Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng - Chương 348: Tổng giám đốc Đàm nổi giận khi vợ nhìn trai đẹp
Chương trước- Chương 1: Dành cho cơ hội gặp mặt bí mật
- Chương 2: Phòng PR là hộp đêm bán mình sao
- Chương 3: Chuyện lớn cả đời vô cùng gấp rút
- Chương 4: Khách sạn phòng số 1618
- Chương 5: Bị nhốt ở khách sạn
- Chương 6: Ngoan ngoãn nằm ở trên giường phục vụ tôi
- Chương 7: Đêm cuồng nhiệt
- Chương 8: Đau quá, cút ngay
- Chương 9: Cho cô ấy nghỉ phép ba ngày, cô ấy cần được ‘nghỉ ngơi’
- Chương 10: Tên cầm thú và tổng giám đốc có liên hệ với nhau
- Chương 11: Chọn báo cảnh sát hay là tránh thai
- Chương 12: Không cho cô xin thôi việc
- Chương 13: Tổng giám đốc có hứng thú với cô
- Chương 14: Chúng ta không ‘quen’ sao
- Chương 15: Anh có thể vô sỉ hơn nữa được không
- Chương 16: Cô gái họ X quyến rũ tổng giám đốc trẻ tuổi
- Chương 17: Quyết định làm người phụ nữ của anh
- Chương 18: Phải làm quen đụng chạm với anh
- Chương 19: Bí mật về thân thế của cô
- Chương 20: 3 giờ sáng, anh bảo cô đi qua chỗ anh
- Chương 21: Cưỡng đoạt
- Chương 22: Không nên mặc anh định đoạt
- Chương 23: Hạ thị gặp nguy cơ
- Chương 24: Tổng giám đốc đã không còn hứng thú với cô
- Chương 25: Không gặp được anh
- Chương 26: Nhắm mắt, ôm lấy anh từ đằng sau
- Chương 27: Học cách phụ thuộc
- Chương 28: Giao dịch bán mình thành công
- Chương 29: Anh nhắc nhở cô là tham muốn chiếm hữu của anh
- Chương 30: Trời ơi, ba mẹ nhắc tới Đàm Dịch Khiêm
- Chương 31: Chuyện cô Quyến rũ Đàm Dịch Khiêm đã bị phanh phui
- Chương 32: Nên giải quyết lời đồn như thế nào
- Chương 33: Xấu hổ lẫn nhục nhã
- Chương 34: Anh thật sự che chở cô như thế sao
- Chương 35: Mất ngủ vì anh
- Chương 36: Chấn động trên xe
- Chương 37: Đang yêu đương với tổng giám đốc Đàm
- Chương 38: Bại lộ ở khách sạn
- Chương 39: Tìm người giả Đàm Dịch Khiêm làm bạn trai
- Chương 40: Thảo nào chuyện giữa con và Đàm Dịch Khiêm không thể phơi bày
- Chương 41: Đàm Dịch Khiêm tuyên bố cô chính là bạn gái của anh
- Chương 42: Ôm anh thật chặt
- Chương 43: Anh đi khiến cô cảm thấy mất mát
- Chương 44: Bị nôn mửa
- Chương 45: Anh cũng sắp phải làm cha rồi
- Chương 46: Ai cho phép cô mang thai con tôi
- Chương 47: Chỉ vì biết cô mang thai
- Chương 48: Cô thật sự chỉ là một người phụ nữ để anh thõa mãn thôi sao
- Chương 49: Hóa ra anh đã có bạn gái
- Chương 50: Quan hệ của bọn họ có lẽ phải kết thúc
- Chương 51: Mời cô tham dự tiệc đính hôn của anh
- Chương 52: Sẽ trang điểm thật xinh đẹp để đến dự tiệc đính hôn của anh
- Chương 53: Đến tham dự dạ tiệc
- Chương 54: Hôm nay là lễ đính hôn của chúng ta
- Chương 55: Em có biết tôi đợi ngày này bao lâu không
- Chương 56: Đính hôn thuận lợi
- Chương 57: Mình thích Dịch Khiêm sao
- Chương 58: Cô đang tự ghen với “mình”
- Chương 59: Tình cảm sâu nặng của anh với Đường Hân
- Chương 60: Nhanh tổ chức hôn lễ
- Chương 61: Đừng gọi cô là Đường Hân
- Chương 62: Mình nên lựa chọn cả đời được anh cưng chiều sao
- Chương 63: Dành cho Đường Hân tình cảm sâu nặng
- Chương 64: Lựa chọn trước đêm nay
- Chương 65: Cô muốn thẳng thắn nói thật tất cả với anh
- Chương 66: Đường Hân đã chết
- Chương 67: Đột nhiên cô không muốn nói gì cả
- Chương 68: Hôn lễ trước thời hạn
- Chương 69: Lần đầu tiên Đường Hân xuất hiện
- Chương 70: Cô không biết, sau đêm nay, mình đã đi tới đường cùng
- Chương 71: Anh che giấu sát khí, còn cô thì vô cùng hạnh phúc
- Chương 72: Thử váy cưới
- Chương 73: Chúng ta sẽ sinh rất nhiều con, phải không…
- Chương 74: Tàn nhẫn với cô, anh không hề do dự
- Chương 75: Cô bị dẫn đi vì phạm tội thương mại
- Chương 76: Hạ Tử Du bị giam giữ, Đường Hân trở về nhà họ Hạ
- Chương 77: 3078 Hạ Tử Du, có người đến thăm
- Chương 78: Cô muốn gặp anh, cô có rất nhiều lời muốn nói với anh
- Chương 79: Mang thai
- Chương 80: Bảo bối của cô
- Chương 81: Biết được tin anh sắp kết hôn
- Chương 82: Gặp lại anh, bốn mắt nhìn nhau
- Chương 83: Đến chợ lao động tìm việc
- Chương 84: Biết anh hãm hại cô vào tù
- Chương 85: Cô tìm gặp anh
- Chương 86: Rốt cuộc cũng biết được đáp án
- Chương 87: Khóc đến tan nát cõi lòng
- Chương 88: Anh biết được họ có con gái
- Chương 89: Anh ta thậm chí biết con đang ở trại trẻ mồ Côi
- Chương 90: Cô sẽ không bao giờ rơi một giọt lệ trước mặt anh!
- Chương 91: Cô muốn mang con rời khỏi anh
- Chương 92: Vì con gái, cô không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa
- Chương 93: Cô lạnh lùng xuất hiện trước mặt anh
- Chương 94: Thấy anh và Đường Hân thân mật
- Chương 95: Nhận được trợ giúp ngoài mong đợi
- Chương 96: Đã đến lúc nên nhắc nhở Cô Đường chút sự thật
- Chương 97: Thì ra anh biết mọi thứ
- Chương 98: Anh nói dối
- Chương 99: Anh và cô không thể nào
- Chương 100: Người âm thầm trợ giúp cô xuất hiện
- Chương 101: Gặp người giúp đỡ mình
- Chương 102: Ba cô còn sống
- Chương 103: Bước vào cuộc sống mới
- Chương 104: Cô bị anh dồn vào tường
- Chương 105: Muốn hôn nhưng không hôn
- Chương 106: Dịch Khiêm…
- Chương 107: Sang Mỹ với anh
- Chương 108: Nhìn thấy cô khóc…
- Chương 109: Anh quan tâm đến cô
- Chương 110: Cô trở nên chủ động
- Chương 111: Cô đùa với lửa
- Chương 112: Cô đùa với lửa (2)
- Chương 113: Kết hôn
- Chương 114: Kết hôn (2)
- Chương 115: Bởi vì quan tâm
- Chương 116: Bởi vì quan tâm. (2)
- Chương 117: Thật sự thân mật như thể là một đôi vợ chồng mới cưới
- Chương 118: Thật sự thân mật như thể một đôi vợ chồng mới cưới! (2)
- Chương 119: Cô chỉ cho mình thời gian 1 tháng! (1)
- Chương 120: Cô chỉ cho mình thời gian 1 tháng! (2)
- Chương 121: Lý do cô tiếp cận anh
- Chương 122: Cưỡng ép ở phòng tắm
- Chương 123: Cưỡng ép ở phòng tắm (2)
- Chương 124: Chủ động làm hòa
- Chương 125: Thì ra cũng luyến tiếc như vậy
- Chương 126: Cô ấy chỉ muốn lấy lòng anh…
- Chương 127: Thương tổn bụng của cô
- Chương 128: Mang thai, cần điều dưỡng
- Chương 129: Kết quả thẩm vấn trên tòa
- Chương 130: Đứa bé vẫn còn
- Chương 131: Không muốn rời khỏi khi bụng lớn
- Chương 132: Anh có phụ nữ khác, cô vẫn độc thân
- Chương 133: Cũng bởi vì có thể là cô mà anh tới
- Chương 134: Hay tin anh sắp kết hôn cô vẫn bình tĩnh
- Chương 135: Một khi thực sự đã lạnh nhạt thì thường không thể như ý
- Chương 136: Người cứu anh ở trại trẻ mồ Côi năm đó là Hạ Tử Du
- Chương 137: Chuyện xảy ra ba năm trước
- Chương 138: Chuyện xảy ra ba năm trước (2)
- Chương 139: Tất cả tiền cô đều quyên cho trại trẻ mồ Côi
- Chương 140: Tất cả tiền cô đều quyên cho trại trẻ mồ Côi (2)
- Chương 141: Hai lần ôm hôn trên bờ biển (1)
- Chương 142: Hai lần ôm hôn trên bờ biển (2)
- Chương 143: Dường như đã quấy rầy người ta nghỉ ngơi
- Chương 144: Dường như đã quấy rầy người ta nghỉ ngơi (2)
- Chương 145: Anh muốn ở bên cô
- Chương 146: Anh muốn ở bên cô (2)
- Chương 147: Nói một tiếng Hẹn gặp lại, thật ra rất khó khăn
- Chương 148: Nói một tiếng Hẹn gặp lại, thật ra rất khó khăn (2)
- Chương 149: Ngoại trừ tiếp tục với nhau, chúng ta không còn lựa chọn nào khác
- Chương 150: Ngoại trừ tiếp tục với nhau, chúng ta không còn lựa chọn nào khác (2)
- Chương 151: Quan hệ giữa Đan Nhất Thuần và Đàm Dịch Khiêm
- Chương 152: Quan hệ giữa Đan Nhất Thuần và Đàm Dịch Khiêm (2)
- Chương 153: Buổi tối bị lừa đi khách sạn
- Chương 154: Buổi tối bị lừa đi khách sạn (2)
- Chương 155: Gia đình hạnh phúc
- Chương 156: Gia đình hạnh phúc (2)
- Chương 157: Cô nói cho anh biết về tình trạng cơ thể của mình
- Chương 158: Cô nói cho anh biết về tình trạng cơ thể của mình (2)
- Chương 159: Tối nay nhất định phải ôm em gái Tiểu Du ngủ một giấc thật ngon
- Chương 160: Tối nay nhất định phải ôm em gái Tiểu Du ngủ một giấc thật ngon (2)
- Chương 171: Làm lành
- Chương 172: Làm lành (2)
- Chương 173: Mọi chuyện dường như đều tốt đẹp
- Chương 174: Mọi chuyện dường như đều tốt đẹp (2)
- Chương 175: Dọn sạch trở ngại trước hôn lễ
- Chương 176: Dọn sạch trở ngại trước hôn lễ (2)
- Chương 177: Sau khi kết hôn
- Chương 178: Sau khi kết hôn (2)
- Chương 179: Thật ra anh vẫn lạnh lùng như trước, bởi vì tất cả nhiệt độ đều dành hết cho Hạ Tử Du
- Chương 180: Thật ra anh vẫn lạnh lùng như trước, bởi vì tất cả nhiệt độ đều dành hết cho Hạ Tử Du (2)
- Chương 181: Muốn có con thì chúng ta sinh một đứa nữa là được rồi
- Chương 182: Muốn có con thì chúng ta sinh một đứa nữa là được rồi (2)
- Chương 183: Cô đã biết chuyện Nhất Thuần có con của anh
- Chương 184: Cô đã biết chuyện Nhất Thuần có con của anh (2)
- Chương 185: Bây giờ cô rất hạnh phúc
- Chương 186: Bây giờ cô rất hạnh phúc (2)
- Chương 187: Anh tức giận
- Chương 188: Anh tức giận (2)
- Chương 189: Cưng chiều vô hạn
- Chương 190: Cưng chiều vô hạn (2)
- Chương 191: Chỉ muốn yêu em nhiều hơn chút
- Chương 192: Chỉ muốn yêu em nhiều hơn chút (2)
- Chương 193: Vợ chồng cần nhất chính là cùng nhau đối mặt
- Chương 194: Vợ chồng cần nhất chính là cùng nhau đối mặt (2)
- Chương 195: Thời khắc mấu chốt bảo dừng lại
- Chương 196: Thời khắc mấu chốt bảo dừng lại (2)
- Chương 197: Chưa bao giờ e ngại khi thấy anh đến thế
- Chương 198: Chưa bao giờ e ngại khi thấy anh đến thế (2)
- Chương 199: Mọi thứ như không có gì thay đổi
- Chương 200: Mọi thứ như không có gì thay đổi (2)
- Chương 201: Ngay cả thân mật cũng trở nên ngại ngùng
- Chương 202: Ngay cả thân mật cũng trở nên ngại ngùng (2)
- Chương 203: Anh bỏ xuống kiêu ngạo của mình (1)
- Chương 204: Anh bỏ xuống kiêu ngạo của mình (2)
- Chương 205: Anh chỉ không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm (1)
- Chương 206: Anh chỉ không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm (2)
- Chương 207: Một đêm vô cùng tuyệt diệu êm đẹp (1)
- Chương 208: Một đêm vô cùng tuyệt diệu êm đẹp (2)
- Chương 209: Mùi nước hoa khiến cô cảnh giác
- Chương 210: Mùi nước hoa khiến cô cảnh giác (2)
- Chương 211: Không phải tới để ôm ấp yêu thương
- Chương 212: Không phải tới để ôm ấp yêu thương (2)
- Chương 213: Từ trước đến nay anh chưa bao giờ thua
- Chương 214: Từ trước đến nay anh chưa bao giờ thua (2)
- Chương 215: Rốt cuộc cũng có ‘bé cưng’
- Chương 216: Rốt cuộc cũng có ‘bé cưng’ (2)
- Chương 217: Đan Nhất Thuần là thư ký của anh (1)
- Chương 218: Đan Nhất Thuần là thư ký của anh (2)
- Chương 219: Sinh nhật bị lãng quên (1)
- Chương 220: Sinh nhật bị lãng quên (2)
- Chương 221: Cần phải gánh chịu hậu quả (1)
- Chương 222: Cần phải gánh chịu hậu quả (2)
- Chương 223: Không có can đảm nhìn anh (1)
- Chương 224: Không có can đảm nhìn anh (2)
- Chương 225: Chết tiệt. . . . . (1)
- Chương 226: Chết tiệt. . . . . (2)
- Chương 227: Kết quả của dùng cách xử phạt về thể xác (1)
- Chương 228: Kết quả của dùng cách xử phạt về thể xác (2)
- Chương 229: Anh muốn có một đứa con trai (1)
- Chương 230: Anh muốn có một đứa con trai (2)
- Chương 231: Kim Trạch Húc sắp phải mất đi tất cả (1)
- Chương 232: Kim Trạch Húc sắp phải mất đi tất cả (2)
- Chương 233: Hôn nhân của họ để cô định đoạt (1)
- Chương 234: Hôn nhân của họ để cô định đoạt (2)
- Chương 235: Hạ Tử Du đột ngột bỏ đi (1)
- Chương 236: Hạ Tử Du đột ngột bỏ đi (2)
- Chương 237: Cũng cảm nhận được sự thất vọng của Đàm Dịch Khiêm (1)
- Chương 238: Cũng cảm nhận được sự thất vọng của Đàm Dịch Khiêm (2)
- Chương 239: Anh không ôm lại cô (1)
- Chương 240: Anh không ôm lại cô (2)
- Chương 241: Dọn ra ngoài (1)
- Chương 242: Dọn ra ngoài (2)
- Chương 243: Có lẽ không nên tới tìm anh (1)
- Chương 244: Có lẽ không nên tới tìm anh (2)
- Chương 245: Hãy nói rõ ràng ở đây đi. . . . . (1)
- Chương 246: Hãy nói rõ ràng ở đây đi. . . . . (2)
- Chương 247: Tôi đã bảo Dịch Khiêm đuổi theo cô (1)
- Chương 248: Tôi đã bảo Dịch Khiêm đuổi theo cô (2)
- Chương 249: Không thể nào làm được tự nhiên (1)
- Chương 250: Không thể nào làm được tự nhiên (2)
- Chương 251: Cô chỉ có một yêu cầu (1)
- Chương 252: Cô chỉ có một yêu cầu (2)
- Chương 253: Vui mừng vô ích
- Chương 254: Hóa ra là….không nên tranh thủ
- Chương 255: Chuẩn bị tham dự tiệc sinh nhật bà Đàm
- Chương 256: Cùng anh đi dự tiệc
- Chương 257: Bị bỏ thuốc
- Chương 258: Bị bỏ thuốc (p2)
- Chương 259: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ (p1)
- Chương 260: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ (p2)
- Chương 261: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ (p3.1)
- Chương 262: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ(p3.2)
- Chương 263: Thành toàn (1)
- Chương 264: Thành toàn (2)
- Chương 265: Chuyện quá khứ, cứ xem như quần áo anh mua cho cô, không mặc nữa thì vứt (1)
- Chương 266: Chuyện quá khứ, cứ xem như quần áo anh mua cho cô, không mặc nữa thì vứt (2)
- Chương 267: Anh đối với cô mà nói, giờ đây cũng giống như một người xa lạ (1)
- Chương 268: Anh đối với cô mà nói, giờ đây cũng giống như một người xa lạ (2)
- Chương 269: Lần đầu tiên giao thủ, toàn thắng (1)
- Chương 270: Lần đầu tiên giao thủ, toàn thắng (2)
- Chương 271: Xem mắt và gặp mặt (1)
- Chương 272: Xem mắt và gặp mặt (2)
- Chương 273: Hóa ra anh biết rằng phản ứng hôm đó của cô là thật (1)
- Chương 274: Hóa ra anh biết rằng phản ứng hôm đó của cô là thật (2)
- Chương 275: Lần đầu tiên đánh con, lòng lại đau đớn đến mức khiến cô không thể chịu nổi
- Chương 276: Dễ dàng mệt mỏi
- Chương 277: Lý do đưa cô đến Los Angeles
- Chương 278: Đồ Ngốc này
- Chương 279: Được người giải cứu vào thời khắc mấu chốt
- Chương 280: Cắt đứt thì phải cắt đứt hoàn toàn
- Chương 281: Chuyển vào nhà họ Đàm
- Chương 282: Hại chết ‘con’ của anh và Đan Nhất Thuần
- Chương 283: Đúng là tôi muốn trả thù anh đấy
- Chương 284: Đứa bé và vợ trước của tôi có quan hệ gì tới cậu
- Chương 285: Cần một người có thể bảo vệ cô ấy
- Chương 286: Nhớ kỹ bộ mặt mà khiến người ta chỉ muốn phun nước miếng lên đó
- Chương 287: Nỗi lòng của Đàm Dịch Khiêm
- Chương 288: Anh cứ thế nhìn cô và hôn cô
- Chương 289: Hạ Tử Du là của Đàm Dịch Khiêm
- Chương 290: Rốt cuộc có thể đi làm chuyện của mình
- Chương 291: Phát hiện ra manh mối đầu tiên về anh
- Chương 292: Trở lại Los Angeles gặp anh (p1)
- Chương 293: Trở về Los Angeles gặp anh (p2)
- Chương 294: Biểu hiện của cô khiến người khác kinh ngạc
- Chương 295: Biết được sự thực đêm cô mang thai anh có đến thăm
- Chương 296: Dù yêu hay không, anh vẫn có đến
- Chương 297: Thắng thì phải thắng cho đẹp
- Chương 298: Cô sững sờ khi mở cửa ra nhìn thấy anh
- Chương 299: Vợ yêu, em đã từng nói em rất yêu anh, bây giờ vẫn còn phải không?
- Chương 300: Chỉ muốn ôm cô ngủ một giấc thật ngon
- Chương 301: ‘Chuyện tốt’ vô tội bị cắt ngang
- Chương 302: Đúng là một buổi tối vừa bực lại vừa vui
- Chương 303: Yêu cô hơn vạn lời nói
- Chương 304: Được ăn rồi
- Chương 305: Anh đúng là vô lại
- Chương 306: Trở lại nhà họ Đàm, cô bỗng trở thành người hạnh phúc nhất trên đời
- Chương 307: Ăn vạ để cầu hôn (1)
- Chương 308: Ăn vạ để cầu hôn (2.1)
- Chương 310: Không chịu nổi hấp dẫn (1)
- Chương 311: Không chịu nổi hấp dẫn (2)
- Chương 312: Ăn em sạch sẽ, xem em còn dám không ngoan
- Chương 313: Giới tính của song thai
- Chương 314: Kỹ thuật thu phục chồng
- Chương 315: Cực hạn cưng chiều & lòng dạ nhỏ nhen
- Chương 316: Đừng, anh sẽ vò nát lễ phục mất
- Chương 317: Vợ chồng cãi cọ một tí
- Chương 318: ‘Ông xã’, anh là người em ngưỡng mộ nhất (1)
- Chương 319: ‘Ông xã’, anh là người em ngưỡng mộ nhất (2)
- Chương 320: Ngoài em ra, tất cả đều là mây trôi (1)
- Chương 321: Ngoài em ra, tất cả đều là mây trôi (2)
- Chương 322: Lời chúc phúc dành cho hôn lễ
- Chương 323: Lời chúc phúc dành cho hôn lễ (2)
- Chương 324: Nếu như không phải là anh yêu cô, có lẽ…. (1)
- Chương 325: Nếu như không phải là anh yêu cô, có lẽ… (2)
- Chương 326: Đau lòng không sao nén nỗi
- Chương 327: Đau lòng không sao nén nỗi (2)
- Chương 328: Vợ à, anh rất yêu em....
- Chương 329: Vợ à, anh rất yêu em.. (2)
- Chương 330: Chọn tên cho em bé
- Chương 331: Chọn tên cho em bé (2)
- Chương 332: Một màn khôi hài trước khi sinh con
- Chương 333: Một màn khôi hài trước khi sinh con (2)
- Chương 334: Đàm Dịch Khiêm ghen tị với con trai
- Chương 335: Đàm Dịch Khiêm ghen tị với con trai(2)
- Chương 336: Sự tốt đẹp làm say lòng người
- Chương 337: Sự tốt đẹp làm say lòng người(2)
- Chương 338: Sự giúp đỡ lãng mạn từ thể xác và tinh thần
- Chương 339: Sự giúp đỡ lãng mạn từ thể xác và tinh thần (2)
- Chương 340: Nơi ngủ lãng mạn dành cho đêm tân hôn
- Chương 341: Nơi ngủ lãng mạn dành cho đêm tân hôn (2)
- Chương 342: ‘Lần đầu tiên’ vào năm ấy của Đàm Dịch Khiêm
- Chương 343: ‘Lần đầu tiên’ vào năm ấy của Đàm Dịch Khiêm (2)
- Chương 344: Vợ yêu là dành để dỗ ngọt
- Chương 345: Vợ yêu là dành để dỗ ngọt (2)
- Chương 346: Tổng giám đốc Đàm dỗ con trẻ
- Chương 347: Tổng giám đốc Đàm dỗ con trẻ (2)
- Chương 348: Tổng giám đốc Đàm nổi giận khi vợ nhìn trai đẹp
- Chương 349: Tổng giám đốc Đàm nổi giận khi vợ nhìn trai đẹp (2)
- Chương 350: Cưng chiều vợ đến tận trời
- Chương 351: Cưng chiều vợ đến tận trời (2)
- Chương 352: Cô gái nhỏ này nên bị anh đánh vào mông
- Chương 353: Cô gái nhỏ này nên bị anh đánh vào mông (2)
- Chương 354: Tổng giám đốc Đàm, anh tiếp chiêu đi
- Chương 355: Tổng giám đốc Đàm, anh tiếp chiêu đi (2)
- Chương 356: Bà tổng giám đốc mua về nước hoa kích tình
- Chương 357: Bà tổng giám đốc mua về nước hoa kích tình (2)
- Chương 358: Ra tay giúp đỡ người lại trở thành mình muốn sinh em bé
- Chương 359: Ra tay giúp đỡ người lại trở thành mình muốn sinh em bé (2)
- Chương 360: Vẫn là vấn đề sinh con
- Chương 361: Vẫn là vấn đề sinh con (2)
- Chương 362: Ăn sạch em không phải là vấn đề
- Chương 363: Ăn sạch em không phải là vấn đề (2)
- Chương 364: Hình tượng vú em của lão Đàm
- Chương 365: Hình tượng vú em của lão Đàm (2)
- Chương 366: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm
- Chương 367: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm (2)
- Chương 368: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm
- Chương 369: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm (2)
- Chương 370: Một năm bế hai đứa
- Chương 371: Một năm bế hai đứa (2)
- Chương 372: Bà xã, anh chỉ thích lừa em thôi
- Chương 373: Bà xã, anh chỉ thích lừa em thôi (2)
- Chương 374: Chỉ biết dùng một chiêu....‘Ưm’
- Chương 375: Chỉ biết dùng một chiêu....‘Ưm’ (2)
- Chương 376: Vợ yêu nói, anh cứ từ từ một mình chơi đi
- Chương 377: Vợ yêu nói, anh cứ từ từ một mình chơi đi (2)
- Chương 378: Tổng giám đốc Đàm đại nhân an phận thủ thường để bảo tồn thực lực
- Chương 379: Tổng giám đốc Đàm đại nhân an phận thủ thường để bảo tồn thực lực (2)
- Chương 380: Anh thích em, anh muốn em…
- Chương 381: Anh thích em, anh muốn em… (2)
- Chương 382: Miệng lưỡi ngon ngọt vì nhờ có em
- Chương 383: Miệng lưỡi ngon ngọt vì nhờ có em (2)
- Chương 384: Muốn cô tiến lên phía trước để rồi rơi vào tay giặc
- Chương 385: Em có đồng ý sinh cho anh một hoàng tử nhỏ hay một cô công chúa nhỏ hay không…
- Chương 386: Em có đồng ý sinh cho anh một hoàng tử nhỏ hay một cô công chúa nhỏ hay không… (2)
- Chương 387: Sự ngọt ngào hạnh phúc (Kết thúc)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 348: Tổng giám đốc Đàm nổi giận khi vợ nhìn trai đẹp
Nhìn thấy cảnh như thế, Hạ Tử Du nhịn cười đến muốn nghẹn, nghĩ thầm, tổnggiám đốc Đàm à, uổng công anh hàng ngày bày ra cái dáng vẻ như pho tượng Phật ăn trên ngồi trước thế mà cũng có ngày hôm nay!
