Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!! - Chương 45: H nhẹ
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39: Chiến đấu
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42: Trở về
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45: H nhẹ
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Ghép cặp
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54: Trận đấu đầu tiên
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59: Nữ chủ ba
- Chương 60: Hôn
- Chương 61: Quan hệ khác đi
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67: Chấm dứt
- Chương 68: H+
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Hiện tượng kỳ lạ, Mạc Chi Tuyệt dùng lôi dị năng
- Chương 76: Biến mất
- Chương 77: Tỉnh dậy ở nơi kỳ lạ
- Chương 78: Thú triều
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82: Gặp lại
- Chương 83: Say
- Chương 84: Thích
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95: Cọ cọ
- Chương 96: Đến rồi
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108: End
- Chương 109: Phiên ngoại: Sau khi Mạc Thiên rời đi
- Chương 110: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt
- Chương 111: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (2)
- Chương 112: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng
- Chương 113: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng(2)
- Chương 114: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
- Chương 115: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!!
Chương 45: H nhẹ
Cân nhắc trước khi đọc.
______________________________
Đến khuya, Mạc Thiên dứt khoát không cho Mạc Chi Tuyệt ngủ cùng với mình để tránh tình trạng xấu hổ như sáng hôm nay nữa. Thế nhưng Mạc Chi Tuyệt cứ như cái keo dán hình người vậy, cứ nhất nhất phải ôm cậu mới ngủ được.
- Ngủ hai người không đủ chỗ đâu!
- Hôm qua vẫn được mà ca.
Mặc kệ Mạc Thiên có đẩy ra như thế nào Mạc Chi Tuyệt cũng cứ bám chặt lấy. Tay hắn ôm lấy eo cậu, mặt dí vào lưng mà không chịu rời. Lăn lộn một hồi lâu, đột nhiên hắn trở người, đè lên cậu, tay ghìm lại tay Mạc Thiên vào một chỗ. Trong hơi thở có phần rối loạn, ánh mắt Mạc Chi Tuyệt có gì đó không đúng lắm.
Mạc Thiên kinh ngạc vì sức lực của Mạc Chi Tuyệt, thật sự rất mạnh, còn mạnh hơn người đã chịu huấn luyện ma quỷ của hệ thống. Không thể phân tích rõ ánh mắt của hắn, Mạc Thiên giãy dụa, cậu không muốn nằm dưới cơ thể của nam nhân.
Chân hơi đá loạn xạ, Mạc Chi Tuyệt không kịp ghì lại cái chân của cậu.
- Đừng động.
Trong giọng nói kìm nén có phần nặng nhọc, Mạc Thiên tò mò không hiểu, đột nhiên đầu gối chạm vào một thứ gì đó, nhô lên, cưng cứng.
Giây phút đó cả hai người liền cứng đờ, hô hấp Mạc Chi Tuyệt nặng thêm một chút, chân cậu để ở chỗ đó không biết nên rời hay làm gì.
Dù sao Mạc Thiên cũng đã sống chừng đó năm, cũng từng gắn bó với cánh tay phải, tất nhiên sẽ không ngây thơ nghĩ đó là một vật được Mạc Chi Tuyệt cất vào trong. Có điều bây giờ nên làm gì đây, chả lẽ cậu tạm lánh để hắn tự xử?
Vừa nhúc nhích một cái, hô hấp của Mạc Chi Tuyệt lại nặng thêm vài tầng, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cậu khiến cậu chột dạ.
- Cái đó...
- Ca, giúp ta với.
Chưa kịp nói dứt lời thì đã bị hắn cắt ngang, Mạc Thiên chấn động với nội dung vừa nghe được, nhìn lên thì thấy ánh mắt của Mạc Chi Tuyệt đầy vẻ khó nhịn, hơn nữa còn có vẻ thống khổ.
- Ca, ta không hiểu, giúp ta.
Nói rồi hắn chôn đầu vào cần cổ cậu thở dốc. Mạc Thiên giật mình khi nghe hắn nói vậy, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đáng lẽ trước khi nam chính bỏ đi Tinh anh học viện thì đã quen được hai cô gái rồi, mấy chuyện này cũng vô sự tự thông. Thế nhưng đến tận bây giờ mới có chút tiến triển với nữ chủ, hơn nữa mấy sự việc này đã bị cậu xen vào làm rối ren hết rồi, lẽ nào kỹ năng của nam chính cũng biến mất?!
Ý thức được sự thật kinh người đó cậu lập tức cảm thấy tội lỗi, nhìn tấm lưng đang đổ ập xuống mình, rồi lại nhìn xuống vị trí khó nói kia, Mạc Thiên suy tư một lúc rồi đỏ mặt gật đầu.
