Hoắc Tổng Truy Thê - Chương 438

Hoắc Tổng Truy Thê Chương 438
Chương 450

Chu Truyền Nhân ngồi trong phòng làm việc của Hoắc Minh, lịch sự chào hỏi: “Hoắc Minh, công ty của cậu rất ấn tượng!”

Hoắc Minh dĩ nhiên khiêm tốn: “Không thể so được với Tổng Giám đốc Chu!”

Chu Truyền Nhân khiêm tốn nói vài câu rồi mới giải thích mục đích tới đây: “Hoắc Minh, tôi không chơi trò đoán mò với cậu nữa. Tôi đến thành phố B có hai việc. Việc đầu tiên là tới để tham dự đám cưới của nhà họ Cảnh, việc thứ hai là tìm đứa con trai vô lương tâm của tôi, thằng bé Mộ Ngôn lặng lẽ bỏ nhà đi, chỉ để lại một mảnh giấy nói đến thành phố B để làm việc lớn, nên tôi chỉ lo nó không có tiền trên người!”

Hoắc Minh nhớ tới con sói nhỏ đó.

Anh khẽ mỉm cười: “Tuổi trẻ chịu chút khổ cũng tốt, Tổng Giám đốc Chu không cần lo lắng!”

Chu Truyền Nhân thở dài: “Nói thì nói như vậy, nhưng tôi vẫn sợ nó lầm đường lạc lối… Hoắc Minh, cậu quen biết rộng rãi ở thành phố B, cậu giúp tôi tìm Mộ Ngôn đi!”

Hoắc Minh vẫn cười nhẹ: “Tất nhiên!”

Chu Truyền Nhân rất giận về thằng con trai không biết cố gắng của mình, nhưng vì người cha này thực sự rất nhớ thằng con kia, ông ta khẽ thở dài: “Không biết Mộ Ngôn giờ đang ở đâu, liệu nó có lưu lạc ở ngoài đường hay không… Được rồi, chúng ta gặp nhau vào hôn lễ tối thứ bảy của nhà họ Cảnh vậy!”

Hoắc Minh lịch sự tiễn ông ta ra ngoài.

Sau khi tiễn người đi, thư ký Trương đi vào: “Luật sư Hoắc, có cần điều tra tình hình hiện giờ của Chu Mộ Ngôn không, cậu ta vẫn sử dụng một số phần mềm điện tử, tôi tin không cần nửa ngày sẽ có thể tra ra!”

Hoắc Minh nhấp một ngụm cà phê.

Anh cười nhạt: “Tổng Giám đốc Chu quá yêu thương con trai mình, đàn ông con trai vẫn cần phải tôi luyện chút.”

Hoắc Minh nói như vậy, thư ký Trương cũng không tiện nói thêm gì nữa.

Cô ấy cảm thấy luật sư Hoắc đang cố ý.

Thư ký Trương ra ngoài, Hoắc Minh lấy điện thoại ra, mở thư viện ảnh, trong đó có một bức ảnh Ôn Noãn đang ngồi chơi đàn, bình yên mà xinh đẹp… Anh nhìn hồi lâu mới chợt nghĩ ra, trước đây hai người họ thân mật đến vậy mà ngay cả một bức ảnh chụp chung với nhau cũng không có.

Hoắc Minh nhẹ nhàng vuốt ve bức ảnh.

Suốt mấy ngày nay, Ôn Noãn phớt lờ anh, không thèm quan tâm đến anh, chẳng qua vẫn còn hận anh.

Hận anh đêm hôm đó đã nói những lời như vậy.

Hận anh không ở bên cạnh cô những khi cô cần.

Hận anh đuổi cùng giết tận nhà họ Khương!

Thế nhưng cô không biết, cho dù cô có không đồng ý, anh cũng sẽ không thực sự làm gì Khương Minh. Sự thỏa hiệp quá dễ dàng của cô chứng minh cô không hề tin tưởng anh.

Hoắc Minh nở nụ cười chua xót. Anh đáng bị như vậy!



Sau khi tan tầm, anh lái xe đến trung tâm âm nhạc của cô.

Ôn Noãn cũng vừa mới tan làm, đang ngồi trong chiếc BMW mới màu sâm banh. Cô không thể tự lái xe nên tài xế đang ngồi phía trước cô.

Cách một lớp kính thủy tinh, Hoắc Minh không thể nhìn rõ mặt của tài xế.

Nhưng anh cảm thấy đó là một người đàn ông trẻ có ngoại hình không tồi, hơn nữa dáng người khá cao…

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận