Mật Ngọt Chính Là Em - Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
Chương trước- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mật Ngọt Chính Là Em
Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
Ngô Hi Trạch nghe thư kí nói Tuyên Đình hôm nay lại đến bệnh viện.
Không phải là anh lo lắng ông ta sẽ làm ra chuyện gì với Tuyên Lộ mà nhớ lại thỏa thuận của lúc trước, muốn đến đó để bắt gian tận nơi.
Không ngờ vừa đến nơi định đẩy cửa phòng đã loáng thoáng nghe được cuộc trò chuyện cuộc trò chuyện của hai người vô cùng lớn tiếng.
Anh theo bản năng không bước vào mà đứng ở bên ngoài yên lặng lắng nghe, cho đến khi có tiếng 'chát' vang lên thì mới sốt sắng đẩy cửa bước vào.
Sau khi thấy Ngô Hi Trạch đột ngột xuất hiện, Tuyên Đình có chút bất ngờ mà lùi về phía sau hai bước, đầu nhảy số cười khà khà nói:"Đứa nhỏ hậu đậu, lại để ngã nữa rồi"
Tuy lời nói nghe có vẻ lo lắng nhưng ánh mắt mà ông ta nhìn Tuyên Lộ trừng lên như để cảnh cáo cô nếu hé răng nửa lời về chuyện này sẽ cho cô biết tay.
Ngô Hi Trạch cúi người vươn tay lau đi vệt máu còn vương trên khóe môi của người thiếu nữ, trong lòng giận dữ nhưng ánh mắt lại hoàn toàn trái ngược, thâm sâu không ai có thể đoán ra.
Anh ta dường như không quan tâm đến Tuyên Đình, hỏi cô cũng như muốn thăm dò xem, cô có ý định nói ra với anh hết chuyện vừa nãy hay không:"Sao lại chảy máu?"
Tuyên Lộ lúc này mới nhận ra khóe môi có chút đau rát, đưa ngón tay mảnh khảnh chạm nhẹ vào nơi đó rồi lại nhìn lên đầu ngón tay rõ một vệt máu tươi.
Cô nhìn qua Tuyên Đình đang không ngừng đe dọa bằng ánh mắt gượng gạo nói:"Không cẩn thận va vào tường thôi"
Anh đã cho cô một cơ hội, nhưng cô lại quyết định bao che cho ông ta.
Ngô Hi Trạch bỗng dưng cảm thấy không biết diễn tả cảm xúc bây giờ là như thế nào, rốt cuộc là cô gái này nên đáng thương hay đáng trách.
Anh quay qua nhìn Tuyên Đình lạnh nhạt hỏi một câu, vờ như không nghe chút gì về sự việc lúc nãy:"Ba vợ hôm nay đến đây có chuyện gì không?"
Ông ta như trút được nỗi lo âu, lấy lại vẻ tự nhiên cười nói:"Lâu ngày quá, muốn đến thăm con bé dạo này thế nào"
Anh gật gù tỏ ra đã hiểu, sau đó mắt không chớp nói:"Thăm đủ rồi chứ?"
Tuyên Đình nghẹn họng nuốt xuống một ngụm nước bọt, đành cáo từ, trước khi đi qua Tuyên Lộ còn khẽ vỗ tay lên vai cô một cái, cái vỗ vai này trong mắt người khác như trấn an còn đối với cô đó là lời cảnh báo không thốt ra thành tiếng.
Giây phút nào đó cô đã cầu mong anh nghe được toàn bộ sự thật, khi mà anh tỏ ra chẳng nghe gì, cả thế giới của Tuyên Lộ như đã gắng gượng suốt thời gian qua ngang tàn sụp đổ.
Ông ta rời đi để lại một không khí vô cùng ngượng ngập cho cả hai, cuối cùng Tuyên Lộ cũng chịu lên tiếng:"Anh đến đây có việc gì không?"
Anh không thể nói mình đến đây để bắt chẹt Tuyên Đình, cũng không muốn cho cô biết mình đã nghe được toàn bộ sự thật, cuối cùng kiếm đại một cái cớ để trả lời:"Đến khám"
Tuyên Lộ thoáng qua vài tia lo lắng nhìn anh một lượt từ đầu đến chân nói:"Anh bị thương chỗ nào sao? Hay ở trong người, không thể nào, thể lực của anh rất tốt mà, không thể có gì đáng ngại"
Ngô Hi Trạch nghe đến 'thể lực rất tốt' không nhịn được cười, cuối cùng dơ đầu ngón trỏ lên nói:"Chỗ này bị thương rồi"
Tuyên Lộ phải nhìn thật kĩ mới nhìn ra một vết đứt nhỏ trên đầu ngón tay, đơ người ra mất một lúc không biết nên nói gì.
