Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ, Tôi Nhặt Được Idol - Chương 30

Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ, Tôi Nhặt Được Idol Chương 30
Hứa Nhất Nặc bối rối về sự phát triển của cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa nam chính và nữ chính, hoàn toàn đoán không ra cảm xúc của Triệu Diệc Tinh đối với Tô Tiểu Noãn, có phải là một cô gái đầy cảm hứng, em đã thành công thu hút sự chú ý của tôi, hay là tân binh ngứa mắt nhanh biến đi.

Khi nhóm nữ thực tập sinh bước lên sân khấu, Hứa Nhất Nặc đã gửi một tin nhắn cho Tô Tiểu Noãn để hỏi, chắc do hậu trường còn ghi hình nên tin nhắn gửi lâu mà vẫn chưa có trả lời.

Không chỉ có Hứa Nhất Nặc, toàn hội trường ngoài các tiểu vịt vàng thì các cô gái như máy quay, Triệu Diệc Tinh nói gì cũng đẹp trai, tất cả mọi người đều tập trung vào Triệu Diệc Tinh, không biết vị cố vấn mới này sẽ nói gì.

Nhạc kết thúc, đèn bật sáng lên, các thực tập sinh đứng thành hàng. Có cả các tiết mục khác, lúc này tất cả đều khẩn trương nín thở nhìn chăm chú ban cố vấn.

Khi người dẫn chương trình lên tiếng, hướng máy quay về chỗ ban cố vấn, nét mặt của anh ấy không được thoải mái như lần trước, trong mắt anh ấy hiện rõ dòng chữ: Mời các bạn bắt đầu phần trình diễn của mình.

Vẻ mặt Triệu Diệc Tinh nhẹ nhàng và bình tĩnh, anh cười nói với La lão sư bên cạnh trước khi nhấc micro lên, như thể anh không biết gì về bầu không khí căng thẳng và dâng trào trên và dưới sân khấu.

"Không biết các bạn thí sinh có còn ấn tượng gì với thầy cô ở các trường cấp 2, cấp 3 hay không. Tôi nhớ thầy tôi từng nói, tôi có thể thấy rõ các bạn đang làm gì ở dưới đó. Cảm giác của tôi bây giờ là như thế này, một khoảnh khắc, một cử động của ngón tay của bạn chúng tôi có thể nhìn thấy rõ ràng bên dưới. "

"Tư thế cố định cuối cùng, bởi vì tạo dáng với tay thì đặc biệt thu hút, nên các bạn cho rằng như vậy thì máy ảnh sẽ quay đến?"

"Không biết vị trí center này do mọi người bình chọn hay bạn có khả năng ca hát và vũ đạo mạnh nhất. Nhưng theo quan điểm cá nhân của tôi, tôi không thể nhìn thấy bạn có điểm gì để chú ý. "

"La lão sư chỉ nói rằng bạn chỉ có trạng thái tốt nhất khi tập luyện. Có thể là do nhiều người đang lo lắng trước ống kính. Tôi muốn nói rằng là một nghệ sĩ, cơ hội xuất hiện trước công chúng chỉ có một lần duy nhất, không phải để bạn cải thiện và rèn luyện sức khỏe. Nếu bạn không thể trau dồi khả năng diễn với ống kính và một trái tim mạnh mẽ thì khả năng cao bạn không thích hợp với ngành này. "

"Trước khi quay phim, tôi thường đọc thoại với bạn diễn, và trên sân khấu cũng như vậy? Phải tập nở nụ cười và biểu cảm lúc kết thúc màn trình diễn. Điều này yếu tố quan trọng nhất trong màn trình diễn các bạn."

Nhiếp ảnh gia kéo máy ảnh ra phía sau, như thể muốn chụp ảnh sổ tay của Triệu Diệc Tinh. Nói là trong nhóm trước, chỉ có Tô Tiểu Noãn là có thứ hạng cao nhất, nhóm này gần như là tất cả các loại bom tấn, độ nổi tiếng của các công ty lớn tập hợp lại với nhau, và tổ chương trình sắp xếp làm sao để mục đích là nâng khả năng tập luyện của thí sinh.

Sau lời nhận xét của Triệu Diệc Tinh, tất cả chúng sinh đều được đối xử bình đẳng, thậm chí mọi người đều có tỷ lệ phê bình và khen ngợi như nhau.

May mắn thay,Triệu Diệc Tinh luôn duy trì một nụ cười nhẹ trong suốt quá trình nhận xét, và nói nhẹ nhàng và chậm rãi, như thể sử dụng giọng điệu nhẹ nhàng như ánh trăng để nói về những kẻ ngốc, khiến mọi người cảm thấy rất thú vị khi lắng nghe các nhận xét.

