Trọng Sinh Để Yêu Anh - Chương 19: Tạ liên hoa
Chương trước- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Gặp lại tiện nữ
- Chương 3: Muốn đắp mặt nạ à?
- Chương 4: Về nhà
- Chương 5: Triệu thần huân
- Chương 6: Tiếp cận chú nhỏ
- Chương 7: Anh dám đánh tôi!
- Chương 8: Lễ mừng thọ của triệu lão gia
- Chương 9: Tôi giết chết chú!
- Chương 10: Người bên cạnh ba không an phận rồi đấy
- Chương 11: Đến nhà bàn hôn sự
- Chương 12: Em cười một cái là được
- Chương 13: Hy hy, em không còn yêu anh ư?
- Chương 14: Đăng ký kết hôn
- Chương 15: Khúc mắc của bậc trưởng bối
- Chương 16: Em muốn mưu sát chồng à?
- Chương 17: Vườn hoa hồng diễm lệ
- Chương 18: Người cứu chị hy lần trước là người đó...
- Chương 19: Tạ liên hoa
- Chương 20: Uống rượu đánh nhau
- Chương 21: Là chú, chứ không phải chồng!
- Chương 22: Đi cháy phố! (H+)
- Chương 23: Tự làm tự chịu (H+)
- Chương 24: Em cầm tinh tuổi tuất hả?
- Chương 25: Thím!
- Chương 26: Hôn tôi một cái, tôi liền thả em ra!
- Chương 27: Rốt cuộc em muốn muốn làm gì?
- Chương 28: Đồng quy vu tận
- Chương 29: Nếu em xảy ra chuyện, thì tôi phải làm sao?
- Chương 30: Buổi đấu giá
- Chương 31: Kế trong kế
- Chương 32: Chị nỡ nhốt chồng chị ở ngoài thế sao!
- Chương 33: Có tin tôi đạp chú lọt xuống sông không?
- Chương 34: Nguồn cơn hận thù
- Chương 35: Đầu năm nay làm giám đốc nhàn rỗi lắm ư?
- Chương 36: Chú đang ghen à?
- Chương 37: Chú già giận rồi!
- Chương 38: Mục hy thoả hiệp
- Chương 39: Dao động (H)
- Chương 40: Về nhà chính triệu gia
- Chương 41: Đấu khẩu
- Chương 42: Tôi muốn xem là tôi chết trước hay anh chết trước!
- Chương 43: Hy vọng em một đời bình an...
- Chương 44: Thần huân, em xin lỗi!
- Chương 45: Mọi người đều biết, cô ấy là vợ của tôi!
- Chương 46: Nấu cơm mang đến cho chồng
- Chương 47: Triệu thần huân trêu hoa ghẹo nguyệt
- Chương 48: Tứ gia
- Chương 49: Em không đánh hết mấy người kia được, phải làm sao đây?
- Chương 50: Lạc cẩn du
- Chương 51: Anh chướng mắt tên nhóc đó
- Chương 52: Cần gì tự làm bẩn tay mình
- Chương 53: Liễu tư tình nhận giáo huấn
- Chương 54: Anh có tiềm năng làm hôn quân rồi đó
- Chương 55: Tịch hy biệt uyển
- Chương 56: Khách đến nhà (H)
- Chương 57: Cậu không sợ tôi giết hắn ta à?
- Chương 58: Hoá điệp
- Chương 59: Tuân lệnh, bà xã
- Chương 60: Em đồng ý giúp anh chứ?
- Chương 61: Ngày thử vai gặp kẻ khó ưa
- Chương 62: MỤC HY NHẬP VAI QUÁ SÂU XUÝT "HOÁ MA"
- Chương 63: Liễu tư tình bị vả mặt
- Chương 64: Triệu hoành nổi điên cắn bậy
- Chương 65: Cậu muốn chơi để lần sau tôi chơi với cậu!
- Chương 66: Triệu thần huân nổi giận
- Chương 67: Đời này chỉ yêu mình anh (H+)
- Chương 68: Cút khỏi nhà tôi, cút!
- Chương 69: Sau này em bảo vệ anh nhé?
- Chương 70: Lễ công chiếu phim dạ nguyệt
- Chương 71: Vợ ngài lên báo rồi
- Chương 72: Liễu tư tình tính kế giang trầm
- Chương 73: Mục hy mất khống chế
- Chương 74: Được, anh giết cô ta thay em
- Chương 75: Lạc cẩn du chạy đến xem kịch vui
- Chương 76: Chó cắn chó
- Chương 77: Anh trai em xong rồi!
- Chương 78: Ngày 30 tết đoàn viên
- Chương 79: Đừng bức anh trai em bỏ nhà đi bụi
- Chương 80: Cậu không thích anh tớ à?
- Chương 81: Một nhà 6 người, 3 đội
- Chương 82: Chúc tết online
- Chương 83: Lạc cẩn du - Tiểu đào
- Chương 84: Lì xì đầu năm
- Chương 85: Anh trai, đầu năm đừng để gia đình mất vui
- Chương 86: Hy vọng anh có thể cười đến cuối
- Chương 87: Em nói, em nói hết!
- Chương 88: Tôi muốn cô làm tay trong cho tôi
- Chương 89: Anh có khoá cửa không? (h)
- Chương 90: Scandal đầu năm
- Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
- Chương 92: Lạc cẩn du nổi giận
- Chương 93: Bà triệu thân yêu của anh
- Chương 94: Kết cục của liễu tư tình
- Chương 95: Bình giấm triệu thần huân (h)
- Chương 96: Triệu thần huân ra tay
- Chương 97: Đây chỉ là bước đầu tiên trong trò chơi!
- Chương 98: Súc sinh!
- Chương 99: Triệu lão gia trúng độc
- Chương 100: Thần huân ơi...!
- Chương 101: Quân cờ mấu chốt duy nhất của cô
- Chương 102: Sự thất vọng của triệu lão gia với triệu hoành
- Chương 103: Chiến tích rách bao của chú già (h)
- Chương 104: Tìm được lý thục sơn
- Chương 105: Thu lưới, tần tịch vân bị bắt, triệu hoành bị truy nã
- Chương 106: Đoá hoa đầy gai nhọn
- Chương 107: Kết cục của triệu hoành
- Chương 108: Kết cục: Em trọng sinh là để yêu anh
- Chương 109: Phiên ngoại, hoàn truyện
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh Để Yêu Anh
Chương 19: Tạ liên hoa
Ở đoàn làm phim.
Vì đến sớm nên Mục Hy căn bản không có cảnh diễn hiện tại chủ yếu là quay cho xong hết cảnh của mấy nhân vật phụ nhỏ nhặt.
Tự mình làm tổ trong phòng trang điểm dành cho nữ chính, Mục Hy tha hoá mà nửa nằm nửa ngồi lướt di động trong vô thức.
Lạc Thần cũng vừa đến đã đi ngay đến chỗ cô ngồi, anh đứng trước mặt cô đưa tay ra đo đo một chút trên khoảng không trên đỉnh đầu cô.
Mục Hy thấy là Lạc Thần liền ngước mắt lên nhìn đã chạm phải ngay ánh mắt xem kịch vui của anh, cô cau mày đưa tay đẩy tay anh ra.
"Anh lại lên cơn động kinh gì?"
Lạc Thần nhún vai khinh khỉnh xùy một tiếng.
"Tôi đang đo xem cái sừng trên đầu cô dài bao nhiêu rồi."
Mục Hy nghẹn họng nhấc chân đạp anh một cước.
"Cà khịa coi chừng có ngày anh bị nghiệp quật đó."
Lạc Thần nhanh nhẹn mà né đi một cước kia của cô, anh nhún vai tỏ ý chả sao cả.
"Tôi tưởng cô thương tâm đến mức sống dở chết dở rồi, ai ngờ giờ nhìn còn tốt chán nhỉ."
Mục Hy lười để ý đến tên độc miệng này, muốn đứng dậy thư giãn gân cốt một chút thì tiểu Đào đã vội vã chạy vào sắc mặt còn đang rất háo hức.
"Chị Hy, Liễu Tư Tình ôn ôn nhu nhu lại đang đánh nhau với người ta đấy. Chúng ta mau đi xem."
Mục Hy chưa kịp trả lời đã bị cô nàng kéo đi, nhìn dáng vẻ vui đến muốn ngất của tiểu Đào Mục Hy không khỏi buồn cười. Xem ra bây giờ cô nàng này hết sợ cô rồi nhỉ?
Lạc Thần mới đến đã thấy người rời đi mất tiêu, anh bĩu môi cũng đứng dậy theo sau hai người.
