Trọng Sinh Để Yêu Anh - Chương 5: Triệu thần huân
Chương trước- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Gặp lại tiện nữ
- Chương 3: Muốn đắp mặt nạ à?
- Chương 4: Về nhà
- Chương 5: Triệu thần huân
- Chương 6: Tiếp cận chú nhỏ
- Chương 7: Anh dám đánh tôi!
- Chương 8: Lễ mừng thọ của triệu lão gia
- Chương 9: Tôi giết chết chú!
- Chương 10: Người bên cạnh ba không an phận rồi đấy
- Chương 11: Đến nhà bàn hôn sự
- Chương 12: Em cười một cái là được
- Chương 13: Hy hy, em không còn yêu anh ư?
- Chương 14: Đăng ký kết hôn
- Chương 15: Khúc mắc của bậc trưởng bối
- Chương 16: Em muốn mưu sát chồng à?
- Chương 17: Vườn hoa hồng diễm lệ
- Chương 18: Người cứu chị hy lần trước là người đó...
- Chương 19: Tạ liên hoa
- Chương 20: Uống rượu đánh nhau
- Chương 21: Là chú, chứ không phải chồng!
- Chương 22: Đi cháy phố! (H+)
- Chương 23: Tự làm tự chịu (H+)
- Chương 24: Em cầm tinh tuổi tuất hả?
- Chương 25: Thím!
- Chương 26: Hôn tôi một cái, tôi liền thả em ra!
- Chương 27: Rốt cuộc em muốn muốn làm gì?
- Chương 28: Đồng quy vu tận
- Chương 29: Nếu em xảy ra chuyện, thì tôi phải làm sao?
- Chương 30: Buổi đấu giá
- Chương 31: Kế trong kế
- Chương 32: Chị nỡ nhốt chồng chị ở ngoài thế sao!
- Chương 33: Có tin tôi đạp chú lọt xuống sông không?
- Chương 34: Nguồn cơn hận thù
- Chương 35: Đầu năm nay làm giám đốc nhàn rỗi lắm ư?
- Chương 36: Chú đang ghen à?
- Chương 37: Chú già giận rồi!
- Chương 38: Mục hy thoả hiệp
- Chương 39: Dao động (H)
- Chương 40: Về nhà chính triệu gia
- Chương 41: Đấu khẩu
- Chương 42: Tôi muốn xem là tôi chết trước hay anh chết trước!
- Chương 43: Hy vọng em một đời bình an...
- Chương 44: Thần huân, em xin lỗi!
- Chương 45: Mọi người đều biết, cô ấy là vợ của tôi!
- Chương 46: Nấu cơm mang đến cho chồng
- Chương 47: Triệu thần huân trêu hoa ghẹo nguyệt
- Chương 48: Tứ gia
- Chương 49: Em không đánh hết mấy người kia được, phải làm sao đây?
- Chương 50: Lạc cẩn du
- Chương 51: Anh chướng mắt tên nhóc đó
- Chương 52: Cần gì tự làm bẩn tay mình
- Chương 53: Liễu tư tình nhận giáo huấn
- Chương 54: Anh có tiềm năng làm hôn quân rồi đó
- Chương 55: Tịch hy biệt uyển
- Chương 56: Khách đến nhà (H)
- Chương 57: Cậu không sợ tôi giết hắn ta à?
- Chương 58: Hoá điệp
- Chương 59: Tuân lệnh, bà xã
- Chương 60: Em đồng ý giúp anh chứ?
- Chương 61: Ngày thử vai gặp kẻ khó ưa
- Chương 62: MỤC HY NHẬP VAI QUÁ SÂU XUÝT "HOÁ MA"
- Chương 63: Liễu tư tình bị vả mặt
- Chương 64: Triệu hoành nổi điên cắn bậy
- Chương 65: Cậu muốn chơi để lần sau tôi chơi với cậu!
- Chương 66: Triệu thần huân nổi giận
- Chương 67: Đời này chỉ yêu mình anh (H+)
- Chương 68: Cút khỏi nhà tôi, cút!
- Chương 69: Sau này em bảo vệ anh nhé?
- Chương 70: Lễ công chiếu phim dạ nguyệt
- Chương 71: Vợ ngài lên báo rồi
- Chương 72: Liễu tư tình tính kế giang trầm
- Chương 73: Mục hy mất khống chế
- Chương 74: Được, anh giết cô ta thay em
- Chương 75: Lạc cẩn du chạy đến xem kịch vui
- Chương 76: Chó cắn chó
- Chương 77: Anh trai em xong rồi!
