Mặt của Cố Nhược Trần sưng phù gần ba ngày mới bớt, Cố Niệm mỗi lần nhìn đến hắn đều muốn nằm lăn ra mà cười, nhưng cậu không thể OOC cho nên chỉ có thể cười to cùng hệ thống.
Cố Hoài Thư cùng Cố Nhược Trần đều biết "chuyện tốt" của cả hai làm với cậu, kỹ năng quan sát cùng độ nhạy bén của hai người này đúng là rất mạnh, Cố Tùng Nhiên lại ngu một cục không đánh hơi được thứ gì.
"Nhiều ngày rồi anh không có tới lớp trong lòng chắc cũng sốt ruột lắm rồi phải không? Em mang cho anh toàn là bài tập giáo viên mới giao trong lớp không đấy, không cần cảm ơn đâu." Cố Tùng Nhiên quẳng một chồng tập ôm trong lòng ngực vô ngăn tủ của giường bệnh.
Đứa nào muốn vừa nằm bệnh viện vừa làm bài tập vậy? Ông đây thật cmn cảm ơn...
Sau ót Cố Niệm ngay tức khắc nhảy ra ba chiếc hắc tuyến |||.
____Truyện chỉ được đăng tại wattpad @Garen_, ai mang đi là cờ hó______
"Em tới tìm anh.... Là muốn "làm" anh có phải không?" Cố Niệm buông hàng mi dài xuống, một bộ dáng không chịu khuất phục nhưng không thể không chấp nhận vận mệnh của mình, bàn tay mảnh khảnh cởi ra từng cúc áo sơ mi trước ngực.
"Ý anh là gì? Em có lòng tốt tới đây thăm anh, anh lại nghĩ em chỉ muốn đến đây để ** anh?" Cố Tùng Nhiên cau mày, phản bác theo bản năng.
Nhưng vừa dứt lời hắn lại sững sờ trong giây lát. Hắn nhớ lại từng hình ảnh, từng chỗ, từng tư thế chính mình đè Cố Niệm ra mãnh liệt làm thời gian trước. Cái đó xác thực từng là lý do duy nhất khiến hắn đi tìm cố Niệm, ngoài ra không còn lý do nào khác.
"Vết thương trên người anh còn chưa lành, hôm nay em sẽ không động tới anh. Trong mắt anh em thật sự cầm thú tới vậy sao? Tới nỗi một người bị thương nằm lì trên giường bệnh em cũng không tha?" Cố Tùng Nhiên tự nhiên thấy rất là không vui, hai tay khoanh lại.
Cố Niệm dùng ánh mắt "Em không cầm thú thì ai cầm thú" nhìn Cố Tùng Nhiên, sau đó y hệt tù nhân được miễn tội chết mau lẹ gài nút áo lại.
Một giây Cố Niệm cũng không dám lơ là, con sói này rất ưa lật lọng, biết đâu bụng nó đột nhiên sôi lên, nhào tới nuốt luôn cậu vào bụng.
Đôi vú trắng trắng hồng hồng lắc lư chưa được mấy giây đã bị áo sơ mi trắng che lại kín mít, Cố Tùng Nhiên hầu kết lăn lộn, rất chi tiếc nuối thu hồi ánh mắt.
Lúc Cố Niệm gần xuất viện thì Cố Vân Vân không có tới đây giả bộ mèo khóc chuột nữa.
Kỳ thật không phải cô không muốn tới, từ trước đến nay cô diệt cỏ đều diệt tận gốc, không để lại bất kỳ mầm mống nào sau này có thể sinh trưởng trở lại, uy hiếp chính mình. Thậm chí ngay cả một con giun kế bên bụi cỏ, nhổ cỏ xong cô cũng sẽ không để nó sống.
Nguyên nhân cô không tới bệnh viện là bởi vì cô cứ bị người khác ve vãn ở trường học.
"Cố Vân Vân, dáng của em cũng đẹp thật đấy. Anh thích em lâu rồi, em làm bạn gái của anh được không?" Sau khi tan học Cố Vân Vân đang đi trên hành lang thì bị một tên mập mạp, tai to mặt lớn chặn lại.
