Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ - Chương 67: Ghen (thượng)
Chương trước- Chương 1: Xuyên vào thế giới tiểu thuyết
- Chương 2: Tỉnh dậy
- Chương 3: Chịu trách nhiệm?
- Chương 4: Ly hôn
- Chương 5: Nghịch ngu có thưởng
- Chương 6: Tiêu rồi!
- Chương 7: Tìm đường chết
- Chương 8: Tang Thị
- Chương 9: Tự tôn của đàn ông
- Chương 10: Trúng thầu
- Chương 11: Trở mặt
- Chương 12: Tô Nhạc
- Chương 13: Dạ Sắc
- Chương 14: Về đây em lo
- Chương 15: Phù Diệp
- Chương 16: Nếu cô là thiếu phu nhân nhà họ Tang thì tôi là chủ mẫu của nhà họ Hoắc rồi
- Chương 17: Dearie, em có thích món quà đó không?
- Chương 18: Bông nhài cắm bãi phân trâu
- Chương 19: Thả chó cắn anh!
- Chương 20: Kiếm tiền làm giàu
- Chương 21: Thay máu
- Chương 22: Đồ THẦN KINH
- Chương 23: Hẻm Vắng
- Chương 24: Cậu bị ngu à?
- Chương 25: Cô ấy là vợ tôi, không được sao?
- Chương 26: Lão nam nhân
- Chương 27: Tô đại luật sư dễ dụ như vậy sao?
- Chương 28: Thì có sao chứ, chị dâu? Tuy chị đã ly hôn với tên ngốc Hoắc Thiên thì Tiêu
- Chương 29: Trầm mê
- Chương 30: Tuy tin vào thuyết quan duy vật không có nghĩa không sợ ma nha!
- Chương 31: Phu xướng phụ tuỳ
- Chương 32: Anh không thích thịt cho lắm nhưng anh lại thích ăn rau hơn. VỪA TƯƠI MÁT, V
- Chương 33: Sắc Tình
- Chương 34: Tiên sư nhà anh!
- Chương 35: Yêu tinh hút lấy dương khí
- Chương 36: Gian thương gặp gian thương.
- Chương 37: Hợp tác
- Chương 38: Hoắc lão gia
- Chương 39: Chủ tich Tang Thị
- Chương 40: Huyết tẩy
- Chương 41: Nội tâm của Tô Nhạc
- Chương 42: Lâm Việt Bân
- Chương 43: Cưng em nhiều quá nên đạp trời mà lên phải không?
- Chương 44: Chờ anh về nhé, Tang Noãn!
- Chương 45: Xin lỗi, là tôi không đúng. CẬU ĐỪNG NHƯ VẬY. CẬU NHƯ VẬY TÔI Ở ĐÂY ĐAU LẮM
- Chương 46: Người đàn ông bí ẩn
- Chương 47: Trận đánh gay go
- Chương 48: Không ngờ ông trời lại có lúc nhân từ đến như thế
- Chương 49: Bẫy vợ
- Chương 50: Ranh giới sự sống và cái chết
- Chương 51: Vết bớt hình sao và vết sẹo lồi
- Chương 52: Khát khô
- Chương 53: Em vĩnh viễn phải là của anh!
- Chương 54: Đào góc tường nhà Tang Noãn
- Chương 55: Thân thế của Phù Diệp
- Chương 56: Sao cứ thấy cái cậu trợ lý này đang giúp Hoắc Thúi tán gái vậy nhỉ?
- Chương 57: Lâm Việt Bân
- Chương 58: Thưởng thức
- Chương 59: A secret makes a woman woman
- Chương 60: Sắc Tình
- Chương 61: "Mần" thịt
- Chương 62: Bị ruồng bỏ
- Chương 63: Dọn đồ.
- Chương 64: Tái hôn
- Chương 65: Hứa hẹn một đời
- Chương 66: Hợp tác
- Chương 67: Ghen (thượng)
- Chương 68: Ghen (trung)
- Chương 69: Ghen (hạ)
- Chương 70: Khủng hoảng
- Chương 71: Điều duy nhất của kẻ đào hoa
- Chương 72: Thích đàn ông.
