1 tiếng “phốc” nhỏ vang lên,1 bóng dáng xuất hiện tại đầu kia chiếc sô pha mà Lãnh Lăng Duệ đang ngồi,2 tay ôm lấy chân, chon đầu vào đầu gối,cả than thể cuộn thành 1 trái bong nhỏ.
Quả cầu dường như chưa ý thức được sự biến hóa của cảnh vật xung quanh mình,cái đầu hơi động 1 chút,mấy sợi tóc đỏ thẫm cũng rung động theo,sao đó là tiếng rầm rì nho nhỏ,thậm chí ko thể nghe rõ nếu Lãnh Lăng Duệ và Tiêu Dương không đông cứng tại chỗ im lặng đến vậy.Hình như đó là tiếng…nức nở??
Cằm của Tiêu Dương sắp rơi xuống đất. Đây là..Đây là di chuyển tức thời a!!
Lãnh Lăng Duệ cũng bị tình trạng bất thình lình này khiến đầu óc không làm việc kịp thời.
Vì vậy, ,thời gian tựa như dừng lại, 3 người lấy những trạng tháy khác nhau,cắt cứ 3 góc sô pha,thành thế chân vạc,hơn nữa vẫn còn tiếp tục củng cố.=__=
Cuối cùng,người đánh vỡ trạng thái này là đầu sỏ gây nên – trái bóng nhỏ. Bé cảm giác có j đó ko thik hợp,nghi hoặc ngẩng đầu lên,trên mặt là vệt nước măt,trong mắt còn chứa vài giọt nước mắt chưa kịp rơi, cái mũi còn cau lại theo quán tính…Chưa kịp nhăn mặt liên há miệng,ngốc tại chỗ.
What ??0_0.Bị cả kinh vì những động tác liên tiếp của tiểu tử kia, cuối cùng Lãnh Lăng Duệ cũng tìm trở về được suy nghĩ của mình,nhất thời giận mọc từ trong lòng,hận sinh từ trong tim,đột ngột đứng dậy,đi nhanh qua nhấc lên Tiểu yêu tinh đã ko thể tiếp tục ngốc,quay người bé lại,ngiến răng nghiến lợi,gân xanh nhảy mạnh,nâng lên bàn tay..
“Ba” một tiếng,nổ động trời……
Tiêu Dương vừa mới kịp gắn lại cằm xong, giời lại thành công rơi 1 lần nữa.
Dư âm lượn lờ…… Lượn lờ…… lượn……lượn đến vòng thứ 3,ko phụ sự kì vọng vang lên tiếng tru như thể chọc tiết heo.
Xét theo mộc góc độ nào đó thì tiếng tru này khiến Tiêu Dương vô cùng vừa lòng.thử xem xem,ban ngày thì bị ép buộc ở công ty,tối về mới cởi được 1 nửa quần áo, còn chưa kịp tắm đã bị lôi đi " dạo phố " về đêm,khiến tinh thần cũng như thân thể đều chịu mệt nhọc,ghi hận là phải.
Bất quá, chỉ Tiêu Dương vừa lòng thôi,Lãnh Lăng Duệ vẫn còn tức xì khói trên đỉnh đầu.
Tiểu yêu tinh liều mạng mà giãy dụa,muốn trốn khỏi bàn tay Lãnh Lăng Duệ,1 tay thì xoa xoa cái mông bị đánh cho rát buốt,rầm rì nói : " Ti ~~ Duệ Duệ,ngươi nặng tay quá đó ~~ đau ~~ "
Lãnh Lăng Duệ thấy bé ủy khuất,giật khéo miệng, mặt vô biểu tình ngồi xuống sô pha,hất cằm sang vị trí bên cạnh mình.
Tiểu yêu tinh nhăn nhó ôm mông, cẩn thận ngồi xuống chỗ đó,mông vừa chạm vào ghế,liền lập tức dãy dụa,cả khuôn mặt cũng run rẩy.
Tiêu Dương thấy vậy, gác việc đi tắm lại, ngồi về sô pha.Có hiện trường tình cảm cha con, giáo dục gia đình để xem trực tiếp như thế này, đi tắm làm đếch gì.
Nếu là trước kia,Lãnh Lăng Duệ chắc chắn sẽ tặng Tiêu Dương 1 ánh mắt xem thường cùng 1 câu " ngươi nhạn hạ đến mốc meo rồi ah` ! ",nhưng giờ đây,Lãnh Lăng Duệ ko có thời gian mà để ý đến y.
Chỉ thấy hắn phụng phịu,dùng giọng điệu hung ác hỏi Tiểu yêu tinh : " đi làm j ? "
" ….Chơi. "
“Ngươi!”
