Phệ Tâm Cổ - Chương 56
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Phiên ngoại 1: Báo thù (thượng)
- Chương 82: Phiên ngoại 2: Báo thù (hạ)
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phệ Tâm Cổ
Chương 56
Anh phản ứng rất nhanh hỏi lại:
“Em cố ý không liên lạc với anh?”
Chậc, thật đúng là trước sau như một mà đánh thẳng vào trọng điểm. Nghiêm Hạo Thần rõ ràng thừa nhận:
“Đúng.”
“Tại sao?”
Nghiêm Hạo Thần ngồi thẳng dậy, bàn tay anh trượt khỏi người cậu, cậu mở mắt nhìn anh:
“Tình cảnh bây giờ của em anh còn không rõ sao?”
“Nếu em lo anh tùy tiện tới thăm em sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho em…”
“Hoắc đại tổng tài, người bị liên lụy chính là anh.” Nghiêm Hạo Thần ngắt lời anh. Anh rốt cuộc có ý thức được bây giờ có bao nhiêu ánh mắt đang theo dõi nhất cử nhất động của Nghiêm Hạo Thần cậu hay không?
“Bọn họ có thể đào ra bối cảnh của em, thậm chí đào ra mẹ em làm *** ở đâu, anh còn qua lại với em, sớm muộn gì cũng nhiều chuyện đến anh.”
Ca sĩ đang nổi của giới âm nhạc được tổng tài của Hằng Viễn bao dưỡng, ngẫm lại đều là tiêu đề gây sốc. Lúc mẫn cảm này, anh nếu đủ thông minh, hẳn là phải sớm gạt bỏ quan hệ với cậu, cách cậu càng xa càng tốt, mà không phải làm ngược lại.
Nghiêm Hạo Thần nhìn người đàn ông trước mặt, tây trang thẳng thớm, vĩnh viễn nghiêm cẩn thắt nút áo đến cổ. Cậu biết rất ít về thương giới, cũng chưa thấy bộ dáng khi anh làm việc, mặc dù như thế, cậu cũng biết anh là một người buôn bán lớn thành công, trẻ tuổi, trầm ổn, dựa vào cố gắng của chính mình từng bước một dốc sức bước đến địa vị ngày này. Nghiêm Hạo Thần hơi hơi nhếch khóe miệng:
“Anh chắc chắn sẽ không hi vọng Hằng Viễn mình vất vả kinh doanh lên, bị loại đồn đãi không sạch sẽ này làm ảnh hưởng chứ?”
Anh nhíu nhíu mày, đang muốn mở miệng, lại bị Nghiêm Hạo Thần ngắt lời một lần nữa:
“Như vậy dừng lại đi.” Nhân cơ hội này, thừa dịp nói rõ ràng.
“Còn nhớ hiệp ước chúng ta ký sao? Anh cung cấp tài chính cho tôi vốn đã phải kết thúc khi tôi debut, anh bây giờ cũng không có nghĩa vụ theo cạnh tôi nữa.” Khóe miệng Nghiêm Hạo Thần tiếp tục nhếch lên. Quan hệ dựa vào tiền tài gắn bó thân thể, vốn khi cậu ký với Hoàn Á, không còn cần đến giúp đỡ tài chính nữa đã phải ngưng hẳn, nhưng vẫn liên tục dây dưa đến hiện tại, đã sớm nên chấm dứt rồi.
Nghiêm Hạo Thần híp mắt đánh giá người đàn ông trước mặt, cảm giác cậu đã thật lâu không nhìn anh kĩ như vậy. Ngũ quan rõ ràng, dáng người cao lớn cân xứng, cơ bụng căng cứng hữu lực giấu dưới áo sơmi, một người đàn ông như vậy, cho dù đặt trong giới giải trí trai đẹp xếp thành đống chắc chắn cũng sẽ không kém cỏi. Cho dù anh thích đàn ông, người muốn leo lên giường anh, sao có thể ít được? Nụ cười của Nghiêm Hạo Thần tiếp tục mở rộng:
“Hoắc tổng tài làm gì phải lãng phí thời gian trên người tôi, muốn bạn giường, tìm một người nữa là được.”
Vợ chồng vốn là chim rừng, tai vạ đến nơi đều tự bay. Huống chi cậu cùng anh, chỉ là mối quan hệ thân thể yếu ớt không thể công khai? Trong làng chơi không có thật lòng, vẫn là thừa dịp mọi chuyện còn chưa hỏng bét, hợp được tan được với người mua cho thỏa đáng. Nghiêm Hạo Thần nhướng mắt phượng xinh đẹp nhìn anh, mệt mỏi cười:
“Tôi chẳng qua chỉ là con của ả *** mà thôi.”
