Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 347:Chương 338
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 347:Chương 338
Từ hạt châu truyền đến cảm giác tê dại không nói lên lời, Nguyệt Tích Lương muốn khép chặt chân nhưng lại bị Bắc Mạc Quân ngăn cản. Hắn nhìn phía dưới nàng, hai cánh hoa màu phớt hồng e ấp sợ hãi, mặt trên dính ít thủy dịch mời gọi, dễ làm người phạm tội.
"Ngoan, trả lời ta..."
Bắc Mạc Quân nói, cổ họng lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước miếng, phân thân hắn trướng đau khó nhịn kêu gào mong được tiến sâu vào hang động nhỏ gợi cảm. Thế nhưng, Bắc Mạc Quân cố nhịn. Không phải vì hắn không muốn 'làm' Nguyệt Tích Lương, là do hắn muốn ép nàng phải chủ động đòi hỏi, phải chủ động hạ mình chịu thua.
Bắc Mạc Quân muốn Nguyệt Tích Lương phải cầu xin hắn, cầu xin hắn làm nàng thỏa mãn. Đó không phải là trò đùa ác ý, đó là tham vọng chiến thắng nguyên thủy của bất cứ nam nhân nào trong thiên hạ.
Nguyệt Tích Lương quẫn bách không thôi, Bắc Mạc Quân không những đùa nghịch hạt châu nhạy cảm của nàng mà ngón tay hắn còn đưa vào trong lỗ nhỏ thăm dò, từng chút một, không nhanh cũng không chậm, không cạn cũng không sâu, cứ mơn trớn như chưa gãi đúng chỗ ngứa. Điều đấy làm Nguyệt Tích Lương gần như phát điên.
"Ta... ta không biết."
Nguyệt Tích Lương vặn vẹo eo thon, muốn nhưng lại xấu hổ biểu đạt, thầm nghĩ không thể đánh mất liêm sỉ vào tay Bắc Mạc Quân.
"A? Thật sự không muốn?"
Bắc Mạc Quân nhướng mày, hắn thích nhất cái tính quật cường này của Lương bảo bảo. Chỉ đáng tiếc, nàng quật cường hơi sai thời điểm, hơi sai đối tượng. Một khi dục vọng lấn át lý trí, hắn không tin nàng còn quật cường cho được!
"Không muốn.... ưm!"
Nguyệt Tích Lương đang nói thì bất ngờ rên khẽ, hai mắt nàng trợn tròn, kinh ngạc cong người cố gắng đón nhận sự tiến vào đột ngột của \*\* \*\*\* khổng lồ.
Đã nói dạo đầu bài bản đâu?
Đã nói hỏi ý kiến của ta đâu?
Ta rõ ràng nói không muốn! Là không muốn nha!
Bất quá... thật thoải mái.
Nguyệt Tích Lương cảm nhận được phân thân Bắc Mạc Quân đã chôn sâu trong cơ thể nàng. Phân thân cực đại nóng bỏng chen chúc giữa tầng tầng các lớp mị thịt, không ngừng giật giật, ma sát, đỉnh đưa.
Bắc Mạc Quân không một câu báo trước cho tiểu đệ đệ tiếp xúc thân mật với tiểu muội muội nhà bên. Vốn dĩ hắn định trêu ghẹo Nguyệt Tích Lương một phen thôi, không ngờ hành động này cũng làm chính bản thân hắn đạt được khoái cảm không kém.
Sau một đoạn thời gian dài không ân ái, phía dưới Nguyệt Tích Lường càng thêm chặt khít, khít nhưng không hề khó vào. Bắc Mạc Quân một đường như thế trẻ tre, nhờ có dịch thủy phụ trợ mà hắn rất dễ dàng đem vật thể khổng lồ đâm vào phía dưới trơn mướt.
Bên trong Nguyệt Tích Lương mút chặt lấy nhục bổng không tha, nhục bổng vừa bị mút đến đau lại vừa như bị bao bọc bởi một dòng ôn tuyền ấm ấm. Vừa thống khổ lại vừa sảng khoái, đây là vài từ diễn tả tình trạng của Bắc Mạc Quân lúc này.
Hô!
Bắc Mạc Quân thở hắt ra một hơi, tự kìm chế để bản thân không được sớm buông vũ khí đầu hàng. Hắn híp mắt ưng, bàn tay to đầy vết chai sần giơ lên cao, thật hữu lực đánh xuống.
Bốp!
Một tiếng kêu giòn tan phá lệ vang vọng trong căn phòng nhỏ, tiếng kêu của da thịt va chạm lẫn nhau.