Nhìn thấy cậu gật đầu, Mạc Chi Tuyệt mở cờ trong bụng, kìm nén nụ cười như vừa làm chuyện xấu, hắn cố bày ra bản thân rất thống khổ. Bắt lấy bàn tay đang để giữa lưng chừng chạm đến vật cứng rắn, Mạc Chi Tuyệt nhẹ nhàng nói khẽ vào bên tai cậu.
- Ca, cứu ta.
Lúc chạm đến vật đó của người khác, Mạc Thiên như cầm trúng củ khoai lang nóng, lập tức rút về, thế nhưng tay đã bị Mạc Chi Tuyệt đè lại. Hắn tháo mở nhục bổng đã sớm dựng đứng của mình lên, đặt tay Mạc Thiên lên trên đó.
Vật trong tay nóng bỏng, đã thế còn hơi giật giật, Mạc Thiên nuốt một ngụm nước bọt, đầu tiên thử xoa ở phần đỉnh trước. Cảm thấy người bên trên hơi run nhẹ, Mạc Thiên lại tiếp tục xoa xuống dưới. Lần đầu tiên làm chuyện này cho người khác, đã thế còn của đệ đệ mình, cậu cảm thấy thẹn không biết giấu mặt vào đâu.
Tay nhanh chóng cử động, cậu muốn chấm dứt tình trạng này nên cố gắng dùng hết mọi kỹ năng mà mình có ra. Có điều càng nhanh thì hạ bộ của Mạc Chi Tuyệt lại càng biến lớn, không có dấu hiệu của việc sẽ bắn ra. Tay cậu đã muốn mỏi, thế mà cái người đang được giúp đỡ lại chẳng có dấu hiệu hợp tác.
Mạc Chi Tuyệt thoải mái hưởng thụ kích thích mà Mạc Thiên đem lại, miệng ghé lên thở dốc bên tai cậu. Mạc Thiên sợ nhột, thế nhưng sức chú ý đã tập trung ở bên dưới rồi, không hay biết Mạc Chi Tuyệt đang mân mê tai cậu.
- Ca, không bằng cả hai cũng vui vẻ đi.
Nhìn khuôn mặt vì giúp mình mà đã đỏ bừng, Mạc Chi Tuyệt muốn nhìn thêm nhiều nữa, bàn tay tà ác mon men đến Mạc Thiên. Đột nhiên quần bị kéo ra, hạ thể đột nhiên cảm thấy thoáng mát, nhìn xuống thì Mạc Chi Tuyệt đã cầm lấy từ bao giờ.
- Dừng, đệ làm gì vậy!!
Mạc Chi Tuyệt nửa dụ dỗ nửa mời gọi thì thầm vào tai cậu với giọng nói như ma quỷ.
- Ca, đừng sợ, ta cũng giúp huynh.
- Không.... Không thể.
Giọng nói Mạc Thiên đã có phần run rẩy, cậu lấy tay kia giữ lấy tay hắn hòng không cho động. Thế nhưng sức mạnh chênh lệnh, cậu không tài nào cản được.
- Giao cho ta.
Giọng nói cứ như có thêm độc dược vấn vương bên tai, con mồi nào đã rơi vào thì khó có thể thoát được.
Mạc Chi Tuyệt xoa nắn vài cái rất có kỹ xảo, thứ đó cũng lập tức ở trạng thái bán lên, hắn thành thạo để hai vật thể đó gần nhau, đè lên tay cậu luật động.
Một cơn dục hoả ập đến làm cho lý trí của cậu ngay lập tức bay sạch, bàn tay như không hề có chủ ý cứ nhanh chóng tìm đến khoái cảm. Mạc Thiên sung sướng thở hổn hển vài cái. Tựa hồ để hai nhục bổng gần nhau thì khoái cảm cũng tăng lên gấp đôi. Mạc Thiên ưỡn cong lưng, có vẻ hưởng thụ.
Nhìn biểu tình câu dẫn của cậu, Mạc Chi Tuyệt hận không thể đè cậu ra hung hăng mà làm. Tay cố gắng nhanh hơn, hai người thở dốc càng nặng nề, một lúc sau lúc Mạc Thiên nức nở "A" một tiếng rất nhỏ, cả hai người đều không nhịn được nữa mà bắn ra.
Mạc Thiên thở dốc, ánh mắt mơ mơ màng màng nhìn Mạc Chi Tuyệt mấp máy điều gì rồi sau đó nhắm nghiền lại, hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ say.
Mạc Chi Tuyệt cười hôn nhẹ trán cậu, không nhịn được ở khoé môi hôn trộm một cái, cạy mở hàm răng rồi đưa lưỡi vào khuấy đảo, hôn chán chê mới bế Mạc Thiên đi thay quần áo mới. Khi đã xong xuôi, hắn ôm cậu vào lòng, chìm sâu trong giấc ngủ.
Ngày mai sẽ thế nào đây.
