Do Cô Ép Tôi!
- Chương 176: Thiếu Gia, Ngài Đừng Hiểu Lầm Thiếu Phu Nhân
- Chương 177: Nam Thần Thì Tính Là Gì Chứ? Bạn Thân Đương
- Chương 178: Mục Đại Thiếu Xuất Hiện
- Chương 179: Anh Mục... Ngày Hôm Nay Anh Ấy Đến Vì Mình
- Chương 180: Quên Mất Đang Biểu Diễn Thời Trang Trên Sân
- Chương 181: Không So Sánh, Sẽ Không Thương Tổn
- Chương 182: Cút Xuống Đi!
- Chương 183: Bà Xã Nhà Hắn Sao Lại Đẹp Trai Như Vậy Cơ Chứ!
- Chương 184: Tại Sao Mục Đại Thiếu Lại Ở Chỗ Này Chứ?!
- Chương 185: Quần Áo Mà Mục Đại Thiếu Mặc Trên Người Là…
- Chương 186: Xác Định Không Phải Đến Thể Hiện Ân Ái Rồi Ném
- Chương 187: Hắn Vì Thần Tinh Mà Đến Đúng Không Hả?
- Chương 188: Bảo Những Người Khác Cộng Điểm Đi
- Chương 189: Tôi Bỏ Phiếu Vì Nam Thần Nhà Tôi Đấy!
- Chương 190: Một Lần Mà Đã Quyến Rũ Đến Mấy Triệu Người
- Chương 191: Ngô Linh San Chết Đi!
- Chương 192: Danh Tiếng Thật Sự Nhơ Nhuốc Đến Thảm Hại
- Chương 193: Mục Đại Thiếu Nhìn Hắn Ta Đặc Biệt Không Hợp
- Chương 194: Nắm Chặt Rồi Thì Không Thể Buông Tay
- Chương 195: Chó Cắn Chó, Thì Miệng Đầy Lông Mà Thôi
- Chương 196: Mời Hai Vị Làm Người Đại Diện Nhãn Hàng Chuyên
- Chương 197: Chị Em Giả Vờ
- Chương 198: Lúc Ra Cửa Không Nhìn Rõ
- Chương 199: Giả Bộ Làm Đàn Ông Mà Thôi, Cởi Sạch Quần Áo
- Chương 200: Chị Ơi, Đường Đường Rất Nhớ Chị…Hả?
- Chương 201: Giải Thích Một Chút Đi, Con Rể Từ Bé Là Gì Hả?
- Chương 202: Dù Sao Thì Hắn Cũng Là Chủ Một Gia Đình Mà!
- Chương 203: U Mê Trần Hi Lạc
- Chương 204: Chị Dám Bôi Nhọ Nam Thần Của Tôi Sao!
- Chương 205: Con Mắt Của Em Có Phải Là... Có Chút Mù Không
- Chương 206: Tay Của Cô Đang Sờ Ở Đâu Thế Hả?
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại
Chương 132: Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
Tả Hiểu Tình có chút chột dạ, nhưng vẫn nhắm mắt nói: "Người giả vờ
giả vịt là cô ấy chứ! Lại còn quay ra cắn ngược tôi sao? Cô đừng có ở
chỗ này ba hoa chích chòe nữa, nhanh chóng giao sợi dây chuyền ra, xin
lỗi Ngô tiểu thư đi!"
Lạc Thần Hi không có để ý đến cô ta, mà quay sang Thịnh Dục.
Giọng thành khẩn nói: "Thịnh tổng, tôi thực sự không cầm sợi dây
chuyền kim cương của Ngô Linh San. Tôi nghĩ trong phòng triển lãm
này sẽ có camera giám sát mà đúng không? Không bằng xem camera
giám sát một chút đi, có thể trả lại thanh danh trong sạch cho tôi."
Thịnh Dục cũng có ý định này từ sớm, lập tức gật đầu, dặn dò nhân viên
bên cạnh mình đến phòng camera lấy video.
Ngô Linh San cũng gật đầu đi theo, "Xem ra em vì gấp gáp mà hồ đồ rồi,
khong sai, nhìn camera giám sát sẽ biết cuối cùng ai lấy, chúng ta cũng
không thể oan uổng cho người khác được!"
Lạc Thần Hi liếc nhìn cô tay, hơi nhướng mày.
Loading...
Ngô Linh San cũng ủng hộ xem camera giám sát sao?
Cô ta muốn vu oan giá họa cho mình, không phải nên phản đối xem
camera giám sát hay sao?