Nguyệt Tích Lương giật nảy mình, một bên mông nhỏ ẩn ẩn đau rát giống như đang nhắc nhở nàng điều vừa xảy ra là sự thật, nàng khó tin mấp máy môi.
"Tiểu Quân Quân, chàng..."
Hắn cư nhiên đánh nàng!
Không, hắn cư nhiên đánh mông nàng!
Mông của nàng...
Bắc Mạc Quân thỏa mãn nhìn năm vết ngón tay đỏ ửng hằn trên quả mông tuyết trắng, hắn hứng thú dào dạt vỗ thêm vài ba cái nữa. Mặc kệ ánh mắt cảnh cáo của Nguyệt Tích Lương, tiếng 'bốp bốp' nối tiếp nhau vang lên, thèm theo đó là thanh âm rên rỉ của mỗ nữ họ Nguyệt.
Đánh xong, Bắc Mạc Quân liền liếm môi mỏng, cúi đầu gặm cắn vành tai nộn nộn của tân nương tử, thầm thì.
"Thế nào? Nàng chắc chắn là nàng không muốn?"
Hắn hỏi, lại nhân tiện đưa đẩy hông một cái, cự long cứng rắn rút ra rồi nhanh chóng cắm vào, lần này càng sâu hơn nữa.
"Hạ... ôi! Ta... ta..."
Nguyệt Tích Lương bám lấy bả vai Bắc Mạc Quân, cả cơ thể đều biến thành màu phấn hồng rồi. Hạ thân co thắt kịch liệt, nước chảy ồ ạt chảy ra ngoài, thấm đẫm chăn đệm dưới thân.
"Xem ra nàng không muốn thật, vậy ta sẽ không làm nữa."
Bắc Mạc Quân vờ thở dài thất vọng, đồng thời rút phân thân về.
Tiểu Mạc Quân đúng trong thời kỳ sung sức nhất, to đến khó tin, lại dài, có xu hướng hơi cong lên. Trên thân giăng đầy gân xanh nổi cộm, vì vừa từ trong môi trường ẩm ướt chui ra mà toàn thân bóng nhẫy, kết hợp với cơ bụng sáu múi săn chắc phía trên quả là hoàn mỹ, lực sát thương cực lớn.
Hả?
Cảm giác hư không, trống rỗng đánh úp lại làm Nguyệt Tích Lương không kịp phản ứng. Nàng ngu ngơ nhìn Bắc Mạc Quân chuẩn bị xuống giường mặc y phục, vô thức mở miệng.
"Ai nói ta không muốn?"
Bắc Mạc Quân quay đầu, cười như không cười truy vấn.
"Nàng muốn?"
Nguyệt Tích Lương chu mỏ, ngượng chín mặt máy móc gật đầu.
"Ta... muốn!"
Ây da! Thời khắc này rồi còn bày đặt liêm sỉ với tự tôn gì chứ?
Vứt! Vứt hết!
Sướng đã rồi tính sau!
Nào biết, Bắc Mạc Quân vậy mà lật lọng, ngúng nguẩy đáp.
"Nhưng ta không muốn làm nữa. Hay là thôi đi."
Nguyệt Tích Lương: "........."
Giỏi, rất giỏi!
Khiêu khích chán rồi phủi gậy bỏ đi có phải không? Tiểu Mạc Quân hư đốn này không cần nữa?
Nói thôi là thôi, có sự cho phép của lão nương chưa?!
Thịt dâng đến miệng rồi, nếu còn không ăn thì không phải là Nguyệt Tích Lương, nếu không ăn thì nàng có lỗi với liệt tổ liệt tông, quan gia trăm họ, bá tánh bốn phương. Vậy cho nên... nàng miễn cưỡng ăn tạm thôi nha!
Nghĩ là làm, Nguyệt Tích Lương chồm dậy, biến bị động thành chủ động, đẩy Bắc Mạc Quân nằm trở lại giường.
Bắc Mạc Quân ngây thơ che ngực xẹp lép, bày ra vẻ đề phòng.
"Uy! nàng muốn làm gì ta?"
Một bộ lão tử băng thanh ngọc khiết giả dối không thể giả dối hơn.
Cái rắm!
Nguyệt Tích Lương khinh thường hừ hừ trong lỗ mũi, trực tiếp dùng hành động để chứng minh nàng muốn gì.
