Thiên Là Hồng Trần Ngạn - Quyển 1 - Chương 52: Trúng Độc (2)
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Đọa nhai
- Quyển 1 - Chương 2: Điệt vân (1)
- Quyển 1 - Chương 3: Điệt Vân (2)
- Quyển 1 - Chương 4: Bắt tôm
- Quyển 1 - Chương 5: Khiếp sợ
- Quyển 1 - Chương 6: Quyết định
- Quyển 1 - Chương 7: Xuất Cốc
- Quyển 1 - Chương 8: Vào thành (1)
- Quyển 1 - Chương 9: Vào thành (2)
- Quyển 1 - Chương 10: Nguyên nhân (1)
- Quyển 1 - Chương 11: Nguyên Nhân ( 2 )
- Quyển 1 - Chương 12: Nguyên nhân ( 3)
- Quyển 1 - Chương 13: Nguyên nhân (4)
- Quyển 1 - Chương 14: Nguyên Nhân (5)
- Quyển 1 - Chương 15: Tuyên Chỉ
- Quyển 1 - Chương 16: Đối Câu (1)
- Quyển 1 - Chương 17: Đối Câu (2)
- Quyển 1 - Chương 18: Kết Bái
- Quyển 1 - Chương 19: Đại Dục
- Quyển 1 - Chương 20: Sinh Nhật (1)
- Quyển 1 - Chương 21: Sinh Nhật (2)
- Quyển 1 - Chương 22: Sinh Nhật (3)
- Quyển 1 - Chương 23: Sinh Nhật (4)
- Quyển 1 - Chương 24: Sinh Nhật (5)
- Quyển 1 - Chương 25: Hiến Kế (1)
- Quyển 1 - Chương 26: Hiến Kế (2)
- Quyển 1 - Chương 27: Tâm Sự (1)
- Quyển 1 - Chương 28: Tâm Sự (2)
- Quyển 1 - Chương 29: Khai Trương
- Quyển 1 - Chương 30: Du Hồ
- Quyển 1 - Chương 31: Lưu Thị (1)
- Quyển 1 - Chương 32: Lưu Thị (2)
- Quyển 1 - Chương 33: Bí Tịch
- Quyển 1 - Chương 34: Lợi Thế
- Quyển 1 - Chương 35: Thành Giao
- Quyển 1 - Chương 36: Ác Đồ
- Quyển 1 - Chương 37: Độc Thương
- Quyển 1 - Chương 38: Làm Mai Mối
- Quyển 1 - Chương 39: Xác Nhận
- Quyển 1 - Chương 40: Thăm
- Quyển 1 - Chương 41: Thân Phận
- Quyển 1 - Chương 42: Tiền Đường
- Quyển 1 - Chương 43: Tuyệt Cú
- Quyển 1 - Chương 44: Tỷ Thí
- Quyển 1 - Chương 45: Phong Hàn
- Quyển 1 - Chương 46: Hinh Hà
- Quyển 1 - Chương 47: Mỹ Nam
- Quyển 1 - Chương 48: Sơ Tài
- Quyển 1 - Chương 49: Đồng Tẩm
- Quyển 1 - Chương 50: Nỗi Buồn Ly Biệt
- Quyển 1 - Chương 51: Trúng Độc (1)
- Quyển 1 - Chương 52: Trúng Độc (2)
- Quyển 1 - Chương 53: Gặp Tai Kiếp
- Quyển 1 - Chương 54: Phong Hàn
- Quyển 1 - Chương 55: Hạ Lỗ
- Quyển 1 - Chương 56: Đoạn Nghĩa
- Quyển 2 - Chương 57: Cao Xương
- Quyển 2 - Chương 58: Duyên Cũ
- Quyển 2 - Chương 59: Nguyên Nhân (1)
- Quyển 2 - Chương 60: Nguyên Nhân (2)
- Quyển 2 - Chương 61: Tình Cũ
- Quyển 2 - Chương 62: Tỷ Võ
- Quyển 2 - Chương 63: Thắng Thua
- Quyển 2 - Chương 64: Cường Hôn
- Quyển 2 - Chương 65: Người Thân
- Quyển 2 - Chương 66: Tắm Rửa
- Quyển 2 - Chương 67: Giết Chóc
- Quyển 2 - Chương 68: Phỏng Đoán
- Quyển 2 - Chương 69: Truyền Ngôi
- Quyển 2 - Chương 70: Phục Chúng
- Quyển 2 - Chương 71: Chiến Sự
- Quyển 2 - Chương 72: Thiên Tai
- Quyển 2 - Chương 73: Báo Thù
- Quyển 2 - Chương 74: Phá Địch
- Quyển 2 - Chương 75: Nhục Nhã
- Quyển 2 - Chương 76: Vây Săn
- Quyển 2 - Chương 77: Hận Cũ
- Quyển 2 - Chương 78: Tình Thương
- Quyển 2 - Chương 79: Xuyên Qua
- Quyển 2 - Chương 80: Tao Hiệp
- Quyển 2 - Chương 81: Trù Tính
- Quyển 2 - Chương 82: Cáo Thiệp
- Quyển 2 - Chương 83: Diệt Địch
- Quyển 2 - Chương 84: Chỉ Qua
- Quyển 2 - Chương 86: Xuân Thương
- Quyển 2 - Chương 87: Thất Sách
- Quyển 2 - Chương 88: Thoát Đi
- Quyển 2 - Chương 89: Tình Thân
- Quyển 2 - Chương 90: Quyết Định
- Quyển 2 - Chương 91: Kết Minh
- Quyển 2 - Chương 92: Cấm Tình
- Quyển 3 - Chương 93: Đại Hưng
- Quyển 3 - Chương 94: Phong Hào
- Quyển 3 - Chương 95: Thân Vương
- Quyển 3 - Chương 96: Đại Điển
- Quyển 3 - Chương 97: Giận Hôn
- Quyển 3 - Chương 98: Nhận Sai
- Quyển 3 - Chương 99: Giải Hòa
- Quyển 3 - Chương 100: Tiểu Thê Tử
- Quyển 3 - Chương 101: Thỉnh Hôn
- Quyển 3 - Chương 102: Phạt Trượng
- Quyển 3 - Chương 103: Ly Biệt
- Quyển 3 - Chương 104: Khẩu Chiến
- Quyển 3 - Chương 105: Bị Vây
- Quyển 3 - Chương 106: Công Chiếm
- Quyển 3 - Chương 107: Bôi Thuốc
- Quyển 3 - Chương 108: Lòng Đố Kỵ
- Quyển 3 - Chương 109: Tứ Hôn
- Quyển 3 - Chương 110: Bại Lộ
- Quyển 3 - Chương 111: Nghiệm Thân
- Quyển 3 - Chương 112: Nói Hết
- Quyển 3 - Chương 113: Trốn Tránh
- Quyển 3 - Chương 114: Đau Lòng
- Quyển 3 - Chương 115: Trở Về
- Quyển 3 - Chương 116: Lui Địch
- Quyển 3 - Chương 117: Ngất
- Quyển 3 - Chương 118: Bức Họa
- Quyển 3 - Chương 119: Xuân Độc
- Quyển 3 - Chương 120: Quốc Hận
- Quyển 3 - Chương 121: Gia Cừu
- Quyển 3 - Chương 122: Bay Xuống
- Quyển 3 - Chương 123: Tỉnh Dậy
- Quyển 3 - Chương 124: Vạch Trần
- Quyển 3 - Chương 125: Đưa Tiễn
- Quyển 3 - Chương 126: Thư
- Quyển 3 - Chương 127: Đàm Phán
- Quyển 3 - Chương 128: Đồng Miên
- Quyển 3 - Chương 129: Gặp Lại
- Quyển 3 - Chương 130: Trọng Thương
- Quyển 3 - Chương 131: Phiêu Thệ
- Quyển 3 - Chương 132: Tan Nát Cõi Lòng
- Quyển 3 - Chương 133: Tưởng Niệm
- Quyển 4 - Chương 134: Dạy Dỗ
- Quyển 4 - Chương 135: Vương Phi
- Quyển 4 - Chương 136: Tuyền Tin
- Quyển 4 - Chương 137: Bại Lộ
- Quyển 4 - Chương 138: Gặp Lại
- Quyển 4 - Chương 139: Nhu Tình
- Quyển 4 - Chương 140: Rơi Xuống
- Quyển 4 - Chương 141: Thành Thân
- Quyển 4 - Chương 142: Gặp Nạn
- Quyển 4 - Chương 143: Thu Thương
- Quyển 4 - Chương 144: Trở Về (Đại Kết Cục I)
- Quyển 4 - Chương 145: Dắt Tay (Đại Kết Cục II)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thiên Là Hồng Trần Ngạn
Quyển 1 - Chương 52: Trúng Độc (2)
Hơi thở ồ ồ phun lên mặt nàng, mắt thấy ánh mắt kia gần như muốn phun ra lửa, Vệ Tử Quân thầm nghĩ: Hỏng rồi.
"Nhị ca, ngươi làm sao vậy, đừng dọa Tử Quân." Bị người khác ôm khiến nàng bối rối không thôi.
"Trong rượu này có xuân dược!" Lý Thiên Kỳ thở hổn hển, một đôi mắt khát vọng làm như muốn nuốt chửng nàng, "Tử Quân, giúp, giúp nhị ca."
"A? Xuân dược! Giải dược đâu? Ta đi đòi bọn họ giải dược!" Vệ Tử Quân giãy dụa, nhưng Lý Thiên Kỳ không chịu buông tay.
"Vô dụng, xuân dược này không có giải dược, đây là làm cho người ta.. phải giao hoan."
"Vậy.. Vậy làm sao bây giờ?" Khóe mắt đảo quanh phòng, Vệ Tử Quân gấp đến độ suy nghĩ đều rối loạn. "Nhị ca đợi chút, ta đi tìm cho ngươi một.. Tìm một cô nương!"