- Chương 73: Bệnh hoạn.
- Chương 74: Màu khôi xám.
- Chương 75: Tang Diên.
- Chương 76: Cả hai người đều ngu ngốc thật mà.
- Chương 77: Trò chơi đồng tượng.
- Chương 78: Diệp Thu.
- Chương 79: Tân thư ký.
- Chương 80: Táng đến ngu người mà tỉnh rượu.
- Chương 81: Lại tới kỳ nữa sao?
- Chương 82: Lương tâm thối tha.
- Chương 83: Tình cảm rẻ tiền.
- Chương 84: Tôi, Tang Noãn.
- Chương 85: Nghịch lân.
- Chương 86: Hoa hướng dương.
- Chương 87: Cảnh cáo.
- Chương 88: Lén lút.
- Chương 89: Phẫn nộ.
- Chương 90: Hoắc Thiên ngoại tình?
- Chương 91: Lại ly hôn.
- Chương 92: Đơn ly hôn.
- Chương 93: Lùm xùm.
- Chương 94: Hành động đi.
- Chương 95: Phá miếu Nguyệt Lão.
- Chương 96: Tài liệu mật.
- Chương 97: Sinh sự.
- Chương 98: Thiện nguyện.
- Chương 99: Vả mặt.
- Chương 100: Xin lỗi.
- Chương 101: Đột nhập.
- Chương 102: Tin nhắn.
- Chương 103: Giam cầm.
- Chương 104: Điều kiện.
- Chương 105: Dập phá.
- Chương 106: Xem trò..
- Chương 107: tân chủ tịch?
- Chương 108: Diễn ra như đúng kế hoạch.
- Chương 109: Thân phận.
- Chương 110: Đào thoát.
- Chương 111: Nằm vùng.
- Chương 112: Thành công
- Chương 113: Cuộc họp cổ đông.
- Chương 114: Chuyển nhượng.
- Chương 115: Nguy hiểm.
- Chương 116: Kết thúc.
- Chương 117: Chơi lớn.
- Chương 118: Chưa thử làm sao biết được.
- Chương 119: Bây giờ không nhét nó vào lại được rồi!
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 67: Ghen (thượng)
“Anh muốn vào công ty em làm việc.”
Không khí đột nhiên bức bách ái muội khiến cho Tang Noãn có chút hô hấp không thông. Do Lâm Việt Bân đột ngột chồm tới làm cho cô chưa kịp định thần câu nói của anh, trái ngược lại âm thầm đánh giá gương mặt ôn nhu này. Đôi mắt đào hoa thu hút người ta không khỏi rời mắt nhưng ẩm chứa trong đó thứ gì đó thanh khiết không nỡ lòng dáy bẩn vào đằng sau cặp kính cận. Nốt ruồi ở khoé mắt do nhìn gần mà Tang Noãn mới phát hiện ra sự tồn tại của nó, càng làm tăng thêm vẻ câu mị cho đôi mắt đào hoa này. Cô thầm than trong lòng, nếu như Lâm Việt Bân là con gái thì đảm bảo rằng những tên đàn ông đổ rạp hết mất. Nếu không phải bản thân đã là gái có chồng thì cô không ngại mà nhào vào Lâm Việt Bân đâu nha. Hu hu, một nước đi ngu ngục.
Liêm sỉ đâu rồi, bà cô! Hoắc Thiên khi biết chuyện này thì rất là vui lắm nha. Cực kỳ vui khi mà đã khiến một mối “tuềnh” của Tang Noãn chết ngay từ lúc bắt đầu ra. Nói nào ngoa thì cùng lắm Tang Noãn nằm la liệt trên giường khoảng một tuần do tư tưởng muốn “hồng hạnh vượt tường” này. Điều tiên quyết là Hoắc Thiên phải biết nha! Nha! Nha!
