Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút! - Chương 151
Chương trước- Chương 1: Minh Vương tuyển Phi
- Chương 2: Trả thù ngược lại
- Chương 3: Tin tức là thật
- Chương 4: Phụ thân thiên vị
- Chương 5: Mẹ cả dạy dỗ
- Chương 6: Hôn lễ ồn ào
- Chương 7: Động phòng như thế
- Chương 8: Đêm động phòng ngủ một mình
- Chương 9: Hai tiểu thiếp
- Chương 10: Chủ động tới cửa
- Chương 11: Dâng trà
- Chương 12: Chơi đùa mà thôi
- Chương 13: Dạy dỗ nha đầu
- Chương 14: Vợ chồng gặp lại
- Chương 15: Tuyết Y biểu muội
- Chương 16: Khinh bỉ tập thể
- Chương 17: Nghênh đón mỹ nhân
- Chương 18: Khuê mật
- Chương 19: Trị tài nhân
- Chương 20: Đồng tâm hiệp lực
- Chương 21: Không kiên nhẫn rời đi
- Chương 22: Lén giáo huấn
- Chương 23: Nghiêm trị ác nô
- Chương 24: Đá ngươi xuống nước
- Chương 25: Cho xuống nước nữa
- Chương 26: Tướng gia tới cửa
- Chương 27: Bằng hữu gặp nhau
- Chương 28: Cực kỳ dịu dàng
- Chương 29: Hé lộ sự thật
- Chương 30: Đá xuống giường
- Chương 31: Tức giận bỏ đi
- Chương 32: Huynh đệ đột kích
- Chương 33: Đối phó công kích
- Chương 34: Siêu cấp nước trà
- Chương 35: Dụ địch xâm nhập
- Chương 36: Một con chuột
- Chương 37: Ác bá hộ phi
- Chương 38: Làm rất khá
- Chương 39: Giáo huấn nha đầu
- Chương 40: Có chút hối hận
- Chương 41: Âm thầm tính kế
- Chương 42: Một mình về lại mặt (*)
- Chương 43: Chạy nhanh rời cửa
- Chương 44: Lên án
- Chương 45: Diệu kế đuổi người
- Chương 46: Khích tướng nho nhỏ
- Chương 47: Thân tỷ gây chuyện
- Chương 48: Vương gia nổi giận
- Chương 49: Khi dễ tiểu bạch thỏ
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53: Kế hoạch bắt đầu
- Chương 54: Lãnh cự biểu muội
- Chương 55: Ôn nhu an ủi
- Chương 56: Biểu muội đột kích
- Chương 57: Đổi trắng thay đen
- Chương 58: Kết hạ thù
- Chương 59: Mới gặp hiểu quả
- Chương 60: Đơn giản hiệu quả
- Chương 61: Biểu muội lại đến
- Chương 62: Vương gia trở về
- Chương 63: Kéo vào hậu cung
- Chương 64: Nhốt đánh vào địa ngục
- Chương 65: Từng bước đẩy mạnh
- Chương 66: Sư huynh cũng đến
- Chương 67: Đột nhiên thổ lộ
- Chương 68: Vương gia ghen
- Chương 69: Vương gia ghen (2)
- Chương 70: Vương gia ghen (3)
- Chương 71: Vương gia ghen (4)
- Chương 72: Vương gia ghen (5)
- Chương 73: Vương gia ghen (6)
- Chương 74: Vương gia ghen (7)
- Chương 75: Một cước đá phi (1)
- Chương 76: Một cước đá phi (2)
- Chương 77: Một cước đá phi (3)
- Chương 78: Một cước đá phi (4)
- Chương 79: Một cước đá phi (5)
- Chương 80: Một cước đá phi (6)
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 107
- Chương 108: Kinh sợ vương phi
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111: Phản đem nhất quân
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118: Tướng gia tới nói chuyện
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121: Công chúa nam vân
- Chương 122
- Chương 123: Ôn nhu khẽ hôn
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129: Địch ý lần thứ hai
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133: Mất đi nụ hôn đầu tiên
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140: Người nhà mẹ đẻ tới
- Chương 141: Tương phủ tiếp người
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Hôn trộm bị bắt
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148: Kế hoạch chạy trốn
- Chương 149
- Chương 150: Tim đập thình thịch
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153: Dưới ánh trăng mê tình
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156: Giang nam gặp nhau
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161: Chạy trốn không thành
- Chương 162
- Chương 163: Ôn nhu đối đãi
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166: Ngươi trốn ta đuổi theo
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170: Viên phòng
- Chương 171
- Chương 172: Không biết thỏa mãn
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175: Không dễ chọc
- Chương 176
- Chương 177: Trở lại kinh thành
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180: Bộc lộ bản tính
- Chương 181
- Chương 182: Song kiếm hợp bích
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186-187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194: Bán đứt quan hệ
- Chương 195
- Chương 196: Lôi kéo đồng bọn
- Chương 197: Tướng gia tức giận
- Chương 198: Thực thi kế hoạch
- Chương 199: Mọi chuyện đã xong
- Chương 200: Đại náo bộ phủ
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203: Phát hiện tình ý
- Chương 204
- Chương 205: Thanh trừ dư nghiệt
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208: Nháy mắt giết tình địch
- Chương 209: Nhẹ nhàng thoát hiểm
- Chương 210
- Chương 211: Nhẹ nhàng linh hoạt phản kích
- Chương 212: Tập thể nghiêng về
- Chương 213: Thái tử phi đến
- Chương 214: Mở rộng cửa lòng
- Chương 215: Tự mình chuốc khổ (canh hai)
- Chương 216: Hẹn hò
- Chương 217: Mỗi người có so đo
- Chương 218: Gặp gỡ thập vương gia
- Chương 219: Thái tử gởi thư
- Chương 220: Rơi vào bẫy rập
- Chương 221: Nghiêm trị tỷ đệ
- Chương 222: Các loại bái phỏng (thăm hỏi)
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226-227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232-233
- Chương 234-235
- Chương 236-237-238
- Chương 239: Huấn đạo dì nhỏ
- Chương 240: Thái tử đãi khách
- Chương 241
- Chương 242-243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247: Trở về phượng tường
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Ra tay muốn hung ác
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263-264
- Chương 265: Đánh Lớn Một Trận
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271: Tướng gia đại bại
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278: Đòi lại công đạo
- Chương 279: Vọng tưởng muốn chạy trốn
- Chương 280: Công chúa biến hướng
- Chương 281: Châu quan đốt lửa
- Chương 282: Vương gia thất ý
- Chương 283: Nhanh chóng trưởng thành (canh hai)
- Chương 284: Công chúa xuất giá
- Chương 285
- Chương 286: Tướng gia làm ác
- Chương 287
- Chương 288: Con trai xuất thế
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292: Vương gia mất tích
- Chương 293: Đánh vương gia
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309: Ngoại truyện 1: động tâm 1
- Chương 310: Ngoại truyện 1: động tâm 2
- Chương 311: Ngoại truyện 3: tiểu yêu thọc gậy bánh xe
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!
Chương 151
Hoàng Phủ Nam Ninh nói là giữ lời.
Buổi chiều hôm đó, một chiếc xe ngựa từ hoàng cung chậm rãi đi ra, dừng trước cửa Minh vương phủ.
"Minh vương phi?" Một tiếng ôn nhu kêu lên, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện bên trong phòng ngủ của Bộ Nhu Nhi.
"Tô mỹ nhân?"
Lập tức, vốn còn nằm trên giường, Bộ Nhu Nhi lập tức ngồi dậy, hai ngày không thấy, cầm tay hai mắt đã đẫm lệ. Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn là cảm thấy có chút chướng mắt. Liền xoay người: "Người cũng đã đến, các nàng tán gẫu đi?"
"Tạ ơn vương gia —— Ngài đi thong thả."
"Ân." Thanh âm của nàng... Tựa hồ nghe có lực hơn nhiều. Trong lòng âm thầm cân nhắc, Hoàng Phủ Nam Ninh nhướng mày, cũng không có so đo nhiều lắm, xoay người liền rời đi.
"Bạn thân mến, cậu bệnh thật à? Bệnh gì vậy? Tớ nghe người ta nói, cậu nằm liệt giường cả nữa tháng, ngay cả Thái y đều bó tay chịu thua, sao lại như vậy? Thái Hậu nương nương muốn tớ tìm hiểu về bệnh tình của cậu đó?" Tô Tiểu Tình nắm chặt tay của nàng, luyên thuyên hỏi không ngừng.
"Stop?" Lập tức đưa tay che miệng nàng lại, Bộ Nhu Nhi ánh mắt sáng ngời nhìn nàng, "Cậu cảm thấy, tớ giống bị bệnh sao?"
"Hiện tại không giống." Tô Tiểu Tình lắc đầu.
Nhưng là, khi nàng mới bước vào, nàng nhìn thấy Bộ Nhu Nhi bộ dạng suy yếu giống như là ốm rất nặng?
"A, tớ biết rồi?" Lập tức, bóng đèn của nàng hoạt động, Tô Tiểu Tình đã nghĩ ra.
"Trong lòng biết rõ ràng là tốt rồi, không cần nói ra." Bộ Nhu Nhi nói
Tô Tiểu Tình gật đầu.
Bộ Nhu Nhi liền trở về nằm: "Cùng tớ trò chuyện đi? Trong hoàng cung, hoặc là chuyện của cậu, nói gì cũng được."
"Được thôi" Tô Tiểu Tình vội vàng gật đầu, há mồm nói.
Vì thế, hai nữ nhân, người một câu, nói mãi đến khi mặt trời xuống núi.
Sau đó, kỳ tích đã xảy ra.
Ngay ngày đầu tiên khi Tô Tiểu Tình đến, Bộ Nhu Nhi tinh thần lập tức tốt lên không ít. Đến buổi tối, nàng chủ động nói đói bụng muốn ăn.
Hoàng Phủ Nam Ninh mừng rỡ, vội vàng gọi người chuẩn bị.
Ngày hôm sau, hai vị tân Thái y lại đến bắt mạch, lại không nói các nguyên nhân. Trong đó một người đoán: có lẽ là vì Vương phi cùng Tô mỹ nhân cảm tình rất tốt, Tô mỹ nhân có thể là quý nhân đã mang bệnh của Bộ Nhu Nhi đi rồi?
Nếu là bình thường, những lời này Hoàng Phủ nam nhất định không tin. Nhưng là, hiện tại, các loại chén thuốc đã dùng, ôm ngựa chết làm ngựa sống, kế tiếp vài ngày, Hoàng Phủ Nam Ninh đều gọi người đem Tô Tiểu Tình trong hoàng cung ra cùng Bộ Nhu Nhi làm bạn.
Nói đến cũng kỳ quái. Từ khi có Tô Tiểu Tình, Bộ Nhu Nhi thân thể thật sự tốt lên, từng ngày thoạt nhìn càng có sức sống?
Không chỉ chịu ăn uống, sắc mặt hồng nhuận, nói chuyện cũng thanh thúy rất nhiều, Hoàng Phủ Nam Ninh kích động không thôi. Vì thế, hướng đại ca xin cho nàng ở lại bên cạnh cùng Minh vương phi, cam đoan chờ Bộ Nhu Nhi thân thể tốt lên sẽ trả lại.
Đối với ý của đệ đệ, hoàng đế cũng chẳng nói gì, cứ thế thuận theo hắn. Vương thái Hậu vì thế mà thì thầm vài câu oán giận, nhưng không có nói trước mặt hắn, cho nên Hoàng Phủ Nam Ninh trực tiếp xem nhẹ tất cả.
Mà từ lúc Tô Tiểu Tình ở cùng Minh vương phi, Bộ Nhu Nhi quá trinh fhoiof phục vô cùng nhanh. Không đến vài ngày, nàng đã có thể đi dạo, còn có thể cùng Tô Tiểu Tình tay nắm tay ở phía sau hoa viên thảo luận nói chuyện phiếm?
"Vương gia, ngài cảm thấy, thân thể Vương phi bình phục là do Tô mỹ nhân mang điềm tốt đến sao?"
Một ngày, Bộ Nhu Nhi lại cùng Tô Tiểu Tình ở phía sau hoa viên ngắm cảnh nói chuyện phiếm, Lí Như Phong cũng ở đây, cùng Hoàng Phủ Nam Ninh đứng một khoảng cách các nàng không xa. Nhìn hai nữ nhân, Lí Như Phong ánh mắt híp lại, nhịn không được nhỏ giọng hỏi ra nghi hoặc ở đáy lòng.
Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng khẽ động."Lời này ta chưa bao giờ tin. Nhưng mà, đã có nữ nhân này ở cùng, tiểu bạch thỏ thân thể ngày tốt hơn, vậy làm cho các nàng ngây ngô ở cùng nhau cũng tốt lắm. Trong vương phủ của ta cũng không phải không nuôi nỗi nàng ấy."
"Vương gia, ta không phải có ý này? Ta nói là, chẳng lẽ ngài không thấy có chút kỳ quái sao? Vì sao Vương phi đột nhiên ngã bệnh, hơn nữa nhiều Thái y như vậy xem cũng không được. Nhưng mà, chỉ cần có Tô mỹ nhân là nàng ấy có thể nhanh chóng bình phục?"
"Đúng vậy, rất kỳ quái." Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu, ánh mắt hướng hắn đảo qua, "Ngươi biết nguyên nhân sao?"
Lí Như Phong lắc đầu.
"Nếu không biết, ngươi hỏi bổn vương làm gì? Bổn vương cũng không biết." Nhún vai, Hoàng Phủ Nam Ninh biểu tình thực vô tội.
Lí Như Phong thực vô lực."Vương gia, ta nghĩ là, chuyện này, thập phần kỳ quái a?"
Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu nhìn hắn."Thì sao? Dù sao, tiểu bạch thỏ thân thể tốt lắm, đến đó đi?"
"Vương gia..."
"Tốt lắm. Ngươi nếu cảm thấy kỳ quái, không bằng liền cẩn thận suy nghĩ, rốt cuộc kỳ quái ở nơi nào? Ngươi cùng ta nói, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sẽ biết sao?"
"Vương gia?"
Hai người đang nói chuyện, Bộ Nhu Nhi cùng Tô Tiểu Tình muốn đi về phía bên này. Nhìn thấy bọn họ, Bộ Nhu Nhi ôn nhu cười, khuất thân hành lễ.
Tô Tiểu Tình cũng đi theo hành lễ.
Hai người đáp lễ, Lí Như Phong mỉm cười hỏi: "Vương phi, thân thể của người tốt lên nhiều rồi phải không?"
"Đa tạ tướng gia quan tâm, đã tốt hơn nhiều." Cúi đầu, Bộ Nhu Nhi nhỏ giọng nói.
"Vậy là tốt rồi." Gật đầu, Lí Như Phong ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào nàng.
Người này, hắn lại phát hiện cái gì?
Bị hắn nhìn cả người thực không được tự nhiên, Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu cũng cười: "Tướng gia hôm nay tìm Vương gia nghị sự sao?"
"Không. Nhàn đến vô sự, liền lại đây bái phỏng Vương gia một chút, thuận tiện hỏi thăm bệnh tình của Vương phi."