- Chương 78: Ngày 30 tết đoàn viên
- Chương 79: Đừng bức anh trai em bỏ nhà đi bụi
- Chương 80: Cậu không thích anh tớ à?
- Chương 81: Một nhà 6 người, 3 đội
- Chương 82: Chúc tết online
- Chương 83: Lạc cẩn du - Tiểu đào
- Chương 84: Lì xì đầu năm
- Chương 85: Anh trai, đầu năm đừng để gia đình mất vui
- Chương 86: Hy vọng anh có thể cười đến cuối
- Chương 87: Em nói, em nói hết!
- Chương 88: Tôi muốn cô làm tay trong cho tôi
- Chương 89: Anh có khoá cửa không? (h)
- Chương 90: Scandal đầu năm
- Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
- Chương 92: Lạc cẩn du nổi giận
- Chương 93: Bà triệu thân yêu của anh
- Chương 94: Kết cục của liễu tư tình
- Chương 95: Bình giấm triệu thần huân (h)
- Chương 96: Triệu thần huân ra tay
- Chương 97: Đây chỉ là bước đầu tiên trong trò chơi!
- Chương 98: Súc sinh!
- Chương 99: Triệu lão gia trúng độc
- Chương 100: Thần huân ơi...!
- Chương 101: Quân cờ mấu chốt duy nhất của cô
- Chương 102: Sự thất vọng của triệu lão gia với triệu hoành
- Chương 103: Chiến tích rách bao của chú già (h)
- Chương 104: Tìm được lý thục sơn
- Chương 105: Thu lưới, tần tịch vân bị bắt, triệu hoành bị truy nã
- Chương 106: Đoá hoa đầy gai nhọn
- Chương 107: Kết cục của triệu hoành
- Chương 108: Kết cục: Em trọng sinh là để yêu anh
- Chương 109: Phiên ngoại, hoàn truyện
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh Để Yêu Anh
Chương 5: Triệu thần huân
Trước cửa Giang gia bỗng xuất hiện một chiếc Bentley màu đen sáng bóng, cửa xe mở ra một người đàn ông cao lớn chậm rãi bước xuống đi thẳng vào trong.
"Thưa ông bà, cậu cả, cô hai, có khách đến ạ."
Một nhà bốn người đang hòa thuận dùng bữa thì người làm vội chạy vào thông báo, Giang Trầm phản ứng nhanh nhất vội đứng dậy.
Nhưng vị khách kia đã nhanh hơn một bước đi vào trong, một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên.
"Đã quấy rầy mọi người sao?"
Lúc này ngay cả Giang Phùng cũng đứng dậy nét mặt không khỏi xuất hiện một tia kinh hỷ.
"Tôi tưởng là vị khách quý nào, hoá ra là Tứ Gia."
Một tiếng "Tứ Gia" này khiến cho cánh tay đang gấp thức ăn của Mục Hy thoáng ngừng lại, cô chậm rãi xoay người rất trùng hợp mà chạm phải đôi mắt đen sâu thẳm của người đó.
Triệu Thần Huân! Hơi thở Mục Hy nhất thời đình trệ khi nhìn kĩ người trước mặt.
Anh chính là gia chủ đương thời của Triệu gia và cũng là đối thủ lớn nhất của Triệu Hoành, vì thế đời trước Triệu Hoành luôn không cho cô tiếp xúc với anh.
Tuy Triệu Hoành có Giang gia hậu thuẫn nhưng vẫn không cách nào phân cao thấp được với Triệu Thần Huân, đời trước cô cũng không biết vì lí do gì Triệu Thần Huân đột ngột tự động từ chức lui về ở ẩn.
Lúc đó cô đang ở đâu nhỉ? Hình như là cô vừa mới cấn thai sức khỏe quá yếu nên phải nằm viện hơn nửa tháng.
Khi Mục Hy nhìn mình đến xuất thần thì Triệu Thần Huân cũng đang lặng lẽ nhìn cô, nhưng anh rất nhanh đã thu hồi lại tầm mắt nói với Giang Phùng.
"Tôi tìm Giang Trầm có chút chuyện, không quấy rầy ngài dùng cơm chứ?"
Giang Phùng xua tay nói không sao liền kêu Giang Trầm đi tiếp khách.
