Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 306:Chương 297
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 306:Chương 297
Mạc Kinh Thiên ngơ ngẩn, cánh tay vẫn giữ nguyên tư thế đánh tới Nguyệt Tích Lương. Nhưng rõ ràng hắn còn chưa chạm vào nàng, nàng đã ngã xuống.
Nhiệm vụ của hắn là giết nàng, vậy tại sao khi nàng chết hắn lại không có lấy một chút vui vẻ?
Hắn làm sao thế này?
Thình thịch!
Lồng ngực Mạc Kinh Thiên đau nhói, hắn cảm thấy cổ họng dâng lên mùi vị ngai ngái, có một dòng khí nóng dồn nén không có chỗ giải tỏa.
Phụt!
Cuối cùng Mạc Kinh Thiên vẫn là không nhịn được, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt mất đi tiêu cự, nhắm nghiền, thân thể thẳng tắp ngã xuống.
\- " Thiếu chủ! "
Động tĩnh bên này thu hút sự chú ý của Thiên Ma cung lẫn Quỷ Âm môn. Thiên Ma cung đương nhiên quan tâm đến thiếu chủ của bọn hắn, mà Quỷ Âm môn.....
Khuôn mặt Hàn Uy tái mét, sau khi hắn vung đao chém chết đối thủ liền sải bước dài chạy đến bên vách núi. Ở đó vẫn còn dấu vết đá lở cùng với chiếc trâm cài bạch ngọc mà Nguyệt Tích Lương đánh rớt.
Cái gì?
Môn chủ đã rơi xuống vách đá?
Hắn thật đáng trách! Hắn đáng ra không nên để môn chủ một thân một mình!
Đúng rồi, còn có nha đầu A Nghiên, A Nghiên luôn sát cạnh bảo vệ Nguyệt Tích Lương. Không lẽ nàng ta cũng gặp phải bất trắc, lành ít dữ nhiều?
Hàn Uy nắm chặt chiếc trâm bạch ngọc tay, lại liếc nhìn hai, ba trưởng lão Quỷ Âm môn còn đang cố gắng chống đỡ kẻ địch, chống đỡ sắp không nổi nữa rồi. Hắn hít một hơi thật sâu, hạ quyết tâm, dùng hết sức lực truyền đạt mệnh lênh.
\- " Vách đá Vọng Huyền nhai, chúng ta cùng nhảy! "
Môn chủ đã rơi xuống, tung tích không biết, bọn hắn ở trên này chiến đấu còn có ích lợi gì? Thà rằng theo nàng gieo mình xuống Vọng Huyền nhai, ít ra còn có khả năng sống sót, cho dù khả năng ấy là một phần trăm đi chăng nữa.
Hàn Uy gào xong, hắn không thèm quay đầu lại, cũng không do dự, trực tiếp tung người nhảy xuống vách đá.
Ba trưởng lão còn lại nhìn nhau, đồng thời giải quyết chướng ngại, lần lượt nhảy theo sau Hàn Uy. Bọn hắn không sợ chết, không sai! Nhưng không phải là bọn hắn không muốn sống. Cầu đường sống trong chỗ chết, chuyện như vậy cần rất lớn dũng khí. Lại nói người của Quỷ Âm môn, không thiếu nhất chính là dũng khí.
\- " Bọn hắn vẫn là lựa chọn tự sát? Vậy cũng tốt, tiết kiệm cho ta được ít sức lực. "
Cất lời là một vị hắc bào nam tử, hắn dường như đảm nhận vị trí thủ lĩnh, ở đây ngoài Mạc Kinh Thiên, hắn có quyền hành lớn nhất.
Mạc Kinh Thiên hôn mê bất tỉnh nằm trên lưng hắc bào thủ lĩnh, dung nhan trắng bệch, nhịp tim ngày một suy yếu dần, hơi thở chỉ còn treo một hơi.
Không biết vì nguyên do gì mà Mạc Kinh Thiên bỗng dưng hộc máu, tẩu hỏa nhập ma. Nhưng mà mệnh hắn đang nguy hiểm sớm tối là sự thật, nếu như cứu chữa chậm trễ dù là một giây hắn cũng có thể đi đời nhà ma.
