Mật Ngọt Chính Là Em - Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
Chương trước- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Mật Ngọt Chính Là Em
Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
"Cháu có thể nói chuyện với ta một chút được không?"
Tiêu Yến đứng dậy nói:"Vâng, bác ngồi đi"
Sau khi ông Lăng ngồi xuống liền nhìn vào cần cổ cô, ánh mắt đặt lên chiếc dây chuyền bằng bạc sáng chói, ông nói:"Ta xem nó một chút nhé?"
Tiêu Yến nhận ra ánh mắt của ông đặt trên cổ mình, liền hiểu thứ mà ông ta muốn coi là gì nhưng lại không tháo nó ra mà chỉ đưa mặt dây chuyền luôn bị cô lấp vào trong áo đưa ra ngoài.
Ông Lăng lại để lộ ra vẻ kích động, lần này còn rõ ràng hơn cả lúc nãy khi mà mới gặp được cô, bởi vì bây giờ ông có thể xác nhận được một điều.
Ông ấy run rẩy nói:"Cháu vừa nói mẹ cháu đã mất rồi?"
Tiêu Yến nhẹ nhàng gật đầu, dù chẳng nhớ chút gì về mẹ nhưng lại vô cùng thấy đau lòng, cuối cùng cô thấp thỏm hỏi:"Bác nhận ra nó sao?"
Lăng Cảnh Minh là người có máu mặt kể cả ở Trung Quốc hay nước ngoài, vậy nên quan hệ cũng không hề nhỏ, gia đình nhà ngoại cô lại không nhỏ bé, ông ta đương nhiên có quen biết, thậm chí ông ngoại cô còn chính là bạn thân của ông.
Lăng Cảnh Minh lúc đó còn chưa kết hôn lại thích trẻ con, vì vậy mà mỗi lần nhìn thấy mẹ của cô đều hết mực cưng chiều, đứa nhỏ đó mỗi lần nhìn thấy ông đều vui mừng hơn bà gặp ba nó phấn khích xem hôm nay ông sẽ đem quà gì đến.
Đứa nhỏ đó cũng không thể mãi là trẻ con được, rồi một ngày nó lớn lên thì cũng đi du học, mà ông lúc này cũng cùng vợ sang nước ngoài định cư, cứ như thế đến lúc công việc ổn định ông quay lại mới biết con bé đã bỏ đi cùng với bạn trai.
Thời gian đầu ông bà ngoại cô rất tức giận nên đã không đi tìm, chờ một ngày bà ấy hối hận sẽ quay về. Không ngờ bà lại bỏ đi lâu như thế, dường như không có ý định quay về lúc này mới lo lắng truy lùng khắp nơi nhưng đã quá muộn, đến một dấu vết của mẹ cô cũng không có.
Cả nhà lúc đó ai cũng rơi vào tuyệt vọng cùng hối hận, nhưng dù như thế nào thì người cuối cùng cũng không thể trở về.
Lúc ông trở về cũng dùng tất cả quan hệ mà mình có được để tìm bà nhưng cuối cùng lại là con số không. Dường như Tiêu Chí Nguyên đã rất cẩn thận lau chùi sạch bóng.
Không ngờ sau nhiều năm như vậy, ông không thể tìm được bà mà cuối cùng lại tìm được con gái của bà ấy.
Lăng Cảnh Minh đưa cho cô một tờ giấy có viết địa chỉ ở bên trên nói:"Có lẽ cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình, ông bà ngoại con chắc chắn rất vui mừng với sự hiện diện của con"
Sự thật mà Tiêu Yến theo đuổi suốt bao nhiêu năm qua không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã phơi bày lên hết cả, bây giờ tờ địa chỉ kia chính là đích đến cuối cùng của cuộc đời cô.
Tiêu Yến thoáng qua một tia run rẩy vẫn chưa biết cảm giác bây giờ trong lòng mình là gì nhận lấy tờ giấy.
Trên mặt giấy thoáng xuất hiện một giọt nước từ từ thấm vào, Tiêu Yến cũng biết cô đang vô cùng nghẹn ngào, cuối cùng hỏi một câu:"Mẹ của con, rốt cuộc tên gì vậy ạ"
Lăng Cảnh Minh nhìn lên trên trời như thật sự có thể nhìn thấy bà ấy ở trên đó nói:"Mẹ của con tên rất đẹp. Lục Hân Nghiên".
||||| Truyện đề cử: Sự Cưng Chiều Của Hoắc Cảnh |||||
"Chính là vui vẻ và xinh đẹp, là sự kết hợp giữa “Hân” trong “hân hoan” và “Nghiên” trong “bách hoa tranh nghiên” "
Tiêu Yến mỉm cười, từ khi sinh ra đến giờ đây là lần đầu được nghe thấy tên của mẹ mình, cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng, không ngờ cái tên đó lại hài hòa đến vậy.
Liệu có phải, Tiêu Yến cũng chính là do mẹ cô nghĩ ra không.
"Có một chuyện nữa, bác muốn hỏi con" Lăng Cảnh Minh trịnh trọng nói.
Tiêu Yến nghiêng đầu đón nhận câu hỏi:"Rốt cuộc thì tại sao...mẹ con lại mất"
Ha cô ngẩng đầu lên cao không biết nói sao về vấn đề này. Nên nói là bà ấy bị chính tay cái người mà mình rất yêu thương, từ bỏ cả gia đình mình để chạy theo hại chết sao?
Thế rồi Tiêu Yến cũng đem hết tất cả những gì mình biết được nói cho Lăng Cảnh Minh, cô có thể nhìn thấy ông ấy vô cùng tức giận.
Có lẽ tiếp theo sẽ có người thay cô trừng phạt Tiêu Chí Nguyên, Tiêu Yến cô cuối cùng chỉ có thể dừng lại tại đây thôi.
Tiêu Yến đứng dậy nói:"Vâng, bác ngồi đi"
Sau khi ông Lăng ngồi xuống liền nhìn vào cần cổ cô, ánh mắt đặt lên chiếc dây chuyền bằng bạc sáng chói, ông nói:"Ta xem nó một chút nhé?"
Tiêu Yến nhận ra ánh mắt của ông đặt trên cổ mình, liền hiểu thứ mà ông ta muốn coi là gì nhưng lại không tháo nó ra mà chỉ đưa mặt dây chuyền luôn bị cô lấp vào trong áo đưa ra ngoài.
Ông Lăng lại để lộ ra vẻ kích động, lần này còn rõ ràng hơn cả lúc nãy khi mà mới gặp được cô, bởi vì bây giờ ông có thể xác nhận được một điều.
Ông ấy run rẩy nói:"Cháu vừa nói mẹ cháu đã mất rồi?"
Tiêu Yến nhẹ nhàng gật đầu, dù chẳng nhớ chút gì về mẹ nhưng lại vô cùng thấy đau lòng, cuối cùng cô thấp thỏm hỏi:"Bác nhận ra nó sao?"
Lăng Cảnh Minh là người có máu mặt kể cả ở Trung Quốc hay nước ngoài, vậy nên quan hệ cũng không hề nhỏ, gia đình nhà ngoại cô lại không nhỏ bé, ông ta đương nhiên có quen biết, thậm chí ông ngoại cô còn chính là bạn thân của ông.
Lăng Cảnh Minh lúc đó còn chưa kết hôn lại thích trẻ con, vì vậy mà mỗi lần nhìn thấy mẹ của cô đều hết mực cưng chiều, đứa nhỏ đó mỗi lần nhìn thấy ông đều vui mừng hơn bà gặp ba nó phấn khích xem hôm nay ông sẽ đem quà gì đến.
Đứa nhỏ đó cũng không thể mãi là trẻ con được, rồi một ngày nó lớn lên thì cũng đi du học, mà ông lúc này cũng cùng vợ sang nước ngoài định cư, cứ như thế đến lúc công việc ổn định ông quay lại mới biết con bé đã bỏ đi cùng với bạn trai.
Thời gian đầu ông bà ngoại cô rất tức giận nên đã không đi tìm, chờ một ngày bà ấy hối hận sẽ quay về. Không ngờ bà lại bỏ đi lâu như thế, dường như không có ý định quay về lúc này mới lo lắng truy lùng khắp nơi nhưng đã quá muộn, đến một dấu vết của mẹ cô cũng không có.
Cả nhà lúc đó ai cũng rơi vào tuyệt vọng cùng hối hận, nhưng dù như thế nào thì người cuối cùng cũng không thể trở về.
Lúc ông trở về cũng dùng tất cả quan hệ mà mình có được để tìm bà nhưng cuối cùng lại là con số không. Dường như Tiêu Chí Nguyên đã rất cẩn thận lau chùi sạch bóng.