Robert cũng nhịn cười còn cố ý ho nhẹ một tiếng, giả vờ như vừa mới cùng Hạ Tử Du đi vào phòng.
Đàm Dịch Khiêm giật mình, bị vợ và Robert nhìn thấy cái trống lắc trên tayngay lập tức liền hiểu được thể diện hàng ngày của mình đã mất sạch rồi.
Robert giơ tay lên vỗ vỗ mấy cái, "Dịch Khiêm, không ngờ lúc cậu dỗ con cũng ấu trĩ như thế, ha ha...."
Hạ Tử Du nghẹn cười đi tới bên cạnh Đàm Dịch Khiêm.
Cô đặt KK đã ngủ vào trong nôi, sau đó quay sang bên cái nôi còn lại, nhìn thấy ViVi bé nhỏ được Dịch Khiêm dỗ dành cũng đã ngoan ngoãn lại, Hạ Tử Du vui vẻ nhón chân lên hôn một cái ‘chụt’ vào gương mặt điển trai củaĐàm Dịch Khiêm, "Ông xã, anh thật là giỏi nha rất biết dỗ con nữa đấy!"
Đàm Dịch Khiêm bị Robert chế nhạo tức đến mức mặt mũi nhăn nhó nhưng saukhi nhận được cái hôn khích lệ của vợ yêu, ngay lập tức liền ném choRobert một ánh mắt đầy kiêu ngạo.
Robert thấy vậy cũng thôi,giọng nói cũng đứng đắn lại, "Đúng rồi, Dịch Khiêm, ba tôi nói hạng mụcdầu hỏa mấy năm trước chúng ta hợp tác rất thuận lợi, hiện tại đang cómột hạng mục khác muốn hợp tác với cậu...Mục đích lần này tôi tới LosAngeles là để tìm cậu nói về vấn đề này, chúng ta tìm một nơi nói chuyện đi."
Trong đáy mắt Đàm Dịch Khiêm lóe lên tia sáng nhạy cảm,"Hạng mục dầu hỏa?" Hình như mỏ dầu trong tay ba Robert đã được vậnchuyển và buôn bán, hầu như là chẳng còn mỏ dầu nào khác để cần hợp tácnữa.
Dĩ nhiên là Robert cũng hiểu được Đàm Dịch Khiêm sẽ hoài nghi, vì thế anh liền ra dấu nháy mắt với Đàm Dịch Khiêm một cái.
Đàm Dịch Khiêm nhìn thấy vậy cũng gật đầu nhẹ.
"À, Tử Du, anh mượn ông xã em đi ra ngoài bàn chuyện công việc một chút em không có ý kiến gì chứ?" Robert lên tiếng hỏi Tử Du.
Hạ Tử Du cười nói, "Vâng, hai người cứ đi đi....Em dỗ ViVi ngủ xong sẽ xuống dưới nhà nói chuyện với chị Tâm."
....
Tại phòng sách.
Đàm Dịch Khiêm mở một chai Laffey năm 82, lúc rót rượu anh hỏi, "Lúc tôi và Tử Du kết hôn cậu cũng ỏ trên đảo đúng không?"
Robert không hề giấu giếm, "Phải."
Đàm Dịch Khiêm đưa ly rượu vang đưa cho Robert, nhưng im lặng không nói gì.
Robert nhỏ giọng hỏi, "Hẳn là cậu sẽ không để ý việc tôi đến xem lễ chứ?"
Đàm Dịch Khiêm ngước mắt lạnh lùng nhìn Robert, “Cái tôi để ý không phải là việc cậu đến xem lễ, cũng không phải tình cảm của cậu dành cho cô ấy,cái tôi để ý chính là tại sao cậu lại quyết định đính hôn?" Đến ngày hôm nay thì đàm Dịch Khiêm đã hoàn toàn tự tin trong lòng của vợ yêu chỉ có mình anh.
Robert khẽ nhấp một ngụm rượu vang, cười nhạt nói,"Tôi cũng chẳng còn nhỏ gì nữa, kết hôn là điều tất nhiên, huống chisinh con nối dõi tiếp tục cho đời sau là sứ mệnh cả gia tộc đặt lên vaitôi, tôi không thể nào làm trái với ý nguyện của ba mẹ tôi được."
Đàm Dịch Khiêm cười lạnh, "Robert, đừng nên cố tình qua mặt tôi!! Tínhcách của cậu ra sao tôi rất rõ, trên đời này không có ai có thể ép buộcđược cậu làm bất cứ chuyện gì cả, trừ phi là chính bản thân cậu tự épmình."
Robert khe khẽ thở dài, "Không sai, người thật sự buộc tôi đính hôn chính là bản thân tôi..."
Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, "Cậu cần gì phải làm thế?"
Robert vẫn cười nhạt vô vị nói, "Chắc có lẽ cậu cũng đã đoán được dụng ý của tôi tại sao làm như vậy rồi."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Nếu như cậu cho rằng dùng tin tức cậu đínhhôn có thể đổi lấy sự an tâm của Tử Du thì cậu đã sai rồi. Từ khi bắtđầu cho tới ngày hôm nay cô ấy vốn dĩ không hề biết tình cảm của cậudành cho cô ấy, dù cho cậu không tuyên bố chuyện đính hôn cô ấy cũng sẽkhông bận lòng vì cậu!!
Trái tim nhói lên đau đớn, nhưng Robert chỉ miễn cưỡng nở một nụ cười chế giễu, "Dịch Khiêm, Tử Du cũng đã kếthôn và sinh con cho cậu rồi, thế nhưng sự ghen tuông của cậu lại vẫn còn kinh khủng đến như thế?"
Mặt Đàm Dịch khiêm sầm mặt xuống, không hề che dấu sự ghen tức của mình.
Robert nhếch môi cười, "Mặc dù cậu vẫn xem tôi đang làm một điều thừa uổngcông vô ích nhưng trong mắt tôi thì nó không phải là như thế....DịchKhiêm, tôi chỉ hi vọng cuộc đời này của Tử Du sẽ không buồn không lo nữa mà sống hạnh phúc ở bên cậu, nếu như tôi có thể lấy vợ sinh con sốngmột cuộc sống bình thường, là bạn bè Tử Du sẽ thấy mừng dùm cho tôi... Như vậy, dù sau này lỡ như Tử Du biết những gì mà tôi đã từng giúp đỡcô ấy đều xuất phát từ tình cảm riêng của tôi thì cô ấy cũng sẽ khôngcảm thấy áy náy."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Cậu cũng thật biết suy nghĩ cho cô ấy đó!!"
"Cậu thừa hiểu đối với Tử Du tôi không hề có chút suy nghĩ nào vượt quá giới hạn, điều quan trọng tôi quyết định đính hôn đó là vì ba mẹ mà ngày cảngười trong dòng họ hợp tác lại để hạn chế tự do của tôi, nếu như tôikhông đính hôn ở Riyadh thì căn bản tôi chẳng có cơ hội để rời khỏiRiyadh, mặc dù tôi vẫn có thể như trước kia không thèm để ý đến bất kỳcái gì, nhưng mà ba mẹ tôi cũng già rồi sức khỏe đã không còn được nhưtrước nữa."
Thực chất Đàm Dịch Khiêm cũng đã sớm đoán được Robert sẽ nói ra những lời này….
Nếu như không phải bị cha mẹ cùng dòng họ quản chế sự tự do của mình thìdựa theo tính cách của Robert, Hạ Tử Du đã sinh con lâu như vậy rồikhông lý nào mãi đến cái ngày bọn họ kết hôn và đầy tháng hai đứa nhỏRobert mới đến thăm họ.
Đàm Dịch Khiêm hỏi, "Nói như vậy, lần này cậu hy sinh cuộc hôn nhân của mình chỉ là vì muốn đến Los Angeless?"
Robert gật đầu, "Đúng vậy, lần này tôi đến Los Angeless chính là có chuyện quan trọng muốn nói với cậu."
"Nói."
"Không biết cậu có còn nhớ cái đêm trước khi chúng ta tốt nghiệp đại họckhông, tôi nói với cậu tôi sẽ mở một buổi party để ăn mừng nhóm mìnhtrước khi tốt nghiệp….."
Đàm Dịch Khiêm vừa nghe đến đó liền xụ mặt xuống không vui nói, "Tôi còn chưa tính sổ với cậu cái món nợ ấy đâu!!"
Đúng thế, chuyện Robert đang nói bây giờ cũng chính là cái lần mà Đàm DịchKhiêm từ một cậu con trai trẻ mới lớn bỗng trở thành một người đàn ôngthực thụ, cũng chính là cái sự thực mà anh đã thẳng thắng thú nhận vớiHạ Tử Du, nhưng đã nhiều năm rồi Đàm Dịch Khiêm làm sao mà còn tìmRobert mà tính sổ nữa chứ, nguyên nhân lớn nhất là vì chuyện đó mà Hạ Tử Du đã giận anh cả đêm, cuối cũng còn chạy sang ngủ với Liễu Nhiên, làmhại Đàm Dịch Khiêm cả đêm hôm đó ôm gối một mình khó ngủ....
Robert toát mồ hôi lạnh xấu hổ cười nói, "Ài, năm đó là tuổi trẻ nông nổi, cũng chỉ là muốn chỉnh cho cậu một trận mà thôi...."
Đàm Dịch Khiêm hừ mũi coi thường.
Robert nhanh chóng nói tiếp cái đề tài mình đang nói, "Nói đến cái buổi partyấy bên trong còn một số chuyện mà có lẽ cậu cũng không biết….." Quả thực là khi đó Đàm Dịch Khiêm cũng vừa tiếp nhận Đàm thị, cộng thêm bản thân anh cũng không phải là người thích ồn ào náo nhiệt, cho nên buổi partyhôm ấy nếu như không phải bị Robert ép anh anh cũng sẽ không tham gia.
Đàm Dịch Khiêm ngắn gọn nói, "Tiếp đi."
Lúc này Robert đánh cái ực nuốt nước miếng xuống, sau một hồi do dự anh mới ngập ngừng nói ra, "Thật ra thì buổi party đêm đó rất nhiều người đếndự, khi đó cậu uống chưa được bao party được mới nữa đường thì tôi tôiđã bảo người đẹp kia đưa cậu về phòng rồi, vì thế cậu cũng không biếtđược có những người nào đến dự và mấy năm qua tôi cũng không dám nói với cậu.... Sự thực là, đêm đó tôi có mời Quý Kình Phàm khi ấy đã tốtnghiệp còn có cả Đàm Tâm đúng lúc đang đến thăm cậu, cùng vài đàn anhđàn chị khác nữa…..."
Con ngươi đen trầm sâu không thấy đáy củaĐàm Dịch Khiêm lóe lên một tia nhạy bén, dường như cũng đoán được nhữnglời Robert sắp nói tiếp không hề bình thường.
Robert dừng mộtchút rồi tiếp tục nói, “Cậu cũng biết, khi đó Đàm Tâm đang có tình ý với tôi, cảm giác của tôi với cô ấy cũng không tệ nhưng bởi vì cô ấy là chị của cậu nên tôi không hề có ý đùa giỡn với cô ấy, tôi thật lòng xem côấy là bạn gái của mình….Tôi thừa nhận, đêm đó tôi mời Đàm Tâm đến dựtiệc là muốn có một bước tiến triển mới trong mối quan hệ của Đàm Tâm,cho nên tôi đã chuốc cho cô ấy rất nhiều rượu…..Lúc bữa tiệc sắp kếtthúc, mỗi người trong nhóm ai cũng đều tự đưa bạn gái về phòng của mình, tôi nhớ rằng đêm hôm đó tôi không hề về ký túc xá cùng với mọi người mà lại đưa Đàm Tâm đến một khách sạn khác…..Nhưng lúc đó tôi uống cũng đãngà ngà say, tôi chỉ nhớ được lúc tôi đưa đàm Tâm đến cửa phòng kháchsạn thì bị ai đó đấm cho một cái từ phía sau, bởi vì lúc ấy cũng khásay, say đến mức chẳng biết gì cả…..Hôm sau khi tỉnh lại tôi mới pháthiện mình lại đang ở trong ký túc xá của trường học, nghĩ đến Đàm Tâmtôi lập tức chạy đến cái khách sạn mà tôi đưa Đàm Tâm đến, nhưng khi đến khách sạn nhìn thấy Đàm Tâm một mình nằm ở trên giường tôi mới thở phào nhẹ nhõm, tôi cho là tối hôm qua có thể đã xảy ra sự nhầm lẫn nào đó,may mắn là Đàm Tâm không xảy ra việc gì…..Tuy nhiên, điều khiến tôikhông thể ngờ đến chính là, đúng lúc đó Đàm Tâm tỉnh lại thấy tôi ngồi ở mép giường thì cô ấy quấn chăn ngồi dậy, lúc nhìn thấy tôi thì cô ấylại tỏ vẻ thẹn thùng, rồi vươn tay tới ôm lấy tôi, cùng lúc đó tôi loáng thoáng đã nhìn thấy trên giường có...."
Tuy Đàm Dịch Khiêm chưatừng hỏi tới chuyện tình cảm của Đàm Tâm, nhưng Đàm Dịch Khiêm không bao giờ cho phép bất kỳ ai làm nhục Đàm Tâm, vì thế giờ phút này cơn tứcgiận của anh càng lúc càng tăng cao theo những lời Robert kể, anh đập vỡ nát cả ly rượu, nghiến răng nghiến lợi nói, "Chết tiệt, không ngờ cậulại có thể giấu tôi chuyện năm đó đến tận hôm nay?"
Robert áy náy nói, "Dịch…..Dịch Khiêm, bởi vì tôi biết đối với chuyện xảy ra cho ĐàmTâm bản thân tôi không thể chối bỏ trách nhiệm, nhưng cậu hãy nghe chohết lời tôi nói đã."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Cậu khôn hồn thì mau nói rõ ràng hết mọi chuyện cho tôi!!"
Robert nhụt chígật đầu rồi vội vàng nói tiếp, "Tôi cũng không thể nào nghĩ rarốt cuộc Đàm Tâm đã trải qua những gì, nhưng tôi biết rõ một điều, dùkết quả của Đàm Tâm có như thế nào cũng là do một tay tôi trực tiếp tạothành…..Vì thế mà thời điểm Đàm Tâm vươn tay ôm lấy tôi tôi đã khôngđành lòng nói cho cô ấy biết sự thực….Rất nhiều ngày sau đó tôi luôn bịvây trong sự áy náy và tự trách, tôi không có cách nào để đối mặt vớiĐàm Tâm. Hơn nữa tôi lo ngại sự việc này sau khi bị phanh phui sẽ làmảnh hưởng đến danh dự của Đàm Tâm…..Có lẽ chính vì trong lòng chất chứaquá nhiều phiền muộn cộng thêm sự cảm mến của tôi dành cho Đàm Tâm cũngbởi vì chuyện này mà từ từ biến thành một gánh nặng. Cho nên tôi bắt đầu sợ khi nhìn thấy Đàm Tâm, đồng thời thời điểm đó tôi cũng phát hiện rarằng tôi vốn không hề có ý định muốn cùng sống bên Đàm Tâm cả đời…..Vìvậy, sau đó tôi đã đề nghị chia tay với Đàm Tâm, tôi xin thề là mìnhkhông hề ghét bỏ Đàm Tâm mà là tôi biết rõ tôi và Đàm Tâm không thể nàocó kết quả. Cho dù tôi có lựa chọn kết hôn với Đàm tâm đi chăng nữa thìđó cũng là vì sự cắn rứt trong đáy lòng, nếu làm vậy thì đối với cả tôivà Đàm Tâm đều không có công bằng…..Tôi chưa từng nghĩ đến sau khi ĐàmTâm chia tay với tôi lại có thể dưt khoát và thoải mái đến như thế, côấy không hề quấn quít bám theo tôi nữa, làm được cái gọi là đã gặp nhauthì cũng có lúc phải chia tay……Tôi hiểu rõ Đàm tâm có tình cảm rất sâunặng với tôi, cô ấy thoải mái ra đi là vì không muốn tôi bị trói buộc,trong lòng tôi vẫn rất áy náy nhưng lại không có dũng khí nói ra sự thật với Đàm Tâm, tôi thực sự không muốn làm cho cô ấy phải bị tổn thươnglần nữa…..Cứ như vậy, thấm thoát thời gian đã trôi qua tám năm, tôi thừa nhận mình rất ích kỷ, tôi cố tránh né để không gặp mặt Đàm Tâm, tấtnhiên nguyên nhân chính là do tôi đang trốn tránh, cho đến khi lần nữagặp lại Đàm Tâm ở Male….Khi đó tôi mới chợt hiểu, hóa ra theo thời giantrôi qua thế nhưng tình cảm mà Đàm Tâm dành cho tôi lại càng ngày càngsâu đậm, điều này càng khiến tôi không biết phải làm thế nào để đối mặtvới cô ấy, vì thế mà tôi vẫn luôn dùng thái độ lạnh lùng để xua tan phần tình cảm mà cô ấy vẫn một mực dành cho tôi, với hi vọng cô ấy có thể mở cửa trái tim mình để đón nhận một tình yêu khác....."
Sắc mặtĐàm Dịch Khiêm đã trở nên cực kì khó coi, anh cố nén giận nghiến răngnói, "Robert, tôi muốn ngay bây giờ cậu phải đi xuống dưới nói rõ ràngmọi chuyện với chị ấy!!"
Robert không hề sợ sệt vẫn bình tĩnh từ tốn nói tiếp, "Dịch Khiêm, trước khi tôi chỉ sống một cuộc sống xa hoađồi truỵ, tôi luôn xem phụ nữ như quần áo, cho nên tuy tôi cảm thấy áynáy với Đàm Tâm nhưng tôi vẫn không có đủ dũng khí đi xin lỗi cô ấy, mãi đến khi gặp được Tử Du tôi mới tỉnh ngộ…..Là Tử Du đã cho tôi thấy thái độ khi yêu một người, cũng là Tử Du đã để tôi nhận ra ý nghĩa của cuộcsống ở trên cõi đời này. Tôi vỗn đang định đợi sau khi chuyện của cậu và Tử Du giải quyết xong, tôi sẽ thẳng thắn nói ra hết tất cả mọi chuyệnvới cô ấy. Thế nhưng, sau khi cậu và Tử Du được hòa thuận êm thắm thìtôi lại được Tử Du nói cho biết sự thực chuyện Đàm Tâm đã từng pháthai.... Trước khi gặp được Hạ Tử Du tôi vốn không hề biết một đứa conthật có ý nghĩa như thế nào với một người mẹ, cho nên sau khi tôi biếtchuyện Đàm Tâm từng có thai, sự tự trách và áy náy vẫn luôn đeo bám tôitrong suốt mấy năm qua lại càng nhiều hơn, không còn lựa chọn nào khác,tôi đành đồng ý đưa Đàm Tâm đến Riyadh..... Tôi vốn định nhân cơ hộikhi đến Riyadh sẽ nói rõ tất cả với Đàm Tâm, nhưng khi đối mặt với ĐàmTâm tôi vẫn không đành lòng nói ra, cho nên tôi nghĩ hay là mình nên đitìm hiểu xem người nào năm đó đã xúc phạm cô ấy trước đã, như vậy ngaycả khi tôi nói rõ sự thật với cô ấy thì ít nhất cũng có thể trả lại sựcông bằng cho cô ấy…..Trước đây tôi cũng đã từng đi tìm hiểu về chuyệncủa đêm hôm đó, nhưng dù thế nào cũng không thể tra ra được người đêm ấy đã xâm hại Đàm Tâm, vì vậy lần này tôi đã lần lượt gọi điện thoại hỏithăm lại hết những người đã đến dự buổi party đêm đó, không ngờ tôi đãđiều tra được một chuyện, thì ra người ở cùng với Đàm Tâm đêm hôm đóchính là Quý Kình Phàm....."
Đàm Dịch Khiêm nhíu chặt hàng lông mày, "Là anh ta?"
Robert gật đầu, "Đúng vậy, chuyện của Đàm Tâm chỉ có tôi và người xâm hại côấy mới biết, Quý Kình Phàm cũng đã thừa nhận với tôi…...Lúc ấy tôi hậnkhông thể đem Quý Kình Phàm ra băm làm trăm mảnh, nhưng Quý Kình Phàmnói với tôi rằng anh ta có cách khiến cho cuộc đời này của Đàm Tâm sẽkhông còn cảm thấy đêm hôm đó chỉ là một cơn ác mộng, bởi vì anh ta sẽkết hôn với Đàm Tâm và cũng sẽ dùng nửa đời còn lại để yêu thương ĐàmTâm hết lòng….."
Đàm Dịch Khiêm trơ trẽn nói, "Chuyện hoang đường như thế mà cậu cũng tin sao?"
Robert trả lời, "Tôi không thể nào để không tin cả, bởi vì nếu như Quý KìnhPhàm có thể khiến cho Đàm Tâm yêu anh ta thì đó cũng là một kết cục tốtnhất!!"
Đàm Dịch Khiêm gian trá nhìn chằm chằm vào Robert, "Tạisao tôi lại phải tin tưởng anh ta chứ? Tôi nhớ rất rõ, số lượng phụ nữmà anh ta chạm qua cũng không ít hơn cậu đâu!!"
"Tôi cũng từngnghi ngờ chuyện này, nhưng vào tháng trước tức là thời gian mà Quý KìnhPhàm và Đàm Tâm quen biết nhau cũng chưa được một tháng, Quý Kình Phàmcho tôi biết là anh ta đã đi đăng ký với Đàm Tâm rồi, tội thật khó tinđược bởi vì năm đó cơ bản là Quý Kình Phàm và Đàm Tâm cũng không hề quen biết, mà tôi cũng đã tìm người bạn của ba tôi kiểm tra chuyện bọn họkết hôn đúng là sự thật, hơn nữa tôi cũng biết rõ Quý Kình Phàm khôngthể nào lừa gạt chúng ta.... Vì vậy, trước khi tới Los Angeles, tôi đãquyết định đính hôn theo sự sắp xếp của ba mẹ mình, chỉ có làm như vậytôi mới có thể trấn an được ba mẹ tôi và gia tộc, tôi mới có cơ hộiđến Los Angeles để nói rõ ràng mọi chuyện năm đó với Quý Kình Phàm...Tôi không biết nếu như sau khi Đàm Tâm biết được sẽ có phản ứng gì,nhưng tôi có thể khẳng định Đàm Tâm nếu đã tình nguyện kết hôn với QuýKình Phàm thì chuyện đã xảy ra năm đó cũng không đến nói tồi tệ nhưchúng ta tưởng….Điều duy nhất mà tôi đoán không ra chính là tình cảm của Quý Kình Phàm đối với Đàm Tâm, tôi thật lòng rất mong Quý Kình Phàm sẽtuân thủ lời hứa cả đời này có thể yêu thương ở bên cạnh chăm sóc choĐàm Tâm."
Cuối cùng thì Robert cũng đã nói ra toàn bộ những lời mà trước đây anh luôn cố giấu ở trong lòng.
Robert cũng nhịn cười còn cố ý ho nhẹ một tiếng, giả vờ như vừa mới cùng Hạ Tử Du đi vào phòng.
Đàm Dịch Khiêm giật mình, bị vợ và Robert nhìn thấy cái trống lắc trên tayngay lập tức liền hiểu được thể diện hàng ngày của mình đã mất sạch rồi.
Robert giơ tay lên vỗ vỗ mấy cái, "Dịch Khiêm, không ngờ lúc cậu dỗ con cũng ấu trĩ như thế, ha ha...."
Hạ Tử Du nghẹn cười đi tới bên cạnh Đàm Dịch Khiêm.
Cô đặt KK đã ngủ vào trong nôi, sau đó quay sang bên cái nôi còn lại, nhìn thấy ViVi bé nhỏ được Dịch Khiêm dỗ dành cũng đã ngoan ngoãn lại, Hạ Tử Du vui vẻ nhón chân lên hôn một cái ‘chụt’ vào gương mặt điển trai củaĐàm Dịch Khiêm, "Ông xã, anh thật là giỏi nha rất biết dỗ con nữa đấy!"
Đàm Dịch Khiêm bị Robert chế nhạo tức đến mức mặt mũi nhăn nhó nhưng saukhi nhận được cái hôn khích lệ của vợ yêu, ngay lập tức liền ném choRobert một ánh mắt đầy kiêu ngạo.
Robert thấy vậy cũng thôi,giọng nói cũng đứng đắn lại, "Đúng rồi, Dịch Khiêm, ba tôi nói hạng mụcdầu hỏa mấy năm trước chúng ta hợp tác rất thuận lợi, hiện tại đang cómột hạng mục khác muốn hợp tác với cậu...Mục đích lần này tôi tới LosAngeles là để tìm cậu nói về vấn đề này, chúng ta tìm một nơi nói chuyện đi."
Trong đáy mắt Đàm Dịch Khiêm lóe lên tia sáng nhạy cảm,"Hạng mục dầu hỏa?" Hình như mỏ dầu trong tay ba Robert đã được vậnchuyển và buôn bán, hầu như là chẳng còn mỏ dầu nào khác để cần hợp tácnữa.
Dĩ nhiên là Robert cũng hiểu được Đàm Dịch Khiêm sẽ hoài nghi, vì thế anh liền ra dấu nháy mắt với Đàm Dịch Khiêm một cái.
Đàm Dịch Khiêm nhìn thấy vậy cũng gật đầu nhẹ.
"À, Tử Du, anh mượn ông xã em đi ra ngoài bàn chuyện công việc một chút em không có ý kiến gì chứ?" Robert lên tiếng hỏi Tử Du.
Hạ Tử Du cười nói, "Vâng, hai người cứ đi đi....Em dỗ ViVi ngủ xong sẽ xuống dưới nhà nói chuyện với chị Tâm."
....
Tại phòng sách.
Đàm Dịch Khiêm mở một chai Laffey năm 82, lúc rót rượu anh hỏi, "Lúc tôi và Tử Du kết hôn cậu cũng ỏ trên đảo đúng không?"
Robert không hề giấu giếm, "Phải."
Đàm Dịch Khiêm đưa ly rượu vang đưa cho Robert, nhưng im lặng không nói gì.
Robert nhỏ giọng hỏi, "Hẳn là cậu sẽ không để ý việc tôi đến xem lễ chứ?"
Đàm Dịch Khiêm ngước mắt lạnh lùng nhìn Robert, “Cái tôi để ý không phải là việc cậu đến xem lễ, cũng không phải tình cảm của cậu dành cho cô ấy,cái tôi để ý chính là tại sao cậu lại quyết định đính hôn?" Đến ngày hôm nay thì đàm Dịch Khiêm đã hoàn toàn tự tin trong lòng của vợ yêu chỉ có mình anh.
Robert khẽ nhấp một ngụm rượu vang, cười nhạt nói,"Tôi cũng chẳng còn nhỏ gì nữa, kết hôn là điều tất nhiên, huống chisinh con nối dõi tiếp tục cho đời sau là sứ mệnh cả gia tộc đặt lên vaitôi, tôi không thể nào làm trái với ý nguyện của ba mẹ tôi được."
Đàm Dịch Khiêm cười lạnh, "Robert, đừng nên cố tình qua mặt tôi!! Tínhcách của cậu ra sao tôi rất rõ, trên đời này không có ai có thể ép buộcđược cậu làm bất cứ chuyện gì cả, trừ phi là chính bản thân cậu tự épmình."
Robert khe khẽ thở dài, "Không sai, người thật sự buộc tôi đính hôn chính là bản thân tôi..."
Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, "Cậu cần gì phải làm thế?"
Robert vẫn cười nhạt vô vị nói, "Chắc có lẽ cậu cũng đã đoán được dụng ý của tôi tại sao làm như vậy rồi."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Nếu như cậu cho rằng dùng tin tức cậu đínhhôn có thể đổi lấy sự an tâm của Tử Du thì cậu đã sai rồi. Từ khi bắtđầu cho tới ngày hôm nay cô ấy vốn dĩ không hề biết tình cảm của cậudành cho cô ấy, dù cho cậu không tuyên bố chuyện đính hôn cô ấy cũng sẽkhông bận lòng vì cậu!!
Trái tim nhói lên đau đớn, nhưng Robert chỉ miễn cưỡng nở một nụ cười chế giễu, "Dịch Khiêm, Tử Du cũng đã kếthôn và sinh con cho cậu rồi, thế nhưng sự ghen tuông của cậu lại vẫn còn kinh khủng đến như thế?"
Mặt Đàm Dịch khiêm sầm mặt xuống, không hề che dấu sự ghen tức của mình.
Robert nhếch môi cười, "Mặc dù cậu vẫn xem tôi đang làm một điều thừa uổngcông vô ích nhưng trong mắt tôi thì nó không phải là như thế....DịchKhiêm, tôi chỉ hi vọng cuộc đời này của Tử Du sẽ không buồn không lo nữa mà sống hạnh phúc ở bên cậu, nếu như tôi có thể lấy vợ sinh con sốngmột cuộc sống bình thường, là bạn bè Tử Du sẽ thấy mừng dùm cho tôi... Như vậy, dù sau này lỡ như Tử Du biết những gì mà tôi đã từng giúp đỡcô ấy đều xuất phát từ tình cảm riêng của tôi thì cô ấy cũng sẽ khôngcảm thấy áy náy."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Cậu cũng thật biết suy nghĩ cho cô ấy đó!!"
"Cậu thừa hiểu đối với Tử Du tôi không hề có chút suy nghĩ nào vượt quá giới hạn, điều quan trọng tôi quyết định đính hôn đó là vì ba mẹ mà ngày cảngười trong dòng họ hợp tác lại để hạn chế tự do của tôi, nếu như tôikhông đính hôn ở Riyadh thì căn bản tôi chẳng có cơ hội để rời khỏiRiyadh, mặc dù tôi vẫn có thể như trước kia không thèm để ý đến bất kỳcái gì, nhưng mà ba mẹ tôi cũng già rồi sức khỏe đã không còn được nhưtrước nữa."
Thực chất Đàm Dịch Khiêm cũng đã sớm đoán được Robert sẽ nói ra những lời này….
Nếu như không phải bị cha mẹ cùng dòng họ quản chế sự tự do của mình thìdựa theo tính cách của Robert, Hạ Tử Du đã sinh con lâu như vậy rồikhông lý nào mãi đến cái ngày bọn họ kết hôn và đầy tháng hai đứa nhỏRobert mới đến thăm họ.
Đàm Dịch Khiêm hỏi, "Nói như vậy, lần này cậu hy sinh cuộc hôn nhân của mình chỉ là vì muốn đến Los Angeless?"
Robert gật đầu, "Đúng vậy, lần này tôi đến Los Angeless chính là có chuyện quan trọng muốn nói với cậu."
"Nói."
"Không biết cậu có còn nhớ cái đêm trước khi chúng ta tốt nghiệp đại họckhông, tôi nói với cậu tôi sẽ mở một buổi party để ăn mừng nhóm mìnhtrước khi tốt nghiệp….."
Đàm Dịch Khiêm vừa nghe đến đó liền xụ mặt xuống không vui nói, "Tôi còn chưa tính sổ với cậu cái món nợ ấy đâu!!"
Đúng thế, chuyện Robert đang nói bây giờ cũng chính là cái lần mà Đàm DịchKhiêm từ một cậu con trai trẻ mới lớn bỗng trở thành một người đàn ôngthực thụ, cũng chính là cái sự thực mà anh đã thẳng thắng thú nhận vớiHạ Tử Du, nhưng đã nhiều năm rồi Đàm Dịch Khiêm làm sao mà còn tìmRobert mà tính sổ nữa chứ, nguyên nhân lớn nhất là vì chuyện đó mà Hạ Tử Du đã giận anh cả đêm, cuối cũng còn chạy sang ngủ với Liễu Nhiên, làmhại Đàm Dịch Khiêm cả đêm hôm đó ôm gối một mình khó ngủ....
Robert toát mồ hôi lạnh xấu hổ cười nói, "Ài, năm đó là tuổi trẻ nông nổi, cũng chỉ là muốn chỉnh cho cậu một trận mà thôi...."
Đàm Dịch Khiêm hừ mũi coi thường.
Robert nhanh chóng nói tiếp cái đề tài mình đang nói, "Nói đến cái buổi partyấy bên trong còn một số chuyện mà có lẽ cậu cũng không biết….." Quả thực là khi đó Đàm Dịch Khiêm cũng vừa tiếp nhận Đàm thị, cộng thêm bản thân anh cũng không phải là người thích ồn ào náo nhiệt, cho nên buổi partyhôm ấy nếu như không phải bị Robert ép anh anh cũng sẽ không tham gia.
Đàm Dịch Khiêm ngắn gọn nói, "Tiếp đi."
Lúc này Robert đánh cái ực nuốt nước miếng xuống, sau một hồi do dự anh mới ngập ngừng nói ra, "Thật ra thì buổi party đêm đó rất nhiều người đếndự, khi đó cậu uống chưa được bao party được mới nữa đường thì tôi tôiđã bảo người đẹp kia đưa cậu về phòng rồi, vì thế cậu cũng không biếtđược có những người nào đến dự và mấy năm qua tôi cũng không dám nói với cậu.... Sự thực là, đêm đó tôi có mời Quý Kình Phàm khi ấy đã tốtnghiệp còn có cả Đàm Tâm đúng lúc đang đến thăm cậu, cùng vài đàn anhđàn chị khác nữa…..."
Con ngươi đen trầm sâu không thấy đáy củaĐàm Dịch Khiêm lóe lên một tia nhạy bén, dường như cũng đoán được nhữnglời Robert sắp nói tiếp không hề bình thường.
Robert dừng mộtchút rồi tiếp tục nói, “Cậu cũng biết, khi đó Đàm Tâm đang có tình ý với tôi, cảm giác của tôi với cô ấy cũng không tệ nhưng bởi vì cô ấy là chị của cậu nên tôi không hề có ý đùa giỡn với cô ấy, tôi thật lòng xem côấy là bạn gái của mình….Tôi thừa nhận, đêm đó tôi mời Đàm Tâm đến dựtiệc là muốn có một bước tiến triển mới trong mối quan hệ của Đàm Tâm,cho nên tôi đã chuốc cho cô ấy rất nhiều rượu…..Lúc bữa tiệc sắp kếtthúc, mỗi người trong nhóm ai cũng đều tự đưa bạn gái về phòng của mình, tôi nhớ rằng đêm hôm đó tôi không hề về ký túc xá cùng với mọi người mà lại đưa Đàm Tâm đến một khách sạn khác…..Nhưng lúc đó tôi uống cũng đãngà ngà say, tôi chỉ nhớ được lúc tôi đưa đàm Tâm đến cửa phòng kháchsạn thì bị ai đó đấm cho một cái từ phía sau, bởi vì lúc ấy cũng khásay, say đến mức chẳng biết gì cả…..Hôm sau khi tỉnh lại tôi mới pháthiện mình lại đang ở trong ký túc xá của trường học, nghĩ đến Đàm Tâmtôi lập tức chạy đến cái khách sạn mà tôi đưa Đàm Tâm đến, nhưng khi đến khách sạn nhìn thấy Đàm Tâm một mình nằm ở trên giường tôi mới thở phào nhẹ nhõm, tôi cho là tối hôm qua có thể đã xảy ra sự nhầm lẫn nào đó,may mắn là Đàm Tâm không xảy ra việc gì…..Tuy nhiên, điều khiến tôikhông thể ngờ đến chính là, đúng lúc đó Đàm Tâm tỉnh lại thấy tôi ngồi ở mép giường thì cô ấy quấn chăn ngồi dậy, lúc nhìn thấy tôi thì cô ấylại tỏ vẻ thẹn thùng, rồi vươn tay tới ôm lấy tôi, cùng lúc đó tôi loáng thoáng đã nhìn thấy trên giường có...."
