Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 353:Chương 344
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 353:Chương 344
Lần này chiến sự nổ ra giữa Thiên Ma cung và Bắc Nguyệt liên minh cả đại lục đều biết. Không biết mới là lạ, thanh thế rầm rộ như vậy, tử thương thảm trọng như vậy, muốn nhắm mắt làm ngơ cũng không được.
Mặc dù Nguyệt Tích Lương đã đoán trước rằng Thiên Ma cung rất mạnh, nhưng nàng thật sự không ngờ nó lại mạnh tới mức độ này. Chắc hẳn Mạc Vấn Thiên đã dành rất nhiều tâm huyết vào việc xây dựng Thiên Ma cung.
Đại chiến ba tháng sáu ngày, Thiên Ma cung dưới tình hình bị Nguyệt Hạo Thần chèn ép về nguồn cung vật chất vẫn có thể cầm cự ngang bằng với Bắc Nguyệt liên minh, thậm chí còn có phần chiếm thế thượng phong. Vật chất không ai bán, Thiên Ma cung cho người đi cướp, cướp của cửa hàng, cướp của dân, thậm chí cướp của Nguyệt Hạo Thần. Đã mấy lần đoàn đội của Nguyệt Hạo Thần vận chuyển lương thực cho Bắc Nguyệt liên minh bị cướp giữa đường, lương thực vì thế đến tay Thiên Ma cung mà không mất đồng bạc nào.
Nguyệt Hạo Thần nổi trận lôi đình đòi tự mình đi áp hàng, Nguyệt Tích Lương không còn cách nào khác đành cử Hàn Uy và Lục trưởng lão đi theo bảo vệ hắn. Bởi có những nhân vật lợi hại như Hàn Uy có mặt, Thiên Ma cung xem chừng cũng kiêng dè. Sau mấy lần không cướp được đồ, ngược lại còn bị đập cho tơi bời hoa lá thì bọn hắn cong đuôi chạy mất, không còn thấy tăm hơi đâu nữa.
"Mệt chết ta!"
Nguyệt Hạo Thần vừa đi lấy một lô vũ khí từ Ly Mẫn đế quốc trở về, hắn thở hồng hộc ngồi xuống bàn, với vội chén trà đang uống dở của Nguyệt Tích Lương, một hơi cạn sạch, gầm gừ.
"Lão ma đầu Mạc Vấn Thiên chết tiệt! Quá gian xảo đi! Hắn làm ta tổn hại một vạn ba trăm linh tám lượng bạc mười đồng. Ván này lỗ to!"
Bắc Mạc Quân lặng lẽ đổi cho Nguyệt Tích Lương một chén trà mới, chậm rãi nói.
"Với gia tài khổng lồ của ngươi còn tiếc vài đồng lẻ ấy? Coi như cho hắn."
Nguyệt Hạo Thần hừ hừ trong lỗ mũi, phùng mồm trợn má.
"Không được! Tiền ta làm ra đều là tiền mồ hôi xương máu. Ta đau lòng!"
Hiên Viên Liệt bất đắc dĩ day day trán, hắn móc từ trong ngực ra tờ ngân phiếu hai vạn lượng, nhét vào tay Nguyệt Hạo Thần.
"Thần Thần, ngươi cầm lấy bù vào chỗ khuyết thiếu, đừng tức giận nữa."
"Ai cần tiền của ngươi."
Nguyệt Hạo Thần nói một đằng làm một nẻo, bàn tay theo thói quen rất tự nhiên đút ngân phiếu vào trong bọc, cất kỹ, lại còn rất thích ý nữa chứ.
Nguyệt Tích Lương bất đắc dĩ cười, có chút đáng thương cho Hiên Viên Liệt. Hiên Viên Liệt quá cưng chiều Nguyệt Hạo Thần, thành ra Nguyệt Hạo Thần càng ngày càng trẻ con, tính tình ương bướng thì không nói, y như tiểu hài tử thực sự.
Đã rất nhiều lần Nguyệt Tích Lương muốn nhắc nhở hắn, tuổi thật của hắn đã hơn ba mươi tuổi. Thế nhưng khi nhìn thấy nụ cười vô ưu vô lo của Nguyệt Hạo Thần khi ở cạnh Hiên Viên Liệt, nghĩ nghĩ, nàng lại từ bỏ.
