Sau Khi Trọng Sinh Thành Bảo Bối Sủng Ái Trong Lòng Bàn Tay Hoàng Thúc - Chương 18

Sau Khi Trọng Sinh Thành Bảo Bối Sủng Ái Trong Lòng Bàn Tay Hoàng Thúc Chương 18
Editor: Hannah

Bọn họ thấy nhiều nữ tử nhào vào trong ngực Vương gia, lại duy nhất trên đời thật sự chưa từng gặp qua một tiểu cô nương sẽ đáng thương vô cùng như vậy mà bổ nhào vào trước mặt Vương gia, khóc đến không thở được lại không phải vì sợ hãi, ngược lại là dường như tìm được chỗ dựa có thể ỷ lại.

Tuy rằng……tiểu cô nương này tuổi còn hơi nhỏ chút…… Chẳng lẽ còn chưa tới tuổi tác sẽ sợ hãi Vương gia?

Thoạt nhìn tiểu cô nương cũng đã mười mấy tuổi.

Nhưng…… Thật sự không sợ hãi sao?

Vương gia nhà bọn họ rất đáng sợ đấy!

“Vị cô nương này,” Một người nam tử trong đó thấy cục tròn tròn phủ đầy da lông kia ôm cánh tay Vương gia nhà mình khóc đến mức không thở được cũng không buông tay, khóc nấc luôn, Vương gia tựa hồ đã cứng đờ, khẽ nhíu mày nhìn cô nương nhỏ lạ đời này, trên mặt liền lộ ra tươi cười, hỏi Yến Ninh con mắt hồng hồng khụt khịt nhìn qua, “Cô nương không sợ Vương gia chúng ta sao?”
Yến Ninh nghe thanh âm ôn hòa này, đầu nhỏ đã sốt đến mơ mơ màng màng dùng sức nghĩ nghĩ.

Nàng luôn là người khϊếp đảm, chỉ là có lẽ là treo trên cánh tay này cũng khiến chính mình an ổn mà chết ở bên người hắn, đó là cánh tay nàng tin cậy nhất trước khi chết, khiến cho nàng cảm thấy an toàn không sợ bất cứ cái gì.

Nàng vừa rớt nước mắt, vừa dùng sức lắc đầu.



“Đáng tin cậy cực kỳ.” Nàng nghiêm túc nói.

“Không phải…… Như thế nào……”

Khương Vệ không nghĩ tới biểu muội nhà mình thế nhưng bổ nhào vào trước mặt Sở Vương như vậy, e sợ Sở Vương tức giận trị tội Yến Ninh, vội vàng tiến lên bồi tội.

Sở Vương sắc mặt lãnh ngạnh, cánh tay treo khóc bao nhỏ mềm mụp nhìn nàng ghé vào trên cánh tay chính mình khóc đến muốn ngất đi rồi.

Khương Vệ thấy một màn này cũng muốn ngất đi rồi.
Kinh đô có lời đồn, Sở Vương luôn luôn là người lạnh nhạt đoan túc, không thích nhất là nữ tử nhào vào trong ngực ở trước mặt chính mình.

Tuy rằng Khương Vệ tin tưởng Yến Ninh tuyệt đối không có ý tứ dụ dỗ Sở Vương, nàng mới bao lớn, còn là tiểu cô nương, hơn nữa còn là người vô cùng nhát gan, tiểu cô nương khi có gió thổi cỏ lay đã sợ đến mức muốn trốn đi, nhưng là Sở Vương không biết!

Nếu bị Sở Vương hiểu lầm, cho dù nói Yến Ninh một câu không dễ nghe, lấy tính cách kia của Yến Ninh chỉ sợ là muốn khóc tới chết.

“Vương gia, biểu muội ta sốt tới mức mơ hồ. Nàng thường ngày luôn luôn là đứa nhỏ đơn thuần thuần lương.” Khương Vệ mồ hôi đầy đầu, căng da đầu xin lỗi với Sở Vương, thấy Yến Ninh ghé vào trên cánh tay Sở Vương, theo bản năng còn lấy khuôn mặt nhỏ tràn đầy nước mắt của chính mình đi cọ vào xiêm y Sở Vương, nước mắt kia chà đạp xiêm y của Sở Vương…… Khương Vệ cũng chỉ là thiếu niên trẻ tuổi, lúc này gấp đến độ không chịu được, liên tục thỉnh tội Sở Vương nói, “Nàng gần nhất bị bệnh, lại sốt cao vài ngày, bởi vậy đại khái là ngộ nhận Vương gia làm, làm……” Sau khi hắn trầm mặc một lúc lâu nói, “Ngộ nhận làm phụ thân ta rồi.”
Hắn nỗ lực dùng ánh mắt thành khẩn nhìn Sở Vương, hy vọng Sở Vương tin tưởng chính mình.



Thiếu niên anh tuấn rõ ràng khẩn trương vô cùng, lại vì tiểu biểu muội có dũng khí giải thích ở trước mặt Sở Vương, hai nam tử phía sau Sở Vương đều lộ ra tươi cười hiểu ngầm.

Huynh muội này đại khái là thanh mai trúc mã.

“Phụ thân?” Sở Vương lạnh lùng hỏi.

Tuy rằng Lý Quốc Công đối với Yến Ninh chỉ rất bình thường, nhưng lúc này Khương Vệ chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu, hy vọng Sở Vương tin tưởng.

Yến Ninh đã sôta đến đầu choáng váng người lung lay, nàng khóc trong chốc lát, cảm thấy Sở Vương tựa hồ muốn nói cái gì, mơ mơ màng màng mà nhìn Sở Vương vài lần, nàng khụt khịt hai tiếng, theo bản năng gật gật đầu.

Sở Vương “Ừm” một tiếng, đem nàng nhấc lên, đặt ở trước mặt Khương Vệ.
Cục lông tròn mềm mại bị nhấc lên, Khương Vệ vội vàng đi tiếp, thấp giọng bồi tội với Sở Vương nói, “Biểu muội gặp nạn, bởi vậy bị sốt mơ hồ. Đại khái là bởi vì quá ủy khuất, nên mới có thể làm Vương gia bối rối như thế.”

Hắn cảm thấy cần thiết giải thích cho Sở Vương một chút, rốt cuộc Yến Ninh vừa mới khóc khiến người khác cảm thấy trong lòng khó chịu cực kỳ. Không biết vì cái gì, Khương Vệ nhìn tiểu cô nương mềm mại này ghé vào trên cánh tay Sở Vương khóc đến đôi mắt và chóp mũi đều đỏ hồng, liền cảm thấy trong lòng khó chịu cực kì. Hắn cũng không nghĩ tới, ngoại thất nữ Khương Hoàn của phụ thân lại có thể bắt Yến Ninh đến mức nàng thương tâm như vậy.

Từ trước tới nay Yến Ninh chưa từng khóc như vậy.

“Không có lần sau.” Sở Vương rốt cuộc là nam tử thành thục, tự nhiên sẽ không so đo với tiểu cô nương, thấy đầy mặt nàng đã đỏ bừng, thật sự bị sốt cao, liền nhàn nhạt mà nói.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận