Mật Ngọt Chính Là Em - Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
Chương trước- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mật Ngọt Chính Là Em
Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
Lăng Dương Thần đứng dựa vào cửa nhìn Tiêu Yến rảo bước đi vào, tâm trạng cô có vẻ tốt hơn rất nhiều sau khi nói chuyện với ba anh.
Vậy nên anh cũng có chút tò mò:"Hai người nói chuyện gì vậy?"
Lúc này Tiêu Yến đang cúi gằm mặt xuống, anh chưa thể nhìn rõ, chỉ nghe cô ấy nhỏ giọng nói:"Không có gì đâu, có điều.."
Lăng Dương Thần theo phản xạ yên lặng lắng nghe thì thấy Tiêu Yến từ từ ngẩng đầu lên, có thể là do anh chưa từng để ý hoặc cũng có thể đây chính là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô cười tươi như thế, Tiêu Yến mỉm cười dịu dàng nói:"Cảm ơn anh thời gian qua"
Lăng Dương Thần vươn tay kéo cô sát vào người mình:"Đừng cảm ơn xuông mà hành động đi"
Lăng phu nhân ở đằng sau đưa tay ho khụ khụ:"Mẹ không có ý cắt ngang đâu nhưng hai đứa đang đứng chắn cửa ra vào đấy"
Tiêu Yến đẩy Lăng Dương Thần ra choàng lấy vai Lăng phu nhân hiếm khi phấn khởi nói:"Mẹ, hôm nay con cùng mẹ nấu một bữa cơm"
Lăng phu nhân nhướn mày:"Con biết nấu sao?"
Tiêu Yến xua tay:"Không biết không biết, nhưng mà mẹ sẽ dạy con đúng không??"
Nói rồi hai mẹ con vui vẻ cùng nhau vào bếp, duy chỉ có Lăng Dương Thần nhận ra ngày hôm nay cô thật sự rất lạ, Tiêu Yến thường ngày rất ghét mùi bếp núc hôm nay lại muốn chui vào đó nấu ăn?
Sau bữa cơm, Tiêu Yến lại vô cùng niềm nở, cô nói nhiều hơn lúc trước, và thường xuyên cười, dù cho trước kia cũng có nhưng nụ cười đó của cô nếu không phải là cười đểu thì cũng là nụ cười dọa chết người.
Đêm ngày hôm đó Lăng Dương Thần lôi cô vào trong phòng ép cô vào ngay cửa hôn xuống một lúc lại buông ra rồi lại hôn xuống.
Sau đó anh có hỏi:"Hôm nay cô lạ lắm"
Tiêu Yến lia mắt đi chỗ khác:"Có sao? Trả thù xong rồi có chút không giấu được vui mừng"
Lăng Dương Thần thật sự tin lời cô nói, tiếp tục giữ lấy gáy cô hôn xuống, ban đầu vô cùng nhẹ nhàng cắn mút sau đó nụ hôn càng trở nên cuồng bạo.
Tiêu Yến nhắm mắt lại lấy hết bình tĩnh động đậy những ngón tay thon dài của mình tháo gỡ từng cúc áo sơ mi trên người anh, Lăng Dương Thần cuối cùng khựng lại, sau đó nở một nụ cười đắc ý:"Sao hả? chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?"
Tiêu Yến ngăn lời nói của anh ta vòng tay qua cổ tiếp tục hôn, Lăng Dương Thần nghĩ mình đã đoán trúng liền vui vẻ đưa tay ra sau lưng cô gái lần mò khóa váy kéo xuống.
Chiếc váy màu kem trượt xuống, cơ thể không thể hoàn mỹ hơn của cô dần dần phô bày ra trước mắt, vòng eo nhỏ nhắn mà Lăng Dương Thần đang chạm vào tưởng chừng như hai bàn tay của anh có thể ôm trọn.
Có phút chốc anh đã nghĩ rằng cô gái nhỏ nhắn này tại sao lúc nào cũng cố tỏ ra mạnh mẽ như thế.
Lăng Dương Thần ghé sát vào tai Tiêu Yến khàn khàn nói:"Tiêu Yến, từ bây giờ tôi cho phép em yếu đuối"
Cô mạnh mẽ như vậy anh đâu còn đất để dụng võ nữa chứ?
Tiêu Yến đã gỡ được đến gần chiếc cúc áo sơ mi cuối cùng, nghe được lời này liền đưa tay giựt phăng, chiếc cúc lẻ loi rớt lộp độp xuống dưới sàn.