Thôi thôi, kiếp trước trưởng thành quá sớm, kiếp này cho hắn sống tự do, thoải mái một tí.
Nguyệt Hạo Thần uống xong nửa ấm trà vẫn chưa nguôi ngoai, hắn bèn quay sang nói với Bắc Mạc Quân.
"Muội phu, ngươi phải làm chủ cho ta nha, đánh cho đám người Thiên Ma cung kia tan tác cho ta!"
"Khó."
Bắc Mạc Quân chăm chú đánh giá thế cờ trước mặt, mở miệng.
"Ngươi không biết sao? Chúng ta bây giờ đang rơi vào thế hạ phong. Ngươi muốn ta đánh kiểu gì?"
Nguyệt Hạo Thần kinh ngạc trợn mắt, không tin hỏi lại.
"Sao có thể? Nhân lực của chúng ta rõ ràng nhiều hơn gấp mấy lần cơ mà?"
Ba tháng này Nguyệt Hạo Thần không hề chú ý tới tin tức trên chiến trường, đương nhiên hắn không biết được tình hình thực tế như thế nào.
Nguyệt Tích Lương thay Bắc Mạc Quân trả lời.
"Đệ tử Thiên Ma cung tất cả đều bị hạ cổ, không thấy đau đớn, không thấy sợ, thị huyết khát máu, binh lính tứ quốc không đấu lại được."
Ngừng lại một lúc, nàng nói tiếp.
"Nếu chỉ là một, hai người trúng cổ thì ta giải được. Nhưng muốn ta giải cho trăm vạn người thì ta lực bất tòng tâm."
Nàng không có ba đầu sáu tay, mà coi như nàng có ba đầu sáu tay đi chăng nữa thì cũng không xử lý hết được. Hạ cổ dễ, giải cổ khó, đạo lý này người trong giới đều hiểu.
Hiện tại đây là vấn đề quan trọng nhất cần phải giải quyết, nếu giải quyết không được mà nói... có khả năng Bắc Nguyệt liên minh sẽ rơi vào nguy hiểm.
Hiên Viên Liệt gật gù nói theo.
"Quả thật là vậy, hôm trước ta có thử lên chiến trường một lần. Ta chặt đứt tay bọn hắn, bọn hắn vẫn giãy dụa xông tới, ta đâm thủng bụng bọn hắn, bọn hắn vẫn không rên một tiếng, ta chém bay đầu bọn hắn, bọn hắn vẫn vung kiếm mấy chục lần mới chịu ngừng lại. Về cơ bản, sức lực của một người bọn hắn bằng ba người bình thường cộng lại."
Hiên Viên Liệt cảm thấy những đệ tử Thiên Ma cung ấy hình như đã chết từ lâu, bọn hắn bây giờ giống như một con rối, không hơn không kém.
"Đám khó ưa."
Nguyệt Hạo Thần rủa thầm, ngón tay gõ gõ mặt bàn lâm vào trầm tư. Hắn không nói, ba người còn lại cũng lặng im, mỗi người một suy nghĩ, nhưng thủy chung vẫn không ai đưa ra được đối sách phù hợp.
Đang khi Nguyệt Tích Lương vò đầu bứt tai thì không biết Nguyệt Mặc Ngôn từ đâu chạy tới ôm chầm lấy chân nàng, gọi.
"Tỷ tỷ!"
Nguyệt Tích Lương mất tập trung, không phát hiện ra bé.
Nguyệt Mặc Ngôn bất mãn dẩu môi, thanh âm ngọt ngào tăng lên một phần.
"Tỷ tỷ!!"
"Hả?"
Nguyệt Tích Lương giật mình hồi thần, cúi xuống nhìn đệ đệ, không khỏi chọn đuôi lông mày. Nàng vòng hai tay nhấc Tiểu Mặc Ngôn đặt lên đùi, với lấy một miếng bánh đậu xanh đưa cho bé, nghi hoặc.
"Ngôn Ngôn, sao đệ lại ở đây? mẫu thân đâu?"
Nguyệt Mặc Ngôn cầm bánh đậu xanh tinh xảo ra sức gặm, ú ớ đáp.