Tên mập nọ ánh mắt hết sức đáng khinh cứ nhìn chằm chằm vào vòng ngực khủng của cô, Cố Vân Vân ở trong lòng chửi mười tám đời tổ tông nhà hắn nhưng bên ngoài vẫn cười tươi rói nói lời từ chối.
Cô quay lưng đi ra cổng trường, tiếng rống phẫn nộ của tên mập từ đằng sau truyền tới có thể nghe không sót chữ nào.
"Đ** mẹ mày, tao coi trọng mày thì mày nên biết điều đi! Ngoài hai cái vú bự ra thì mày còn có cái gì hơn được người khác không?"
Tên mập lộng hành như vậy cũng là có lý do, cha của hắn là chủ tịch chính quyền địa phương, không có cái gì hắn đòi mà cha hắn không cho. Hắn được nuông chiều từ nhỏ, kiêu căng ngạo mạn, đồ vật nào hắn đã để ý thì nhất định hắn sẽ không để chạy thoát.
Lúc trước Cố Vân Vân có một người bạn bị tên mập này để ý, người bạn này gia cảnh bình thường, không có ai chống lưng, phản kháng không lại hắn.
Mập thì mập nhưng lúc chơi thì không ngại tư thế nào, có một lần bạn của cô bị khiêng từ trong phòng của hắn ra, bên dưới bê bết máu, có vết máu mới còn chưa ngừng chảy, có vết máu đã vón thành từng cục, may mắn được đưa đến phòng cấp cứu kịp thời cho nên nhặt lại được cái mạng.
Cố Vân Vân tuy có huyết thống của Cố gia nhưng mẹ cô rốt cuộc cũng chỉ là một trong những tình nhân mà gia chủ đời trước nuôi ở bên ngoài. Là một đứa con ngoài giá thú, cô hoàn toàn không thể dựa dẫm vào mẹ mình, cha cô cũng không, quyền thế, gia sản, mọi thứ của cha cô đã sớm rơi hết vào tay anh cả.
Bốn người anh của cô đều là do vợ lớn sinh ra, nếu cô hiện tại không ôm chặt mấy cái đùi này chỉ sợ sớm hay muộn chính mình cũng không thể thoát khỏi số phận liên hôn thương mại.
Sợ nhất chính là cô cũng sẽ xui rủi giống như đứa bạn của mình, không người chống lưng, ở xó chợ mặc người người đùa bỡn, cuối cùng biến thành một con điếm hết thời.
Từ nhỏ cô đã biết quyền thế là thứ quan trọng nhất trên đời, cô đã tính toán rất lâu. Kế hoạch của cô bao lâu nay tiến triển vô cùng thuận lợi, luôn đi đúng hướng, Cố Niệm chính là nhân tố duy nhất cô không lường trước được, vừa xuất hiện đã làm lệch tất cả quỹ đạo vốn có.
Cố Niệm gương mặt vẫn là gương mặt kia, vóc dáng cũng là vóc dáng kia, nhưng lại sáng đến chói mắt, khí chất lỗi lạc, giơ tay nhấc chân đều có một cảm giác gì đó rất thu hút, khó tả thành lời, quyến rũ từ sâu trong xương cốt.
Giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô biết Cố Niệm là mối nguy hiểm ngầm lớn nhất của cô. Lúc này nếu không đối phó Cố Niệm thì cô sẽ hối hận, cuộc đời của cô sẽ bị Cố Niệm phá hỏng.
Tài xế lái chiếc Rolls-Royce đến đón Cố Vân Vân tan học, lên xe xong cô tháo bỏ hai cúc áo trước ngực để chuẩn bị về nhà, tiến hành bước đầu tiên của kế hoạch mới.
Cố Niệm ngồi trên ghế sô pha hưởng thụ Cố Hoài Thư ân cần săn sóc, không bao lâu sau Cố Vân Vân không biết chui từ đâu ra chạy ào ào vào phòng khách, cô lao tới dính lên người Cố Hạo Cẩm khóc nức nở.
Hôm nay kim đồng hồ chưa điểm 7 giờ Cố Hạo Cẩm đã về nhà, y về sớm hơn ngày thường rất nhiều, không biết y suy tính thứ gì trong đầu nữa.
"Vân Vân, em sao vậy? Có chuyện gì thì cứ nói với anh cả." Áo đồng phục của Cố Vân Vân đã bị tháo hai nút trên cùng, hai cái vú căng tròn đẫy đà cứ thế ép sát vào, cọ cọ lên cơ ngực y.
Y hơi xấu hổ, chỉ dám ôm hờ lấy bờ vai của Cố Vân Vân dò hỏi.
"Không, em không sao hết.... Anh cả, em, em chỉ là rất nhớ anh, vài ngày rồi em đều không thấy anh đâu hết...." Cố Vân Vân ôm sát sao vòng eo gắn chắc của Cố Hoài Cẩm, dù miệng nói không sao nhưng nhưng nước mắt của cô cứ chảy dài xuống thấm toàn bộ vào áo khoác của Cố Hạo Cẩm.
Cố Vân Vân không nói y cũng không nhất quyết tra hỏi nguyên nhân nữa, y có rất nhiều cách để biết, "Ngoan, đừng khóc nữa a, nếu có người xúc phạm em thì nhớ phải nói với anh cả, anh sẽ đòi lại công bằng cho em."
Cố Vân Vân cuối cùng cũng đặt được cục đá trong lòng xuống, cảm kích mà giương môi cười một cái thật tươi với Cố Hạo Cẩm.
Cố Hạo Cẩm buông Cố Vân Vân ra, thừa dịp cô vào phóng bếp uống nước thì nhắn một tin nhắn cho cấp dưới.
"Tra giúp tôi mấy ngày nay Vân Vân ở trường học xảy ra chuyện gì, trước 8 giờ sáng ngày mai đem tài liệu tra được gửi qua đây!"
Cố Niệm thu hết động tĩnh của Cố Hạo Cẩm vào mắt, nghĩ thầm đúng là một người anh trai yêu thương em gái hết mực a, em gái ở trường học chịu ấm ức một chút liền đau lòng kêu người đi điều tra.
Cố Hạo Cẩm trời sinh tính tình lạnh nhạt, không có lương tâm, quyền quản lý gia tộc cũng là y bức cha ruột của mình giao ra, cha ruột của y y còn đối xử không ra gì, nữ chủ cùng phân nửa dòng máu họ Cố trong người y có thể đối xử thật lòng thật sao?
Rốt cuộc nguyên nhân gì làm cho y phải hết lòng chăm sóc nữ chủ? Chẳng lẽ là bởi vì kỹ năng mát xa của nữ chủ quá cao siêu? Hay vì bình thường cô là người hay hỏi han quan tâm y nhất?
Mấy kỹ năng trị liệu giống như mát xa này nọ cậu cũng có thể nhờ hệ thống trang bị giúp mình. Không biết cậu dùng mát xa để tiếp cận Cố Hạo Cẩm thì có ổn không nhỉ? Hình như cũng không ổn lắm?
Cố Niệm gạt Cố Hạo Cẩm trong đầu qua một bên, ở trong lòng âm thầm quyết định tối nay phải dụ dỗ Cố Tùng Nhiên lén lút vào phòng mình, đem cậu đè lên giường, đem cậu đè lên cửa, làm bên trái, làm bên phải, bù hết lại thiếu thốn mấy ngày nay cậu ăn chay trong bệnh viện.
"Sơn Sơn này, giúp anh đổi cái kỹ năng mát xa trị liệu giống y hệt nữ chủ đi, có tốn nhiều điểm lắm không?"
Cố Niệm tối hôm qua bị Cố Tùng Nhiên không ngừng thọc vào rút ra, một đêm bảy lần, làm Cố Niệm kiệt sức ngủ một giấc đến trưa mới dậy, cậu lơ mơ ngồi dậy kiểm tra hệ thống.
Hệ thống đáp lại kỹ năng kia cần 1000 điểm tích phân để trang bị, Cố Niệm nghe có chút đau xương nhưng vẫn lựa chọn đổi.
Có hệ thống trong tay, trai đẹp trên thế giới này cần gì, muốn gì anh đây sẽ cho cái đó!
