Tam Công Chúa - Đại Tiểu Thư - Chương 8: Hảo Cảm
Chương trước- Chương 1: Đối Lập Nữ Nhi
- Chương 2: Vô Duyên Diện Kiến
- Chương 3: Đường Đi
- Chương 4: Thổ Phỉ
- Chương 5: Sơ Kiến
- Chương 6: Tô Châu
- Chương 7: Cấm Động Nàng
- Chương 8: Hảo Cảm
- Chương 9: Hương Trên Người Nàng
- Chương 10: Thanh Lâu
- Chương 11: Ta Nuôi Nàng
- Chương 12: Chuộc Thân
- Chương 13: Nàng Rất Đặt Biệt Với Ta
- Chương 14: Chim Hoàng Yến
- Chương 15: Cảm Giác Lạ
- Chương 16: Heo Tiểu Thϊếp
- Chương 17: Chung Phòng
- Chương 18: Tâm Sự
- Chương 19: Ta sẽ cưới Nàng
- Chương 20: Tâm Sinh Tánh
- Chương 21: Chung Nhà
- Chương 22: Đại Hội Võ Lâm
- Chương 23: Nàng Là Nữ Tử ?!
- Chương 24: Kỳ Nghệ
- Chương 25: Hôn
- Chương 26: Chỉ Cần Là Nàng
- Chương 27: Nữ Sắc
- Chương 28: Nàng Là Mật Ngọt
- Chương 29: Bình Giấm Vương Tử Ngọc
- Chương 30: Chỉ Nhìn Mỗi Ta
- Chương 31: Nàng Là Của Ta
- Chương 32: Tâm Loạn
- Chương 33: Đừng Tránh Ta
- Chương 34: Ly Biệt
- Chương 35: Tưởng Niệm
- Chương 36: Nữ Nhi Nhà Tướng
- Chương 37: Thanh Mai Trúc Mã
- Chương 38: Tâm Vẫn Có Nàng
- Chương 39: Ánh Mắt Kẻ Si Tình
- Chương 40: Duy Nhất Ta
- Chương 41: Sứ Thần
- Chương 42: Oan Gia
- Chương 43: Tái Kiến
- Chương 44: Nàng Lại Nợ Ta
- Chương 45: Ta Rất Nhớ Nàng !!!
- Chương 46: Không Đành Lòng
- Chương 47: Hôn Phu Từ Bé
- Chương 48: Trộm Hương
- Chương 49: Đi Săn
- Chương 50: Chuyện Ngoài Ý
- Chương 51: Ta Ủy Khuất
- Chương 52: Nàng Vô Lại
- Chương 53: Chỉ Vì Nàng Động Tâm
- Chương 54: Để Ta Yêu Nàng
- Chương 55: Chỉ Thuộc Về Nàng
- Chương 56: Thăm Dò
- Chương 57: Thiếu Hương Của Nàng
- Chương 58: Tiểu Bá Vương
- Chương 59: Gây Sự
- Chương 60: Người Quen Cũ
- Chương 61: Khổ Tâm Kế
- Chương 62: Chuẩn Bị Thị Tẩm
- Chương 63: Mệt Chết Nàng
- Chương 64: Mèo Con Vạ Giường
- Chương 65: Ta Cần Nàng
- Chương 66: Nàng Là Người Đặt Biệt
- Chương 67: Mối Hận Ngọt Ngào
- Chương 68: Nguyện Ý Thê Nô
- Chương 69: Cởi Mỗi Thắt Lưng
- Chương 70: Cầu Thân
- Chương 71: Thật Xin Lỗi
- Chương 72: Con Dâu Lý Gia
- Chương 73: Ta Đã Có Nàng
- Chương 74: Tam Phò Mã - Vương Phu Nhân
- Chương 75: Duy Nhất Nàng
- Chương 76: Chỉ Nàng Và Ta
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tam Công Chúa - Đại Tiểu Thư
Chương 8: Hảo Cảm
" Ngươi... Ngươi muốn làm gì ? ". Hắn lắp bắp mở miệng, Vĩnh Hy công chúa nàng chỉ cười lạnh một cái, tiện thể cử động nhẹ cánh tay thanh kiếm xẹt một đường nhỏ trên cổ hắn. Thân người hắn run lên, trên trán toát một đường mồ hôi lạnh.
Không đợi hắn nói thêm câu gì nàng lại để lại một vết cắt dài trên cánh tay hắn, đây là nàng vì vết thương trên tay người kia mà chém xuống. Mặc dù là do người kia tự mình vấp ngã, là do nàng cố tình làm vậy, nàng nhàn nhạt mở miệng " Nếu còn để ta nhìn thấy một lần nữa vết cắt này sẽ nằm trên cổ ngươi. Cút ...."
Hắn hoảng sợ lấy tay che lại vết thương bỏ chạy xuống lầu ra khỏi tửu quán. Đám đông cũng theo đó giải tán, Vương Tử Ngọc lúc này cũng đứng dậy, cánh tay nàng vẫn còn đang chãy máu.
" Đa tạ Lý công tử, nếu không có huynh chắc hắn đã lấy mạng ta rồi".
" Đừng khách khí, vết thương còn đang chãy máu. Phòng của ta ở lầu trên, công tử không ngại có thể đến đó băng bó "
Nàng khẽ mỉm cười. Vương Tử Ngọc là lần đầu nhìn thấy Vĩnh Hy mỉm cười, nếu công tử ấy là nữ tử ắc hẳn sẽ khuynh quốc khuynh thành.
Thật ra Vĩnh Hy rất hoạt náo cũng rất hay cười, chỉ là đối với người ngoài nàng trông sẽ trầm tĩnh hơn. Nhìn thấy người đối diện đang ngẩng người Vĩnh Hy mới ho nhẹ một cái nhắc nhở.
" À được, ta không ngại"
" Tiểu Nguyệt nhờ tiểu nhị mang hòm thuốc đến phòng ta"
Tiểu Nguyệt hỏi khó hiểu, dù công chúa có muốn giúp đỡ thì chỉ cần ra tay tương trợ cần gì mời đ ếnphòng băng bó. Đã vậy còn không mời đại phu , nhưng nàng vẫn cung kính tuân theo.
" Tiểu Nguyệt, nghe c ứnhư tên nữ tử vậy ". Vương Tử Ngọc không khỏi thắc mắc, Vĩnh Hy nghe vậy chỉ nhẹ mỉm cười.
" Thiếu gia để thuộc hạ băng bó cho Vương công tử ". Tiểu Nguyệt không nghĩ để công chúa tự mình ra tay.
" Không cần, để ta ". Vĩnh Hy cầm lấy cánh tay bị thương của Vương Tử Ngọc, nhẹ nhàng thay nàng xử lí vết thương. Nàng nâng niu thả nhẹ động tác, sợ làm người nọ bị đau. Cánh tay người này mềm mịn trắng noãn chẳng khác gì tay nữ nhi.
Vương Tử Ngọc được bàn tay với những ngón tay thon dài kia chạm vào, một dòng điện vô thức xẹt qua làm nàng không khỏi run lên. Nàng vô thức ngước nhìn người trước mặt.
Tiểu Nguyệt đứng một bên chứng kiến không khỏi ngạc nhiên, công chúa tuy dịu dàng nhưng ch ưatừng vì ai mà tự tay chăm sóc, xem ra đối với vị công tử này nàng rất cao hảo cảm. Trong mắt Tiểu Nguyệt trước mắt là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.
" Vương công tử người cũng thật gan dạ nha, dán chọc ghẹo tên vừa rồi. Người không sợ hắn sao ?". Tiểu Nguyệt đứng một bên lên tiếng đánh vỡ tình thế.
" Loại người như vậy coa gì mà đáng sợ"
" Nhưng công tử không có võ công".
Vương Tử Ngọc cười cười " Bình thường ta sẽ đi cùng đệ đệ hắn sẽ là người ra tay. Nhưng mà ta đánh nhau không được nhưng bỏ chạy thì rất giỏi nha !!!"
" Vậy mà người còn dám chọc hắn ". Tiểu Nguyệt bỉu môi nói.
Vương Tử Ngọc dùng cánh tay đang tự do gãy gãy đầu, nàng thừa nhận mình nhiều chuyện thật .
" À ta vẫn chưa biết công tử tên gì ?. Vương Từ Ngọc đột nhiên hỏi, Vĩnh Hy lúc này mới ngẩng đầu nhìn nàng rồi khẽ cười đáp, nàng lúc này khác hẳn với bộ dạng lạnh như băng vừa rồi " Ta là Lý Hy Nhi ".
" Ta là Vương Tử Ngọc". Nàng hào phóng đáp trả nhân tiện tặng người ta một nụ cười sáng lạng.
Vĩnh Hy thật sâu mà khắc cái tên này vào lòng. " Băng bó xong rồi, công tử thời gian này nên tránh để vết thương tiếp xúc nước"
" Ta không sao, từ nhỏ đến lớn ta bị thương không ít lần rồi"
Vĩnh Hy liếc mắt nhìn nàng một cái " Ta nghĩ sau này công tử nên cẩn trọng hơn. Nàng không biết tại sao nhưng trong lòng nàng không muốn thấy người này bị thương .
Vương Tử Ngọc ngoan ngoãn nghe theo " Ta biết rồi ". Nàng nhìn xuống cánh tay được băng bó cẩn thận tỉ mỉ, đúng là đôi tay xinh đẹp thì làm mọi thứ đều đẹp.
Không đợi hắn nói thêm câu gì nàng lại để lại một vết cắt dài trên cánh tay hắn, đây là nàng vì vết thương trên tay người kia mà chém xuống. Mặc dù là do người kia tự mình vấp ngã, là do nàng cố tình làm vậy, nàng nhàn nhạt mở miệng " Nếu còn để ta nhìn thấy một lần nữa vết cắt này sẽ nằm trên cổ ngươi. Cút ...."
Hắn hoảng sợ lấy tay che lại vết thương bỏ chạy xuống lầu ra khỏi tửu quán. Đám đông cũng theo đó giải tán, Vương Tử Ngọc lúc này cũng đứng dậy, cánh tay nàng vẫn còn đang chãy máu.
" Đa tạ Lý công tử, nếu không có huynh chắc hắn đã lấy mạng ta rồi".
" Đừng khách khí, vết thương còn đang chãy máu. Phòng của ta ở lầu trên, công tử không ngại có thể đến đó băng bó "
Nàng khẽ mỉm cười. Vương Tử Ngọc là lần đầu nhìn thấy Vĩnh Hy mỉm cười, nếu công tử ấy là nữ tử ắc hẳn sẽ khuynh quốc khuynh thành.
Thật ra Vĩnh Hy rất hoạt náo cũng rất hay cười, chỉ là đối với người ngoài nàng trông sẽ trầm tĩnh hơn. Nhìn thấy người đối diện đang ngẩng người Vĩnh Hy mới ho nhẹ một cái nhắc nhở.
" À được, ta không ngại"
" Tiểu Nguyệt nhờ tiểu nhị mang hòm thuốc đến phòng ta"
Tiểu Nguyệt hỏi khó hiểu, dù công chúa có muốn giúp đỡ thì chỉ cần ra tay tương trợ cần gì mời đ ếnphòng băng bó. Đã vậy còn không mời đại phu , nhưng nàng vẫn cung kính tuân theo.
" Tiểu Nguyệt, nghe c ứnhư tên nữ tử vậy ". Vương Tử Ngọc không khỏi thắc mắc, Vĩnh Hy nghe vậy chỉ nhẹ mỉm cười.
" Thiếu gia để thuộc hạ băng bó cho Vương công tử ". Tiểu Nguyệt không nghĩ để công chúa tự mình ra tay.
" Không cần, để ta ". Vĩnh Hy cầm lấy cánh tay bị thương của Vương Tử Ngọc, nhẹ nhàng thay nàng xử lí vết thương. Nàng nâng niu thả nhẹ động tác, sợ làm người nọ bị đau. Cánh tay người này mềm mịn trắng noãn chẳng khác gì tay nữ nhi.
Vương Tử Ngọc được bàn tay với những ngón tay thon dài kia chạm vào, một dòng điện vô thức xẹt qua làm nàng không khỏi run lên. Nàng vô thức ngước nhìn người trước mặt.
Tiểu Nguyệt đứng một bên chứng kiến không khỏi ngạc nhiên, công chúa tuy dịu dàng nhưng ch ưatừng vì ai mà tự tay chăm sóc, xem ra đối với vị công tử này nàng rất cao hảo cảm. Trong mắt Tiểu Nguyệt trước mắt là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.
" Vương công tử người cũng thật gan dạ nha, dán chọc ghẹo tên vừa rồi. Người không sợ hắn sao ?". Tiểu Nguyệt đứng một bên lên tiếng đánh vỡ tình thế.
" Loại người như vậy coa gì mà đáng sợ"
" Nhưng công tử không có võ công".
Vương Tử Ngọc cười cười " Bình thường ta sẽ đi cùng đệ đệ hắn sẽ là người ra tay. Nhưng mà ta đánh nhau không được nhưng bỏ chạy thì rất giỏi nha !!!"
" Vậy mà người còn dám chọc hắn ". Tiểu Nguyệt bỉu môi nói.
Vương Tử Ngọc dùng cánh tay đang tự do gãy gãy đầu, nàng thừa nhận mình nhiều chuyện thật .
" À ta vẫn chưa biết công tử tên gì ?. Vương Từ Ngọc đột nhiên hỏi, Vĩnh Hy lúc này mới ngẩng đầu nhìn nàng rồi khẽ cười đáp, nàng lúc này khác hẳn với bộ dạng lạnh như băng vừa rồi " Ta là Lý Hy Nhi ".
" Ta là Vương Tử Ngọc". Nàng hào phóng đáp trả nhân tiện tặng người ta một nụ cười sáng lạng.
Vĩnh Hy thật sâu mà khắc cái tên này vào lòng. " Băng bó xong rồi, công tử thời gian này nên tránh để vết thương tiếp xúc nước"
" Ta không sao, từ nhỏ đến lớn ta bị thương không ít lần rồi"
Vĩnh Hy liếc mắt nhìn nàng một cái " Ta nghĩ sau này công tử nên cẩn trọng hơn. Nàng không biết tại sao nhưng trong lòng nàng không muốn thấy người này bị thương .
Vương Tử Ngọc ngoan ngoãn nghe theo " Ta biết rồi ". Nàng nhìn xuống cánh tay được băng bó cẩn thận tỉ mỉ, đúng là đôi tay xinh đẹp thì làm mọi thứ đều đẹp.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Đối Lập Nữ Nhi
- Chương 2: Vô Duyên Diện Kiến
- Chương 3: Đường Đi
- Chương 4: Thổ Phỉ
- Chương 5: Sơ Kiến
- Chương 6: Tô Châu
- Chương 7: Cấm Động Nàng
- Chương 8: Hảo Cảm
- Chương 9: Hương Trên Người Nàng
- Chương 10: Thanh Lâu
- Chương 11: Ta Nuôi Nàng
- Chương 12: Chuộc Thân
- Chương 13: Nàng Rất Đặt Biệt Với Ta
- Chương 14: Chim Hoàng Yến
- Chương 15: Cảm Giác Lạ
- Chương 16: Heo Tiểu Thϊếp
- Chương 17: Chung Phòng
- Chương 18: Tâm Sự
- Chương 19: Ta sẽ cưới Nàng
- Chương 20: Tâm Sinh Tánh
- Chương 21: Chung Nhà
- Chương 22: Đại Hội Võ Lâm
- Chương 23: Nàng Là Nữ Tử ?!
- Chương 24: Kỳ Nghệ
- Chương 25: Hôn
- Chương 26: Chỉ Cần Là Nàng
- Chương 27: Nữ Sắc
- Chương 28: Nàng Là Mật Ngọt
- Chương 29: Bình Giấm Vương Tử Ngọc
- Chương 30: Chỉ Nhìn Mỗi Ta
- Chương 31: Nàng Là Của Ta
- Chương 32: Tâm Loạn
- Chương 33: Đừng Tránh Ta
- Chương 34: Ly Biệt
- Chương 35: Tưởng Niệm
- Chương 36: Nữ Nhi Nhà Tướng
- Chương 37: Thanh Mai Trúc Mã
- Chương 38: Tâm Vẫn Có Nàng
- Chương 39: Ánh Mắt Kẻ Si Tình
- Chương 40: Duy Nhất Ta
- Chương 41: Sứ Thần
- Chương 42: Oan Gia
- Chương 43: Tái Kiến
- Chương 44: Nàng Lại Nợ Ta
- Chương 45: Ta Rất Nhớ Nàng !!!
- Chương 46: Không Đành Lòng
- Chương 47: Hôn Phu Từ Bé
- Chương 48: Trộm Hương
- Chương 49: Đi Săn
- Chương 50: Chuyện Ngoài Ý
- Chương 51: Ta Ủy Khuất
- Chương 52: Nàng Vô Lại
- Chương 53: Chỉ Vì Nàng Động Tâm
- Chương 54: Để Ta Yêu Nàng
- Chương 55: Chỉ Thuộc Về Nàng
- Chương 56: Thăm Dò
- Chương 57: Thiếu Hương Của Nàng
- Chương 58: Tiểu Bá Vương
- Chương 59: Gây Sự
- Chương 60: Người Quen Cũ
- Chương 61: Khổ Tâm Kế
- Chương 62: Chuẩn Bị Thị Tẩm
- Chương 63: Mệt Chết Nàng
- Chương 64: Mèo Con Vạ Giường
- Chương 65: Ta Cần Nàng
- Chương 66: Nàng Là Người Đặt Biệt
- Chương 67: Mối Hận Ngọt Ngào
- Chương 68: Nguyện Ý Thê Nô
- Chương 69: Cởi Mỗi Thắt Lưng
- Chương 70: Cầu Thân
- Chương 71: Thật Xin Lỗi
- Chương 72: Con Dâu Lý Gia
- Chương 73: Ta Đã Có Nàng
- Chương 74: Tam Phò Mã - Vương Phu Nhân
- Chương 75: Duy Nhất Nàng
- Chương 76: Chỉ Nàng Và Ta
- bình luận