Mạc Kinh Thiên đối với Mạc Vấn Thiên còn có công dụng rất lớn, hắn không được chết lúc này.
Hắc bào thủ lĩnh nhận ra sự bấp bách bây giờ là đưa Mạc Kinh Thiên về Thiên Ma cung tìm Mục thần y. Mục thần y y thuật tinh diệu, cứu Mạc Kinh Thiên có lẽ không thành vấn đề.
\- " Chúng ta đi! "
Hắc bào thủ lĩnh không suy nghĩ nhiều đã hạ lệnh rút quân. Hắn cõng Mạc Kinh Thiên, dùng tốc độ nhanh nhất bay hướng tổng bộ môn phái. Còn về phía người của Quỷ Âm môn rốt cuộc đã chết thật hay chưa, hắn cũng không còn tâm tư mà quản.
Nếu lão cung chủ hỏi tới thì sao? Đương nhiên là phải trả lời rằng đã chết hết rồi!
Chung quy lại, dối trên lừa dưới thời nào cũng có. Vì tiền đồ, vì tính mạng, vì tiền tài, nói dối vài lần thì có sao. Chỉ cần nói dối không bị vạch trần, người được lợi luôn luôn là ngươi.
.........
Ào ào!
Nguyệt Tích Lương giật giật ngón tay, các giác quan bắt đầu về lại với bản thể. Nàng nghe thấy tiếng nước chảy, ngửi thấy mùi cỏ xanh hòa lẫn với đất, trong khoang miệng đều là vị máu tanh mặn. Một trận gió thổi qua, Nguyệt Tích Lương rùng mình, từ từ mở mắt.
\- " Lạnh quá..... "
Nàng run cầm cập lẩm bẩm, giọng nói khản đặc vô cùng khó nghe. Nguyệt Tích Lương dùng cả hai tay hai chân khó khăn bò dậy từ dưới đất, miệng thở hổn hển.
Tầm nhìn mờ mờ phải mất một lúc mới trở nên rõ ràng. Bấy giờ Nguyệt Tích Lương mới biết tình trạng của nàng thảm hại như thế nào. Cả nửa người dưới ngâm trong nước, y phục ướt đẫm dán sát vào cơ thể, lộ ra đường cong dụ người phạm tội. Thảo nào nàng lại thấy lạnh như vậy.
Thời tiết tháng mười đang cận kề mùa đông, lại bị ngâm nước trong thời gian lâu, Nguyệt Tích Lương cá chắc rằng nàng không chết cũng ốm một trận.
Nguyệt Tích Lương thử động động thân mình, không kìm được hít vào một ngụm khí lạnh. Khắp người nàng đâu đâu cũng là vết thương, từ bầm tím, rách da đến gãy xương, đau nhức không tả nổi.
Trong quá trình rơi xuống vách đá, Nguyệt Tích Lương nhớ mang máng..... thân thể nàng đã mấy lần bị đập vào mỏm đá nhô ra. Mỗi lần đập là mỗi lần đau đến chết đi sống lại. Nếu phía dưới không phải là dòng sông chảy siết, nàng sẽ trở thành cô hồn dã quỷ.
Sau gần mười năm xuyên đến thời đại này, Nguyệt Tích Lương từ trải nghiệm thực tế rút ra kết luận. Đó là dù có rơi xuống vách núi, ngươi cũng gặp phải dòng nước mà thôi. Nếu như ngươi biết bơi, ngần ngại gì, ngươi cứ yên tâm mà rơi, không chết được!
Nguyệt Tích Lương đâu có biết, đó là do số nàng có thần linh phù hộ mới được may mắn như vậy. Đổi thành người khác...... thực xin lỗi, đất diễn của ngươi đến đây là hết. Vậy cho nên, những lời nói nhảm của Nguyệt Tích Lương, đừng ai tin, tốt nhất không nên tin, tin..... ngươi sẽ sa vào vạn kiếp bất phục.
\- " Gãy ba chiếc xương sườn, gãy tay phải, chân trái bị trật, phổi tổn thương..... "
Nguyệt Tích Lương xem sơ qua trấn thương trên người, vô lực nằm trở lại thảm cỏ. Thương quá nặng, lại không có dụng cụ, không có dược chữa trị, nàng có là thần y cũng thúc thủ vô sách.