Mục Hy ở lại ăn cơm mà chẳng có khẩu vị gì, bởi trong đầu cô bây giờ chỉ quanh quẩn đúng một câu:
"Kẻ thù của kẻ thù là bạn của mình."
Cô cắn cắn môi rất nhanh đã đưa ra quyết định, liền thả đũa đứng dậy.
"Con đi gọt ít trái cây đãi khách ạ."
"Ấy con bé này cơm còn chưa ăn xong..."
Nói rồi cô liền chạy đi mặc kệ Mục Vân ở phía sau càu nhàu.
Bê một đĩa trái cây ra ban công lầu hai, đã không thấy bóng dáng Giang Trầm đâu chỉ còn mỗi Triệu Thần Huân đứng đó.
Mục Hy hít sâu một hơi kéo khoé môi mỉm cười thật ngọt ngào đi đến bên cạnh anh.
"Chú, ăn trái cây nhé!"
Triệu Thần Huân khẽ cụp mắt xoay người nhìn cô gái lấp ló ở cửa nảy giờ, anh đưa tay nhận lấy một miếng lê trong đĩa lên khẽ cắn.
"Dạo này vẫn ổn chứ?"
Chất giọng anh trầm thấp, lúc khẽ khàn hỏi nhỏ thế này thật khiến người nghe rất êm tai. Mục Hy mỉm cười gật đầu.
"Dạ ổn ạ."
Cô và Triệu Thần Huân tính ra cũng quen biết từ lâu, lúc cô vẫn là con nhóc choai choai thì đã chạy sau anh gọi "chú ơi, chú à" chỉ tiếc sau này vì Triệu Hoành không thích nên cô ngày càng xa cách anh.
Triệu Thần Huân thấy cô cười, ánh mắt không tiếng động mà dịu dàng đi không ít.
"Nghe nói em bị rơi xuống hồ, không sao chứ?"
Mục Hy hơi kinh ngạc, không ngờ người như anh cũng sẽ chú ý hướng gió trong giới giải trí, cô cười đáp:
"Vẫn tốt lắm ạ, còn chú dạo này thế nào rồi?"
Triệu Thần Huân hai miếng đã ăn xong lê anh đút tay vài túi, ánh mắt vẫn chưa từng rời đi khỏi gương mặt cô.
"Tạm ổn, lâu rồi không thấy em đến Triệu gia chơi lão gia tử cứ nhắc em mãi. Có rảnh thì đến ăn bữa cơm đi."
Hiện tại nụ cười trên môi Mục Hy sắp không trụ nổi nữa, cô nhớ mình mới là người bắt chuyện làm thân sao cái người này còn nhiệt tình hơn cả cô thế?
"Haha, tôi thì lúc nào không rảnh chỉ sợ Tứ Gia chú mới là người bận rộn kìa."
Triệu Thần Huân khẽ nhếch môi cười nhạt, ánh mắt nhìn Mục Hy mang thêm mấy phần nghiên cứu thản nhiên nói:
"Tôi cũng không bận lắm."
Nếu để thư ký Hạ nghe được lời này chắc anh ta tức chết mất.
Mục Hy cắn cắn môi quyết định chơi liều, lấy di động ra nhích lại gần anh hơn.
"Vậy chúng ta add friend Zalo đi, có gì tôi sẽ nhắn cho chú."
Triệu Thần Huân thấy cô gái tuy khẩn trương nhưng vẫn tỏ vẻ bình tĩnh trước mặt mình, anh không khỏi cong khoé môi sâu hơn.
"Được, số Zalo của tôi là 0××××××××..."
Mục Hy lắng tai nghe cẩn thận nhập từng số, hai người bất giác đứng rất gần, gần đến mức Triệu Thần Huân có thể ngửi được mùi hương nước hoa nhàn nhạt trên người cô.
Ánh mắt anh ngày càng trở nên đen kịt, yết hầu lăn lộn lên xuống không ngừng.
"Hai người đang làm gì thế?"
Một giọng nói bất thiện vang lên, Mục Hy còn chưa phản ứng kịp thì cả người đã bị kéo vào một vòng tay khác.
Triệu Hoành nheo mắt khiêu khích nhìn Triệu Thần Huân.
"Cháu đến tìm bạn gái, chú không phiền tránh mặt một chút chứ?"
Cả người Mục Hy bỗng chốc lạnh lẽo đến run rẩy, bàn tay không khỏi xiết chặt di động như muốn bóp nát nó.