Cuối cùng cô gái đành thở dài mở đầu tủ ra lấy chiếc băng cá nhân, Ngô Hi Trạch nhìn cô gái dù vết thương nhỏ đến nỗi vừa qua vài phút đã liền lại nhưng cô vẫn vô cùng tỉ mỉ cùng với nghiêm túc dán băng lên tay của anh.
Tuyên Lộ mỉm cười với thành quả của mình, giơ tay của anh lên nói:"Xong rồi!!"
Cô gái mà vài giây trước còn mạnh mẽ hét lên với người kia rằng, sẽ không vòi tiền chỗ anh nữa, bây giờ lại như thật sự chuyện ban nãy chẳng hề tồn tại mà vô cùng vui vẻ.
Không phải là cô rộng lượng mà là cô lại là người mau quên, anh vô thức nhớ lại những lời nói cay độc đến sắc bén của mình để sỉ vả cô, bỗng chốc khuôn mặt trở nên nóng bừng. Thế nhưng, dù đã chẳng thể đếm nổi số lần anh nhục mạ cô thì cô ở trước mặt anh vẫn luôn ra vẻ như mọi lời nói ngày hôm đó thật ra chẳng hề tồn tại.
Cũng giống như vừa mới hôm qua còn khóc ướt đẫm vạt áo của anh thì tâm trạng thống khổ day dứt đó qua ngày hôm nay liền tan biến sạch sẽ.
Ngô Hi Trạch khẽ lắc đầu rồi đứng bật dậy nói với cô gái còn đang giật mình vì hành động bất chợt này của anh:"Khám xong rồi tôi đi đây"
Tuyên Lộ chẳng hiểu gì máy móc đáp:"À ừ anh đi đi"
Ngô Hi Trạch đi thẳng ra ngoài đầu không ngoảnh lại, trên tay gõ gõ dãy số gọi điện cho ai đó dõng dạc nói:"Bắt hai cha con Tuyên Đình lại"
Không phải là anh lo lắng ông ta sẽ làm ra chuyện gì với Tuyên Lộ mà nhớ lại thỏa thuận của lúc trước, muốn đến đó để bắt gian tận nơi.
Không ngờ vừa đến nơi định đẩy cửa phòng đã loáng thoáng nghe được cuộc trò chuyện cuộc trò chuyện của hai người vô cùng lớn tiếng.
Anh theo bản năng không bước vào mà đứng ở bên ngoài yên lặng lắng nghe, cho đến khi có tiếng 'chát' vang lên thì mới sốt sắng đẩy cửa bước vào.
Sau khi thấy Ngô Hi Trạch đột ngột xuất hiện, Tuyên Đình có chút bất ngờ mà lùi về phía sau hai bước, đầu nhảy số cười khà khà nói:"Đứa nhỏ hậu đậu, lại để ngã nữa rồi"
Tuy lời nói nghe có vẻ lo lắng nhưng ánh mắt mà ông ta nhìn Tuyên Lộ trừng lên như để cảnh cáo cô nếu hé răng nửa lời về chuyện này sẽ cho cô biết tay.
Ngô Hi Trạch cúi người vươn tay lau đi vệt máu còn vương trên khóe môi của người thiếu nữ, trong lòng giận dữ nhưng ánh mắt lại hoàn toàn trái ngược, thâm sâu không ai có thể đoán ra.
Anh ta dường như không quan tâm đến Tuyên Đình, hỏi cô cũng như muốn thăm dò xem, cô có ý định nói ra với anh hết chuyện vừa nãy hay không:"Sao lại chảy máu?"
Tuyên Lộ lúc này mới nhận ra khóe môi có chút đau rát, đưa ngón tay mảnh khảnh chạm nhẹ vào nơi đó rồi lại nhìn lên đầu ngón tay rõ một vệt máu tươi.
Cô nhìn qua Tuyên Đình đang không ngừng đe dọa bằng ánh mắt gượng gạo nói:"Không cẩn thận va vào tường thôi"
Anh đã cho cô một cơ hội, nhưng cô lại quyết định bao che cho ông ta.