"Mẫu thân đi tiện tiện, bảo đệ tự chơi."
'Đi tiện tiện' là cách nói riêng của Nguyệt Mặc Ngôn, gọi lịch sự là đi phương tiện, gọi thô tục là đi nhà xí. Và hiển nhiên Nguyệt Tích Lương là một con người thô tục.
"Ngày hôm nay mẫu thân đã đi nhà xí bốn lần, không phải là ăn đồ gì hỏng chứ?"
Tiểu Mặc Ngôn nghiêng đầu, hai chân ngắn củn vung vẩy trong không khí, hàm hàm hồ hồ nói nhỏ.
"Không có đâu, mẫu thân cả ngày chỉ ăn hoàn hoàn."
Nguyệt Tích Lương có dự cảm không tốt trỗi dậy.
"Hoàn hoàn là gì?"
Nguyệt Mặc Ngôn cười tủm tỉm, vô cùng thiên chân vô tà nói.
"Hoàn hoàn là hoàn hoàn đó, hoàn hoàn màu nâu nâu. Nga... mẫu thân bị đau đầu, dặn đệ đến chỗ tỷ... lấy hoàn hoàn. Tỷ không có trong phòng, ta tự lấy... ở trên giá."
Nguyệt Tích Lương: "........"
Thôi xong!
Chết nàng rồi!
Có lẽ... Lăng Tiêu Nhiên đã uống nhầm phải thuốc xổ đặc chế của nàng rồi! Thuốc xổ nàng mới chế ra tối qua, tiện tay đặt trên giá, sáng dậy quên béng mất.
Theo lới kể của Nguyệt Mặc Ngôn mà suy ra đầu đuôi câu chuyện, Lăng Tiêu Nhiên thấy đau đầu, sai Nguyệt Mặc Ngôn bé nhỏ đi xin thuốc. Nguyệt Mặc Ngôn không thấy Nguyệt Tích Lương, ngược lại thấy có mấy viên dược hoàn ở đó, tưởng thuốc nào cũng giống nhau cả, lặp tức mang cho Lăng Tiêu Nhiên uống, kết quả.... không cần nói cũng biết.
Nhưng khổ nỗi, thuốc xổ này Nguyệt Tích Lương chế ra đặc biệt dành cho đại quân Thiên Ma cung, nàng chưa kịp tạo thuốc giải, cũng không có ý định tạo thuốc giải.
Khụ! Sợ là... Lăng Tiêu Nhiên phải bị thổ tả một ngày một đêm mới đỡ.
Tiểu tử thối Ngôn Ngôn!
Nguyệt Tích Lương liếc Nguyệt Mặc Ngôn, hai mắt bé to tròn long lanh, đáng yêu vô kể, nhất thời mắng không được mà đánh cũng không xong. Nàng thở dài thườn thượt.
"Ngôn Ngôn, tỷ tỷ đang bận, đệ đi tìm Tiểu Màn thầu chơi đi."
Nguyệt Mặc Ngôn ngồi ì ra đó không muốn động đậy, bé nâng mặt nhìn mi tâm sắp nhăn thành hình chữ 'xuyên' của Nguyệt Tích Lương, ngập ngừng cất lời.
"Tỷ tỷ làm sao nha? Ai bắt nạt tỷ tỷ?"
Nguyệt Mặc Ngôn vốn dĩ rất thông minh. Khi những đứa trẻ cùng chăng lứa vừa nói được lưu loát thì bé đã biết nhìn sắc mặt người khác, giả sử như hiện tại, bé biết Nguyệt Tích Lương đang không vui.
Nguyệt Tích Lương bật cười véo bầu má phúng phính nộn nộn nào đó, thờ ơ nửa thật nửa đùa.
"Là thế này, tỷ tỷ muốn đi đánh người xấu, nhưng người xấu rất mạnh, rất dữ, như con tiểu cường đánh mãi không chết, làm người chán ghét."
Nguyệt Mặc Ngôn cái hiểu cái không, dấu hỏi chấm bay đầy đầu.
Tỷ tỷ muốn đánh tiểu cường sao? Tiểu cường bé biết, xấu xí lại hôi hôi, bé ghét nhất là tiểu cường.
