Mật Ngọt Chính Là Em - Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
Chương trước- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mật Ngọt Chính Là Em
Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
Cả đoàn lại xuất phát, Vương Tử Vy cố nán lại theo sau để có thể trò chuyện với Lăng Dương Thần:"Em ở bên đó thường xuyên ghé thăm hai bác, hai bác nói nhớ anh, muốn anh về nhà chơi"
Lăng Dương Thần nhàn nhã nói:"Dạo này em còn thân với họ hơn cả anh ấy nhỉ?"
"Không phải.. em ở gần thì tiện ghé qua chơi thôi, bọn họ cứ gọi điện mong em mãi, bảo là muốn gặp em bởi vì nhớ anh đó"
Anh tiến lên một bước nói:"Anh biết rồi, anh sẽ sắp sếp về đó, không phiền em đâu"
Giống như anh đang khó chịu khi cô thân thiết với gia đình của anh vậy nên nói không phiền em là muốn cô tránh xa gia đình anh một chút? Vương Tử Vy tức giận nhưng lúc nào cũng duy trì một nụ cười nho nhã tiếp tục đi.
Lăng Dương Thần cũng không muốn đi cạnh Vương Tử Vy tiến lên một bước cúi người nói với Tiêu Yến:"Mệt không? Tôi cõng cô"
Tiêu Yến chê bai ra mặt:"Tôi còn khỏe lắm, mười cái núi này vẫn còn đi được"
Lăng Dương Thần bật cười đứng thẳng lưng dậy đút tay vào túi quần rảo bước đi.
Bên này Manica sợ đường dốc ngã ngửa ra sau vậy nên đã ôm lấy cổ Lâm Khuyết rất chặt, cả hai đều ngượng ngùng không dám nói gì cho đến khi cô nói:"À..hay là anh để tôi xuống đi, chắc tôi tự đi được rồi đấy"
"Mới đi được có chút mà, không sao đâu, tôi chưa mệt"
"Ngưỡng mộ các anh thật đấy, tôi mới leo một nửa đã cảm thấy như sắp chầu ông bà đến nơi"
Lâm Khuyết bật cười:"Vậy thì sau này cô cần phải leo nhiều hơn nữa đi"
"Lần sau leo thì nửa đường còn ai tình nguyện cõng tôi đây?"
Lâm Khuyết định nói "Nếu có tôi, tôi luôn sẵn sàng cõng cô" nhưng cuối cùng lại thôi.
...
Cuối cùng cũng đến nơi, chỗ này đất bằng phẳng mọi người đều đã quyết định trước sẽ dựng lều ngủ ở đây nên dụng cụ đầy đủ đều được đem theo.
Cũng đúng lúc này Manica reo lên:"Oaa hoàng hôn kìa, Yến lại đây"
Tiêu Yến từ lâu đã miễn cảm với cái đẹp, cô thấy những thứ đẹp đẽ vốn dĩ đã chẳng bao giờ dành cho mình vậy nên chẳng bao giờ ngưỡng mộ hay thèm khát một thứ gì đó.
Cuộc đời của cô từ khi cô biết nhớ đã cảm thấy nó u ám và mờ mịt, sau này lại chỉ sống chỉ để trả thù.
Tiêu Yến nhìn về nơi ánh sáng đỏ ửng cùng với cô gái phấn khích ở bên cạnh, không ngờ cuộc đời cô cũng không đến nỗi âm u như cô nghĩ, nếu bây giờ cô chịu chấp nhận từ bỏ mối hận thù để sống một đời vô ưu vô nghĩ..
Không, điều đó là không bao giờ có thể xảy ra, Tiêu Yến cô trước khi chết không thể tận diệt nhà họ Tiêu, làm quỷ cũng không để bọn họ yên ổn.
Sau khi lửa được nhóm lên, mọi người quây quần xung quanh nướng thịt, Tiêu Yến không ngờ ở đây đâu đâu cũng là thiếu gia tiểu thư lại có thể làm những thứ bình dân, hòa quyện với thiên nhiên như thế.
Nhất là Lăng Dương Thần, anh ta là loại người ưa thích sạch sẽ, cô có phần thắc mắc đêm nay anh ta sẽ chịu ngủ ở đây chứ?
Đang suy nghĩ anh ta đưa xiên thịt về phía cô:"Ăn đi"
Manica nghĩ, nếu cô gái kia không phải là tình nhân của anh, hẳn là cô rất hâm mộ anh ta và Tiêu Yến, nếu có thể sẽ trở thành fan couple luôn!!!
Vương Tử Vy chẳng ăn được bao nhiêu, nhìn thấy hai người là tức giận, chân thì âm ỉ đau, cô ta đứng dậy đi vào trong lều của mình và cũng chẳng ai quan tâm.
Buổi đêm Manica ngủ với Tiêu Yến, còn Lăng Dương Thần bất đắc dĩ phải nằm với Lâm Khuyết.