Lâm Việt Bân thấy cô nhìn mình chằm chằm như vậy, con ngươi khẽ lay động tầng tầng lớp lớp cảm xúc. Trong lòng đột nhiên tràn lên một cỗ khí lưu khiến cho tim anh đột nhiên lạc nhịp mà nhảy lộn xộn. Đặc biệt khi nhìn thấy quả anh đào đỏ mộng trước mặt và ánh mắt khó hiệu tìm tòi đánh giá mình của Tang Noãn, anh âm thầm đưa yết hầu lên xuống. Do sự việc này giọng nói của Lâm Việt Bân có chút trầm đục hẳn xuống đi.
“Điều kiện của anh khiến em suy nghĩ lâu như vậy sao?”
Nghe câu nói này của Lâm Việt Bân, Tang Noãn lúc này mới hoàn hồn trở lại. Cô khẽ tựa lưng về đằng sau kéo dài khoảng cách giữa hai trong khi Lâm Việt Bân vẫn giữ nguyên tư thế. Do ánh mắt chột dạ láo liên sang chỗ khác, tránh né việc thất thô của bản thân mà Tang Noãn không nhìn thấy ánh mắt có chút thất vọng của ai đó.
“À không, em đang suy nghĩ chuyện khác.” Nghĩ sao chứ, không lẽ nói ra đột nhiên ngẫu hứng mê trai mà ngồi người ra đó sao? Tức nhiên phải giấu nhẹm xuống rồi.
Tang Noãn xoay người ra lấy một tập tài liệu bên cạnh ra xử lý để dời đi sự thất thố của bản thân mình gây ra, ngồ bút bấm phát ra tiếng lách tách liên tục. Ngồi thẳng người dậy, đặt tay lên bàn nhìn thẳng vào Lâm Việt Bân.
“Chuyện anh muốn vào công ty cũng được thôi. Nhưng trước tiên anh có đủ giấy tờ để tham tuyển công ty và chức vụ anh muốn là gì. Tuy là mở cửa sau thì cũng phải đúng quy trình chứ? Sau này về lâu về dài tránh những tiếng tăm không mấy hay ho. Ha ha ha.”
Tiếng cười giả lả của Tang Noãn nghe có chút chói tai, Lâm Việt Bân nghe được ẩn ý trong đó của cô. Bỏ ngoài tai những lời nói đo, Lâm Việt Bân mở cặp tài liệu ra đưa cho Tang Noãn một tập giấy được niêm phong kỹ càng.
“Về chuyện đó thì em không cần lo lắng cho anh. Quen biết anh, em cũng biết tính cách anh ra sao mà. Tuy nhiên nếu được đích thân em mở cửa sau thì có gì hơn nữa chứ.”
Tang Noãn nghe vậy có chút nghẹn họng lại nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ bình tĩnh tiếp nhận tập hồ sơ của Lâm Việt Bân. Nụ cười thân thiện chuyên nghiệp hồi nãy thay bằng nụ cười méo xệch khó coi khi mà mở ra xem sơ yếu lí lịch của Lâm học trưởng này. Bằng cấp quá xuất sắc đã vậy gia thế cũng hơn người nữa, tóm lại là không có chỗ nào có thể từ chối một vị giáo sư với bằng cấp loại ưu quốc tế này. Không chỉ vậy lại còn nhận chứng chỉ ACA* cấp độ ba nữa chứ. Nếu từ chối thì có nước là người đó bị ấm đầu nên não bị hỏng thôi.