Nguyệt Tích Lương nằm nghỉ ngơi, một khắc sau nàng thấy toàn thân nóng bừng, đầu óc quay cuồng, mê man đi xuống.
Không xong, phát sốt rồi!
\- " Gia gia, ngươi mau tới. Ở đây còn có một tỷ tỷ nữa! "
Trước khi Nguyệt Tích Lương hoàn toàn rơi vào bóng tối, có một thanh âm thánh thót lọt vào tai nàng, đôi giày nhỏ nhắn màu hồng phấn xuất hiện trong tầm mắt đang dần khép lại.
Ở đây..... có người?
Mẹ nó...... được cứu rồi!
Nguyệt Tích Lương chỉ nghĩ được như vậy rồi đầu nàng ngoẹo hẳn sang một bên, hoa hoa lệ lệ bất tỉnh nhân sự.
\- " Đã là người thứ hai trong ngày hôm nay, lại còn đều là cô nương xinh đẹp. Không biết các nàng gặp phải nghiệt gì? Tiểu Đào, gọi người đến giúp đỡ mang nàng về thôn. Lưng gia gia đau, không vác được vật nặng. "
..........
\- " Lão đầu tử, hạn cuối rồi, ngươi mau trả tiền cho chúng ta! "
\- " Ba mươi tám văn tiền, được thừa nhưng không được thiếu. Ta đã cho ngươi đủ thời hạn, lần này bắt buộc phải trả! "
\- " Đại ca, nhìn dáng vẻ nghèo nàn của hắn, chắc lại muốn khất nợ rồi.... "
\- " Hừ! Muốn khất nợ của lão tử đâu có dễ. Không có tiền, chẳng phải hắn còn một chất nữ hay sao? Tiểu hài tử da thịt trắng nõn, tư sắc không tồi, bán vào thanh lâu cũng được vài lượng bạc. Tiền thừa coi như là tiền lãi! "
\- " Ây da đúng vậy, dạo này thanh lâu trong trấn có mấy vị thương gia sở thích lạ lẫm, chỉ thích chơi hài đồng. Nha đầu Tiểu Đào vừa vặn đủ tiêu chuẩn.... "
Tiểu Đào sợ hãi nép vào sau vạt áo gia gia, mắt to ầng ậng nước. Nàng mới không cần bị bán vào thanh lâu, gia gia nói thanh lâu là nơi mua vui của lũ nam nhân háo sắc. Vào đó sẽ chết!
Gia gia Tiểu Đào là một lão giả gầy yếu, lưng hơi còng. Y phục trên người hắn rách nát chắp vá, nhưng y phục của Tiểu Đào lại hoàn hảo vô khuyết, chứng tỏ làm tổ phụ hắn yêu thương cháu gái mình đến nhường nào.
Lão đầu ôm chặt lấy Tiểu Đào, bàn tay hơi run rẩy, cầu xin.
\- " Các vị..... xin các ngươi đừng bắt Tiểu Đào đi. Trong người ta bây giờ còn đúng ba mươi văn tiền, tám văn còn thiếu...... ta có thể trả sau được hay không? Ngày kia.... không, ngày mai, ngày mai ta sẽ trả! "
Mấy gã đòi nợ hiển nhiên cứng mềm đều không ăn, bọn hắn đã có sẵn ý định trong đầu, sao nói bỏ qua là bỏ qua được.
Ba mươi tám văn tiền và vài lượng bạc, cái nào lợi hơn vừa nghĩ liền biết.
\- " Không được lằng nhằng! Đủ tiền thì đưa, không đủ chúng ta bắt người! "
Gia gia Tiểu Đào thực muốn khóc.
\- " Đại gia, khẩn cầu các ngươi.... "
\- " Các huynh đệ, bắt người! "
Không đợi người đối diện nói hết câu, mấy tên nam tử vạm vỡ lặp tức xông lên, muốn cướp lấy tiểu nữ hài từ trong tay gia gia nàng.
\- " Không! Gia gia cứu ta! Ta không muốn đi ô ô ô..... "
Tiểu Đào hoảng hốt khóc rống, khuôn mặt non nớt vương đầy nước mắt, nước mũi, đáng thương cùng cực.
Ồn ào.