______________________________
Đến khuya, Mạc Thiên dứt khoát không cho Mạc Chi Tuyệt ngủ cùng với mình để tránh tình trạng xấu hổ như sáng hôm nay nữa. Thế nhưng Mạc Chi Tuyệt cứ như cái keo dán hình người vậy, cứ nhất nhất phải ôm cậu mới ngủ được.
- Ngủ hai người không đủ chỗ đâu!
- Hôm qua vẫn được mà ca.
Mặc kệ Mạc Thiên có đẩy ra như thế nào Mạc Chi Tuyệt cũng cứ bám chặt lấy. Tay hắn ôm lấy eo cậu, mặt dí vào lưng mà không chịu rời. Lăn lộn một hồi lâu, đột nhiên hắn trở người, đè lên cậu, tay ghìm lại tay Mạc Thiên vào một chỗ. Trong hơi thở có phần rối loạn, ánh mắt Mạc Chi Tuyệt có gì đó không đúng lắm.
Mạc Thiên kinh ngạc vì sức lực của Mạc Chi Tuyệt, thật sự rất mạnh, còn mạnh hơn người đã chịu huấn luyện ma quỷ của hệ thống. Không thể phân tích rõ ánh mắt của hắn, Mạc Thiên giãy dụa, cậu không muốn nằm dưới cơ thể của nam nhân.
Chân hơi đá loạn xạ, Mạc Chi Tuyệt không kịp ghì lại cái chân của cậu.
- Đừng động.
Trong giọng nói kìm nén có phần nặng nhọc, Mạc Thiên tò mò không hiểu, đột nhiên đầu gối chạm vào một thứ gì đó, nhô lên, cưng cứng.
Giây phút đó cả hai người liền cứng đờ, hô hấp Mạc Chi Tuyệt nặng thêm một chút, chân cậu để ở chỗ đó không biết nên rời hay làm gì.
Dù sao Mạc Thiên cũng đã sống chừng đó năm, cũng từng gắn bó với cánh tay phải, tất nhiên sẽ không ngây thơ nghĩ đó là một vật được Mạc Chi Tuyệt cất vào trong. Có điều bây giờ nên làm gì đây, chả lẽ cậu tạm lánh để hắn tự xử?
Vừa nhúc nhích một cái, hô hấp của Mạc Chi Tuyệt lại nặng thêm vài tầng, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cậu khiến cậu chột dạ.
- Cái đó...
- Ca, giúp ta với.
Chưa kịp nói dứt lời thì đã bị hắn cắt ngang, Mạc Thiên chấn động với nội dung vừa nghe được, nhìn lên thì thấy ánh mắt của Mạc Chi Tuyệt đầy vẻ khó nhịn, hơn nữa còn có vẻ thống khổ.
- Ca, ta không hiểu, giúp ta.
Nói rồi hắn chôn đầu vào cần cổ cậu thở dốc. Mạc Thiên giật mình khi nghe hắn nói vậy, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đáng lẽ trước khi nam chính bỏ đi Tinh anh học viện thì đã quen được hai cô gái rồi, mấy chuyện này cũng vô sự tự thông. Thế nhưng đến tận bây giờ mới có chút tiến triển với nữ chủ, hơn nữa mấy sự việc này đã bị cậu xen vào làm rối ren hết rồi, lẽ nào kỹ năng của nam chính cũng biến mất?!
Ý thức được sự thật kinh người đó cậu lập tức cảm thấy tội lỗi, nhìn tấm lưng đang đổ ập xuống mình, rồi lại nhìn xuống vị trí khó nói kia, Mạc Thiên suy tư một lúc rồi đỏ mặt gật đầu.
Nhìn thấy cậu gật đầu, Mạc Chi Tuyệt mở cờ trong bụng, kìm nén nụ cười như vừa làm chuyện xấu, hắn cố bày ra bản thân rất thống khổ. Bắt lấy bàn tay đang để giữa lưng chừng chạm đến vật cứng rắn, Mạc Chi Tuyệt nhẹ nhàng nói khẽ vào bên tai cậu.
- Ca, cứu ta.
Lúc chạm đến vật đó của người khác, Mạc Thiên như cầm trúng củ khoai lang nóng, lập tức rút về, thế nhưng tay đã bị Mạc Chi Tuyệt đè lại. Hắn tháo mở nhục bổng đã sớm dựng đứng của mình lên, đặt tay Mạc Thiên lên trên đó.
Vật trong tay nóng bỏng, đã thế còn hơi giật giật, Mạc Thiên nuốt một ngụm nước bọt, đầu tiên thử xoa ở phần đỉnh trước. Cảm thấy người bên trên hơi run nhẹ, Mạc Thiên lại tiếp tục xoa xuống dưới. Lần đầu tiên làm chuyện này cho người khác, đã thế còn của đệ đệ mình, cậu cảm thấy thẹn không biết giấu mặt vào đâu.