Nguyệt Mặc Ngôn nhét nốt miếng bánh cuối cùng vào miệng, dơ nắm đấm nhỏ, bày chủ ý.
"Tỷ tỷ bảo Hàn Uy thúc thúc đánh nó! Hàn Uy thúc thúc uy vũ!"
Nguyệt Tích Lương lắc đầu.
"Không được, Hàn Uy thúc thúc đánh không lại."
'Tiểu cường' nhiều như vậy, một mình Hàn Uy đánh sao nổi.
Nguyệt Mặc Ngôn trợn mắt, một bộ chịu đả kích không nhẹ. Dù sao trong lòng bé Hàn Uy là đại hán cao to vạm vỡ khỏe như trâu, đập đá đá vỡ, đạp cây cây đổ, hung thần ác sát, không gì không làm được.
Hàn Uy thúc thúc không đánh được tiểu cường?
Chẳng lẽ đây là hoàng đế tiểu cường?
Nguyệt Mặc Ngôn tưởng tượng ra một con tiểu cường thân cao tám thước, dài ngoằng, đôi cánh vù vù mở rộng, đầu đội mũ bình thiên, khủng bố a khủng bố. Bé rùng mình, vẻ mặt hãi hùng.
Con hàng này phải đánh!
Không thể cho nó đẻ trứng!
Nguyệt Mặc Ngôn chợt nhớ đến ngày trước Nguyệt Hạo Thần dẫn bé đi xem bọn thuộc hạ chơi đá dế. Con dế to hơn, khỏe hơn đánh con dế bé hơn chết tươi, rồi con dế to khỏe ấy lại bị con dế to khỏe hơn nữa đánh,....
Liệu tiểu cường có giống như vậy không nha? Ừm.... nhìn qua thì cũng như nhau cả.
Nguyệt Mặc Ngôn chọc chọc eo Nguyệt Tích Lương, thầm thì.
"Cái này nha... tỷ tỷ tìm một con tiểu cường to hơn... tìm tiểu cường hoàng hậu, đánh nó."
Nguyệt Tích Lương vô nại xoa đầu Nguyệt Mặc Ngôn, biết là bé hiểu sai vấn đề rồi, không mấy để ý.
"Đệ thật ngốc, tiểu cường làm gì đánh được tiểu..."
Lời nói vừa ra được một nửa, nàng bỗng nhiên ngừng lại.
Khoan đã!
Tiểu cường đánh tiểu cường?
Vật cùng loài đánh vật cùng loài?
Vài giây sau, một vệt sáng lướt qua dáy mắt Nguyệt Tích lương, sáng rỡ.
"Ây da! Đúng rồi! Tại sao ta không nghĩ ra sớm hơn cơ chứ?!"
Nàng đập bàn đứng bật dậy, hô lớn, suýt chút nữa làm Tiểu Mặc Ngôn mông đít nở hoa, may mắn Hiên Viên Liệt tiếp được bé.
Nguyệt Mặc Ngôn mếu máo sắp khóc.
Nguyệt Tích Lương đi đi lại lại, miệng không ngừng lẩm bẩm.
"Đúng đúng, có thể làm như vậy. Hoàn hảo! ta nghĩ ra rồi..."
Bắc Mạc Quân đúng lúc hạ một quân cờ đen xuống bàn cờ, rốt cuộc hóa giải thế cờ khó nhằn, chuyển bại thành thắng, quân trắng thua thảm thương. Hắn hài lòng ngước mắt nhìn Nguyệt Tích Lương, nhếch khóe môi.
"Nàng nghĩ ra cái gì?"
Nguyệt Tích Lương ôm Nguyệt Mặc Ngôn hôn tới tấp, nước miếng dính đầy trên mặt bé, bé ghét bỏ đẩy nàng ra xa.
"Bẩn..."
Nguyệt Tích Lương cười hắc hắc.
"Ngôn Ngôn, đệ là đại công thần của ta, thưởng cho đệ một đĩa bánh quế hoa cao!"
Ai nói là đồng ngôn vô kỵ? Lời của tiểu hài tử đôi khi rất có ích nha!
Đoạn, nàng mặt đối mặt với Bắc Mạc Quân, đắc ý hất cằm.
