Sau Khi Trọng Sinh Thành Bảo Bối Sủng Ái Trong Lòng Bàn Tay Hoàng Thúc - Chương 21
Chương trướcNhưng ở trong lòng Khương Vệ lại cười lạnh một tiếng, rũ mắt che đi khinh thường trong mắt, cõng Yến Ninh đi vào trong phòng, kêu đại nha hoàn hầu hạ đỡ Yến Ninh xuống từ trên lưng mình, bảo nàng nằm trên trường kỷ trống ở trong phòng.
“Yến Ninh.” Phu nhân trung niên ngồi ở trên ghế trên mặc kệ đôi nam nữ trước mặt, trực tiếp đứng dậy đi tới phía trước trường kỷ, thấy đại nha hoàn ở bên cạnh đang cẩn thận cởi bỏ áo choàng ra, lộ ra Yến Ninh ở bên trong đã bị bệnh đến mức chỉ còn một hơi, bà ấy suýt nữa không thể che giấu tức giận trong mắt, lại không kịp mắng chửi, vội vàng ngồi bên sườn trường kỷ ôm Yến Ninh vào trong ngực vuốt ve bả vai nàng thấp giọng hỏi, “Sao lại sốt nặng thêm rồi?”
Thời điểm hôm nay bà ấy từ trong phòng Yến Ninh ra ngoài còn nhớ rõ Yến Ninh hình như đã hơi hạ sốt, không nghĩ tới mới không gặp trong nháy mắt, bệnh Yến Ninh đã trở nên nghiêm trọng hơn.
Bà ấy vội kêu nha hoàn đi nấu một chén tổ yến bồi bổ thân thể.
“Đại cữu mẫu.” Yến Ninh cảm thấy yết hầu của mình như bị bọng, đau như bị lửa thiêu, thân thể nàng không biết tại sao lại cực kì lạnh.
Nàng thấy đại cữu mẫu Lý Quốc Công phu nhân tuổi trẻ hơn rất nhiều, cũng không bởi vì cuộc sống của nàng mà sầu bạc đầu như đời trước, khụt khịt một tiếng, run rẩy dùng đôi cánh tay ôm lấy eo Lý Quốc Công phu nhân, vùi bản thân vào trong lòng ngực Lý Quốc Công phu nhân.
Ấm áp, lại ôn nhu, là ôm ấp của đại cữu mẫu trong trí nhớ của nàng.
Đại cữu mẫu của nàng luôn là một người ôn nhu lại từ ái.
Bà ấy dùng trái tim mà yêu nàng, nuôi nấng nàng lớn lên.
Chỉ là đời trước, đại biểu tỷ đã chết, nàng cũng đã chết, đại cữu mẫu sẽ thương tâm bao nhiêu đây.
Yến Ninh không muốn lại làm cho đại cữu mẫu buồn lòng vì con cháu nữa.
“Đại cữu mẫu, con sẽ nghe lời Đại cữu mẫu, không bao giờ khiến ngài thương tâm.” Đời trước do nàng không nghe lời, toàn tâm toàn ý muốn gả cho Thẩm Ngôn Khanh, đối với băn khoăn của Lý Quốc Công phu nhân, như việc Trường Bình trưởng công chúa mắt cao hơn người, hận không thể để con trai độc nhất cưới một người công chúa, còn có việc Thẩm Ngôn Khanh làm trái lời mẫu thân như vậy chỉ sợ khiến ngày sau nàng vào phủ sẽ bị Trường Bình trưởng công chúa giận chó đánh mèo, cả việc phủ Đoan Dương Bá đích thứ không phân biệt, cực kì phức tạp, những lời này khi đó tất cả đều ứng nghiệm, chỉ là khi đó nàng luôn không nghe lời, lần đầu tiên giận dỗi với Đại cữu mẫu.
Là trưởng bối thì sao có thể cứng rắn với hài tử của mình kia chứ?
Yến Ninh quật cường mấy ngày, Lý Quốc Công phu nhân đã không chịu đựng nổi, chỉ có thể chuẩn bị của hồi môn vô cùng phong phú cho nàng, thậm chí có thể đã giống như của hồi môn của đại biểu tỷ gả vào phủ hoàng tử, mười dặm hồng trang gả nàng vào Thẩm gia.
Lúc ấy nàng không rõ, chỉ cảm thấy Lý Quốc Công phu nhân yêu thương chính mình, hy vọng chính mình có vốn riêng phong phú.
Chỉ là sau này Yến Ninh mới hiểu được, Lý Quốc Công phu nhân dùng của hồi môn thể hiện với Trường Bình trưởng công chúa, tuy rằng Yến Ninh là một bé gái mồ côi, hai bàn tay trắng, nhưng phủ Lý Quốc Công coi trọng nàng như coi trọng đích nữ phủ Quốc công.
Thậm chí mười dặm hồng trang của nàng, đều là vì để Trường Bình trưởng công chúa biết, Yến Ninh cho dù là của hồi môn hay là gia thế, đều không hề có sự khác biệt với quý nữ kinh đô.
Những điều đó đều là một mảnh khổ tâm của đại cữu mẫu.
Thật ra nếu Thẩm Ngôn Khanh nguyện ý cùng Yến Ninh trôi qua bình yên hạnh phúc, như vậy cũng đã đủ rồi.
Chỉ là Thẩm Ngôn Khanh vốn cưới Yến Ninh về phủ để làm nhục, Trường Bình trưởng công chúa kiêng kị Lý Quốc Công phủ chưa được mấy ngày, Yến Ninh vì sự vắng vẻ của Thẩm Ngôn Khanh mà nhục nhã.
Ngay cả Thẩm Ngôn Khanh cũng không để Yến Ninh vào mắt, thì người khác càng không.
Yến Ninh cảm thấy cực kỳ hối hận.
Nàng hẳn là nghe lời Đại cữu mẫu từ khi bắt đầu, không nên bị ma quỷ ám mà gả cho Thẩm Ngôn Khanh, khiến cho người nhà vì nàng lo lắng ưu sầu.
“Đại cữu mẫu biết, con ngoan nhất.” Lý Quốc Công phu nhân sinh ba trai một gái, ba người nhi tử không cần phải nói, một người có quyết đoán hơn một người, mấy nhóc thối cứng rắn bướng bỉnh không có thú vị. Sinh một nữ nhi A Dung, tính tình A Dung lại còn hơn cả nhi tử, cách làm người và đối nhân xử thế đều có chủ ý riêng, nên không cần bà đề điểm.
Nữ nhi hiểu chuyện, Lý Quốc Công phu nhân tất nhiên vô cùng khuây khỏa, nhưng lại cảm thấy thiếu vài phần thú vị, chờ tới khi nuôi nấng Yến Ninh, vì…… Thái phu nhân bảo bà ân cần dạy bảo Yến Ninh tránh thành tính tình cương cường, miễn cho nàng theo bước vết xe đổ của mẹ đẻ, hơn nữa Yến Ninh từ nhỏ đã ốm yếu mềm mại, bởi vậy Lý Quốc Công phu nhân thật sự xem nàng như khuê nữ ruột mà yêu thương.
Thậm chí sự yêu thương này còn vượt qua trưởng nữ A Dung.