Quân Đoàn Dị Năng - Chương 54: Nếu anh muốn
Chương trước- Chương 1-1: Chương mở đầu
- Chương 1-2: Những đứa trẻ đặc biệt
- Chương 2: Giấc mơ dai dẳng
- Chương 3: Mệnh đề nan giải
- Chương 4: Tôi bị chặn ngoài cửa
- Chương 5: Gián đoạn nửa chừng
- Chương 6: Công chúa điện hạ
- Chương 7: Gã đàn ông khả nghi
- Chương 8: Dương phu nhân
- Chương 9: Những kẻ đột nhập
- Chương 10: Kịch chiến tại biệt thự
- Chương 11: Mark
- Chương 12: Anh là người của ai?
- Chương 13: E500
- Chương 14: Gặp bác sĩ Phong
- Chương 15: Lên đồn ngồi uống trà
- Chương 16: Đến nước B
- Chương 17: Mục đích thực
- Chương 18: Tôi có một đề nghị
- Chương 19: Rượt đuổi trên giao lộ
- Chương 20: Phối hợp hành động
- Chương 21: Lần theo mùi máu
- Chương 22: Mưa sao băng
- Chương 23: Cậu muốn tham gia với tôi không?
- Chương 24: Lửa giận của nhà họ Dương
- Chương 25: Không ai hiểu con bằng mẹ
- Chương 26: Dương Tú Hiền
- Chương 27: Đang chìm giữa biển mà vớ được phao cứu hộ
- Chương 28: Đoạn băng bị cắt
- Chương 29: Ngõ cụt và bóng tối sâu vô tận
- Chương 30: Phó thác hy vọng
- Chương 31: Dùng dao mổ trâu giết gà
- Chương 32: Được, tôi tham gia với cậu
- Chương 33: Ngoài ý muốn
- Chương 34: Thuộc tính dị năng hiếm
- Chương 35: Nhóc, buông chân anh ta ra
- Chương 36: Rồi sẽ đến ngày đó
- Chương 37: Tình cha ấm áp như vầng thái dương
- Chương 38: Tiêu chuẩn quá cao
- Chương 39-1: Đàm phán đào người
- Chương 39-2: Phiên ngoại: TAM ĐẠI VƯƠNG TỬ VÀ TIỂU CÔNG CHÚA CỦA HỌC VIỆN V.A.T
- Chương 40-1: Ác mộng của cuộc đời
- Chương 40-2: Phiên ngoại: TẤT NIÊN CUỐI NĂM
- Chương 40-3: Phiên ngoại: VÁN BÀI MÙNG MỘT TẾT
- Chương 41: Công lý có phải chỉ là diễn viên hài?
- Chương 42: Mất trí nhớ
- Chương 43: Anh cả trong truyền thuyết
- Chương 44: Xe bị cướp mất rồi
- Chương 45: Sau này con chính là con trai bố
- Chương 46: Tất cả là nhờ anh bạn nhỏ này
- Chương 47: Tìm đường chết
- Chương 48: Tôi không có đứa con ngu như anh
- Chương 49: Có tiền là cha là mẹ
- Chương 50: Muốn gì thì đến tìm ba tôi
- Chương 51: Làng Hoa Dương
- Chương 52: Một bữa cơm trưa
- Chương 53: Hệ thống trí tuệ
- Chương 54: Nếu anh muốn
- Chương 55: Cơn bão bất ngờ
- Chương 56: Càng lúc càng mất kiểm soát
- Chương 57: Mạo hiểm
- Chương 57-2: Phiên ngoại: Sinh nhật bất ổn của Đào Hạnh.
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Quân Đoàn Dị Năng
Chương 54: Nếu anh muốn
"Nếu anh muốn, chúng ta có thể thực hiện ngay bây giờ." Minh Ngọc cười nói.
"Khoan. Dừng khoảng chừng là hai giây." Đặng Lâm bỗng thốt lên. "Em nói chúng ta cần cấy con chip vào cơ thể. Vậy thì ai sẽ là người thực hiện pha cấy ghép này?"
"Anh đoán xem." Minh Ngọc nheo mắt cười nhìn Đặng Lâm khiến anh bỗng nổi một tầng da gà.
Thấy Đặng Lâm hơi hoang mang, cô nhóc bật cười nói tiếp.
"Anh đừng lo, Aichan của em đã được tích hợp chức năng phẫu thuật, cho nên anh đừng lo, đây chỉ là tiểu phẫu thôi, bảo đảm an toàn mà."
"Vậy trước đó ai làm tiểu phẫu cho em?" Đặng Lâm hơi lùi về sau.
"Anh đừng có làm quá vấn đề vậy chứ. Chỗ này có lắp tay robot mà. Trước đó để robot thực hiện còn không an toàn bằng bây giờ Aichan dùng cơ thể em thực hiện đâu." Minh Ngọc kéo Đặng Lâm vào phòng vô trùng, bên tường quả thực có hai tay máy khá thô to.
Minh Ngọc để Đặng Lâm nằm sấp trên bàn phẫu thuật, bản thân thì mặc quần áo vô trùng, rửa tay khử khuẩn, sau đó mới trở lại bên cạnh Đặng Lâm.