"Thì ra là thế." Cười trừ một cái, Bộ Nhu Nhi nhỏ giọng nói, "Tướng gia thật đúng là quan tâm Vương gia a."
Nữ nhân này?
Lí Như Phong nhướng mày. Nàng vì sao khắc khắc đều đem quan hệ bọn họ suy nghĩ ở phương diện kia a?
"Đúng rồi, Vương gia."
Không đợi hắn nói nữa, Bộ Nhu Nhi lại nâng tầm mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Nam Ninh.
Hoàng Phủ Nam Ninh hừ nhẹ một tiếng khô khan: "Chuyện gì?"
"Hiện tại, thân thể của thiếp thân đã tốt lên nhiều, Tô mỹ nhân quyết định hai ngày sẽ hồi cung. Nhưng mà, thiếp thân muốn cùng Tô mỹ nhân đi ngoại ô xem miếu quan âm, không biết Vương gia có ân chuẩn không?"
"Đi đến đó làm gì?" Nhướng mày, Hoàng Phủ Nam Ninh biểu tình không vui.
Bộ Nhu Nhi cúi đầu."Lúc trước bị bệnh nặng, thiếp thân trong lòng có ước nguyện, chỉ cần có thể làm cho thiếp thân thân thể tốt lên, thiếp thân sẽ đi lễ tạ thần. Vừa vặn, Tô mỹ nhân cũng nhân cơ hội đi xin cho Hoàng Thượng cùng mẫu hậu bùa bình an, chúng ta liền nghĩ, nếu thuận tiện, liền cùng đi."
"Quả nhiên là nữ nhân, nháo loạn không thôi, bày ra đủ trò để làm." Nghe nàng giải thích rõ ràng, Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng lại giật nhẹ, đối nữ nhân khinh bỉ vốn có nguồn cơn mà.
Bộ Nhu Nhi thật sự chết lặng.
"Vương gia, ngài không đáp ứng sao?"
"Nếu muốn đi, thì đi!" Vẫy tay, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng lười nói nhiều.
"Vương gia, cho Vương phi cùng Tô mỹ nhân đi, như vậy có được không?" Nhưng mà, Lí Như Phong đột nhiên đưa ra nghi vấn, "Không bằng, chúng ta cũng bồi các nàng đi đi?"
Không cần?
Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi cùng Tô Tiểu Tình sắc mặt khẽ biến.
Hoàn hảo, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức bĩu môi: "Cái nơi đó ta chưa từng đến. Đi không?"
"Nhưng mà, Vương gia —— "
"Ai nha! Muội cũng muốn đi chơi! Muội cũng phải đi!"
Một câu nói còn chưa dứt lời, lại bị một âm thanh nhẹ nhàng thanh cao chen vào, Nam Vân công chúa lại xuất hiện.
"Muội sao lại tới nữa?" Nhìn thấy muội muội của mình, Hoàng Phủ Nam Ninh trên mặt không có nửa phần vui mừng, mà chính là tràn đầy hờn giận.
" Muội đến thăm tứ tẩu nha?" Miệng vừa nói, Nam Vân công chúa đã chạy nhanh đến, cầm lấy tay của Bộ Nhu Nhi, "Tứ tẩu, tẩu hôm nay khỏe không?"
"Tốt hơn nhiều." Bộ Nhu Nhi đáp.
"Vậy là tốt rồi." Vội vàng gật đầu, Nam Vân công chúa lại quay đầu đi, "Như Phong ca ca, vừa rồi các ngươi nói muốn đi đâu? Muội cũng muốn đi!"
Ách...
Nhìn thấy vị ôn thần này, Lí Như Phong vội vàng lui ra phía sau hai bước: "Này... Công chúa, là Minh vương phi muốn đi dâng hương ở âm miếu tại ngoại ô, không liên quan đến vi thần."
Tốt lắm, một câu phủi sạch quan hệ. Vân Nhi, muội tới đúng lúc lắm!
"Như vậy sao?" Nam Vân công chúa trên mặt hiện lên một chút phiền muộn.
Bộ Nhu Nhi lại vội vàng hỏi nàng: "Vân Nhi, muội muốn cùng đi sao? Cái âm miếu kia, nghe nói thập phần linh nghiệm, muội cũng có thể đi xin cho mình một lá bùa, nói không chừng có thể làm cho Quan Âm Bồ Tát giúp muội thực hiện nguyện vọng của mình đó?"
Là nguyện vọng gì, tất cả mọi người ở đây đều hiểu rất rõ nha.
Minh vương phi tốt lắm? Vừa rồi ta thoáng nghi ngờ ngươi một chút, ngươi liền đối với ta như vậy! Ngươi quá độc ác mà!
Lời vừa nói ra, Lí Như Phong nhìn nàng bằng đôi mắt đầy oán giận.
Nam Vân công chúa lại cao hứng nhảy dựng lên."Tốt tốt? Muội và các tẩu cùng đi? Khi đi cùng với mẫu hậu,muội không có cầu được gì? Bây giờ có cơ hội nhất định phải đi mới được?"
"Vương gia, có được không?" quyết định xong, Bộ Nhu Nhi mới chuyển hướng sang Hoàng Phủ Nam Ninh, hỏi một câu.
Buổi chiều hôm đó, một chiếc xe ngựa từ hoàng cung chậm rãi đi ra, dừng trước cửa Minh vương phủ.
"Minh vương phi?" Một tiếng ôn nhu kêu lên, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện bên trong phòng ngủ của Bộ Nhu Nhi.
"Tô mỹ nhân?"
Lập tức, vốn còn nằm trên giường, Bộ Nhu Nhi lập tức ngồi dậy, hai ngày không thấy, cầm tay hai mắt đã đẫm lệ. Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn là cảm thấy có chút chướng mắt. Liền xoay người: "Người cũng đã đến, các nàng tán gẫu đi?"
"Tạ ơn vương gia —— Ngài đi thong thả."
"Ân." Thanh âm của nàng... Tựa hồ nghe có lực hơn nhiều. Trong lòng âm thầm cân nhắc, Hoàng Phủ Nam Ninh nhướng mày, cũng không có so đo nhiều lắm, xoay người liền rời đi.
"Bạn thân mến, cậu bệnh thật à? Bệnh gì vậy? Tớ nghe người ta nói, cậu nằm liệt giường cả nữa tháng, ngay cả Thái y đều bó tay chịu thua, sao lại như vậy? Thái Hậu nương nương muốn tớ tìm hiểu về bệnh tình của cậu đó?" Tô Tiểu Tình nắm chặt tay của nàng, luyên thuyên hỏi không ngừng.
"Stop?" Lập tức đưa tay che miệng nàng lại, Bộ Nhu Nhi ánh mắt sáng ngời nhìn nàng, "Cậu cảm thấy, tớ giống bị bệnh sao?"
"Hiện tại không giống." Tô Tiểu Tình lắc đầu.
Nhưng là, khi nàng mới bước vào, nàng nhìn thấy Bộ Nhu Nhi bộ dạng suy yếu giống như là ốm rất nặng?
"A, tớ biết rồi?" Lập tức, bóng đèn của nàng hoạt động, Tô Tiểu Tình đã nghĩ ra.
"Trong lòng biết rõ ràng là tốt rồi, không cần nói ra." Bộ Nhu Nhi nói
Tô Tiểu Tình gật đầu.
Bộ Nhu Nhi liền trở về nằm: "Cùng tớ trò chuyện đi? Trong hoàng cung, hoặc là chuyện của cậu, nói gì cũng được."
"Được thôi" Tô Tiểu Tình vội vàng gật đầu, há mồm nói.
Vì thế, hai nữ nhân, người một câu, nói mãi đến khi mặt trời xuống núi.
Sau đó, kỳ tích đã xảy ra.
Ngay ngày đầu tiên khi Tô Tiểu Tình đến, Bộ Nhu Nhi tinh thần lập tức tốt lên không ít. Đến buổi tối, nàng chủ động nói đói bụng muốn ăn.
Hoàng Phủ Nam Ninh mừng rỡ, vội vàng gọi người chuẩn bị.
Ngày hôm sau, hai vị tân Thái y lại đến bắt mạch, lại không nói các nguyên nhân. Trong đó một người đoán: có lẽ là vì Vương phi cùng Tô mỹ nhân cảm tình rất tốt, Tô mỹ nhân có thể là quý nhân đã mang bệnh của Bộ Nhu Nhi đi rồi?
Nếu là bình thường, những lời này Hoàng Phủ nam nhất định không tin. Nhưng là, hiện tại, các loại chén thuốc đã dùng, ôm ngựa chết làm ngựa sống, kế tiếp vài ngày, Hoàng Phủ Nam Ninh đều gọi người đem Tô Tiểu Tình trong hoàng cung ra cùng Bộ Nhu Nhi làm bạn.
Nói đến cũng kỳ quái. Từ khi có Tô Tiểu Tình, Bộ Nhu Nhi thân thể thật sự tốt lên, từng ngày thoạt nhìn càng có sức sống?
Không chỉ chịu ăn uống, sắc mặt hồng nhuận, nói chuyện cũng thanh thúy rất nhiều, Hoàng Phủ Nam Ninh kích động không thôi. Vì thế, hướng đại ca xin cho nàng ở lại bên cạnh cùng Minh vương phi, cam đoan chờ Bộ Nhu Nhi thân thể tốt lên sẽ trả lại.
Đối với ý của đệ đệ, hoàng đế cũng chẳng nói gì, cứ thế thuận theo hắn. Vương thái Hậu vì thế mà thì thầm vài câu oán giận, nhưng không có nói trước mặt hắn, cho nên Hoàng Phủ Nam Ninh trực tiếp xem nhẹ tất cả.
Mà từ lúc Tô Tiểu Tình ở cùng Minh vương phi, Bộ Nhu Nhi quá trinh fhoiof phục vô cùng nhanh. Không đến vài ngày, nàng đã có thể đi dạo, còn có thể cùng Tô Tiểu Tình tay nắm tay ở phía sau hoa viên thảo luận nói chuyện phiếm?
"Vương gia, ngài cảm thấy, thân thể Vương phi bình phục là do Tô mỹ nhân mang điềm tốt đến sao?"
Một ngày, Bộ Nhu Nhi lại cùng Tô Tiểu Tình ở phía sau hoa viên ngắm cảnh nói chuyện phiếm, Lí Như Phong cũng ở đây, cùng Hoàng Phủ Nam Ninh đứng một khoảng cách các nàng không xa. Nhìn hai nữ nhân, Lí Như Phong ánh mắt híp lại, nhịn không được nhỏ giọng hỏi ra nghi hoặc ở đáy lòng.
Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng khẽ động."Lời này ta chưa bao giờ tin. Nhưng mà, đã có nữ nhân này ở cùng, tiểu bạch thỏ thân thể ngày tốt hơn, vậy làm cho các nàng ngây ngô ở cùng nhau cũng tốt lắm. Trong vương phủ của ta cũng không phải không nuôi nỗi nàng ấy."
"Vương gia, ta không phải có ý này? Ta nói là, chẳng lẽ ngài không thấy có chút kỳ quái sao? Vì sao Vương phi đột nhiên ngã bệnh, hơn nữa nhiều Thái y như vậy xem cũng không được. Nhưng mà, chỉ cần có Tô mỹ nhân là nàng ấy có thể nhanh chóng bình phục?"
"Đúng vậy, rất kỳ quái." Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu, ánh mắt hướng hắn đảo qua, "Ngươi biết nguyên nhân sao?"
Lí Như Phong lắc đầu.
"Nếu không biết, ngươi hỏi bổn vương làm gì? Bổn vương cũng không biết." Nhún vai, Hoàng Phủ Nam Ninh biểu tình thực vô tội.
Lí Như Phong thực vô lực."Vương gia, ta nghĩ là, chuyện này, thập phần kỳ quái a?"
Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu nhìn hắn."Thì sao? Dù sao, tiểu bạch thỏ thân thể tốt lắm, đến đó đi?"
"Vương gia..."
"Tốt lắm. Ngươi nếu cảm thấy kỳ quái, không bằng liền cẩn thận suy nghĩ, rốt cuộc kỳ quái ở nơi nào? Ngươi cùng ta nói, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sẽ biết sao?"
"Vương gia?"
Hai người đang nói chuyện, Bộ Nhu Nhi cùng Tô Tiểu Tình muốn đi về phía bên này. Nhìn thấy bọn họ, Bộ Nhu Nhi ôn nhu cười, khuất thân hành lễ.
Tô Tiểu Tình cũng đi theo hành lễ.
Hai người đáp lễ, Lí Như Phong mỉm cười hỏi: "Vương phi, thân thể của người tốt lên nhiều rồi phải không?"
"Đa tạ tướng gia quan tâm, đã tốt hơn nhiều." Cúi đầu, Bộ Nhu Nhi nhỏ giọng nói.
"Vậy là tốt rồi." Gật đầu, Lí Như Phong ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào nàng.
Người này, hắn lại phát hiện cái gì?
Bị hắn nhìn cả người thực không được tự nhiên, Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu cũng cười: "Tướng gia hôm nay tìm Vương gia nghị sự sao?"
"Không. Nhàn đến vô sự, liền lại đây bái phỏng Vương gia một chút, thuận tiện hỏi thăm bệnh tình của Vương phi."
"Thì ra là thế." Cười trừ một cái, Bộ Nhu Nhi nhỏ giọng nói, "Tướng gia thật đúng là quan tâm Vương gia a."
Nữ nhân này?
Lí Như Phong nhướng mày. Nàng vì sao khắc khắc đều đem quan hệ bọn họ suy nghĩ ở phương diện kia a?
"Đúng rồi, Vương gia."
Không đợi hắn nói nữa, Bộ Nhu Nhi lại nâng tầm mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Nam Ninh.
Hoàng Phủ Nam Ninh hừ nhẹ một tiếng khô khan: "Chuyện gì?"
"Hiện tại, thân thể của thiếp thân đã tốt lên nhiều, Tô mỹ nhân quyết định hai ngày sẽ hồi cung. Nhưng mà, thiếp thân muốn cùng Tô mỹ nhân đi ngoại ô xem miếu quan âm, không biết Vương gia có ân chuẩn không?"
"Đi đến đó làm gì?" Nhướng mày, Hoàng Phủ Nam Ninh biểu tình không vui.
Bộ Nhu Nhi cúi đầu."Lúc trước bị bệnh nặng, thiếp thân trong lòng có ước nguyện, chỉ cần có thể làm cho thiếp thân thân thể tốt lên, thiếp thân sẽ đi lễ tạ thần. Vừa vặn, Tô mỹ nhân cũng nhân cơ hội đi xin cho Hoàng Thượng cùng mẫu hậu bùa bình an, chúng ta liền nghĩ, nếu thuận tiện, liền cùng đi."
"Quả nhiên là nữ nhân, nháo loạn không thôi, bày ra đủ trò để làm." Nghe nàng giải thích rõ ràng, Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng lại giật nhẹ, đối nữ nhân khinh bỉ vốn có nguồn cơn mà.
Bộ Nhu Nhi thật sự chết lặng.
"Vương gia, ngài không đáp ứng sao?"