Cố Niệm cười hắc hắc, xoa xoa lòng bàn tay vào nhau, hầm hè chuẩn bị đi công lược Cố Hạo Cẩm. Nhưng mà cậu không ngờ tới chính mình còn chưa tìm tới cửa thì Cố Hạo Cẩm đã tự trói mình dâng lên.
Khi đó cậu đang ngồi trên bàn ăn ăn bánh ngọt, Cố Hạo Cẩm vừa từ bên ngoài về, tay y còn cầm laptop, âu phục cũng chưa kịp đổi bước từng bước dài đến đối diện cậu, mặt không chút biểu tình gõ gõ lên mặt bàn.
"Vào thư phòng của anh."
Cố Niệm trợn to mắt nhìn y, bị nghẹn một họng bánh kem ho sặc sụa, uống vội mấy ngụm nước mới nuốt trôi đồ ăn xuống bụng.
Đôi mắt cậu tròn xoe, con ngươi lấp lánh ánh bạc như cất chứa cả một bầu trời sao ở bên trong, mấy giọt nước mắt vì ho mà đọng lại trên khóe mắt. Đồng phục học sinh có chút rộng nhưng lại lờ mờ phác họa ra đường cong của hai chiếc vú to lớn, nuột nà.
Cố Hạo Cẩm liếc cậu một cái, mặt y vẫn không chút biểu tình nào hệt như cũ.
Cố Niệm do dự bất an đi sau đuôi Cố Hạo Cẩm vào thư phòng, không biết tên anh cả này lại định la rầy gì cậu.
"Đứng xa như vậy làm gì? Sợ anh ăn thịt em chắc?" Ánh mắt Cố Hạo Cẩm sắc như kiếm, môi mỏng mím chặt.
Tôi chỉ sợ anh không chịu xơi tôi thôi đấy.... Cố Niệm tự nhủ trong lòng, nghe lời y bước lên trước hai bước.
Bước xong hai người vẫn còn cách nhau một khoảng không xa không gần, Cổ Hạo Cẩm "lạch cạch" thô lỗ đóng laptop lại, nhanh như chớp túm lấy hai tay Cố Niệm kéo về phía trước.
"Anh cả, anh....." Cố Niệm không nghĩ Cố Hạo Cẩm sẽ làm ra mấy loại hành động như thế này, cậu đứng không vững, lảo đảo ngã nhào lên phía trước vừa vặn rơi vào cái ôm của Cố Hạo Cẩm.
"Cố Niệm, em giả vờ rụt rè cho ai xem? Không phải em thích nhất là banh chân triển lãm hai cái lỗ nhỏ, dẩu đít lên để anh hai, anh ba ** mạnh vào hay sao? Chưa đúng lắm, còn có cả Cố Tùng Nhiên nữa phải không? Thằng ranh kia cũng kén chọn bạn tình lắm, em làm thế nào mà quyến rũ được nó vậy?"
Cố Hạo Cẩm không chút vòng vo đi thẳng vào trọng tâm, trong lời nói ẩn chứa sự sỉ nhục.
"Thả em ra!" Cố Niệm không dám nghĩ Cố Hạo Cẩm sẽ nói năng như vậy, toàn thân cậu lạnh ngắt như là mới chui từ hầm băng ra, ánh mắt bi thương. Lòng cậu chồng chất tủi thân cùng thất vọng, chẳng mấy chốc không nhịn được nước mắt rơi lã chã, hai cánh mũi mấp máy, hai má đỏ lên.
"Khóc cái gì mà khóc? Đừng nói với anh là mấy đứa nó đè em ra cưỡng gian chứ không phải là em đi quyến rũ tụi nó." Cố Hạo Cẩm cười lạnh, thờ ơ nhìn Cố Niệm khóc.
"Lau mấy giọt nước mắt cá sấu của em đi." Cố Hạo Cẩm cầm một hộp khăn giấy trên mặt bàn quăng vào lồng ngực Cố Niệm.
Cố Niệm tức giận trừng mắt nhìn y một cái, tay thì cầm khăn giấy lên lau, mắt thì tiếp tục khóc.