Tuy rằng loại lời nói này khó có thể nói ra, nàng vẫn là phải kiên trì nói ra, nàng biết Lý Thiên Kỳ trời sanh tính thích sạch sẽ, không thích những vật không sạch sẽ, nhưng nghe nói trúng xuân dược, nếu như không giao hợp, sẽ có thể nguy hiểm tánh mạng, nàng sao có thể để nhị ca mạo hiểm như vậy, càng lo lắng hắn trướng lâu không phát tiết sẽ làm bị thương thân thể.
Thấy nàng giãy dụa muốn đi ra ngoài tìm cô nương, hắn lại ôm chặt nàng, "Đừng nhúc nhích, ngươi vừa động, nhị ca khó có thể tự giữ. Đừng nhúc nhích, cho nhị ca ôm một lát, trong chốc lát, liền lập tức qua đi!"
Vệ Tử Quân nghe vậy, lập tức an tĩnh lại, nghiêng đầu mặc hắn ôm. Đúng vậy, người trúng xuân dược, sao có thể chống lại nàng cọ tới cọ lui như vậy, cũng may nhị ca tự chủ rất mạnh, nhưng, có thể đi qua sao?
Một lát sau, quả nhiên, giống như nàng lo lắng, hắn chẳng những không bình phục, ngược lại tiếng hít thở càng phát ra dồn dập, thân hình cũng càng run run, cái ôm kia ngày càng chặt, đến mức nàng không thở được.
"Nhị ca, ta thở không nổi!" Vệ Tử Quân xoay đầu qua, nghiêng mặt, chống lại đôi mắt kia đang phun ra hỏa dục kia. Đôi mắt kia gắt gao nhìn chằm chằm nàng, gương mặt trương hồng kia, dần dần gần sát lại, giao triền, dừng lại ở giữa hai mắt nàng.
Thấy đôi môi hắn run run tiến lên, Vệ Tử Quân hoảng hốt không thôi, "Nhị.. Nhị ca, ta ta ta là nam nhân, ta giải không được độc của ngươi, a.." Lời còn chưa nói xong, môi đã bị hôn xuống.
Lý Thiên Kỳ tham lam mút đôi môi thơm ngọt, trút xuống dục vọng, lý trí đã không còn, một đôi bàn tay cũng bắt đầu vuốt ve phía sau lưng người kia.
"Nhị ca.. A.." Vệ Tử Quân vừa mới thoát ra, nghĩ đến cơ hội nói chuyện, lại bị lưỡi hắn xâm nhập, quét qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng nàng, khiến nàng đầu váng mắt hoa, thở hổn hển liên tục.
Thấy cục diện ngày càng khó có thể kiểm soát, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng, Vệ Tử Quân đành xuống tay điểm huyệt đạo của hắn.
Đem người xụi lơ đỡ nằm xuống giường, liền vội chạy ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa liền gặp Hợp Tâm vẫn đứng hầu ngoài cửa.
"Hợp Tâm, nhị ca ta hắn trúng xuân dược, làm sao bây giờ, có thể giải không?"
"Làm sao có thể? Chẳng lẽ ta lấy lầm rượu rồi?" Hợp Tâm giống như nhớ lại lúc nàng lấy rượu.
"Ai, không cần suy nghĩ, cứu người quan trọng hơn, nhị ca ta hắn duy trì không được nữa rồi!" Vệ Tử Quân gấp đến độ sắp khóc.
"Không có cách nào, chỉ có ân ái, công tử đừng vội, người lập tức đến." Hợp Tâm đang muốn xoay người đi gọi người, vừa vặn một cô nương đi qua, đã bị Hợp Tâm giữ lại.
Vệ Tử Quân giải huyệt đạo cho Lý Thiên Kỳ, đem cô nương kia đưa cho hắn. Lại bị hắn một tay đẩy ra, "Cút ra ngoài."
"Nhị ca, đừng như vậy, nàng là tới cứu ngươi!" Vệ Tử Quân nhỏ giọng cầu xin, trong lòng tràn đầy lo lắng.
"Kêu bọn họ ra ngoài hết đi." Lý Thiên Kỳ chỉ vào Hợp Tâm cùng cô nương kia quát.
"Nhị ca, đừng như vậy, ngươi hiện tại cần nữ nhân, đừng như vậy, ngươi muốn nữ tử dạng gì, ta đi tìm cho ngươi." Mắt thấy hắn phải chịu thống khổ, giống như đang muốn mất đi lý trí, Vệ Tử Quân gấp đến độ đỏ mắt.
Nhìn bộ dáng sốt ruột của nàng, Lý Thiên Kỳ ôm chầm lấy nàng. "Nhị ca chỉ cần ngươi, chỉ có ngươi có thể cứu ta, ai ta đều không cần, kêu bọn họ đều đi."
Nàng làm thế nào cứu hắn, chẳng lẽ hắn không biết nàng là nam nhân sao? Vệ Tử Quân vừa vội lại khổ sở, ánh mắt khẩn cầu nhìn phía Hợp Tâm.
Hợp Tâm giống như bỗng nhiên nhớ tới cái gì, "Đúng rồi, xuân dược nơi này của chúng ta không phải nhất định ái ân, chỉ cần tiết tinh là được, nhớ lấy, nhất định phải tiết tinh, nếu không sẽ tổn thương đến thân thể."