Nguyệt Tích Lương cầm lấy nhục bổng nóng bỏng, nàng chăm chú ngắm mã mắt đang rỉ ra chất lỏng màu trắng đục, không chút ngần ngại vươn đầu lưỡi liếm. Đầu lưỡi nàng vừa chạm vào tiểu Mạc Quân, nó như được nhận kích thích, lặp tức lại to thêm một vòng.
To? To nữa? Thật thần kỳ!
Nguyệt Tích Lương chọc vào \*\* \*\*\*, nó bật lại ngay, có phần giống lò xo.
Nàng chơi chơi, lát sau há miệng, ngậm lấy, bắt đầu công cuộc khẩu giao ngoạn mục. Cổ họng, lưỡi, môi, Nguyệt Tích Lương thuần thục làm Bắc Mạc Quân thở dốc, không quá điêu luyện nhưng tuyệt đối tận tình.
Nguyệt Tích Lương ăn nó như thưởng thức một món ăn mỹ vị, liếm dọc từ dưới lên trên, cố ý liếm vào các dây thần kinh nhạy cảm, thậm chí hai bọc nào đó cũng không bỏ qua. Thi thoảng Bắc Mạc Quân không nhịn được ấn đầu nàng xuống, đẩy toàn bộ phân thân vào sâu tận trong cổ họng. Ngay lúc Nguyệt Tích Lương buồn nôn sắp không chịu nổi thì hắn lại rút ra, lặp đi lặp lại vài lần, sau nàng thành quen, không còn khó chịu nữa.
Khẩu giao qua thời gian một chén trà, Nguyệt Tích Lương ngừng. Nàng quệt miệng, dạng hai chân rộng ra, ngón tay mò xuống tách hai cánh hoa ướt nhẹp sang hai bên, để lộ lối đi nhỏ sâu hun hút, nước vẫn róc rách chảy.
"Tiểu Quân Quân, mau làm ta. Nó... muốn ăn thịt rồi!"
Oành!
Lửa nóng bốc lên tận đỉnh đầu, Bắc Mạc Quân hoài nghi Nguyệt Tích Lương có phải bị đánh tráo? Sao nàng lại mạnh bạo như thế?
Không! Đây chính xác là Nguyệt Tích Lương hàng thật giá thật!
Không cần biết Nguyệt Tích Lương bị làm sao, chập mạch hay động kinh. Bắc Mạc Quân hắn chỉ biết nàng hôm nay quyến rũ, yêu mị lạ thường.
Tròng mắt Bắc Mạc Quân tràn ngập ý cười, hắn kéo Nguyệt Tích Lương nửa quỳ, mặt nàng áp xuống gối, kiều đồn ngược lại nhô cao. Từ tư thế này, Bắc Mạc Quân được chiêm ngưỡng toàn bộ mông nhỏ căng tròn xinh đẹp. Bắc Mạc Quân cũng quỳ, hắn nhắm ngay lối vào tấn công, rút ra rồi lại cắm, nhanh và mạnh, nước trong suốt theo động tác của hắn mà vẩy khắp nơi.
Bạch bạch!
"A... a... ta không được... chậm một chút... ân... chậm... ô ô..."
Làm như không nghe thấy Nguyệt Tích Lương cầu khẩn, Bắc Mạc Quân vẫn tiếp tục hành sự, giữa những âm thanh da thịt và nước nhóp nhép ám muội, giọng trầm khàn của hắn len lỏi vào trong tai nàng.
"Nương tử, đêm nay... bổn vương phải làm chết nàng!"
........
"Cạn ly!"
Triển Chính Hi cầm vò rượu nốc cạn, bá vai bá cổ mấy quan lại đại thần cùng nhau lảm nhảm, nói từ tình hình quốc sự đến tình hình dân sự. Ví dụ nhà ai có mất con chó, nhà ai mới sinh hạ nam hài, nhà ai tiểu thiếp hồng hạnh vượt tường, từ Đông đến Tây, từ trên trời xuống dưới đất, từ trong ra ngoài không thiếu chuyện gì.
Hắn đang mải mê đọ tửu lượng, nước miếng tung bay thì bỗng nhiên bị lão hoàng đế Bắc Mạc Trì kéo tới một góc không người.
"Hử? Chuyện gì? Ai đấy?"
Triển Chính Hi say bí tỉ không phân biệt được ai với ai nữa, thiếu chút nữa vung tay chụp bay Bắc Mạc Trì.
May mắn Bắc Mạc Trì dù già nhưng thân thủ cũng được coi là nhanh nhẹn, hắn nghiêng người tránh đi, nhân tiện nhấc chân đá vào mông Triển Chính Hi, mắng.
"To gan! Trẫm mà ngươi cũng dám đánh?"
Triển Chính Hi vò đầu, mơ mơ màng màng dí sát mặt vào mặt Bắc Mạc Trì đánh giá, cuối cùng hắn gào to.
"Trẫm nào? Tên gì kỳ quái vậy? Để lão tử đặt lại tên cho ngươi! Đặt là.... ừm... Tiểu Lý Tử đi!"
Bắc Mạc Trì: "........"
Phải nhịn! Trẫm phải nhịn!
Ngày vui không được đổ máu, hắn nhịn!
Nhưng mà.... Tiểu Lý Tử là cái quỷ gì?! Hắn không phải thái giám!
Trên đầu Bắc Mạc Trì chảy xuống ba đạo hắc tuyến, hắn nghiến răng ken két hỏi.
"Bỏ qua vấn đề ta là ai. Bây giờ ta hỏi ngươi, việc ta giao cho ngươi... ngươi làm thế nào rồi?"
"Việc? Việc gì?"
Triển Chính Hi loạng choạng vớ lấy vò rượu bên cạnh uống, nghiêng đầu.
Việc gì là việc gì mới được chứ? Việc gì có phải là việc đó? Hay là việc này? Cũng có thể là việc kia. Nhưng nó là việc gì, việc gì là việc gì? Tên kia nhắc đến việc gì hình như là việc gì gì kia. Hắn không biết là việc gì nhưng hắn đã làm việc gì. Rốt cuộc nó là việc gì?
Bắc Mạc Trì vô ngữ đỡ trán, nhắc lại.
"Ta sai ngươi bỏ dược vào rượu giao bôi, ngươi bỏ chưa?"
"À!"
Triển Chính Hi lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, nhớ ra cái việc gì là việc gì. Hóa ra việc gì là việc ấy.
"Ta bỏ rồi, bỏ rồi!"
Triển Chính Hi phẩy tay, chắc nịch như đinh đóng cột.
"Ngươi nghe ta... bỏ nửa gói chứ?"
Dược đó rất mạnh, vô sắc vô vị, hắn trộm trong phòng Nguyệt Tích Lương, đã mang cho ngự y kiểm định. Hoàn toàn vô hại!
Nguyệt Tích Lương được mệnh danh thần y, hầu như luyện thành bách độc bất xâm. Nhưng mà... dược do chính nàng bào chế ra thì chưa chắc. Huống hồ... thứ này không được coi là độc.
Bỏ nửa gói? Nửa gói là bao nhiêu?
Triển Chính Hi đếm đếm ngón tay, đếm không ra, hắn nhất quyết không đếm nữa, vỗ ngực đảm bảo.
"Là nửa gói không sai!"
"Vậy là tốt rồi. Nửa gói là quá đủ, nếu hơn... sẽ nguy hiểm nha."
Bắc Mạc Trì tự lẩm bẩm, lại không để ý thấy từ trong ống tay áo Triển Chính Hi rơi ra một gói giấy bột trống không.
Vâng, là trống không!
Bắc Mạc Trì vô tình giẫm lên gói giấy ấy, hai bàn tay xoa xoa vào nhau, nếp nhăn trên mặt dồn thành một đoàn, nở nụ cười hết sức đáng khinh.
"Hắc hắc hắc, qua đêm nay ta sẽ có tôn tử để bế rồi. Tiểu tử Mạc Quân, ta đã tạo điều kiện như thế, ngươi phải chăm chỉ cày cấy đấy. Hắc hắc!"
Tôn tử, tôn nữ của ta, mau nhanh chui ra ngoài đi. Tổ phụ đợi các ngươi lâu lắm rồi!
"Hắc hắc hắc!"
Triển Chính Hi không hiểu cái cóc khô gì cũng ngoác miệng cười theo, mùi rượu nồng nặc.
Bắc Mạc Trì bịt mũi, ghét bỏ quay lưng chạy lấy người. Một thị vệ Nhị vương phủ, một tướng quân trên chiến trường mà uống nhiều rượu như này thì còn ra thể thống gì? Trừ lương!
Triển Chính Hi không hề hay biết bản thân ngày sau phải gặm bánh màn thầu cứng sống qua ngày. Hắn ôm vò rượu ngồi uống một mình, ánh mắt từ mê ly thành thanh tỉnh, lại từ thanh tỉnh chuyển sang mê ly.
Hắn tỉnh hay say?
Ngoài hắn ra không ai rõ.