"Bây giờ em sẽ gây tê ngoài màng cứng cho anh, vậy nên trong suốt quá trình phẫu thuật anh vẫn sẽ tỉnh táo nhé."
Đặng Lâm ừ một tiếng, Minh Ngọc đã lấy một ống thông dùng để đưa thuốc vào khoang ngoài màng cứng. Sau khi gây tê xong, Aichan thông qua Minh Ngọc bắt đầu quá trình cấy ghép hệ thống vào cơ thể Đặng Lâm.
Đầu tiên là cấy cố định bộ vi xử lý vào đốt sống cổ C1. Minh Ngọc vừa thực hiện, vừa giải thích cho Đặng Lâm.
"Sở dĩ phải cấy ở chỗ này bởi vì đây là nơi liên kết với não bộ. Chắc anh thắc mắc là sao em không cấy thẳng vô não luôn đi ha? Nhưng mà điều này rất không ổn. Anh cũng thấy rồi đó, trên thế giới có rất nhiều người đang thử nghiệm cấy chip vào não bộ con người, nhưng mà kết quả không được tốt đẹp cho lắm. Trong quá trình vận hành dễ xảy ra xung đột mà em chưa giải quyết được."
Đặng Lâm không nói gì, mà cũng không dám nói gì. Cảm giác kim loại đang cắt xẻ khi bản thân vẫn tỉnh táo không dễ chịu chút nào mặc dù anh không thấy đau. Cho dù anh trải qua sinh tử đi nữa thì cảm giác này cũng quá khủng bố rồi, không biết lúc trước Minh Ngọc vượt qua thế nào nữa.
Đại khái là gần một tiếng đồng hồ sau Minh Ngọc, trên thực tế là Aichan, mới xác định được vị trí có thể cài đặt bộ vi xử lý. Dù có là một AI có khả năng phân tích nhanh chóng, nhưng với sự phức tạp của hệ thần kinh của con người, Aichan cũng không thể cho ngay một đáp án chính xác được, quá mạo hiểm. Tuy hai cánh tay máy vẫn liên tục hỗ trợ phẫu thuật, Minh Ngọc không rớt một giọt mồ hôi và tay không run, nhưng tinh thần thì khá mệt mỏi. Tuy gọi là tiểu phẫu nhưng cuộc phẫu thuật này cũng thuộc hàng phức tạp, Aichan tiêu tốn năng lượng vô cùng nhiều trong một khoảng thời gian ngắn, mà phiên bản 167 của Aichan cũng chưa tích hợp bộ phận chuyển hóa nhiệt cho nên vô hình trung gây áp lực lên cơ thể Minh Ngọc.
"Khoan. Dừng khoảng chừng là hai giây." Đặng Lâm bỗng thốt lên. "Em nói chúng ta cần cấy con chip vào cơ thể. Vậy thì ai sẽ là người thực hiện pha cấy ghép này?"
"Anh đoán xem." Minh Ngọc nheo mắt cười nhìn Đặng Lâm khiến anh bỗng nổi một tầng da gà.
Thấy Đặng Lâm hơi hoang mang, cô nhóc bật cười nói tiếp.
"Anh đừng lo, Aichan của em đã được tích hợp chức năng phẫu thuật, cho nên anh đừng lo, đây chỉ là tiểu phẫu thôi, bảo đảm an toàn mà."
"Vậy trước đó ai làm tiểu phẫu cho em?" Đặng Lâm hơi lùi về sau.
"Anh đừng có làm quá vấn đề vậy chứ. Chỗ này có lắp tay robot mà. Trước đó để robot thực hiện còn không an toàn bằng bây giờ Aichan dùng cơ thể em thực hiện đâu." Minh Ngọc kéo Đặng Lâm vào phòng vô trùng, bên tường quả thực có hai tay máy khá thô to.
Minh Ngọc để Đặng Lâm nằm sấp trên bàn phẫu thuật, bản thân thì mặc quần áo vô trùng, rửa tay khử khuẩn, sau đó mới trở lại bên cạnh Đặng Lâm.
"Bây giờ em sẽ gây tê ngoài màng cứng cho anh, vậy nên trong suốt quá trình phẫu thuật anh vẫn sẽ tỉnh táo nhé."
Đặng Lâm ừ một tiếng, Minh Ngọc đã lấy một ống thông dùng để đưa thuốc vào khoang ngoài màng cứng. Sau khi gây tê xong, Aichan thông qua Minh Ngọc bắt đầu quá trình cấy ghép hệ thống vào cơ thể Đặng Lâm.
Đầu tiên là cấy cố định bộ vi xử lý vào đốt sống cổ C1. Minh Ngọc vừa thực hiện, vừa giải thích cho Đặng Lâm.
"Sở dĩ phải cấy ở chỗ này bởi vì đây là nơi liên kết với não bộ. Chắc anh thắc mắc là sao em không cấy thẳng vô não luôn đi ha? Nhưng mà điều này rất không ổn. Anh cũng thấy rồi đó, trên thế giới có rất nhiều người đang thử nghiệm cấy chip vào não bộ con người, nhưng mà kết quả không được tốt đẹp cho lắm. Trong quá trình vận hành dễ xảy ra xung đột mà em chưa giải quyết được."
Đặng Lâm không nói gì, mà cũng không dám nói gì. Cảm giác kim loại đang cắt xẻ khi bản thân vẫn tỉnh táo không dễ chịu chút nào mặc dù anh không thấy đau. Cho dù anh trải qua sinh tử đi nữa thì cảm giác này cũng quá khủng bố rồi, không biết lúc trước Minh Ngọc vượt qua thế nào nữa.
Đại khái là gần một tiếng đồng hồ sau Minh Ngọc, trên thực tế là Aichan, mới xác định được vị trí có thể cài đặt bộ vi xử lý. Dù có là một AI có khả năng phân tích nhanh chóng, nhưng với sự phức tạp của hệ thần kinh của con người, Aichan cũng không thể cho ngay một đáp án chính xác được, quá mạo hiểm. Tuy hai cánh tay máy vẫn liên tục hỗ trợ phẫu thuật, Minh Ngọc không rớt một giọt mồ hôi và tay không run, nhưng tinh thần thì khá mệt mỏi. Tuy gọi là tiểu phẫu nhưng cuộc phẫu thuật này cũng thuộc hàng phức tạp, Aichan tiêu tốn năng lượng vô cùng nhiều trong một khoảng thời gian ngắn, mà phiên bản 167 của Aichan cũng chưa tích hợp bộ phận chuyển hóa nhiệt cho nên vô hình trung gây áp lực lên cơ thể Minh Ngọc.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1-1: Chương mở đầu
- Chương 1-2: Những đứa trẻ đặc biệt
- Chương 2: Giấc mơ dai dẳng
- Chương 3: Mệnh đề nan giải
- Chương 4: Tôi bị chặn ngoài cửa
- Chương 5: Gián đoạn nửa chừng
- Chương 6: Công chúa điện hạ
- Chương 7: Gã đàn ông khả nghi
- Chương 8: Dương phu nhân
- Chương 9: Những kẻ đột nhập
- Chương 10: Kịch chiến tại biệt thự
- Chương 11: Mark
- Chương 12: Anh là người của ai?
- Chương 13: E500
- Chương 14: Gặp bác sĩ Phong
- Chương 15: Lên đồn ngồi uống trà
- Chương 16: Đến nước B
- Chương 17: Mục đích thực
- Chương 18: Tôi có một đề nghị
- Chương 19: Rượt đuổi trên giao lộ
- Chương 20: Phối hợp hành động
- Chương 21: Lần theo mùi máu
- Chương 22: Mưa sao băng
- Chương 23: Cậu muốn tham gia với tôi không?
- Chương 24: Lửa giận của nhà họ Dương
- Chương 25: Không ai hiểu con bằng mẹ
- Chương 26: Dương Tú Hiền
- Chương 27: Đang chìm giữa biển mà vớ được phao cứu hộ
- Chương 28: Đoạn băng bị cắt
- Chương 29: Ngõ cụt và bóng tối sâu vô tận
- Chương 30: Phó thác hy vọng
- Chương 31: Dùng dao mổ trâu giết gà
- Chương 32: Được, tôi tham gia với cậu
- Chương 33: Ngoài ý muốn
- Chương 34: Thuộc tính dị năng hiếm
- Chương 35: Nhóc, buông chân anh ta ra
- Chương 36: Rồi sẽ đến ngày đó
- Chương 37: Tình cha ấm áp như vầng thái dương
- Chương 38: Tiêu chuẩn quá cao
- Chương 39-1: Đàm phán đào người
- Chương 39-2: Phiên ngoại: TAM ĐẠI VƯƠNG TỬ VÀ TIỂU CÔNG CHÚA CỦA HỌC VIỆN V.A.T
- Chương 40-1: Ác mộng của cuộc đời
- Chương 40-2: Phiên ngoại: TẤT NIÊN CUỐI NĂM
- Chương 40-3: Phiên ngoại: VÁN BÀI MÙNG MỘT TẾT
- Chương 41: Công lý có phải chỉ là diễn viên hài?
- Chương 42: Mất trí nhớ
- Chương 43: Anh cả trong truyền thuyết
- Chương 44: Xe bị cướp mất rồi
- Chương 45: Sau này con chính là con trai bố
- Chương 46: Tất cả là nhờ anh bạn nhỏ này
- Chương 47: Tìm đường chết
- Chương 48: Tôi không có đứa con ngu như anh
- Chương 49: Có tiền là cha là mẹ
- Chương 50: Muốn gì thì đến tìm ba tôi
- Chương 51: Làng Hoa Dương
- Chương 52: Một bữa cơm trưa
- Chương 53: Hệ thống trí tuệ
- Chương 54: Nếu anh muốn
- Chương 55: Cơn bão bất ngờ
- Chương 56: Càng lúc càng mất kiểm soát
- Chương 57: Mạo hiểm
- Chương 57-2: Phiên ngoại: Sinh nhật bất ổn của Đào Hạnh.
- bình luận