Viện Nhân dân đông bệnh nhân đến khiến người ta líu lưỡi, vậy nên, để chứa được nhiều xe hơn, tầng hầm bãi đỗ xe được xây dựng cực kì bực mình, cứ 1 vòng lại 1 vòng đi xuống. Lãnh Lăng Duệ đỗ xe xong, lôi mỗ yêu tinh từ trong xe ra, chỉ thấy ánh mắt của người nào đó đã thành hình hương muỗi .
" Duệ Duệ " Lãnh Kỉ Kỉ chóng mặt, mơ hồ nói : " bệnh viện này thật không tốt a.. "
" Ân ? làm sao ? " Lãnh Lăng Duệ nửa nâng nửa khiêng mỗ yêu vào thang máy, ấn tầng, trả lời không chút để ý.
" mà đi 1 vòng bãi đỗ xe này, không có bệnh cũng muốn ói ra ! "
“……”
Lãnh Lăng Duệ tức giận nhìn bé một cái, " Đinh " 1 tiếng, thang máy tới nơi. Lãnh Lăng Duệ vội lôi bé ra ngoài, ấn bé ngồi lên băng ghế tại khu nghỉ ngơi chờ đăng kí gần đó, cúi người nói : " đợi ở đây 1 lát để ta đi đăng kí. ok ? "
“Nga.” Mỗ yêu tinh ngoan ngoãn gật đầu, vẫy tay : " chậm 1 chút nha~~ cho ta nghỉ 1 chút ! "
“……” Lãnh Lăng Duệ mặt vô biểu tình nhìn bé vài giây, sau đó quay đầu, đi xếp hàng đăng kí.
Lãnh Kỉ Kỉ ngồi trên ghế, nghỉ ngơi 1 lát,mắt nhang muỗi cùng những phản ứng say xe lúc trước đều biến mất,bé lại có tinh thần trở lại, ngắm trái ngắm phải meo meo meo meo ( chả hiểu sao tác giả lại thêm 4 chữ " meo " này vào.mình đành giữ nguyên nguyên tác ), ngẫu nhiên thấy Lãnh Lăng Duệ quay đầu nhìn mình còn làm mặt quỷ với hắn.
Lúc này, 1 nữ sinh ngồi bên trái tiểu yêu tinh vỗ nhẹ cánh tay bé, mỗ yêu ngẩn người, quay đầu nhìn nàng : " sao ? "
Nữ sinh này nhìn dường như học cấp 3, trông khá đáng yêu, cười với bé, nói : " Nhĩ hảo, lúc nãy mình thấy bạn trông không thoải mái lắm, giờ đã tốt hơn chưa? mình có sô cô la này, bạn có muốn ăn không ? "
Yêu tinh nhà họ Lãnh là loại người ( yêu tinh) gì chứ ? chính là Ăn hóa ! nhìn thấy sô cô la sao có thể cự tuyệt? tất nhiên là không rồi…
Vì thế, ném 1 viên sô cô la vào miệng, mỗ yêu tinh lập tức thành bằng hữu của tiểu nữ sinh kia, chẳng tỏ ra lạ lẫm chút nào mà bắt đầu tán gẫu.
Bên kia, Lãnh Lăng Duệ thấy vậy nhíu mày, tâm nói : " ở bệnh viện mà còn buôn chuyện vui vẻ như vậy ! đã cảnh cáo không được ăn bậy những gì người lạ cho rồi, làm như gió thoảng bên tai sao !… có gì có thể tán gẫu với 1 con bé con chứ ?!!.. có để yên hay không ??!!
“Tiên sinh…… Tiên sinh!” nghe thấy có người gọi mình, Lãnh Lăng Duệ mới lấy lại được tinh thần, phát hiện người xếp hàng phía trước mình đã lấy xong số, mà mình lại quên tiến lên.
" xin lỗi> " Lãnh Lăng Duệ hơi xấu hổ, trầm giọng nói, tiến lên 2 bước, đưa thẻ và phí đăng kí qua cửa. Thường thì thái độ của nhân viên phục vụ không kém, nhưng lần này còn ôn nhu hơn nhiều, nữ nhân ngồi sau cửa cười cười nói không sao, sau đó gõ bàn phím, lấy số và tiền thừa rồi cười đưa qua, còn tặng kèm 1 câu : " ngài đi thong thả ~~ " . có thể thấy, đẹp trai thực có lợi, nhất là vẻ đẹp trầm mặc nội liễm, giết trong tích tắc…
" ai đi cùng cậu vậy… ? " . Bên này, cô bé con vẫn đang trò chuyện với mỗ yêu tinh. .