Triệu Thần Huân vẫn rất bình thản nhìn Triệu Hoành như nhìn người xa lạ.
"Cứ tự nhiên."
Anh thoáng nhìn bàn tay đang ôm eo Mục Hy cũng không nói gì thêm mà rời đi luôn, Mục Hy lúc này mới vùng vẫy thoát khỏi cánh tay Triệu Hoành.
"Hy Hy..."
Triệu Hoành khó hiểu gọi một tiếng, chỉ rước lại ánh mắt lạnh đến thấu xương của Mục Hy.
"Em bướng bỉnh cái gì? Anh đến đón em về đoàn phim."
Anh ta nói rồi như không có kiên nhẫn muốn kéo tay cô đi nhưng lại Mục Hy hất ra không lưu tình.
"Đừng chạm vào tôi!"
Mục Hy đã từng tưởng tượng nếu cô gặp lại tên khốn nạn này thì cô sẽ có cảm xúc gì, nhưng hiện tại xem ra ngoại trừ căm hận cô cũng chỉ có một ý nghĩ là một dao giết chết hắn ta.
Triệu Hoành lần này đến là cố tình cho cô mặt mũi, lại bị cô hất hủi như thế sắc mặt cũng sa sầm.
"Hy Hy đừng làm anh tức giận, anh biết em và Tư Tình có hiểu lầm chỉ cần nói rõ là xong sao em cứ bướng bỉnh như thế?"
Mục Hy nghe mà cười lạnh trong lòng, thì ra anh ta đến đây muốn đưa cô về đoàn phim chỉ vì muốn cô làm hoà với Liễu Tư Tình?
"Sao! Anh muốn tôi về xin lỗi cô ta à? Cô ta là cái thá gì?"
Còn anh là cái chó má gì?
Mục Hy âm u nhìn Triệu Hoành chằm chằm cố gắng nhịn xuống xúc động muốn giết chết anh ta, bàn tay cô xiết chặt thành quyền móng tay sớm đã khảm vào da thịt nhưng cô vẫn không cảm thấy đau.
Triệu Hoành cũng bị cô chọc cho tức đến bật cười.
"Em cứ thế này, anh thật thất vọng về em. Nếu em không về vậy thì ở lại đây suy nghĩ cho kĩ đi."
Anh ta nói xong liền dứt khoát xoay người đi, bởi vì anh ta biết Mục Hy sẽ như trước đuổi theo mình.
Nhưng lần này phải khiến anh ta thất vọng, Triệu Hoành vừa rời đi Mục Hy đã vơ ngay đĩa trái cây đập mạnh xuống đất nơi anh ta vừa đứng.
Xoảng một tiếng, mảnh sứ vỡ vụn nằm rải rác trên đất. Mà Mục Hy một thân hàn khí âm u đứng đó, doạ cho người làm vừa chạy đến không khỏi thối lui vài bước.
Triệu Hoành cũng không ngờ Mục Hy hôm nay tính khí lớn như vậy, ngay cả với anh ta mà cô cũng dám nổi nóng.
Càng nghĩ càng tức giận anh ta hầm hầm bỏ ra về cũng không thèm chào hỏi ba mẹ Giang, vừa đến đã vội đi không để ai vào mắt.
Xe Triệu Hoành rất nhanh đã lái ra khỏi Giang gia vừa vặn dưới gốc cây cách đó không xa một chiếc Bentley cũng đồng thời nổ máy rời đi.
Thư ký Hạ ngồi ở ghế phó lái nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm, cả ngày nay anh ta như Ninja sử dụng ẩn thân chi thuật xách mông chạy theo ông chủ từ thành Nam bay gấp về thành Bắc, bây giờ còn làm gián điệp theo dõi Triệu Hoành.
Nghĩ nghĩ thư ký Hạ lại nhịn không được liếc mắt nhìn trộm vị ông chủ đang nhắm mắt dưỡng thần qua gương chiếu hậu, anh ta không hiểu vì sao cứ có việc liên quan đến nhị tiểu thư Giang gia thì ông chủ trầm ổn của anh ta sẽ hệt như kiến bò lên chảo nóng.
"Thư ký Hạ."
"Vâng!"
Đang nhìn trộm lại bất thình lình bị gọi tên, thư ký Hạ xuýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
Triệu Thần Huân hơi nhíu mày mở mắt nhàn nhạt nhìn anh ta.
"Đi tra người tên Liễu Tư Tình đó đi."