Để mời được ngôi sao đỉnh lưu thì rất nhiều tiền, nói nhiều như vậy cũng đáng giá. Đạo diễn ôm ngực đau đớn, bên tai nghe yếu ớt nói: "Qua đi, nhóm tiếp theo."

"Anh trai tầm nhìn quá chính xác, tôi cái gì cũng không thấy."

"Có điều Hứa Mạt Mạt bị đổi như vậy quả thật rất thảm, xếp hạng lần đầu fans đã muốn ồn ào rồi."

"Sao vậy? Chỉ là không có tinh thần đồng đội mà thôi, anh của em vốn đã rất hiền rồi."

"Tôi không nghĩ chị em mình xấu hổ về việc này. Rõ ràng đây là ngành siêu khó."

"Đương nhiên người phàm không thể hiểu được anh trai, đảo mắt một cái fans đều cho rằng ánh sáng sân khấu quá sáng."

..................

Chương trình còn chưa phát sóng, khán giả dưới sân khấu đã điên cuồng như vậy, có thể đoán được chương trình sau khi phát sóng sẽ hot như thế nào.

Hứa Nhất Nặc lắng nghe tiếng hét của các vịt nhỏ và những người khác, mà chống cằm nhìn Triệu Diệc Tinh ngồi ở vị trí ban cố vấn 3.

Cô đã khá quen thuộc với loại cảnh tượng bình tĩnh tao nhã nói ra lời nói điên cuồng, Chiêu Chiêu cũng như vậy, chín mươi chín con trai đều sẽ giống nhau, ý lớn lên đẹp thì muốn làm gì thì làm.

Ngay cả giọng điệu cũng vậy.

Nói chung, việc ghi hình các chương trình tạp kỹ tương tự sẽ bị trì hoãn do nhiều bài trí khác nhau trên sân khấu, và khán giả xem đến hai hoặc ba giờ sáng là chuyện thường, như những giọt nước mắt thường lệ của một số thực tập sinh "thích diễn xuất", Triệu Diệc Tinh nói một điều gì đó thản nhiên: "Bạn phải nhìn thẳng vào máy ảnh khi bạn khóc, nếu không nó sẽ vô nghĩa."

Thực tập sinh đang nức nở: "????"

Tất cả mọi người: "..."

Nó có thể có ý nghĩa gì khác, mọi người tự hiểu với nhau.

Vậy là chặng tiếp theo suôn sẻ đến không ngờ. Các cô gái thủ đoạn còn hùng hồn hơn khi tự giới thiệu bản thân và chia sẻ về buổi tổng duyệt. Các thực tập sinh mỏng manh hay khóc lóc than thở không kêu nữa vì sợ một hành động không đáng có sẽ bị lộ ở phía trước của Triệu Diệc Tinh.

Nhưng dù có suôn sẻ thế nào đi chăng nữa thì cũng đã tối muộn sau khi ghi hình, tàu điện ngầm cũng ngừng hoạt động, Tiểu Lan và vịt nhỏ đi cùng chiều và sẽ bắt taxi về cùng nhau.

Mặc dù Tiểu Lan là một fan cứng của "Ngôi sao Nam Cực" chắc chắn sẽ rất hưng phấn, ngày hôm nay mọi người đã làm cô ấy vui rất nhiều, nhưng Hứa Nhất Nặc vẫn yên tâm đập cửa kính xe: "Lan Lan nhớ điều đó trước khi chương trình được phát sóng, họ không truyền ảnh, các vấn đề pháp lý của Diệu Văn là siêu khốc liệt. "

"Ừ, nghe lời chị Nặc." Tiểu Lan ngoan ngoãn gật đầu, "Thật ra hôm nay em không chụp gì cả, sắc đẹp của anh trai em thời thịnh vượng chỉ đơn giản là hít thở thôi."

"... Vậy thì tốt rồi."

Lâm Song Song và Hứa Nhất Nặc sống gần nhau và họ cùng nhau.Lâm Song Song cũng nói đùa rằng Hứa Nhất Nặc có thêm một fan girl khi lên xe.

"Cô gái đó rất dễ thương. Chắc chắn rồi, thần tượng hoàn hảo thu hút những đứa trẻ dễ thương." Lâm Song Song rút bức ảnh có chữ ký từ trong túi ra, miệng cười toe toét, "Vịt nhỏ màu vàng, tiểu bong bóng, Tiểu Lan, ah còn có Chiêu Chiêu! Đứa bé đó rất đáng yêu và cũng là một fan hâm mộ của anh trai tôi... Cậu đang làm gì vậy? "

Nói một hồi lâu, Hứa Nhất Nặc không có đáp lại, Lâm Song Song quay đầu nhìn thấy cô đang đánh máy tập trung, liền tò mò vươn đầu đọc: "Cậu đăng trên Weibo?"