Nguyệt Tích Lương khẽ nhăn mày, lần thứ hai từ trong hôn mê tỉnh lại, mắt đẹp đảo một vòng, phân tích hoàn cảnh xung quanh.
Nhiệm vụ của hắn là giết nàng, vậy tại sao khi nàng chết hắn lại không có lấy một chút vui vẻ?
Hắn làm sao thế này?
Thình thịch!
Lồng ngực Mạc Kinh Thiên đau nhói, hắn cảm thấy cổ họng dâng lên mùi vị ngai ngái, có một dòng khí nóng dồn nén không có chỗ giải tỏa.
Phụt!
Cuối cùng Mạc Kinh Thiên vẫn là không nhịn được, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt mất đi tiêu cự, nhắm nghiền, thân thể thẳng tắp ngã xuống.
\- " Thiếu chủ! "
Động tĩnh bên này thu hút sự chú ý của Thiên Ma cung lẫn Quỷ Âm môn. Thiên Ma cung đương nhiên quan tâm đến thiếu chủ của bọn hắn, mà Quỷ Âm môn.....
Khuôn mặt Hàn Uy tái mét, sau khi hắn vung đao chém chết đối thủ liền sải bước dài chạy đến bên vách núi. Ở đó vẫn còn dấu vết đá lở cùng với chiếc trâm cài bạch ngọc mà Nguyệt Tích Lương đánh rớt.
Cái gì?
Môn chủ đã rơi xuống vách đá?
Hắn thật đáng trách! Hắn đáng ra không nên để môn chủ một thân một mình!
Đúng rồi, còn có nha đầu A Nghiên, A Nghiên luôn sát cạnh bảo vệ Nguyệt Tích Lương. Không lẽ nàng ta cũng gặp phải bất trắc, lành ít dữ nhiều?
Hàn Uy nắm chặt chiếc trâm bạch ngọc tay, lại liếc nhìn hai, ba trưởng lão Quỷ Âm môn còn đang cố gắng chống đỡ kẻ địch, chống đỡ sắp không nổi nữa rồi. Hắn hít một hơi thật sâu, hạ quyết tâm, dùng hết sức lực truyền đạt mệnh lênh.
\- " Vách đá Vọng Huyền nhai, chúng ta cùng nhảy! "
Môn chủ đã rơi xuống, tung tích không biết, bọn hắn ở trên này chiến đấu còn có ích lợi gì? Thà rằng theo nàng gieo mình xuống Vọng Huyền nhai, ít ra còn có khả năng sống sót, cho dù khả năng ấy là một phần trăm đi chăng nữa.
Hàn Uy gào xong, hắn không thèm quay đầu lại, cũng không do dự, trực tiếp tung người nhảy xuống vách đá.
Ba trưởng lão còn lại nhìn nhau, đồng thời giải quyết chướng ngại, lần lượt nhảy theo sau Hàn Uy. Bọn hắn không sợ chết, không sai! Nhưng không phải là bọn hắn không muốn sống. Cầu đường sống trong chỗ chết, chuyện như vậy cần rất lớn dũng khí. Lại nói người của Quỷ Âm môn, không thiếu nhất chính là dũng khí.
\- " Bọn hắn vẫn là lựa chọn tự sát? Vậy cũng tốt, tiết kiệm cho ta được ít sức lực. "
Cất lời là một vị hắc bào nam tử, hắn dường như đảm nhận vị trí thủ lĩnh, ở đây ngoài Mạc Kinh Thiên, hắn có quyền hành lớn nhất.
Mạc Kinh Thiên hôn mê bất tỉnh nằm trên lưng hắc bào thủ lĩnh, dung nhan trắng bệch, nhịp tim ngày một suy yếu dần, hơi thở chỉ còn treo một hơi.
Không biết vì nguyên do gì mà Mạc Kinh Thiên bỗng dưng hộc máu, tẩu hỏa nhập ma. Nhưng mà mệnh hắn đang nguy hiểm sớm tối là sự thật, nếu như cứu chữa chậm trễ dù là một giây hắn cũng có thể đi đời nhà ma.
Mạc Kinh Thiên đối với Mạc Vấn Thiên còn có công dụng rất lớn, hắn không được chết lúc này.
Hắc bào thủ lĩnh nhận ra sự bấp bách bây giờ là đưa Mạc Kinh Thiên về Thiên Ma cung tìm Mục thần y. Mục thần y y thuật tinh diệu, cứu Mạc Kinh Thiên có lẽ không thành vấn đề.
\- " Chúng ta đi! "
Hắc bào thủ lĩnh không suy nghĩ nhiều đã hạ lệnh rút quân. Hắn cõng Mạc Kinh Thiên, dùng tốc độ nhanh nhất bay hướng tổng bộ môn phái. Còn về phía người của Quỷ Âm môn rốt cuộc đã chết thật hay chưa, hắn cũng không còn tâm tư mà quản.
Nếu lão cung chủ hỏi tới thì sao? Đương nhiên là phải trả lời rằng đã chết hết rồi!
Chung quy lại, dối trên lừa dưới thời nào cũng có. Vì tiền đồ, vì tính mạng, vì tiền tài, nói dối vài lần thì có sao. Chỉ cần nói dối không bị vạch trần, người được lợi luôn luôn là ngươi.
.........
Ào ào!
Nguyệt Tích Lương giật giật ngón tay, các giác quan bắt đầu về lại với bản thể. Nàng nghe thấy tiếng nước chảy, ngửi thấy mùi cỏ xanh hòa lẫn với đất, trong khoang miệng đều là vị máu tanh mặn. Một trận gió thổi qua, Nguyệt Tích Lương rùng mình, từ từ mở mắt.
\- " Lạnh quá..... "
Nàng run cầm cập lẩm bẩm, giọng nói khản đặc vô cùng khó nghe. Nguyệt Tích Lương dùng cả hai tay hai chân khó khăn bò dậy từ dưới đất, miệng thở hổn hển.
Tầm nhìn mờ mờ phải mất một lúc mới trở nên rõ ràng. Bấy giờ Nguyệt Tích Lương mới biết tình trạng của nàng thảm hại như thế nào. Cả nửa người dưới ngâm trong nước, y phục ướt đẫm dán sát vào cơ thể, lộ ra đường cong dụ người phạm tội. Thảo nào nàng lại thấy lạnh như vậy.
Thời tiết tháng mười đang cận kề mùa đông, lại bị ngâm nước trong thời gian lâu, Nguyệt Tích Lương cá chắc rằng nàng không chết cũng ốm một trận.
Nguyệt Tích Lương thử động động thân mình, không kìm được hít vào một ngụm khí lạnh. Khắp người nàng đâu đâu cũng là vết thương, từ bầm tím, rách da đến gãy xương, đau nhức không tả nổi.
Trong quá trình rơi xuống vách đá, Nguyệt Tích Lương nhớ mang máng..... thân thể nàng đã mấy lần bị đập vào mỏm đá nhô ra. Mỗi lần đập là mỗi lần đau đến chết đi sống lại. Nếu phía dưới không phải là dòng sông chảy siết, nàng sẽ trở thành cô hồn dã quỷ.
Sau gần mười năm xuyên đến thời đại này, Nguyệt Tích Lương từ trải nghiệm thực tế rút ra kết luận. Đó là dù có rơi xuống vách núi, ngươi cũng gặp phải dòng nước mà thôi. Nếu như ngươi biết bơi, ngần ngại gì, ngươi cứ yên tâm mà rơi, không chết được!
Nguyệt Tích Lương đâu có biết, đó là do số nàng có thần linh phù hộ mới được may mắn như vậy. Đổi thành người khác...... thực xin lỗi, đất diễn của ngươi đến đây là hết. Vậy cho nên, những lời nói nhảm của Nguyệt Tích Lương, đừng ai tin, tốt nhất không nên tin, tin..... ngươi sẽ sa vào vạn kiếp bất phục.
\- " Gãy ba chiếc xương sườn, gãy tay phải, chân trái bị trật, phổi tổn thương..... "
Nguyệt Tích Lương xem sơ qua trấn thương trên người, vô lực nằm trở lại thảm cỏ. Thương quá nặng, lại không có dụng cụ, không có dược chữa trị, nàng có là thần y cũng thúc thủ vô sách.
Nguyệt Tích Lương nằm nghỉ ngơi, một khắc sau nàng thấy toàn thân nóng bừng, đầu óc quay cuồng, mê man đi xuống.
