Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 100:Chương 97
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 100:Chương 97
Nguyệt Tích Lương gây ra động tĩnh quá lớn, muốn mọi người không chú ý cũng không được, gián đoạn cả buổi đấu giá.
Cánh cửa ngăn cách nhã gian đã không còn nữa, Nguyệt Tích Lương liền nhìn thấy những người ngồi bên trong. Tổng cộng là ba người, ngoài Kiến Nhất và Bắc Mạc Quân ra thì còn có một nam tử nữa ngồi đối diện bọn hắn. Nam tử này ăn mặc một thân quý khí, chắc hẳn không phải là nhân vật tầm thường.
Bắc Mạc Quân và hắn còn duy trì tư thế tay cầm chén rượu, hiển nhiên đang có ý định cạn ly.
Bốn bạn nhỏ trợn trừng mắt nhìn nhau, mỗi người mang một tâm trạng khác biệt.
Nguyệt Tích Lương không có gì khác ngoài căm phẫn, giận dữ cùng ảo não. Quả nhiên là hắn!
Kiến Nhất kinh ngạc, nghi ngờ nhìn nàng, mày nhíu chặt. Ý? Sao hắn thấy nữ tử này quen quen, nhất là cái giọng điệu kia.....
Nam tử lạ mặt trên đầu hiện lên hàng tỷ dấu chấm hỏi, còn có chút không vui, chẳng biết chuyện gì đang diễn ra.
Bắc Mạc Quân thì sững người lại, trong tầm mắt chỉ còn có bóng hình của thiếu nữ kiều diễm kia. Hắn tưởng như mình đang nằm mơ, kinh hỉ có, xúc động có, băn khoăn có. Tất cả các cảm xúc lẫn lộn vào nhau làm cho hắn nói không ra lời.
Khuôn mặt khả ái của tiểu chút chít bảy năm trước cùng khuôn mặt thanh lệ nào đó từ từ hợp lại làm một.
Tay cầm chén rượu của Bắc Mạc Quân không kìm được run rẩy kịch liệt, rượu sóng sánh đổ ra ống tay áo hắn mà vẫn không thèm để ý.
Bắc Mạc Quân vội vàng ném đi cái thứ vướng víu trên tay, kích động đứng dậy, bước nhanh về phía Nguyệt Tích Lương. Khóe môi hắn bất giác nhếch lên thành một độ cong dịu dàng, nhu hòa hơn bao giờ hết.
Là nàng..... thật sự là nàng sao?
Đây không phải là ảo giác của hắn chứ?
Nàng có biết là mấy năm nay hắn nhớ nàng đến nhường nào, nhớ đến phát điên!
Không biết đã bao nhiêu lần hắn mường tượng ra cảnh nàng quay về. Không ngờ..... ngày hôm nay nó đã trở thành sự thật.
Nàng trở về rồi! Tích Lương của hắn cuối cùng cũng trở về rồi!
Trong chớp mắt, Bắc Mạc Quân đã đến trước mặt Nguyệt Tích Lương, vui sướng muốn ôm nàng vào đầy cõi lòng.
\- " Tích Lương, ta...... "
Nào ngờ, hành động tiếp theo của Nguyệt Tích Lương hoàn toàn không nằm trong dự tính của Bắc Mạc Quân.
Bây giờ đại não nàng bị trì trệ, không còn suy nghĩ được cái gì nữa. Quanh thân nàng trong vòng mười thước bốc lên mùi chua nồng nặc, tuyệt không thua kém bình giấm di động nào đó.
Hắn đi ngoại con mẹ nó tình!
Thế là không đợi Bắc Mạc Quân nói hết câu, Nguyệt Tích Lương đã vận khí, dùng mười thành nội lực mà vung quyền, trực tiếp hướng bản mặt tuấn mỹ của hắn..... đấm thật mạnh.
Bốp!
Bắc Mạc Quân không phòng bị hứng trọn cú đấm, ngã xuống nền đất, mơ mơ màng màng, sững sờ mở to mắt.
Đây.... đây là hắn bị ghét bỏ?
Bắc Mạc Quân lòng đau như cắt, thống khổ ôm ngực....
Nguyệt Tích Lương thở hổn hển, ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn hai cái bóng đèn to đùng, thực giống xã hội đen bẻ cổ cái " rắc ", âm trầm mở miệng.
\- " Ra ngoài! "
Kiến Nhất run như cầy sấy, đã xác định được người trước mặt là ai. Chẳng phải chính là vương phi hay sao?
Ngoài nàng ra, ai có thể bưu hãn được như vậy? Ai có thể làm cho vương gia bày ra vẻ mặt kia?
Vương phi về rồi!
Lại nghĩ đến nơi đây là nơi nào, vương gia còn vừa lên tiếng đấu giá đêm đầu tiên của hoa vương.
Ài.... Kiến Nhất than thở trong lòng, bắt đầu cầu phúc cho vương gia nhà mình.
Chủ tử, cố gắng đừng bị hành hạ đến chết nha.....
Đoạn, hắn nhanh chóng kéo tay nam tử nào đó đang nghi hoặc, chạy như bay ra khỏi nhã gian. Đến bên ngoài còn không quên nhặt lại cánh cửa, lắp ráp vào chỗ cũ cho ngay ngắn.
Trong phòng lúc này chỉ còn lại hai người Nguyệt Tích Lương.
Không đợi Bắc Mạc Quân kịp thời phản ứng, Nguyệt Tích Lương đã lao đến chỗ hắn, thô lỗ cưỡi lên thân thể cao lớn của hắn, hai bàn tay bé nhỏ thi nhau đấm thùm thụp vào lồng ngực hắn. Vừa đánh vừa lớn tiếng mắng.
\- " Ta ghét ngươi! Ta ghét ngươi! "
\- " Ta cho ngươi lừa dối tình cảm của ta! "
\- " Ta cho ngươi tìm đến Tiểu Quan quán mua vui! "
\- " Ta cho ngươi đấu giá hoa vương! "
\- " Con bà nó! Đi chết đi Bắc Mạc Quân! "
......
Nguyệt Tích Lương uất ức đến nỗi muốn nghẹn, hốc mắt đỏ ửng cả lên.
Bây giờ đang là thời điểm cấp bách, chiến sự liên miên. Vậy mà hắn vẫn còn thời gian đến tìm mỹ nam chơi đùa?
Hơn nữa, hắn coi nàng là gì?
Không lẽ lời tỏ tình bảy năm trước chỉ là lời nói xuông thôi sao? Hay là nói hắn căn bản không có thích nàng? Hắn căn bản vẫn là thích nam nhân hơn?
Nàng là hủ nữ, nếu như là nàng của trước kia, chắc chắn nàng sẽ chẳng quan tâm, thậm chí còn cảm thấy thích thú.
Nhưng đằng này..... rõ ràng nàng đã thích hắn rồi, thích hắn rất nhiều, rất rất nhiều....
Bắc Mạc Quân bị đánh đến choáng váng, khó khăn lên tiếng định giải thích.
\- " Tích Lương, nàng hiểu lầm rồi. Không phải như vậy, ta..... "
Nguyệt Tích Lương trợn mắt, lắc đầu quầy quậy.
\- " Ta không nghe! Ngươi tốn nhiều vàng như vậy chỉ để mua đêm đầu tiên của hoa vương kia. Vậy tại sao lúc trước, khi ta giới thiệu Hiên Viên Dật cho ngươi thì ngươi không muốn? Ngươi còn nói.... đoạn tay áo là làm bộ. Đây chính là làm bộ của ngươi sao? "
Nguyệt Tích Lương lúc này như biến thành một người hoàn toàn khác, không nói lí lẽ.
Bắc Mạc Quân bất đắc dĩ nắm chặt hai tay đang làm loạn của nàng, nhỏ nhẹ nói.
\- " Nàng nghe ta giải thích được không? "
Hóa ra vật nhỏ này đang ghen sao? Đáng yêu chết mất. Như vậy chứng tỏ là trong lòng nàng cũng có hắn đúng không?
Nghĩ vậy, trong lòng Bắc Mạc Quân liền vui sướng tột độ, ngọt ngào khó tả.