Cố Hạo Cẩm chờ Cố Niệm khóc hoài không xong, chút kiên nhẫn còn xót lại cũng biến mất. Y giật lấy khăn giấy trên tay Cố Niệm ném xuống sàn nhà.
"Lại đây, ngậm *** bự của anh vào." Cố Hạo Cẩm mắt phượng sâu không thấy đáy, khuôn mắt dài hẹp, phần đuôi hơi nhếch lên trông vô cùng xa cách. Đôi môi mỏng lạnh nhạt mấp máy, mặt không cảm xúc, tuy vậy những lời y nói như ẩn chứa bên trong sự uy hiếp.
Thật không dám giấu, chất giọng trầm khàn dễ nghe này của y làm cho chim non của cậu cứng lên luôn rồi.
"Anh nằm mơ đi!" Cố Niệm lại bị y nhục nhã, cậu vừa phẫn nộ vừa xấu hổ, điên người cầm văn kiện trên bàn lên nhắm vào mặt Cố Hạo Cẩm mà chọi tới.
"Em còn muốn đánh anh? Em tốt nhất ngoan ngoãn ngậm con *** của anh vào miệng, nếu không đừng trách anh độc ác đăng video em bị Cố Nhược Trần ** lên trang web của trường học."
Cố Hạo Cẩm dễ như trở bàn tay giữ hai tay Cố Niệm lại, y nói xong liền mở khóa điện thoại phát đoạn video trên hành lang cho Cố Niệm xem.
Trong video tuy không quay lại được cảnh làm tình ghê gớm nào, nhưng lại quay được cảnh vú bự của cậu lung lay lên xuống, quần áo lộn xộn, hai chân mềm nhũn run rẩy đi xuống lầu. Người nào nhạy bén vừa xem liền có thể nhận ra thân thể cậu vừa mới bị đàn ông yêu thương xong.
Cố Niệm trong lòng cực kỳ khen ngợi tư duy phân tích và quan sát của Cố Hạo Cẩm, ngoài mặt vẫn một vẻ không cam lòng, ấm ức đi lại trước mặt Cố Hạo Cầm sau đó quỳ xuống trên thảm trải sàn.
____Truyện chỉ được đăng tại wattpad @Garen_
"Em giúp anh móc *** bự ra ngoài đi." Tay phải Cố Hạo Cầm xoa xoa vú bự của Cố Niệm, cái vú lớn đến nổi nửa lòng bàn tay của y cũng không nắm hết.
Cố Niệm cắn chặt môi dưới, tay đưa lên kéo khóa kéo xuống, con *** bên trong đã n*ng lên thành một bọc, cậu vừa cởi khóa kéo xong *** bự nổi đầy gân xanh, nóng hôi hổi liền gấp chờ không nổi phóng ra ngoài "Bang" một tiếng đập thật mạnh lên mặt cậu.
Hai tay Cố Hạo Cẩm dùng sức bóp nắn cặp vú trắng hồng dâm dật nọ, lực bóp lớn như là hận không thể bóp hai vú của cậu sưng lên thành hai cái khinh khí cầu.
"Nhanh lên."
Cố Niệm bị Cố Hạo Cẩm hối một tiếng mới chậm chạp dùng tay nhỏ bóp lấy. Con *** của Cố Hạo Cẩm đã nghẹn đến mức muốn nổ tung, y nhanh lẹ giữ lấy cái ót của Cố Niệm, *** bự tím đen khủng bố gấp gáp chọc thẳng vào khoang miệng của cậu bắt đầu ** ***.
*** bự một đường đâm mạnh qua hàm răng cùng đầu lưỡi ẩm ướt của Cố Niệm, chống lên vách khoang miệng, thứ bên trong vừa nóng vừa tanh điên cuồng thọc muốn lút cán vào. Cố Niệm không thể chịu nổi mức độ này, hơi lùi về sau muốn trốn đi.
"Giãy giụa thêm một lần nữa đừng trách anh làm mạnh thêm."