Lãnh lăng duệ tức không thở nổi.Chẳng lẽ trước đây mình cảnh cáo tiểu quỷ giỏi ép buộc người khác này nhiều lần chỉ là trò đùa sao ?
" Ta đã cấm ngươi ko được ra ngoài rồi đúng ko ?! "
Tiểu yêu tinh mếu máo : " nói. "
" vậy sao ngươi còn chuồn ra ? "
Tiểu yêu tinh ngẩng mặt nhìn Lãnh Lăng Duệ,nước mắt lưng tròng : " Duệ Duệ à,ta sai rồi. " «khóc cái j ! ngươi là tiểu cô nương sao ?! "
" vẫn còn khóc ! lại khóc nữa xem xem ! "
“…… Đừng khóc !”
“…… thôi thôi,giống con thỏ ,thật xấu mặt rồi ! "
Lãnh Lăng Duệ thở dài,hắn bị bé tra tấn đến nội thương rồi,hắn rút tờ khăn giấy đưa cho tiểu yêu : " được rồi ! mau lau nước mắt. "
Tiêu Dương ở 1 bên chứng kiến toàn bộ quá trình biến hóa cảm xúc, biểu tình, giọng điệu của Lãnh Lăng Duệ,ngẩng mặt nhìn trời : hóa ra có thể đối phó Lãnh Lăng Duệ như vậy…khi về có nên tiết lộ lên Diễn đàn —[tuyệt chiêu] bí kíp giết cực nhanh Lãnh Diêm Vương chỉ bằng 1 chiêu. =__=
Tiểu yêu tinh khóc thút thít,quay khuôn mặt ràn rụa nhìn Tiêu Dương : " Hoa Hoa a`,biện pháp này ko hữu dụng với tất cả mọi người đâu.Nếu ko tin..Ngươi cứ thử xem. "
Tiêu Dương rùng mình :Khụ,thôi..thôi.
——
Nhớ tới lúc xuất hiện tiểu yêu tinh đã khóc rồi, Tiêu Dương hỏi : " lúc trước sao ngươi lại khóc ? "
" hơn nửa đêm rồi còn ko trở về, chơi ở bên ngoài vui thế sao ! " Lãnh Lăng Duệ nghĩ lại là lại tức.
Tiểu yêu tinh vừa nghe,2 mắt lại rầm rầm đổ lệ : " lạc đường… "
Tiêu Dương hít 1 hơi : " ngươi đi rất xa ?! " Trí nhớ tốt như vậy mà còn ko nhớ đường !
Tiểu yêu tinh lắc đầu, than thở : “ không rõ…nơi cuối cùng ta ngồi hình như là 1 quảng trường,ở giữa có 1 pho tượng,hình như là …bala bala abc xyz.. "
Nghe tiểu yêu tinh miêu tả bừa bãi cái quảng trường cùng pho tượng kia,Lãnh Lăng Duệ hình dung được đại khái,ko nhịn được mà méo miệng
Tiêu Dương như lọt vào sương mù, ko hiểu rõ,rối rắm nhìn Lãnh lăng Duệ : " chỗ nào vậy ? "
Lãnh Lăng Duệ như thể bị táo bón nói : " cách vách ! "
" gì ? "
“thành phố bên cạnh……”
Rốt cục Tiêu Dương cũng nhớ ra mình đã thấy qua địa điểm mà tiểu yêu tinh miêu tả ở đâu : " trung tâm quảng trường của Thành phố L ? "
“Ân.”
Tiêu Dương giơ ngón cái với tiểu yêu tinh : " Tiểu quỷ,ngươi mạnh thật,ngươi là Motor hả ?! "
" vậy sao ngươi lại đột nhiên trở lại ? " Lãnh Lăng Duệ nhíu mày hỏi
" ngạch… " .Tiểu yêu tinh nghĩ nghĩ : " ko biết nữa, ta ko nhớ đường lại còn bị đói,đành ngồi 1 chỗ mà khóc, sau đó, ta muốn về nhà, rồi nhớ tới phòng khách,muốn trở về cái bàn tràn đầy đồ ăn ở nhà … "
Tiểu yêu tinh nhìn khuôn mặt càng ngày càng đen của Lãnh Lăng Duệ,nuốt nước miếng, tiếp tục nói : " nhớ Duệ Duệ nữa…Sau đó thì…nhìn thấy 2 người. "
" … "
“Duệ duệ……” Tiểu yêu tinh nhăn nhó.
“Nói đi .”
“Có thể ăn gì đó không, ta sắp chết đói… "
“……”
Từ khi nuôi tiểu yêu tinh này,Lãnh Lăng Duệ cảm thấy mình rất có thể tráng niên mà sớm thệ ( chết sớm trong khi còn khỏe)