Tuy Đàm Dịch Khiêm chưatừng hỏi tới chuyện tình cảm của Đàm Tâm, nhưng Đàm Dịch Khiêm không bao giờ cho phép bất kỳ ai làm nhục Đàm Tâm, vì thế giờ phút này cơn tứcgiận của anh càng lúc càng tăng cao theo những lời Robert kể, anh đập vỡ nát cả ly rượu, nghiến răng nghiến lợi nói, "Chết tiệt, không ngờ cậulại có thể giấu tôi chuyện năm đó đến tận hôm nay?"
Robert áy náy nói, "Dịch…..Dịch Khiêm, bởi vì tôi biết đối với chuyện xảy ra cho ĐàmTâm bản thân tôi không thể chối bỏ trách nhiệm, nhưng cậu hãy nghe chohết lời tôi nói đã."
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Cậu khôn hồn thì mau nói rõ ràng hết mọi chuyện cho tôi!!"
Robert nhụt chígật đầu rồi vội vàng nói tiếp, "Tôi cũng không thể nào nghĩ rarốt cuộc Đàm Tâm đã trải qua những gì, nhưng tôi biết rõ một điều, dùkết quả của Đàm Tâm có như thế nào cũng là do một tay tôi trực tiếp tạothành…..Vì thế mà thời điểm Đàm Tâm vươn tay ôm lấy tôi tôi đã khôngđành lòng nói cho cô ấy biết sự thực….Rất nhiều ngày sau đó tôi luôn bịvây trong sự áy náy và tự trách, tôi không có cách nào để đối mặt vớiĐàm Tâm. Hơn nữa tôi lo ngại sự việc này sau khi bị phanh phui sẽ làmảnh hưởng đến danh dự của Đàm Tâm…..Có lẽ chính vì trong lòng chất chứaquá nhiều phiền muộn cộng thêm sự cảm mến của tôi dành cho Đàm Tâm cũngbởi vì chuyện này mà từ từ biến thành một gánh nặng. Cho nên tôi bắt đầu sợ khi nhìn thấy Đàm Tâm, đồng thời thời điểm đó tôi cũng phát hiện rarằng tôi vốn không hề có ý định muốn cùng sống bên Đàm Tâm cả đời…..Vìvậy, sau đó tôi đã đề nghị chia tay với Đàm Tâm, tôi xin thề là mìnhkhông hề ghét bỏ Đàm Tâm mà là tôi biết rõ tôi và Đàm Tâm không thể nàocó kết quả. Cho dù tôi có lựa chọn kết hôn với Đàm tâm đi chăng nữa thìđó cũng là vì sự cắn rứt trong đáy lòng, nếu làm vậy thì đối với cả tôivà Đàm Tâm đều không có công bằng…..Tôi chưa từng nghĩ đến sau khi ĐàmTâm chia tay với tôi lại có thể dưt khoát và thoải mái đến như thế, côấy không hề quấn quít bám theo tôi nữa, làm được cái gọi là đã gặp nhauthì cũng có lúc phải chia tay……Tôi hiểu rõ Đàm tâm có tình cảm rất sâunặng với tôi, cô ấy thoải mái ra đi là vì không muốn tôi bị trói buộc,trong lòng tôi vẫn rất áy náy nhưng lại không có dũng khí nói ra sự thật với Đàm Tâm, tôi thực sự không muốn làm cho cô ấy phải bị tổn thươnglần nữa…..Cứ như vậy, thấm thoát thời gian đã trôi qua tám năm, tôi thừa nhận mình rất ích kỷ, tôi cố tránh né để không gặp mặt Đàm Tâm, tấtnhiên nguyên nhân chính là do tôi đang trốn tránh, cho đến khi lần nữagặp lại Đàm Tâm ở Male….Khi đó tôi mới chợt hiểu, hóa ra theo thời giantrôi qua thế nhưng tình cảm mà Đàm Tâm dành cho tôi lại càng ngày càngsâu đậm, điều này càng khiến tôi không biết phải làm thế nào để đối mặtvới cô ấy, vì thế mà tôi vẫn luôn dùng thái độ lạnh lùng để xua tan phần tình cảm mà cô ấy vẫn một mực dành cho tôi, với hi vọng cô ấy có thể mở cửa trái tim mình để đón nhận một tình yêu khác....."
Sắc mặtĐàm Dịch Khiêm đã trở nên cực kì khó coi, anh cố nén giận nghiến răngnói, "Robert, tôi muốn ngay bây giờ cậu phải đi xuống dưới nói rõ ràngmọi chuyện với chị ấy!!"
Robert không hề sợ sệt vẫn bình tĩnh từ tốn nói tiếp, "Dịch Khiêm, trước khi tôi chỉ sống một cuộc sống xa hoađồi truỵ, tôi luôn xem phụ nữ như quần áo, cho nên tuy tôi cảm thấy áynáy với Đàm Tâm nhưng tôi vẫn không có đủ dũng khí đi xin lỗi cô ấy, mãi đến khi gặp được Tử Du tôi mới tỉnh ngộ…..Là Tử Du đã cho tôi thấy thái độ khi yêu một người, cũng là Tử Du đã để tôi nhận ra ý nghĩa của cuộcsống ở trên cõi đời này. Tôi vỗn đang định đợi sau khi chuyện của cậu và Tử Du giải quyết xong, tôi sẽ thẳng thắn nói ra hết tất cả mọi chuyệnvới cô ấy. Thế nhưng, sau khi cậu và Tử Du được hòa thuận êm thắm thìtôi lại được Tử Du nói cho biết sự thực chuyện Đàm Tâm đã từng pháthai.... Trước khi gặp được Hạ Tử Du tôi vốn không hề biết một đứa conthật có ý nghĩa như thế nào với một người mẹ, cho nên sau khi tôi biếtchuyện Đàm Tâm từng có thai, sự tự trách và áy náy vẫn luôn đeo bám tôitrong suốt mấy năm qua lại càng nhiều hơn, không còn lựa chọn nào khác,tôi đành đồng ý đưa Đàm Tâm đến Riyadh..... Tôi vốn định nhân cơ hộikhi đến Riyadh sẽ nói rõ tất cả với Đàm Tâm, nhưng khi đối mặt với ĐàmTâm tôi vẫn không đành lòng nói ra, cho nên tôi nghĩ hay là mình nên đitìm hiểu xem người nào năm đó đã xúc phạm cô ấy trước đã, như vậy ngaycả khi tôi nói rõ sự thật với cô ấy thì ít nhất cũng có thể trả lại sựcông bằng cho cô ấy…..Trước đây tôi cũng đã từng đi tìm hiểu về chuyệncủa đêm hôm đó, nhưng dù thế nào cũng không thể tra ra được người đêm ấy đã xâm hại Đàm Tâm, vì vậy lần này tôi đã lần lượt gọi điện thoại hỏithăm lại hết những người đã đến dự buổi party đêm đó, không ngờ tôi đãđiều tra được một chuyện, thì ra người ở cùng với Đàm Tâm đêm hôm đóchính là Quý Kình Phàm....."
Đàm Dịch Khiêm nhíu chặt hàng lông mày, "Là anh ta?"
Robert gật đầu, "Đúng vậy, chuyện của Đàm Tâm chỉ có tôi và người xâm hại côấy mới biết, Quý Kình Phàm cũng đã thừa nhận với tôi…...Lúc ấy tôi hậnkhông thể đem Quý Kình Phàm ra băm làm trăm mảnh, nhưng Quý Kình Phàmnói với tôi rằng anh ta có cách khiến cho cuộc đời này của Đàm Tâm sẽkhông còn cảm thấy đêm hôm đó chỉ là một cơn ác mộng, bởi vì anh ta sẽkết hôn với Đàm Tâm và cũng sẽ dùng nửa đời còn lại để yêu thương ĐàmTâm hết lòng….."
Đàm Dịch Khiêm trơ trẽn nói, "Chuyện hoang đường như thế mà cậu cũng tin sao?"
Robert trả lời, "Tôi không thể nào để không tin cả, bởi vì nếu như Quý KìnhPhàm có thể khiến cho Đàm Tâm yêu anh ta thì đó cũng là một kết cục tốtnhất!!"
Đàm Dịch Khiêm gian trá nhìn chằm chằm vào Robert, "Tạisao tôi lại phải tin tưởng anh ta chứ? Tôi nhớ rất rõ, số lượng phụ nữmà anh ta chạm qua cũng không ít hơn cậu đâu!!"
"Tôi cũng từngnghi ngờ chuyện này, nhưng vào tháng trước tức là thời gian mà Quý KìnhPhàm và Đàm Tâm quen biết nhau cũng chưa được một tháng, Quý Kình Phàmcho tôi biết là anh ta đã đi đăng ký với Đàm Tâm rồi, tội thật khó tinđược bởi vì năm đó cơ bản là Quý Kình Phàm và Đàm Tâm cũng không hề quen biết, mà tôi cũng đã tìm người bạn của ba tôi kiểm tra chuyện bọn họkết hôn đúng là sự thật, hơn nữa tôi cũng biết rõ Quý Kình Phàm khôngthể nào lừa gạt chúng ta.... Vì vậy, trước khi tới Los Angeles, tôi đãquyết định đính hôn theo sự sắp xếp của ba mẹ mình, chỉ có làm như vậytôi mới có thể trấn an được ba mẹ tôi và gia tộc, tôi mới có cơ hộiđến Los Angeles để nói rõ ràng mọi chuyện năm đó với Quý Kình Phàm...Tôi không biết nếu như sau khi Đàm Tâm biết được sẽ có phản ứng gì,nhưng tôi có thể khẳng định Đàm Tâm nếu đã tình nguyện kết hôn với QuýKình Phàm thì chuyện đã xảy ra năm đó cũng không đến nói tồi tệ nhưchúng ta tưởng….Điều duy nhất mà tôi đoán không ra chính là tình cảm của Quý Kình Phàm đối với Đàm Tâm, tôi thật lòng rất mong Quý Kình Phàm sẽtuân thủ lời hứa cả đời này có thể yêu thương ở bên cạnh chăm sóc choĐàm Tâm."
Cuối cùng thì Robert cũng đã nói ra toàn bộ những lời mà trước đây anh luôn cố giấu ở trong lòng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Dành cho cơ hội gặp mặt bí mật
- Chương 2: Phòng PR là hộp đêm bán mình sao
- Chương 3: Chuyện lớn cả đời vô cùng gấp rút
- Chương 4: Khách sạn phòng số 1618
- Chương 5: Bị nhốt ở khách sạn
- Chương 6: Ngoan ngoãn nằm ở trên giường phục vụ tôi
- Chương 7: Đêm cuồng nhiệt
- Chương 8: Đau quá, cút ngay
- Chương 9: Cho cô ấy nghỉ phép ba ngày, cô ấy cần được ‘nghỉ ngơi’
- Chương 10: Tên cầm thú và tổng giám đốc có liên hệ với nhau
- Chương 11: Chọn báo cảnh sát hay là tránh thai
- Chương 12: Không cho cô xin thôi việc
- Chương 13: Tổng giám đốc có hứng thú với cô
- Chương 14: Chúng ta không ‘quen’ sao
- Chương 15: Anh có thể vô sỉ hơn nữa được không
- Chương 16: Cô gái họ X quyến rũ tổng giám đốc trẻ tuổi
- Chương 17: Quyết định làm người phụ nữ của anh
- Chương 18: Phải làm quen đụng chạm với anh
- Chương 19: Bí mật về thân thế của cô
- Chương 20: 3 giờ sáng, anh bảo cô đi qua chỗ anh
- Chương 21: Cưỡng đoạt
- Chương 22: Không nên mặc anh định đoạt
- Chương 23: Hạ thị gặp nguy cơ
- Chương 24: Tổng giám đốc đã không còn hứng thú với cô
- Chương 25: Không gặp được anh
- Chương 26: Nhắm mắt, ôm lấy anh từ đằng sau
- Chương 27: Học cách phụ thuộc
- Chương 28: Giao dịch bán mình thành công
- Chương 29: Anh nhắc nhở cô là tham muốn chiếm hữu của anh
- Chương 30: Trời ơi, ba mẹ nhắc tới Đàm Dịch Khiêm
- Chương 31: Chuyện cô Quyến rũ Đàm Dịch Khiêm đã bị phanh phui
- Chương 32: Nên giải quyết lời đồn như thế nào
- Chương 33: Xấu hổ lẫn nhục nhã
- Chương 34: Anh thật sự che chở cô như thế sao
- Chương 35: Mất ngủ vì anh
- Chương 36: Chấn động trên xe
- Chương 37: Đang yêu đương với tổng giám đốc Đàm
- Chương 38: Bại lộ ở khách sạn
- Chương 39: Tìm người giả Đàm Dịch Khiêm làm bạn trai
- Chương 40: Thảo nào chuyện giữa con và Đàm Dịch Khiêm không thể phơi bày
- Chương 41: Đàm Dịch Khiêm tuyên bố cô chính là bạn gái của anh
- Chương 42: Ôm anh thật chặt
- Chương 43: Anh đi khiến cô cảm thấy mất mát
- Chương 44: Bị nôn mửa
- Chương 45: Anh cũng sắp phải làm cha rồi
- Chương 46: Ai cho phép cô mang thai con tôi
- Chương 47: Chỉ vì biết cô mang thai
- Chương 48: Cô thật sự chỉ là một người phụ nữ để anh thõa mãn thôi sao
- Chương 49: Hóa ra anh đã có bạn gái
- Chương 50: Quan hệ của bọn họ có lẽ phải kết thúc
- Chương 51: Mời cô tham dự tiệc đính hôn của anh
- Chương 52: Sẽ trang điểm thật xinh đẹp để đến dự tiệc đính hôn của anh
- Chương 53: Đến tham dự dạ tiệc
- Chương 54: Hôm nay là lễ đính hôn của chúng ta
- Chương 55: Em có biết tôi đợi ngày này bao lâu không
- Chương 56: Đính hôn thuận lợi
- Chương 57: Mình thích Dịch Khiêm sao
- Chương 58: Cô đang tự ghen với “mình”
- Chương 59: Tình cảm sâu nặng của anh với Đường Hân
- Chương 60: Nhanh tổ chức hôn lễ
- Chương 61: Đừng gọi cô là Đường Hân
- Chương 62: Mình nên lựa chọn cả đời được anh cưng chiều sao
- Chương 63: Dành cho Đường Hân tình cảm sâu nặng
- Chương 64: Lựa chọn trước đêm nay
- Chương 65: Cô muốn thẳng thắn nói thật tất cả với anh
- Chương 66: Đường Hân đã chết
- Chương 67: Đột nhiên cô không muốn nói gì cả
- Chương 68: Hôn lễ trước thời hạn
- Chương 69: Lần đầu tiên Đường Hân xuất hiện
- Chương 70: Cô không biết, sau đêm nay, mình đã đi tới đường cùng
- Chương 71: Anh che giấu sát khí, còn cô thì vô cùng hạnh phúc
- Chương 72: Thử váy cưới
- Chương 73: Chúng ta sẽ sinh rất nhiều con, phải không…
- Chương 74: Tàn nhẫn với cô, anh không hề do dự
- Chương 75: Cô bị dẫn đi vì phạm tội thương mại
- Chương 76: Hạ Tử Du bị giam giữ, Đường Hân trở về nhà họ Hạ
- Chương 77: 3078 Hạ Tử Du, có người đến thăm
- Chương 78: Cô muốn gặp anh, cô có rất nhiều lời muốn nói với anh
- Chương 79: Mang thai
- Chương 80: Bảo bối của cô
- Chương 81: Biết được tin anh sắp kết hôn
- Chương 82: Gặp lại anh, bốn mắt nhìn nhau
- Chương 83: Đến chợ lao động tìm việc
- Chương 84: Biết anh hãm hại cô vào tù
- Chương 85: Cô tìm gặp anh
- Chương 86: Rốt cuộc cũng biết được đáp án
- Chương 87: Khóc đến tan nát cõi lòng
- Chương 88: Anh biết được họ có con gái
- Chương 89: Anh ta thậm chí biết con đang ở trại trẻ mồ Côi
- Chương 90: Cô sẽ không bao giờ rơi một giọt lệ trước mặt anh!
- Chương 91: Cô muốn mang con rời khỏi anh
- Chương 92: Vì con gái, cô không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa
- Chương 93: Cô lạnh lùng xuất hiện trước mặt anh
- Chương 94: Thấy anh và Đường Hân thân mật
- Chương 95: Nhận được trợ giúp ngoài mong đợi
- Chương 96: Đã đến lúc nên nhắc nhở Cô Đường chút sự thật
- Chương 97: Thì ra anh biết mọi thứ
- Chương 98: Anh nói dối
- Chương 99: Anh và cô không thể nào
- Chương 100: Người âm thầm trợ giúp cô xuất hiện
- Chương 101: Gặp người giúp đỡ mình
- Chương 102: Ba cô còn sống
- Chương 103: Bước vào cuộc sống mới
- Chương 104: Cô bị anh dồn vào tường
- Chương 105: Muốn hôn nhưng không hôn
- Chương 106: Dịch Khiêm…
- Chương 107: Sang Mỹ với anh
- Chương 108: Nhìn thấy cô khóc…
- Chương 109: Anh quan tâm đến cô
- Chương 110: Cô trở nên chủ động
- Chương 111: Cô đùa với lửa
- Chương 112: Cô đùa với lửa (2)
- Chương 113: Kết hôn
- Chương 114: Kết hôn (2)
- Chương 115: Bởi vì quan tâm
- Chương 116: Bởi vì quan tâm. (2)
- Chương 117: Thật sự thân mật như thể là một đôi vợ chồng mới cưới
- Chương 118: Thật sự thân mật như thể một đôi vợ chồng mới cưới! (2)
- Chương 119: Cô chỉ cho mình thời gian 1 tháng! (1)
- Chương 120: Cô chỉ cho mình thời gian 1 tháng! (2)
- Chương 121: Lý do cô tiếp cận anh
- Chương 122: Cưỡng ép ở phòng tắm
- Chương 123: Cưỡng ép ở phòng tắm (2)
- Chương 124: Chủ động làm hòa
- Chương 125: Thì ra cũng luyến tiếc như vậy
- Chương 126: Cô ấy chỉ muốn lấy lòng anh…
- Chương 127: Thương tổn bụng của cô
- Chương 128: Mang thai, cần điều dưỡng
- Chương 129: Kết quả thẩm vấn trên tòa
- Chương 130: Đứa bé vẫn còn
- Chương 131: Không muốn rời khỏi khi bụng lớn
- Chương 132: Anh có phụ nữ khác, cô vẫn độc thân
- Chương 133: Cũng bởi vì có thể là cô mà anh tới
- Chương 134: Hay tin anh sắp kết hôn cô vẫn bình tĩnh
- Chương 135: Một khi thực sự đã lạnh nhạt thì thường không thể như ý
- Chương 136: Người cứu anh ở trại trẻ mồ Côi năm đó là Hạ Tử Du
- Chương 137: Chuyện xảy ra ba năm trước
- Chương 138: Chuyện xảy ra ba năm trước (2)
- Chương 139: Tất cả tiền cô đều quyên cho trại trẻ mồ Côi
- Chương 140: Tất cả tiền cô đều quyên cho trại trẻ mồ Côi (2)
- Chương 141: Hai lần ôm hôn trên bờ biển (1)
- Chương 142: Hai lần ôm hôn trên bờ biển (2)
- Chương 143: Dường như đã quấy rầy người ta nghỉ ngơi
- Chương 144: Dường như đã quấy rầy người ta nghỉ ngơi (2)
- Chương 145: Anh muốn ở bên cô
- Chương 146: Anh muốn ở bên cô (2)
- Chương 147: Nói một tiếng Hẹn gặp lại, thật ra rất khó khăn
- Chương 148: Nói một tiếng Hẹn gặp lại, thật ra rất khó khăn (2)
- Chương 149: Ngoại trừ tiếp tục với nhau, chúng ta không còn lựa chọn nào khác
- Chương 150: Ngoại trừ tiếp tục với nhau, chúng ta không còn lựa chọn nào khác (2)
- Chương 151: Quan hệ giữa Đan Nhất Thuần và Đàm Dịch Khiêm
- Chương 152: Quan hệ giữa Đan Nhất Thuần và Đàm Dịch Khiêm (2)
- Chương 153: Buổi tối bị lừa đi khách sạn
- Chương 154: Buổi tối bị lừa đi khách sạn (2)
- Chương 155: Gia đình hạnh phúc
- Chương 156: Gia đình hạnh phúc (2)
- Chương 157: Cô nói cho anh biết về tình trạng cơ thể của mình
- Chương 158: Cô nói cho anh biết về tình trạng cơ thể của mình (2)
- Chương 159: Tối nay nhất định phải ôm em gái Tiểu Du ngủ một giấc thật ngon
- Chương 160: Tối nay nhất định phải ôm em gái Tiểu Du ngủ một giấc thật ngon (2)
- Chương 171: Làm lành
- Chương 172: Làm lành (2)
- Chương 173: Mọi chuyện dường như đều tốt đẹp
- Chương 174: Mọi chuyện dường như đều tốt đẹp (2)
- Chương 175: Dọn sạch trở ngại trước hôn lễ
- Chương 176: Dọn sạch trở ngại trước hôn lễ (2)
- Chương 177: Sau khi kết hôn
- Chương 178: Sau khi kết hôn (2)
- Chương 179: Thật ra anh vẫn lạnh lùng như trước, bởi vì tất cả nhiệt độ đều dành hết cho Hạ Tử Du
- Chương 180: Thật ra anh vẫn lạnh lùng như trước, bởi vì tất cả nhiệt độ đều dành hết cho Hạ Tử Du (2)
- Chương 181: Muốn có con thì chúng ta sinh một đứa nữa là được rồi
- Chương 182: Muốn có con thì chúng ta sinh một đứa nữa là được rồi (2)
- Chương 183: Cô đã biết chuyện Nhất Thuần có con của anh
- Chương 184: Cô đã biết chuyện Nhất Thuần có con của anh (2)
- Chương 185: Bây giờ cô rất hạnh phúc
- Chương 186: Bây giờ cô rất hạnh phúc (2)
- Chương 187: Anh tức giận
- Chương 188: Anh tức giận (2)
- Chương 189: Cưng chiều vô hạn
- Chương 190: Cưng chiều vô hạn (2)
- Chương 191: Chỉ muốn yêu em nhiều hơn chút
- Chương 192: Chỉ muốn yêu em nhiều hơn chút (2)
- Chương 193: Vợ chồng cần nhất chính là cùng nhau đối mặt
- Chương 194: Vợ chồng cần nhất chính là cùng nhau đối mặt (2)
- Chương 195: Thời khắc mấu chốt bảo dừng lại
- Chương 196: Thời khắc mấu chốt bảo dừng lại (2)
- Chương 197: Chưa bao giờ e ngại khi thấy anh đến thế
- Chương 198: Chưa bao giờ e ngại khi thấy anh đến thế (2)
- Chương 199: Mọi thứ như không có gì thay đổi
- Chương 200: Mọi thứ như không có gì thay đổi (2)
- Chương 201: Ngay cả thân mật cũng trở nên ngại ngùng
- Chương 202: Ngay cả thân mật cũng trở nên ngại ngùng (2)
- Chương 203: Anh bỏ xuống kiêu ngạo của mình (1)
- Chương 204: Anh bỏ xuống kiêu ngạo của mình (2)
- Chương 205: Anh chỉ không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm (1)