Thư ký Hạ nuốt nước bọt, đáp:
"Tôi sẽ cho người đi tra ngay."
Triệu Thần Huân không đáp lại, anh khẽ đưa tay chống trán suy nghĩ lại bay đi xa.
"Thưa ông bà, cậu cả, cô hai, có khách đến ạ."
Một nhà bốn người đang hòa thuận dùng bữa thì người làm vội chạy vào thông báo, Giang Trầm phản ứng nhanh nhất vội đứng dậy.
Nhưng vị khách kia đã nhanh hơn một bước đi vào trong, một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên.
"Đã quấy rầy mọi người sao?"
Lúc này ngay cả Giang Phùng cũng đứng dậy nét mặt không khỏi xuất hiện một tia kinh hỷ.
"Tôi tưởng là vị khách quý nào, hoá ra là Tứ Gia."
Một tiếng "Tứ Gia" này khiến cho cánh tay đang gấp thức ăn của Mục Hy thoáng ngừng lại, cô chậm rãi xoay người rất trùng hợp mà chạm phải đôi mắt đen sâu thẳm của người đó.
Triệu Thần Huân! Hơi thở Mục Hy nhất thời đình trệ khi nhìn kĩ người trước mặt.
Anh chính là gia chủ đương thời của Triệu gia và cũng là đối thủ lớn nhất của Triệu Hoành, vì thế đời trước Triệu Hoành luôn không cho cô tiếp xúc với anh.
Tuy Triệu Hoành có Giang gia hậu thuẫn nhưng vẫn không cách nào phân cao thấp được với Triệu Thần Huân, đời trước cô cũng không biết vì lí do gì Triệu Thần Huân đột ngột tự động từ chức lui về ở ẩn.
Lúc đó cô đang ở đâu nhỉ? Hình như là cô vừa mới cấn thai sức khỏe quá yếu nên phải nằm viện hơn nửa tháng.
Khi Mục Hy nhìn mình đến xuất thần thì Triệu Thần Huân cũng đang lặng lẽ nhìn cô, nhưng anh rất nhanh đã thu hồi lại tầm mắt nói với Giang Phùng.
"Tôi tìm Giang Trầm có chút chuyện, không quấy rầy ngài dùng cơm chứ?"
Giang Phùng xua tay nói không sao liền kêu Giang Trầm đi tiếp khách.
Mục Hy ở lại ăn cơm mà chẳng có khẩu vị gì, bởi trong đầu cô bây giờ chỉ quanh quẩn đúng một câu:
"Kẻ thù của kẻ thù là bạn của mình."
Cô cắn cắn môi rất nhanh đã đưa ra quyết định, liền thả đũa đứng dậy.
"Con đi gọt ít trái cây đãi khách ạ."
"Ấy con bé này cơm còn chưa ăn xong..."
Nói rồi cô liền chạy đi mặc kệ Mục Vân ở phía sau càu nhàu.
Bê một đĩa trái cây ra ban công lầu hai, đã không thấy bóng dáng Giang Trầm đâu chỉ còn mỗi Triệu Thần Huân đứng đó.
Mục Hy hít sâu một hơi kéo khoé môi mỉm cười thật ngọt ngào đi đến bên cạnh anh.
"Chú, ăn trái cây nhé!"
Triệu Thần Huân khẽ cụp mắt xoay người nhìn cô gái lấp ló ở cửa nảy giờ, anh đưa tay nhận lấy một miếng lê trong đĩa lên khẽ cắn.
"Dạo này vẫn ổn chứ?"
Chất giọng anh trầm thấp, lúc khẽ khàn hỏi nhỏ thế này thật khiến người nghe rất êm tai. Mục Hy mỉm cười gật đầu.
"Dạ ổn ạ."
Cô và Triệu Thần Huân tính ra cũng quen biết từ lâu, lúc cô vẫn là con nhóc choai choai thì đã chạy sau anh gọi "chú ơi, chú à" chỉ tiếc sau này vì Triệu Hoành không thích nên cô ngày càng xa cách anh.
Triệu Thần Huân thấy cô cười, ánh mắt không tiếng động mà dịu dàng đi không ít.
"Nghe nói em bị rơi xuống hồ, không sao chứ?"
Mục Hy hơi kinh ngạc, không ngờ người như anh cũng sẽ chú ý hướng gió trong giới giải trí, cô cười đáp:
"Vẫn tốt lắm ạ, còn chú dạo này thế nào rồi?"
