Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ? - Chương 311:Chương 302
Chương trước- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hủ Nữ Vương Phi: Vương Gia, Ngươi Là Công Hay Là Thụ?
Chương 311:Chương 302
Khi Hiên Viên Dật vừa ổn định chỗ ngồi, trên vũ đài liền xuất hiện mấy đạo thân ảnh thướt tha. Các nàng đều là nữ tử nổi bật ở Liên Hoa Lâu, xinh đẹp, đáng yêu, thanh thuần, vũ mị đủ thể loại. Các nàng mặc y phục mỏng tang, để lộ ra dáng người đầy đặn câu nhân, dải lụa khẽ phất, bắt đầu múa.
Những cô nương ở Liên Hoa Lâu được đào tạo cực kỳ bài bản, so ra còn kém vũ cơ trong hoàng cung nhưng cũng không kém nhiều. Một đoạn vũ khúc trình diễn vô cùng đẹp mắt, uyển chuyển, như tiên nữ tán hoa.
Nếu là bình thường, các khách nhân đến Liên Hoa Lâu sẽ rất hưởng thụ điệu múa mà các nàng mang tới, chưa biết chừng còn chọn ra vài nàng để thưởng bạc. Thế nhưng bây giờ sao? Bọn hắn đâu còn tâm trí để nhìn ngắm các nàng nữa! Tinh lực bọn hắn đang hướng hết về phía vị hoa khôi bí ẩn rồi.
Bọn hắn biết, đây chỉ là mở màn theo thông lệ, cái hay đợi ở phía sau kìa.
Vài phần ca múa lần lượt kết thúc, khách nhân cũng rất giữ thể diện cho Liên Hoa Lâu, vỗ tay ầm ầm. Bất quá vỗ tay thì vỗ, bọn hắn vẫn còn nhân lúc không khí bị đốt cháy thúc giục.
\- " Ma ma, mau cho hoa khôi lên sàn đi, bổn đại gia chịu hết nổi rồi! "
\- " Đúng vậy! Hoa khôi bao giờ mới xuất hiện. Ta bỏ nhiều bạc như vậy chỉ để ngó nàng một cái! "
\- " Ma ma, ngươi mời nàng ra đây! "
\- " Hoa khôi! "
\- " Hoa khôi! "
Hiên Viên Dật khó chịu cau mày, lặng yên không một tiếng động phong bế thính giác, tránh màng nhĩ bị tổn thương.
Loạn!
Lần đầu tiên trong đời đến thanh lâu, Hiên Viên Dật chỉ liên tưởng ra một từ. Loạn!
Nam nhân các ngươi không thể bớt bớt hơn một chút hay sao? Liêm sỉ đâu? Rớt ở đâu rồi? Nam nhân đúng là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, thấy mỹ nhân là sáng mắt, không có tiền đồ!
Mỗ vị hoàng tử nào đó hình như giây lát quên mất, bản thân hắn cũng là nam nhân đỉnh thiên lập địa. Mà hắn, không quan trọng xuất phát từ nguyên nhân gì, hắn đang ngồi trong thanh lâu, giữa đám ngựa giống là sự thật không thể chối cãi.
Lam tỷ từng bước đi lên vũ đài, cười duyên, môi đỏ chu ra tỏ vẻ mất mát, ai oán.
\- " Các ngươi nha, có mới nới cũ! Có hoa khôi muội muội rồi nên không thích nô gia nữa ư? Nô gia thực thương tâm.... "
Nàng vừa buông lời, phía dưới lặp tức xôn xao.
\- " Nào có! Ma ma trong lòng chúng ta luôn là xinh đẹp không ai địch bằng. "
\- " Ma ma, đừng buồn, bản công tử thưởng ngươi trăm lượng bạc! "
\- " Lão tử thưởng ngàn lượng bạc! "
\- " ....... "
Bản chất của những nam tử hay uống hoa tửu là gì? Chính là háo sắc!
Dung nhan Lam tỷ thượng thừa, trăm dặm có một, là mỹ nhân tuyệt sắc phong tình. Tính ra, tuy là ma ma nhưng Lam tỷ cũng là cô nương đẹp số một Liên Hoa Lâu. Tiếc rằng nàng không nhận tiếp khách, nếu không trên bảng hoa khôi đã sớm có tên nàng.
Đối với Lam tỷ, bọn hắn độc có thể ngước nhìn, không thể ăn, cho nên bất giác có một tia khách khí, nhường nhịn.
Lam tỷ cười, hai mắt cong cong thành hình trăng khuyết, thấy số bạc vào tay đã kha khá mới vừa lòng lên tiếng.
\- " Các vị, cảm tạ lòng tốt của các vị. Như vậy nô gia cũng không làm các vị phải đợi lâu nữa, ta sẽ nhường vũ đài này cho hoa khôi! "
Âm hiểm!
A Nghiên khinh bỉ bĩu môi, nhủ thầm. Nàng quay sang sửa lại y phục cho người bên cạnh, động tác mềm nhẹ dịu dàng.
\- " Nếu miễn cưỡng thì muội đừng lên. Mặc kệ nàng ta và Liên Hoa Lâu của nàng ta. Một tháng này nàng ta đã kiếm đủ tiền rồi. "
Thân phận muội ấy là như thế nào, dám bắt muội ấy bán nghệ nơi thanh lâu, gan của Hiên Viên Lam cũng đủ to. Nếu không phải người trong cuộc không chấp nhặt, không câu nệ tiểu tiết thì A Nghiên đã đòi sống chết với nàng ta.
Trước nay chỉ nghe nói vì nam nhân, nữ nhân gặp nhau đỏ mắt.
Không nghĩ tới còn có trường hợp vì nữ nhân, nữ nhân với nhau cũng trở thành thù địch.
Thiếu nữ vô nại nhếch khóe môi, vuốt ve mu bàn mềm như đậu hũ của A Nghiên, thần sắc trấn định, thong dong. Nàng nhấc vạt váy dài chạm đất, chậm rãi bước ra ngoài, tóc đen vạch lên không trung một đường cong hoàn hảo.
Đương lúc A Nghiên đang ngẩn người mặt đỏ tim đập, thanh âm nhẹ tựa lông hồng của nữ tử bỗng cất lên, lọt vào tai nàng.
\- " Không ngại. Dù sao qua hôm nay Liên Hoa Lâu cũng không còn tồn tại nữa. Lam tỷ có ơn với chúng ta, coi như ta tặng tỷ ấy một món quà cuối cùng..... "
Tặng một món quà cuối cùng còn có thể hiểu, vì thương thế của nàng và A Nghiên đã sắp khỏi hẳn, là lúc hai người nên trở về Quỷ Âm môn. Giang hồ dậy sóng, thân là người đứng đầu môn phái, nàng không thể vắng mặt quá lâu. Trở về, cũng là để báo bình an, tránh mọi người lo lắng.
Ngược lại, Liên Hoa Lâu qua hôm nay không còn tồn tại là ý gì?
A Nghiên không hiểu, thiếu nữ cũng không làm giải thích, thần thần bí bí...
Xoạt!
Tấm màn che vũ đài được thả xuống, qua lớp lụa mỏng, các khách nhân mơ hồ có thể nhìn thấy được một thân hình mảnh khảnh ngồi trước huyền cầm. Bàn tay nàng lướt nhẹ trên giây đàn, những âm sắc thánh thót, réo rắt vang vọng, quanh quẩn trong Liên Hoa Lâu, mãi không tan biến, mạc danh kỳ diệu khiến tâm hồn người ta thả lỏng, đắm say, hòa mình vào khúc nhạc.
Cảnh giới cao nhất của âm luật là tạo ra huyễn cảnh, ngày hôm nay, tại Liên Hoa Lâu, có trăm khách nhân may mắn được tự mình trải nghiệm.
Bọn hắn nhắm mắt lại, mặc cho tiếng đàn dẫn dắt đi vào vùng đất mộng ảo. Trời xanh nước biếc, hàng vạn đóa hoa tử đinh hương rung rinh chơi đùa với gió, xa xa là hàng liễu rủ ven hồ, ở đó có một nữ tử ngồi đánh đàn. Nàng mặc tố y đơn giản, trên đầu cắm mạn châu sa, khăn che mặt che đại bộ phận dung nhan, để lộ ra mỗi đôi mắt câu hồn đoạt phách.
Chưa kịp thưởng thức đủ vẻ đẹp trước mắt, tiếng đàn lại biến chuyển, khung cảnh thần tiên ầm ầm sụp chỗ. Lần này, mỗi người trong bọn hắn nhìn thấy một thứ khác nhau, không ai giống ai.
Có người là căn bếp nghi ngút khói cùng bóng lưng bận rộn của thê tử, có người là ánh mắt mong chờ được phụ thân âu yếm của nhi nữ, có người là tiếng ho sù sụ của nãi nãi,.....
Thời khắc này, trong đầu bọn hắn chợt hiện lên một câu hỏi. Bọn hắn đã bỏ quên những gì quan trọng để đi hưởng lạc?
Mắt thấy biểu cảm mất hồn của khách nhân, mày liễu thiếu nữ hung hăng nhăn thành một đoàn. Nàng không cam lòng mím môi. Còn thiếu chút nữa..... một chút nữa thôi...
Nàng vừa nghĩ như vậy, lão thiên gia như hiểu thấu, chiều theo ý nguyện của nàng, một tiếng tiêu phá lệ đột ngột hòa vào trong tiếng đàn, cùng nàng hợp tấu.
Không cắt đứt, không rối loạn, không đối nghịch, tiếng tiêu êm dịu chải chuốt tiếng đàn, góp phần xây dựng mộng cảnh càng thêm chân thật, chính diện đánh vào xúc cảm người nghe.
Thiếu nữ hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, hưng phấn kết hợp cùng tiếng tiêu xa lạ.
Tiếng đàn réo rắt, tiếng tiêu dịu dàng, từ chậm rãi cho đến nhanh dần, dồn dập, dứt khoát,.....
Ting!
Âm thanh cuối cùng kết thúc, thiếu nữ hơi thở gấp gáp, gò má đỏ bừng như trái đào chín mọng, vài sợi tóc mai ướt mồ hôi dính trên da thịt.
Sảng khoái! Đã lâu rồi không được chơi đàn một cách sảng khoái như vậy!
Nàng..... có thành công sao?
\- " Kỳ lạ, nghe nghe một khúc nhạc, tại sao ta lại chảy nước mắt? "
Một nam tử sờ sờ khóe mắt, phát hiện nó bất giác đã ướt nhẹp. Nam tử hán không dễ dàng rơi lệ, thế nhưng hắn lại vì một cầm khúc mà khóc.
\- " Không chỉ mình ngươi, ta cũng vậy, ta không kìm được..... "
\- " Huynh đệ, xin lỗi ngươi, ta phải đi về trước, nương tử còn đang đợi ta ở nhà dùng bữa. "
\- " Cả ta nữa, nãi nãi đang chờ ta bốc thuốc.... "
\- " Ma ma, cáo từ! "
Một khắc trước Liên Hoa Lâu đông như trẩy hội, một khắc sau nhân số lặp tức giảm đi phân nửa. Lam tỷ không quản, bởi vì nàng cũng đang ngẩn người nhớ mẫu thân, nhớ vị phụ hoàng chưa từng gặp mặt.
Cây tiêu hạ xuống, Hiên Viên Dật lẳng lặng nhìn nó, rồi lại nhìn vị hoa khôi vẫn đang ngồi sau màn lụa. Chủ động thổi tiêu, đây không phải là phong cách của hắn.
Bất quá khi hắn nhận ra, hắn đã làm rồi. Hắn...... có hơi hứng thú với cô nương đánh đàn ấy, tiếng đàn của nàng tuyệt đẹp, đẹp không giống thật.
Nàng..... là ai?
Bạch y phiêu đãng, Hiên Viên Dật nhảy từ lầu hai xuống, đáp trên vũ đài, ngay cả một sợi tóc cũng không loạn. Hắn chắp tay, hơi cúi người, nho nhã mở miệng.
\- " Mạo phạm cô nương, là tại hạ đã đường đột quấy rầy.... "
Những cô nương ở Liên Hoa Lâu được đào tạo cực kỳ bài bản, so ra còn kém vũ cơ trong hoàng cung nhưng cũng không kém nhiều. Một đoạn vũ khúc trình diễn vô cùng đẹp mắt, uyển chuyển, như tiên nữ tán hoa.
Nếu là bình thường, các khách nhân đến Liên Hoa Lâu sẽ rất hưởng thụ điệu múa mà các nàng mang tới, chưa biết chừng còn chọn ra vài nàng để thưởng bạc. Thế nhưng bây giờ sao? Bọn hắn đâu còn tâm trí để nhìn ngắm các nàng nữa! Tinh lực bọn hắn đang hướng hết về phía vị hoa khôi bí ẩn rồi.