Nguyệt Tích Lương cuối cùng vẫn là không kìm được mà òa khóc.
\- " Lão nương không chơi nữa! Lão nương không muốn làm nữ phụ đam mỹ! Lão nương không thèm thích ngươi nữa! Lão nương trả lại vị trí vương phi đó, không cần, không làm. Lão nương còn đầy mỹ nam...... "
Nghe vậy, khuôn mặt Bắc Mạc Quân bỗng nhiên trở nên tối sầm đáng sợ, ánh mắt hiện lên những đốm lửa nhỏ trực chờ bùng phát.
Nàng dám?
Bắc Mạc Quấn muốn bịt miệng nàng lại, không cho nàng nói linh tinh một câu nào nữa.
Trong đầu vừa nghĩ như vậy, hắn đã không hề do dự mà hành động luôn.
Bắc Mạc Quân mạnh mẽ kéo nàng lại gần, giữ chặt cằm nàng, hung hăng áp đôi môi lạnh lẽo của hắn vào đôi môi anh đào mềm mại kia.
Một dòng điện tê dại chạy khắp cơ thể Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân.
Hắn hôn nàng.
Bắc Mạc Quân chỉ cảm thấy môi nàng thật thơm, thật mềm, như là một thứ đồ gây nghiện, không thể nào dứt ra được.
Nguyệt Tích Lương kinh ngạc mở to mắt đẫm nước, gò má bạo hồng, tim đập càng ngày càng gia tốc, khuôn miệng bất giác hé mở.
Bắc Mạc Quân nhân cơ hội đó đưa đầu lưỡi vào thăm dò, trúc trắc và vụng về chơi đùa lưỡi đinh hương của nàng. Môi lưỡi giao triền với nhau tạo thành một bức tranh duy mỹ.
Hắn mút thỏa thích mật ngọt nơi miệng nàng, cho đến khi Nguyệt Tích Lương tưởng chừng như sắp không thở được nữa mới lưu luyến lui ra. Lúc rời khỏi, hắn còn không cam lòng cắn nhẹ vào môi nàng một cái coi như là sự trừng phạt.
Nguyệt Tích Lương chống tay vào ngực Bắc Mạc Quân, cố gắng hít thở lấy dưỡng khí. Ánh mắt mơ màng phủ một tầng sương, đôi môi trở nên sưng tấy, bóng nhẫy dụ người phạm tội.
Bắc Mạc Quân đưa tay miết lên hai cánh hoa mê người, khàn khàn nói.
\- " Ta đã đánh dấu chủ quyền... "
Nguyệt Tích Lương sửng sốt, xấu hổ đến nỗi đỉnh đầu bốc khói.
Đời này và đời trước chỉ có nàng đi chiếm tiện nghi của người ta. Bây giờ, nàng thành người bị chiếm tiện nghi mất rồi....
Nhưng nghĩ đến sự việc vừa rồi, Nguyệt Tích Lương dù ngượng ngùng vẫn cứng rắn quay mặt đi chỗ khác, nói bằng giọng mũi.
\- " Ngươi không phải là thích tên hoa vương kia sao? "
Bắc Mạc Quân không vui xoay mặt nàng lại, ép nàng phải nhìn thẳng vào mình, nghiêm túc nói.
\- " Ta yêu nàng, Tích Lương. Ta chỉ yêu mình nàng. Lần sau không được phép nói những lời như thế kia nữa, ta không muốn nàng rời xa ta, ta không muốn mất đi nàng. Nghe ta giải thích, được chứ? "
Nguyệt Tích Lương nhìn ra sự chân thành trong mắt hắn, do dự một chút, gật đầu.
Hừ, lão nương nể tình nụ hôn, cho ngươi một cơ hội giải thích.
Người nào đó đã mềm lòng mà vẫn còn cố chấp chống trả.
Bắc Mạc Quân thở phào nhẹ nhõm, bật cười, mắt lại liếc về đôi môi xinh đẹp của nàng. Cổ họng hắn không kìm được mà khẽ chuyển động.
\- " Nhưng trước đó ta phải làm xong một việc đã.... "
\- " Hả? "
Nguyệt Tích Lương không để ý đã bị hắn chiếm lấy đôi một lần nữa, hôn thật sâu, tràn đầy nhu tình mật ý.....
Cánh cửa ngăn cách nhã gian đã không còn nữa, Nguyệt Tích Lương liền nhìn thấy những người ngồi bên trong. Tổng cộng là ba người, ngoài Kiến Nhất và Bắc Mạc Quân ra thì còn có một nam tử nữa ngồi đối diện bọn hắn. Nam tử này ăn mặc một thân quý khí, chắc hẳn không phải là nhân vật tầm thường.
Bắc Mạc Quân và hắn còn duy trì tư thế tay cầm chén rượu, hiển nhiên đang có ý định cạn ly.
Bốn bạn nhỏ trợn trừng mắt nhìn nhau, mỗi người mang một tâm trạng khác biệt.
Nguyệt Tích Lương không có gì khác ngoài căm phẫn, giận dữ cùng ảo não. Quả nhiên là hắn!
Kiến Nhất kinh ngạc, nghi ngờ nhìn nàng, mày nhíu chặt. Ý? Sao hắn thấy nữ tử này quen quen, nhất là cái giọng điệu kia.....
Nam tử lạ mặt trên đầu hiện lên hàng tỷ dấu chấm hỏi, còn có chút không vui, chẳng biết chuyện gì đang diễn ra.
Bắc Mạc Quân thì sững người lại, trong tầm mắt chỉ còn có bóng hình của thiếu nữ kiều diễm kia. Hắn tưởng như mình đang nằm mơ, kinh hỉ có, xúc động có, băn khoăn có. Tất cả các cảm xúc lẫn lộn vào nhau làm cho hắn nói không ra lời.
Khuôn mặt khả ái của tiểu chút chít bảy năm trước cùng khuôn mặt thanh lệ nào đó từ từ hợp lại làm một.
Tay cầm chén rượu của Bắc Mạc Quân không kìm được run rẩy kịch liệt, rượu sóng sánh đổ ra ống tay áo hắn mà vẫn không thèm để ý.
Bắc Mạc Quân vội vàng ném đi cái thứ vướng víu trên tay, kích động đứng dậy, bước nhanh về phía Nguyệt Tích Lương. Khóe môi hắn bất giác nhếch lên thành một độ cong dịu dàng, nhu hòa hơn bao giờ hết.
Là nàng..... thật sự là nàng sao?
Đây không phải là ảo giác của hắn chứ?
Nàng có biết là mấy năm nay hắn nhớ nàng đến nhường nào, nhớ đến phát điên!
Không biết đã bao nhiêu lần hắn mường tượng ra cảnh nàng quay về. Không ngờ..... ngày hôm nay nó đã trở thành sự thật.
Nàng trở về rồi! Tích Lương của hắn cuối cùng cũng trở về rồi!
Trong chớp mắt, Bắc Mạc Quân đã đến trước mặt Nguyệt Tích Lương, vui sướng muốn ôm nàng vào đầy cõi lòng.
\- " Tích Lương, ta...... "
Nào ngờ, hành động tiếp theo của Nguyệt Tích Lương hoàn toàn không nằm trong dự tính của Bắc Mạc Quân.
Bây giờ đại não nàng bị trì trệ, không còn suy nghĩ được cái gì nữa. Quanh thân nàng trong vòng mười thước bốc lên mùi chua nồng nặc, tuyệt không thua kém bình giấm di động nào đó.
Hắn đi ngoại con mẹ nó tình!
Thế là không đợi Bắc Mạc Quân nói hết câu, Nguyệt Tích Lương đã vận khí, dùng mười thành nội lực mà vung quyền, trực tiếp hướng bản mặt tuấn mỹ của hắn..... đấm thật mạnh.
Bốp!
Bắc Mạc Quân không phòng bị hứng trọn cú đấm, ngã xuống nền đất, mơ mơ màng màng, sững sờ mở to mắt.
Đây.... đây là hắn bị ghét bỏ?
Bắc Mạc Quân lòng đau như cắt, thống khổ ôm ngực....
Nguyệt Tích Lương thở hổn hển, ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn hai cái bóng đèn to đùng, thực giống xã hội đen bẻ cổ cái " rắc ", âm trầm mở miệng.