*Chứng chỉ ACA: đây là một loại chứng chỉ có tầm ảnh hưởng lớn về lĩnh vực tài chính-kế toán. Đối với một người kế toán viên mà nói, chứng chỉ này là mơ ước của bao nhiêu người theo lĩnh vực đầy biến động này. Thực ra chứng chỉ này là Kế toán viên Công chứng ICAEW, là những nhà tư vấn tài chính đã tiếp cận hơn 1,5 triệu tổ chức trên toàn thế giới. Họ đảm nhận rất nhiều vị trí. Họ lập, duy trì và kiểm tra báo cáo tài chính, dự báo lợi nhuận tương lai, đồng thời đề ra các chiến lược quản trị rủi ro hoặc tư vấn định hướng phát triển kinh doanh trong thời gian tới. Và thường nắm giữ vị trí trong hội đồng quản trị của các công ty đa quốc gia, giữ vai trò người làm chứng trước tòa và tư vấn cho chính phủ, cũng như hỗ trợ các tổ chức từ thiện và doanh nghiệp từ mọi ngành nghề trên toàn thế giới. 100 thương hiệu toàn cầu hàng đầu đều tuyển dụng Kế toán viên Công chứng ICAEW.
Cấp độ mà Tang Noãn nói ở trên là cấp độ 3, đây là cấp độ cao nhất của chứng chỉ ACA này (Chứng chỉ ACA Qualification).
Cố gắng không muốn lộ bộ mặt tư bản của mình, Tang Noãn cầm chặt hai tay mình lại. Khuôn mặt cười giả tạo nhìn về Lâm Việt Bân.
“Hình như anh có bằng giáo sư nghiên cứu sinh thái, sao lại có hứng nhúng tay vào giới thương trường vậy.”
“Trong lúc đợi nhận bằng giáo sư nên nhàn rỗi, thấy cái này hay nên muốn học chút ít.”
Nhìn bộ dạng thản nhiên như không có gì của Lâm Việt Bân, khoé môi của Tang Noãn có chút co giật dữ dội. Ô kê “am phai”, hơi chút ổn khi đứng trước đại học bá này.
“Được rồi. Vậy anh nộp vào phòng nhân sự ứng tuyển vào bộ phận kế toán.”
Lâm Việt Bân nghe vậy liền nhướng mày nhìn thẳng vào Tang Noãn. Anh nhàn nhạt trả lời đáp án mà mình muốn.
“Ai nói anh muốn vào bộ phận kế toán? Anh muốn đến bộ phận nghiên cứu thị trường.”
Nhìn bộ dạng kiên quyết của Lâm Việt Bân, Tang Noãn cũng đành đồng ý. Dù sao thì bên cô vẫn thu lợi nhuận nhiều hơn, với cả Lâm Việt Bân là người có năng lực. Về công về tư thì Tang Noãn đều có lợi nhiều nhất mà.
Lâm Việt Bân nhìn ra cửa sổ thì thấy phương tây đã đỏ rực một mảng, rồi lại xem đồng hồ thì thấy cũng đã trễ lắm rồi. Anh đứng dậy thu dọn cặp xách của mình rồi quay sang.
“Cũng đã đến giờ em tan tầm rồi. Em nghĩ sao về việc cùng anh đi ăn tối?”
Câu hỏi mang tính chất mời mọc thật ra là câu ra lệnh hàm chứa trong đó. Theo lẽ đối phương lịch sự như vậy Tang Noãn đành đồng ý.
Cả hai nhanh chóng rời khỏi công ty chưa được bao lâu thì một chiếc xe thương vụ đậu trước sảnh công ty. Hoắc Thiên sau khi làm việc liền chạy đến đây đón vợ mình đi ăn tối nào ngờ biết rằng vợ mình đi ăn tối với Lâm Việt Bân. Hí ha hí hửng bước vào hỏi thì biết được chuyện Tang Noãn vừa rời khỏi với Lâm Việt Bân. Hoắc Thiên nghe vậy không khỏi mặt mày sa sầm tột độ.
Hoắc Thiên thô bạo mở cửa xe ra bước vào, đống sập thật mạnh. Nhận ra sự biến đổi thất thường của Hoắc Thiên, Tiêu Ngọc có chút lạnh sống lưng. Ầm thầm than trong lòng, nhưng vẫn chuẩn bị tâm lý đón cơn bão tố này. Hoắc Thiên nhìn thẳng vào Tiêu Ngọc đang đổ mồ hôi lạnh.
