Thổ Phỉ Công Lược - Chương 171: Lệ giao nhân!!!
Chương trước- Chương 1: Nghe nói thổ phỉ rất hung tàn!!!
- Chương 2: Ta giúp ngươi diệt trừ thổ phỉ!!!
- Chương 3: Ta thấy sắc mặt ngươi không được tốt!!!
- Chương 4: Lực lượng bức họa!!!
- Chương 5: Tập tranh nhỏ hài hòa vui vẻ!!!
- Chương 6: Mộc sư gia rất hung dữ!!!
- Chương 7: Cảm thấy mê man!!!
- Chương 8: Rõ ràng chính là tổ tông!!!
- Chương 9: Ta muốn đến gặp vị tân tri phủ !!!
- Chương 10: Mọt sách rất đáng sợ!!!
- Chương 11: Vì sao nhất định phải ép Triệu Việt xuống núi!!!
- Chương 12: Có người muốn đến giúp đỡ!!!
- Chương 13: Vô sự lấy lòng!!!
- Chương 14: Đến tột cùng đại nhân muốn giúp ai!!!
- Chương 15: Tha hương gặp cố tri!!!
- Chương 16: Ngươi không xuống núi thì ta lên núi!!!
- Chương 17: Không mời mà tới!!!
- Chương 18: Cùng nhau về nhà ăn tết!!!
- Chương 19: Một nhóm thổ phỉ xuống núi!!!
- Chương 20: Ta là gió, ngươi là cát!!!
- Chương 21: Theo nhu cầu mỗi bên!!!
- Chương 22: Đại đương gia không nên cứ âm mặt!!!
- Chương 23: Đại nhân đi đâu rồi!!!
- Chương 24: Chợ hoa đăng náo nhiệt!!!
- Chương 25: Người Mục gia trang tới!!!
- Chương 26: Tám phần là đang diễn kịch!!!
- Chương 27: Tiện nghi không chiếm thì phí!!!
- Chương 28: Bắt đầu tiêu diệt thổ phỉ!!!
- Chương 29: Chúng ta vẫn là đầu hàng thì hơn!!!
- Chương 30: Người đâu, bồi đại nhân dùng cơm!!!
- Chương 31: Không bằng chuyển nhà đi!!!
- Chương 32: Thăm dò núi Thương Mang!!!
- Chương 33: Diệt trừ thổ phỉ núi Thương Mang!!!
- Chương 34: Mọt sách sẽ ngủ nướng!!!
- Chương 35: Đến tột cùng vì sao phải đóng quân ở núi Thương Mang!!!
- Chương 36: Bún chua cay còn rất ngon!!!
- Chương 37: Nửa đêm muốn làm gì???
- Chương 38: Bí mật Hổ Đầu Cương!!!
- Chương 39: Trong núi có một con thiêu thân!!!
- Chương 40: Triệu đại đương gia không ... được!!!
- Chương 41: Vì sao nhất định phải giải thích với ta?
- Chương 42: Rượu vong xuyên!!!
- Chương 43: Thành Hoàng gia hiển linh là chuyện tốt!!!
- Chương 44: Triệu đại đương gia có sở thích kì quái!!!
- Chương 45: Kế hoạch hãm hại của Ôn đại nhân!!!
- Chương 46: Mọt sách bị bệnh!!!
- Chương 47: Cùng đến phía sau núi!!!
- Chương 48: Triệu đại đương gia bối rối!!!
- Chương 49: Đột biến trong núi!!!
- Chương 50: Vu cổ thuật!!!
- Chương 51: Tái ông thất mã, yên tri phi phúc(*)
- Chương 52: Ta vừa mới nói linh tinh, ngươi không cần để ý!!!
- Chương 53: Đại đương gia, ngươi đỏ mặt cái gì???
- Chương 54: Tiếng động ở ngoài vùng hoang vu!!!
- Chương 55: Tác dụng của Hồng giáp lang!!!
- Chương 56: Cùng đến hố sâu!!!
- Chương 57: Ôn đại nhân rất suy yếu!!!
- Chương 58: Quan phủ tất nhiên sẽ không nhúng tay!!!
- Chương 59: Một con cua bị luộc chín!!!
- Chương 60: Chơi trò thổ phỉ cướp bóc!!
- Chương 61: Sau lưng còn có nghĩa phụ!!!
- Chương 62: Rốt cục ngươi có muốn thành thân hay không???
- Chương 63: Vì sao lại mang theo thứ này trên người???
- Chương 64: Rốt cục là có thân phận gì???
- Chương 65: Không nên để cho đại nhân nhìn thấy!!!
- Chương 66: Câu đố về thân thế!!!
- Chương 67: Có vẻ như là bị đùa bỡn!!!
- Chương 68: Triệu đại đương gia rất lo lắng!!!
- Chương 69: Ngày mai ta sẽ bồi thường một cái nồi!!!
- Chương 70: Mỹ nam tử anh tuấn xuất hiện!!!
- Chương 71: Có chút nói không nên lời!!!
- Chương 72: Dáng người không tồi!!!
- Chương 73: Cùng lắm thì bỏ trốn!!!
- Chương 74: Đánh bậy đánh bạ cũng có thu hoạch!!!
- Chương 75: Cứu một cô nương trở về!!!
- Chương 76: Có khi nào là mỹ nhân kế không???
- Chương 77: Khi người ngốc lên thì cũng không có biện pháp!!!
- Chương 78: Người trong triều đến!!!
- Chương 79: Vì sao lúc nào cũng là ngươi!!!
- Chương 80: Phát hiện mới trong Hổ Đầu bang!!!
- Chương 81: Đại Minh Vương vài chục năm trước!!!
- Chương 82: Ta sẽ bảo vệ ngươi!!!
- Chương 83: Tam thiếu gia Khổng Tước môn!!!
- Chương 84: Mọt sách đọc sách rất nhanh!!!
- Chương 85: Đã nói là cô nương chưa thấy qua những chuyện lớn trên đời!!!
- Chương 86: Võ công có chút quen thuộc!!!
- Chương 87: Ta muốn cướp người với triều đình!!!
- Chương 88: Tiền Mãn Thương là ai???
- Chương 89: Lừa gạt mới có thể biết được kết quả!!!
- Chương 90: Đại nhân rất oán niệm!!!
- Chương 91: Hồng giáp lang rất tức giận!!!
- Chương 92: Sẽ thành thân thuộc!!!
- Chương 93: Tiểu Mộc lập gia đình!!!
- Chương 94: Đi đến Vương Thành!!!
- Chương 95: Bóng dáng màu trắng là cái gì???
- Chương 96: Một chuyện đổi một miếng gà nướng!!!
- Chương 97: Ngươi có từng nghe qua cái tên này chưa???
- Chương 98: Mới tới Vương Thành!!!
- Chương 99: Có người bao Phiêu Hương viện!!!
- Chương 100: Chuyện này cứ quyết định như vậy sao???
- Chương 101: Ôn phu nhân quả thật hiền lương thục đức!!!
- Chương 102: Triệu đại đương gia như hoa như ngọc!!!
- Chương 103: Ôn đại nhân tiến cung!!!
- Chương 104: Hoàng Thượng đến nhà cướp người!!!
- Chương 105: Nhạc mẫu muốn đến Vương Thành!!!
- Chương 106: Vì sao người bị đùa giỡn luôn là mình???
- Chương 107: Bàn chuyện làm ăn ánh mắt phải sáng ngời!!!
- Chương 108: Nếu ta không cho ngươi đi!!!
- Chương 109: Khi nào mới có thể ăn chân giò nướng????
- Chương 110: Vì sao vừa gặp mặt liền đánh nhau!!!
- Chương 111: Ôn đại nhân chấn kinh!!!
- Chương 112: Trên đường gặp cướp!!!
- Chương 113: Chính là đám người này!!!
- Chương 114: Vì sao ai cũng muốn tới giúp vui!!!
- Chương 115: Son phấn thơm ngào ngạt!!!
- Chương 116: Gặp nhau ở tửu lâu!!!
- Chương 117: Nửa đêm canh ba đi đâu rồi???
- Chương 118: Tốt nhất là có thể cấm dục!!!
- Chương 119: Hết thảy đều càng lúc càng tốt!!!
- Chương 120: Ôn đại nhân rốt cuộc là người nào???
- Chương 121: Không phá thì không xây được!!!
- Chương 122: Ấn đường của đại nhân gần đây phát đen!!!
- Chương 123: Hồng giáp lang mất tích!!!
- Chương 124: Có người muốn mua bí phương!!!
- Chương 125: Náo loạn nhỏ trên đường!!!
- Chương 126: Nếu đã gặp thì chính là duyên phận!!!
- Chương 127: Phải làm thế nào mới khiến ảnh vệ không đi theo??
- Chương 128: Ai mà có thể nói thắng được Ôn đại nhân!!!
- Chương 129: Chuyện năm xưa!!!
- Chương 130: Tổng cộng có ba manh mối!!!
- Chương 131: Dị động trong bãi tha ma!!!
- Chương 132: Tiểu Vô Ảnh lập công!!!
- Chương 133: Ái khanh không thể ăn cái này!!!
- Chương 134: Vi thần muốn giúp Trương đại nhân!!!
- Chương 135: Nửa đêm rồi vì sao còn chưa về nhà!!!
- Chương 136: Không bằng bắt tiểu nhị về trước đi!!!
- Chương 137: Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!!
- Chương 138: Đem xẻng tới Ngự Hoa viên cho trẫm!!!
- Chương 139: Thiên hạ đệ nhất tài tử!!!
- Chương 140: Là phúc hay là họa!!!
- Chương 141: Phải chọn ngày lành trước!!!
- Chương 142: Mười ngày sau thành thân!!!
- Chương 143: Đại hôn (Thượng)
- Chương 144: Đại hôn (Trung)
- Chương 145: Đại hôn (Hạ)
- Chương 146: Vì sao lại yên tâm như thế???
- Chương 147: Tự mình quyết định!!!
- Chương 148: Ngươi muốn chọn như thế nào???
- Chương 149: Rốt cuộc có đi hay không???
- Chương 150: Gà bay chó sủa vì đi Đông Hải!!!
- Chương 151: Thành Đại Côn rách nát!!!
- Chương 152: Quần lót của Ôn đại nhân bị trộm!!!
- Chương 153: Nghe nói ngươi thành thân rồi???
- Chương 154: Trừ phi điều tra rõ chân tướng trước!!!
- Chương 155: Một đống loạn ma!!!
- Chương 156: Kéo tơ bóc kén!!!
- Chương 157: Thẩm minh chủ thần công cái thế!!!
- Chương 158: Đón năm mới!!!
- Chương 159: Người hữu tình!!!
- Chương 160: Thuận tiện lừa chút tiền!!!
- Chương 161: Vật biểu tượng giang hồ gặp được bà mai thật!!!
- Chương 162: Thiên nhai hải các!!!
- Chương 163: Gọi một tiếng mẹ nghe xem nào!!!
- Chương 164: Chuyện cũ năm xưa!!!
- Chương 165: Thạch bà bà làm điểm tâm!!!
- Chương 166: Tự làm bậy!!!
- Chương 167: Hoa nở giữa ngày đông!!!
- Chương 168: Việc vui trong Bình Lãng bang đúng là không ít!!!
- Chương 169: Có Ôn đại nhân ở đây!!!
- Chương 170: Tháp Bạch Ngư đầy rẫy cơ quan!!!
- Chương 171: Lệ giao nhân!!!
- Chương 172: Cư nhiên còn lấy tay sờ sờ!!!
- Chương 173: Liên hoàn bộ!!!
- Chương 174: Thật sự có binh đoàn giao nhân!!!
- Chương 175: Lấy danh tiết Tây Nam Vương thề!!!
- Chương 176: Gió yên sóng lặng trước cuộc chiến!!!
- Chương 177: Quả nhiên có lệ giao nhân!!!
- Chương 178: Một chiếc thuyền lớn màu đen!!!
- Chương 179: Cũng không có hói hoàn toàn!!!
- Chương 180: Ôn ái khanh đâu rồi???
- Chương 181: Nhặt được tiểu giao nhân!!!
- Chương 182: Sơ chiến báo cáo thắng lợi!!!
- Chương 183: Có khúc phổ cùng nhau thổi!!!
- Chương 184: Ôn đại nhân đi đâu rồi???
- Chương 185: Cuộc chiến ở đảo Bối Sa (Thượng)
- Chương 186: Cuộc chiến ở đảo Bối Sa (Hạ)
- Chương 187: Toàn Sở quân ai cũng biết Tiểu Vương gia ngạo kiều!!!
- Chương 188: Ôn đại nhân thông minh cơ trí!!!
- Chương 189: Nhi tử Đại Minh vương!!!
- Chương 190: Thổi sáo thử xem!!!
- Chương 191: Cuộc chiến cuối cùng (Thượng)
- Chương 192: Cuộc chiến cuối cùng (Trung)
- Chương 193: Cuộc chiến cuối cùng (Hạ)
- Chương 194: Tuế nguyệt khôn cùng, thiên địa tiêu dao!!!
- Chương 195: Phiên ngoại
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thổ Phỉ Công Lược
Chương 171: Lệ giao nhân!!!
Giao nhân: người cá
***
"Cơ quan trong tháp Bạch Ngư này rất nhiều, nếu cô nương muốn tìm đồ, chỉ e là không dễ." Ôn Liễu Niên nói, "Nhưng nếu có chúng ta từ giữa tương trợ, hẳn là sẽ dễ dàng hơn một chút."
"Có điều kiện gì?" Tiểu Linh Tử cảnh giác.
Ôn Liễu Niên nói nhỏ bên tai nàng vài câu.
Tiểu Linh Tử khẽ nhíu mày.
"Thế nào?" Ôn Liễu Niên cười tủm tỉm nhìn nàng, vô cùng hiền lành.
"Nếu ta không đáp ứng thì sao?" Tiểu Linh Tử cắn răng.
Ôn Liễu Niên nói: "Vậy ta liền đem chuyện mị hồn nói cho Lưu bang chủ biết."
"Ngươi !" Tiểu Linh Tử khó thở.
"Cô nương cứ từ từ mà suy xét, tại hạ quả quyết sẽ không... Hắt xì, ép buộc." Ôn Liễu Niên xoa xoa mũi.
Hơi lạnh.
"Trong các ngươi ai là Thẩm minh chủ?" Tiểu Linh Tử hỏi.
"Thẩm minh chủ không có đến đây." Ôn Liễu Niên nói, "Cô nương có chuyện gì, nói với chúng ta cũng giống nhau thôi."
"Ngươi nói chuyện có chắc chắn không?" Tiểu Linh Tử trong lòng rõ ràng còn nghi ngờ hắn.
"Chắc chắn." Ôn Liễu Niên kiên nhẫn gật đầu, "Nhất ngôn cửu đỉnh."
"Đại nhân nhà ta là đệ nhất tài tử Đại Sở, được Hoàng thượng cố ý phái tới tra án." Vô Ảnh ở một bên chen lời, "Nếu ngươi cứ chần chờ không đưa ra quyết định, trời sẽ sáng."
"Thì ra là làm quan." Tiểu Linh Tử nói thầm, lúc trước Lưu Chấn Uy chỉ nói minh chủ võ lâm đến nhà, cũng không nhắc qua còn có một vị đại nhân từ triều đình đến, "Vậy ngươi với Hải Hoa nương có quan hệ gì?"
Ôn Liễu Niên nói: "Việc này nói ra thì dài, ta có thời gian giải thích, nhưng sợ cô nương không có thời gian nghe."
"Được." Thấy sắc trời dần dần hửng sáng, Tiểu Linh Tử tâm treo ngược đáp ứng, "Ta có thể làm giao dịch với ngươi, thế nhưng phải để ta thấy Thẩm minh chủ trước."
"Không thành vấn đề." Ôn Liễu Niên rất sảng khoái, "Sau bình minh ta sẽ nghĩ biện pháp, để cô nương thấy mặt minh chủ !"
Tiểu Linh Tử gật đầu, xoay người chạy về chỗ ở.
"Muốn thấy mặt ta?" Thẩm Thiên Phong sau khi nghe được, cảm thấy có chút khó hiểu, "Ngay cả đại nhân cũng không thể nói động nàng?"
"Nàng lang bạt giang hồ đã thấy qua nhiều sóng gió, nói vài câu khó mà nói phục." Ôn Liễu Niên nói, "Ta với nàng vốn không quen biết, trong lòng nghi ngờ cũng là chuyện bình thường. Mà bên trong võ lâm ai cũng biết minh chủ làm người quang minh lỗi lạc một thân chính khí, Tiểu Linh Tử nếu là có tâm hợp tác với nhóm chúng ta, minh chủ mới là người có thể khiến nàng tin phục nhất."
Thẩm Thiên Phong gật đầu: "Cũng được, đúng lúc Tiểu Cẩn cũng muốn hỏi nàng chuyện mị hồn."
"Thân thể Diệp cốc chủ sao rồi?" Ôn Liễu Niên thân thiết."Đã đỡ hơn rất nhiều, bất quá chỉ là không chịu hảo hảo ăn cơm." Thẩm Thiên Phong đau đầu.
Ôn Liễu Niên nghi hoặc: "Vì sao không chịu hảo hảo ăn cơm?"
Thẩm Thiên Phong: "..."
Ám vệ ở một bên đúng lúc giải thích: "Người bình thường sinh bệnh, đều không thèm ăn gì hết." Cũng không phải ai cũng giống như đại nhân, phát sốt còn muốn ăn giò heo.
Chúng ta đều thập phần sùng bái.
Sau khi trở về phòng ngủ, Ôn Liễu Niên lại cầm gương soi tới soi lui, mới lưu luyến không rời cởi y phục dạ hành, gấp ngay ngắn chỉnh tề bỏ vào trong ngăn tủ.