Không xong, phát sốt rồi!
\- " Gia gia, ngươi mau tới. Ở đây còn có một tỷ tỷ nữa! "
Trước khi Nguyệt Tích Lương hoàn toàn rơi vào bóng tối, có một thanh âm thánh thót lọt vào tai nàng, đôi giày nhỏ nhắn màu hồng phấn xuất hiện trong tầm mắt đang dần khép lại.
Ở đây..... có người?
Mẹ nó...... được cứu rồi!
Nguyệt Tích Lương chỉ nghĩ được như vậy rồi đầu nàng ngoẹo hẳn sang một bên, hoa hoa lệ lệ bất tỉnh nhân sự.
\- " Đã là người thứ hai trong ngày hôm nay, lại còn đều là cô nương xinh đẹp. Không biết các nàng gặp phải nghiệt gì? Tiểu Đào, gọi người đến giúp đỡ mang nàng về thôn. Lưng gia gia đau, không vác được vật nặng. "
..........
\- " Lão đầu tử, hạn cuối rồi, ngươi mau trả tiền cho chúng ta! "
\- " Ba mươi tám văn tiền, được thừa nhưng không được thiếu. Ta đã cho ngươi đủ thời hạn, lần này bắt buộc phải trả! "
\- " Đại ca, nhìn dáng vẻ nghèo nàn của hắn, chắc lại muốn khất nợ rồi.... "
\- " Hừ! Muốn khất nợ của lão tử đâu có dễ. Không có tiền, chẳng phải hắn còn một chất nữ hay sao? Tiểu hài tử da thịt trắng nõn, tư sắc không tồi, bán vào thanh lâu cũng được vài lượng bạc. Tiền thừa coi như là tiền lãi! "
\- " Ây da đúng vậy, dạo này thanh lâu trong trấn có mấy vị thương gia sở thích lạ lẫm, chỉ thích chơi hài đồng. Nha đầu Tiểu Đào vừa vặn đủ tiêu chuẩn.... "
Tiểu Đào sợ hãi nép vào sau vạt áo gia gia, mắt to ầng ậng nước. Nàng mới không cần bị bán vào thanh lâu, gia gia nói thanh lâu là nơi mua vui của lũ nam nhân háo sắc. Vào đó sẽ chết!
Gia gia Tiểu Đào là một lão giả gầy yếu, lưng hơi còng. Y phục trên người hắn rách nát chắp vá, nhưng y phục của Tiểu Đào lại hoàn hảo vô khuyết, chứng tỏ làm tổ phụ hắn yêu thương cháu gái mình đến nhường nào.
Lão đầu ôm chặt lấy Tiểu Đào, bàn tay hơi run rẩy, cầu xin.
\- " Các vị..... xin các ngươi đừng bắt Tiểu Đào đi. Trong người ta bây giờ còn đúng ba mươi văn tiền, tám văn còn thiếu...... ta có thể trả sau được hay không? Ngày kia.... không, ngày mai, ngày mai ta sẽ trả! "
Mấy gã đòi nợ hiển nhiên cứng mềm đều không ăn, bọn hắn đã có sẵn ý định trong đầu, sao nói bỏ qua là bỏ qua được.
Ba mươi tám văn tiền và vài lượng bạc, cái nào lợi hơn vừa nghĩ liền biết.
\- " Không được lằng nhằng! Đủ tiền thì đưa, không đủ chúng ta bắt người! "
Gia gia Tiểu Đào thực muốn khóc.
\- " Đại gia, khẩn cầu các ngươi.... "
\- " Các huynh đệ, bắt người! "
Không đợi người đối diện nói hết câu, mấy tên nam tử vạm vỡ lặp tức xông lên, muốn cướp lấy tiểu nữ hài từ trong tay gia gia nàng.
\- " Không! Gia gia cứu ta! Ta không muốn đi ô ô ô..... "
Tiểu Đào hoảng hốt khóc rống, khuôn mặt non nớt vương đầy nước mắt, nước mũi, đáng thương cùng cực.
Ồn ào.
Nguyệt Tích Lương khẽ nhăn mày, lần thứ hai từ trong hôn mê tỉnh lại, mắt đẹp đảo một vòng, phân tích hoàn cảnh xung quanh.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382