\- " Ra ngoài! "
Kiến Nhất run như cầy sấy, đã xác định được người trước mặt là ai. Chẳng phải chính là vương phi hay sao?
Ngoài nàng ra, ai có thể bưu hãn được như vậy? Ai có thể làm cho vương gia bày ra vẻ mặt kia?
Vương phi về rồi!
Lại nghĩ đến nơi đây là nơi nào, vương gia còn vừa lên tiếng đấu giá đêm đầu tiên của hoa vương.
Ài.... Kiến Nhất than thở trong lòng, bắt đầu cầu phúc cho vương gia nhà mình.
Chủ tử, cố gắng đừng bị hành hạ đến chết nha.....
Đoạn, hắn nhanh chóng kéo tay nam tử nào đó đang nghi hoặc, chạy như bay ra khỏi nhã gian. Đến bên ngoài còn không quên nhặt lại cánh cửa, lắp ráp vào chỗ cũ cho ngay ngắn.
Trong phòng lúc này chỉ còn lại hai người Nguyệt Tích Lương.
Không đợi Bắc Mạc Quân kịp thời phản ứng, Nguyệt Tích Lương đã lao đến chỗ hắn, thô lỗ cưỡi lên thân thể cao lớn của hắn, hai bàn tay bé nhỏ thi nhau đấm thùm thụp vào lồng ngực hắn. Vừa đánh vừa lớn tiếng mắng.
\- " Ta ghét ngươi! Ta ghét ngươi! "
\- " Ta cho ngươi lừa dối tình cảm của ta! "
\- " Ta cho ngươi tìm đến Tiểu Quan quán mua vui! "
\- " Ta cho ngươi đấu giá hoa vương! "
\- " Con bà nó! Đi chết đi Bắc Mạc Quân! "
......
Nguyệt Tích Lương uất ức đến nỗi muốn nghẹn, hốc mắt đỏ ửng cả lên.
Bây giờ đang là thời điểm cấp bách, chiến sự liên miên. Vậy mà hắn vẫn còn thời gian đến tìm mỹ nam chơi đùa?
Hơn nữa, hắn coi nàng là gì?
Không lẽ lời tỏ tình bảy năm trước chỉ là lời nói xuông thôi sao? Hay là nói hắn căn bản không có thích nàng? Hắn căn bản vẫn là thích nam nhân hơn?
Nàng là hủ nữ, nếu như là nàng của trước kia, chắc chắn nàng sẽ chẳng quan tâm, thậm chí còn cảm thấy thích thú.
Nhưng đằng này..... rõ ràng nàng đã thích hắn rồi, thích hắn rất nhiều, rất rất nhiều....
Bắc Mạc Quân bị đánh đến choáng váng, khó khăn lên tiếng định giải thích.
\- " Tích Lương, nàng hiểu lầm rồi. Không phải như vậy, ta..... "
Nguyệt Tích Lương trợn mắt, lắc đầu quầy quậy.
\- " Ta không nghe! Ngươi tốn nhiều vàng như vậy chỉ để mua đêm đầu tiên của hoa vương kia. Vậy tại sao lúc trước, khi ta giới thiệu Hiên Viên Dật cho ngươi thì ngươi không muốn? Ngươi còn nói.... đoạn tay áo là làm bộ. Đây chính là làm bộ của ngươi sao? "
Nguyệt Tích Lương lúc này như biến thành một người hoàn toàn khác, không nói lí lẽ.
Bắc Mạc Quân bất đắc dĩ nắm chặt hai tay đang làm loạn của nàng, nhỏ nhẹ nói.
\- " Nàng nghe ta giải thích được không? "
Hóa ra vật nhỏ này đang ghen sao? Đáng yêu chết mất. Như vậy chứng tỏ là trong lòng nàng cũng có hắn đúng không?
Nghĩ vậy, trong lòng Bắc Mạc Quân liền vui sướng tột độ, ngọt ngào khó tả.
Nguyệt Tích Lương cuối cùng vẫn là không kìm được mà òa khóc.