Bọn hắn biết, đây chỉ là mở màn theo thông lệ, cái hay đợi ở phía sau kìa.
Vài phần ca múa lần lượt kết thúc, khách nhân cũng rất giữ thể diện cho Liên Hoa Lâu, vỗ tay ầm ầm. Bất quá vỗ tay thì vỗ, bọn hắn vẫn còn nhân lúc không khí bị đốt cháy thúc giục.
\- " Ma ma, mau cho hoa khôi lên sàn đi, bổn đại gia chịu hết nổi rồi! "
\- " Đúng vậy! Hoa khôi bao giờ mới xuất hiện. Ta bỏ nhiều bạc như vậy chỉ để ngó nàng một cái! "
\- " Ma ma, ngươi mời nàng ra đây! "
\- " Hoa khôi! "
\- " Hoa khôi! "
Hiên Viên Dật khó chịu cau mày, lặng yên không một tiếng động phong bế thính giác, tránh màng nhĩ bị tổn thương.
Loạn!
Lần đầu tiên trong đời đến thanh lâu, Hiên Viên Dật chỉ liên tưởng ra một từ. Loạn!
Nam nhân các ngươi không thể bớt bớt hơn một chút hay sao? Liêm sỉ đâu? Rớt ở đâu rồi? Nam nhân đúng là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, thấy mỹ nhân là sáng mắt, không có tiền đồ!
Mỗ vị hoàng tử nào đó hình như giây lát quên mất, bản thân hắn cũng là nam nhân đỉnh thiên lập địa. Mà hắn, không quan trọng xuất phát từ nguyên nhân gì, hắn đang ngồi trong thanh lâu, giữa đám ngựa giống là sự thật không thể chối cãi.
Lam tỷ từng bước đi lên vũ đài, cười duyên, môi đỏ chu ra tỏ vẻ mất mát, ai oán.
\- " Các ngươi nha, có mới nới cũ! Có hoa khôi muội muội rồi nên không thích nô gia nữa ư? Nô gia thực thương tâm.... "
Nàng vừa buông lời, phía dưới lặp tức xôn xao.
\- " Nào có! Ma ma trong lòng chúng ta luôn là xinh đẹp không ai địch bằng. "
\- " Ma ma, đừng buồn, bản công tử thưởng ngươi trăm lượng bạc! "
\- " Lão tử thưởng ngàn lượng bạc! "
\- " ....... "
Bản chất của những nam tử hay uống hoa tửu là gì? Chính là háo sắc!
Dung nhan Lam tỷ thượng thừa, trăm dặm có một, là mỹ nhân tuyệt sắc phong tình. Tính ra, tuy là ma ma nhưng Lam tỷ cũng là cô nương đẹp số một Liên Hoa Lâu. Tiếc rằng nàng không nhận tiếp khách, nếu không trên bảng hoa khôi đã sớm có tên nàng.
Đối với Lam tỷ, bọn hắn độc có thể ngước nhìn, không thể ăn, cho nên bất giác có một tia khách khí, nhường nhịn.
Lam tỷ cười, hai mắt cong cong thành hình trăng khuyết, thấy số bạc vào tay đã kha khá mới vừa lòng lên tiếng.
\- " Các vị, cảm tạ lòng tốt của các vị. Như vậy nô gia cũng không làm các vị phải đợi lâu nữa, ta sẽ nhường vũ đài này cho hoa khôi! "
Âm hiểm!
A Nghiên khinh bỉ bĩu môi, nhủ thầm. Nàng quay sang sửa lại y phục cho người bên cạnh, động tác mềm nhẹ dịu dàng.
\- " Nếu miễn cưỡng thì muội đừng lên. Mặc kệ nàng ta và Liên Hoa Lâu của nàng ta. Một tháng này nàng ta đã kiếm đủ tiền rồi. "
Thân phận muội ấy là như thế nào, dám bắt muội ấy bán nghệ nơi thanh lâu, gan của Hiên Viên Lam cũng đủ to. Nếu không phải người trong cuộc không chấp nhặt, không câu nệ tiểu tiết thì A Nghiên đã đòi sống chết với nàng ta.
