Trọng Sinh: Bất Mộng Ly Khai - Chương 49
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42: 42
- Chương 43: 43
- Chương 44: 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61: 61
- Chương 62: 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65: 65
- Chương 66: 66
- Chương 67: 67
- Chương 68: 68
- Chương 69
- Chương 70: 70
- Chương 71: 71
- Chương 72: 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: 75
- Chương 76: 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: 80
- Chương 81: 81
- Chương 82: 82
- Chương 83: 83
- Chương 84: 84
- Chương 85: 85
- Chương 86
- Chương 87
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh: Bất Mộng Ly Khai
Chương 49
Ba người không nói thêm gì, cùng đến hội trường.
Xe vừa dừng lại, nhân viên phục vụ lập tức đến giúp đỗ xe.
Trạm Lục Hành xuống xe, vòng qua bên trái, mở cửa xe cho Giang Ly và đưa tay đỡ cô xuống.
Giang Ly mỉm cười, nhẹ nhàng đặt tay lên tay anh.
Lưu Nhã Kỳ đứng nhìn, đeo ba lô, sau khi chào tạm biệt Trạm Lục Hành và Giang Ly thì lặng lẽ đi về phía khu B
Giang Ly khoác tay Trạm Lục Hành, chậm rãi bước vào hội trường.
"Em không vui sao?"
Giang Ly khế củi mắt, không đáp lời.
"Em không thích anh đi đón Nhà Kỳ ả?"
Hóa ra anh biết.
Giang Ly khẽ nói, giọng bình thản: “Không phải vấn đề thích hay không thích. Chuyện của anh, anh tự quyết định."
Trạm Lục Hành nhẹ nhàng vuốt tay cô, cười nói: “Sau này nếu em có suy nghĩ gì, cứ nói thẳng với anh."
Giang Ly ngẩng đầu nhìn Trạm Lục Hành, thoáng ngập ngưng: “Sau này anh đừng tiếp xúc với Lưu Nhã Kỳ nữa, được không?"
Trạm Lục Hành khựng lại trong giây lát, sau đó đáp đơn giản mà dứt khoát: "Được."
Giang Ly kinh ngạc nhìn anh.
Cô gần như không tin vào tai mình.
Sao có thể như vậy chứ?
Kiếp trước anh yêu Lưu Nhã Kỳ đến chết đi sống lại, thậm chí không ngại đối đầu với cả thế giới.
Kiếp này, sao anh lại dễ dàng đồng ý như vậy?
Chẳng lẽ là ông trời thấy cô quá đáng thương, nên cho cô cơ hội sống lại, để giành được tình yêu của Trạm Lục Hành
Giang Ly ngẩn ngơ suy nghĩ, hoàn toàn chìm trong sự kinh ngạc.
“Lục Hành, em dâu"
Giọng nói vui vẻ vang lên, Trạm Hải Hành, tay cầm ly rượu, tươi cười bước tới.
“Anh cả.” Giang Ly thu lại dòng suy nghĩ, nhẹ nhàng lên tiếng.
“Em dâu, vẫn phải nhờ em ra tay mới được. Trước đó anh bảo Lục Hành đi dự tiệc, anh ấy nhất định không chịu. Vậy mà em vừa nói muốn đi, anh ấy đã lập tức đi cùng ngay.
Giang Ly biết anh cả đang cố gắng vun vén cho hai người.
Cô cười tươi đáp: “Em làm gì có mặt mũi lớn như vậy. Em đến đây là để lường kẻ ánh hào quang của nhà họ Trạm
Cô cười tươi đáp: “Em làm gì có mặt mũi lớn như vậy. Em đến đây là để hưởng kẻ ánh hào quang của nhà họ Trạm thôi. Lục Hành sợ em đi quá trớn, nên mới đi theo để trông chừng."
“Thật sao?” Trạm Hải Hành nhìn em trai, ánh mắt đầy ý trêu chọc.
“Đủ rồi đó, hai người đừng khách sáo quá, đây là nhà mình mà."
Trước đó, Trạm Lục Hành không muốn đến, vì cảm thấy những buổi tiệc kiểu này vừa tẻ nhạt vừa giả tạo.
Nào ngờ, anh cả và Giang Ly lại công khai tỏ ra lịch sự với nhau trước mặt anh.
Dù vẻ mặt anh không mấy dễ chịu, nhưng câu nói “nhà mình" của Trạm Lục Hành lại khiến Giang Ly thấy ngọt ngào trong lòng.
“Lát nữa, tổng giám đốc Trấn ở thành phố B sẽ có mặt, đến lúc đó chúng ta cùng ra chào hỏi."
Một người mà nhà họ Trạm cũng phải chủ động tiếp cận, chắc chắn là nhân vật có máu mặt.
“Tổng giám đốc Trần làm trong lĩnh vực gì vậy?" Giang Ly tò mò hỏi.
“Ông ấy có quan hệ rộng trong nhiều ngành nghề, những vấn đề mà người khác không giải quyết được, ông ấy đều có cách."
Giang Ly gật gù: "Ông ấy định phát triển ở thành phố A sao?"
“Không đâu, ngành nghề cốt lõi của ông ấy đều ở thành phố B."
“Vậy sao ông ấy lại đến thành phố A?"
Trạm Hải Hành ngập ngừng một chút, rồi nói: “Ông ấy có gia đình ở đây"
Giang Ly lập tức hiểu ra.
Trong giới nhà giàu, chuyện “có nhà bên ngoài" vốn rất phổ biển, đến mức ai cũng coi là bình thường.