"Tiết.. Tiết tinh? Tiết như thế nào?" Vệ Tử Quân có chút cà lăm, chữ này thật sự khó nói.
"Lấy tay! Chính hắn có thể tự làm." Hợp Tâm kéo cô nương kia đi ra ngoài.
"Nhị ca, ngươi chắc là biết làm như thế nào, ta.. Ta đi ra ngoài trước, qua một khắc ta sẽ trở về, ngươi đều nghe được rồi chứ? Mau.. Mau làm đi." Vệ Tử Quân thật sự không biết nên dặn như thế nào, dù sao khó có thể mở miệng, chỉ hy vọng hắn giải quyết nhanh chút.
Thấy bộ dáng nàng muốn đi, Lý Thiên Kỳ một tay giữ nàng lại, "Lý Thiên Kỳ ta há có thể làm việc cẩu thả như vậy, ngươi phải ở trong này cùng nhị ca."
"Nhị ca!" Vệ Tử Quân gấp đến độ không biết làm như thế nào cho phải, hắn là người thông minh, sao lại suy nghĩ luẩn quẩn như thế, không phải bị Khổng Mạnh hoàng lão tẩy não rồi chứ.
"Nhị ca, mau làm đi, nếu không ta giúp ngươi!"
"Ngươi dám! Ta không tin ngươi dám làm vậy." Lông mi Lý Thiên Kỳ nhíu lại, mắt trừng Vệ Tử Quân.
Hắn sao lại cổ hủ như vậy, Vệ Tử Quân lòng nóng như lửa đốt.
Mắt thấy vật kia đã cứng lên hồi lâu, cảm thấy vô cùng lo lắng, bỏ qua quan niệm thế tục, bỏ đi sự rụt rè, một lòng nghĩ, phải cởi nhục khố của Lý Thiên Kỳ xuống.
"Tử Quân, ngươi làm cái gì.."
Ngay khi Lý Thiên Kỳ kinh hô, nàng đã muốn lấy tay với lên vật cứng rắn của hắn.
"Tử Quân.." Lý Thiên Kỳ thở nhẹ một tiếng, cả người run lên, nhưng không cự tuyệt.
Vệ Tử Quân tay nắm lấy vật kia, hi vọng mọi việc hết thảy mau mau chấm dứt.
Chưa bao giờ từng có cảm giác mọi thứ đánh úp lại như vậy, là vì 'hắn' sao? Lý Thiên Kỳ nhìn dung nhan trước mắt, đó là người mình yêu thích, mà người này mặt ửng đỏ, đang vỗ về chơi đùa thân thể hắn.
Thân hình run run rốt cuộc nhịn không được, ôm lấy người trước mặt, "Tử Quân.. Tử Quân.." Cúi đầu, tay lần sờ mặt mày mắt mũi của Vệ Tử Quân.
Vệ Tử Quân đang nắm vật kia, không thể né tránh, thấy hắn thần trí hỗn loạn, không thể ẩn nhẫn, cũng liền kệ hắn đi.
Miệng bị đôi môi nóng bỏng xâm chiếm, trong tay lại đang nắm vật nóng bỏng của hắn, bất giác trong lòng nhảy dựng lên, thân mình nóng lên, hạ thân dâng lên một tia khác thường.
Gian nan ẩn nhẫn hết thảy, tay đẩy nhanh tốc độ, rốt cục, Lý Thiên Kỳ ở trên mặt nàng phun ra một chuỗi tinh dịch, một cỗ nhiệt lưu thấm ướt tay Vệ Tử Quân.
Buông ra bàn tay đã đau nhức, Vệ Tử Quân liếc Lý Thiên Kỳ một cái.
Hai người trầm mặc lau khô vật ẩm ướt kia, sửa sang lại quần áo.
Hai người liếc nhau, đều xấu hổ quay đầu.
Vệ Tử Quân đánh vỡ không khí xấu hổ, nói với Lý Thiên Kỳ: "Nhị ca, lại ăn một chút gì đi."
"Hảo!" Cũng không quản là tốt thật hay tốt giả, có chút việc dời đi lực chú ý là tốt rồi.
Hai người cầm đũa lên, ăn mấy miếng đồ ăn, càng thấy không khí xấu hổ.
"Nhị ca, ngươi mệt mỏi rồi, nằm nghỉ một chút đi." Vệ Tử Quân nói xong lại cảm thấy lời này không thích hợp.
Lý Thiên Kỳ nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú vừa mới hết đỏ lại hồng trở lại, "A, tốt, tốt, Tứ đệ cũng mệt mỏi, cũng đi nằm chút đi." Lời vừa ra khỏi miệng, hối hận không ngừng, lời này cũng quá ái muội.
"A, tốt, tốt." Vệ Tử Quân không ngừng lên tiếng trả lời, ngả mình vào một cái tháp khác, hai người đưa lưng về phía nhau, lại cách chiếc kỷ trà, vẫn như cũ đem khoảng cách kéo đến lớn nhất, Vệ Tử Quân thiếu chút nữa không cẩn thận ngã nhào khỏi tháp.
Hai người trằn trọc suy nghĩ, trầm mặc không nói, một hồi vừa nãy cũng có chút mệt mỏi, miên man suy nghĩ một hồi, đều chìm vào giấc ngủ.
"Nhị ca, ngươi làm sao vậy, đừng dọa Tử Quân." Bị người khác ôm khiến nàng bối rối không thôi.
"Trong rượu này có xuân dược!" Lý Thiên Kỳ thở hổn hển, một đôi mắt khát vọng làm như muốn nuốt chửng nàng, "Tử Quân, giúp, giúp nhị ca."
"A? Xuân dược! Giải dược đâu? Ta đi đòi bọn họ giải dược!" Vệ Tử Quân giãy dụa, nhưng Lý Thiên Kỳ không chịu buông tay.
"Vô dụng, xuân dược này không có giải dược, đây là làm cho người ta.. phải giao hoan."
"Vậy.. Vậy làm sao bây giờ?" Khóe mắt đảo quanh phòng, Vệ Tử Quân gấp đến độ suy nghĩ đều rối loạn. "Nhị ca đợi chút, ta đi tìm cho ngươi một.. Tìm một cô nương!"
Tuy rằng loại lời nói này khó có thể nói ra, nàng vẫn là phải kiên trì nói ra, nàng biết Lý Thiên Kỳ trời sanh tính thích sạch sẽ, không thích những vật không sạch sẽ, nhưng nghe nói trúng xuân dược, nếu như không giao hợp, sẽ có thể nguy hiểm tánh mạng, nàng sao có thể để nhị ca mạo hiểm như vậy, càng lo lắng hắn trướng lâu không phát tiết sẽ làm bị thương thân thể.
Thấy nàng giãy dụa muốn đi ra ngoài tìm cô nương, hắn lại ôm chặt nàng, "Đừng nhúc nhích, ngươi vừa động, nhị ca khó có thể tự giữ. Đừng nhúc nhích, cho nhị ca ôm một lát, trong chốc lát, liền lập tức qua đi!"
Vệ Tử Quân nghe vậy, lập tức an tĩnh lại, nghiêng đầu mặc hắn ôm. Đúng vậy, người trúng xuân dược, sao có thể chống lại nàng cọ tới cọ lui như vậy, cũng may nhị ca tự chủ rất mạnh, nhưng, có thể đi qua sao?
Một lát sau, quả nhiên, giống như nàng lo lắng, hắn chẳng những không bình phục, ngược lại tiếng hít thở càng phát ra dồn dập, thân hình cũng càng run run, cái ôm kia ngày càng chặt, đến mức nàng không thở được.
"Nhị ca, ta thở không nổi!" Vệ Tử Quân xoay đầu qua, nghiêng mặt, chống lại đôi mắt kia đang phun ra hỏa dục kia. Đôi mắt kia gắt gao nhìn chằm chằm nàng, gương mặt trương hồng kia, dần dần gần sát lại, giao triền, dừng lại ở giữa hai mắt nàng.
Thấy đôi môi hắn run run tiến lên, Vệ Tử Quân hoảng hốt không thôi, "Nhị.. Nhị ca, ta ta ta là nam nhân, ta giải không được độc của ngươi, a.." Lời còn chưa nói xong, môi đã bị hôn xuống.
Lý Thiên Kỳ tham lam mút đôi môi thơm ngọt, trút xuống dục vọng, lý trí đã không còn, một đôi bàn tay cũng bắt đầu vuốt ve phía sau lưng người kia.
"Nhị ca.. A.." Vệ Tử Quân vừa mới thoát ra, nghĩ đến cơ hội nói chuyện, lại bị lưỡi hắn xâm nhập, quét qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng nàng, khiến nàng đầu váng mắt hoa, thở hổn hển liên tục.
Thấy cục diện ngày càng khó có thể kiểm soát, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng, Vệ Tử Quân đành xuống tay điểm huyệt đạo của hắn.
Đem người xụi lơ đỡ nằm xuống giường, liền vội chạy ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa liền gặp Hợp Tâm vẫn đứng hầu ngoài cửa.
"Hợp Tâm, nhị ca ta hắn trúng xuân dược, làm sao bây giờ, có thể giải không?"
"Làm sao có thể? Chẳng lẽ ta lấy lầm rượu rồi?" Hợp Tâm giống như nhớ lại lúc nàng lấy rượu.
"Ai, không cần suy nghĩ, cứu người quan trọng hơn, nhị ca ta hắn duy trì không được nữa rồi!" Vệ Tử Quân gấp đến độ sắp khóc.
"Không có cách nào, chỉ có ân ái, công tử đừng vội, người lập tức đến." Hợp Tâm đang muốn xoay người đi gọi người, vừa vặn một cô nương đi qua, đã bị Hợp Tâm giữ lại.
Vệ Tử Quân giải huyệt đạo cho Lý Thiên Kỳ, đem cô nương kia đưa cho hắn. Lại bị hắn một tay đẩy ra, "Cút ra ngoài."
"Nhị ca, đừng như vậy, nàng là tới cứu ngươi!" Vệ Tử Quân nhỏ giọng cầu xin, trong lòng tràn đầy lo lắng.
"Kêu bọn họ ra ngoài hết đi." Lý Thiên Kỳ chỉ vào Hợp Tâm cùng cô nương kia quát.
"Nhị ca, đừng như vậy, ngươi hiện tại cần nữ nhân, đừng như vậy, ngươi muốn nữ tử dạng gì, ta đi tìm cho ngươi." Mắt thấy hắn phải chịu thống khổ, giống như đang muốn mất đi lý trí, Vệ Tử Quân gấp đến độ đỏ mắt.
Nhìn bộ dáng sốt ruột của nàng, Lý Thiên Kỳ ôm chầm lấy nàng. "Nhị ca chỉ cần ngươi, chỉ có ngươi có thể cứu ta, ai ta đều không cần, kêu bọn họ đều đi."
Nàng làm thế nào cứu hắn, chẳng lẽ hắn không biết nàng là nam nhân sao? Vệ Tử Quân vừa vội lại khổ sở, ánh mắt khẩn cầu nhìn phía Hợp Tâm.
Hợp Tâm giống như bỗng nhiên nhớ tới cái gì, "Đúng rồi, xuân dược nơi này của chúng ta không phải nhất định ái ân, chỉ cần tiết tinh là được, nhớ lấy, nhất định phải tiết tinh, nếu không sẽ tổn thương đến thân thể."
"Tiết.. Tiết tinh? Tiết như thế nào?" Vệ Tử Quân có chút cà lăm, chữ này thật sự khó nói.
"Lấy tay! Chính hắn có thể tự làm." Hợp Tâm kéo cô nương kia đi ra ngoài.
"Nhị ca, ngươi chắc là biết làm như thế nào, ta.. Ta đi ra ngoài trước, qua một khắc ta sẽ trở về, ngươi đều nghe được rồi chứ? Mau.. Mau làm đi." Vệ Tử Quân thật sự không biết nên dặn như thế nào, dù sao khó có thể mở miệng, chỉ hy vọng hắn giải quyết nhanh chút.
Thấy bộ dáng nàng muốn đi, Lý Thiên Kỳ một tay giữ nàng lại, "Lý Thiên Kỳ ta há có thể làm việc cẩu thả như vậy, ngươi phải ở trong này cùng nhị ca."
"Nhị ca!" Vệ Tử Quân gấp đến độ không biết làm như thế nào cho phải, hắn là người thông minh, sao lại suy nghĩ luẩn quẩn như thế, không phải bị Khổng Mạnh hoàng lão tẩy não rồi chứ.
"Nhị ca, mau làm đi, nếu không ta giúp ngươi!"
"Ngươi dám! Ta không tin ngươi dám làm vậy." Lông mi Lý Thiên Kỳ nhíu lại, mắt trừng Vệ Tử Quân.
Hắn sao lại cổ hủ như vậy, Vệ Tử Quân lòng nóng như lửa đốt.
Mắt thấy vật kia đã cứng lên hồi lâu, cảm thấy vô cùng lo lắng, bỏ qua quan niệm thế tục, bỏ đi sự rụt rè, một lòng nghĩ, phải cởi nhục khố của Lý Thiên Kỳ xuống.
"Tử Quân, ngươi làm cái gì.."
Ngay khi Lý Thiên Kỳ kinh hô, nàng đã muốn lấy tay với lên vật cứng rắn của hắn.
"Tử Quân.." Lý Thiên Kỳ thở nhẹ một tiếng, cả người run lên, nhưng không cự tuyệt.
Vệ Tử Quân tay nắm lấy vật kia, hi vọng mọi việc hết thảy mau mau chấm dứt.
Chưa bao giờ từng có cảm giác mọi thứ đánh úp lại như vậy, là vì 'hắn' sao? Lý Thiên Kỳ nhìn dung nhan trước mắt, đó là người mình yêu thích, mà người này mặt ửng đỏ, đang vỗ về chơi đùa thân thể hắn.
Thân hình run run rốt cuộc nhịn không được, ôm lấy người trước mặt, "Tử Quân.. Tử Quân.." Cúi đầu, tay lần sờ mặt mày mắt mũi của Vệ Tử Quân.
Vệ Tử Quân đang nắm vật kia, không thể né tránh, thấy hắn thần trí hỗn loạn, không thể ẩn nhẫn, cũng liền kệ hắn đi.
Miệng bị đôi môi nóng bỏng xâm chiếm, trong tay lại đang nắm vật nóng bỏng của hắn, bất giác trong lòng nhảy dựng lên, thân mình nóng lên, hạ thân dâng lên một tia khác thường.
Gian nan ẩn nhẫn hết thảy, tay đẩy nhanh tốc độ, rốt cục, Lý Thiên Kỳ ở trên mặt nàng phun ra một chuỗi tinh dịch, một cỗ nhiệt lưu thấm ướt tay Vệ Tử Quân.
Buông ra bàn tay đã đau nhức, Vệ Tử Quân liếc Lý Thiên Kỳ một cái.
Hai người trầm mặc lau khô vật ẩm ướt kia, sửa sang lại quần áo.