Triển Chính Hi nhìn vò rượu, sau đó đổ phần lớn rượu ra đất, lẩm bẩm.
"Nếu có ngươi ở đây, ta cũng nguyện cùng ngươi bách niên giai lão..."
"Ngoan, trả lời ta..."
Bắc Mạc Quân nói, cổ họng lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước miếng, phân thân hắn trướng đau khó nhịn kêu gào mong được tiến sâu vào hang động nhỏ gợi cảm. Thế nhưng, Bắc Mạc Quân cố nhịn. Không phải vì hắn không muốn 'làm' Nguyệt Tích Lương, là do hắn muốn ép nàng phải chủ động đòi hỏi, phải chủ động hạ mình chịu thua.
Bắc Mạc Quân muốn Nguyệt Tích Lương phải cầu xin hắn, cầu xin hắn làm nàng thỏa mãn. Đó không phải là trò đùa ác ý, đó là tham vọng chiến thắng nguyên thủy của bất cứ nam nhân nào trong thiên hạ.
Nguyệt Tích Lương quẫn bách không thôi, Bắc Mạc Quân không những đùa nghịch hạt châu nhạy cảm của nàng mà ngón tay hắn còn đưa vào trong lỗ nhỏ thăm dò, từng chút một, không nhanh cũng không chậm, không cạn cũng không sâu, cứ mơn trớn như chưa gãi đúng chỗ ngứa. Điều đấy làm Nguyệt Tích Lương gần như phát điên.
"Ta... ta không biết."
Nguyệt Tích Lương vặn vẹo eo thon, muốn nhưng lại xấu hổ biểu đạt, thầm nghĩ không thể đánh mất liêm sỉ vào tay Bắc Mạc Quân.
"A? Thật sự không muốn?"
Bắc Mạc Quân nhướng mày, hắn thích nhất cái tính quật cường này của Lương bảo bảo. Chỉ đáng tiếc, nàng quật cường hơi sai thời điểm, hơi sai đối tượng. Một khi dục vọng lấn át lý trí, hắn không tin nàng còn quật cường cho được!
"Không muốn.... ưm!"
Nguyệt Tích Lương đang nói thì bất ngờ rên khẽ, hai mắt nàng trợn tròn, kinh ngạc cong người cố gắng đón nhận sự tiến vào đột ngột của \*\* \*\*\* khổng lồ.
Đã nói dạo đầu bài bản đâu?
Đã nói hỏi ý kiến của ta đâu?
Ta rõ ràng nói không muốn! Là không muốn nha!
Bất quá... thật thoải mái.
Nguyệt Tích Lương cảm nhận được phân thân Bắc Mạc Quân đã chôn sâu trong cơ thể nàng. Phân thân cực đại nóng bỏng chen chúc giữa tầng tầng các lớp mị thịt, không ngừng giật giật, ma sát, đỉnh đưa.
Bắc Mạc Quân không một câu báo trước cho tiểu đệ đệ tiếp xúc thân mật với tiểu muội muội nhà bên. Vốn dĩ hắn định trêu ghẹo Nguyệt Tích Lương một phen thôi, không ngờ hành động này cũng làm chính bản thân hắn đạt được khoái cảm không kém.
Sau một đoạn thời gian dài không ân ái, phía dưới Nguyệt Tích Lường càng thêm chặt khít, khít nhưng không hề khó vào. Bắc Mạc Quân một đường như thế trẻ tre, nhờ có dịch thủy phụ trợ mà hắn rất dễ dàng đem vật thể khổng lồ đâm vào phía dưới trơn mướt.
Bên trong Nguyệt Tích Lương mút chặt lấy nhục bổng không tha, nhục bổng vừa bị mút đến đau lại vừa như bị bao bọc bởi một dòng ôn tuyền ấm ấm. Vừa thống khổ lại vừa sảng khoái, đây là vài từ diễn tả tình trạng của Bắc Mạc Quân lúc này.
Hô!
Bắc Mạc Quân thở hắt ra một hơi, tự kìm chế để bản thân không được sớm buông vũ khí đầu hàng. Hắn híp mắt ưng, bàn tay to đầy vết chai sần giơ lên cao, thật hữu lực đánh xuống.
Bốp!
Một tiếng kêu giòn tan phá lệ vang vọng trong căn phòng nhỏ, tiếng kêu của da thịt va chạm lẫn nhau.
Nguyệt Tích Lương giật nảy mình, một bên mông nhỏ ẩn ẩn đau rát giống như đang nhắc nhở nàng điều vừa xảy ra là sự thật, nàng khó tin mấp máy môi.