“Nhanh chóng tra ra địa chỉ nhà hàng tối nay Tang Noãn ăn tối cho tôi.”
“Được.”
Không khí đột nhiên bức bách ái muội khiến cho Tang Noãn có chút hô hấp không thông. Do Lâm Việt Bân đột ngột chồm tới làm cho cô chưa kịp định thần câu nói của anh, trái ngược lại âm thầm đánh giá gương mặt ôn nhu này. Đôi mắt đào hoa thu hút người ta không khỏi rời mắt nhưng ẩm chứa trong đó thứ gì đó thanh khiết không nỡ lòng dáy bẩn vào đằng sau cặp kính cận. Nốt ruồi ở khoé mắt do nhìn gần mà Tang Noãn mới phát hiện ra sự tồn tại của nó, càng làm tăng thêm vẻ câu mị cho đôi mắt đào hoa này. Cô thầm than trong lòng, nếu như Lâm Việt Bân là con gái thì đảm bảo rằng những tên đàn ông đổ rạp hết mất. Nếu không phải bản thân đã là gái có chồng thì cô không ngại mà nhào vào Lâm Việt Bân đâu nha. Hu hu, một nước đi ngu ngục.
Liêm sỉ đâu rồi, bà cô! Hoắc Thiên khi biết chuyện này thì rất là vui lắm nha. Cực kỳ vui khi mà đã khiến một mối “tuềnh” của Tang Noãn chết ngay từ lúc bắt đầu ra. Nói nào ngoa thì cùng lắm Tang Noãn nằm la liệt trên giường khoảng một tuần do tư tưởng muốn “hồng hạnh vượt tường” này. Điều tiên quyết là Hoắc Thiên phải biết nha! Nha! Nha!
Lâm Việt Bân thấy cô nhìn mình chằm chằm như vậy, con ngươi khẽ lay động tầng tầng lớp lớp cảm xúc. Trong lòng đột nhiên tràn lên một cỗ khí lưu khiến cho tim anh đột nhiên lạc nhịp mà nhảy lộn xộn. Đặc biệt khi nhìn thấy quả anh đào đỏ mộng trước mặt và ánh mắt khó hiệu tìm tòi đánh giá mình của Tang Noãn, anh âm thầm đưa yết hầu lên xuống. Do sự việc này giọng nói của Lâm Việt Bân có chút trầm đục hẳn xuống đi.
“Điều kiện của anh khiến em suy nghĩ lâu như vậy sao?”
Nghe câu nói này của Lâm Việt Bân, Tang Noãn lúc này mới hoàn hồn trở lại. Cô khẽ tựa lưng về đằng sau kéo dài khoảng cách giữa hai trong khi Lâm Việt Bân vẫn giữ nguyên tư thế. Do ánh mắt chột dạ láo liên sang chỗ khác, tránh né việc thất thô của bản thân mà Tang Noãn không nhìn thấy ánh mắt có chút thất vọng của ai đó.
“À không, em đang suy nghĩ chuyện khác.” Nghĩ sao chứ, không lẽ nói ra đột nhiên ngẫu hứng mê trai mà ngồi người ra đó sao? Tức nhiên phải giấu nhẹm xuống rồi.
Tang Noãn xoay người ra lấy một tập tài liệu bên cạnh ra xử lý để dời đi sự thất thố của bản thân mình gây ra, ngồ bút bấm phát ra tiếng lách tách liên tục. Ngồi thẳng người dậy, đặt tay lên bàn nhìn thẳng vào Lâm Việt Bân.
“Chuyện anh muốn vào công ty cũng được thôi. Nhưng trước tiên anh có đủ giấy tờ để tham tuyển công ty và chức vụ anh muốn là gì. Tuy là mở cửa sau thì cũng phải đúng quy trình chứ? Sau này về lâu về dài tránh những tiếng tăm không mấy hay ho. Ha ha ha.”
Tiếng cười giả lả của Tang Noãn nghe có chút chói tai, Lâm Việt Bân nghe được ẩn ý trong đó của cô. Bỏ ngoài tai những lời nói đo, Lâm Việt Bân mở cặp tài liệu ra đưa cho Tang Noãn một tập giấy được niêm phong kỹ càng.
“Về chuyện đó thì em không cần lo lắng cho anh. Quen biết anh, em cũng biết tính cách anh ra sao mà. Tuy nhiên nếu được đích thân em mở cửa sau thì có gì hơn nữa chứ.”
Tang Noãn nghe vậy có chút nghẹn họng lại nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ bình tĩnh tiếp nhận tập hồ sơ của Lâm Việt Bân. Nụ cười thân thiện chuyên nghiệp hồi nãy thay bằng nụ cười méo xệch khó coi khi mà mở ra xem sơ yếu lí lịch của Lâm học trưởng này. Bằng cấp quá xuất sắc đã vậy gia thế cũng hơn người nữa, tóm lại là không có chỗ nào có thể từ chối một vị giáo sư với bằng cấp loại ưu quốc tế này. Không chỉ vậy lại còn nhận chứng chỉ ACA* cấp độ ba nữa chứ. Nếu từ chối thì có nước là người đó bị ấm đầu nên não bị hỏng thôi.
*Chứng chỉ ACA: đây là một loại chứng chỉ có tầm ảnh hưởng lớn về lĩnh vực tài chính-kế toán. Đối với một người kế toán viên mà nói, chứng chỉ này là mơ ước của bao nhiêu người theo lĩnh vực đầy biến động này. Thực ra chứng chỉ này là Kế toán viên Công chứng ICAEW, là những nhà tư vấn tài chính đã tiếp cận hơn 1,5 triệu tổ chức trên toàn thế giới. Họ đảm nhận rất nhiều vị trí. Họ lập, duy trì và kiểm tra báo cáo tài chính, dự báo lợi nhuận tương lai, đồng thời đề ra các chiến lược quản trị rủi ro hoặc tư vấn định hướng phát triển kinh doanh trong thời gian tới. Và thường nắm giữ vị trí trong hội đồng quản trị của các công ty đa quốc gia, giữ vai trò người làm chứng trước tòa và tư vấn cho chính phủ, cũng như hỗ trợ các tổ chức từ thiện và doanh nghiệp từ mọi ngành nghề trên toàn thế giới. 100 thương hiệu toàn cầu hàng đầu đều tuyển dụng Kế toán viên Công chứng ICAEW.
Cấp độ mà Tang Noãn nói ở trên là cấp độ 3, đây là cấp độ cao nhất của chứng chỉ ACA này (Chứng chỉ ACA Qualification).
Cố gắng không muốn lộ bộ mặt tư bản của mình, Tang Noãn cầm chặt hai tay mình lại. Khuôn mặt cười giả tạo nhìn về Lâm Việt Bân.
“Hình như anh có bằng giáo sư nghiên cứu sinh thái, sao lại có hứng nhúng tay vào giới thương trường vậy.”
“Trong lúc đợi nhận bằng giáo sư nên nhàn rỗi, thấy cái này hay nên muốn học chút ít.”
Nhìn bộ dạng thản nhiên như không có gì của Lâm Việt Bân, khoé môi của Tang Noãn có chút co giật dữ dội. Ô kê “am phai”, hơi chút ổn khi đứng trước đại học bá này.
“Được rồi. Vậy anh nộp vào phòng nhân sự ứng tuyển vào bộ phận kế toán.”
Lâm Việt Bân nghe vậy liền nhướng mày nhìn thẳng vào Tang Noãn. Anh nhàn nhạt trả lời đáp án mà mình muốn.
“Ai nói anh muốn vào bộ phận kế toán? Anh muốn đến bộ phận nghiên cứu thị trường.”
Nhìn bộ dạng kiên quyết của Lâm Việt Bân, Tang Noãn cũng đành đồng ý. Dù sao thì bên cô vẫn thu lợi nhuận nhiều hơn, với cả Lâm Việt Bân là người có năng lực. Về công về tư thì Tang Noãn đều có lợi nhiều nhất mà.