Không biết khi nào mới được mặc nữa.
Còn rất thích hợp.
Chỉ là hơi lạnh một chút.
Gần đây tháng ba có chút rét, bất quá có lẽ là vì ngày thường Ôn Liễu Niên ăn rất nhiều, thân thể trụ cột tốt, tuy nói hơn nửa đêm ở bên ngoài bị gió thổi, ngày hôm sau vẫn là thần thanh khí sảng rời khỏi giường, ăn xong điểm tâm thì cùng Diệp Cẩn một đường, đến thư phòng tìm Lưu Hướng Nam.
"Sao nhị vị lại đến đây." Lưu Hướng Nam có chút ngoài ý muốn, vội vàng kêu hạ nhân pha trà đưa vào.
"Thực không dám giấu diếm, có chút việc nhỏ muốn nhờ." Ôn Liễu Niên đi thẳng vào vấn đề.
"Không sao, đại nhân cứ việc nói." Lưu Hướng Nam gật đầu.
Ôn Liễu Niên nói: "Có liên quan đến Tiểu Linh Tử."
"Nàng ta?" Lưu Hướng Nam có chút ngoài ý muốn, vừa nghi ngờ dò xét, "Có phải Ôn đại nhân nghe được cái gì không?"
"Không phải Ôn đại nhân, là ta." Diệp Cẩn vừa mới khỏi bệnh, nhưng đầu vẫn còn rất choáng, sắc mặt nhìn qua không có biểu tình, "Nghe nói nàng bán nhân sâm giả?"
Lưu Hướng Nam mặt đầy vẻ xấu hổ, đây thật sự là mất hết mặt mũi.
"Lúc trước khi ở thành Bình Khê, Lăng nhi cũng từng bị một nha đầu bán dược giả lừa gạt, nghe qua hình như là cùng vị cô nương trong quý phủ này là một người." Diệp Cẩn nói, "Thiếu Vũ đang tìm khắp nơi trên giang hồ."
"Còn lừa gạt cả Thẩm công tử?" Lưu Hướng Nam hít một ngụm khí lạnh, "Đây..." Ám vệ Truy Ảnh cung còn đang ở trong nhà, nếu tin tức truyền ra ngoài thì phải làm sao?
"Lưu bang chủ cũng không cần lo lắng, chỉ là gọi ra xem thử mà thôi." Diệp Cẩn nói, "Nếu quả thật là cùng một người, vậy chỉ cần giao ngọc bội lúc trước lấy từ trong tay Lăng nhi ra, thì hai bên không ai thiếu nợ ai. Có Ôn đại nhân từ giữa biện hộ, Thiếu Vũ hẳn là sẽ không đến nổi vì chuyện này mà gây khó dễ cho Bình Lãng bang."
"Quả nhiên là sao chổi a." Lưu Hướng Nam liên tục giậm chân.
"Đi thôi." Diệp Cẩn đứng lên, "Xin Lưu bang chủ dẫn đường."
Lưu Chấn Uy từ sớm đã ra ngoài làm việc, sau viện chỉ có một mình Tiểu Linh Tử, thấy một đám người tiến vào, khó tránh khỏi có chút sửng sốt. "Mau giao đồ của Thẩm công tử ra đây !" Lưu Hướng Nam mở miệng liền giận dữ mắng.
"Đồ gì?" Tiểu Linh Tử đưa mắt nhìn Ôn Liễu Niên.
"Còn có thể là đồ gì, ngay cả Truy Ảnh cung ngươi cũng dám lừa gạt?" Lưu Hướng Nam nói, "Ngọc bội của Thẩm công tử đâu?"
"Mất rồi." Tiểu Linh Tử bĩu môi.
Nhìn nàng nhẹ nhàng bâng quơ không chút để ý như vậy, Lưu Hướng Nam tức suýt ngất, nâng tay lên liền muốn đánh nàng, lại bị Thẩm Thiên Phong ngăn lại: "Lưu bang chủ không cần tức giận, để vị cô nương này cân nhắc thêm chút nữa, có lẽ sẽ nhớ ra thì sao."
"Ta đã nói là không biết !" Tiểu Linh Tử hất váy, dứt khoát xoay người vào phòng.
Diệp Cẩn và Ôn Liễu Niên cũng đi theo vào.
"Thẩm minh chủ, ngươi cũng thấy đó, không phải ta không trả a." Lưu Hướng Nam còn ở bên ngoài giải thích. Cũng không biết nhi tử nhà mình rốt cuộc là trúng phải tà gì, sao lại muốn mang một tai họa về như vậy.
"Ngươi cũng thấy Thẩm minh chủ rồi, hẳn là yên tâm rồi chứ?" Trong phòng, Ôn Liễu Niên nhìn Tiểu Linh Tử nói, "Vị này là Diệp cốc chủ, là giang hồ đệ nhất thần y, nói vậy ngươi cũng là nghe qua."
"Thần y cũng sẽ sinh bệnh sao?" Tiểu Linh Tử nghi hoặc nhìn Diệp Cẩn, sắc mặt trắng bệch a.
"Thần y tất nhiên là sẽ sinh bệnh, thần tiên mới không sinh bệnh." Trước khi Diệp Cẩn xù lông, Ôn Liễu Niên đúng lúc giải thích, hơn nữa còn nói sang chuyện khác, "Hiện tại có thể nói ngươi tới Lưu phủ này, rốt cuộc là muốn tìm cái gì rồi chứ?"
"Lệ giao nhân." Tiểu Linh Tử nói.
"Cái gì?" Diệp Cẩn nhíu mày.
"Lệ giao nhân." Tiểu Linh Tử lập lại một lần nữa, "Trong Bình Lãng bang từng có qua giao nhân."
"Giao nhân?" Ôn Liễu Niên nghi hoặc, "Đây là vật Thượng Cổ chỉ có trong lời đồn, cô nương nghe được tin tức này ở đâu?"
"Lúc trước khi ở Lưu Hồi thôn, đã từng gặp qua một tên phi tặc, hắn nói hơn mười năm trước từng đến Bình Lãng bang, đã thấy qua giao nhân." Tiểu Linh Tử nói, "Là ở trong tháp Bạch Ngư."
"Không có khả năng." Diệp Cẩn lắc đầu, "Trên sách chưa từng ghi chép lại, cũng chưa bao giờ nghe người ta nói qua." Quỷ thủ tiền bối quanh năm ở đảo Nhiễm Sương tại Nam Hải, còn có Đại Minh Vương ở đảo Lạc Anh tại Đông Hải, cùng với thương đội Nhật Nguyệt sơn trang ngẫu nhiên cũng sẽ đến Nam Dương, nếu thật sự có giao nhân tồn tại, không có khả năng một chút tiếng gió cũng không có.
"Ta nói, là chính bản thân các ngươi không tin." Tiểu Linh Tử nói, "Vậy còn muốn giúp ta tìm không?"
"Chuyện đã đáp ứng cô nương, chúng ta tất nhiên sẽ làm được." Ôn Liễu Niên nói, "Bất quá cho dù thực sự có lệ giao nhân, trộm về thì có thể làm gì?" Đáng phải mạo hiểm trà trộn vào đây như thế.
"Chuyện này ngươi không cần biết." Tiểu Linh Tử bĩu môi, "Tóm lại ta nhất định phải tìm được."
Ôn Liễu Niên đưa mắt nhìn Diệp Cẩn, chỉ thấy vẻ mặt hắn như là đang suy nghĩ gì đó, lập tức cảm thấy có dự cảm không tốt. Dự tính sau khi trở về, Thẩm minh chủ hẳn là sẽ đau đầu, phải đi đâu tìm lệ giao nhân cho hắn.
"Các ngươi còn muốn hỏi chuyện gì nữa không?" Tiểu Linh Tử nói.
"Về hoa mị hồn trong Thiên Nhai Hải Các." Ôn Liễu Niên nói, "Còn nữa, Lưu Chấn Uy rốt cuộc là bị mê hoặc tâm trí như thế nào?"
"Bản thân Hải Hoa nương hết hi vọng với nam nhân, thì định ra một đống quy củ kì lạ với đệ tử, ngày thường ngay cả cửa cũng không thể ra, nếu ta không trồng chút hoa, chẳng phải là các nàng cả đời cũng sẽ không biết tư vị 'tình' là thế nào sao, tự nhiên khi không bị nhốt ở trên đảo." Tiểu Linh Tử nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Chuyện không phải như ngươi nghĩ, bất quá chuyện này về sau rồi giải thích." Ôn Liễu Niên nói, "Trước nói Lưu Chấn Uy là bị sao vậy?"
"Cũng là bởi vì mị hồn." Tiểu Linh Tử lấy từ trong tay áo ra một bình sứ, "Chính là thứ này."
Diệp Cẩn tiếp nhận trong tay, mở nút lọ đổ ra tay ngửi ngửi.
"Uy !" Tiểu Linh Tử trừng to mắt.
"Cô nương không cần kinh hoảng." Ôn Liễu Niên nói, "Cốc chủ am hiểu dược vật thế gian, bách độc bất xâm."
"Thật không?" Tiểu Linh Tử rõ ràng không tin, "Vậy thì sao còn nhiễm phong hàn."
Diệp cốc chủ trong nháy mắt tiến vào trạng thái chuẩn bị xù lông. Bạn đang
"Khụ khụ !" Ãn Äại nhân tươi cưá»i vân Äạm phong khinh(*), "Không bằng chúng ta nói vá» bình má» há»n nà y?"
(*) Vân Äạm phong khinh: nhà n nhạt như mây, nhẹ nhà ng như gió thá»i, không mà n Äến Äiá»u gì.
"Chá» là phấn hoa bình thưá»ng, bá» thêm chút dược váºt khác." Tiá»u Linh Tá» nói, "Chá» cần Än và o má»t chút thì có thá» sản sinh ảo giác, dù cho cái gì cÅ©ng không là m, cÅ©ng sẽ cảm thấy bản thân Äang Äiên loan Äảo phượng, giá»ng như Äặt mình trong cá»±c lạc nhân gian, sau khi tá»nh lại thì sẽ nhá» mãi không quên tư vá» trong Äó, còn hÆ¡n cả khi hoan ái cùng nam nữ."
"Còn có loại dược nà y?" Ãn Liá» u Niên giáºt mình.
"Ngá»i má»t chút cÅ©ng sẽ mê Äảo tâm trà ngưá»i khác, vẫn là cách xa má»t chút thì tá»t hÆ¡n." Tiá»u Linh Tá» nói, "Không phải Äá»c dược, cho nên cÅ©ng không có giải dược, qua má»t thá»i gian không dÃnh váºt ấy, thì bản thân sẽ từ từ tá»t lên."
"Lưu Chấn Uy là Än xong dược nà y, má»i có thá» rÄm rắp nghe lá»i ngươi?" Diá»p Cẩn há»i.
"Äó cÅ©ng là bá»i vì do hắn háo sắc." Tiá»u Linh Tá» nói, "Bằng không ta cÅ©ng không có cÆ¡ há»i kê ÄÆ¡n."
Có thá» Äem má» dược là m giá»ng như cá» Äá»c, tuy nói cÅ©ng không phải là thứ tá»t là nh gì, nhưng cÅ©ng là phải có chút bản lÄ©nh. Diá»p Cẩn thu bình má» há»n kia lại, nói: "Chúng ta sẽ Äi thÄm dò vá» chuyá»n giao nhân, bất quá cô nương Äúng lúc có thá»§ Äoạn nà y, không bằng là m thêm chút chuyá»n khác?"
"Chuyá»n gì?" Tiá»u Linh Tá» nói.
"Thá» há»i Lưu Chấn Uy Äá» hắn nói ra." Diá»p Cẩn nói, "Vì sao Äá»t nhiên lại muá»n gả muá»i muá»i mình cho ngưá»i khác."
"Nếu là há»i ra ÄÆ°á»£c, Äá»i ta có lợi Ãch gì?" Tiá»u Linh Tá» há»i.
Diá»p Cẩn nói: "Nếu tháºt sá»± há»i ra ÄÆ°á»£c, thì ta sẽ mang ngươi Äến Quỳnh Hoa cá»c."
"Quỳnh Hoa cá»c?" Trong mắt Tiá»u Linh Tá» rõ rà ng phát sáng.
"Chá» Äó có rất nhiá»u kỳ hoa dá» thảo bên ngoà i không thấy ÄÆ°á»£c." Diá»p Cẩn nói, "Còn có Thái Y quán trong cung, ta cÅ©ng có thá» mang ngươi Äến má»t chuyến."
"ÄÆ°á»£c." Tiá»u Linh Tá» không chút nghÄ© ngợi, "Cứ quyết Äá»nh váºy Äi, ngươi là Vương gia, lại là tức phụ Thẩm minh chá»§, còn là cá»c chá»§ Quỳnh Hoa cá»c, không ÄÆ°á»£c gạt ngưá»i."
"Tất nhiên tất nhiên." Ãn Äại nhân Äúng lúc cắt ngang má»t lần nữa, Äá» tránh tức phụ Thẩm minh chá»§ láºt bà n.
Má»t lúc lâu sau, Ãn Liá» u Niên cùng Diá»p Cẩn má»t ÄÆ°á»ng Äi ra, Lưu Hưá»ng Nam Äứng lên nghênh Äón: "Sao rá»i, nà ng có giao ngá»c bá»i Thẩm công tá» ra không?"
"Nói ra chá» giấu rá»i, viá»c nà y cÅ©ng nên dừng á» Äây." Ãn Liá» u Niên nói.
"Váºy thì tá»t." Lưu Hưá»ng Nam cuá»i cùng thá» phà o nhẹ nhõm, lại nói, "Tại hạ tất nhiên sẽ trừng trá» theo gia pháp."
"Váºy thì không cần, chung quy cÅ©ng là con dâu chưa qua cá»a cá»§a Lưu bang chá»§, ngưá»i má»t nhà cÅ©ng không nên xÃch mÃch vá»i nhau." Ãn Liá» u Niên nói, "HÆ¡n nữa còn tinh thông dược lý, trò chuyá»n rất hợp ý Diá»p cá»c chá»§."
"A?" Lưu Hưá»ng Nam bá» kinh ngạc má»t chút.
"Ừm." Diá»p Cẩn bá»c áo choà ng, từ trong lá» mÅ©i nhả ra má»t chữ, tháºp phần lãnh diá» m.
"Vá» sau nếu có cÆ¡ há»i, thì Äến lãnh giáo má»t chút." Ãn Liá» u Niên nói, "Hôm nay trá» vá» trưá»c."
"Ta tiá» n chư vá»." Lưu Hưá»ng Nam vá»i và ng nghiêng ngưá»i, má»t bên cùng Äi trá» vá» má»t bên nghÄ©, nếu là nha Äầu Äê tiá»n kia có thá» khiến Diá»p cá»c chá»§ thÃch, cÅ©ng coi như là má»t chuyá»n tá»t - Ãt nhất có thá» nói thêm nhiá»u lý do, Äá» ngưá»i á» trong nhà thêm má»t khoảng thá»i gian.
Diá»p Cẩn vừa Äi vừa suy nghÄ©, lá» giao nhân a...
"Lá» giao nhân?" Thẩm Thiên Phong cÅ©ng là nghe nói lần Äầu.
"Ừm." Ãn Liá» u Niên giúp má»i ngưá»i pha trà , "Nhìn vẻ mặt lúc ấy cá»§a Tiá»u Linh Tá», hẳn là không phải nói dá»i."
"Nghe cÅ©ng chưa từng nghe qua." Thẩm Thiên Phong nhìn Diá»p Cẩn, "Tháºt sá»± có hả?"
"Không biết." Diá»p Cẩn lắc Äầu, sau Äó chá»p chá»p mắt nhìn hắn, "Ta muá»n."
"ÄÆ°á»£c." Thẩm Thiên Phong gáºt Äầu, "Ta Äi tìm."
Ngưá»i còn lại Äá»u á» trong lòng cháºc cháºc, Äi tìm, ngay cả là cái gì cÅ©ng không biết.
"Từ nhá» Äến lá»n ta Äá»u á» Äông Hải, cÅ©ng chưa từng nghe qua nÆ¡i nà o tháºt sá»± có giao nhân." Vô Ảnh nói, "Nghe Äá»n ngược lại là không há» Ãt, nhưng không ai sẽ cho là tháºt."
Ãm vá» cÅ©ng hiếu kì há»i Ãn Liá» u Niên, nếu là tháºt sá»± có, váºy chúng ta nhất Äá»nh phải rá»i bến Äi tìm, nói không chừng còn có thá» Äến Long Cung là m khách.
Nhá»n không ÄÆ°á»£c chà xát tay.
"Ta cÅ©ng nói không rõ." Ãn Liá» u Niên lắc Äầu, "Bất quá Äã có ngưá»i gặp qua á» trong tháp Bạch Ngư, váºy thì và o Äó tìm thá» xem, nói không chừng sẽ có dấu vết Äá» lại."
"Ta Äi !" Vô Ảnh xung phong nháºn viá»c.
"Ta cÅ©ng Äi xem thá»." Thẩm Thiên Phong nói, "Nếu là cÆ¡ quan tầng tầng, Äi quá nhiá»u ngưá»i ngược lại dá» xảy ra chuyá»n, ngưá»i còn lại á» Äây thá»§ Äi."
"Phải cẩn tháºn." Diá»p Cẩn vá» vá» ngá»±c hắn.
"Tất nhiên." Thẩm Thiên Phong cưá»i cưá»i, "Viá»c nhá» mà thôi, Äừng lo lắng."
Ãm vá» á» bên cạnh rất là tiếc nuá»i, minh chá»§ cÅ©ng quá hạo nhiên chÃnh khà rá»i, loại thá»i Äiá»m nà y, chẳng lẽ không phải nên nhân cÆ¡ há»i hôn nhau má»t cái sao?
So vá»i cung chá»§ nhà ta, quả tháºt là kém xa.
***
"Cơ quan trong tháp Bạch Ngư này rất nhiều, nếu cô nương muốn tìm đồ, chỉ e là không dễ." Ôn Liễu Niên nói, "Nhưng nếu có chúng ta từ giữa tương trợ, hẳn là sẽ dễ dàng hơn một chút."
"Có điều kiện gì?" Tiểu Linh Tử cảnh giác.
Ôn Liễu Niên nói nhỏ bên tai nàng vài câu.
Tiểu Linh Tử khẽ nhíu mày.
"Thế nào?" Ôn Liễu Niên cười tủm tỉm nhìn nàng, vô cùng hiền lành.
"Nếu ta không đáp ứng thì sao?" Tiểu Linh Tử cắn răng.
Ôn Liễu Niên nói: "Vậy ta liền đem chuyện mị hồn nói cho Lưu bang chủ biết."
"Ngươi !" Tiểu Linh Tử khó thở.
"Cô nương cứ từ từ mà suy xét, tại hạ quả quyết sẽ không... Hắt xì, ép buộc." Ôn Liễu Niên xoa xoa mũi.
Hơi lạnh.
"Trong các ngươi ai là Thẩm minh chủ?" Tiểu Linh Tử hỏi.
"Thẩm minh chủ không có đến đây." Ôn Liễu Niên nói, "Cô nương có chuyện gì, nói với chúng ta cũng giống nhau thôi."
"Ngươi nói chuyện có chắc chắn không?" Tiểu Linh Tử trong lòng rõ ràng còn nghi ngờ hắn.
"Chắc chắn." Ôn Liễu Niên kiên nhẫn gật đầu, "Nhất ngôn cửu đỉnh."
"Đại nhân nhà ta là đệ nhất tài tử Đại Sở, được Hoàng thượng cố ý phái tới tra án." Vô Ảnh ở một bên chen lời, "Nếu ngươi cứ chần chờ không đưa ra quyết định, trời sẽ sáng."
"Thì ra là làm quan." Tiểu Linh Tử nói thầm, lúc trước Lưu Chấn Uy chỉ nói minh chủ võ lâm đến nhà, cũng không nhắc qua còn có một vị đại nhân từ triều đình đến, "Vậy ngươi với Hải Hoa nương có quan hệ gì?"
Ôn Liễu Niên nói: "Việc này nói ra thì dài, ta có thời gian giải thích, nhưng sợ cô nương không có thời gian nghe."
"Được." Thấy sắc trời dần dần hửng sáng, Tiểu Linh Tử tâm treo ngược đáp ứng, "Ta có thể làm giao dịch với ngươi, thế nhưng phải để ta thấy Thẩm minh chủ trước."
"Không thành vấn đề." Ôn Liễu Niên rất sảng khoái, "Sau bình minh ta sẽ nghĩ biện pháp, để cô nương thấy mặt minh chủ !"
Tiểu Linh Tử gật đầu, xoay người chạy về chỗ ở.
"Muốn thấy mặt ta?" Thẩm Thiên Phong sau khi nghe được, cảm thấy có chút khó hiểu, "Ngay cả đại nhân cũng không thể nói động nàng?"
"Nàng lang bạt giang hồ đã thấy qua nhiều sóng gió, nói vài câu khó mà nói phục." Ôn Liễu Niên nói, "Ta với nàng vốn không quen biết, trong lòng nghi ngờ cũng là chuyện bình thường. Mà bên trong võ lâm ai cũng biết minh chủ làm người quang minh lỗi lạc một thân chính khí, Tiểu Linh Tử nếu là có tâm hợp tác với nhóm chúng ta, minh chủ mới là người có thể khiến nàng tin phục nhất."
Thẩm Thiên Phong gật đầu: "Cũng được, đúng lúc Tiểu Cẩn cũng muốn hỏi nàng chuyện mị hồn."
"Thân thể Diệp cốc chủ sao rồi?" Ôn Liễu Niên thân thiết."Đã đỡ hơn rất nhiều, bất quá chỉ là không chịu hảo hảo ăn cơm." Thẩm Thiên Phong đau đầu.
Ôn Liễu Niên nghi hoặc: "Vì sao không chịu hảo hảo ăn cơm?"
Thẩm Thiên Phong: "..."
Ám vệ ở một bên đúng lúc giải thích: "Người bình thường sinh bệnh, đều không thèm ăn gì hết." Cũng không phải ai cũng giống như đại nhân, phát sốt còn muốn ăn giò heo.
Chúng ta đều thập phần sùng bái.
Sau khi trở về phòng ngủ, Ôn Liễu Niên lại cầm gương soi tới soi lui, mới lưu luyến không rời cởi y phục dạ hành, gấp ngay ngắn chỉnh tề bỏ vào trong ngăn tủ.
Không biết khi nào mới được mặc nữa.
Còn rất thích hợp.
Chỉ là hơi lạnh một chút.
Gần đây tháng ba có chút rét, bất quá có lẽ là vì ngày thường Ôn Liễu Niên ăn rất nhiều, thân thể trụ cột tốt, tuy nói hơn nửa đêm ở bên ngoài bị gió thổi, ngày hôm sau vẫn là thần thanh khí sảng rời khỏi giường, ăn xong điểm tâm thì cùng Diệp Cẩn một đường, đến thư phòng tìm Lưu Hướng Nam.
"Sao nhị vị lại đến đây." Lưu Hướng Nam có chút ngoài ý muốn, vội vàng kêu hạ nhân pha trà đưa vào.
"Thực không dám giấu diếm, có chút việc nhỏ muốn nhờ." Ôn Liễu Niên đi thẳng vào vấn đề.
"Không sao, đại nhân cứ việc nói." Lưu Hướng Nam gật đầu.
Ôn Liễu Niên nói: "Có liên quan đến Tiểu Linh Tử."
"Nàng ta?" Lưu Hướng Nam có chút ngoài ý muốn, vừa nghi ngờ dò xét, "Có phải Ôn đại nhân nghe được cái gì không?"
"Không phải Ôn đại nhân, là ta." Diệp Cẩn vừa mới khỏi bệnh, nhưng đầu vẫn còn rất choáng, sắc mặt nhìn qua không có biểu tình, "Nghe nói nàng bán nhân sâm giả?"
Lưu Hướng Nam mặt đầy vẻ xấu hổ, đây thật sự là mất hết mặt mũi.
"Lúc trước khi ở thành Bình Khê, Lăng nhi cũng từng bị một nha đầu bán dược giả lừa gạt, nghe qua hình như là cùng vị cô nương trong quý phủ này là một người." Diệp Cẩn nói, "Thiếu Vũ đang tìm khắp nơi trên giang hồ."
"Còn lừa gạt cả Thẩm công tử?" Lưu Hướng Nam hít một ngụm khí lạnh, "Đây..." Ám vệ Truy Ảnh cung còn đang ở trong nhà, nếu tin tức truyền ra ngoài thì phải làm sao?
"Lưu bang chủ cũng không cần lo lắng, chỉ là gọi ra xem thử mà thôi." Diệp Cẩn nói, "Nếu quả thật là cùng một người, vậy chỉ cần giao ngọc bội lúc trước lấy từ trong tay Lăng nhi ra, thì hai bên không ai thiếu nợ ai. Có Ôn đại nhân từ giữa biện hộ, Thiếu Vũ hẳn là sẽ không đến nổi vì chuyện này mà gây khó dễ cho Bình Lãng bang."
"Quả nhiên là sao chổi a." Lưu Hướng Nam liên tục giậm chân.
"Đi thôi." Diệp Cẩn đứng lên, "Xin Lưu bang chủ dẫn đường."
Lưu Chấn Uy từ sớm đã ra ngoài làm việc, sau viện chỉ có một mình Tiểu Linh Tử, thấy một đám người tiến vào, khó tránh khỏi có chút sửng sốt. "Mau giao đồ của Thẩm công tử ra đây !" Lưu Hướng Nam mở miệng liền giận dữ mắng.
"Đồ gì?" Tiểu Linh Tử đưa mắt nhìn Ôn Liễu Niên.
"Còn có thể là đồ gì, ngay cả Truy Ảnh cung ngươi cũng dám lừa gạt?" Lưu Hướng Nam nói, "Ngọc bội của Thẩm công tử đâu?"
"Mất rồi." Tiểu Linh Tử bĩu môi.
Nhìn nàng nhẹ nhàng bâng quơ không chút để ý như vậy, Lưu Hướng Nam tức suýt ngất, nâng tay lên liền muốn đánh nàng, lại bị Thẩm Thiên Phong ngăn lại: "Lưu bang chủ không cần tức giận, để vị cô nương này cân nhắc thêm chút nữa, có lẽ sẽ nhớ ra thì sao."
"Ta đã nói là không biết !" Tiểu Linh Tử hất váy, dứt khoát xoay người vào phòng.
Diệp Cẩn và Ôn Liễu Niên cũng đi theo vào.