Triệu Thần Huân hai miếng đã ăn xong lê anh đút tay vài túi, ánh mắt vẫn chưa từng rời đi khỏi gương mặt cô.
"Tạm ổn, lâu rồi không thấy em đến Triệu gia chơi lão gia tử cứ nhắc em mãi. Có rảnh thì đến ăn bữa cơm đi."
Hiện tại nụ cười trên môi Mục Hy sắp không trụ nổi nữa, cô nhớ mình mới là người bắt chuyện làm thân sao cái người này còn nhiệt tình hơn cả cô thế?
"Haha, tôi thì lúc nào không rảnh chỉ sợ Tứ Gia chú mới là người bận rộn kìa."
Triệu Thần Huân khẽ nhếch môi cười nhạt, ánh mắt nhìn Mục Hy mang thêm mấy phần nghiên cứu thản nhiên nói:
"Tôi cũng không bận lắm."
Nếu để thư ký Hạ nghe được lời này chắc anh ta tức chết mất.
Mục Hy cắn cắn môi quyết định chơi liều, lấy di động ra nhích lại gần anh hơn.
"Vậy chúng ta add friend Zalo đi, có gì tôi sẽ nhắn cho chú."
Triệu Thần Huân thấy cô gái tuy khẩn trương nhưng vẫn tỏ vẻ bình tĩnh trước mặt mình, anh không khỏi cong khoé môi sâu hơn.
"Được, số Zalo của tôi là 0××××××××..."
Mục Hy lắng tai nghe cẩn thận nhập từng số, hai người bất giác đứng rất gần, gần đến mức Triệu Thần Huân có thể ngửi được mùi hương nước hoa nhàn nhạt trên người cô.
Ánh mắt anh ngày càng trở nên đen kịt, yết hầu lăn lộn lên xuống không ngừng.
"Hai người đang làm gì thế?"
Một giọng nói bất thiện vang lên, Mục Hy còn chưa phản ứng kịp thì cả người đã bị kéo vào một vòng tay khác.
Triệu Hoành nheo mắt khiêu khích nhìn Triệu Thần Huân.
"Cháu đến tìm bạn gái, chú không phiền tránh mặt một chút chứ?"
Cả người Mục Hy bỗng chốc lạnh lẽo đến run rẩy, bàn tay không khỏi xiết chặt di động như muốn bóp nát nó.
Triệu Thần Huân vẫn rất bình thản nhìn Triệu Hoành như nhìn người xa lạ.
"Cứ tự nhiên."
Anh thoáng nhìn bàn tay đang ôm eo Mục Hy cũng không nói gì thêm mà rời đi luôn, Mục Hy lúc này mới vùng vẫy thoát khỏi cánh tay Triệu Hoành.
"Hy Hy..."
Triệu Hoành khó hiểu gọi một tiếng, chỉ rước lại ánh mắt lạnh đến thấu xương của Mục Hy.
"Em bướng bỉnh cái gì? Anh đến đón em về đoàn phim."
Anh ta nói rồi như không có kiên nhẫn muốn kéo tay cô đi nhưng lại Mục Hy hất ra không lưu tình.
"Đừng chạm vào tôi!"
Mục Hy đã từng tưởng tượng nếu cô gặp lại tên khốn nạn này thì cô sẽ có cảm xúc gì, nhưng hiện tại xem ra ngoại trừ căm hận cô cũng chỉ có một ý nghĩ là một dao giết chết hắn ta.
Triệu Hoành lần này đến là cố tình cho cô mặt mũi, lại bị cô hất hủi như thế sắc mặt cũng sa sầm.
"Hy Hy đừng làm anh tức giận, anh biết em và Tư Tình có hiểu lầm chỉ cần nói rõ là xong sao em cứ bướng bỉnh như thế?"
Mục Hy nghe mà cười lạnh trong lòng, thì ra anh ta đến đây muốn đưa cô về đoàn phim chỉ vì muốn cô làm hoà với Liễu Tư Tình?
"Sao! Anh muốn tôi về xin lỗi cô ta à? Cô ta là cái thá gì?"
Còn anh là cái chó má gì?
Mục Hy âm u nhìn Triệu Hoành chằm chằm cố gắng nhịn xuống xúc động muốn giết chết anh ta, bàn tay cô xiết chặt thành quyền móng tay sớm đã khảm vào da thịt nhưng cô vẫn không cảm thấy đau.
Triệu Hoành cũng bị cô chọc cho tức đến bật cười.