"Ta tìm được ra biện pháp để đấu với đám đệ tử bị hạ cổ của Thiên Ma cung rồi!"
Mặc dù Nguyệt Tích Lương đã đoán trước rằng Thiên Ma cung rất mạnh, nhưng nàng thật sự không ngờ nó lại mạnh tới mức độ này. Chắc hẳn Mạc Vấn Thiên đã dành rất nhiều tâm huyết vào việc xây dựng Thiên Ma cung.
Đại chiến ba tháng sáu ngày, Thiên Ma cung dưới tình hình bị Nguyệt Hạo Thần chèn ép về nguồn cung vật chất vẫn có thể cầm cự ngang bằng với Bắc Nguyệt liên minh, thậm chí còn có phần chiếm thế thượng phong. Vật chất không ai bán, Thiên Ma cung cho người đi cướp, cướp của cửa hàng, cướp của dân, thậm chí cướp của Nguyệt Hạo Thần. Đã mấy lần đoàn đội của Nguyệt Hạo Thần vận chuyển lương thực cho Bắc Nguyệt liên minh bị cướp giữa đường, lương thực vì thế đến tay Thiên Ma cung mà không mất đồng bạc nào.
Nguyệt Hạo Thần nổi trận lôi đình đòi tự mình đi áp hàng, Nguyệt Tích Lương không còn cách nào khác đành cử Hàn Uy và Lục trưởng lão đi theo bảo vệ hắn. Bởi có những nhân vật lợi hại như Hàn Uy có mặt, Thiên Ma cung xem chừng cũng kiêng dè. Sau mấy lần không cướp được đồ, ngược lại còn bị đập cho tơi bời hoa lá thì bọn hắn cong đuôi chạy mất, không còn thấy tăm hơi đâu nữa.
"Mệt chết ta!"
Nguyệt Hạo Thần vừa đi lấy một lô vũ khí từ Ly Mẫn đế quốc trở về, hắn thở hồng hộc ngồi xuống bàn, với vội chén trà đang uống dở của Nguyệt Tích Lương, một hơi cạn sạch, gầm gừ.
"Lão ma đầu Mạc Vấn Thiên chết tiệt! Quá gian xảo đi! Hắn làm ta tổn hại một vạn ba trăm linh tám lượng bạc mười đồng. Ván này lỗ to!"
Bắc Mạc Quân lặng lẽ đổi cho Nguyệt Tích Lương một chén trà mới, chậm rãi nói.
"Với gia tài khổng lồ của ngươi còn tiếc vài đồng lẻ ấy? Coi như cho hắn."
Nguyệt Hạo Thần hừ hừ trong lỗ mũi, phùng mồm trợn má.
"Không được! Tiền ta làm ra đều là tiền mồ hôi xương máu. Ta đau lòng!"
Hiên Viên Liệt bất đắc dĩ day day trán, hắn móc từ trong ngực ra tờ ngân phiếu hai vạn lượng, nhét vào tay Nguyệt Hạo Thần.
"Thần Thần, ngươi cầm lấy bù vào chỗ khuyết thiếu, đừng tức giận nữa."
"Ai cần tiền của ngươi."
Nguyệt Hạo Thần nói một đằng làm một nẻo, bàn tay theo thói quen rất tự nhiên đút ngân phiếu vào trong bọc, cất kỹ, lại còn rất thích ý nữa chứ.
Nguyệt Tích Lương bất đắc dĩ cười, có chút đáng thương cho Hiên Viên Liệt. Hiên Viên Liệt quá cưng chiều Nguyệt Hạo Thần, thành ra Nguyệt Hạo Thần càng ngày càng trẻ con, tính tình ương bướng thì không nói, y như tiểu hài tử thực sự.
Đã rất nhiều lần Nguyệt Tích Lương muốn nhắc nhở hắn, tuổi thật của hắn đã hơn ba mươi tuổi. Thế nhưng khi nhìn thấy nụ cười vô ưu vô lo của Nguyệt Hạo Thần khi ở cạnh Hiên Viên Liệt, nghĩ nghĩ, nàng lại từ bỏ.
Thôi thôi, kiếp trước trưởng thành quá sớm, kiếp này cho hắn sống tự do, thoải mái một tí.
Nguyệt Hạo Thần uống xong nửa ấm trà vẫn chưa nguôi ngoai, hắn bèn quay sang nói với Bắc Mạc Quân.
"Muội phu, ngươi phải làm chủ cho ta nha, đánh cho đám người Thiên Ma cung kia tan tác cho ta!"
"Khó."
Bắc Mạc Quân chăm chú đánh giá thế cờ trước mặt, mở miệng.
"Ngươi không biết sao? Chúng ta bây giờ đang rơi vào thế hạ phong. Ngươi muốn ta đánh kiểu gì?"
Nguyệt Hạo Thần kinh ngạc trợn mắt, không tin hỏi lại.
"Sao có thể? Nhân lực của chúng ta rõ ràng nhiều hơn gấp mấy lần cơ mà?"
Ba tháng này Nguyệt Hạo Thần không hề chú ý tới tin tức trên chiến trường, đương nhiên hắn không biết được tình hình thực tế như thế nào.
Nguyệt Tích Lương thay Bắc Mạc Quân trả lời.
"Đệ tử Thiên Ma cung tất cả đều bị hạ cổ, không thấy đau đớn, không thấy sợ, thị huyết khát máu, binh lính tứ quốc không đấu lại được."
Ngừng lại một lúc, nàng nói tiếp.
"Nếu chỉ là một, hai người trúng cổ thì ta giải được. Nhưng muốn ta giải cho trăm vạn người thì ta lực bất tòng tâm."
Nàng không có ba đầu sáu tay, mà coi như nàng có ba đầu sáu tay đi chăng nữa thì cũng không xử lý hết được. Hạ cổ dễ, giải cổ khó, đạo lý này người trong giới đều hiểu.
Hiện tại đây là vấn đề quan trọng nhất cần phải giải quyết, nếu giải quyết không được mà nói... có khả năng Bắc Nguyệt liên minh sẽ rơi vào nguy hiểm.
Hiên Viên Liệt gật gù nói theo.
"Quả thật là vậy, hôm trước ta có thử lên chiến trường một lần. Ta chặt đứt tay bọn hắn, bọn hắn vẫn giãy dụa xông tới, ta đâm thủng bụng bọn hắn, bọn hắn vẫn không rên một tiếng, ta chém bay đầu bọn hắn, bọn hắn vẫn vung kiếm mấy chục lần mới chịu ngừng lại. Về cơ bản, sức lực của một người bọn hắn bằng ba người bình thường cộng lại."
Hiên Viên Liệt cảm thấy những đệ tử Thiên Ma cung ấy hình như đã chết từ lâu, bọn hắn bây giờ giống như một con rối, không hơn không kém.
"Đám khó ưa."
Nguyệt Hạo Thần rủa thầm, ngón tay gõ gõ mặt bàn lâm vào trầm tư. Hắn không nói, ba người còn lại cũng lặng im, mỗi người một suy nghĩ, nhưng thủy chung vẫn không ai đưa ra được đối sách phù hợp.
Đang khi Nguyệt Tích Lương vò đầu bứt tai thì không biết Nguyệt Mặc Ngôn từ đâu chạy tới ôm chầm lấy chân nàng, gọi.
"Tỷ tỷ!"
Nguyệt Tích Lương mất tập trung, không phát hiện ra bé.
Nguyệt Mặc Ngôn bất mãn dẩu môi, thanh âm ngọt ngào tăng lên một phần.
"Tỷ tỷ!!"
"Hả?"
Nguyệt Tích Lương giật mình hồi thần, cúi xuống nhìn đệ đệ, không khỏi chọn đuôi lông mày. Nàng vòng hai tay nhấc Tiểu Mặc Ngôn đặt lên đùi, với lấy một miếng bánh đậu xanh đưa cho bé, nghi hoặc.
"Ngôn Ngôn, sao đệ lại ở đây? mẫu thân đâu?"
Nguyệt Mặc Ngôn cầm bánh đậu xanh tinh xảo ra sức gặm, ú ớ đáp.
"Mẫu thân đi tiện tiện, bảo đệ tự chơi."