Tay nhanh chóng cử động, cậu muốn chấm dứt tình trạng này nên cố gắng dùng hết mọi kỹ năng mà mình có ra. Có điều càng nhanh thì hạ bộ của Mạc Chi Tuyệt lại càng biến lớn, không có dấu hiệu của việc sẽ bắn ra. Tay cậu đã muốn mỏi, thế mà cái người đang được giúp đỡ lại chẳng có dấu hiệu hợp tác.
Mạc Chi Tuyệt thoải mái hưởng thụ kích thích mà Mạc Thiên đem lại, miệng ghé lên thở dốc bên tai cậu. Mạc Thiên sợ nhột, thế nhưng sức chú ý đã tập trung ở bên dưới rồi, không hay biết Mạc Chi Tuyệt đang mân mê tai cậu.
- Ca, không bằng cả hai cũng vui vẻ đi.
Nhìn khuôn mặt vì giúp mình mà đã đỏ bừng, Mạc Chi Tuyệt muốn nhìn thêm nhiều nữa, bàn tay tà ác mon men đến Mạc Thiên. Đột nhiên quần bị kéo ra, hạ thể đột nhiên cảm thấy thoáng mát, nhìn xuống thì Mạc Chi Tuyệt đã cầm lấy từ bao giờ.
- Dừng, đệ làm gì vậy!!
Mạc Chi Tuyệt nửa dụ dỗ nửa mời gọi thì thầm vào tai cậu với giọng nói như ma quỷ.
- Ca, đừng sợ, ta cũng giúp huynh.
- Không.... Không thể.
Giọng nói Mạc Thiên đã có phần run rẩy, cậu lấy tay kia giữ lấy tay hắn hòng không cho động. Thế nhưng sức mạnh chênh lệnh, cậu không tài nào cản được.
- Giao cho ta.
Giọng nói cứ như có thêm độc dược vấn vương bên tai, con mồi nào đã rơi vào thì khó có thể thoát được.
Mạc Chi Tuyệt xoa nắn vài cái rất có kỹ xảo, thứ đó cũng lập tức ở trạng thái bán lên, hắn thành thạo để hai vật thể đó gần nhau, đè lên tay cậu luật động.
Một cơn dục hoả ập đến làm cho lý trí của cậu ngay lập tức bay sạch, bàn tay như không hề có chủ ý cứ nhanh chóng tìm đến khoái cảm. Mạc Thiên sung sướng thở hổn hển vài cái. Tựa hồ để hai nhục bổng gần nhau thì khoái cảm cũng tăng lên gấp đôi. Mạc Thiên ưỡn cong lưng, có vẻ hưởng thụ.
Nhìn biểu tình câu dẫn của cậu, Mạc Chi Tuyệt hận không thể đè cậu ra hung hăng mà làm. Tay cố gắng nhanh hơn, hai người thở dốc càng nặng nề, một lúc sau lúc Mạc Thiên nức nở "A" một tiếng rất nhỏ, cả hai người đều không nhịn được nữa mà bắn ra.
Mạc Thiên thở dốc, ánh mắt mơ mơ màng màng nhìn Mạc Chi Tuyệt mấp máy điều gì rồi sau đó nhắm nghiền lại, hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ say.
Mạc Chi Tuyệt cười hôn nhẹ trán cậu, không nhịn được ở khoé môi hôn trộm một cái, cạy mở hàm răng rồi đưa lưỡi vào khuấy đảo, hôn chán chê mới bế Mạc Thiên đi thay quần áo mới. Khi đã xong xuôi, hắn ôm cậu vào lòng, chìm sâu trong giấc ngủ.
Ngày mai sẽ thế nào đây.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39: Chiến đấu
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42: Trở về
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45: H nhẹ
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Ghép cặp
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54: Trận đấu đầu tiên
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59: Nữ chủ ba
- Chương 60: Hôn
- Chương 61: Quan hệ khác đi
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67: Chấm dứt
- Chương 68: H+
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Hiện tượng kỳ lạ, Mạc Chi Tuyệt dùng lôi dị năng
- Chương 76: Biến mất
- Chương 77: Tỉnh dậy ở nơi kỳ lạ
- Chương 78: Thú triều
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82: Gặp lại
- Chương 83: Say
- Chương 84: Thích
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95: Cọ cọ
- Chương 96: Đến rồi
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108: End
- Chương 109: Phiên ngoại: Sau khi Mạc Thiên rời đi
- Chương 110: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt
- Chương 111: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (2)
- Chương 112: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng
- Chương 113: Phiên ngoại: Niêm Quan và Cao Lãng(2)
- Chương 114: Phiên ngoại: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
- Chương 115: Phiên ngoại H: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt (3)
- bình luận