"Em cứ thế này, anh thật thất vọng về em. Nếu em không về vậy thì ở lại đây suy nghĩ cho kĩ đi."
Anh ta nói xong liền dứt khoát xoay người đi, bởi vì anh ta biết Mục Hy sẽ như trước đuổi theo mình.
Nhưng lần này phải khiến anh ta thất vọng, Triệu Hoành vừa rời đi Mục Hy đã vơ ngay đĩa trái cây đập mạnh xuống đất nơi anh ta vừa đứng.
Xoảng một tiếng, mảnh sứ vỡ vụn nằm rải rác trên đất. Mà Mục Hy một thân hàn khí âm u đứng đó, doạ cho người làm vừa chạy đến không khỏi thối lui vài bước.
Triệu Hoành cũng không ngờ Mục Hy hôm nay tính khí lớn như vậy, ngay cả với anh ta mà cô cũng dám nổi nóng.
Càng nghĩ càng tức giận anh ta hầm hầm bỏ ra về cũng không thèm chào hỏi ba mẹ Giang, vừa đến đã vội đi không để ai vào mắt.
Xe Triệu Hoành rất nhanh đã lái ra khỏi Giang gia vừa vặn dưới gốc cây cách đó không xa một chiếc Bentley cũng đồng thời nổ máy rời đi.
Thư ký Hạ ngồi ở ghế phó lái nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm, cả ngày nay anh ta như Ninja sử dụng ẩn thân chi thuật xách mông chạy theo ông chủ từ thành Nam bay gấp về thành Bắc, bây giờ còn làm gián điệp theo dõi Triệu Hoành.
Nghĩ nghĩ thư ký Hạ lại nhịn không được liếc mắt nhìn trộm vị ông chủ đang nhắm mắt dưỡng thần qua gương chiếu hậu, anh ta không hiểu vì sao cứ có việc liên quan đến nhị tiểu thư Giang gia thì ông chủ trầm ổn của anh ta sẽ hệt như kiến bò lên chảo nóng.
"Thư ký Hạ."
"Vâng!"
Đang nhìn trộm lại bất thình lình bị gọi tên, thư ký Hạ xuýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
Triệu Thần Huân hơi nhíu mày mở mắt nhàn nhạt nhìn anh ta.
"Đi tra người tên Liễu Tư Tình đó đi."
Thư ký Hạ nuốt nước bọt, đáp:
"Tôi sẽ cho người đi tra ngay."
Triệu Thần Huân không đáp lại, anh khẽ đưa tay chống trán suy nghĩ lại bay đi xa.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Gặp lại tiện nữ
- Chương 3: Muốn đắp mặt nạ à?
- Chương 4: Về nhà
- Chương 5: Triệu thần huân
- Chương 6: Tiếp cận chú nhỏ
- Chương 7: Anh dám đánh tôi!
- Chương 8: Lễ mừng thọ của triệu lão gia
- Chương 9: Tôi giết chết chú!
- Chương 10: Người bên cạnh ba không an phận rồi đấy
- Chương 11: Đến nhà bàn hôn sự
- Chương 12: Em cười một cái là được
- Chương 13: Hy hy, em không còn yêu anh ư?
- Chương 14: Đăng ký kết hôn
- Chương 15: Khúc mắc của bậc trưởng bối
- Chương 16: Em muốn mưu sát chồng à?
- Chương 17: Vườn hoa hồng diễm lệ
- Chương 18: Người cứu chị hy lần trước là người đó...
- Chương 19: Tạ liên hoa
- Chương 20: Uống rượu đánh nhau
- Chương 21: Là chú, chứ không phải chồng!
- Chương 22: Đi cháy phố! (H+)
- Chương 23: Tự làm tự chịu (H+)
- Chương 24: Em cầm tinh tuổi tuất hả?
- Chương 25: Thím!
- Chương 26: Hôn tôi một cái, tôi liền thả em ra!
- Chương 27: Rốt cuộc em muốn muốn làm gì?
- Chương 28: Đồng quy vu tận
- Chương 29: Nếu em xảy ra chuyện, thì tôi phải làm sao?
- Chương 30: Buổi đấu giá
- Chương 31: Kế trong kế
- Chương 32: Chị nỡ nhốt chồng chị ở ngoài thế sao!
- Chương 33: Có tin tôi đạp chú lọt xuống sông không?
- Chương 34: Nguồn cơn hận thù
- Chương 35: Đầu năm nay làm giám đốc nhàn rỗi lắm ư?