Anh nhìn Lâm Khuyết một cách chê bai, cậu ta chống hông:"Sao tôi thấy cậu miễn cưỡng vậy, làm như tôi thích ngủ với cậu lắm ấy"
"Vậy ra ngoài nằm đi"
Lâm Khuyết ngằm xuống giường phao nhắm mắt mắt lại nói:"Ai nhanh chân được trước"
Nửa đêm Vương Tử Vy ngó ra ngoài nhìn thấy Lăng Dương Thần ngồi bên đốm lửa đã tàn, cô nhân thời cơ tiến lại, bước chân cô ta dẫm lên những cành cây khô phát ra tiếng sột soạt khiến Lăng Dương Thần cảnh giác xoay người lại.
Vương Tử Vy mỉm cười ngồi xuống một bên cũng ngước đầu lên nhìn bầu trời đầy sao:"Anh không ngủ được à?"
"Ừ" Không có Tiêu Yến thì thôi đi, lại còn bảo anh ngủ với Lâm Khuyết? Nằm mơ!!
Vương Tử Vy bồn chồn cùng với thấp thỏm nói:"Dương Thần, lần này về nước là em có một sự kiện rất quan trọng"
Anh chỉ nghiêng đầu tỏ vẻ cô cứ nói tiếp đi.
Cô ta nói:"Chúng ta thân quen nhau lâu như vậy, em biết là anh rất giỏi trong việc nhìn thấu tâm cơ của người khác..vậy mà anh lại không thể nhìn thấu được trái tim của phụ nữ.."
"..."
"Anh có biết là, em rất thích anh không?"
Từ đằng sau lại có tiếng sột soạt, Tiêu Yến vừa bước ra sau khi thấy hai người đồng loạt quay lại thì chần chừ lùi về sau định chui lại vào trong.
Nhưng Lăng Dương Thần lại nói với Vương Tử Vy:"Xin lỗi em" Sau đó chạy lại phía Tiêu Yến kéo tay cô lại.
Vương Tử Vy thấy anh kéo cô đi đâu đó, rưng rưng nước mắt ngẩng đầu lên để chúng không chảy xuống.
Những câu nói mà cô đã trịnh trọng để nói ra một cách nghiêm túc, không ngờ anh ấy lại xem nó một cách qua loa, không hề để tâm, không suy nghĩ một chút nào đã vội vàng từ chối chỉ vì sự xuất hiện của Tiêu Yến.
Vương Tử Vy siết chặt tay lại, cô ta vẫn sẽ không bỏ cuộc, sẽ ở lại đến cùng cho đến khi vạch mặt được Tiêu Yến, để cho anh ấy biết cuối cùng thì cái gì mới là giá trị.
Lăng Dương Thần nhàn nhã nói:"Dạo này em còn thân với họ hơn cả anh ấy nhỉ?"
"Không phải.. em ở gần thì tiện ghé qua chơi thôi, bọn họ cứ gọi điện mong em mãi, bảo là muốn gặp em bởi vì nhớ anh đó"
Anh tiến lên một bước nói:"Anh biết rồi, anh sẽ sắp sếp về đó, không phiền em đâu"
Giống như anh đang khó chịu khi cô thân thiết với gia đình của anh vậy nên nói không phiền em là muốn cô tránh xa gia đình anh một chút? Vương Tử Vy tức giận nhưng lúc nào cũng duy trì một nụ cười nho nhã tiếp tục đi.
Lăng Dương Thần cũng không muốn đi cạnh Vương Tử Vy tiến lên một bước cúi người nói với Tiêu Yến:"Mệt không? Tôi cõng cô"
Tiêu Yến chê bai ra mặt:"Tôi còn khỏe lắm, mười cái núi này vẫn còn đi được"
Lăng Dương Thần bật cười đứng thẳng lưng dậy đút tay vào túi quần rảo bước đi.
Bên này Manica sợ đường dốc ngã ngửa ra sau vậy nên đã ôm lấy cổ Lâm Khuyết rất chặt, cả hai đều ngượng ngùng không dám nói gì cho đến khi cô nói:"À..hay là anh để tôi xuống đi, chắc tôi tự đi được rồi đấy"
"Mới đi được có chút mà, không sao đâu, tôi chưa mệt"
"Ngưỡng mộ các anh thật đấy, tôi mới leo một nửa đã cảm thấy như sắp chầu ông bà đến nơi"
Lâm Khuyết bật cười:"Vậy thì sau này cô cần phải leo nhiều hơn nữa đi"
"Lần sau leo thì nửa đường còn ai tình nguyện cõng tôi đây?"
Lâm Khuyết định nói "Nếu có tôi, tôi luôn sẵn sàng cõng cô" nhưng cuối cùng lại thôi.
...
Cuối cùng cũng đến nơi, chỗ này đất bằng phẳng mọi người đều đã quyết định trước sẽ dựng lều ngủ ở đây nên dụng cụ đầy đủ đều được đem theo.