"Tiểu Quân Quân, chàng..."
Hắn cư nhiên đánh nàng!
Không, hắn cư nhiên đánh mông nàng!
Mông của nàng...
Bắc Mạc Quân thỏa mãn nhìn năm vết ngón tay đỏ ửng hằn trên quả mông tuyết trắng, hắn hứng thú dào dạt vỗ thêm vài ba cái nữa. Mặc kệ ánh mắt cảnh cáo của Nguyệt Tích Lương, tiếng 'bốp bốp' nối tiếp nhau vang lên, thèm theo đó là thanh âm rên rỉ của mỗ nữ họ Nguyệt.
Đánh xong, Bắc Mạc Quân liền liếm môi mỏng, cúi đầu gặm cắn vành tai nộn nộn của tân nương tử, thầm thì.
"Thế nào? Nàng chắc chắn là nàng không muốn?"
Hắn hỏi, lại nhân tiện đưa đẩy hông một cái, cự long cứng rắn rút ra rồi nhanh chóng cắm vào, lần này càng sâu hơn nữa.
"Hạ... ôi! Ta... ta..."
Nguyệt Tích Lương bám lấy bả vai Bắc Mạc Quân, cả cơ thể đều biến thành màu phấn hồng rồi. Hạ thân co thắt kịch liệt, nước chảy ồ ạt chảy ra ngoài, thấm đẫm chăn đệm dưới thân.
"Xem ra nàng không muốn thật, vậy ta sẽ không làm nữa."
Bắc Mạc Quân vờ thở dài thất vọng, đồng thời rút phân thân về.
Tiểu Mạc Quân đúng trong thời kỳ sung sức nhất, to đến khó tin, lại dài, có xu hướng hơi cong lên. Trên thân giăng đầy gân xanh nổi cộm, vì vừa từ trong môi trường ẩm ướt chui ra mà toàn thân bóng nhẫy, kết hợp với cơ bụng sáu múi săn chắc phía trên quả là hoàn mỹ, lực sát thương cực lớn.
Hả?
Cảm giác hư không, trống rỗng đánh úp lại làm Nguyệt Tích Lương không kịp phản ứng. Nàng ngu ngơ nhìn Bắc Mạc Quân chuẩn bị xuống giường mặc y phục, vô thức mở miệng.
"Ai nói ta không muốn?"
Bắc Mạc Quân quay đầu, cười như không cười truy vấn.
"Nàng muốn?"
Nguyệt Tích Lương chu mỏ, ngượng chín mặt máy móc gật đầu.
"Ta... muốn!"
Ây da! Thời khắc này rồi còn bày đặt liêm sỉ với tự tôn gì chứ?
Vứt! Vứt hết!
Sướng đã rồi tính sau!
Nào biết, Bắc Mạc Quân vậy mà lật lọng, ngúng nguẩy đáp.
"Nhưng ta không muốn làm nữa. Hay là thôi đi."
Nguyệt Tích Lương: "........."
Giỏi, rất giỏi!
Khiêu khích chán rồi phủi gậy bỏ đi có phải không? Tiểu Mạc Quân hư đốn này không cần nữa?
Nói thôi là thôi, có sự cho phép của lão nương chưa?!
Thịt dâng đến miệng rồi, nếu còn không ăn thì không phải là Nguyệt Tích Lương, nếu không ăn thì nàng có lỗi với liệt tổ liệt tông, quan gia trăm họ, bá tánh bốn phương. Vậy cho nên... nàng miễn cưỡng ăn tạm thôi nha!
Nghĩ là làm, Nguyệt Tích Lương chồm dậy, biến bị động thành chủ động, đẩy Bắc Mạc Quân nằm trở lại giường.
Bắc Mạc Quân ngây thơ che ngực xẹp lép, bày ra vẻ đề phòng.
"Uy! nàng muốn làm gì ta?"
Một bộ lão tử băng thanh ngọc khiết giả dối không thể giả dối hơn.
Cái rắm!
Nguyệt Tích Lương khinh thường hừ hừ trong lỗ mũi, trực tiếp dùng hành động để chứng minh nàng muốn gì.
Nguyệt Tích Lương cầm lấy nhục bổng nóng bỏng, nàng chăm chú ngắm mã mắt đang rỉ ra chất lỏng màu trắng đục, không chút ngần ngại vươn đầu lưỡi liếm. Đầu lưỡi nàng vừa chạm vào tiểu Mạc Quân, nó như được nhận kích thích, lặp tức lại to thêm một vòng.