Lâm Việt Bân nhìn ra cửa sổ thì thấy phương tây đã đỏ rực một mảng, rồi lại xem đồng hồ thì thấy cũng đã trễ lắm rồi. Anh đứng dậy thu dọn cặp xách của mình rồi quay sang.
“Cũng đã đến giờ em tan tầm rồi. Em nghĩ sao về việc cùng anh đi ăn tối?”
Câu hỏi mang tính chất mời mọc thật ra là câu ra lệnh hàm chứa trong đó. Theo lẽ đối phương lịch sự như vậy Tang Noãn đành đồng ý.
Cả hai nhanh chóng rời khỏi công ty chưa được bao lâu thì một chiếc xe thương vụ đậu trước sảnh công ty. Hoắc Thiên sau khi làm việc liền chạy đến đây đón vợ mình đi ăn tối nào ngờ biết rằng vợ mình đi ăn tối với Lâm Việt Bân. Hí ha hí hửng bước vào hỏi thì biết được chuyện Tang Noãn vừa rời khỏi với Lâm Việt Bân. Hoắc Thiên nghe vậy không khỏi mặt mày sa sầm tột độ.
Hoắc Thiên thô bạo mở cửa xe ra bước vào, đống sập thật mạnh. Nhận ra sự biến đổi thất thường của Hoắc Thiên, Tiêu Ngọc có chút lạnh sống lưng. Ầm thầm than trong lòng, nhưng vẫn chuẩn bị tâm lý đón cơn bão tố này. Hoắc Thiên nhìn thẳng vào Tiêu Ngọc đang đổ mồ hôi lạnh.
“Nhanh chóng tra ra địa chỉ nhà hàng tối nay Tang Noãn ăn tối cho tôi.”
“Được.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xuyên vào thế giới tiểu thuyết
- Chương 2: Tỉnh dậy
- Chương 3: Chịu trách nhiệm?
- Chương 4: Ly hôn
- Chương 5: Nghịch ngu có thưởng
- Chương 6: Tiêu rồi!
- Chương 7: Tìm đường chết
- Chương 8: Tang Thị
- Chương 9: Tự tôn của đàn ông
- Chương 10: Trúng thầu
- Chương 11: Trở mặt
- Chương 12: Tô Nhạc
- Chương 13: Dạ Sắc
- Chương 14: Về đây em lo
- Chương 15: Phù Diệp
- Chương 16: Nếu cô là thiếu phu nhân nhà họ Tang thì tôi là chủ mẫu của nhà họ Hoắc rồi
- Chương 17: Dearie, em có thích món quà đó không?
- Chương 18: Bông nhài cắm bãi phân trâu
- Chương 19: Thả chó cắn anh!
- Chương 20: Kiếm tiền làm giàu
- Chương 21: Thay máu
- Chương 22: Đồ THẦN KINH
- Chương 23: Hẻm Vắng
- Chương 24: Cậu bị ngu à?
- Chương 25: Cô ấy là vợ tôi, không được sao?
- Chương 26: Lão nam nhân
- Chương 27: Tô đại luật sư dễ dụ như vậy sao?
- Chương 28: Thì có sao chứ, chị dâu? Tuy chị đã ly hôn với tên ngốc Hoắc Thiên thì Tiêu
- Chương 29: Trầm mê
- Chương 30: Tuy tin vào thuyết quan duy vật không có nghĩa không sợ ma nha!
- Chương 31: Phu xướng phụ tuỳ
- Chương 32: Anh không thích thịt cho lắm nhưng anh lại thích ăn rau hơn. VỪA TƯƠI MÁT, V
- Chương 33: Sắc Tình
- Chương 34: Tiên sư nhà anh!
- Chương 35: Yêu tinh hút lấy dương khí
- Chương 36: Gian thương gặp gian thương.