Lăng Dương Thần đưa mắt nhìn theo, chiếc cúc đó có khi hết cả chục triệu ấy.
Thế nhưng lại híp mắt nhìn qua Tiêu Yến, anh nói:"Vội vàng vậy à?"
Tiêu Yến cũng không ngại ngùng nói:"Ừ nhanh lên"
Nghe được lời này anh như được tiếp thêm ý chí tháo đi vật cản cuối cùng trên người mình đỡ eo cô bế lên, đặt cô ngồi trên bàn trang điểm.
Tiêu Yến còn chưa kịp hiểu anh ta đã quỳ xuống, hai tay tách đùi cô vào vùi đầu vào nơi thâm sâu nhất trên cơ thể cô.
Cô thoáng chốc nhíu chặt mày, giờ phút này cũng chẳng thể nhớ đến người đàn ông này là một người vô cùng thích sạch sẽ.
Tiếng "ưm" không thể đè nén phát ra, cả người Tiêu Yến bây giờ ngứa ngáy đến khó chịu.
Lăng Dương Thần nhè nhẹ nói:"Yên nào"
Ngón tay Tiêu Yến găm chặt trên vai anh, Lăng Dương Thần cuối cùng cũng chịu buông tha đứng thẳng người, lần này đã không còn bất ngờ như những lần đầu mà nhẹ nhàng đưa vào đến đáng sợ.
Anh ta như đã chạm đến nơi sâu nhất của cô, từ từ cảm nhận khoái cảm, bàn trang điểm bắt đầu rung lắc dữ dội, mĩ phẩm gọn gàng bị làm đổ đến nghiêng ngả lộn xộn.
Hai cơ thể va vào nhau làm không khí bắt đầu nóng lên, Lăng Dương Thần lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt của cô gái đỏ ửng lên lại thêm phần khuyến rũ. Hiện tại khoảng cách giữa cô và anh chỉ còn lại là con số âm.
Anh lại đưa cô trở về chiếc giường êm ái tiếp tục quấn quýt, hai bàn tay không thể yên trí lần mò khắp nơi trên cơ thể, cuối cùng dừng lại ở nơi gò bông nhô lên, tha hồ nhào nặn.
Đã không rõ đêm hôm đó trải qua bao lâu và bao nhiêu lần, chỉ biết đêm hôm đó Tiêu Yến như chết đi sống lại lần hai.
Vậy nên anh cũng có chút tò mò:"Hai người nói chuyện gì vậy?"
Lúc này Tiêu Yến đang cúi gằm mặt xuống, anh chưa thể nhìn rõ, chỉ nghe cô ấy nhỏ giọng nói:"Không có gì đâu, có điều.."
Lăng Dương Thần theo phản xạ yên lặng lắng nghe thì thấy Tiêu Yến từ từ ngẩng đầu lên, có thể là do anh chưa từng để ý hoặc cũng có thể đây chính là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô cười tươi như thế, Tiêu Yến mỉm cười dịu dàng nói:"Cảm ơn anh thời gian qua"
Lăng Dương Thần vươn tay kéo cô sát vào người mình:"Đừng cảm ơn xuông mà hành động đi"
Lăng phu nhân ở đằng sau đưa tay ho khụ khụ:"Mẹ không có ý cắt ngang đâu nhưng hai đứa đang đứng chắn cửa ra vào đấy"
Tiêu Yến đẩy Lăng Dương Thần ra choàng lấy vai Lăng phu nhân hiếm khi phấn khởi nói:"Mẹ, hôm nay con cùng mẹ nấu một bữa cơm"
Lăng phu nhân nhướn mày:"Con biết nấu sao?"
Tiêu Yến xua tay:"Không biết không biết, nhưng mà mẹ sẽ dạy con đúng không??"
Nói rồi hai mẹ con vui vẻ cùng nhau vào bếp, duy chỉ có Lăng Dương Thần nhận ra ngày hôm nay cô thật sự rất lạ, Tiêu Yến thường ngày rất ghét mùi bếp núc hôm nay lại muốn chui vào đó nấu ăn?
Sau bữa cơm, Tiêu Yến lại vô cùng niềm nở, cô nói nhiều hơn lúc trước, và thường xuyên cười, dù cho trước kia cũng có nhưng nụ cười đó của cô nếu không phải là cười đểu thì cũng là nụ cười dọa chết người.
Đêm ngày hôm đó Lăng Dương Thần lôi cô vào trong phòng ép cô vào ngay cửa hôn xuống một lúc lại buông ra rồi lại hôn xuống.