Tiểu Đào nói đánh nhau nhưng thật ra cũng chỉ là ẩu đả chửi mắng ầm ĩ mà thôi, lúc đi đến gần Mục Hy nghe rất rõ Liễu Tư Tình ngày thường mềm mại lại đang điên tiết gào rống.
"Tạ Liên Hoa cô đừng ỷ mình có tiền có thế liền hiếp người quá đáng!"
Bước chân Mục Hy đột ngột dừng lại ngẩn người ra tại chỗ.
Tạ Liên Hoa!
Một lần nữa định thần Mục Hy có chút kích động cùng trông mong nhìn kĩ người đang đưa lưng về phía mình kia.
Chỉ thấy một cô gái nhỏ nhắn tóc dài mới tới vai, đang rất khí thế mà chống nạnh hất cằm về phía Liễu Tư Tình.
"Thì sao nào, cô làm hỏng đồ của tôi còn muốn qua loa cho xong. Bộ cô tưởng Tạ Liên Hoa tôi dễ bắt nạt lắm hả?"
"Tôi chỉ vô tình đụng trúng chứ có cố ý đâu, nếu cô muốn thì tôi đền cho cô là được hà cớ gì cô phải nặng lời sỉ nhục tôi!"
Liễu Tư Tình ở đối diện được không ít người vây quanh vừa khóc vừa nói, trong rất đáng thương. Nhưng không một ai thấy được tia trào phúng trong ánh mắt cô ta.
Chuyện là Tạ Liên Hoa đáng chết này vừa đến đã khiêu khích cô ta đủ chuyện, cô ta vốn cũng không vừa mắt Tạ Liên Hoa nên trong lúc cãi vã đã đem bộ makeup của Tạ Liên Hoa đánh bể.
Nhưng việc này không ai nhìn thấy, chỉ khi Tạ Liên Hoa nổi cáu bắt đầu động tay chân với cô ta thì mọi người mới chạy đến vây quanh.
Tiểu thư cao quý thì sao? Nếu tính tình đanh đá không nói lý lẽ thì mọi người sẽ thích được sao?
Đừng cho là cô ta không biết Tạ Liên Hoa đột ngột xuất hiện trong đoàn phim gây khó dễ cho cô ta là bởi vì ai.
Mắt thấy mọi chuyện không ổn đạo diễn Trần cũng chạy tới giảng hoà.
"Cùng một tổ phim có chuyện gì mà không thể từ từ nói, Tạ Liên Hoa à nếu Tư Tình không cố ý thì thôi cô cũng xí xoá cho qua đi."
Hiển nhiên là đạo diễn Trần cũng cho là Tạ Liên Hoa sai mà ánh mắt mọi người nhìn Tạ Liên Hoa đã không có mấy phần thiện cảm, Tạ Liên Hoa bị chọc tức đến bật cười chỉ thẳng vào mặt Liễu Tư Tình nói:
"Nếu cô muốn đền vậy thì đền đi, đây là mẫu mới nhất của hãng XX cô có giỏi thì trong ba ngày mua một bộ khác về đây đi!"
Sắc mặt Liễu Tư Tình nhất thời xám nghoéc, cô ta không ngờ Tạ Liên Hoa lại hống hách như vậy cho dù mọi người có ý chỉ trích cũng không muốn bỏ qua cho cô ta.
Lúc đầu mạnh miệng là thế chứ đồ của hãng XX kia cô ta có tiền cũng chưa chắc mua được trong vòng ba ngày.
Thấy sắc mặt lúc trắng lúc xanh kia của Liễu Tư Tình, Tạ Liên Hoa cực kỳ đắc ý mà ngẩng cao đầu khiêu khích nhìn cô ta.
Mục Hy nhìn rõ được mọi chuyện, Liễu Tư Tình đây là muốn dùng cách cũ với cô để mọi người xa lánh Tạ Liên Hoa. Nhưng cô sẽ cho cô ta được toại nguyện ư!
"Hoa Hoa, vẫn là thôi đi món đồ đắc giá như thế cậu cũng không cần khó dễ người không có mắt nhìn."
Một câu nói của Mục Hy khiến mọi người nhất tề đều nhìn về phía cô, chuyện tình cam go của ba người mới vừa lặng giờ hai bên giáp mặt mọi người đều nâng cao tinh thần hóng kịch vui.
Mà Tạ Liên Hoa vốn còn đang hùng hổ thì khẽ bĩu môi thả hai tay bên hông xuống.
"Vậy thôi đi, tôi cũng chả thèm chút tiền của kẻ nghèo còn ra vẻ."