Cũng đúng lúc này Manica reo lên:"Oaa hoàng hôn kìa, Yến lại đây"
Tiêu Yến từ lâu đã miễn cảm với cái đẹp, cô thấy những thứ đẹp đẽ vốn dĩ đã chẳng bao giờ dành cho mình vậy nên chẳng bao giờ ngưỡng mộ hay thèm khát một thứ gì đó.
Cuộc đời của cô từ khi cô biết nhớ đã cảm thấy nó u ám và mờ mịt, sau này lại chỉ sống chỉ để trả thù.
Tiêu Yến nhìn về nơi ánh sáng đỏ ửng cùng với cô gái phấn khích ở bên cạnh, không ngờ cuộc đời cô cũng không đến nỗi âm u như cô nghĩ, nếu bây giờ cô chịu chấp nhận từ bỏ mối hận thù để sống một đời vô ưu vô nghĩ..
Không, điều đó là không bao giờ có thể xảy ra, Tiêu Yến cô trước khi chết không thể tận diệt nhà họ Tiêu, làm quỷ cũng không để bọn họ yên ổn.
Sau khi lửa được nhóm lên, mọi người quây quần xung quanh nướng thịt, Tiêu Yến không ngờ ở đây đâu đâu cũng là thiếu gia tiểu thư lại có thể làm những thứ bình dân, hòa quyện với thiên nhiên như thế.
Nhất là Lăng Dương Thần, anh ta là loại người ưa thích sạch sẽ, cô có phần thắc mắc đêm nay anh ta sẽ chịu ngủ ở đây chứ?
Đang suy nghĩ anh ta đưa xiên thịt về phía cô:"Ăn đi"
Manica nghĩ, nếu cô gái kia không phải là tình nhân của anh, hẳn là cô rất hâm mộ anh ta và Tiêu Yến, nếu có thể sẽ trở thành fan couple luôn!!!
Vương Tử Vy chẳng ăn được bao nhiêu, nhìn thấy hai người là tức giận, chân thì âm ỉ đau, cô ta đứng dậy đi vào trong lều của mình và cũng chẳng ai quan tâm.
Buổi đêm Manica ngủ với Tiêu Yến, còn Lăng Dương Thần bất đắc dĩ phải nằm với Lâm Khuyết.
Anh nhìn Lâm Khuyết một cách chê bai, cậu ta chống hông:"Sao tôi thấy cậu miễn cưỡng vậy, làm như tôi thích ngủ với cậu lắm ấy"
"Vậy ra ngoài nằm đi"
Lâm Khuyết ngằm xuống giường phao nhắm mắt mắt lại nói:"Ai nhanh chân được trước"
Nửa đêm Vương Tử Vy ngó ra ngoài nhìn thấy Lăng Dương Thần ngồi bên đốm lửa đã tàn, cô nhân thời cơ tiến lại, bước chân cô ta dẫm lên những cành cây khô phát ra tiếng sột soạt khiến Lăng Dương Thần cảnh giác xoay người lại.
Vương Tử Vy mỉm cười ngồi xuống một bên cũng ngước đầu lên nhìn bầu trời đầy sao:"Anh không ngủ được à?"
"Ừ" Không có Tiêu Yến thì thôi đi, lại còn bảo anh ngủ với Lâm Khuyết? Nằm mơ!!
Vương Tử Vy bồn chồn cùng với thấp thỏm nói:"Dương Thần, lần này về nước là em có một sự kiện rất quan trọng"
Anh chỉ nghiêng đầu tỏ vẻ cô cứ nói tiếp đi.
Cô ta nói:"Chúng ta thân quen nhau lâu như vậy, em biết là anh rất giỏi trong việc nhìn thấu tâm cơ của người khác..vậy mà anh lại không thể nhìn thấu được trái tim của phụ nữ.."
"..."
"Anh có biết là, em rất thích anh không?"
Từ đằng sau lại có tiếng sột soạt, Tiêu Yến vừa bước ra sau khi thấy hai người đồng loạt quay lại thì chần chừ lùi về sau định chui lại vào trong.
Nhưng Lăng Dương Thần lại nói với Vương Tử Vy:"Xin lỗi em" Sau đó chạy lại phía Tiêu Yến kéo tay cô lại.
Vương Tử Vy thấy anh kéo cô đi đâu đó, rưng rưng nước mắt ngẩng đầu lên để chúng không chảy xuống.
Những câu nói mà cô đã trịnh trọng để nói ra một cách nghiêm túc, không ngờ anh ấy lại xem nó một cách qua loa, không hề để tâm, không suy nghĩ một chút nào đã vội vàng từ chối chỉ vì sự xuất hiện của Tiêu Yến.
Vương Tử Vy siết chặt tay lại, cô ta vẫn sẽ không bỏ cuộc, sẽ ở lại đến cùng cho đến khi vạch mặt được Tiêu Yến, để cho anh ấy biết cuối cùng thì cái gì mới là giá trị.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
- bình luận