Trước nay chỉ nghe nói vì nam nhân, nữ nhân gặp nhau đỏ mắt.
Không nghĩ tới còn có trường hợp vì nữ nhân, nữ nhân với nhau cũng trở thành thù địch.
Thiếu nữ vô nại nhếch khóe môi, vuốt ve mu bàn mềm như đậu hũ của A Nghiên, thần sắc trấn định, thong dong. Nàng nhấc vạt váy dài chạm đất, chậm rãi bước ra ngoài, tóc đen vạch lên không trung một đường cong hoàn hảo.
Đương lúc A Nghiên đang ngẩn người mặt đỏ tim đập, thanh âm nhẹ tựa lông hồng của nữ tử bỗng cất lên, lọt vào tai nàng.
\- " Không ngại. Dù sao qua hôm nay Liên Hoa Lâu cũng không còn tồn tại nữa. Lam tỷ có ơn với chúng ta, coi như ta tặng tỷ ấy một món quà cuối cùng..... "
Tặng một món quà cuối cùng còn có thể hiểu, vì thương thế của nàng và A Nghiên đã sắp khỏi hẳn, là lúc hai người nên trở về Quỷ Âm môn. Giang hồ dậy sóng, thân là người đứng đầu môn phái, nàng không thể vắng mặt quá lâu. Trở về, cũng là để báo bình an, tránh mọi người lo lắng.
Ngược lại, Liên Hoa Lâu qua hôm nay không còn tồn tại là ý gì?
A Nghiên không hiểu, thiếu nữ cũng không làm giải thích, thần thần bí bí...
Xoạt!
Tấm màn che vũ đài được thả xuống, qua lớp lụa mỏng, các khách nhân mơ hồ có thể nhìn thấy được một thân hình mảnh khảnh ngồi trước huyền cầm. Bàn tay nàng lướt nhẹ trên giây đàn, những âm sắc thánh thót, réo rắt vang vọng, quanh quẩn trong Liên Hoa Lâu, mãi không tan biến, mạc danh kỳ diệu khiến tâm hồn người ta thả lỏng, đắm say, hòa mình vào khúc nhạc.
Cảnh giới cao nhất của âm luật là tạo ra huyễn cảnh, ngày hôm nay, tại Liên Hoa Lâu, có trăm khách nhân may mắn được tự mình trải nghiệm.
Bọn hắn nhắm mắt lại, mặc cho tiếng đàn dẫn dắt đi vào vùng đất mộng ảo. Trời xanh nước biếc, hàng vạn đóa hoa tử đinh hương rung rinh chơi đùa với gió, xa xa là hàng liễu rủ ven hồ, ở đó có một nữ tử ngồi đánh đàn. Nàng mặc tố y đơn giản, trên đầu cắm mạn châu sa, khăn che mặt che đại bộ phận dung nhan, để lộ ra mỗi đôi mắt câu hồn đoạt phách.
Chưa kịp thưởng thức đủ vẻ đẹp trước mắt, tiếng đàn lại biến chuyển, khung cảnh thần tiên ầm ầm sụp chỗ. Lần này, mỗi người trong bọn hắn nhìn thấy một thứ khác nhau, không ai giống ai.
Có người là căn bếp nghi ngút khói cùng bóng lưng bận rộn của thê tử, có người là ánh mắt mong chờ được phụ thân âu yếm của nhi nữ, có người là tiếng ho sù sụ của nãi nãi,.....
Thời khắc này, trong đầu bọn hắn chợt hiện lên một câu hỏi. Bọn hắn đã bỏ quên những gì quan trọng để đi hưởng lạc?
Mắt thấy biểu cảm mất hồn của khách nhân, mày liễu thiếu nữ hung hăng nhăn thành một đoàn. Nàng không cam lòng mím môi. Còn thiếu chút nữa..... một chút nữa thôi...
Nàng vừa nghĩ như vậy, lão thiên gia như hiểu thấu, chiều theo ý nguyện của nàng, một tiếng tiêu phá lệ đột ngột hòa vào trong tiếng đàn, cùng nàng hợp tấu.
Không cắt đứt, không rối loạn, không đối nghịch, tiếng tiêu êm dịu chải chuốt tiếng đàn, góp phần xây dựng mộng cảnh càng thêm chân thật, chính diện đánh vào xúc cảm người nghe.