Lẽ nào có âm mưu gì sao?
Rất nhanh, video giám sát đã được đưa đến.
Thịnh Dục ở trước mặt mọi người, sử dụng Laptop bật lên video trong
khoảng thời gian gần nhất.
Lạc Thần Hi nhìn chằm chằm màn hình một lúc, cuối cùng cũng rõ ràng,
tại sao vì sao Ngô Linh San lại có biểu hiện như vậy.
Cái vị trí đặt bộ trang phục dạ hội kia, vừa đúng lúc có một mảnh vải che
khuất, máy thu hình không có cách này thu được hình ảnh trực tiếp của
sợi dây chuyền kia.
Nhưng nhìn theo góc của camera giám sát, thì ngoại trừ Ngô Linh San
thu dọn quần áo ở bên ngoài, thì chỉ có Lạc Thần Hi đứng đó khi giám
khảo đưa ra lời bình luận, bên cạnh bộ trang phục đó, còn những người
dự thi khác không hề đến gần.
Video còn chưa kết thúc, thì phòng triển lãm đã ồn như ong vỡ tổ rồi.
"Chứng cứ đã có ở đây rồi, sợi dây chuyền là do Thần Tinh trộm!"
"Không nghĩ đến, nhà thiết kế thiên tài như thế, lại là tên trộm, thực sự là
đồ thối nát mà!"
"Thiên tài thì thế nào chứ? Nhân phẩm thấp kém như thế, cho dù là thiên
tài cũng chỉ là tên xấu xa mà thôi, chẳng trách bị học viện hoàng gia
nghệ thuật đuổi học, nói không chừng cũng vì nguyên nhân này đấy!"
Ánh mắt của mọi người tràn ngập sự xem thường.
Vẻ mặt của Thịnh Dục nghiêm túc, môi mỏng mím lại, "Thần Tinh, có
muốn nói gì không."
Lạc Thần Hi ngẩn người.
Cô còn tưởng, Thịnh Dục từ trước đến giờ chán ghét cô, nên khi nhìn
thấy video giám sát thì nhất định coi cô là kẻ trộm, không ngờ hắn lại hỏi
như vậy.
Cô lấy lại bình tĩnh, thản nhiên giải thích: "Thịnh tổng, tôi chỉ có thể nói,
sợi dây chuyền này không phải tôi trộm. Hơn nữa, cái video giám sát này
cũng không có bằng chứng trực tiếp, chứng minh tôi trộm mà."
"Bây giờ bằng chứng cao như núi rồi, cô còn biện hộ hay sao hả? Da mặt
cô cũng quá dày rồi đấy nhé?" Tả Hiểu Tình nhảy ra nói.
Ngô Linh San hoàn toàn lộ ra vẻ thương tâm, "Thần Tinh tiểu thư, cô…
tại sao cô lại làm như vậy chứ?
Cô có thiên phú như vậy, tương lai rộng mở, sau này nhất định kiếm
được tiền mua thứ mà mình yêu thích mà, tại sao lại phải đi trộm cơ
chứ?"
Lạc Thần Hi liếc nhìn cô ta, cười cực kỳ dịu dàng,"Không sai, tôi có
thiên phú, tương lai rộng mở, cho nên mới có người ghen tỵ tôi, nhất
định phải giội nước bẩn lên người của tôi, quy chụp cho tôi tội danh
phẩm hạnh thấp kém, để tôi không có tư cách tham gia vòng chung kết
của giải thi đấu Hoa Phong. Ngô tiểu thư à, tôi nói có đúng hay không
vậy?"
Ngô Linh San không nghĩ đến, Lạc Thần Hi không chỉ có không có bối
rối, mà trái lại còn rất bình tĩnh nói thẳng ra mục đích của cô ta.
Vì thế trong nháy mắt, cô ta suýt chút nữa không được duy trì được vẻ
mặt điềm đạm đáng yêu luôn.
Vẻ mặt trở nên hơi dữ tợn, "Cô... Cô nói cái gì chứ hả?"
Lạc Thần Hi nói: "Vừa nãy mọi người đều nhìn thấy camera giám sát,
đúng thực tôi đúng ở bên cạnh bộ trang phục đó, người qua người lại
không ngừng mà, Ngô đại tiểu thư không phải cũng bước qua hay sao?
Hơn nữa, cô ta còn ở lại trong tấm vải kia lâu như vậy nữa."
Ngô Linh San tỉnh táo lại, dụi dụi mắt, diễn tiế[.
"Thần Tinh, cô có ý gì hả? Cô... Dù cô muốn biện hộ chống chế thế nào,
thì cũng không nên nói xấu tôi như thế chứ?"
Viền mắt của cô ta hồng hồng, lập tức hiện lên bộ dáng muốn khóc,
khiến không ít người đồng tình, bắt đầu chỉ trích Lạc Thần Hi.
"Tôi nói tôi không trộm, cô nói nói tôi không thể nói xấu cô, nếu cả hai
đều không nhận,..thì chỉ còn cách tiếp theo mà thôi." Khóe miệng của
Lạc Thần Hi nhếch lên.
Ngô Linh San thấy cô nở nụ cười như thế, đột nhiên cảm giác thấy có
chút hoảng rồi.
Bây giờ cũng đã như vậy rồi, cái con nhóc chết tiệt này còn có cách trở
mình hay sao?
------oOo------
giả vịt là cô ấy chứ! Lại còn quay ra cắn ngược tôi sao? Cô đừng có ở
chỗ này ba hoa chích chòe nữa, nhanh chóng giao sợi dây chuyền ra, xin
lỗi Ngô tiểu thư đi!"
Lạc Thần Hi không có để ý đến cô ta, mà quay sang Thịnh Dục.
Giọng thành khẩn nói: "Thịnh tổng, tôi thực sự không cầm sợi dây
chuyền kim cương của Ngô Linh San. Tôi nghĩ trong phòng triển lãm
này sẽ có camera giám sát mà đúng không? Không bằng xem camera
giám sát một chút đi, có thể trả lại thanh danh trong sạch cho tôi."
Thịnh Dục cũng có ý định này từ sớm, lập tức gật đầu, dặn dò nhân viên
bên cạnh mình đến phòng camera lấy video.
Ngô Linh San cũng gật đầu đi theo, "Xem ra em vì gấp gáp mà hồ đồ rồi,
khong sai, nhìn camera giám sát sẽ biết cuối cùng ai lấy, chúng ta cũng
không thể oan uổng cho người khác được!"
Lạc Thần Hi liếc nhìn cô tay, hơi nhướng mày.
Loading...
Ngô Linh San cũng ủng hộ xem camera giám sát sao?
Cô ta muốn vu oan giá họa cho mình, không phải nên phản đối xem
camera giám sát hay sao?
Lẽ nào có âm mưu gì sao?
Rất nhanh, video giám sát đã được đưa đến.
Thịnh Dục ở trước mặt mọi người, sử dụng Laptop bật lên video trong
khoảng thời gian gần nhất.
Lạc Thần Hi nhìn chằm chằm màn hình một lúc, cuối cùng cũng rõ ràng,
tại sao vì sao Ngô Linh San lại có biểu hiện như vậy.
Cái vị trí đặt bộ trang phục dạ hội kia, vừa đúng lúc có một mảnh vải che
khuất, máy thu hình không có cách này thu được hình ảnh trực tiếp của
sợi dây chuyền kia.
Nhưng nhìn theo góc của camera giám sát, thì ngoại trừ Ngô Linh San
thu dọn quần áo ở bên ngoài, thì chỉ có Lạc Thần Hi đứng đó khi giám
khảo đưa ra lời bình luận, bên cạnh bộ trang phục đó, còn những người
dự thi khác không hề đến gần.
Video còn chưa kết thúc, thì phòng triển lãm đã ồn như ong vỡ tổ rồi.
"Chứng cứ đã có ở đây rồi, sợi dây chuyền là do Thần Tinh trộm!"
"Không nghĩ đến, nhà thiết kế thiên tài như thế, lại là tên trộm, thực sự là
đồ thối nát mà!"
"Thiên tài thì thế nào chứ? Nhân phẩm thấp kém như thế, cho dù là thiên
tài cũng chỉ là tên xấu xa mà thôi, chẳng trách bị học viện hoàng gia
nghệ thuật đuổi học, nói không chừng cũng vì nguyên nhân này đấy!"
Ánh mắt của mọi người tràn ngập sự xem thường.
Vẻ mặt của Thịnh Dục nghiêm túc, môi mỏng mím lại, "Thần Tinh, có
muốn nói gì không."
Lạc Thần Hi ngẩn người.
Cô còn tưởng, Thịnh Dục từ trước đến giờ chán ghét cô, nên khi nhìn
thấy video giám sát thì nhất định coi cô là kẻ trộm, không ngờ hắn lại hỏi
như vậy.
Cô lấy lại bình tĩnh, thản nhiên giải thích: "Thịnh tổng, tôi chỉ có thể nói,
sợi dây chuyền này không phải tôi trộm. Hơn nữa, cái video giám sát này
cũng không có bằng chứng trực tiếp, chứng minh tôi trộm mà."
"Bây giờ bằng chứng cao như núi rồi, cô còn biện hộ hay sao hả? Da mặt
cô cũng quá dày rồi đấy nhé?" Tả Hiểu Tình nhảy ra nói.
Ngô Linh San hoàn toàn lộ ra vẻ thương tâm, "Thần Tinh tiểu thư, cô…
tại sao cô lại làm như vậy chứ?
Cô có thiên phú như vậy, tương lai rộng mở, sau này nhất định kiếm
được tiền mua thứ mà mình yêu thích mà, tại sao lại phải đi trộm cơ
chứ?"
Lạc Thần Hi liếc nhìn cô ta, cười cực kỳ dịu dàng,"Không sai, tôi có
thiên phú, tương lai rộng mở, cho nên mới có người ghen tỵ tôi, nhất
định phải giội nước bẩn lên người của tôi, quy chụp cho tôi tội danh
phẩm hạnh thấp kém, để tôi không có tư cách tham gia vòng chung kết
của giải thi đấu Hoa Phong. Ngô tiểu thư à, tôi nói có đúng hay không
vậy?"
Ngô Linh San không nghĩ đến, Lạc Thần Hi không chỉ có không có bối
rối, mà trái lại còn rất bình tĩnh nói thẳng ra mục đích của cô ta.
Vì thế trong nháy mắt, cô ta suýt chút nữa không được duy trì được vẻ
mặt điềm đạm đáng yêu luôn.
Vẻ mặt trở nên hơi dữ tợn, "Cô... Cô nói cái gì chứ hả?"
Lạc Thần Hi nói: "Vừa nãy mọi người đều nhìn thấy camera giám sát,
đúng thực tôi đúng ở bên cạnh bộ trang phục đó, người qua người lại
không ngừng mà, Ngô đại tiểu thư không phải cũng bước qua hay sao?
Hơn nữa, cô ta còn ở lại trong tấm vải kia lâu như vậy nữa."
Ngô Linh San tỉnh táo lại, dụi dụi mắt, diễn tiế[.
"Thần Tinh, cô có ý gì hả? Cô... Dù cô muốn biện hộ chống chế thế nào,
thì cũng không nên nói xấu tôi như thế chứ?"
Viền mắt của cô ta hồng hồng, lập tức hiện lên bộ dáng muốn khóc,
khiến không ít người đồng tình, bắt đầu chỉ trích Lạc Thần Hi.
"Tôi nói tôi không trộm, cô nói nói tôi không thể nói xấu cô, nếu cả hai
đều không nhận,..thì chỉ còn cách tiếp theo mà thôi." Khóe miệng của
Lạc Thần Hi nhếch lên.
Ngô Linh San thấy cô nở nụ cười như thế, đột nhiên cảm giác thấy có
chút hoảng rồi.
Bây giờ cũng đã như vậy rồi, cái con nhóc chết tiệt này còn có cách trở
mình hay sao?
------oOo------
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Chị Cả Kết Hôn
- Chương 2: Ở Trong Mắt Tôi, Cô Chẳng Là Cái Thá Gì Cả!
- Chương 3: Thủ Đoạn Quyến Rũ Đàn Ông
- Chương 4: Cứng Rắn Như Vậy, Hung Hăng Như Vậy!
- Chương 5: Phụ Nữ Tự Đưa Mình Tới Cửa, Không Ngủ Thì Quá
- Chương 6: Ba Ba Thật Lợi Hại
- Chương 7: Mẹ Là Mẹ Của Con Mà!
- Chương 8: Tôi Đã Làm Chuyện Gì Khiến Mọi Người Đều Oán
- Chương 9: Tìm Người Tính Sổ
- Chương 10: Loại Người Như Bà Chính Là Thèm Đòn Mà!
- Chương 11: Thật Sự Dám Đánh Người Sao?
- Chương 12: Dù Sao Thì Lạc Gia Cũng Là Nhà Mẹ Đẻ Của Mày
- Chương 13: Dù Sao Cũng Sắp Chết Rồi
- Chương 14: Vừa Mới Kết Hôn, Thì Đã Có Một Lớp Xanh Mượt Ở
- Chương 15: Người Phụ Nữ Này Muốn Lên Trên Trời Rồi À?
- Chương 16: Ngày Thứ Hai Sau Đêm Tân Hôn, Lêu Lổng Ở Bên
- Chương 17: Tôi Đã Nói Rồi, Đây Chính Là Quy Củ Của Gia Đình
- Chương 18: Lạc Thần Tâm, Cô Đúng Là Không Giống Với Trước
- Chương 19: Vỗ Tay Cho Tình Yêu, Còn Có Thể Tạo Ra Âm Thanh
- Chương 20: Giống Như Những Cặp Mẹ Con Bình Thường Khác
- Chương 21: Công Chúa Nhỏ Liền Như Vậy Vứt Bỏ Hắn
- Chương 22: Đừng Ăn Đậu Phụ Có Độc Này
- Chương 23: Cái Tên Cầm Thú Nhà Anh
- Chương 24: Người Phụ Nữ Đáng Chết Này Lại Bỏ Thuốc Gì Cho
- Chương 25: Người Đàn Ông Tắm Nước Lạnh Trong Một Đêm
- Chương 26: Chị, Nữa Nè!
- Chương 27: Thân Phận Của Tôi Chính Là Con Dâu Được Cưới Hỏi
- Chương 28: Còn Có Chừa Cho Cẩu Độc Thân Một Con Đường
- Chương 29: Người Ở Trên Xe Thể Thao Rồi, Không Thể Không Cúi
- Chương 30: Ếch Chân Ngắn
- Chương 31: Đúng Là Hiện Trường Của Tai Nạn Xe Cộ Mà
- Chương 32: Tuổi Không Lớn Lắm, Nhưng Giọng Điệu Không Nhỏ
- Chương 33: Con Ruồi Ở Đâu Bay Đến Đây Vậy?
- Chương 34: Chắc Chắn Đã Từng Làm Việc Gì Đó Không Muốn Ai
- Chương 35: Nhất Định Phải Làm Cô Tiếc Nuối Cả Một Đời
- Chương 36: Cay Mắt
- Chương 37: Nói Cô Ngu Xuẩn, Cũng Đã Quá Xem Trọng Cô Rồi
- Chương 38: Không Hề Hiểu Chuyện Một Chút Nào
- Chương 39: Tôi Rất Coi Trọng Cô, Cô Gái Khả Ái Của Học Viện
- Chương 40: Họ Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
- Chương 41: Tả Hiểu Tình, Cô Còn Có Thể Khen Tôi Sao
- Chương 42: Buồn Cười Hơn Cả Thằng Hề
- Chương 43: Chẳng Trách Cô Lại Tắt Máy
- Chương 44: Tôi Đang Ôm Vợ Mình, Sao Phải Sợ Người Khác
- Chương 45: Gọi Lớn Tiếng Một Chút
- Chương 46: Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy! Hôn Cô Ấy!
- Chương 47: Phải Làm Thế Nào Nếu Bùa Hộ Mệnh Nhỏ Khó Sử
- Chương 48: Rẻ Tiền Hơn Nữa, Cũng Chỉ Là Người Đàn Ông Hoang
- Chương 49: Đây Là Thiếu Phụ Nhân
- Chương 50: Ruột Thịt Là Khác Nhau
- Chương 51: Đây Là Bà Cố Ý Để Dành Cho Cháu Dâu Đấy
- Chương 52: Đối Tượng Của Phụ Nữ Mọi Quốc Gia
- Chương 53: Bây Giờ Anh Là Ông Xã Thuộc Sở Hữu Duy Nhất Của
- Chương 54: Có Cứng Hay Không, Cô Chưa Từng Thử Sao?
- Chương 55: Người Phụ Nữ Của Hắn, Hắn Muốn Ngủ Thì Ngủ
- Chương 56: Đẹp Trai Đến Mức Mọi Người Không Thể Khép Chân
- Chương 57: Từ Hôm Qua Đến Hôm Nay
- Chương 58: Ngay Cả Tên Của Chồng Cô Mà Cô Còn Chưa Gọi Bao
- Chương 59: Có Nghe Hay Không, Tiếng Rùa Đang Tụng Kinh
- Chương 60: Bánh Bao Nhỏ Không Do Dự Bảo Vệ Cô
- Chương 61: Kéo Chị Dâu Xuống Nước Thì Đến Thần Tiên Cũng
- Chương 62: Cái Tính Mê Trai Đẹp Này Là Di Truyền Từ Ai Vậy
- Chương 63: Ồ? Còn Biết Thẹn Thùng Nữa Sao?