- Chương 37: Hợp tác
- Chương 38: Hoắc lão gia
- Chương 39: Chủ tich Tang Thị
- Chương 40: Huyết tẩy
- Chương 41: Nội tâm của Tô Nhạc
- Chương 42: Lâm Việt Bân
- Chương 43: Cưng em nhiều quá nên đạp trời mà lên phải không?
- Chương 44: Chờ anh về nhé, Tang Noãn!
- Chương 45: Xin lỗi, là tôi không đúng. CẬU ĐỪNG NHƯ VẬY. CẬU NHƯ VẬY TÔI Ở ĐÂY ĐAU LẮM
- Chương 46: Người đàn ông bí ẩn
- Chương 47: Trận đánh gay go
- Chương 48: Không ngờ ông trời lại có lúc nhân từ đến như thế
- Chương 49: Bẫy vợ
- Chương 50: Ranh giới sự sống và cái chết
- Chương 51: Vết bớt hình sao và vết sẹo lồi
- Chương 52: Khát khô
- Chương 53: Em vĩnh viễn phải là của anh!
- Chương 54: Đào góc tường nhà Tang Noãn
- Chương 55: Thân thế của Phù Diệp
- Chương 56: Sao cứ thấy cái cậu trợ lý này đang giúp Hoắc Thúi tán gái vậy nhỉ?
- Chương 57: Lâm Việt Bân
- Chương 58: Thưởng thức
- Chương 59: A secret makes a woman woman
- Chương 60: Sắc Tình
- Chương 61: "Mần" thịt
- Chương 62: Bị ruồng bỏ
- Chương 63: Dọn đồ.
- Chương 64: Tái hôn
- Chương 65: Hứa hẹn một đời
- Chương 66: Hợp tác
- Chương 67: Ghen (thượng)
- Chương 68: Ghen (trung)
- Chương 69: Ghen (hạ)
- Chương 70: Khủng hoảng
- Chương 71: Điều duy nhất của kẻ đào hoa
- Chương 72: Thích đàn ông.
- Chương 73: Bệnh hoạn.
- Chương 74: Màu khôi xám.
- Chương 75: Tang Diên.
- Chương 76: Cả hai người đều ngu ngốc thật mà.
- Chương 77: Trò chơi đồng tượng.
- Chương 78: Diệp Thu.
- Chương 79: Tân thư ký.
- Chương 80: Táng đến ngu người mà tỉnh rượu.
- Chương 81: Lại tới kỳ nữa sao?
- Chương 82: Lương tâm thối tha.
- Chương 83: Tình cảm rẻ tiền.
- Chương 84: Tôi, Tang Noãn.
- Chương 85: Nghịch lân.
- Chương 86: Hoa hướng dương.
- Chương 87: Cảnh cáo.
- Chương 88: Lén lút.
- Chương 89: Phẫn nộ.
- Chương 90: Hoắc Thiên ngoại tình?
- Chương 91: Lại ly hôn.
- Chương 92: Đơn ly hôn.
- Chương 93: Lùm xùm.
- Chương 94: Hành động đi.
- Chương 95: Phá miếu Nguyệt Lão.
- Chương 96: Tài liệu mật.
- Chương 97: Sinh sự.
- Chương 98: Thiện nguyện.
- Chương 99: Vả mặt.
- Chương 100: Xin lỗi.
- Chương 101: Đột nhập.
- Chương 102: Tin nhắn.
- Chương 103: Giam cầm.
- Chương 104: Điều kiện.
- Chương 105: Dập phá.
- Chương 106: Xem trò..
- Chương 107: tân chủ tịch?
- Chương 108: Diễn ra như đúng kế hoạch.
- Chương 109: Thân phận.
- Chương 110: Đào thoát.
- Chương 111: Nằm vùng.
- Chương 112: Thành công
- Chương 113: Cuộc họp cổ đông.
- Chương 114: Chuyển nhượng.
- Chương 115: Nguy hiểm.
- Chương 116: Kết thúc.
- Chương 117: Chơi lớn.
- Chương 118: Chưa thử làm sao biết được.
- Chương 119: Bây giờ không nhét nó vào lại được rồi!
- bình luận