“Ân…… Ca ca.” Lãnh Kĩ Kĩ suy nghĩ 1 lát, vẫn lựa chọn câu trả lời như vậy, tuy trong lòng cũng chẳng nghĩ thế. Khi ở nhà Tiêu Dương, bé gọi ca ca ngọt xớt như vậy bởi cảm thấy mình thấp bé, rõ ràng ở trong hoàn cảnh xấu, nhưng giờ không giống rồi, bé giờ đã cao như vậy, chỉ cần cao thêm chút nữa là bằng chủ nhà mình rồi ~ vậy không phải ca ca rồi !
Lý luận về bối phận của Lãnh Kỉ Kỉ vĩnh viễn đều quỷ dị =__=
——
" ah`hhhhhh ~~~~~~~~~ ca ca a“`……”
Lãnh kỉ kỉ nghĩ rằng: " sao phát âm từ " a`hhh dài như vậy chứ ? âm điệu còn quái lạ nữa…
Đang nghĩ thì người nào đó vừa bị miễn cưỡng xưng là ca ca đang đen mặt đi tới.
2 tên nhóc đang tán gẫu rất high, thấy hắn đi tới liền cùng xoay mặt lại, trừng mắt viên trượt nhìn hắn. Mặt vô biểu tình gật đầu với con bé con kia, sao đó kéo mỗ yêu tinh lên, nói : " ngốc ở đây làm gì ! Đi thôi. "
Lãnh Kỉ Kỉ bị kéo đi, đành chạy chậm theo chân Lãnh Lăng Duệ tới cầu thang bên kia, vừa đi vừa quay đầu khoát tay với cô bạn mới kia. Bất quá, trong khoảnh khắc quay đi, bé dường như nghe được tiếng lòng của cô bạn kia: Thật xứng đôi !! ~~
Lãnh Lăng Duệ đưa phiền toái tinh nhà hắn vào phòng khám bệnh chuyên gia, vừa mới lên đến lầu 2 đã thấy rất nhiều người đang đợi. Cúi xuống xem phiếu đánh số, bèn kéo Lãnh Kỉ Kỉ đi tìm chỗ ngồi chờ.
Véo tay mỗ yêu tinh theo thói quen, phát hiện xúc cảm tuy không mềm mại như khi còn bé,nhưng chẳng hiểu sao hắn lại cảm thấy véo mấy cái khiến tâm lý thoải mái hắn, hắn chẳng thấy hành động của mình có gì không đúng, nội tâm vẫn thản nhiên : ta nuôi mà, muốn chà xát, niết véo méo tròn gì đều tùy ta B-) !
Nghĩ vậy liền véo thêm 2 phát nữa, nói : " ăn sô cô la rất ngon, nhỉ ? "
Mỗ yêu tinh thế mới nhớ đến lời cảnh cáo của chủ nhà đại nhân, le lưỡi, gật đầu : " ngon lắm..ta cam đoan lần sau xác nhận là an toàn rồi mới ăn ! "
“……”
Hai người ngồi chờ khá là lâu, trong lúc đó, mỗ yêu tinh không ngừng lải nhải bên tai Lãnh Lăng Duệ những câu nói không hề liên quan với nhau và chẳng có ý nghĩa gì.Nếu là người khác, Lãnh Lăng Duệ tuyệt không 2 lời, bắn 1 mắt đao qua, kèm 2 dải băng dính, dán lại! Nhưng Lãnh Kỉ Kỉ là ngoại lệ, hắn không chỉ không chê bé phiền phức, còn thường thường mỉm cười đáp lại 1 ,2 câu, hơn nữa còn quỷ dị thấy thời gian chờ đợi qua thật nhanh.
Bởi 2 người đều đặt lực chú ý trên người đối phương, không quan tâm đến người khác, vậy nên họ không có nhìn đến mấy nữ y tá trẻ tuổi đã lượn lờ qua chỗ họ cả 6,7 lần….