Không ngờ sau nhiều năm như vậy, ông không thể tìm được bà mà cuối cùng lại tìm được con gái của bà ấy.
Lăng Cảnh Minh đưa cho cô một tờ giấy có viết địa chỉ ở bên trên nói:"Có lẽ cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình, ông bà ngoại con chắc chắn rất vui mừng với sự hiện diện của con"
Sự thật mà Tiêu Yến theo đuổi suốt bao nhiêu năm qua không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã phơi bày lên hết cả, bây giờ tờ địa chỉ kia chính là đích đến cuối cùng của cuộc đời cô.
Tiêu Yến thoáng qua một tia run rẩy vẫn chưa biết cảm giác bây giờ trong lòng mình là gì nhận lấy tờ giấy.
Trên mặt giấy thoáng xuất hiện một giọt nước từ từ thấm vào, Tiêu Yến cũng biết cô đang vô cùng nghẹn ngào, cuối cùng hỏi một câu:"Mẹ của con, rốt cuộc tên gì vậy ạ"
Lăng Cảnh Minh nhìn lên trên trời như thật sự có thể nhìn thấy bà ấy ở trên đó nói:"Mẹ của con tên rất đẹp. Lục Hân Nghiên".
||||| Truyện đề cử: Sự Cưng Chiều Của Hoắc Cảnh |||||
"Chính là vui vẻ và xinh đẹp, là sự kết hợp giữa “Hân” trong “hân hoan” và “Nghiên” trong “bách hoa tranh nghiên” "
Tiêu Yến mỉm cười, từ khi sinh ra đến giờ đây là lần đầu được nghe thấy tên của mẹ mình, cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng, không ngờ cái tên đó lại hài hòa đến vậy.
Liệu có phải, Tiêu Yến cũng chính là do mẹ cô nghĩ ra không.
"Có một chuyện nữa, bác muốn hỏi con" Lăng Cảnh Minh trịnh trọng nói.
Tiêu Yến nghiêng đầu đón nhận câu hỏi:"Rốt cuộc thì tại sao...mẹ con lại mất"
Ha cô ngẩng đầu lên cao không biết nói sao về vấn đề này. Nên nói là bà ấy bị chính tay cái người mà mình rất yêu thương, từ bỏ cả gia đình mình để chạy theo hại chết sao?
Thế rồi Tiêu Yến cũng đem hết tất cả những gì mình biết được nói cho Lăng Cảnh Minh, cô có thể nhìn thấy ông ấy vô cùng tức giận.
Có lẽ tiếp theo sẽ có người thay cô trừng phạt Tiêu Chí Nguyên, Tiêu Yến cô cuối cùng chỉ có thể dừng lại tại đây thôi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Muốn cùng chị đến khách sạn không?
- Chương 2: Em gái, giữ người yêu cho thật tốt
- Chương 3: Anh nghĩ mình là vua của cả thế giới này hay sao?
- Chương 4: Đem về đây cho tao ba mươi tỉ
- Chương 5: Đừng để tôi biết cô léng phéng với ai
- Chương 6: Mau xem Tiêu Yến hiện giờ đang ở đâu
- Chương 7: Để cô xem hôm nay tôi xử cô thế nào!!
- Chương 8: Đây là lần đầu, lần sau tôi sẽ chơi cô đến chết
- Chương 9: Tiện nhân
- Chương 10: Đến khi tôi quay lại thì mọi chuyện mới thực sự bắt đầu
- Chương 11: Tiêu Yến là gì của anh?
- Chương 12: Tất cả, lăn ra ngoài hết cho tôi
- Chương 13: Đã trốn thì phải trốn cho thật kĩ
- Chương 14: Nghĩ ra kế gì rồi à?
- Chương 15: Bởi vì hiện tại, tôi chỉ hứng thú với mình cô
- Chương 16: Quấn như vậy để lột ra cho kích thích à?
- Chương 17: Chuyển qua ở với tôi
- Chương 18: Chê tôi bẩn thì đừng có đụng vào người tôi
- Chương 19: Đồ TỪ NHỎ THÔI, ANH ĐỪNG CÓ ĐỤNG VÀO
- Chương 20: Tận hưởng đi
- Chương 21: Ông già điên này, mau cút sang một bên
- Chương 22: Xong việc rồi
- Chương 23: Súc sinh
- Chương 24: Cũng đừng mong chạy trốn
- Chương 25: Lăng Dương Thần? Ai vậy?