Sau đó anh có hỏi:"Hôm nay cô lạ lắm"
Tiêu Yến lia mắt đi chỗ khác:"Có sao? Trả thù xong rồi có chút không giấu được vui mừng"
Lăng Dương Thần thật sự tin lời cô nói, tiếp tục giữ lấy gáy cô hôn xuống, ban đầu vô cùng nhẹ nhàng cắn mút sau đó nụ hôn càng trở nên cuồng bạo.
Tiêu Yến nhắm mắt lại lấy hết bình tĩnh động đậy những ngón tay thon dài của mình tháo gỡ từng cúc áo sơ mi trên người anh, Lăng Dương Thần cuối cùng khựng lại, sau đó nở một nụ cười đắc ý:"Sao hả? chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?"
Tiêu Yến ngăn lời nói của anh ta vòng tay qua cổ tiếp tục hôn, Lăng Dương Thần nghĩ mình đã đoán trúng liền vui vẻ đưa tay ra sau lưng cô gái lần mò khóa váy kéo xuống.
Chiếc váy màu kem trượt xuống, cơ thể không thể hoàn mỹ hơn của cô dần dần phô bày ra trước mắt, vòng eo nhỏ nhắn mà Lăng Dương Thần đang chạm vào tưởng chừng như hai bàn tay của anh có thể ôm trọn.
Có phút chốc anh đã nghĩ rằng cô gái nhỏ nhắn này tại sao lúc nào cũng cố tỏ ra mạnh mẽ như thế.
Lăng Dương Thần ghé sát vào tai Tiêu Yến khàn khàn nói:"Tiêu Yến, từ bây giờ tôi cho phép em yếu đuối"
Cô mạnh mẽ như vậy anh đâu còn đất để dụng võ nữa chứ?
Tiêu Yến đã gỡ được đến gần chiếc cúc áo sơ mi cuối cùng, nghe được lời này liền đưa tay giựt phăng, chiếc cúc lẻ loi rớt lộp độp xuống dưới sàn.
Lăng Dương Thần đưa mắt nhìn theo, chiếc cúc đó có khi hết cả chục triệu ấy.
Thế nhưng lại híp mắt nhìn qua Tiêu Yến, anh nói:"Vội vàng vậy à?"
Tiêu Yến cũng không ngại ngùng nói:"Ừ nhanh lên"
Nghe được lời này anh như được tiếp thêm ý chí tháo đi vật cản cuối cùng trên người mình đỡ eo cô bế lên, đặt cô ngồi trên bàn trang điểm.
Tiêu Yến còn chưa kịp hiểu anh ta đã quỳ xuống, hai tay tách đùi cô vào vùi đầu vào nơi thâm sâu nhất trên cơ thể cô.
Cô thoáng chốc nhíu chặt mày, giờ phút này cũng chẳng thể nhớ đến người đàn ông này là một người vô cùng thích sạch sẽ.
Tiếng "ưm" không thể đè nén phát ra, cả người Tiêu Yến bây giờ ngứa ngáy đến khó chịu.
Lăng Dương Thần nhè nhẹ nói:"Yên nào"
Ngón tay Tiêu Yến găm chặt trên vai anh, Lăng Dương Thần cuối cùng cũng chịu buông tha đứng thẳng người, lần này đã không còn bất ngờ như những lần đầu mà nhẹ nhàng đưa vào đến đáng sợ.
Anh ta như đã chạm đến nơi sâu nhất của cô, từ từ cảm nhận khoái cảm, bàn trang điểm bắt đầu rung lắc dữ dội, mĩ phẩm gọn gàng bị làm đổ đến nghiêng ngả lộn xộn.
Hai cơ thể va vào nhau làm không khí bắt đầu nóng lên, Lăng Dương Thần lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt của cô gái đỏ ửng lên lại thêm phần khuyến rũ. Hiện tại khoảng cách giữa cô và anh chỉ còn lại là con số âm.
Anh lại đưa cô trở về chiếc giường êm ái tiếp tục quấn quýt, hai bàn tay không thể yên trí lần mò khắp nơi trên cơ thể, cuối cùng dừng lại ở nơi gò bông nhô lên, tha hồ nhào nặn.
Đã không rõ đêm hôm đó trải qua bao lâu và bao nhiêu lần, chỉ biết đêm hôm đó Tiêu Yến như chết đi sống lại lần hai.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
- bình luận