To? To nữa? Thật thần kỳ!
Nguyệt Tích Lương chọc vào \*\* \*\*\*, nó bật lại ngay, có phần giống lò xo.
Nàng chơi chơi, lát sau há miệng, ngậm lấy, bắt đầu công cuộc khẩu giao ngoạn mục. Cổ họng, lưỡi, môi, Nguyệt Tích Lương thuần thục làm Bắc Mạc Quân thở dốc, không quá điêu luyện nhưng tuyệt đối tận tình.
Nguyệt Tích Lương ăn nó như thưởng thức một món ăn mỹ vị, liếm dọc từ dưới lên trên, cố ý liếm vào các dây thần kinh nhạy cảm, thậm chí hai bọc nào đó cũng không bỏ qua. Thi thoảng Bắc Mạc Quân không nhịn được ấn đầu nàng xuống, đẩy toàn bộ phân thân vào sâu tận trong cổ họng. Ngay lúc Nguyệt Tích Lương buồn nôn sắp không chịu nổi thì hắn lại rút ra, lặp đi lặp lại vài lần, sau nàng thành quen, không còn khó chịu nữa.
Khẩu giao qua thời gian một chén trà, Nguyệt Tích Lương ngừng. Nàng quệt miệng, dạng hai chân rộng ra, ngón tay mò xuống tách hai cánh hoa ướt nhẹp sang hai bên, để lộ lối đi nhỏ sâu hun hút, nước vẫn róc rách chảy.
"Tiểu Quân Quân, mau làm ta. Nó... muốn ăn thịt rồi!"
Oành!
Lửa nóng bốc lên tận đỉnh đầu, Bắc Mạc Quân hoài nghi Nguyệt Tích Lương có phải bị đánh tráo? Sao nàng lại mạnh bạo như thế?
Không! Đây chính xác là Nguyệt Tích Lương hàng thật giá thật!
Không cần biết Nguyệt Tích Lương bị làm sao, chập mạch hay động kinh. Bắc Mạc Quân hắn chỉ biết nàng hôm nay quyến rũ, yêu mị lạ thường.
Tròng mắt Bắc Mạc Quân tràn ngập ý cười, hắn kéo Nguyệt Tích Lương nửa quỳ, mặt nàng áp xuống gối, kiều đồn ngược lại nhô cao. Từ tư thế này, Bắc Mạc Quân được chiêm ngưỡng toàn bộ mông nhỏ căng tròn xinh đẹp. Bắc Mạc Quân cũng quỳ, hắn nhắm ngay lối vào tấn công, rút ra rồi lại cắm, nhanh và mạnh, nước trong suốt theo động tác của hắn mà vẩy khắp nơi.
Bạch bạch!
"A... a... ta không được... chậm một chút... ân... chậm... ô ô..."
Làm như không nghe thấy Nguyệt Tích Lương cầu khẩn, Bắc Mạc Quân vẫn tiếp tục hành sự, giữa những âm thanh da thịt và nước nhóp nhép ám muội, giọng trầm khàn của hắn len lỏi vào trong tai nàng.
"Nương tử, đêm nay... bổn vương phải làm chết nàng!"
........
"Cạn ly!"
Triển Chính Hi cầm vò rượu nốc cạn, bá vai bá cổ mấy quan lại đại thần cùng nhau lảm nhảm, nói từ tình hình quốc sự đến tình hình dân sự. Ví dụ nhà ai có mất con chó, nhà ai mới sinh hạ nam hài, nhà ai tiểu thiếp hồng hạnh vượt tường, từ Đông đến Tây, từ trên trời xuống dưới đất, từ trong ra ngoài không thiếu chuyện gì.
Hắn đang mải mê đọ tửu lượng, nước miếng tung bay thì bỗng nhiên bị lão hoàng đế Bắc Mạc Trì kéo tới một góc không người.
"Hử? Chuyện gì? Ai đấy?"
Triển Chính Hi say bí tỉ không phân biệt được ai với ai nữa, thiếu chút nữa vung tay chụp bay Bắc Mạc Trì.
May mắn Bắc Mạc Trì dù già nhưng thân thủ cũng được coi là nhanh nhẹn, hắn nghiêng người tránh đi, nhân tiện nhấc chân đá vào mông Triển Chính Hi, mắng.
"To gan! Trẫm mà ngươi cũng dám đánh?"
Triển Chính Hi vò đầu, mơ mơ màng màng dí sát mặt vào mặt Bắc Mạc Trì đánh giá, cuối cùng hắn gào to.