Hai người liếc nhau, đều xấu hổ quay đầu.
Vệ Tử Quân đánh vỡ không khí xấu hổ, nói với Lý Thiên Kỳ: "Nhị ca, lại ăn một chút gì đi."
"Hảo!" Cũng không quản là tốt thật hay tốt giả, có chút việc dời đi lực chú ý là tốt rồi.
Hai người cầm đũa lên, ăn mấy miếng đồ ăn, càng thấy không khí xấu hổ.
"Nhị ca, ngươi mệt mỏi rồi, nằm nghỉ một chút đi." Vệ Tử Quân nói xong lại cảm thấy lời này không thích hợp.
Lý Thiên Kỳ nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú vừa mới hết đỏ lại hồng trở lại, "A, tốt, tốt, Tứ đệ cũng mệt mỏi, cũng đi nằm chút đi." Lời vừa ra khỏi miệng, hối hận không ngừng, lời này cũng quá ái muội.
"A, tốt, tốt." Vệ Tử Quân không ngừng lên tiếng trả lời, ngả mình vào một cái tháp khác, hai người đưa lưng về phía nhau, lại cách chiếc kỷ trà, vẫn như cũ đem khoảng cách kéo đến lớn nhất, Vệ Tử Quân thiếu chút nữa không cẩn thận ngã nhào khỏi tháp.
Hai người trằn trọc suy nghĩ, trầm mặc không nói, một hồi vừa nãy cũng có chút mệt mỏi, miên man suy nghĩ một hồi, đều chìm vào giấc ngủ.
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Đọa nhai
- Quyển 1 - Chương 2: Điệt vân (1)
- Quyển 1 - Chương 3: Điệt Vân (2)
- Quyển 1 - Chương 4: Bắt tôm
- Quyển 1 - Chương 5: Khiếp sợ
- Quyển 1 - Chương 6: Quyết định
- Quyển 1 - Chương 7: Xuất Cốc
- Quyển 1 - Chương 8: Vào thành (1)
- Quyển 1 - Chương 9: Vào thành (2)
- Quyển 1 - Chương 10: Nguyên nhân (1)
- Quyển 1 - Chương 11: Nguyên Nhân ( 2 )
- Quyển 1 - Chương 12: Nguyên nhân ( 3)
- Quyển 1 - Chương 13: Nguyên nhân (4)
- Quyển 1 - Chương 14: Nguyên Nhân (5)
- Quyển 1 - Chương 15: Tuyên Chỉ
- Quyển 1 - Chương 16: Đối Câu (1)
- Quyển 1 - Chương 17: Đối Câu (2)
- Quyển 1 - Chương 18: Kết Bái
- Quyển 1 - Chương 19: Đại Dục
- Quyển 1 - Chương 20: Sinh Nhật (1)
- Quyển 1 - Chương 21: Sinh Nhật (2)
- Quyển 1 - Chương 22: Sinh Nhật (3)
- Quyển 1 - Chương 23: Sinh Nhật (4)
- Quyển 1 - Chương 24: Sinh Nhật (5)
- Quyển 1 - Chương 25: Hiến Kế (1)
- Quyển 1 - Chương 26: Hiến Kế (2)
- Quyển 1 - Chương 27: Tâm Sự (1)
- Quyển 1 - Chương 28: Tâm Sự (2)
- Quyển 1 - Chương 29: Khai Trương
- Quyển 1 - Chương 30: Du Hồ
- Quyển 1 - Chương 31: Lưu Thị (1)
- Quyển 1 - Chương 32: Lưu Thị (2)
- Quyển 1 - Chương 33: Bí Tịch
- Quyển 1 - Chương 34: Lợi Thế
- Quyển 1 - Chương 35: Thành Giao
- Quyển 1 - Chương 36: Ác Đồ
- Quyển 1 - Chương 37: Độc Thương
- Quyển 1 - Chương 38: Làm Mai Mối
- Quyển 1 - Chương 39: Xác Nhận
- Quyển 1 - Chương 40: Thăm
- Quyển 1 - Chương 41: Thân Phận
- Quyển 1 - Chương 42: Tiền Đường
- Quyển 1 - Chương 43: Tuyệt Cú
- Quyển 1 - Chương 44: Tỷ Thí
- Quyển 1 - Chương 45: Phong Hàn
- Quyển 1 - Chương 46: Hinh Hà
- Quyển 1 - Chương 47: Mỹ Nam
- Quyển 1 - Chương 48: Sơ Tài
- Quyển 1 - Chương 49: Đồng Tẩm
- Quyển 1 - Chương 50: Nỗi Buồn Ly Biệt
- Quyển 1 - Chương 51: Trúng Độc (1)
- Quyển 1 - Chương 52: Trúng Độc (2)
- Quyển 1 - Chương 53: Gặp Tai Kiếp
- Quyển 1 - Chương 54: Phong Hàn
- Quyển 1 - Chương 55: Hạ Lỗ
- Quyển 1 - Chương 56: Đoạn Nghĩa