'Đi tiện tiện' là cách nói riêng của Nguyệt Mặc Ngôn, gọi lịch sự là đi phương tiện, gọi thô tục là đi nhà xí. Và hiển nhiên Nguyệt Tích Lương là một con người thô tục.
"Ngày hôm nay mẫu thân đã đi nhà xí bốn lần, không phải là ăn đồ gì hỏng chứ?"
Tiểu Mặc Ngôn nghiêng đầu, hai chân ngắn củn vung vẩy trong không khí, hàm hàm hồ hồ nói nhỏ.
"Không có đâu, mẫu thân cả ngày chỉ ăn hoàn hoàn."
Nguyệt Tích Lương có dự cảm không tốt trỗi dậy.
"Hoàn hoàn là gì?"
Nguyệt Mặc Ngôn cười tủm tỉm, vô cùng thiên chân vô tà nói.
"Hoàn hoàn là hoàn hoàn đó, hoàn hoàn màu nâu nâu. Nga... mẫu thân bị đau đầu, dặn đệ đến chỗ tỷ... lấy hoàn hoàn. Tỷ không có trong phòng, ta tự lấy... ở trên giá."
Nguyệt Tích Lương: "........"
Thôi xong!
Chết nàng rồi!
Có lẽ... Lăng Tiêu Nhiên đã uống nhầm phải thuốc xổ đặc chế của nàng rồi! Thuốc xổ nàng mới chế ra tối qua, tiện tay đặt trên giá, sáng dậy quên béng mất.
Theo lới kể của Nguyệt Mặc Ngôn mà suy ra đầu đuôi câu chuyện, Lăng Tiêu Nhiên thấy đau đầu, sai Nguyệt Mặc Ngôn bé nhỏ đi xin thuốc. Nguyệt Mặc Ngôn không thấy Nguyệt Tích Lương, ngược lại thấy có mấy viên dược hoàn ở đó, tưởng thuốc nào cũng giống nhau cả, lặp tức mang cho Lăng Tiêu Nhiên uống, kết quả.... không cần nói cũng biết.
Nhưng khổ nỗi, thuốc xổ này Nguyệt Tích Lương chế ra đặc biệt dành cho đại quân Thiên Ma cung, nàng chưa kịp tạo thuốc giải, cũng không có ý định tạo thuốc giải.
Khụ! Sợ là... Lăng Tiêu Nhiên phải bị thổ tả một ngày một đêm mới đỡ.
Tiểu tử thối Ngôn Ngôn!
Nguyệt Tích Lương liếc Nguyệt Mặc Ngôn, hai mắt bé to tròn long lanh, đáng yêu vô kể, nhất thời mắng không được mà đánh cũng không xong. Nàng thở dài thườn thượt.
"Ngôn Ngôn, tỷ tỷ đang bận, đệ đi tìm Tiểu Màn thầu chơi đi."
Nguyệt Mặc Ngôn ngồi ì ra đó không muốn động đậy, bé nâng mặt nhìn mi tâm sắp nhăn thành hình chữ 'xuyên' của Nguyệt Tích Lương, ngập ngừng cất lời.
"Tỷ tỷ làm sao nha? Ai bắt nạt tỷ tỷ?"
Nguyệt Mặc Ngôn vốn dĩ rất thông minh. Khi những đứa trẻ cùng chăng lứa vừa nói được lưu loát thì bé đã biết nhìn sắc mặt người khác, giả sử như hiện tại, bé biết Nguyệt Tích Lương đang không vui.
Nguyệt Tích Lương bật cười véo bầu má phúng phính nộn nộn nào đó, thờ ơ nửa thật nửa đùa.
"Là thế này, tỷ tỷ muốn đi đánh người xấu, nhưng người xấu rất mạnh, rất dữ, như con tiểu cường đánh mãi không chết, làm người chán ghét."
Nguyệt Mặc Ngôn cái hiểu cái không, dấu hỏi chấm bay đầy đầu.
Tỷ tỷ muốn đánh tiểu cường sao? Tiểu cường bé biết, xấu xí lại hôi hôi, bé ghét nhất là tiểu cường.
Nguyệt Mặc Ngôn nhét nốt miếng bánh cuối cùng vào miệng, dơ nắm đấm nhỏ, bày chủ ý.
"Tỷ tỷ bảo Hàn Uy thúc thúc đánh nó! Hàn Uy thúc thúc uy vũ!"
Nguyệt Tích Lương lắc đầu.
"Không được, Hàn Uy thúc thúc đánh không lại."
'Tiểu cường' nhiều như vậy, một mình Hàn Uy đánh sao nổi.
Nguyệt Mặc Ngôn trợn mắt, một bộ chịu đả kích không nhẹ. Dù sao trong lòng bé Hàn Uy là đại hán cao to vạm vỡ khỏe như trâu, đập đá đá vỡ, đạp cây cây đổ, hung thần ác sát, không gì không làm được.
Hàn Uy thúc thúc không đánh được tiểu cường?
Chẳng lẽ đây là hoàng đế tiểu cường?
Nguyệt Mặc Ngôn tưởng tượng ra một con tiểu cường thân cao tám thước, dài ngoằng, đôi cánh vù vù mở rộng, đầu đội mũ bình thiên, khủng bố a khủng bố. Bé rùng mình, vẻ mặt hãi hùng.
Con hàng này phải đánh!
Không thể cho nó đẻ trứng!
Nguyệt Mặc Ngôn chợt nhớ đến ngày trước Nguyệt Hạo Thần dẫn bé đi xem bọn thuộc hạ chơi đá dế. Con dế to hơn, khỏe hơn đánh con dế bé hơn chết tươi, rồi con dế to khỏe ấy lại bị con dế to khỏe hơn nữa đánh,....
Liệu tiểu cường có giống như vậy không nha? Ừm.... nhìn qua thì cũng như nhau cả.
Nguyệt Mặc Ngôn chọc chọc eo Nguyệt Tích Lương, thầm thì.
"Cái này nha... tỷ tỷ tìm một con tiểu cường to hơn... tìm tiểu cường hoàng hậu, đánh nó."
Nguyệt Tích Lương vô nại xoa đầu Nguyệt Mặc Ngôn, biết là bé hiểu sai vấn đề rồi, không mấy để ý.
"Đệ thật ngốc, tiểu cường làm gì đánh được tiểu..."
Lời nói vừa ra được một nửa, nàng bỗng nhiên ngừng lại.
Khoan đã!
Tiểu cường đánh tiểu cường?
Vật cùng loài đánh vật cùng loài?
Vài giây sau, một vệt sáng lướt qua dáy mắt Nguyệt Tích lương, sáng rỡ.
"Ây da! Đúng rồi! Tại sao ta không nghĩ ra sớm hơn cơ chứ?!"
Nàng đập bàn đứng bật dậy, hô lớn, suýt chút nữa làm Tiểu Mặc Ngôn mông đít nở hoa, may mắn Hiên Viên Liệt tiếp được bé.
Nguyệt Mặc Ngôn mếu máo sắp khóc.
Nguyệt Tích Lương đi đi lại lại, miệng không ngừng lẩm bẩm.
"Đúng đúng, có thể làm như vậy. Hoàn hảo! ta nghĩ ra rồi..."
Bắc Mạc Quân đúng lúc hạ một quân cờ đen xuống bàn cờ, rốt cuộc hóa giải thế cờ khó nhằn, chuyển bại thành thắng, quân trắng thua thảm thương. Hắn hài lòng ngước mắt nhìn Nguyệt Tích Lương, nhếch khóe môi.
"Nàng nghĩ ra cái gì?"
Nguyệt Tích Lương ôm Nguyệt Mặc Ngôn hôn tới tấp, nước miếng dính đầy trên mặt bé, bé ghét bỏ đẩy nàng ra xa.
"Bẩn..."
Nguyệt Tích Lương cười hắc hắc.
"Ngôn Ngôn, đệ là đại công thần của ta, thưởng cho đệ một đĩa bánh quế hoa cao!"
Ai nói là đồng ngôn vô kỵ? Lời của tiểu hài tử đôi khi rất có ích nha!
Đoạn, nàng mặt đối mặt với Bắc Mạc Quân, đắc ý hất cằm.
"Ta tìm được ra biện pháp để đấu với đám đệ tử bị hạ cổ của Thiên Ma cung rồi!"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382