"Cô!"
Liễu Tư Tình tức đến xuýt nữa thì ngất đến nơi, nhưng hiện tại có thêm Mục Hy cũng chẳng có ai đứng ra thay cô ta nói chuyện như trước nữa.
Mục Hy lười để ý đến Liễu Tư Tình, cô đi đến nắm lấy tay Tạ Liên Hoa kéo cô nàng đang không tình nguyện mà phản kháng đi ra một góc yên tĩnh.
"Cậu về nước khi nào?"
Tạ Liên Hoa giận dỗi rút tay về.
"Mới về thôi."
Mục Hy biết cô đang giận mình chuyện gì, thời điểm này ở đời trước cô vì Liễu Tư Tình đâm chọc mà xích mích không vui với cô bạn thanh mai trúc mã này.
Khiến cô nàng giận dữ bỏ đi nước ngoài và cho đến khi cô nhà tan nát cửa cũng chỉ có mỗi Tạ Liên Hoa ở bên cạnh chăm sóc an ủi cô.
Mục Hy nghĩ đến đây nước mắt đã không nhịn được dâng trào bên khoé mi, cô nắm lấy tay Tạ Liên Hoa nghẹn ngào nói:
"Hoa Hoa, đừng giận mình được không? Mình chỉ còn mỗi cậu là bạn thân nhất."
Thấy Mục Hy khóc Tạ Liên Hoa cũng mếu máo theo, đưa tay đánh cô một cái.
"Con ngốc này, bị người ta lừa bán còn đếm tiền dùm họ."
Tạ Liên Hoa miệng cứng nhưng tâm mềm, nếu không cũng sẽ không vì tin tức trên mạng và cả chuyện của hai nhà Giang Triệu liên hôn mà vội vã về nước thế này.
Mục Hy vừa khóc vừa cười dang tay ôm lấy Tạ Liên Hoa.
"Ừ là tớ ngu ngốc."
Ngu ngốc nên đời trước mới không biết trân trọng đoạn tình bạn chi giao này.
Ánh chiều tà dần vụt tắt, Mục Hy và Tạ Liên Hoa vẫn ríu rít tâm sự hết chuyện trên trời dưới đất.
Trong phòng trang điểm Lạc Thần mất hứng nhìn hai người sắp dính lại với nhau kia.
"Hai người nói mãi mà không biết chán hả?"
Mục Hy và Tạ Liên Hoa đều ném cho anh một ánh mắt ghét bỏ, Tạ Liên Hoa thì thầm hỏi Mục Hy.
"Cậu quen tên mặt thối khó ưa này hồi nào vậy?"
Khoé môi Mục Hy giật giật, nếu Lạc Thần mà nghe người khác nói anh khó ưa thì còn không nhảy dựng lên sao?
Cô vội đưa tay bịt miệng Tạ Liên Hoa lại.
"Đều là bạn bè, cậu bé bé cái miệng lại."
Tạ Liên Hoa thân là chuyên viên trang điểm mà sau này Lạc Thần còn làm ảnh đế đấy, nếu bây giờ liền hợp tác với Lạc Thần thì sau này Tạ Liên Hoa còn sợ không nổi danh trong nghành sao?
Tạ Liên Hoa cũng lười để ý, cô kéo tay Mục Hy xuống nháy nháy mắt với cô.
"Hy Hy, lâu rồi không đi quẩy tớ có chút ngứa nghề."
"Cô hai ơi, chiều mai tớ còn có cảnh quay đấy."
Tạ Liên Hoa không chịu buông tha, năn nỉ nói:
"Chiều lận mà, sáng cậu ngủ bù. Đi đi nha..."
Mục Hy cũng lâu rồi không có bung xoã nghĩ nghĩ một lúc cũng bị Tạ Liên Hoa thuyết phục.
"Ừ, đi thì đi."
"Tôi đi nữa."
Lạc Thần vẫn ngồi đó chưa chịu rời đi kiêu ngạo mà nói với hai người.
"Nếu không cho tôi đi, tôi liền gọi cho Vương Quốc Sâm."
Mục Hy và Tạ Liên Hoa nhìn nhau cũng không có ý kiến gì, nhưng nhắc đến Vương Quốc Sâm hai người lại không hẹn mà đưa mắt nhìn tiểu Đào đang ngồi gặm khoai tây chiên ở một góc.
Tiểu Đào như cảm nhận được ánh mắt hai người, cô nàng có dự cảm không lành muốn bỏ của chạy lấy người nhưng đã muộn.
Vì đến sớm nên Mục Hy căn bản không có cảnh diễn hiện tại chủ yếu là quay cho xong hết cảnh của mấy nhân vật phụ nhỏ nhặt.
Tự mình làm tổ trong phòng trang điểm dành cho nữ chính, Mục Hy tha hoá mà nửa nằm nửa ngồi lướt di động trong vô thức.
Lạc Thần cũng vừa đến đã đi ngay đến chỗ cô ngồi, anh đứng trước mặt cô đưa tay ra đo đo một chút trên khoảng không trên đỉnh đầu cô.
Mục Hy thấy là Lạc Thần liền ngước mắt lên nhìn đã chạm phải ngay ánh mắt xem kịch vui của anh, cô cau mày đưa tay đẩy tay anh ra.
"Anh lại lên cơn động kinh gì?"
Lạc Thần nhún vai khinh khỉnh xùy một tiếng.
"Tôi đang đo xem cái sừng trên đầu cô dài bao nhiêu rồi."
Mục Hy nghẹn họng nhấc chân đạp anh một cước.
"Cà khịa coi chừng có ngày anh bị nghiệp quật đó."
Lạc Thần nhanh nhẹn mà né đi một cước kia của cô, anh nhún vai tỏ ý chả sao cả.
"Tôi tưởng cô thương tâm đến mức sống dở chết dở rồi, ai ngờ giờ nhìn còn tốt chán nhỉ."
Mục Hy lười để ý đến tên độc miệng này, muốn đứng dậy thư giãn gân cốt một chút thì tiểu Đào đã vội vã chạy vào sắc mặt còn đang rất háo hức.
"Chị Hy, Liễu Tư Tình ôn ôn nhu nhu lại đang đánh nhau với người ta đấy. Chúng ta mau đi xem."
Mục Hy chưa kịp trả lời đã bị cô nàng kéo đi, nhìn dáng vẻ vui đến muốn ngất của tiểu Đào Mục Hy không khỏi buồn cười. Xem ra bây giờ cô nàng này hết sợ cô rồi nhỉ?
Lạc Thần mới đến đã thấy người rời đi mất tiêu, anh bĩu môi cũng đứng dậy theo sau hai người.
Tiểu Đào nói đánh nhau nhưng thật ra cũng chỉ là ẩu đả chửi mắng ầm ĩ mà thôi, lúc đi đến gần Mục Hy nghe rất rõ Liễu Tư Tình ngày thường mềm mại lại đang điên tiết gào rống.
"Tạ Liên Hoa cô đừng ỷ mình có tiền có thế liền hiếp người quá đáng!"
Bước chân Mục Hy đột ngột dừng lại ngẩn người ra tại chỗ.
Tạ Liên Hoa!
Một lần nữa định thần Mục Hy có chút kích động cùng trông mong nhìn kĩ người đang đưa lưng về phía mình kia.
Chỉ thấy một cô gái nhỏ nhắn tóc dài mới tới vai, đang rất khí thế mà chống nạnh hất cằm về phía Liễu Tư Tình.
"Thì sao nào, cô làm hỏng đồ của tôi còn muốn qua loa cho xong. Bộ cô tưởng Tạ Liên Hoa tôi dễ bắt nạt lắm hả?"
"Tôi chỉ vô tình đụng trúng chứ có cố ý đâu, nếu cô muốn thì tôi đền cho cô là được hà cớ gì cô phải nặng lời sỉ nhục tôi!"
Liễu Tư Tình ở đối diện được không ít người vây quanh vừa khóc vừa nói, trong rất đáng thương. Nhưng không một ai thấy được tia trào phúng trong ánh mắt cô ta.
Chuyện là Tạ Liên Hoa đáng chết này vừa đến đã khiêu khích cô ta đủ chuyện, cô ta vốn cũng không vừa mắt Tạ Liên Hoa nên trong lúc cãi vã đã đem bộ makeup của Tạ Liên Hoa đánh bể.
Nhưng việc này không ai nhìn thấy, chỉ khi Tạ Liên Hoa nổi cáu bắt đầu động tay chân với cô ta thì mọi người mới chạy đến vây quanh.
Tiểu thư cao quý thì sao? Nếu tính tình đanh đá không nói lý lẽ thì mọi người sẽ thích được sao?
Đừng cho là cô ta không biết Tạ Liên Hoa đột ngột xuất hiện trong đoàn phim gây khó dễ cho cô ta là bởi vì ai.
Mắt thấy mọi chuyện không ổn đạo diễn Trần cũng chạy tới giảng hoà.
"Cùng một tổ phim có chuyện gì mà không thể từ từ nói, Tạ Liên Hoa à nếu Tư Tình không cố ý thì thôi cô cũng xí xoá cho qua đi."
Hiển nhiên là đạo diễn Trần cũng cho là Tạ Liên Hoa sai mà ánh mắt mọi người nhìn Tạ Liên Hoa đã không có mấy phần thiện cảm, Tạ Liên Hoa bị chọc tức đến bật cười chỉ thẳng vào mặt Liễu Tư Tình nói:
"Nếu cô muốn đền vậy thì đền đi, đây là mẫu mới nhất của hãng XX cô có giỏi thì trong ba ngày mua một bộ khác về đây đi!"
Sắc mặt Liễu Tư Tình nhất thời xám nghoéc, cô ta không ngờ Tạ Liên Hoa lại hống hách như vậy cho dù mọi người có ý chỉ trích cũng không muốn bỏ qua cho cô ta.
Lúc đầu mạnh miệng là thế chứ đồ của hãng XX kia cô ta có tiền cũng chưa chắc mua được trong vòng ba ngày.
Thấy sắc mặt lúc trắng lúc xanh kia của Liễu Tư Tình, Tạ Liên Hoa cực kỳ đắc ý mà ngẩng cao đầu khiêu khích nhìn cô ta.
Mục Hy nhìn rõ được mọi chuyện, Liễu Tư Tình đây là muốn dùng cách cũ với cô để mọi người xa lánh Tạ Liên Hoa. Nhưng cô sẽ cho cô ta được toại nguyện ư!
"Hoa Hoa, vẫn là thôi đi món đồ đắc giá như thế cậu cũng không cần khó dễ người không có mắt nhìn."
Một câu nói của Mục Hy khiến mọi người nhất tề đều nhìn về phía cô, chuyện tình cam go của ba người mới vừa lặng giờ hai bên giáp mặt mọi người đều nâng cao tinh thần hóng kịch vui.
Mà Tạ Liên Hoa vốn còn đang hùng hổ thì khẽ bĩu môi thả hai tay bên hông xuống.
"Vậy thôi đi, tôi cũng chả thèm chút tiền của kẻ nghèo còn ra vẻ."
"Cô!"
Liễu Tư Tình tức đến xuýt nữa thì ngất đến nơi, nhưng hiện tại có thêm Mục Hy cũng chẳng có ai đứng ra thay cô ta nói chuyện như trước nữa.
Mục Hy lười để ý đến Liễu Tư Tình, cô đi đến nắm lấy tay Tạ Liên Hoa kéo cô nàng đang không tình nguyện mà phản kháng đi ra một góc yên tĩnh.
"Cậu về nước khi nào?"
Tạ Liên Hoa giận dỗi rút tay về.
"Mới về thôi."
Mục Hy biết cô đang giận mình chuyện gì, thời điểm này ở đời trước cô vì Liễu Tư Tình đâm chọc mà xích mích không vui với cô bạn thanh mai trúc mã này.
Khiến cô nàng giận dữ bỏ đi nước ngoài và cho đến khi cô nhà tan nát cửa cũng chỉ có mỗi Tạ Liên Hoa ở bên cạnh chăm sóc an ủi cô.
Mục Hy nghĩ đến đây nước mắt đã không nhịn được dâng trào bên khoé mi, cô nắm lấy tay Tạ Liên Hoa nghẹn ngào nói:
"Hoa Hoa, đừng giận mình được không? Mình chỉ còn mỗi cậu là bạn thân nhất."
Thấy Mục Hy khóc Tạ Liên Hoa cũng mếu máo theo, đưa tay đánh cô một cái.
"Con ngốc này, bị người ta lừa bán còn đếm tiền dùm họ."
Tạ Liên Hoa miệng cứng nhưng tâm mềm, nếu không cũng sẽ không vì tin tức trên mạng và cả chuyện của hai nhà Giang Triệu liên hôn mà vội vã về nước thế này.
Mục Hy vừa khóc vừa cười dang tay ôm lấy Tạ Liên Hoa.
"Ừ là tớ ngu ngốc."
Ngu ngốc nên đời trước mới không biết trân trọng đoạn tình bạn chi giao này.
