"Chị ấy chị ấy..." Tạ Dư Trì ngây người, cái này, cái này làm sao có thể trực tiếp đi xuống như vậy chứ?
Thuật Dung điều khiển trực thăng nhanh chóng đáp xuống tòa nhà cao tầng.
"Rời... Khỏi đây!" Nữ tang thi gầm gừ, "Cút ——"
Sùng Linh không nói một lời, vung trường đao của mình một cách thô bạo, quang mang đỏ rực chém về phía nữ tang thi với tốc độ sét đánh không kịp che tai. Nữ tang thi phản ứng cực nhanh, nhảy về phía trước tránh đi trường đao, ngay sau đó thân hình cứng lại, giây tiếp theo tại chỗ chỉ còn dư ảnh, cực nhanh lao về phía Sùng Linh, móng vuốt sắc bén chém ngang qua sống đao, tia lửa bắn tung tóe.
Cả hai chiến đấu rất nhanh, Thanh Hòa nâng Barrett nhắm chuẩn nhưng chậm chạp không bóp cò. Quá nhanh, dễ dàng ngộ thương.
Rõ ràng Sùng Linh đã bước vào trạng thái phấn khích, ngoại trừ đôi mắt của cô đã trở nên đỏ tươi, quanh thân rất nhanh nổi lên một tầng sương mù màu đỏ, nữ tang thi hơi kinh ngạc khi nhìn thấy nó, chỉ trong phút chốc bị phân tâm, Sùng Linh đã chặt đứt cánh tay trái của cô ta.
"Ha, ha... Rất mạnh, nhưng mà..." Nữ tang thi che miệng vết thương khẽ cười, thi triều của cô ta đã lên đến đỉnh tòa nhà, cô ta ngẫu nhiên kéo một con tang thi, chặt đứt cánh tay của nó, ghép vào cho mình, "Vô dụng, ngươi không giết được ta..."
"Grào ——" Ngay sau đó, nữ tang thi ngửa đầu lên trời phát ra một tiếng thi rống thật dài, tang thi chung quanh như được khích lệ, rống lên như bị chích thuốc kích thích, lần lượt lao về phía các nàng.
Sùng Linh vung trường đao liên tục, bốn năm ánh kiếm mạnh mẽ phá vỡ một khoảng trống giữa lũ tang thi đang lao tới!
Tạ Dư Trì chỉ hận mình không đủ điểm kỹ năng, không học được phù chú 4 Sao! Nàng điều khiển phù chú 2 Sao tạo thành một bức tường phù chú mỏng chặn lối lên lầu, một khi có tang thi kích hoạt phù chú, sẽ lập tức bổ sung thêm một tấm phù chú khác.
"Hừ..." Hiển nhiên nữ tang thi cũng chú ý tới vấn đề này, cô ta phát ra tiếng gào rống vô nghĩa, Tạ Dư Trì phát hiện không có tang thi kích phát phù chú ở cứa... Nhưng mà.
Thuật Dung dùng dao găm chặt đầu tang thi bị ném từ tầng bên cạnh xuống tầng này, sắc mặt âm trầm. Chỉ thấy các tang thi giúp đỡ lẫn nhau ném đồng bọn của mình từng con một, những tang thi không may bị ngã cầu thang, chỉ cần đầu óc tỉnh táo, vẫn sẽ loạng choạng đứng dậy tiếp tục leo lên lầu!
Mà tang thi 2, 3 Sao được tăng thêm tốc độ hoặc tăng thêm sức bật, căn bản không cần hỗ trợ, trực tiếp từ một tầng nhảy tới đây.
Với tốc độ này, tầng cao nhất của tòa nhà cao tầng này sẽ tràn ngập tang thi trong vòng nửa giờ nữa!
"Cút ——" Nữ tang thi gầm nhẹ, móng vuốt sắc bén hung hăng tát vào trường đao của Sùng Linh, cô ta căn bản không sợ đau, sức lực quá lớn khiến Sùng Linh phải cố hết sức, gạch lát tầng trên cùng cũng không chịu nổi áp lực mà vỡ vụn ra...
Thanh Hòa ném Barrett xuống, cầm trường đao vừa mua dọn dẹp đám tang thi xung quanh, cô thấy dường như Sùng Linh đang ở trong trạng thái bị áp chế, tim giật thót.
"Bùm" Đạn cháy bùng nổ dữ dội bên cạnh nữ tang thi, ngọn lửa bất ngờ bùng lên khiến cô ta giật mình, Sùng Linh chớp lấy cơ hội này, dốc toàn lực hất văng nữ tang thi ra xa!
"Bùm"
Tiếng nổ mạnh của lựu đạn đã quét sạch thi triều, nhưng đồng thời Tạ Dư Trì cảm thấy dường như tầng của tòa nhà cao tầng... Không thể chịu nổi việc họ tung hoành như thế này?
"A, không có biện pháp... Vậy cho các ngươi nhìn xem... Đồng bọn của ta." Nữ tang thi đứng dậy từ đống đổ nát mà cô ta bay vào, cô ta nhận ra mặc dù lần này chỉ có bốn người, nhưng lại khác với những năng lực giả chỉ ăn mà không làm kia. Tò mò thành phố J có gì? Vậy cho các ngươi nhìn một chút cũng không sao...
"Phía dưới này, có khe dị thứ nguyên a!" Con mắt màu xanh lục của nữ tang thi khẽ động, lộ ra một nụ cười cực kỳ quỷ dị, độ cung nơi khóe miệng cô ta lớn đến quá phận, làm cho lòng người phát lạnh. "Xuất hiện đi! Để cho bọn chúng thấy sức mạnh của ngươi! Leviathan."
『 Ting! Hoàn thành nhiệm vụ: Khám phá Thành phố J! 』
『 Phần thưởng nhiệm vụ: 50 tích phân, 3 điểm kỹ năng 』
Chấn động đột ngột làm Tạ Dư Trì lảo đảo, nàng kinh ngạc phát hiện hình như mặt đất đang rung chuyển, cái này, cái này giống động đất sao?
Leviathan? Đây không phải là thủy quái trong thần thoại phương Tây sao?
Tạ Dư Trì khống chế Phù Tăng Tốc trung cấp dán lên cho cả bốn người, xoay người muốn chạy đến tòa nhà cao tầng khác! Thuật Dung bế Tạ Dư Trì lên, mượn lực của những viên gạch quanh người, giảm bớt mức độ bị thương khi rơi xuống.
Tất cả các tòa nhà trong khu vực này đều sụp đổ, như là mô hình bị phá hủy ngay lập tức!
Nền xi măng nứt ra, đất bị đào ra, cùng lúc đó, một thân hình khổng lồ từ dưới đất trồi lên ——
Nó trông hơi giống một con cá sấu khổng lồ, nhưng nó có vảy sáng bóng lộng lẫy, hàm răng như kiếm sắc bén, ngay khi nó xuất hiện, nó đã không thể chờ đợi nổi mà gầm lên, phát ra uy thế khiến Tạ Dư Trì bị áp chế đến khó chịu.
Đây, đây cũng là 4 Sao! Hai tên 4 Sao!
"Ngoan lắm... Leviathan, ta nghĩ chúng ta nên đổi chỗ ở." Nữ tang thi nhảy lên đầu cá sấu khổng lồ, vuốt ve vảy của nó, nhỏ giọng nói: "Ồ, ngươi lại lớn lên rồi, giỏi quá... Năng lượng của khe dị thứ nguyên ở đây bị ngươi hấp thụ gần hết rồi, vậy chúng ta rời đi thôi."
Nữ tang thi nói, cá sấu khổng lồ vung cái đuôi cực lớn của nó, quét sạch đống đổ nát ngay lập tức.
Cá sấu khổng lồ rất lớn nhưng tốc độ của nó không chậm chút nào, chẳng qua mỗi bước đi đều khiến mặt đất khẽ run lên, theo sự chấn động càng ngày càng xa, cho đến khi không thể cảm nhận được, Thuật Dung mới thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Dư Trì được cô bảo vệ dưới thân, nàng không bị thương gì, ước chừng sẽ có chút trầy da.
"Chị không sao chứ? Có đau không? Thuốc đâu?" Tạ Dư Trì nhìn trán Thuật Dung đầy máu, khẩn trương run lên, nàng muốn rửa vết thương, lại sợ Thuật Dung đau.
"Không sao." Thuật Dung lấy ra một mảnh vải tùy ý lau trán, sau đó lấy bình thuốc ra uống, mặc dù Tạ Dư Trì không sao nhưng cô vẫn cho Tạ Dư Trì uống thuốc. Không có thời gian thu dọn, Thuật Dung nhìn thoáng qua đống đổ nát, "Thanh Hòa? Sùng Linh?"
—— Không ai đáp lại.
"L-làm sao có thể..." Tạ Dư Trì cho rằng các nàng đã là một đội rất mạnh ở mạt thế, cho đến hôm nay...
Một nữ tang thi 4 Sao có ý thức, một dị thú 4 Sao khổng lồ!
"Khụ, khụ..." Sùng Linh thống khổ mở mắt ra, làn sương đỏ khắp người cô tan biến, cả người vô cùng suy yếu nhưng không bị thương gì...
Cô thấy Thanh Hòa nằm trên người mình, trái tim cô đột nhiên co thắt lại. Đẩy những khối xi măng đang đè trên người Thanh Hòa ra xa, Sùng Linh hoảng loạng xem xét hơi thở của Thanh Hòa... Còn thở, còn thở.
"Khụ, Thuật Dung!" Cô gian nan chống trường đao đứng lên, một tay gắt gao ôm lấy Thanh Hòa đã hôn mê, xung quanh không có tang thi, như thể thi triều vừa rồi chỉ là một giấc mộng.
"Uống đi." Thuật Dung tìm thấy Sùng Linh, lập tức chạy tới đút thuốc cho cô. Cô tiếp nhận Thanh Hòa, lại phát hiện Thanh Hòa đang bị sốt?
"Cậu ấy phát sốt sao?" Sắc mặt Thuật Dung biến đổi, kiểm tra thân thể Thanh Hòa, phát hiện quần áo bên hông đã bị cào rách, còn có vết móng vuốt rất rõ ràng!
"Cảm nhiễm? Không, em ấy, em ấy là 3 Sao..." Sùng Linh chưa bao giờ hoảng loạn như vậy trước đây. Cô không biết làm thế nào mà Thanh Hòa có thể đến bên cạnh và bảo vệ cô. Cô đánh không lại nữ tang thi, AOE bị bắt tiêu trừ trong nháy mắt, cô hầu như không có bất kỳ ý thức nào...
Tạ Dư Trì lập tức kêu hệ thống, lần đầu tiên ta bị cảm nhiễm là dùng thuốc gì? Mau cho ta một lọ!
『 80 tích phân. 』
Đúng vậy, nhanh lên!
『 Ting! Đổi thành công! Có được thuốc phòng ngừa! 』
『 Thuốc phòng ngừa: Uống trong vòng một giờ sau khi bị cảm nhiễm có thể phòng bệnh! 』
Tạ Dư Trì lấy lọ thuốc ra gần như ngay sau khi đổi thành công, nàng đưa nó cho Sùng Linh, "Mau! Đưa cái này cho Thanh Hòa uống! Cái này có thể ngăn ngừa cảm nhiễm!"
Sùng Linh nhận lấy lọ thuốc, không nói nhiều, thử đút cho Thanh Hòa, nhưng Thanh Hòa không có phản ứng gì, cô uống hết lọ thuốc không chút do dự, đút cho Thanh Hòa bằng miệng.
Chờ Thanh Hòa uống hết thuốc, Sùng Linh vẫn chưa thả lỏng lại, cô liên tục sờ trán Thanh Hòa cho đến khi nhiệt độ cơ thể của Thanh Hòa trở lại bình thường, cô mới thở phào nhẹ nhõm: "Cảm ơn."
"Không có gì, chúng ta là đồng đội." Tạ Dư Trì cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy Thanh Hòa đã thoát khỏi nguy cơ bị cảm nhiễm, trận chiến này bọn họ quá căng thẳng, hiện tại thả lỏng lại, Tạ Dư Trì liền cảm thấy mệt mỏi, đầu ong ong.
Có lẽ, khống chế phù chú quá nhiều, thần kinh vẫn luôn căng chặt gì đó...
"Tìm chỗ nghỉ ngơi đi, hai tên 4 Sao kia sẽ không đến nữa." Thuât Dung nói, "Lần này là sai lầm của tôi, xin lỗi."
Không có bất kỳ thông tin cụ thể nào đã lỗ mãng đáp trực thăng xuống một tòa nhà như vậy, nếu cô không hạ cánh thì ít nhất Tạ Dư Trì và Thanh Hòa sẽ không gặp nguy hiểm gì.
"Là tôi bốc đồng." Sùng Linh thở dài, nắm chặt tay thành nắm đấm, các đốt ngón tay trắng bệch, hồi lâu mới buông ra, "Là lỗi của tôi."
"Làm sao có khả năng không mắc một sai lầm nào chứ, hiện tại không xảy ra chuyện gì nên không sao, chỉ cần lần sau đừng như vậy là được." Tạ Dư Trì an ủi, dù sao sắc mặt của Sùng Linh rất khó coi.
"Ừm." Sùng Linh cẩn thận bế Thanh Hòa lên, lên tiếng.
☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆
Các nàng tạm thời nghỉ ngơi trong một căn nhà không bị hư hại gì, căn nhà gần như trống không, trên mặt đất còn có những vết máu sẫm màu, có thể thấy rằng hầu như không có ai sống ở đây sau mạt thế.
Nửa đêm Thanh Hòa tỉnh lại, thay vì nói tỉnh lại, chi bằng nói năng lượng bùng phát từ cơ thể Thanh Hòa khiến Tạ Dư Trì các nàng toàn bộ tiến lại gần hơn.
"Thăng cấp." Thuật Dung mỉm cười, xem ra Thanh Hòa coi như nhờ họa được phúc.
Năng lượng vẫn luôn dao động gần như cả đêm, mãi cho đến sáng sớm, hơi thở 4 Sao đột nhiên quét qua, Thanh Hòa mở to hai mắt tỉnh lại, thăng cấp chính thức hoàn thành.
"Shh... Thật thoải mái, hả? Mấy người nhìn tôi làm gì? Đây là ——" Thanh Hòa mở mắt ra, vẫn còn hơi mơ hồ. Cô gãi gãi cái ót, còn chưa nói hai đâu đã bị Sùng Linh bất ngờ ôm hôn điên cuồng. "Vl, chị đang làm gì vậy, Sùng Linh? Phát tình à? Này, hai người kia đều ở đây... Này..."
Lần này, Thanh Hòa thực sự là nhờ họa được phúc.