- Chương 36: Chú đang ghen à?
- Chương 37: Chú già giận rồi!
- Chương 38: Mục hy thoả hiệp
- Chương 39: Dao động (H)
- Chương 40: Về nhà chính triệu gia
- Chương 41: Đấu khẩu
- Chương 42: Tôi muốn xem là tôi chết trước hay anh chết trước!
- Chương 43: Hy vọng em một đời bình an...
- Chương 44: Thần huân, em xin lỗi!
- Chương 45: Mọi người đều biết, cô ấy là vợ của tôi!
- Chương 46: Nấu cơm mang đến cho chồng
- Chương 47: Triệu thần huân trêu hoa ghẹo nguyệt
- Chương 48: Tứ gia
- Chương 49: Em không đánh hết mấy người kia được, phải làm sao đây?
- Chương 50: Lạc cẩn du
- Chương 51: Anh chướng mắt tên nhóc đó
- Chương 52: Cần gì tự làm bẩn tay mình
- Chương 53: Liễu tư tình nhận giáo huấn
- Chương 54: Anh có tiềm năng làm hôn quân rồi đó
- Chương 55: Tịch hy biệt uyển
- Chương 56: Khách đến nhà (H)
- Chương 57: Cậu không sợ tôi giết hắn ta à?
- Chương 58: Hoá điệp
- Chương 59: Tuân lệnh, bà xã
- Chương 60: Em đồng ý giúp anh chứ?
- Chương 61: Ngày thử vai gặp kẻ khó ưa
- Chương 62: MỤC HY NHẬP VAI QUÁ SÂU XUÝT "HOÁ MA"
- Chương 63: Liễu tư tình bị vả mặt
- Chương 64: Triệu hoành nổi điên cắn bậy
- Chương 65: Cậu muốn chơi để lần sau tôi chơi với cậu!
- Chương 66: Triệu thần huân nổi giận
- Chương 67: Đời này chỉ yêu mình anh (H+)
- Chương 68: Cút khỏi nhà tôi, cút!
- Chương 69: Sau này em bảo vệ anh nhé?
- Chương 70: Lễ công chiếu phim dạ nguyệt
- Chương 71: Vợ ngài lên báo rồi
- Chương 72: Liễu tư tình tính kế giang trầm
- Chương 73: Mục hy mất khống chế
- Chương 74: Được, anh giết cô ta thay em
- Chương 75: Lạc cẩn du chạy đến xem kịch vui
- Chương 76: Chó cắn chó
- Chương 77: Anh trai em xong rồi!
- Chương 78: Ngày 30 tết đoàn viên
- Chương 79: Đừng bức anh trai em bỏ nhà đi bụi
- Chương 80: Cậu không thích anh tớ à?
- Chương 81: Một nhà 6 người, 3 đội
- Chương 82: Chúc tết online
- Chương 83: Lạc cẩn du - Tiểu đào
- Chương 84: Lì xì đầu năm
- Chương 85: Anh trai, đầu năm đừng để gia đình mất vui
- Chương 86: Hy vọng anh có thể cười đến cuối
- Chương 87: Em nói, em nói hết!
- Chương 88: Tôi muốn cô làm tay trong cho tôi
- Chương 89: Anh có khoá cửa không? (h)
- Chương 90: Scandal đầu năm
- Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
- Chương 92: Lạc cẩn du nổi giận
- Chương 93: Bà triệu thân yêu của anh
- Chương 94: Kết cục của liễu tư tình
- Chương 95: Bình giấm triệu thần huân (h)
- Chương 96: Triệu thần huân ra tay
- Chương 97: Đây chỉ là bước đầu tiên trong trò chơi!
- Chương 98: Súc sinh!
- Chương 99: Triệu lão gia trúng độc
- Chương 100: Thần huân ơi...!
- Chương 101: Quân cờ mấu chốt duy nhất của cô
- Chương 102: Sự thất vọng của triệu lão gia với triệu hoành
- Chương 103: Chiến tích rách bao của chú già (h)
- Chương 104: Tìm được lý thục sơn
- Chương 105: Thu lưới, tần tịch vân bị bắt, triệu hoành bị truy nã
- Chương 106: Đoá hoa đầy gai nhọn
- Chương 107: Kết cục của triệu hoành
- Chương 108: Kết cục: Em trọng sinh là để yêu anh
- Chương 109: Phiên ngoại, hoàn truyện
- bình luận