- Chương 26: Cô gái đó là ai?
- Chương 27: Chỉ có đồ ĂN MỚI KHÔNG ĂN CHÍNH NÓ
- Chương 28: Có thể chết luôn ở đó càng tốt
- Chương 29: Đến để leo núi chứ không phải chụp hình sống ảo
- Chương 30: Rốt cuộc cậu với anh ta là quan hệ gì?
- Chương 31: Vạch mặt Tiêu Yến
- Chương 32: Chia nhau ra tìm
- Chương 33: Tiêu Yến được bao nuôi?
- Chương 34: Cô sắp được tự do rồi
- Chương 35: Nói chuyện với cậu ta vui vậy à?
- Chương 36: Cô phải chịu trách nhiệm
- Chương 37: Chào mừng em
- Chương 38: Hay là chơi trước rồi tính
- Chương 39: Heo tập làm côn đồ
- Chương 40: Cầu xin anh ra tay
- Chương 41: Cô ấy ngồi lên đầu con cũng được
- Chương 42: Cái áo này của chị là hàng fake à?
- Chương 43: Mẹ lại gây ra họa gì nữa à?
- Chương 44: Bây giờ cô ấy đã xứng đáng hơn chưa?
- Chương 45: Mẹ
- Chương 46: Con trai bác cũng không thiếu chút đồng lẻ ấy
- Chương 47: Mẹ đưa con đến đó làm ầm một bữa
- Chương 48: Thà tin một con chó còn hơn
- Chương 49: Cô định giết ông ta thật đấy à?
- Chương 50: Tôi cứ thích ép cô trả ơn đấy?
- Chương 51: Vật về chủ cũ
- Chương 52: Trái tim này cũng phải là của tôi
- Chương 53: Đừng để tôi biết ba cô là ai
- Chương 54: Ai đánh cô ấy?
- Chương 55: Cùng ăn trưa với Ngô Hi Trạch
- Chương 56: Cho bà một cơ hội để nói rõ sự thật
- Chương 57: Đến con gái tôi ông cũng thẳng tay giết
- Chương 58: Rốt cuộc ông bà ngoại tôi đâu?
- Chương 59: Ba mới về
- Chương 60: Cũng đã đến lúc con cần nhận lại gia đình của mình
- Chương 61: Chủ động như vậy là cô yêu tôi rồi sao?
- Chương 62: Lần này nhất định phải nghe theo ý tôi
- Chương 63: Bây giờ cô muốn tôi xử lý cô thế nào đây?
- Chương 64: Cậu có biết Tiêu Yến là loại đàn bà như thế nào không?
- Chương 65: Trước khi đi cô ấy còn đến MG
- Chương 66: Cháu là cháu ngoại của ta sao?
- Chương 67: Con có thể nói chuyện riêng với cô ấy được hay không?
- Chương 68: Chỉ mong mệnh này không làm cho em thích chị luôn đâu
- Chương 69: Không được yêu ai ngoài tôi
- Chương 70: Đây là nhà vợ không được nóng giận
- Chương 71: Mẹ lại đang tỏ tình dùm con à?
- Chương 72: Tất nhiên là về để tổ chức đám cưới rồi
- Chương 73: Em chính là độc nhất
- Chương 74: Trước khi mà tôi chết chi bằng xem cô chết trước?
- Chương 75: Điếc không sợ súng
- Chương 76: Anh muốn em
- Chương 77: Tối nay anh sẽ quỳ , em hài lòng chứ?
- Chương 78: Đêm tân hôn
- Chương 79: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (1)
- Chương 80: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (2)
- Chương 81: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (3)
- Chương 82: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (4)
- Chương 83: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (5)
- Chương 84: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (6)
- Chương 85: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (7)
- Chương 86: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (8)
- Chương 87: Ngoại Truyện : NGÔ HI TRẠCH (9)
- Chương 88: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (10)
- Chương 89: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (11)
- Chương 90: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (12)
- Chương 91: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (13)
- Chương 92: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (14)
- Chương 93: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (15)
- Chương 94: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (16)
- Chương 95: Ngoại Truyện : Ngô Hi Trạch (17)
- Chương 97: Ngoại Truyện : END
- bình luận