Ánh chiều tà dần vụt tắt, Mục Hy và Tạ Liên Hoa vẫn ríu rít tâm sự hết chuyện trên trời dưới đất.
Trong phòng trang điểm Lạc Thần mất hứng nhìn hai người sắp dính lại với nhau kia.
"Hai người nói mãi mà không biết chán hả?"
Mục Hy và Tạ Liên Hoa đều ném cho anh một ánh mắt ghét bỏ, Tạ Liên Hoa thì thầm hỏi Mục Hy.
"Cậu quen tên mặt thối khó ưa này hồi nào vậy?"
Khoé môi Mục Hy giật giật, nếu Lạc Thần mà nghe người khác nói anh khó ưa thì còn không nhảy dựng lên sao?
Cô vội đưa tay bịt miệng Tạ Liên Hoa lại.
"Đều là bạn bè, cậu bé bé cái miệng lại."
Tạ Liên Hoa thân là chuyên viên trang điểm mà sau này Lạc Thần còn làm ảnh đế đấy, nếu bây giờ liền hợp tác với Lạc Thần thì sau này Tạ Liên Hoa còn sợ không nổi danh trong nghành sao?
Tạ Liên Hoa cũng lười để ý, cô kéo tay Mục Hy xuống nháy nháy mắt với cô.
"Hy Hy, lâu rồi không đi quẩy tớ có chút ngứa nghề."
"Cô hai ơi, chiều mai tớ còn có cảnh quay đấy."
Tạ Liên Hoa không chịu buông tha, năn nỉ nói:
"Chiều lận mà, sáng cậu ngủ bù. Đi đi nha..."
Mục Hy cũng lâu rồi không có bung xoã nghĩ nghĩ một lúc cũng bị Tạ Liên Hoa thuyết phục.
"Ừ, đi thì đi."
"Tôi đi nữa."
Lạc Thần vẫn ngồi đó chưa chịu rời đi kiêu ngạo mà nói với hai người.
"Nếu không cho tôi đi, tôi liền gọi cho Vương Quốc Sâm."
Mục Hy và Tạ Liên Hoa nhìn nhau cũng không có ý kiến gì, nhưng nhắc đến Vương Quốc Sâm hai người lại không hẹn mà đưa mắt nhìn tiểu Đào đang ngồi gặm khoai tây chiên ở một góc.
Tiểu Đào như cảm nhận được ánh mắt hai người, cô nàng có dự cảm không lành muốn bỏ của chạy lấy người nhưng đã muộn.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Gặp lại tiện nữ
- Chương 3: Muốn đắp mặt nạ à?
- Chương 4: Về nhà
- Chương 5: Triệu thần huân
- Chương 6: Tiếp cận chú nhỏ
- Chương 7: Anh dám đánh tôi!
- Chương 8: Lễ mừng thọ của triệu lão gia
- Chương 9: Tôi giết chết chú!
- Chương 10: Người bên cạnh ba không an phận rồi đấy
- Chương 11: Đến nhà bàn hôn sự
- Chương 12: Em cười một cái là được
- Chương 13: Hy hy, em không còn yêu anh ư?
- Chương 14: Đăng ký kết hôn
- Chương 15: Khúc mắc của bậc trưởng bối
- Chương 16: Em muốn mưu sát chồng à?
- Chương 17: Vườn hoa hồng diễm lệ
- Chương 18: Người cứu chị hy lần trước là người đó...
- Chương 19: Tạ liên hoa
- Chương 20: Uống rượu đánh nhau
- Chương 21: Là chú, chứ không phải chồng!
- Chương 22: Đi cháy phố! (H+)
- Chương 23: Tự làm tự chịu (H+)
- Chương 24: Em cầm tinh tuổi tuất hả?
- Chương 25: Thím!
- Chương 26: Hôn tôi một cái, tôi liền thả em ra!
- Chương 27: Rốt cuộc em muốn muốn làm gì?
- Chương 28: Đồng quy vu tận
- Chương 29: Nếu em xảy ra chuyện, thì tôi phải làm sao?
- Chương 30: Buổi đấu giá
- Chương 31: Kế trong kế
- Chương 32: Chị nỡ nhốt chồng chị ở ngoài thế sao!
- Chương 33: Có tin tôi đạp chú lọt xuống sông không?
- Chương 34: Nguồn cơn hận thù
- Chương 35: Đầu năm nay làm giám đốc nhàn rỗi lắm ư?
- Chương 36: Chú đang ghen à?
- Chương 37: Chú già giận rồi!
- Chương 38: Mục hy thoả hiệp
- Chương 39: Dao động (H)
- Chương 40: Về nhà chính triệu gia
- Chương 41: Đấu khẩu
- Chương 42: Tôi muốn xem là tôi chết trước hay anh chết trước!
- Chương 43: Hy vọng em một đời bình an...
- Chương 44: Thần huân, em xin lỗi!
- Chương 45: Mọi người đều biết, cô ấy là vợ của tôi!
- Chương 46: Nấu cơm mang đến cho chồng
- Chương 47: Triệu thần huân trêu hoa ghẹo nguyệt
- Chương 48: Tứ gia
- Chương 49: Em không đánh hết mấy người kia được, phải làm sao đây?
- Chương 50: Lạc cẩn du
- Chương 51: Anh chướng mắt tên nhóc đó
- Chương 52: Cần gì tự làm bẩn tay mình
- Chương 53: Liễu tư tình nhận giáo huấn
- Chương 54: Anh có tiềm năng làm hôn quân rồi đó
- Chương 55: Tịch hy biệt uyển
- Chương 56: Khách đến nhà (H)
- Chương 57: Cậu không sợ tôi giết hắn ta à?
- Chương 58: Hoá điệp
- Chương 59: Tuân lệnh, bà xã
- Chương 60: Em đồng ý giúp anh chứ?
- Chương 61: Ngày thử vai gặp kẻ khó ưa
- Chương 62: MỤC HY NHẬP VAI QUÁ SÂU XUÝT "HOÁ MA"
- Chương 63: Liễu tư tình bị vả mặt
- Chương 64: Triệu hoành nổi điên cắn bậy
- Chương 65: Cậu muốn chơi để lần sau tôi chơi với cậu!
- Chương 66: Triệu thần huân nổi giận
- Chương 67: Đời này chỉ yêu mình anh (H+)
- Chương 68: Cút khỏi nhà tôi, cút!
- Chương 69: Sau này em bảo vệ anh nhé?
- Chương 70: Lễ công chiếu phim dạ nguyệt
- Chương 71: Vợ ngài lên báo rồi
- Chương 72: Liễu tư tình tính kế giang trầm
- Chương 73: Mục hy mất khống chế
- Chương 74: Được, anh giết cô ta thay em
- Chương 75: Lạc cẩn du chạy đến xem kịch vui
- Chương 76: Chó cắn chó
- Chương 77: Anh trai em xong rồi!
- Chương 78: Ngày 30 tết đoàn viên
- Chương 79: Đừng bức anh trai em bỏ nhà đi bụi
- Chương 80: Cậu không thích anh tớ à?
- Chương 81: Một nhà 6 người, 3 đội
- Chương 82: Chúc tết online
- Chương 83: Lạc cẩn du - Tiểu đào
- Chương 84: Lì xì đầu năm
- Chương 85: Anh trai, đầu năm đừng để gia đình mất vui
- Chương 86: Hy vọng anh có thể cười đến cuối
- Chương 87: Em nói, em nói hết!
- Chương 88: Tôi muốn cô làm tay trong cho tôi
- Chương 89: Anh có khoá cửa không? (h)
- Chương 90: Scandal đầu năm
- Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
- Chương 92: Lạc cẩn du nổi giận
- Chương 93: Bà triệu thân yêu của anh
- Chương 94: Kết cục của liễu tư tình
- Chương 95: Bình giấm triệu thần huân (h)
- Chương 96: Triệu thần huân ra tay
- Chương 97: Đây chỉ là bước đầu tiên trong trò chơi!
- Chương 98: Súc sinh!
- Chương 99: Triệu lão gia trúng độc
- Chương 100: Thần huân ơi...!
- Chương 101: Quân cờ mấu chốt duy nhất của cô
- Chương 102: Sự thất vọng của triệu lão gia với triệu hoành
- Chương 103: Chiến tích rách bao của chú già (h)
- Chương 104: Tìm được lý thục sơn
- Chương 105: Thu lưới, tần tịch vân bị bắt, triệu hoành bị truy nã
- Chương 106: Đoá hoa đầy gai nhọn
- Chương 107: Kết cục của triệu hoành
- Chương 108: Kết cục: Em trọng sinh là để yêu anh
- Chương 109: Phiên ngoại, hoàn truyện
- bình luận