Như gia đình nhà họ Trạm, việc ông Trạm không dính tới bất kỳ tin đồn tình ái nào mới thực sự là điều hiểm có.
Xe vừa dừng lại, nhân viên phục vụ lập tức đến giúp đỗ xe.
Trạm Lục Hành xuống xe, vòng qua bên trái, mở cửa xe cho Giang Ly và đưa tay đỡ cô xuống.
Giang Ly mỉm cười, nhẹ nhàng đặt tay lên tay anh.
Lưu Nhã Kỳ đứng nhìn, đeo ba lô, sau khi chào tạm biệt Trạm Lục Hành và Giang Ly thì lặng lẽ đi về phía khu B
Giang Ly khoác tay Trạm Lục Hành, chậm rãi bước vào hội trường.
"Em không vui sao?"
Giang Ly khế củi mắt, không đáp lời.
"Em không thích anh đi đón Nhà Kỳ ả?"
Hóa ra anh biết.
Giang Ly khẽ nói, giọng bình thản: “Không phải vấn đề thích hay không thích. Chuyện của anh, anh tự quyết định."
Trạm Lục Hành nhẹ nhàng vuốt tay cô, cười nói: “Sau này nếu em có suy nghĩ gì, cứ nói thẳng với anh."
Giang Ly ngẩng đầu nhìn Trạm Lục Hành, thoáng ngập ngưng: “Sau này anh đừng tiếp xúc với Lưu Nhã Kỳ nữa, được không?"
Trạm Lục Hành khựng lại trong giây lát, sau đó đáp đơn giản mà dứt khoát: "Được."
Giang Ly kinh ngạc nhìn anh.
Cô gần như không tin vào tai mình.
Sao có thể như vậy chứ?
Kiếp trước anh yêu Lưu Nhã Kỳ đến chết đi sống lại, thậm chí không ngại đối đầu với cả thế giới.
Kiếp này, sao anh lại dễ dàng đồng ý như vậy?
Chẳng lẽ là ông trời thấy cô quá đáng thương, nên cho cô cơ hội sống lại, để giành được tình yêu của Trạm Lục Hành
Giang Ly ngẩn ngơ suy nghĩ, hoàn toàn chìm trong sự kinh ngạc.
“Lục Hành, em dâu"
Giọng nói vui vẻ vang lên, Trạm Hải Hành, tay cầm ly rượu, tươi cười bước tới.
“Anh cả.” Giang Ly thu lại dòng suy nghĩ, nhẹ nhàng lên tiếng.
“Em dâu, vẫn phải nhờ em ra tay mới được. Trước đó anh bảo Lục Hành đi dự tiệc, anh ấy nhất định không chịu. Vậy mà em vừa nói muốn đi, anh ấy đã lập tức đi cùng ngay.
Giang Ly biết anh cả đang cố gắng vun vén cho hai người.
Cô cười tươi đáp: “Em làm gì có mặt mũi lớn như vậy. Em đến đây là để lường kẻ ánh hào quang của nhà họ Trạm
Cô cười tươi đáp: “Em làm gì có mặt mũi lớn như vậy. Em đến đây là để hưởng kẻ ánh hào quang của nhà họ Trạm thôi. Lục Hành sợ em đi quá trớn, nên mới đi theo để trông chừng."
“Thật sao?” Trạm Hải Hành nhìn em trai, ánh mắt đầy ý trêu chọc.
“Đủ rồi đó, hai người đừng khách sáo quá, đây là nhà mình mà."
Trước đó, Trạm Lục Hành không muốn đến, vì cảm thấy những buổi tiệc kiểu này vừa tẻ nhạt vừa giả tạo.
Nào ngờ, anh cả và Giang Ly lại công khai tỏ ra lịch sự với nhau trước mặt anh.
Dù vẻ mặt anh không mấy dễ chịu, nhưng câu nói “nhà mình" của Trạm Lục Hành lại khiến Giang Ly thấy ngọt ngào trong lòng.
“Lát nữa, tổng giám đốc Trấn ở thành phố B sẽ có mặt, đến lúc đó chúng ta cùng ra chào hỏi."
Một người mà nhà họ Trạm cũng phải chủ động tiếp cận, chắc chắn là nhân vật có máu mặt.
“Tổng giám đốc Trần làm trong lĩnh vực gì vậy?" Giang Ly tò mò hỏi.
“Ông ấy có quan hệ rộng trong nhiều ngành nghề, những vấn đề mà người khác không giải quyết được, ông ấy đều có cách."
Giang Ly gật gù: "Ông ấy định phát triển ở thành phố A sao?"
“Không đâu, ngành nghề cốt lõi của ông ấy đều ở thành phố B."
“Vậy sao ông ấy lại đến thành phố A?"
Trạm Hải Hành ngập ngừng một chút, rồi nói: “Ông ấy có gia đình ở đây"
Giang Ly lập tức hiểu ra.
Trong giới nhà giàu, chuyện “có nhà bên ngoài" vốn rất phổ biển, đến mức ai cũng coi là bình thường.
Như gia đình nhà họ Trạm, việc ông Trạm không dính tới bất kỳ tin đồn tình ái nào mới thực sự là điều hiểm có.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42: 42
- Chương 43: 43
- Chương 44: 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61: 61
- Chương 62: 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65: 65
- Chương 66: 66
- Chương 67: 67
- Chương 68: 68
- Chương 69
- Chương 70: 70
- Chương 71: 71
- Chương 72: 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: 75
- Chương 76: 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: 80
- Chương 81: 81
- Chương 82: 82
- Chương 83: 83
- Chương 84: 84
- Chương 85: 85
- Chương 86
- Chương 87
- bình luận