Ngô Hi Trạch bỗng dưng cảm thấy không biết diễn tả cảm xúc bây giờ là như thế nào, rốt cuộc là cô gái này nên đáng thương hay đáng trách.
Anh quay qua nhìn Tuyên Đình lạnh nhạt hỏi một câu, vờ như không nghe chút gì về sự việc lúc nãy:"Ba vợ hôm nay đến đây có chuyện gì không?"
Ông ta như trút được nỗi lo âu, lấy lại vẻ tự nhiên cười nói:"Lâu ngày quá, muốn đến thăm con bé dạo này thế nào"
Anh gật gù tỏ ra đã hiểu, sau đó mắt không chớp nói:"Thăm đủ rồi chứ?"
Tuyên Đình nghẹn họng nuốt xuống một ngụm nước bọt, đành cáo từ, trước khi đi qua Tuyên Lộ còn khẽ vỗ tay lên vai cô một cái, cái vỗ vai này trong mắt người khác như trấn an còn đối với cô đó là lời cảnh báo không thốt ra thành tiếng.
Giây phút nào đó cô đã cầu mong anh nghe được toàn bộ sự thật, khi mà anh tỏ ra chẳng nghe gì, cả thế giới của Tuyên Lộ như đã gắng gượng suốt thời gian qua ngang tàn sụp đổ.
Ông ta rời đi để lại một không khí vô cùng ngượng ngập cho cả hai, cuối cùng Tuyên Lộ cũng chịu lên tiếng:"Anh đến đây có việc gì không?"
Anh không thể nói mình đến đây để bắt chẹt Tuyên Đình, cũng không muốn cho cô biết mình đã nghe được toàn bộ sự thật, cuối cùng kiếm đại một cái cớ để trả lời:"Đến khám"
Tuyên Lộ thoáng qua vài tia lo lắng nhìn anh một lượt từ đầu đến chân nói:"Anh bị thương chỗ nào sao? Hay ở trong người, không thể nào, thể lực của anh rất tốt mà, không thể có gì đáng ngại"
Ngô Hi Trạch nghe đến 'thể lực rất tốt' không nhịn được cười, cuối cùng dơ đầu ngón trỏ lên nói:"Chỗ này bị thương rồi"
Tuyên Lộ phải nhìn thật kĩ mới nhìn ra một vết đứt nhỏ trên đầu ngón tay, đơ người ra mất một lúc không biết nên nói gì.
Cuối cùng cô gái đành thở dài mở đầu tủ ra lấy chiếc băng cá nhân, Ngô Hi Trạch nhìn cô gái dù vết thương nhỏ đến nỗi vừa qua vài phút đã liền lại nhưng cô vẫn vô cùng tỉ mỉ cùng với nghiêm túc dán băng lên tay của anh.
Tuyên Lộ mỉm cười với thành quả của mình, giơ tay của anh lên nói:"Xong rồi!!"
Cô gái mà vài giây trước còn mạnh mẽ hét lên với người kia rằng, sẽ không vòi tiền chỗ anh nữa, bây giờ lại như thật sự chuyện ban nãy chẳng hề tồn tại mà vô cùng vui vẻ.
Không phải là cô rộng lượng mà là cô lại là người mau quên, anh vô thức nhớ lại những lời nói cay độc đến sắc bén của mình để sỉ vả cô, bỗng chốc khuôn mặt trở nên nóng bừng. Thế nhưng, dù đã chẳng thể đếm nổi số lần anh nhục mạ cô thì cô ở trước mặt anh vẫn luôn ra vẻ như mọi lời nói ngày hôm đó thật ra chẳng hề tồn tại.
Cũng giống như vừa mới hôm qua còn khóc ướt đẫm vạt áo của anh thì tâm trạng thống khổ day dứt đó qua ngày hôm nay liền tan biến sạch sẽ.
Ngô Hi Trạch khẽ lắc đầu rồi đứng bật dậy nói với cô gái còn đang giật mình vì hành động bất chợt này của anh:"Khám xong rồi tôi đi đây"
Tuyên Lộ chẳng hiểu gì máy móc đáp:"À ừ anh đi đi"
Ngô Hi Trạch đi thẳng ra ngoài đầu không ngoảnh lại, trên tay gõ gõ dãy số gọi điện cho ai đó dõng dạc nói:"Bắt hai cha con Tuyên Đình lại"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
- bình luận