Cố Hạo Cẩm đang sướng muốn chết, làm gì có chuyện y sẽ rút lại mũi tên vừa lên dây của mình, y tự dưng nắm lấy tóc của Cố Niệm dùng sức ấn mặt cậu sát lên *** bự, *** bự chẳng mấy chốc chen tới yết hầu.
"Sướng chết." Cố Hạo Cẩm sung sướng kêu rên một tiếng, đặt tay lên bả vai Cố Niệm dùng sức dập hông ra vào, chạy nước rút đem *** bự thọc vào cổ họng cậu.
Cho đến gần hai giờ sau Cố Hạo Cẩm mới buông tha, ở trong miệng cùng trên mặt Cố Niệm bắn ra từng đợt t*ng trùng nóng hôi hổi.
【 tác gia có lời muốn nói: 】
Trứng màu: Anh cả cắn mút đầu v*, điên cuồng nhũ giao, cưỡng bức Cố Niệm nuốt t*ng trùng vào bụng, cái miệng nhỏ biến thành bồn chứa t*ng trùng của *** bự.
"Đứng lên. Như thế nào? Chẳng lẽ còn muốn ngồi đó chờ anh tới ôm em dậy?
Cố Niệm cả người xụi lơ ngã lên đùi Cố Hạo Cẩm, hai cái vú lớn cọ cọ lên đầu gối của y. Bụng dưới của Cố Hạo Cẩm lại lần nữa bị chăm lửa từ từ nóng lên, không bao lâu lửa đã cháy hừng hực.
Ý thức được Cố Niệm đã không còn chút sức nào, Cố Hạo Cẩm hai mày nhíu chặt lại, y ôm lấy thân trên của Cố Niệm đặt cậu lên bàn làm việc.
Hai tay Cố Niệm chống về sau nghỉ ngơi, hít vào thở ra từng hơi dài lấy sức, không ngờ Cố Hạo Cẩm đột nhiên đẩy cậu ngã về sau làm lưng cậu đè lên quyển notebook.
"Lúc trước làm sao anh không phát hiện em có hai cái vú bự tới vậy nhỉ?" Cố Hạo Cẩm bấu chặt eo Cố Niệm, khuôn mặt tuấn tú lạnh tanh kề sát vào, môi mỏng tựa như không kháng cự nổi sự quyến rũ mãnh liệt mà hé ra, ngậm lấy đầu v* màu hồng nhạt của Cố Niệm.
đầu v* nhỏ bị khuôn miệng ấm nóng bao lấy, kịch liệt cắn mút, bàn tay to cũng không rảnh mà xoa bóp thịt vú bên dưới.
Môi mỏng vuốt ve từng tấc da vú, bú cắn liếm mút, chọc ra chọc vào, đầu lưỡi như bàn chảy đánh lên đánh xuống khe vú sau đó quay trở lại tiếp tục chà đạp đầu v* đã sưng đỏ cứng ngắc.
"A ưm.... đừng bú nữa, đau quá...." Cố Hạo Cẩm đột nhiên dùng hết sức mút một cái thật mạnh làm toàn thân Cố Niệm giống như bị điện giật, tứ chi tê tái, Cố Niệm chịu không nổi đẩy đẩy đầu Cố Hạo Cẩm muốn y dừng lại.
"Khẩu thị tâm phi, rõ ràng là sướng chịu không nổi." Cố Hạo Cẩm lui về sau một chút, trên môi còn kéo theo một sợi chỉ bạc do mới liếm láp hai vú bự của Cố Niệm xong, trông hết sức dâm loạn.
Y sớm đã n*ng, còn không kịp cởi quần tây ra con *** khủng bố đã nảy nảy lên biểu tình, lổ tiểu phía trước rỉ ra chất lỏng từ tuyến tiền liệt.
Cố Hạo Cẩm nhịn không được vác *** bự đi tới chỗ Cố Niệm, Cố Niệm tưởng rằng y sẽ làm lỗ nhỏ của mình, hoảng sợ che lại vú bự không ngừng lùi về sau.
"Đi xuống đây." Cố Hạo Cẩm ôm eo Cố Niệm đặt cậu lên sàn nhà, Cố Niệm làm gì còn sức chạy trốn, nằm dưới mặt đất đối diện *** bự của Cố Hạo Cẩm.
Cố Hạo Cẩm không có đem *** bự nhét vào hai lỗ nhỏ của cậu, ngược lại y nắm chặt hai bên vú bự sau đó đem *** bự đâm vào giữa khe vú.
"Thả em ra, em không muốn làm...." Cố Niệm không nghĩ tới Cố Hạo Cẩm biết nhiều trò như vậy, khe vú bị quy đầu to như trứng ngỗng thọc tới thọc lui, tê tê dại dại, vừa ngứa vừa đau y như có cả đàn kiến diễu hành trên người.
"Ép sát hai vú lại, nhanh lên, đêm nay em không làm cho anh bắn ra, sáng mai anh sẽ đem video của em đăng lên web." Cố Hạo Cẩm lạnh lùng uy hiếp.
Cố Niệm ấm ức đè hai vú lại, Cố Hạo Cẩm ánh mắt sâu thẳm, trong suốt, y bắt chước tư thế ** *** mà dập hông dồn dập.
"Bạch bạch bạch" Hai vú bự của Cố Niệm chịu lực ** của Cố Hạo Cẩm mà lắc lên lắc xuống, cơ vú đong đưa mãnh liệt như sóng biển. Thân *** của Cố Hạo Cẩm dính đầy dịch nhầy, vô cùng dâm mỹ mà trây hết lên trên đầu v* hồng phấn cùng thịt vú mềm mại.
"Ưm a, lớn quá, anh cả anh đừng làm nữa mà, đừng ** nữa, vú của em đau quá...."
Nước mắt nóng rực chảy xuống cằm rồi chảy lên trên cả *** lớn của Cố Hạo Cẩm, *** lớn của y run run lên sau đó đột nhiên phồng lớn thêm một vòng. Da quy đầu lui về phía sau một chút, *** bự không biết mệt vừa lùi về sau lại lập tức tiến lên trên hệt như đang chạy pít tông.
Hai sườn vú bên dưới khe ngực khi thì bị lông *** đen thui của Cố Hạo Cẩm ma sát, khi thì bị hai trứng dái đập mạnh vào, quy đầu ẩm ướt khủng bố lung tung ** ***, qua được vài phút đã ** thẳng tới bờ môi mềm mại của Cố Niệm.
"Thu răng lại, vươn đầu lưỡi ra ngoài." Cố Hạo Cẩm thấp giọng ra lệnh.
Nhất định là ảo giác, không phải anh trai đây cũng là lần đầu được người khác nhũ giao sao? Sao anh lại thuần thục đến không logic như vậy chứ?
Cố Niệm chửi thầm không thôi, nhưng vẫn ngoan ngoãn tuân mệnh.
Mỗi lần Cố Hạo Cẩm đẩy lên trên, Cố Niệm sẽ dùng đầu lưỡi ấm áp đỏ tươi quấn lấy *** bự của y ngậm vào trong miệng.
Cảm giác muốn bắn tinh đánh úp lại như thủy triều, hai mắt Cố Hạo Cẩm phiếm hồng như đá quý, y đè hai bả vai của Cố Niệm lại, *** bự đâm thọc như kiếm trên chiến trường, kiên cường tiến lên, va chạm mọi điểm nhạy cảm.
Sau mấy trăm cú xỏ xuyên Cố Hạo Cẩm đem quy đầu nhét vào miệng nhỏ của Cố Niệm, từng đợt t*ng trùng đặc sệt nồng nặc mùi xạ hương phóng thẳng vào trong yết hầu.
Cái miệng nhỏ đỏ bừng của Cố Niệm trở thành một cái bồn chứa tinh, không kịp phòng ngừa uống vào một lần mười mấy đợt t*ng trùng tanh hôi, Cố Niệm ngay lập tức ngây ngẩn cả người.
Cố Hạo Cẩm rút con *** vẫn còn chưa mềm xuống ra ngoài, đặt *** bự còn cứng bang bang lên miệng cậu cọ cọ, "Trên thân *** còn dính chút t*ng trùng, đây là quà anh tặng cho em, lại đây, liếm sạch sẽ cho anh."