Thiếu nữ hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, hưng phấn kết hợp cùng tiếng tiêu xa lạ.
Tiếng đàn réo rắt, tiếng tiêu dịu dàng, từ chậm rãi cho đến nhanh dần, dồn dập, dứt khoát,.....
Ting!
Âm thanh cuối cùng kết thúc, thiếu nữ hơi thở gấp gáp, gò má đỏ bừng như trái đào chín mọng, vài sợi tóc mai ướt mồ hôi dính trên da thịt.
Sảng khoái! Đã lâu rồi không được chơi đàn một cách sảng khoái như vậy!
Nàng..... có thành công sao?
\- " Kỳ lạ, nghe nghe một khúc nhạc, tại sao ta lại chảy nước mắt? "
Một nam tử sờ sờ khóe mắt, phát hiện nó bất giác đã ướt nhẹp. Nam tử hán không dễ dàng rơi lệ, thế nhưng hắn lại vì một cầm khúc mà khóc.
\- " Không chỉ mình ngươi, ta cũng vậy, ta không kìm được..... "
\- " Huynh đệ, xin lỗi ngươi, ta phải đi về trước, nương tử còn đang đợi ta ở nhà dùng bữa. "
\- " Cả ta nữa, nãi nãi đang chờ ta bốc thuốc.... "
\- " Ma ma, cáo từ! "
Một khắc trước Liên Hoa Lâu đông như trẩy hội, một khắc sau nhân số lặp tức giảm đi phân nửa. Lam tỷ không quản, bởi vì nàng cũng đang ngẩn người nhớ mẫu thân, nhớ vị phụ hoàng chưa từng gặp mặt.
Cây tiêu hạ xuống, Hiên Viên Dật lẳng lặng nhìn nó, rồi lại nhìn vị hoa khôi vẫn đang ngồi sau màn lụa. Chủ động thổi tiêu, đây không phải là phong cách của hắn.
Bất quá khi hắn nhận ra, hắn đã làm rồi. Hắn...... có hơi hứng thú với cô nương đánh đàn ấy, tiếng đàn của nàng tuyệt đẹp, đẹp không giống thật.
Nàng..... là ai?
Bạch y phiêu đãng, Hiên Viên Dật nhảy từ lầu hai xuống, đáp trên vũ đài, ngay cả một sợi tóc cũng không loạn. Hắn chắp tay, hơi cúi người, nho nhã mở miệng.
\- " Mạo phạm cô nương, là tại hạ đã đường đột quấy rầy.... "
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:Ngoại truyện 1: Hành trình truy thụ của Kiến Nhất
- Chương 72:Chương 71
- Chương 73:Chương 72
- Chương 74:Chương 73
- Chương 75:Chương 74
- Chương 76:Chương 75
- Chương 77:Chương 76
- Chương 78:Chương 77
- Chương 79:Chương 78
- Chương 80:Chương 79
- Chương 81:Chương 80
- Chương 82:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (1)
- Chương 83:Ngoại truyện 2: Nguyệt Kinh Thiên và Lăng Tiêu Nhiên thời trẻ (2)
- Chương 84:Chương 81
- Chương 85:Chương 82
- Chương 86:Chương 83
- Chương 87:Chương 84
- Chương 88:Chương 85
- Chương 89:Chương 86
- Chương 90:Chương 87
- Chương 91:Chương 88
- Chương 92:Chương 89
- Chương 93:Chương 90
- Chương 94:Chương 91
- Chương 95:Chương 92
- Chương 96:Chương 93
- Chương 97:Chương 94
- Chương 98:Chương 95
- Chương 99:Chương 96
- Chương 100:Chương 97
- Chương 101:Chương 98
- Chương 102:Chương 99
- Chương 103:Chương 100
- Chương 104:Chương 101
- Chương 105:Chương 102
- Chương 106:Chương 103
- Chương 107:Chương 104
- Chương 108:Chương 105
- Chương 109:Chương 106
- Chương 110:Chương 107
- Chương 111:Chương 108
- Chương 112:Chương 109
- Chương 113:Chương 110
- Chương 114:Chương 111
- Chương 115:Chương 112
- Chương 116:Chương 113
- Chương 117:Chương 114
- Chương 118:Chương 115
- Chương 119:Chương 116
- Chương 120:Chương 117
- Chương 121:Chương 118
- Chương 122:Chương 119
- Chương 123:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (1)
- Chương 124:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (2)
- Chương 125:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (3)