“Em cố ý không liên lạc với anh?”
Chậc, thật đúng là trước sau như một mà đánh thẳng vào trọng điểm. Nghiêm Hạo Thần rõ ràng thừa nhận:
“Đúng.”
“Tại sao?”
Nghiêm Hạo Thần ngồi thẳng dậy, bàn tay anh trượt khỏi người cậu, cậu mở mắt nhìn anh:
“Tình cảnh bây giờ của em anh còn không rõ sao?”
“Nếu em lo anh tùy tiện tới thăm em sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho em…”
“Hoắc đại tổng tài, người bị liên lụy chính là anh.” Nghiêm Hạo Thần ngắt lời anh. Anh rốt cuộc có ý thức được bây giờ có bao nhiêu ánh mắt đang theo dõi nhất cử nhất động của Nghiêm Hạo Thần cậu hay không?
“Bọn họ có thể đào ra bối cảnh của em, thậm chí đào ra mẹ em làm *** ở đâu, anh còn qua lại với em, sớm muộn gì cũng nhiều chuyện đến anh.”
Ca sĩ đang nổi của giới âm nhạc được tổng tài của Hằng Viễn bao dưỡng, ngẫm lại đều là tiêu đề gây sốc. Lúc mẫn cảm này, anh nếu đủ thông minh, hẳn là phải sớm gạt bỏ quan hệ với cậu, cách cậu càng xa càng tốt, mà không phải làm ngược lại.
Nghiêm Hạo Thần nhìn người đàn ông trước mặt, tây trang thẳng thớm, vĩnh viễn nghiêm cẩn thắt nút áo đến cổ. Cậu biết rất ít về thương giới, cũng chưa thấy bộ dáng khi anh làm việc, mặc dù như thế, cậu cũng biết anh là một người buôn bán lớn thành công, trẻ tuổi, trầm ổn, dựa vào cố gắng của chính mình từng bước một dốc sức bước đến địa vị ngày này. Nghiêm Hạo Thần hơi hơi nhếch khóe miệng:
“Anh chắc chắn sẽ không hi vọng Hằng Viễn mình vất vả kinh doanh lên, bị loại đồn đãi không sạch sẽ này làm ảnh hưởng chứ?”
Anh nhíu nhíu mày, đang muốn mở miệng, lại bị Nghiêm Hạo Thần ngắt lời một lần nữa:
“Như vậy dừng lại đi.” Nhân cơ hội này, thừa dịp nói rõ ràng.
“Còn nhớ hiệp ước chúng ta ký sao? Anh cung cấp tài chính cho tôi vốn đã phải kết thúc khi tôi debut, anh bây giờ cũng không có nghĩa vụ theo cạnh tôi nữa.” Khóe miệng Nghiêm Hạo Thần tiếp tục nhếch lên. Quan hệ dựa vào tiền tài gắn bó thân thể, vốn khi cậu ký với Hoàn Á, không còn cần đến giúp đỡ tài chính nữa đã phải ngưng hẳn, nhưng vẫn liên tục dây dưa đến hiện tại, đã sớm nên chấm dứt rồi.
Nghiêm Hạo Thần híp mắt đánh giá người đàn ông trước mặt, cảm giác cậu đã thật lâu không nhìn anh kĩ như vậy. Ngũ quan rõ ràng, dáng người cao lớn cân xứng, cơ bụng căng cứng hữu lực giấu dưới áo sơmi, một người đàn ông như vậy, cho dù đặt trong giới giải trí trai đẹp xếp thành đống chắc chắn cũng sẽ không kém cỏi. Cho dù anh thích đàn ông, người muốn leo lên giường anh, sao có thể ít được? Nụ cười của Nghiêm Hạo Thần tiếp tục mở rộng:
“Hoắc tổng tài làm gì phải lãng phí thời gian trên người tôi, muốn bạn giường, tìm một người nữa là được.”
Vợ chồng vốn là chim rừng, tai vạ đến nơi đều tự bay. Huống chi cậu cùng anh, chỉ là mối quan hệ thân thể yếu ớt không thể công khai? Trong làng chơi không có thật lòng, vẫn là thừa dịp mọi chuyện còn chưa hỏng bét, hợp được tan được với người mua cho thỏa đáng. Nghiêm Hạo Thần nhướng mắt phượng xinh đẹp nhìn anh, mệt mỏi cười:
“Tôi chẳng qua chỉ là con của ả *** mà thôi.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Phiên ngoại 1: Báo thù (thượng)
- Chương 82: Phiên ngoại 2: Báo thù (hạ)