- Chương 64: Không Muốn Quay Lại Thì Đừng Quay Lại
- Chương 65: Ai Cho Phép Cô Ngủ Một Mình Hả?
- Chương 66: Hóa Ra, Cô Đã Thích Thầm Tôi Từ Lâu Rồi
- Chương 67: Nói Lái Xe Thì Cứ Lái Xe Đi
- Chương 68: Ngọt Ngào Từ Tận Đáy Lòng
- Chương 69: Anh Cho Tôi Ăn Cái Phía Dưới Có Được Không?
- Chương 70: Ông Xã Vất Vả Rồi, Cảm Ơn Ông Xã Nhiều!
- Chương 71: Sao Anh Hai Có Vẻ Sốt Ruột Như Vậy Chứ
- Chương 72: Bị Nhét Một Đống Thức Ăn Cho Chó
- Chương 73: Cái Gì Mà Nam Thần Hoàn Mỹ Chứ, Đây Chắc Chắn
- Chương 74: Nếu Không Mua Thì Đừng Sờ Lung Tung
- Chương 75: Cô Có Biết Bản Thân Mình Nhìn Giống Một Đĩa Cà
- Chương 76: Tôi Biết, Cô Đang Ghen Tỵ Với Tôi
- Chương 77: Bây Giờ, Đúng Là Thế Sự Xoay Vần Mà
- Chương 78: Bạn Trai Của Tôi Tốt Hơn Anh 100 Triệu Lần Nhé!
- Chương 79: Hào Môn Quyền Quý Thật Sự
- Chương 80: Mới Có Một Ngày Không Gặp Đã Có Người Đàn Ông
- Chương 81: Dạy Cô Cách Làm Bà Mục Như Thế Nào
- Chương 82: Sau Này Không Cho Phép Cậu Nói Cô Ấy Như Thế
- Chương 83: Cuối Cùng Cũng Được Cầm Tay Của Lạc Thần Hi
- Chương 84: Khẩu Vị Gái Đê Tiện Nam Rác Rưởi Cũng Thật Nặng
- Chương 85: Đây Là Người Của Cô Hay Sao Hả?
- Chương 86: Trêu Chọc Phải Người Không Thể Trêu Chọc Được
- Chương 87: Dì Cả Đến Rồi Sao?
- Chương 88: Cô Đang Muốn Quyến Rũ Tôi Hay Sao?
- Chương 89: Chị Ta Có Chỗ Nào Xứng Với Anh Hai Em Đâu!
- Chương 90: Làm Sao Có Thể Yên Ổn Ngồi Chắc Chiếc Ghế Mục
- Chương 91: Đường Đường Không Phải Là Người Chán Ghét
- Chương 92: Dì Mới Là Loại Phụ Nữ Đê Tiện!
- Chương 93: Đường Đường, Không Cho Phép Em Như Vậy!!
- Chương 94: Chị Có Biết Bây Giờ Chị Tâm Hinh Đang Ở Đâu Hay
- Chương 95: Tôi Cùng Mục Diệc Thần...Đã Nhận Giấy Kết Hôn
- Chương 96: Tư Thế Ngã Chổng Vó Trên Mặt Đất
- Chương 97: Mục Đại Thiếu Lại Có Thể Nhanh Như Vậy Sao?
- Chương 98: Cô Mới Là Nữ Chủ Nhân Của Căn Nhà Này
- Chương 99: Câu Này Chua Quá….Có Phải Ghen Rồi Không?
- Chương 100: Suy Nghĩ Lung Tung Ngủ Không Yên Này Nọ, Giống
- Chương 101: Váy Của Chị Vẽ Đẹp Nhất Thế Giới!
- Chương 102: Ai, Sắc Đẹp Mỹ Nam Khiến Người Ta U Mê, Thật
- Chương 103: Cậu Hiểu Mà!
- Chương 104: Con Rể Là Ngựa Thần Đúng Không? Có Thể Ăn
- Chương 105: Thực Sự Là Lão Già Đầu Gỗ Mà!
- Chương 106: Ba Ba, Có Phải Chị Nhớ Ba Hay Không Vậy?