- Chương 126:Ngoại truyện 3: Tình yêu của Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân thời hiện đại (4)
- Chương 127:Chương 120
- Chương 128:Chương 121
- Chương 129:Chương 122
- Chương 130:Chương 123
- Chương 131:Chương 124
- Chương 132:Chương 125
- Chương 133:Chương 126
- Chương 134:Chương 127
- Chương 135:Chương 128
- Chương 136:Chương 129
- Chương 137:Chương 130 - 131
- Chương 138:Chương 132 - 133
- Chương 139:Chương 134 - 135
- Chương 140:Chương 136
- Chương 141:Chương 137
- Chương 142:Chương 138
- Chương 143:Chương 139
- Chương 144:Chương 140
- Chương 145:Chương 141
- Chương 146:Chương 142
- Chương 147:Chương 143
- Chương 148:Chương 144
- Chương 149:Chương 145
- Chương 150:Chương 146
- Chương 151:Chương 147
- Chương 152:Chương 148
- Chương 153:Chương 149
- Chương 154:Chương 150
- Chương 155:Chương 151
- Chương 156:Chương 152
- Chương 157:Chương 153
- Chương 158:Chương 154
- Chương 159:Chương 155
- Chương 160:Chương 156
- Chương 161:Chương 157
- Chương 162:Chương 158
- Chương 163:Chương 159
- Chương 164:Chương 160
- Chương 165:Chương 161
- Chương 166:Chương 162
- Chương 167:Chương 163
- Chương 168:Chương 164
- Chương 169:Chương 165
- Chương 170:Chương 166
- Chương 171:Chương 167
- Chương 172:Chương 168
- Chương 173:Chương 169
- Chương 174:Chương 170
- Chương 175:Chương 171
- Chương 176:Chương 172
- Chương 177:Chương 173
- Chương 178:Chương 174
- Chương 179:Chương 175
- Chương 180:Chương 176
- Chương 181:Chương 177
- Chương 182:Chương 178
- Chương 183:Chương 179
- Chương 184:Chương 180
- Chương 185:Chương 181
- Chương 186:Chương 182
- Chương 187:Chương 183
- Chương 188:Chương 184
- Chương 189:Chương 185
- Chương 190:Chương 186
- Chương 191:Chương 187
- Chương 192:Chương 188
- Chương 193:Chương 189
- Chương 194:Chương 190
- Chương 195:Chương 191
- Chương 196:Chương 192
- Chương 197:Chương 193
- Chương 198:Chương 194
- Chương 199:Chương 195
- Chương 200:Chương 196 (H+)
- Chương 201:Chương 197 (H+)
- Chương 202:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (1)
- Chương 203:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (2)
- Chương 204:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (3)
- Chương 205:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (4)
- Chương 206:Ngoại truyện 4: [ Hiện đại ] Thần Thần, anh trốn không thoát! (5)
- Chương 207:Chương 198
- Chương 208:Chương 199
- Chương 209:Chương 200
- Chương 210:Chương 201
- Chương 211:Chương 202
- Chương 212:Chương 203
- Chương 213:Chương 204
- Chương 214:Chương 205
- Chương 215:Chương 206
- Chương 216:Chương 207
- Chương 217:Chương 208
- Chương 218:Chương 209
- Chương 219:Chương 210
- Chương 220:Chương 211
- Chương 221:Chương 212
- Chương 222:Chương 213
- Chương 223:Chương 214
- Chương 224:Chương 215
- Chương 225:Chương 216
- Chương 226:Chương 217
- Chương 227:Chương 218
- Chương 228:Chương 219
- Chương 229:Chương 220
- Chương 230:Chương 221
- Chương 231:Chương 222
- Chương 232:Chương 223
- Chương 233:Chương 224
- Chương 234:Chương 225
- Chương 235:Chương 226
- Chương 236:Chương 227
- Chương 237:Chương 228
- Chương 238:Chương 229
- Chương 239:Chương 230
- Chương 240:Chương 231
- Chương 241:Chương 232
- Chương 242:Chương 233
- Chương 243:Chương 234
- Chương 244:Chương 235