"Không, tớ gửi tin nhắn cho Tiểu Noãn."

"Hả? Cô ấy trả lời à? Cô ấy ở trong nhóm à?"

Lâm Song Song vừa nói vừa lấy điện thoại từ trong túi ra và nhìn thấy Tô Tiểu Noãn, người đang online trong nhóm mười phút trước, nhưng bây giờ những người khác đang trên đường về nhà nên không chú ý tin nhắn.

Tô Tiểu Noãn đã đăng một biểu tượng cảm xúc dễ thương và đáng yêu, cảm ơn họ đã đến và cổ vũ.

Hứa Nhất Nặc: Em đã trở về ký túc xá thực tập sinh chưa?

Tô Tiểu Noãn: Chưa ạ, mọi người đã trở lại phòng tập, máy quay vẫn đang quay dù sao một số thói quen hàng ngày cũng được quay và dựng lên chương trình, và cố vấn viên tí sẽ đến đây.

Làm thực tập sinh rất vất vả, và thật khó để trở thành một người cố vấn.

Cố vấn............

Ừm?

Lâm Song Song người đột nhiên phản ứng: Vậy thì anh Tinh cũng đi!!

Hứa Nhất Nặc nhớ rằng Tô Tiểu Noãn cũng có thể được coi là phát súng đầu tiên trong đợt này, mở đầu cho những lời phàn nàn nhẹ nhàng mà nghiêm túc của Triệu Diệc Tinh. Trước khi đến, cô vẫn có chút băn khoăn không biết xuất hiện trong cùng một không gian với nam nữ chính có phải là một điều xui xẻo không, kết quả là sau ngày hôm nay, cô bắt đầu cảm thấy yêu thương cho nữ chính.

Hứa Nhất Nặc: Tiểu Noãn, em có sao không? Thực ra thì màn trình diễn không tệ như anh trai nói đâu. Số phiếu bình chọn của em vẫn rất cao!

Mặc dù là nhóm PK thua nhưng Tô Tiểu Noãn vẫn có số phiếu cao nhất trong nhóm, Hứa Nhất Nặc không quan tâm cô ấy có hào quang nữ chính bán vĩnh viễn hay không, dù sao cô chỉ nghĩ màn trình diễn của Tô Tiểu Noãn rất tuyệt..

Vì vậy cô cảm thấy nên động viên Tô Tiểu Noãn, thấy cô ấy không có trả lời ngay lập tức, cô nhìn sang Lân Song Song nhờ vô ấy cùng vô an ủi Tô Tiểu Noãn, cầu xin đừng để con tim nữ chính bị những lời nam chính mà tổn thương.

Sau ba phút ————

Tô Tiểu Noãn: Em nghĩ anh trai Tinh nói đúng.

Hứa Nhất Nặc:...... Phương diện nào là chính xác.

Tô Tiểu Noãn: Tuyệt vời, một người đàn ông làm việc chăm chỉ thực sự rất đẹp trai! Xem từng lời từng chữ mà đối xử bình đẳng với nhau khiến em choáng váng!

Hứa Nhất Nặc:???

Tô Tiểu Noãn: Những bình luận của anh Tinh thực sự là một vụ nổ! Mọi người có thấy vậy không?

Lâm Song Song: Vớ vẩn, tôi không rời mắt anh trai tôi một giây, anh trai tôi thật sự rất chăm chú.

Tô Tiểu Noãn: Chị không nhìn em sao!?

Lâm Song Song: Cả hai người đều xuất hiện trong tầm mắt tôi cùng một lúc, thật hoàn hảo.

Hứa Nhất Nặc:............

Có vẻ như cảnh người hâm mộ ca ngợi nữ thần trong hội trường đã được ghi lại cách đây vài giờ, cô không rõ vầng hào quang của nữ chính Tô Tiểu Noãn có phải hay không, nhưng có thể khẳng định Triệu Diệc Tinh đích thị là nam chính.

Điều này là do cảm giác chăng?!

Vài phút sau, Tô Tiểu Noãn nói rằng cô ấy muốn dùng điện thoại di động của mình để ghi âm, xe dừng lại ở khu nhà của Hứa Nhất Nặc trước, và cuộc trò chuyện nhóm đã bị tạm dừng. Sau khi xuống xe, cô nhắc Lâm Song Song nhớ báo tin khi về đến nhà.