- Chương 107: Tớ Dịu Dàng Đáng Yêu Hiền Lành Xinh Đẹp Như
- Chương 108: Nhất Định Phải Chọn Những Anh Chàng Đẹp Trai,
- Chương 109: Càng Nhìn Càng Chướng Mắt Mà
- Chương 110: Để Cho Các Ngươi Thoát Liền Thoát
- Chương 111: Tôi Mới Ra Nước Ngoài Có Vài Ngày? Cô Đã Chịu
- Chương 112: Muốn Sinh Hoạt Không Có Trở Ngại, Thì Phải Có
- Chương 113: Bây Giờ Là Thời Đại Nam Nữ Bình Đẳng Rồi
- Chương 114: Cái Tư Thế Này, Còn Xấu Hổ Hơn Lúc Nãy Nữa
- Chương 115: Thỏ Trắng Rơi Vào Miệng Cọp
- Chương 116: Con Cọp Thật Sự Muốn Ăn Sạch Thỏ Trắng Mà!
- Chương 117: Có Cần Cởi Quần Hay Không?
- Chương 118: Tất Cả Linh Cảm Đều Hiện Lên
- Chương 119: Biết Cô Ta Lâu Như Vậy, Anh Thật Sự Bị Mù Rồi Mà!
- Chương 120: Con Chó Nhỏ Từ Đâu Chạy Đến Đây Vậy?
- Chương 121: Nước Miếng Sắp Nhỏ Đến Trên Mặt Của Tôi Rồi
- Chương 122: Em Trai Em Gái Phải Nhiều Lần Mới Có Được
- Chương 123: Nằm Trên Giường, Một Đêm Bảy Lần
- Chương 124: Cái Loại Người Rác Rưởi Bị Nghỉ Học
- Chương 125: Làm Sao Vậy Hả? Cô Không Phục Sao?
- Chương 126: Ba Ba Nói Đường Đường Như Vậy
- Chương 127: Người Đứng Đầu Ngày Hôm Nay Đã Xuất Hiện Rồi!
- Chương 128: Cô Thật Sự Có Thể Thiết Kế Trang Phục Cho Nam
- Chương 129: Điểm Tuyệt Đối!
- Chương 130: Dám Cướp Vị Trí Số Một Của Cô Ta Sao, Hãy Chờ
- Chương 131: Diễn Trò Thực Sự Rất Thông Thạo Nha
- Chương 132: Bây Giờ Bằng Chứng Cao Như Núi
- Chương 133: Đạt Đến Trình Độ Cực Hạn Của Vô Liêm Sỉ
- Chương 134: Còn Dám Cúp Điện Thoại Của Hắn Nữa Sao?
- Chương 135: Sợi Dây Chuyền Đeo Tay Này Vì Sao Quen Mắt Như
- Chương 136: Giả Tức Là Giả
- Chương 137: Lạc Thần Hi Rốt Cục Cũng Gặp Vận Rủi Lớn Rồi!
- Chương 138: Cả Hai Người Bạch Liên Hoa Cùng Bước Vào Sở
- Chương 139: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 140: Làm Sao Tôi Có Thể Cưới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc
- Chương 141: Cái Người Phụ Nữ Này, Tên Của Cô Là Dối Trá!
- Chương 142: Lẽ Nào Đi Sinh Em Bé Sao?
- Chương 143: Người Đàn Ông Đang Yêu Nồng Cháy Thực Sự Đáng
- Chương 144: Tiểu Hi Hi À, Cậu Đang Hot Kìa
- Chương 145: Quỳ Lạy Chị Gái Bé Nhỏ Này
- Chương 146: Sợ Người Mẫu Nam Quá Mức Tuấn Tú Sẽ Bị Người
- Chương 147: Không Biết Xấu Hổ Gì, Mà Ôm Chặt Lấy Đùi Chị
- Chương 148: Cô Không Xứng Làm Một Nhà Thiết Kế!
- Chương 149: Sẽ Không Phải Trốn Ở Nơi Nào Khóc Lóc Đấy Chứ?
- Chương 150: Trở Về Thầm Thì Bên Gối Với Mục Đại Thiếu
- Chương 151: Có Phải Chị Muốn Theo Đuổi Ba Ba Nhà Em Hay
- Chương 152: Cô Uống Lộn Thuốc Rồi Hả?
- Chương 153: Bánh Bao Nhỏ Ngừng Diễn Tiếp!
- Chương 154: Lời Nói Của Đường Đường Không Tính, Vậy Cô Thì
- Chương 155: Khi Không Mà Tỏ Ra Ân Cần, Không Phải Chuyện
- Chương 156: Nếu Như Cô Có Thể Thuyết Phục Tôi Ở Trên Giường
- Chương 157: Hận Không Thể Xé Quần Áo Của Cô Thành Hai
- Chương 158: Đây Đều Là Thói Quen Mà Thôi!
- Chương 159: Cậu Sẽ Không... Yêu Lạc Thần Tâm Chứ?
- Chương 160: Cô Cũng Không Phải Là Mục Phu Nhân Thực Sự
- Chương 161: Cái Gì Lạc Tiểu Thư Chứ? Không Quen!
- Chương 162: Còn Chưa Ly Hôn, Mà Đã Mang Người Thứ Ba Đến
- Chương 163: Lần Này Thật Sự Bị Trật Chân!
- Chương 164: Xương Đều Mềm Một Nửa
- Chương 165: Không Ăn Thì Cho Chó Ăn Đi!
- Chương 166: Làm Sao Cô Ta Có Thể Là Phu Nhân Của Tổng Giám
- Chương 167: Từ Khi Nào Mà Hắn Trở Nên Tốt Bụng Như Vậy
- Chương 168: Một Đêm Bỗng Nhiên Nổi Tiếng
- Chương 169: Lập Tức Trở Về Công Ty Cho Tôi!
- Chương 170: Rốt Cuộc Ai Là Ông Chủ Hả?
- Chương 171: Chị Không Ngủ, Chị Không Ngoan
- Chương 172: Bánh Bao Nhỏ Cáo Trạng!
- Chương 173: Cô Vẫn Nên Trực Tiếp Rút Lui Khỏi Giải Đấu Này Đi!
- Chương 174: Nếu Không Nỗ Lực Ca Hát, Thì Sẽ Phải Về Nhà Mà
- Chương 175: Thần Tinh, Chuyện Này Đều Do Cô Ép Tôi!
- Chương 176: Thiếu Gia, Ngài Đừng Hiểu Lầm Thiếu Phu Nhân
- Chương 177: Nam Thần Thì Tính Là Gì Chứ? Bạn Thân Đương
- Chương 178: Mục Đại Thiếu Xuất Hiện
- Chương 179: Anh Mục... Ngày Hôm Nay Anh Ấy Đến Vì Mình
- Chương 180: Quên Mất Đang Biểu Diễn Thời Trang Trên Sân
- Chương 181: Không So Sánh, Sẽ Không Thương Tổn
- Chương 182: Cút Xuống Đi!
- Chương 183: Bà Xã Nhà Hắn Sao Lại Đẹp Trai Như Vậy Cơ Chứ!
- Chương 184: Tại Sao Mục Đại Thiếu Lại Ở Chỗ Này Chứ?!
- Chương 185: Quần Áo Mà Mục Đại Thiếu Mặc Trên Người Là…
- Chương 186: Xác Định Không Phải Đến Thể Hiện Ân Ái Rồi Ném
- Chương 187: Hắn Vì Thần Tinh Mà Đến Đúng Không Hả?
- Chương 188: Bảo Những Người Khác Cộng Điểm Đi
- Chương 189: Tôi Bỏ Phiếu Vì Nam Thần Nhà Tôi Đấy!
- Chương 190: Một Lần Mà Đã Quyến Rũ Đến Mấy Triệu Người
- Chương 191: Ngô Linh San Chết Đi!
- Chương 192: Danh Tiếng Thật Sự Nhơ Nhuốc Đến Thảm Hại
- Chương 193: Mục Đại Thiếu Nhìn Hắn Ta Đặc Biệt Không Hợp
- Chương 194: Nắm Chặt Rồi Thì Không Thể Buông Tay
- Chương 195: Chó Cắn Chó, Thì Miệng Đầy Lông Mà Thôi
- Chương 196: Mời Hai Vị Làm Người Đại Diện Nhãn Hàng Chuyên
- Chương 197: Chị Em Giả Vờ
- Chương 198: Lúc Ra Cửa Không Nhìn Rõ
- Chương 199: Giả Bộ Làm Đàn Ông Mà Thôi, Cởi Sạch Quần Áo
- Chương 200: Chị Ơi, Đường Đường Rất Nhớ Chị…Hả?
- Chương 201: Giải Thích Một Chút Đi, Con Rể Từ Bé Là Gì Hả?
- Chương 202: Dù Sao Thì Hắn Cũng Là Chủ Một Gia Đình Mà!
- Chương 203: U Mê Trần Hi Lạc
- Chương 204: Chị Dám Bôi Nhọ Nam Thần Của Tôi Sao!
- Chương 205: Con Mắt Của Em Có Phải Là... Có Chút Mù Không
- Chương 206: Tay Của Cô Đang Sờ Ở Đâu Thế Hả?
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- bình luận