- Chương 245:Chương 236
- Chương 246:Chương 237
- Chương 247:Chương 238
- Chương 248:Chương 239
- Chương 249:Chương 240
- Chương 250:Chương 241
- Chương 251:Chương 242
- Chương 252:Chương 243
- Chương 253:Chương 244
- Chương 254:Chương 245
- Chương 255:Chương 246
- Chương 256:Chương 247
- Chương 257:Chương 248
- Chương 258:Chương 249
- Chương 259:Chương 250
- Chương 260:Chương 251
- Chương 261:Chương 252
- Chương 262:Chương 253
- Chương 263:Chương 254
- Chương 264:Chương 255
- Chương 265:Chương 256
- Chương 266:Chương 257
- Chương 267:Chương 258
- Chương 268:Chương 259
- Chương 269:Chương 260
- Chương 270:Chương 261
- Chương 271:Chương 262
- Chương 272:Chương 263
- Chương 273:Chương 264
- Chương 274:Chương 265
- Chương 275:Chương 266
- Chương 276:Chương 267
- Chương 277:Chương 268
- Chương 278:Chương 269
- Chương 279:Chương 270
- Chương 280:Chương 271
- Chương 281:Chương 272
- Chương 282:Chương 273
- Chương 283:Chương 274
- Chương 284:Chương 275
- Chương 285:Chương 276
- Chương 286:Chương 277
- Chương 287:Chương 278
- Chương 288:Chương 279
- Chương 289:Chương 280
- Chương 290:Chương 281
- Chương 291:Chương 282
- Chương 292:Chương 283
- Chương 293:Chương 284
- Chương 294:Chương 285
- Chương 295:Chương 286
- Chương 296:Chương 287
- Chương 297:Chương 288
- Chương 298:Chương 289
- Chương 299:Chương 290
- Chương 300:Chương 291
- Chương 301:Chương 292
- Chương 302:Chương 293
- Chương 303:Chương 294
- Chương 304:Chương 295
- Chương 305:Chương 296
- Chương 306:Chương 297
- Chương 307:Chương 298
- Chương 308:Chương 299
- Chương 309:Chương 300
- Chương 310:Chương 301
- Chương 311:Chương 302
- Chương 312:Chương 303
- Chương 313:Chương 304
- Chương 314:Chương 305
- Chương 315:Chương 306
- Chương 316:Chương 307
- Chương 317:Chương 308
- Chương 318:Chương 309
- Chương 319:Chương 310
- Chương 320:Chương 311
- Chương 321:Chương 312
- Chương 322:Chương 313
- Chương 323:Chương 314
- Chương 324:Chương 315
- Chương 325:Chương 316
- Chương 326:Chương 317
- Chương 327:Chương 318
- Chương 328:Chương 319
- Chương 329:Chương 320
- Chương 330:Chương 321
- Chương 331:Chương 322
- Chương 332:Chương 323
- Chương 333:Chương 324
- Chương 334:Chương 325
- Chương 335:Chương 326
- Chương 336:Chương 327
- Chương 337:Chương 328
- Chương 338:Chương 329
- Chương 339:Chương 330
- Chương 340:Chương 331
- Chương 341:Chương 332
- Chương 342:Chương 333
- Chương 343:Chương 334
- Chương 344:Chương 335
- Chương 345:Chương 336
- Chương 346:Chương 337
- Chương 347:Chương 338
- Chương 348:Chương 339
- Chương 349:Chương 340
- Chương 350:Chương 341
- Chương 351:Chương 342
- Chương 352:Chương 343
- Chương 353:Chương 344
- Chương 354:Chương 345
- Chương 355:Chương 346
- Chương 356:Chương 347
- Chương 357:Chương 348
- Chương 358:Chương 349
- Chương 359:Chương 350
- Chương 360:Chương 351
- Chương 361:Chương 352
- Chương 362:Chương 353
- Chương 363:Chương 354
- Chương 364:Chương 355
- Chương 365:Chương 356
- Chương 366:Chương 357
- Chương 367:Chương 358
- Chương 368:Chương 359
- Chương 369:Chương 360
- Chương 370:Chương 361
- Chương 371:Chương 362
- Chương 372:Chương 363
- Chương 373:Chương 364
- Chương 374:Chương 365
- Chương 375:Chương 366
- Chương 376:Chương 367
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382