"Nếu muốn đi, thì đi!" Vẫy tay, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng lười nói nhiều.
"Vương gia, cho Vương phi cùng Tô mỹ nhân đi, như vậy có được không?" Nhưng mà, Lí Như Phong đột nhiên đưa ra nghi vấn, "Không bằng, chúng ta cũng bồi các nàng đi đi?"
Không cần?
Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi cùng Tô Tiểu Tình sắc mặt khẽ biến.
Hoàn hảo, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức bĩu môi: "Cái nơi đó ta chưa từng đến. Đi không?"
"Nhưng mà, Vương gia —— "
"Ai nha! Muội cũng muốn đi chơi! Muội cũng phải đi!"
Một câu nói còn chưa dứt lời, lại bị một âm thanh nhẹ nhàng thanh cao chen vào, Nam Vân công chúa lại xuất hiện.
"Muội sao lại tới nữa?" Nhìn thấy muội muội của mình, Hoàng Phủ Nam Ninh trên mặt không có nửa phần vui mừng, mà chính là tràn đầy hờn giận.
" Muội đến thăm tứ tẩu nha?" Miệng vừa nói, Nam Vân công chúa đã chạy nhanh đến, cầm lấy tay của Bộ Nhu Nhi, "Tứ tẩu, tẩu hôm nay khỏe không?"
"Tốt hơn nhiều." Bộ Nhu Nhi đáp.
"Vậy là tốt rồi." Vội vàng gật đầu, Nam Vân công chúa lại quay đầu đi, "Như Phong ca ca, vừa rồi các ngươi nói muốn đi đâu? Muội cũng muốn đi!"
Ách...
Nhìn thấy vị ôn thần này, Lí Như Phong vội vàng lui ra phía sau hai bước: "Này... Công chúa, là Minh vương phi muốn đi dâng hương ở âm miếu tại ngoại ô, không liên quan đến vi thần."
Tốt lắm, một câu phủi sạch quan hệ. Vân Nhi, muội tới đúng lúc lắm!
"Như vậy sao?" Nam Vân công chúa trên mặt hiện lên một chút phiền muộn.
Bộ Nhu Nhi lại vội vàng hỏi nàng: "Vân Nhi, muội muốn cùng đi sao? Cái âm miếu kia, nghe nói thập phần linh nghiệm, muội cũng có thể đi xin cho mình một lá bùa, nói không chừng có thể làm cho Quan Âm Bồ Tát giúp muội thực hiện nguyện vọng của mình đó?"
Là nguyện vọng gì, tất cả mọi người ở đây đều hiểu rất rõ nha.
Minh vương phi tốt lắm? Vừa rồi ta thoáng nghi ngờ ngươi một chút, ngươi liền đối với ta như vậy! Ngươi quá độc ác mà!
Lời vừa nói ra, Lí Như Phong nhìn nàng bằng đôi mắt đầy oán giận.
Nam Vân công chúa lại cao hứng nhảy dựng lên."Tốt tốt? Muội và các tẩu cùng đi? Khi đi cùng với mẫu hậu,muội không có cầu được gì? Bây giờ có cơ hội nhất định phải đi mới được?"
"Vương gia, có được không?" quyết định xong, Bộ Nhu Nhi mới chuyển hướng sang Hoàng Phủ Nam Ninh, hỏi một câu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Minh Vương tuyển Phi
- Chương 2: Trả thù ngược lại
- Chương 3: Tin tức là thật
- Chương 4: Phụ thân thiên vị
- Chương 5: Mẹ cả dạy dỗ
- Chương 6: Hôn lễ ồn ào
- Chương 7: Động phòng như thế
- Chương 8: Đêm động phòng ngủ một mình
- Chương 9: Hai tiểu thiếp
- Chương 10: Chủ động tới cửa
- Chương 11: Dâng trà
- Chương 12: Chơi đùa mà thôi
- Chương 13: Dạy dỗ nha đầu
- Chương 14: Vợ chồng gặp lại
- Chương 15: Tuyết Y biểu muội
- Chương 16: Khinh bỉ tập thể
- Chương 17: Nghênh đón mỹ nhân
- Chương 18: Khuê mật
- Chương 19: Trị tài nhân
- Chương 20: Đồng tâm hiệp lực
- Chương 21: Không kiên nhẫn rời đi
- Chương 22: Lén giáo huấn
- Chương 23: Nghiêm trị ác nô
- Chương 24: Đá ngươi xuống nước
- Chương 25: Cho xuống nước nữa
- Chương 26: Tướng gia tới cửa
- Chương 27: Bằng hữu gặp nhau
- Chương 28: Cực kỳ dịu dàng
- Chương 29: Hé lộ sự thật
- Chương 30: Đá xuống giường
- Chương 31: Tức giận bỏ đi
- Chương 32: Huynh đệ đột kích
- Chương 33: Đối phó công kích
- Chương 34: Siêu cấp nước trà
- Chương 35: Dụ địch xâm nhập
- Chương 36: Một con chuột
- Chương 37: Ác bá hộ phi
- Chương 38: Làm rất khá
- Chương 39: Giáo huấn nha đầu
- Chương 40: Có chút hối hận
- Chương 41: Âm thầm tính kế
- Chương 42: Một mình về lại mặt (*)
- Chương 43: Chạy nhanh rời cửa
- Chương 44: Lên án
- Chương 45: Diệu kế đuổi người
- Chương 46: Khích tướng nho nhỏ
- Chương 47: Thân tỷ gây chuyện
- Chương 48: Vương gia nổi giận
- Chương 49: Khi dễ tiểu bạch thỏ
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53: Kế hoạch bắt đầu
- Chương 54: Lãnh cự biểu muội
- Chương 55: Ôn nhu an ủi
- Chương 56: Biểu muội đột kích
- Chương 57: Đổi trắng thay đen
- Chương 58: Kết hạ thù
- Chương 59: Mới gặp hiểu quả
- Chương 60: Đơn giản hiệu quả
- Chương 61: Biểu muội lại đến
- Chương 62: Vương gia trở về
- Chương 63: Kéo vào hậu cung
- Chương 64: Nhốt đánh vào địa ngục
- Chương 65: Từng bước đẩy mạnh
- Chương 66: Sư huynh cũng đến
- Chương 67: Đột nhiên thổ lộ
- Chương 68: Vương gia ghen
- Chương 69: Vương gia ghen (2)
- Chương 70: Vương gia ghen (3)
- Chương 71: Vương gia ghen (4)
- Chương 72: Vương gia ghen (5)
- Chương 73: Vương gia ghen (6)
- Chương 74: Vương gia ghen (7)
- Chương 75: Một cước đá phi (1)
- Chương 76: Một cước đá phi (2)
- Chương 77: Một cước đá phi (3)
- Chương 78: Một cước đá phi (4)
- Chương 79: Một cước đá phi (5)
- Chương 80: Một cước đá phi (6)
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 107
- Chương 108: Kinh sợ vương phi
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111: Phản đem nhất quân
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118: Tướng gia tới nói chuyện
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121: Công chúa nam vân
- Chương 122
- Chương 123: Ôn nhu khẽ hôn
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129: Địch ý lần thứ hai
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133: Mất đi nụ hôn đầu tiên
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140: Người nhà mẹ đẻ tới
- Chương 141: Tương phủ tiếp người
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145: Hôn trộm bị bắt
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148: Kế hoạch chạy trốn
- Chương 149
- Chương 150: Tim đập thình thịch
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153: Dưới ánh trăng mê tình
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156: Giang nam gặp nhau
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161: Chạy trốn không thành
- Chương 162
- Chương 163: Ôn nhu đối đãi
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166: Ngươi trốn ta đuổi theo
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170: Viên phòng
- Chương 171
- Chương 172: Không biết thỏa mãn
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175: Không dễ chọc
- Chương 176
- Chương 177: Trở lại kinh thành
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180: Bộc lộ bản tính
- Chương 181
- Chương 182: Song kiếm hợp bích
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186-187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194: Bán đứt quan hệ
- Chương 195
- Chương 196: Lôi kéo đồng bọn
- Chương 197: Tướng gia tức giận
- Chương 198: Thực thi kế hoạch
- Chương 199: Mọi chuyện đã xong
- Chương 200: Đại náo bộ phủ
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203: Phát hiện tình ý
- Chương 204
- Chương 205: Thanh trừ dư nghiệt
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208: Nháy mắt giết tình địch
- Chương 209: Nhẹ nhàng thoát hiểm
- Chương 210
- Chương 211: Nhẹ nhàng linh hoạt phản kích
- Chương 212: Tập thể nghiêng về
- Chương 213: Thái tử phi đến
- Chương 214: Mở rộng cửa lòng
- Chương 215: Tự mình chuốc khổ (canh hai)
- Chương 216: Hẹn hò
- Chương 217: Mỗi người có so đo
- Chương 218: Gặp gỡ thập vương gia
- Chương 219: Thái tử gởi thư
- Chương 220: Rơi vào bẫy rập
- Chương 221: Nghiêm trị tỷ đệ
- Chương 222: Các loại bái phỏng (thăm hỏi)
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226-227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232-233
- Chương 234-235
- Chương 236-237-238
- Chương 239: Huấn đạo dì nhỏ
- Chương 240: Thái tử đãi khách
- Chương 241
- Chương 242-243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247: Trở về phượng tường
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Ra tay muốn hung ác
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263-264
- Chương 265: Đánh Lớn Một Trận
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271: Tướng gia đại bại
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278: Đòi lại công đạo
- Chương 279: Vọng tưởng muốn chạy trốn
- Chương 280: Công chúa biến hướng
- Chương 281: Châu quan đốt lửa
- Chương 282: Vương gia thất ý
- Chương 283: Nhanh chóng trưởng thành (canh hai)
- Chương 284: Công chúa xuất giá
- Chương 285
- Chương 286: Tướng gia làm ác
- Chương 287
- Chương 288: Con trai xuất thế
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292: Vương gia mất tích
- Chương 293: Đánh vương gia
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309: Ngoại truyện 1: động tâm 1
- Chương 310: Ngoại truyện 1: động tâm 2
- Chương 311: Ngoại truyện 3: tiểu yêu thọc gậy bánh xe