"Thẩm minh chủ, ngươi cũng thấy đó, không phải ta không trả a." Lưu Hướng Nam còn ở bên ngoài giải thích. Cũng không biết nhi tử nhà mình rốt cuộc là trúng phải tà gì, sao lại muốn mang một tai họa về như vậy.
"Ngươi cũng thấy Thẩm minh chủ rồi, hẳn là yên tâm rồi chứ?" Trong phòng, Ôn Liễu Niên nhìn Tiểu Linh Tử nói, "Vị này là Diệp cốc chủ, là giang hồ đệ nhất thần y, nói vậy ngươi cũng là nghe qua."
"Thần y cũng sẽ sinh bệnh sao?" Tiểu Linh Tử nghi hoặc nhìn Diệp Cẩn, sắc mặt trắng bệch a.
"Thần y tất nhiên là sẽ sinh bệnh, thần tiên mới không sinh bệnh." Trước khi Diệp Cẩn xù lông, Ôn Liễu Niên đúng lúc giải thích, hơn nữa còn nói sang chuyện khác, "Hiện tại có thể nói ngươi tới Lưu phủ này, rốt cuộc là muốn tìm cái gì rồi chứ?"
"Lệ giao nhân." Tiểu Linh Tử nói.
"Cái gì?" Diệp Cẩn nhíu mày.
"Lệ giao nhân." Tiểu Linh Tử lập lại một lần nữa, "Trong Bình Lãng bang từng có qua giao nhân."
"Giao nhân?" Ôn Liễu Niên nghi hoặc, "Đây là vật Thượng Cổ chỉ có trong lời đồn, cô nương nghe được tin tức này ở đâu?"
"Lúc trước khi ở Lưu Hồi thôn, đã từng gặp qua một tên phi tặc, hắn nói hơn mười năm trước từng đến Bình Lãng bang, đã thấy qua giao nhân." Tiểu Linh Tử nói, "Là ở trong tháp Bạch Ngư."
"Không có khả năng." Diệp Cẩn lắc đầu, "Trên sách chưa từng ghi chép lại, cũng chưa bao giờ nghe người ta nói qua." Quỷ thủ tiền bối quanh năm ở đảo Nhiễm Sương tại Nam Hải, còn có Đại Minh Vương ở đảo Lạc Anh tại Đông Hải, cùng với thương đội Nhật Nguyệt sơn trang ngẫu nhiên cũng sẽ đến Nam Dương, nếu thật sự có giao nhân tồn tại, không có khả năng một chút tiếng gió cũng không có.
"Ta nói, là chính bản thân các ngươi không tin." Tiểu Linh Tử nói, "Vậy còn muốn giúp ta tìm không?"
"Chuyện đã đáp ứng cô nương, chúng ta tất nhiên sẽ làm được." Ôn Liễu Niên nói, "Bất quá cho dù thực sự có lệ giao nhân, trộm về thì có thể làm gì?" Đáng phải mạo hiểm trà trộn vào đây như thế.
"Chuyện này ngươi không cần biết." Tiểu Linh Tử bĩu môi, "Tóm lại ta nhất định phải tìm được."
Ôn Liễu Niên đưa mắt nhìn Diệp Cẩn, chỉ thấy vẻ mặt hắn như là đang suy nghĩ gì đó, lập tức cảm thấy có dự cảm không tốt. Dự tính sau khi trở về, Thẩm minh chủ hẳn là sẽ đau đầu, phải đi đâu tìm lệ giao nhân cho hắn.
"Các ngươi còn muốn hỏi chuyện gì nữa không?" Tiểu Linh Tử nói.
"Về hoa mị hồn trong Thiên Nhai Hải Các." Ôn Liễu Niên nói, "Còn nữa, Lưu Chấn Uy rốt cuộc là bị mê hoặc tâm trí như thế nào?"
"Bản thân Hải Hoa nương hết hi vọng với nam nhân, thì định ra một đống quy củ kì lạ với đệ tử, ngày thường ngay cả cửa cũng không thể ra, nếu ta không trồng chút hoa, chẳng phải là các nàng cả đời cũng sẽ không biết tư vị 'tình' là thế nào sao, tự nhiên khi không bị nhốt ở trên đảo." Tiểu Linh Tử nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Chuyện không phải như ngươi nghĩ, bất quá chuyện này về sau rồi giải thích." Ôn Liễu Niên nói, "Trước nói Lưu Chấn Uy là bị sao vậy?"
"Cũng là bởi vì mị hồn." Tiểu Linh Tử lấy từ trong tay áo ra một bình sứ, "Chính là thứ này."
Diệp Cẩn tiếp nhận trong tay, mở nút lọ đổ ra tay ngửi ngửi.
"Uy !" Tiểu Linh Tử trừng to mắt.
"Cô nương không cần kinh hoảng." Ôn Liễu Niên nói, "Cốc chủ am hiểu dược vật thế gian, bách độc bất xâm."
"Thật không?" Tiểu Linh Tử rõ ràng không tin, "Vậy thì sao còn nhiễm phong hàn."
Diệp cốc chủ trong nháy mắt tiến vào trạng thái chuẩn bị xù lông. Bạn đang
"Khụ khụ !" Ãn Äại nhân tươi cưá»i vân Äạm phong khinh(*), "Không bằng chúng ta nói vá» bình má» há»n nà y?"
(*) Vân Äạm phong khinh: nhà n nhạt như mây, nhẹ nhà ng như gió thá»i, không mà n Äến Äiá»u gì.
"Chá» là phấn hoa bình thưá»ng, bá» thêm chút dược váºt khác." Tiá»u Linh Tá» nói, "Chá» cần Än và o má»t chút thì có thá» sản sinh ảo giác, dù cho cái gì cÅ©ng không là m, cÅ©ng sẽ cảm thấy bản thân Äang Äiên loan Äảo phượng, giá»ng như Äặt mình trong cá»±c lạc nhân gian, sau khi tá»nh lại thì sẽ nhá» mãi không quên tư vá» trong Äó, còn hÆ¡n cả khi hoan ái cùng nam nữ."
"Còn có loại dược nà y?" Ãn Liá» u Niên giáºt mình.
"Ngá»i má»t chút cÅ©ng sẽ mê Äảo tâm trà ngưá»i khác, vẫn là cách xa má»t chút thì tá»t hÆ¡n." Tiá»u Linh Tá» nói, "Không phải Äá»c dược, cho nên cÅ©ng không có giải dược, qua má»t thá»i gian không dÃnh váºt ấy, thì bản thân sẽ từ từ tá»t lên."
"Lưu Chấn Uy là Än xong dược nà y, má»i có thá» rÄm rắp nghe lá»i ngươi?" Diá»p Cẩn há»i.
"Äó cÅ©ng là bá»i vì do hắn háo sắc." Tiá»u Linh Tá» nói, "Bằng không ta cÅ©ng không có cÆ¡ há»i kê ÄÆ¡n."
Có thá» Äem má» dược là m giá»ng như cá» Äá»c, tuy nói cÅ©ng không phải là thứ tá»t là nh gì, nhưng cÅ©ng là phải có chút bản lÄ©nh. Diá»p Cẩn thu bình má» há»n kia lại, nói: "Chúng ta sẽ Äi thÄm dò vá» chuyá»n giao nhân, bất quá cô nương Äúng lúc có thá»§ Äoạn nà y, không bằng là m thêm chút chuyá»n khác?"
"Chuyá»n gì?" Tiá»u Linh Tá» nói.
"Thá» há»i Lưu Chấn Uy Äá» hắn nói ra." Diá»p Cẩn nói, "Vì sao Äá»t nhiên lại muá»n gả muá»i muá»i mình cho ngưá»i khác."
"Nếu là há»i ra ÄÆ°á»£c, Äá»i ta có lợi Ãch gì?" Tiá»u Linh Tá» há»i.
Diá»p Cẩn nói: "Nếu tháºt sá»± há»i ra ÄÆ°á»£c, thì ta sẽ mang ngươi Äến Quỳnh Hoa cá»c."
"Quỳnh Hoa cá»c?" Trong mắt Tiá»u Linh Tá» rõ rà ng phát sáng.
"Chá» Äó có rất nhiá»u kỳ hoa dá» thảo bên ngoà i không thấy ÄÆ°á»£c." Diá»p Cẩn nói, "Còn có Thái Y quán trong cung, ta cÅ©ng có thá» mang ngươi Äến má»t chuyến."
"ÄÆ°á»£c." Tiá»u Linh Tá» không chút nghÄ© ngợi, "Cứ quyết Äá»nh váºy Äi, ngươi là Vương gia, lại là tức phụ Thẩm minh chá»§, còn là cá»c chá»§ Quỳnh Hoa cá»c, không ÄÆ°á»£c gạt ngưá»i."
"Tất nhiên tất nhiên." Ãn Äại nhân Äúng lúc cắt ngang má»t lần nữa, Äá» tránh tức phụ Thẩm minh chá»§ láºt bà n.
Má»t lúc lâu sau, Ãn Liá» u Niên cùng Diá»p Cẩn má»t ÄÆ°á»ng Äi ra, Lưu Hưá»ng Nam Äứng lên nghênh Äón: "Sao rá»i, nà ng có giao ngá»c bá»i Thẩm công tá» ra không?"
"Nói ra chá» giấu rá»i, viá»c nà y cÅ©ng nên dừng á» Äây." Ãn Liá» u Niên nói.
"Váºy thì tá»t." Lưu Hưá»ng Nam cuá»i cùng thá» phà o nhẹ nhõm, lại nói, "Tại hạ tất nhiên sẽ trừng trá» theo gia pháp."
"Váºy thì không cần, chung quy cÅ©ng là con dâu chưa qua cá»a cá»§a Lưu bang chá»§, ngưá»i má»t nhà cÅ©ng không nên xÃch mÃch vá»i nhau." Ãn Liá» u Niên nói, "HÆ¡n nữa còn tinh thông dược lý, trò chuyá»n rất hợp ý Diá»p cá»c chá»§."
"A?" Lưu Hưá»ng Nam bá» kinh ngạc má»t chút.
"Ừm." Diá»p Cẩn bá»c áo choà ng, từ trong lá» mÅ©i nhả ra má»t chữ, tháºp phần lãnh diá» m.
"Vá» sau nếu có cÆ¡ há»i, thì Äến lãnh giáo má»t chút." Ãn Liá» u Niên nói, "Hôm nay trá» vá» trưá»c."
"Ta tiá» n chư vá»." Lưu Hưá»ng Nam vá»i và ng nghiêng ngưá»i, má»t bên cùng Äi trá» vá» má»t bên nghÄ©, nếu là nha Äầu Äê tiá»n kia có thá» khiến Diá»p cá»c chá»§ thÃch, cÅ©ng coi như là má»t chuyá»n tá»t - Ãt nhất có thá» nói thêm nhiá»u lý do, Äá» ngưá»i á» trong nhà thêm má»t khoảng thá»i gian.
Diá»p Cẩn vừa Äi vừa suy nghÄ©, lá» giao nhân a...
"Lá» giao nhân?" Thẩm Thiên Phong cÅ©ng là nghe nói lần Äầu.
"Ừm." Ãn Liá» u Niên giúp má»i ngưá»i pha trà , "Nhìn vẻ mặt lúc ấy cá»§a Tiá»u Linh Tá», hẳn là không phải nói dá»i."
"Nghe cÅ©ng chưa từng nghe qua." Thẩm Thiên Phong nhìn Diá»p Cẩn, "Tháºt sá»± có hả?"
"Không biết." Diá»p Cẩn lắc Äầu, sau Äó chá»p chá»p mắt nhìn hắn, "Ta muá»n."
"ÄÆ°á»£c." Thẩm Thiên Phong gáºt Äầu, "Ta Äi tìm."
Ngưá»i còn lại Äá»u á» trong lòng cháºc cháºc, Äi tìm, ngay cả là cái gì cÅ©ng không biết.
"Từ nhá» Äến lá»n ta Äá»u á» Äông Hải, cÅ©ng chưa từng nghe qua nÆ¡i nà o tháºt sá»± có giao nhân." Vô Ảnh nói, "Nghe Äá»n ngược lại là không há» Ãt, nhưng không ai sẽ cho là tháºt."
Ãm vá» cÅ©ng hiếu kì há»i Ãn Liá» u Niên, nếu là tháºt sá»± có, váºy chúng ta nhất Äá»nh phải rá»i bến Äi tìm, nói không chừng còn có thá» Äến Long Cung là m khách.
Nhá»n không ÄÆ°á»£c chà xát tay.
"Ta cÅ©ng nói không rõ." Ãn Liá» u Niên lắc Äầu, "Bất quá Äã có ngưá»i gặp qua á» trong tháp Bạch Ngư, váºy thì và o Äó tìm thá» xem, nói không chừng sẽ có dấu vết Äá» lại."
"Ta Äi !" Vô Ảnh xung phong nháºn viá»c.
"Ta cÅ©ng Äi xem thá»." Thẩm Thiên Phong nói, "Nếu là cÆ¡ quan tầng tầng, Äi quá nhiá»u ngưá»i ngược lại dá» xảy ra chuyá»n, ngưá»i còn lại á» Äây thá»§ Äi."
"Phải cẩn tháºn." Diá»p Cẩn vá» vá» ngá»±c hắn.
"Tất nhiên." Thẩm Thiên Phong cưá»i cưá»i, "Viá»c nhá» mà thôi, Äừng lo lắng."
Ãm vá» á» bên cạnh rất là tiếc nuá»i, minh chá»§ cÅ©ng quá hạo nhiên chÃnh khà rá»i, loại thá»i Äiá»m nà y, chẳng lẽ không phải nên nhân cÆ¡ há»i hôn nhau má»t cái sao?
So vá»i cung chá»§ nhà ta, quả tháºt là kém xa.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nghe nói thổ phỉ rất hung tàn!!!
- Chương 2: Ta giúp ngươi diệt trừ thổ phỉ!!!
- Chương 3: Ta thấy sắc mặt ngươi không được tốt!!!
- Chương 4: Lực lượng bức họa!!!
- Chương 5: Tập tranh nhỏ hài hòa vui vẻ!!!
- Chương 6: Mộc sư gia rất hung dữ!!!
- Chương 7: Cảm thấy mê man!!!
- Chương 8: Rõ ràng chính là tổ tông!!!
- Chương 9: Ta muốn đến gặp vị tân tri phủ !!!
- Chương 10: Mọt sách rất đáng sợ!!!
- Chương 11: Vì sao nhất định phải ép Triệu Việt xuống núi!!!
- Chương 12: Có người muốn đến giúp đỡ!!!
- Chương 13: Vô sự lấy lòng!!!
- Chương 14: Đến tột cùng đại nhân muốn giúp ai!!!
- Chương 15: Tha hương gặp cố tri!!!
- Chương 16: Ngươi không xuống núi thì ta lên núi!!!
- Chương 17: Không mời mà tới!!!
- Chương 18: Cùng nhau về nhà ăn tết!!!
- Chương 19: Một nhóm thổ phỉ xuống núi!!!
- Chương 20: Ta là gió, ngươi là cát!!!
- Chương 21: Theo nhu cầu mỗi bên!!!
- Chương 22: Đại đương gia không nên cứ âm mặt!!!
- Chương 23: Đại nhân đi đâu rồi!!!
- Chương 24: Chợ hoa đăng náo nhiệt!!!
- Chương 25: Người Mục gia trang tới!!!
- Chương 26: Tám phần là đang diễn kịch!!!
- Chương 27: Tiện nghi không chiếm thì phí!!!
- Chương 28: Bắt đầu tiêu diệt thổ phỉ!!!
- Chương 29: Chúng ta vẫn là đầu hàng thì hơn!!!
- Chương 30: Người đâu, bồi đại nhân dùng cơm!!!
- Chương 31: Không bằng chuyển nhà đi!!!
- Chương 32: Thăm dò núi Thương Mang!!!
- Chương 33: Diệt trừ thổ phỉ núi Thương Mang!!!
- Chương 34: Mọt sách sẽ ngủ nướng!!!
- Chương 35: Đến tột cùng vì sao phải đóng quân ở núi Thương Mang!!!
- Chương 36: Bún chua cay còn rất ngon!!!
- Chương 37: Nửa đêm muốn làm gì???
- Chương 38: Bí mật Hổ Đầu Cương!!!
- Chương 39: Trong núi có một con thiêu thân!!!
- Chương 40: Triệu đại đương gia không ... được!!!
- Chương 41: Vì sao nhất định phải giải thích với ta?
- Chương 42: Rượu vong xuyên!!!
- Chương 43: Thành Hoàng gia hiển linh là chuyện tốt!!!
- Chương 44: Triệu đại đương gia có sở thích kì quái!!!
- Chương 45: Kế hoạch hãm hại của Ôn đại nhân!!!
- Chương 46: Mọt sách bị bệnh!!!
- Chương 47: Cùng đến phía sau núi!!!
- Chương 48: Triệu đại đương gia bối rối!!!
- Chương 49: Đột biến trong núi!!!
- Chương 50: Vu cổ thuật!!!
- Chương 51: Tái ông thất mã, yên tri phi phúc(*)
- Chương 52: Ta vừa mới nói linh tinh, ngươi không cần để ý!!!
- Chương 53: Đại đương gia, ngươi đỏ mặt cái gì???
- Chương 54: Tiếng động ở ngoài vùng hoang vu!!!
- Chương 55: Tác dụng của Hồng giáp lang!!!
- Chương 56: Cùng đến hố sâu!!!
- Chương 57: Ôn đại nhân rất suy yếu!!!
- Chương 58: Quan phủ tất nhiên sẽ không nhúng tay!!!
- Chương 59: Một con cua bị luộc chín!!!
- Chương 60: Chơi trò thổ phỉ cướp bóc!!
- Chương 61: Sau lưng còn có nghĩa phụ!!!
- Chương 62: Rốt cục ngươi có muốn thành thân hay không???
- Chương 63: Vì sao lại mang theo thứ này trên người???
- Chương 64: Rốt cục là có thân phận gì???
- Chương 65: Không nên để cho đại nhân nhìn thấy!!!
- Chương 66: Câu đố về thân thế!!!
- Chương 67: Có vẻ như là bị đùa bỡn!!!
- Chương 68: Triệu đại đương gia rất lo lắng!!!
- Chương 69: Ngày mai ta sẽ bồi thường một cái nồi!!!
- Chương 70: Mỹ nam tử anh tuấn xuất hiện!!!
- Chương 71: Có chút nói không nên lời!!!
- Chương 72: Dáng người không tồi!!!
- Chương 73: Cùng lắm thì bỏ trốn!!!
- Chương 74: Đánh bậy đánh bạ cũng có thu hoạch!!!
- Chương 75: Cứu một cô nương trở về!!!
- Chương 76: Có khi nào là mỹ nhân kế không???
- Chương 77: Khi người ngốc lên thì cũng không có biện pháp!!!
- Chương 78: Người trong triều đến!!!
- Chương 79: Vì sao lúc nào cũng là ngươi!!!
- Chương 80: Phát hiện mới trong Hổ Đầu bang!!!
- Chương 81: Đại Minh Vương vài chục năm trước!!!
- Chương 82: Ta sẽ bảo vệ ngươi!!!
- Chương 83: Tam thiếu gia Khổng Tước môn!!!
- Chương 84: Mọt sách đọc sách rất nhanh!!!
- Chương 85: Đã nói là cô nương chưa thấy qua những chuyện lớn trên đời!!!
- Chương 86: Võ công có chút quen thuộc!!!
- Chương 87: Ta muốn cướp người với triều đình!!!
- Chương 88: Tiền Mãn Thương là ai???
- Chương 89: Lừa gạt mới có thể biết được kết quả!!!
- Chương 90: Đại nhân rất oán niệm!!!
- Chương 91: Hồng giáp lang rất tức giận!!!
- Chương 92: Sẽ thành thân thuộc!!!
- Chương 93: Tiểu Mộc lập gia đình!!!
- Chương 94: Đi đến Vương Thành!!!
- Chương 95: Bóng dáng màu trắng là cái gì???
- Chương 96: Một chuyện đổi một miếng gà nướng!!!
- Chương 97: Ngươi có từng nghe qua cái tên này chưa???
- Chương 98: Mới tới Vương Thành!!!
- Chương 99: Có người bao Phiêu Hương viện!!!
- Chương 100: Chuyện này cứ quyết định như vậy sao???
- Chương 101: Ôn phu nhân quả thật hiền lương thục đức!!!
- Chương 102: Triệu đại đương gia như hoa như ngọc!!!
- Chương 103: Ôn đại nhân tiến cung!!!
- Chương 104: Hoàng Thượng đến nhà cướp người!!!
- Chương 105: Nhạc mẫu muốn đến Vương Thành!!!
- Chương 106: Vì sao người bị đùa giỡn luôn là mình???
- Chương 107: Bàn chuyện làm ăn ánh mắt phải sáng ngời!!!
- Chương 108: Nếu ta không cho ngươi đi!!!
- Chương 109: Khi nào mới có thể ăn chân giò nướng????
- Chương 110: Vì sao vừa gặp mặt liền đánh nhau!!!
- Chương 111: Ôn đại nhân chấn kinh!!!
- Chương 112: Trên đường gặp cướp!!!
- Chương 113: Chính là đám người này!!!
- Chương 114: Vì sao ai cũng muốn tới giúp vui!!!
- Chương 115: Son phấn thơm ngào ngạt!!!
- Chương 116: Gặp nhau ở tửu lâu!!!
- Chương 117: Nửa đêm canh ba đi đâu rồi???
- Chương 118: Tốt nhất là có thể cấm dục!!!
- Chương 119: Hết thảy đều càng lúc càng tốt!!!
- Chương 120: Ôn đại nhân rốt cuộc là người nào???
- Chương 121: Không phá thì không xây được!!!
- Chương 122: Ấn đường của đại nhân gần đây phát đen!!!
- Chương 123: Hồng giáp lang mất tích!!!
- Chương 124: Có người muốn mua bí phương!!!
- Chương 125: Náo loạn nhỏ trên đường!!!
- Chương 126: Nếu đã gặp thì chính là duyên phận!!!
- Chương 127: Phải làm thế nào mới khiến ảnh vệ không đi theo??
- Chương 128: Ai mà có thể nói thắng được Ôn đại nhân!!!
- Chương 129: Chuyện năm xưa!!!
- Chương 130: Tổng cộng có ba manh mối!!!
- Chương 131: Dị động trong bãi tha ma!!!
- Chương 132: Tiểu Vô Ảnh lập công!!!
- Chương 133: Ái khanh không thể ăn cái này!!!
- Chương 134: Vi thần muốn giúp Trương đại nhân!!!
- Chương 135: Nửa đêm rồi vì sao còn chưa về nhà!!!
- Chương 136: Không bằng bắt tiểu nhị về trước đi!!!
- Chương 137: Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!!
- Chương 138: Đem xẻng tới Ngự Hoa viên cho trẫm!!!
- Chương 139: Thiên hạ đệ nhất tài tử!!!
- Chương 140: Là phúc hay là họa!!!
- Chương 141: Phải chọn ngày lành trước!!!
- Chương 142: Mười ngày sau thành thân!!!
- Chương 143: Đại hôn (Thượng)
- Chương 144: Đại hôn (Trung)
- Chương 145: Đại hôn (Hạ)
- Chương 146: Vì sao lại yên tâm như thế???
- Chương 147: Tự mình quyết định!!!
- Chương 148: Ngươi muốn chọn như thế nào???
- Chương 149: Rốt cuộc có đi hay không???
- Chương 150: Gà bay chó sủa vì đi Đông Hải!!!
- Chương 151: Thành Đại Côn rách nát!!!
- Chương 152: Quần lót của Ôn đại nhân bị trộm!!!
- Chương 153: Nghe nói ngươi thành thân rồi???
- Chương 154: Trừ phi điều tra rõ chân tướng trước!!!
- Chương 155: Một đống loạn ma!!!
- Chương 156: Kéo tơ bóc kén!!!
- Chương 157: Thẩm minh chủ thần công cái thế!!!
- Chương 158: Đón năm mới!!!
- Chương 159: Người hữu tình!!!
- Chương 160: Thuận tiện lừa chút tiền!!!
- Chương 161: Vật biểu tượng giang hồ gặp được bà mai thật!!!
- Chương 162: Thiên nhai hải các!!!
- Chương 163: Gọi một tiếng mẹ nghe xem nào!!!
- Chương 164: Chuyện cũ năm xưa!!!
- Chương 165: Thạch bà bà làm điểm tâm!!!
- Chương 166: Tự làm bậy!!!
- Chương 167: Hoa nở giữa ngày đông!!!
- Chương 168: Việc vui trong Bình Lãng bang đúng là không ít!!!
- Chương 169: Có Ôn đại nhân ở đây!!!
- Chương 170: Tháp Bạch Ngư đầy rẫy cơ quan!!!
- Chương 171: Lệ giao nhân!!!
- Chương 172: Cư nhiên còn lấy tay sờ sờ!!!
- Chương 173: Liên hoàn bộ!!!
- Chương 174: Thật sự có binh đoàn giao nhân!!!
- Chương 175: Lấy danh tiết Tây Nam Vương thề!!!
- Chương 176: Gió yên sóng lặng trước cuộc chiến!!!
- Chương 177: Quả nhiên có lệ giao nhân!!!
- Chương 178: Một chiếc thuyền lớn màu đen!!!
- Chương 179: Cũng không có hói hoàn toàn!!!
- Chương 180: Ôn ái khanh đâu rồi???
- Chương 181: Nhặt được tiểu giao nhân!!!
- Chương 182: Sơ chiến báo cáo thắng lợi!!!
- Chương 183: Có khúc phổ cùng nhau thổi!!!
- Chương 184: Ôn đại nhân đi đâu rồi???
- Chương 185: Cuộc chiến ở đảo Bối Sa (Thượng)
- Chương 186: Cuộc chiến ở đảo Bối Sa (Hạ)
- Chương 187: Toàn Sở quân ai cũng biết Tiểu Vương gia ngạo kiều!!!
- Chương 188: Ôn đại nhân thông minh cơ trí!!!
- Chương 189: Nhi tử Đại Minh vương!!!
- Chương 190: Thổi sáo thử xem!!!
- Chương 191: Cuộc chiến cuối cùng (Thượng)
- Chương 192: Cuộc chiến cuối cùng (Trung)
- Chương 193: Cuộc chiến cuối cùng (Hạ)
- Chương 194: Tuế nguyệt khôn cùng, thiên địa tiêu dao!!!
- Chương 195: Phiên ngoại