\- " Lão nương không chơi nữa! Lão nương không muốn làm nữ phụ đam mỹ! Lão nương không thèm thích ngươi nữa! Lão nương trả lại vị trí vương phi đó, không cần, không làm. Lão nương còn đầy mỹ nam...... "
Nghe vậy, khuôn mặt Bắc Mạc Quân bỗng nhiên trở nên tối sầm đáng sợ, ánh mắt hiện lên những đốm lửa nhỏ trực chờ bùng phát.
Nàng dám?
Bắc Mạc Quấn muốn bịt miệng nàng lại, không cho nàng nói linh tinh một câu nào nữa.
Trong đầu vừa nghĩ như vậy, hắn đã không hề do dự mà hành động luôn.
Bắc Mạc Quân mạnh mẽ kéo nàng lại gần, giữ chặt cằm nàng, hung hăng áp đôi môi lạnh lẽo của hắn vào đôi môi anh đào mềm mại kia.
Một dòng điện tê dại chạy khắp cơ thể Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân.
Hắn hôn nàng.
Bắc Mạc Quân chỉ cảm thấy môi nàng thật thơm, thật mềm, như là một thứ đồ gây nghiện, không thể nào dứt ra được.
Nguyệt Tích Lương kinh ngạc mở to mắt đẫm nước, gò má bạo hồng, tim đập càng ngày càng gia tốc, khuôn miệng bất giác hé mở.
Bắc Mạc Quân nhân cơ hội đó đưa đầu lưỡi vào thăm dò, trúc trắc và vụng về chơi đùa lưỡi đinh hương của nàng. Môi lưỡi giao triền với nhau tạo thành một bức tranh duy mỹ.
Hắn mút thỏa thích mật ngọt nơi miệng nàng, cho đến khi Nguyệt Tích Lương tưởng chừng như sắp không thở được nữa mới lưu luyến lui ra. Lúc rời khỏi, hắn còn không cam lòng cắn nhẹ vào môi nàng một cái coi như là sự trừng phạt.
Nguyệt Tích Lương chống tay vào ngực Bắc Mạc Quân, cố gắng hít thở lấy dưỡng khí. Ánh mắt mơ màng phủ một tầng sương, đôi môi trở nên sưng tấy, bóng nhẫy dụ người phạm tội.
Bắc Mạc Quân đưa tay miết lên hai cánh hoa mê người, khàn khàn nói.
\- " Ta đã đánh dấu chủ quyền... "
Nguyệt Tích Lương sửng sốt, xấu hổ đến nỗi đỉnh đầu bốc khói.
Đời này và đời trước chỉ có nàng đi chiếm tiện nghi của người ta. Bây giờ, nàng thành người bị chiếm tiện nghi mất rồi....
Nhưng nghĩ đến sự việc vừa rồi, Nguyệt Tích Lương dù ngượng ngùng vẫn cứng rắn quay mặt đi chỗ khác, nói bằng giọng mũi.
\- " Ngươi không phải là thích tên hoa vương kia sao? "
Bắc Mạc Quân không vui xoay mặt nàng lại, ép nàng phải nhìn thẳng vào mình, nghiêm túc nói.
\- " Ta yêu nàng, Tích Lương. Ta chỉ yêu mình nàng. Lần sau không được phép nói những lời như thế kia nữa, ta không muốn nàng rời xa ta, ta không muốn mất đi nàng. Nghe ta giải thích, được chứ? "
Nguyệt Tích Lương nhìn ra sự chân thành trong mắt hắn, do dự một chút, gật đầu.
Hừ, lão nương nể tình nụ hôn, cho ngươi một cơ hội giải thích.
Người nào đó đã mềm lòng mà vẫn còn cố chấp chống trả.
Bắc Mạc Quân thở phào nhẹ nhõm, bật cười, mắt lại liếc về đôi môi xinh đẹp của nàng. Cổ họng hắn không kìm được mà khẽ chuyển động.
\- " Nhưng trước đó ta phải làm xong một việc đã.... "
\- " Hả? "
Nguyệt Tích Lương không để ý đã bị hắn chiếm lấy đôi một lần nữa, hôn thật sâu, tràn đầy nhu tình mật ý.....
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382