- Quyển 2 - Chương 57: Cao Xương
- Quyển 2 - Chương 58: Duyên Cũ
- Quyển 2 - Chương 59: Nguyên Nhân (1)
- Quyển 2 - Chương 60: Nguyên Nhân (2)
- Quyển 2 - Chương 61: Tình Cũ
- Quyển 2 - Chương 62: Tỷ Võ
- Quyển 2 - Chương 63: Thắng Thua
- Quyển 2 - Chương 64: Cường Hôn
- Quyển 2 - Chương 65: Người Thân
- Quyển 2 - Chương 66: Tắm Rửa
- Quyển 2 - Chương 67: Giết Chóc
- Quyển 2 - Chương 68: Phỏng Đoán
- Quyển 2 - Chương 69: Truyền Ngôi
- Quyển 2 - Chương 70: Phục Chúng
- Quyển 2 - Chương 71: Chiến Sự
- Quyển 2 - Chương 72: Thiên Tai
- Quyển 2 - Chương 73: Báo Thù
- Quyển 2 - Chương 74: Phá Địch
- Quyển 2 - Chương 75: Nhục Nhã
- Quyển 2 - Chương 76: Vây Săn
- Quyển 2 - Chương 77: Hận Cũ
- Quyển 2 - Chương 78: Tình Thương
- Quyển 2 - Chương 79: Xuyên Qua
- Quyển 2 - Chương 80: Tao Hiệp
- Quyển 2 - Chương 81: Trù Tính
- Quyển 2 - Chương 82: Cáo Thiệp
- Quyển 2 - Chương 83: Diệt Địch
- Quyển 2 - Chương 84: Chỉ Qua
- Quyển 2 - Chương 86: Xuân Thương
- Quyển 2 - Chương 87: Thất Sách
- Quyển 2 - Chương 88: Thoát Đi
- Quyển 2 - Chương 89: Tình Thân
- Quyển 2 - Chương 90: Quyết Định
- Quyển 2 - Chương 91: Kết Minh
- Quyển 2 - Chương 92: Cấm Tình
- Quyển 3 - Chương 93: Đại Hưng
- Quyển 3 - Chương 94: Phong Hào
- Quyển 3 - Chương 95: Thân Vương
- Quyển 3 - Chương 96: Đại Điển
- Quyển 3 - Chương 97: Giận Hôn
- Quyển 3 - Chương 98: Nhận Sai
- Quyển 3 - Chương 99: Giải Hòa
- Quyển 3 - Chương 100: Tiểu Thê Tử
- Quyển 3 - Chương 101: Thỉnh Hôn
- Quyển 3 - Chương 102: Phạt Trượng
- Quyển 3 - Chương 103: Ly Biệt
- Quyển 3 - Chương 104: Khẩu Chiến
- Quyển 3 - Chương 105: Bị Vây
- Quyển 3 - Chương 106: Công Chiếm
- Quyển 3 - Chương 107: Bôi Thuốc
- Quyển 3 - Chương 108: Lòng Đố Kỵ
- Quyển 3 - Chương 109: Tứ Hôn
- Quyển 3 - Chương 110: Bại Lộ
- Quyển 3 - Chương 111: Nghiệm Thân
- Quyển 3 - Chương 112: Nói Hết
- Quyển 3 - Chương 113: Trốn Tránh
- Quyển 3 - Chương 114: Đau Lòng
- Quyển 3 - Chương 115: Trở Về
- Quyển 3 - Chương 116: Lui Địch
- Quyển 3 - Chương 117: Ngất
- Quyển 3 - Chương 118: Bức Họa
- Quyển 3 - Chương 119: Xuân Độc
- Quyển 3 - Chương 120: Quốc Hận
- Quyển 3 - Chương 121: Gia Cừu
- Quyển 3 - Chương 122: Bay Xuống
- Quyển 3 - Chương 123: Tỉnh Dậy
- Quyển 3 - Chương 124: Vạch Trần
- Quyển 3 - Chương 125: Đưa Tiễn
- Quyển 3 - Chương 126: Thư
- Quyển 3 - Chương 127: Đàm Phán
- Quyển 3 - Chương 128: Đồng Miên
- Quyển 3 - Chương 129: Gặp Lại
- Quyển 3 - Chương 130: Trọng Thương
- Quyển 3 - Chương 131: Phiêu Thệ
- Quyển 3 - Chương 132: Tan Nát Cõi Lòng
- Quyển 3 - Chương 133: Tưởng Niệm
- Quyển 4 - Chương 134: Dạy Dỗ
- Quyển 4 - Chương 135: Vương Phi
- Quyển 4 - Chương 136: Tuyền Tin
- Quyển 4 - Chương 137: Bại Lộ
- Quyển 4 - Chương 138: Gặp Lại
- Quyển 4 - Chương 139: Nhu Tình
- Quyển 4 - Chương 140: Rơi Xuống
- Quyển 4 - Chương 141: Thành Thân
- Quyển 4 - Chương 142: Gặp Nạn
- Quyển 4 - Chương 143: Thu Thương
- Quyển 4 - Chương 144: Trở Về (Đại Kết Cục I)
- Quyển 4 - Chương 145: Dắt Tay (Đại Kết Cục II)
- bình luận