"Trẫm nào? Tên gì kỳ quái vậy? Để lão tử đặt lại tên cho ngươi! Đặt là.... ừm... Tiểu Lý Tử đi!"
Bắc Mạc Trì: "........"
Phải nhịn! Trẫm phải nhịn!
Ngày vui không được đổ máu, hắn nhịn!
Nhưng mà.... Tiểu Lý Tử là cái quỷ gì?! Hắn không phải thái giám!
Trên đầu Bắc Mạc Trì chảy xuống ba đạo hắc tuyến, hắn nghiến răng ken két hỏi.
"Bỏ qua vấn đề ta là ai. Bây giờ ta hỏi ngươi, việc ta giao cho ngươi... ngươi làm thế nào rồi?"
"Việc? Việc gì?"
Triển Chính Hi loạng choạng vớ lấy vò rượu bên cạnh uống, nghiêng đầu.
Việc gì là việc gì mới được chứ? Việc gì có phải là việc đó? Hay là việc này? Cũng có thể là việc kia. Nhưng nó là việc gì, việc gì là việc gì? Tên kia nhắc đến việc gì hình như là việc gì gì kia. Hắn không biết là việc gì nhưng hắn đã làm việc gì. Rốt cuộc nó là việc gì?
Bắc Mạc Trì vô ngữ đỡ trán, nhắc lại.
"Ta sai ngươi bỏ dược vào rượu giao bôi, ngươi bỏ chưa?"
"À!"
Triển Chính Hi lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, nhớ ra cái việc gì là việc gì. Hóa ra việc gì là việc ấy.
"Ta bỏ rồi, bỏ rồi!"
Triển Chính Hi phẩy tay, chắc nịch như đinh đóng cột.
"Ngươi nghe ta... bỏ nửa gói chứ?"
Dược đó rất mạnh, vô sắc vô vị, hắn trộm trong phòng Nguyệt Tích Lương, đã mang cho ngự y kiểm định. Hoàn toàn vô hại!
Nguyệt Tích Lương được mệnh danh thần y, hầu như luyện thành bách độc bất xâm. Nhưng mà... dược do chính nàng bào chế ra thì chưa chắc. Huống hồ... thứ này không được coi là độc.
Bỏ nửa gói? Nửa gói là bao nhiêu?
Triển Chính Hi đếm đếm ngón tay, đếm không ra, hắn nhất quyết không đếm nữa, vỗ ngực đảm bảo.
"Là nửa gói không sai!"
"Vậy là tốt rồi. Nửa gói là quá đủ, nếu hơn... sẽ nguy hiểm nha."
Bắc Mạc Trì tự lẩm bẩm, lại không để ý thấy từ trong ống tay áo Triển Chính Hi rơi ra một gói giấy bột trống không.
Vâng, là trống không!
Bắc Mạc Trì vô tình giẫm lên gói giấy ấy, hai bàn tay xoa xoa vào nhau, nếp nhăn trên mặt dồn thành một đoàn, nở nụ cười hết sức đáng khinh.
"Hắc hắc hắc, qua đêm nay ta sẽ có tôn tử để bế rồi. Tiểu tử Mạc Quân, ta đã tạo điều kiện như thế, ngươi phải chăm chỉ cày cấy đấy. Hắc hắc!"
Tôn tử, tôn nữ của ta, mau nhanh chui ra ngoài đi. Tổ phụ đợi các ngươi lâu lắm rồi!
"Hắc hắc hắc!"
Triển Chính Hi không hiểu cái cóc khô gì cũng ngoác miệng cười theo, mùi rượu nồng nặc.
Bắc Mạc Trì bịt mũi, ghét bỏ quay lưng chạy lấy người. Một thị vệ Nhị vương phủ, một tướng quân trên chiến trường mà uống nhiều rượu như này thì còn ra thể thống gì? Trừ lương!
Triển Chính Hi không hề hay biết bản thân ngày sau phải gặm bánh màn thầu cứng sống qua ngày. Hắn ôm vò rượu ngồi uống một mình, ánh mắt từ mê ly thành thanh tỉnh, lại từ thanh tỉnh chuyển sang mê ly.
Hắn tỉnh hay say?
Ngoài hắn ra không ai rõ.
Triển Chính Hi nhìn vò rượu, sau đó đổ phần lớn rượu ra đất, lẩm bẩm.
"Nếu có ngươi ở đây, ta cũng nguyện cùng ngươi bách niên giai lão..."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382