- Chương 206: Anh chỉ không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm (2)
- Chương 207: Một đêm vô cùng tuyệt diệu êm đẹp (1)
- Chương 208: Một đêm vô cùng tuyệt diệu êm đẹp (2)
- Chương 209: Mùi nước hoa khiến cô cảnh giác
- Chương 210: Mùi nước hoa khiến cô cảnh giác (2)
- Chương 211: Không phải tới để ôm ấp yêu thương
- Chương 212: Không phải tới để ôm ấp yêu thương (2)
- Chương 213: Từ trước đến nay anh chưa bao giờ thua
- Chương 214: Từ trước đến nay anh chưa bao giờ thua (2)
- Chương 215: Rốt cuộc cũng có ‘bé cưng’
- Chương 216: Rốt cuộc cũng có ‘bé cưng’ (2)
- Chương 217: Đan Nhất Thuần là thư ký của anh (1)
- Chương 218: Đan Nhất Thuần là thư ký của anh (2)
- Chương 219: Sinh nhật bị lãng quên (1)
- Chương 220: Sinh nhật bị lãng quên (2)
- Chương 221: Cần phải gánh chịu hậu quả (1)
- Chương 222: Cần phải gánh chịu hậu quả (2)
- Chương 223: Không có can đảm nhìn anh (1)
- Chương 224: Không có can đảm nhìn anh (2)
- Chương 225: Chết tiệt. . . . . (1)
- Chương 226: Chết tiệt. . . . . (2)
- Chương 227: Kết quả của dùng cách xử phạt về thể xác (1)
- Chương 228: Kết quả của dùng cách xử phạt về thể xác (2)
- Chương 229: Anh muốn có một đứa con trai (1)
- Chương 230: Anh muốn có một đứa con trai (2)
- Chương 231: Kim Trạch Húc sắp phải mất đi tất cả (1)
- Chương 232: Kim Trạch Húc sắp phải mất đi tất cả (2)
- Chương 233: Hôn nhân của họ để cô định đoạt (1)
- Chương 234: Hôn nhân của họ để cô định đoạt (2)
- Chương 235: Hạ Tử Du đột ngột bỏ đi (1)
- Chương 236: Hạ Tử Du đột ngột bỏ đi (2)
- Chương 237: Cũng cảm nhận được sự thất vọng của Đàm Dịch Khiêm (1)
- Chương 238: Cũng cảm nhận được sự thất vọng của Đàm Dịch Khiêm (2)
- Chương 239: Anh không ôm lại cô (1)
- Chương 240: Anh không ôm lại cô (2)
- Chương 241: Dọn ra ngoài (1)
- Chương 242: Dọn ra ngoài (2)
- Chương 243: Có lẽ không nên tới tìm anh (1)
- Chương 244: Có lẽ không nên tới tìm anh (2)
- Chương 245: Hãy nói rõ ràng ở đây đi. . . . . (1)
- Chương 246: Hãy nói rõ ràng ở đây đi. . . . . (2)
- Chương 247: Tôi đã bảo Dịch Khiêm đuổi theo cô (1)
- Chương 248: Tôi đã bảo Dịch Khiêm đuổi theo cô (2)
- Chương 249: Không thể nào làm được tự nhiên (1)
- Chương 250: Không thể nào làm được tự nhiên (2)
- Chương 251: Cô chỉ có một yêu cầu (1)
- Chương 252: Cô chỉ có một yêu cầu (2)
- Chương 253: Vui mừng vô ích
- Chương 254: Hóa ra là….không nên tranh thủ
- Chương 255: Chuẩn bị tham dự tiệc sinh nhật bà Đàm
- Chương 256: Cùng anh đi dự tiệc
- Chương 257: Bị bỏ thuốc
- Chương 258: Bị bỏ thuốc (p2)
- Chương 259: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ (p1)
- Chương 260: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ (p2)
- Chương 261: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ (p3.1)
- Chương 262: Hậu quả sau khi phát sinh quan hệ(p3.2)
- Chương 263: Thành toàn (1)
- Chương 264: Thành toàn (2)
- Chương 265: Chuyện quá khứ, cứ xem như quần áo anh mua cho cô, không mặc nữa thì vứt (1)
- Chương 266: Chuyện quá khứ, cứ xem như quần áo anh mua cho cô, không mặc nữa thì vứt (2)
- Chương 267: Anh đối với cô mà nói, giờ đây cũng giống như một người xa lạ (1)
- Chương 268: Anh đối với cô mà nói, giờ đây cũng giống như một người xa lạ (2)
- Chương 269: Lần đầu tiên giao thủ, toàn thắng (1)
- Chương 270: Lần đầu tiên giao thủ, toàn thắng (2)
- Chương 271: Xem mắt và gặp mặt (1)
- Chương 272: Xem mắt và gặp mặt (2)
- Chương 273: Hóa ra anh biết rằng phản ứng hôm đó của cô là thật (1)
- Chương 274: Hóa ra anh biết rằng phản ứng hôm đó của cô là thật (2)
- Chương 275: Lần đầu tiên đánh con, lòng lại đau đớn đến mức khiến cô không thể chịu nổi
- Chương 276: Dễ dàng mệt mỏi
- Chương 277: Lý do đưa cô đến Los Angeles
- Chương 278: Đồ Ngốc này
- Chương 279: Được người giải cứu vào thời khắc mấu chốt
- Chương 280: Cắt đứt thì phải cắt đứt hoàn toàn
- Chương 281: Chuyển vào nhà họ Đàm
- Chương 282: Hại chết ‘con’ của anh và Đan Nhất Thuần
- Chương 283: Đúng là tôi muốn trả thù anh đấy
- Chương 284: Đứa bé và vợ trước của tôi có quan hệ gì tới cậu
- Chương 285: Cần một người có thể bảo vệ cô ấy
- Chương 286: Nhớ kỹ bộ mặt mà khiến người ta chỉ muốn phun nước miếng lên đó
- Chương 287: Nỗi lòng của Đàm Dịch Khiêm
- Chương 288: Anh cứ thế nhìn cô và hôn cô
- Chương 289: Hạ Tử Du là của Đàm Dịch Khiêm
- Chương 290: Rốt cuộc có thể đi làm chuyện của mình
- Chương 291: Phát hiện ra manh mối đầu tiên về anh
- Chương 292: Trở lại Los Angeles gặp anh (p1)
- Chương 293: Trở về Los Angeles gặp anh (p2)
- Chương 294: Biểu hiện của cô khiến người khác kinh ngạc
- Chương 295: Biết được sự thực đêm cô mang thai anh có đến thăm
- Chương 296: Dù yêu hay không, anh vẫn có đến
- Chương 297: Thắng thì phải thắng cho đẹp
- Chương 298: Cô sững sờ khi mở cửa ra nhìn thấy anh
- Chương 299: Vợ yêu, em đã từng nói em rất yêu anh, bây giờ vẫn còn phải không?
- Chương 300: Chỉ muốn ôm cô ngủ một giấc thật ngon
- Chương 301: ‘Chuyện tốt’ vô tội bị cắt ngang
- Chương 302: Đúng là một buổi tối vừa bực lại vừa vui
- Chương 303: Yêu cô hơn vạn lời nói
- Chương 304: Được ăn rồi
- Chương 305: Anh đúng là vô lại
- Chương 306: Trở lại nhà họ Đàm, cô bỗng trở thành người hạnh phúc nhất trên đời
- Chương 307: Ăn vạ để cầu hôn (1)
- Chương 308: Ăn vạ để cầu hôn (2.1)
- Chương 310: Không chịu nổi hấp dẫn (1)
- Chương 311: Không chịu nổi hấp dẫn (2)
- Chương 312: Ăn em sạch sẽ, xem em còn dám không ngoan
- Chương 313: Giới tính của song thai
- Chương 314: Kỹ thuật thu phục chồng
- Chương 315: Cực hạn cưng chiều & lòng dạ nhỏ nhen
- Chương 316: Đừng, anh sẽ vò nát lễ phục mất
- Chương 317: Vợ chồng cãi cọ một tí
- Chương 318: ‘Ông xã’, anh là người em ngưỡng mộ nhất (1)
- Chương 319: ‘Ông xã’, anh là người em ngưỡng mộ nhất (2)
- Chương 320: Ngoài em ra, tất cả đều là mây trôi (1)
- Chương 321: Ngoài em ra, tất cả đều là mây trôi (2)
- Chương 322: Lời chúc phúc dành cho hôn lễ
- Chương 323: Lời chúc phúc dành cho hôn lễ (2)
- Chương 324: Nếu như không phải là anh yêu cô, có lẽ…. (1)
- Chương 325: Nếu như không phải là anh yêu cô, có lẽ… (2)
- Chương 326: Đau lòng không sao nén nỗi
- Chương 327: Đau lòng không sao nén nỗi (2)
- Chương 328: Vợ à, anh rất yêu em....
- Chương 329: Vợ à, anh rất yêu em.. (2)
- Chương 330: Chọn tên cho em bé
- Chương 331: Chọn tên cho em bé (2)
- Chương 332: Một màn khôi hài trước khi sinh con
- Chương 333: Một màn khôi hài trước khi sinh con (2)
- Chương 334: Đàm Dịch Khiêm ghen tị với con trai
- Chương 335: Đàm Dịch Khiêm ghen tị với con trai(2)
- Chương 336: Sự tốt đẹp làm say lòng người
- Chương 337: Sự tốt đẹp làm say lòng người(2)
- Chương 338: Sự giúp đỡ lãng mạn từ thể xác và tinh thần
- Chương 339: Sự giúp đỡ lãng mạn từ thể xác và tinh thần (2)
- Chương 340: Nơi ngủ lãng mạn dành cho đêm tân hôn
- Chương 341: Nơi ngủ lãng mạn dành cho đêm tân hôn (2)
- Chương 342: ‘Lần đầu tiên’ vào năm ấy của Đàm Dịch Khiêm
- Chương 343: ‘Lần đầu tiên’ vào năm ấy của Đàm Dịch Khiêm (2)
- Chương 344: Vợ yêu là dành để dỗ ngọt
- Chương 345: Vợ yêu là dành để dỗ ngọt (2)
- Chương 346: Tổng giám đốc Đàm dỗ con trẻ
- Chương 347: Tổng giám đốc Đàm dỗ con trẻ (2)
- Chương 348: Tổng giám đốc Đàm nổi giận khi vợ nhìn trai đẹp
- Chương 349: Tổng giám đốc Đàm nổi giận khi vợ nhìn trai đẹp (2)
- Chương 350: Cưng chiều vợ đến tận trời
- Chương 351: Cưng chiều vợ đến tận trời (2)
- Chương 352: Cô gái nhỏ này nên bị anh đánh vào mông
- Chương 353: Cô gái nhỏ này nên bị anh đánh vào mông (2)
- Chương 354: Tổng giám đốc Đàm, anh tiếp chiêu đi
- Chương 355: Tổng giám đốc Đàm, anh tiếp chiêu đi (2)
- Chương 356: Bà tổng giám đốc mua về nước hoa kích tình
- Chương 357: Bà tổng giám đốc mua về nước hoa kích tình (2)
- Chương 358: Ra tay giúp đỡ người lại trở thành mình muốn sinh em bé
- Chương 359: Ra tay giúp đỡ người lại trở thành mình muốn sinh em bé (2)
- Chương 360: Vẫn là vấn đề sinh con
- Chương 361: Vẫn là vấn đề sinh con (2)
- Chương 362: Ăn sạch em không phải là vấn đề
- Chương 363: Ăn sạch em không phải là vấn đề (2)
- Chương 364: Hình tượng vú em của lão Đàm
- Chương 365: Hình tượng vú em của lão Đàm (2)
- Chương 366: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm
- Chương 367: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm (2)
- Chương 368: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm
- Chương 369: Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm (2)
- Chương 370: Một năm bế hai đứa
- Chương 371: Một năm bế hai đứa (2)
- Chương 372: Bà xã, anh chỉ thích lừa em thôi
- Chương 373: Bà xã, anh chỉ thích lừa em thôi (2)
- Chương 374: Chỉ biết dùng một chiêu....‘Ưm’
- Chương 375: Chỉ biết dùng một chiêu....‘Ưm’ (2)
- Chương 376: Vợ yêu nói, anh cứ từ từ một mình chơi đi
- Chương 377: Vợ yêu nói, anh cứ từ từ một mình chơi đi (2)
- Chương 378: Tổng giám đốc Đàm đại nhân an phận thủ thường để bảo tồn thực lực
- Chương 379: Tổng giám đốc Đàm đại nhân an phận thủ thường để bảo tồn thực lực (2)
- Chương 380: Anh thích em, anh muốn em…
- Chương 381: Anh thích em, anh muốn em… (2)
- Chương 382: Miệng lưỡi ngon ngọt vì nhờ có em
- Chương 383: Miệng lưỡi ngon ngọt vì nhờ có em (2)
- Chương 384: Muốn cô tiến lên phía trước để rồi rơi vào tay giặc
- Chương 385: Em có đồng ý sinh cho anh một hoàng tử nhỏ hay một cô công chúa nhỏ hay không…
- Chương 386: Em có đồng ý sinh cho anh một hoàng tử nhỏ hay một cô công chúa nhỏ hay không… (2)
- Chương 387: Sự ngọt ngào hạnh phúc (Kết thúc)
- bình luận