"Đã biết." Lâm Song Song mỉm cười, người vẫn nằm trên xe cửa xe, hét lên vì sợ tài xế ngồi hàng đầu không nghe thấy.

"Dạo này cậu tốt quá, sao tớ không nhận ra vậy, cậu chăm sóc người tốt như vậy, tớ không quen. "

"Nhớ đọc tin tức khi về nhà, vịt vàng nhỏ nói rằng cô ấy muốn gửi gì đó."

Hứa Nhất Nặc mỉm cười, xoa đầu Lâm Song Song một cái và rời đi. Cô có những việc nghiêm túc phải làm trong một thời gian, vì vậy cô không có thời gian để trở lại nhóm và hồi tưởng lại thành công ngày hôm nay với các chị em của mình và tắm trong vinh quang này.

Sau khi trở về nhà tắm rửa sạch sẽ, từ trong phòng tắm đi ra, thoải mái thơm tho, việc đầu tiên Hứa Nhất Nặc làm là nhắn cho Chiêu Chiêu nói cho em ấy biết chuyện thú vị này.

Cô đã xin chữ ký của thần tượng cho cậu, mặc dù ẻm có thể không biết cách xác nhận chính chủ nhưng cô đã xác nhận cho thì không thành vấn đề. Không có gì lạ khi cậu nhóc đã ngầm không hài lòng với việc cô không phải người hâm mộ, hóa ra thứ cậu thích lại bị người khác không thích, cậu nhóc xấu tính.

Xem qua trong nháy mắt.

Cảm thấy ngày hôm nay như một giấc mơ đối với Hứa nhất Nặc, kiên nhẫn chờ đợi tin nhắn của mọi người, thậm chí mở bản tin tài chính buổi tối xem ngày hôm nay có xảy ra sự kiện trọng đại gì, nhân tiện đi phòng bế rửa chùm hoa quả.

Xong xuôi mọi việc, Hứa Nhất Nặc quay lại phòng khách thì thấy điện thoại vẫn im lìm.

Cô thấy có chút kỳ quái, Chiêu Chiêu thường ngày trả lời rất nhanh. Thế là cô nhắn thêm một tin nhắn hỏi em ấy đang làm gì và khi nào rảnh thì về quê chơi, ngoài bức ảnh có chữ ký của thần tượng, cô còn gửi cho cậu một túi lớn que cay.

Sau mười lăm phút chờ đợi vẫn không có tin tức gì. Hứa Nhất Nặc suy nghĩ một lúc, và ngập ngừng bấm điện thoại.

Thông bao người dùng đã ngừng hoạt động.

"Sẽ không bị cúp điện, đúng không?" Hứa Nhất Nặc thì thào tự nói, ba giây sau lại nghĩ đến một khả năng đáng sợ hơn, "Mình sẽ không bị cúp điện, đúng không?"

Dù không nhận được hồi âm từ Chiêu Chiêu nhưng đây là lần đầu tiên cô làm việc làm cho em ấy vui vẻ, Hứa Nhất Nặc không nghĩ nhiều về điều đó nữa, thành thật mà nói, sau cả ngày mệt mỏi, cô có thể ngủ ngay khi vừa nằm xuống.

Sau đó, cô nhận được mấy cuộc gọi điện thoại di động của Vịt Vàng, Tô Tiểu Noãn không có online lại nữa, ước chừng là cô ấy tập luyện xuyên đêm.

Hứa Nhất Nặc cũng lôi cô ấy vào nhóm chat sau khi thêm WeChat của Tiểu Lan, cùng với Lâm Song Song chuyên gia nắm bắt tin tức, và Vịt vàng nhỏ fan hết lòng theo đuổi thần tượng. Vòng bạn bè của Tiểu Lan chỉ chia sẻ việc học trong trường, ảnh kỷ niệm du lịch, hình ảnh thức ăn, thoạt nhìn, cô ấy là một cô gái yêu đời.

Hứa Nhất Nặc suy nghĩ về ngày hôm nay của mình, cô lăn lộn trên giường một tí rồi ngủ lúc nào không hay.

Ngày hôm sau, cô ngủ đến mặt trời lên cao mới tỉnh dậy, Hứa Nhất Nặc nheo mắt lần mò tìm điện thoại, cố gắng nhìn thời gian, nhưng vừa mở khóa liền thấy một tin nhắn chưa đọc.

Tin nhắn vừa được gửi đến, và cô biết đó là của ai.

Hứa Nhất Nặc bật dậy khỏi giường và mở nó ra.

Chiêu Chiêu: Sẽ rất sớm thôi.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận