Trừ Phi Tôi Chết - Chương 2

Trừ Phi Tôi Chết Chương 2
"Con mẹ nó, anh điên rồi!!" Hạ Nghiên lập tức hét lớn. Cô không muốn mất việc, nhưng "đặc quyền" này của hắn quá vô lí. Kết hôn ư? Làm dâu nhà quyền thế? Không cần thử cũng biết có bao nhiêu áp lực. Cô không đồng ý, cha mẹ cô càng không.

Hạ Nghiên hít sâu một hơi, bình tĩnh nói:

"Sếp, tôi không thể lấy anh. Giữa chúng ta không có tình cảm. Nếu đây là đặc quyền duy nhất anh cho tôi. Xin lỗi, tôi đành từ chối vậy."

"Chấp nhận sa thải?"

Hạ Nghiên gật đầu, chào hắn rồi rời đi.

Hắn nhìn theo bóng lưng cô, hai tay vô thức siết chặt. Đại não của thiên tài bắt đầu tính toán, vạch ra một kế hoạch mới. Ép buộc không được, vậy thì dùng khổ nhục kế.

"Hạ Nghiên, trừ phi tôi chết, nếu không, em đừng hòng rời khỏi tôi."

...

Tối hôm đó, Hạ Nghiên vừa tắm xong thì nhận được điện thoại từ hắn. Do dự mấy giây, cô quyết định bắt máy.

"Alo."

"Hức... Nghiên... tôi thất tình rồi..."

Hạ Nghiên có chút sững sờ. Thất tình ư? Vì chuyện hôm nay sao? Hơn nữa, nghe giọng điệu, cô đoán ra hắn uống rượu, uống rất nhiều.

"Anh đang ở đâu?"

"Trên đường... hức... đang lái xe..."

"Shit! Anh không cần mạng rồi sao?"

Say rượu còn lái xe trên đường, đây rõ ràng là muốn bán mạng mà.

Giây tiếp theo, đầu dây bên kia truyền đến tiếng va chạm lớn. Trái tim Hạ Nghiên như thắt lại.

Xảy ra tai nạn rồi!

...

Hạ Nghiên một đêm không ngủ. Sáng hôm sau, đồng nghiệp cũ đến tận nhà tìm cô.

"Hạ Nghiên, tổng tài gặp tai nạn xe, vừa mới tỉnh, nhưng mà..."

"Nhưng nhưng cái gì?" Hạ Nghiên sốt ruột hỏi lại ngay.

Đồng nghiệp thở dài, chỉ tay lên đầu.

"Chỗ này bị va đập mạnh, não có chút hỏng. Sếp luôn miệng gọi tên cô. Có lẽ anh ấy muốn thấy cô."

Hạ Nghiên chết lặng. Vụ tai nạn tối qua... ít nhiều cũng có chút liên quan đến cô. Cô thầm tự trách bản thân.

Cuối cùng, cô theo đồng nghiệp đến bệnh viện.

...

Hạ Nghiên mở cửa phòng bệnh, nhìn thấy hắn trên giường bệnh, ánh mắt hiện rõ vẻ xót xa.

Đây, từng là sếp lớn của cô, cao cao tại thượng, bất khả chiến bại trên thương trường.

Hắn nhìn Hạ Nghiên, hai mắt bỗng sáng rực. Giây sau, hốc mắt hắn đỏ hoe, sống mũi cay cay, hắn khóc thút thít.

"Vợ... có phải em không cần tôi nữa không...?"

"Hức... tôi sai rồi, sau này không tranh ti vi với em... không xem Heo peppa nữa."
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận