Trọng Sinh Để Yêu Anh - Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
Chương trước- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Gặp lại tiện nữ
- Chương 3: Muốn đắp mặt nạ à?
- Chương 4: Về nhà
- Chương 5: Triệu thần huân
- Chương 6: Tiếp cận chú nhỏ
- Chương 7: Anh dám đánh tôi!
- Chương 8: Lễ mừng thọ của triệu lão gia
- Chương 9: Tôi giết chết chú!
- Chương 10: Người bên cạnh ba không an phận rồi đấy
- Chương 11: Đến nhà bàn hôn sự
- Chương 12: Em cười một cái là được
- Chương 13: Hy hy, em không còn yêu anh ư?
- Chương 14: Đăng ký kết hôn
- Chương 15: Khúc mắc của bậc trưởng bối
- Chương 16: Em muốn mưu sát chồng à?
- Chương 17: Vườn hoa hồng diễm lệ
- Chương 18: Người cứu chị hy lần trước là người đó...
- Chương 19: Tạ liên hoa
- Chương 20: Uống rượu đánh nhau
- Chương 21: Là chú, chứ không phải chồng!
- Chương 22: Đi cháy phố! (H+)
- Chương 23: Tự làm tự chịu (H+)
- Chương 24: Em cầm tinh tuổi tuất hả?
- Chương 25: Thím!
- Chương 26: Hôn tôi một cái, tôi liền thả em ra!
- Chương 27: Rốt cuộc em muốn muốn làm gì?
- Chương 28: Đồng quy vu tận
- Chương 29: Nếu em xảy ra chuyện, thì tôi phải làm sao?
- Chương 30: Buổi đấu giá
- Chương 31: Kế trong kế
- Chương 32: Chị nỡ nhốt chồng chị ở ngoài thế sao!
- Chương 33: Có tin tôi đạp chú lọt xuống sông không?
- Chương 34: Nguồn cơn hận thù
- Chương 35: Đầu năm nay làm giám đốc nhàn rỗi lắm ư?
- Chương 36: Chú đang ghen à?
- Chương 37: Chú già giận rồi!
- Chương 38: Mục hy thoả hiệp
- Chương 39: Dao động (H)
- Chương 40: Về nhà chính triệu gia
- Chương 41: Đấu khẩu
- Chương 42: Tôi muốn xem là tôi chết trước hay anh chết trước!
- Chương 43: Hy vọng em một đời bình an...
- Chương 44: Thần huân, em xin lỗi!
- Chương 45: Mọi người đều biết, cô ấy là vợ của tôi!
- Chương 46: Nấu cơm mang đến cho chồng
- Chương 47: Triệu thần huân trêu hoa ghẹo nguyệt
- Chương 48: Tứ gia
- Chương 49: Em không đánh hết mấy người kia được, phải làm sao đây?
- Chương 50: Lạc cẩn du
- Chương 51: Anh chướng mắt tên nhóc đó
- Chương 52: Cần gì tự làm bẩn tay mình
- Chương 53: Liễu tư tình nhận giáo huấn
- Chương 54: Anh có tiềm năng làm hôn quân rồi đó
- Chương 55: Tịch hy biệt uyển
- Chương 56: Khách đến nhà (H)
- Chương 57: Cậu không sợ tôi giết hắn ta à?
- Chương 58: Hoá điệp
- Chương 59: Tuân lệnh, bà xã
- Chương 60: Em đồng ý giúp anh chứ?
- Chương 61: Ngày thử vai gặp kẻ khó ưa
- Chương 62: MỤC HY NHẬP VAI QUÁ SÂU XUÝT "HOÁ MA"
- Chương 63: Liễu tư tình bị vả mặt
- Chương 64: Triệu hoành nổi điên cắn bậy
- Chương 65: Cậu muốn chơi để lần sau tôi chơi với cậu!
- Chương 66: Triệu thần huân nổi giận
- Chương 67: Đời này chỉ yêu mình anh (H+)
- Chương 68: Cút khỏi nhà tôi, cút!
- Chương 69: Sau này em bảo vệ anh nhé?
- Chương 70: Lễ công chiếu phim dạ nguyệt
- Chương 71: Vợ ngài lên báo rồi
- Chương 72: Liễu tư tình tính kế giang trầm
- Chương 73: Mục hy mất khống chế
- Chương 74: Được, anh giết cô ta thay em
- Chương 75: Lạc cẩn du chạy đến xem kịch vui
- Chương 76: Chó cắn chó
- Chương 77: Anh trai em xong rồi!
- Chương 78: Ngày 30 tết đoàn viên
- Chương 79: Đừng bức anh trai em bỏ nhà đi bụi
- Chương 80: Cậu không thích anh tớ à?
- Chương 81: Một nhà 6 người, 3 đội
- Chương 82: Chúc tết online
- Chương 83: Lạc cẩn du - Tiểu đào
- Chương 84: Lì xì đầu năm
- Chương 85: Anh trai, đầu năm đừng để gia đình mất vui
- Chương 86: Hy vọng anh có thể cười đến cuối
- Chương 87: Em nói, em nói hết!
- Chương 88: Tôi muốn cô làm tay trong cho tôi
- Chương 89: Anh có khoá cửa không? (h)
- Chương 90: Scandal đầu năm
- Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
- Chương 92: Lạc cẩn du nổi giận
- Chương 93: Bà triệu thân yêu của anh
- Chương 94: Kết cục của liễu tư tình
- Chương 95: Bình giấm triệu thần huân (h)
- Chương 96: Triệu thần huân ra tay
- Chương 97: Đây chỉ là bước đầu tiên trong trò chơi!
- Chương 98: Súc sinh!
- Chương 99: Triệu lão gia trúng độc
- Chương 100: Thần huân ơi...!
- Chương 101: Quân cờ mấu chốt duy nhất của cô
- Chương 102: Sự thất vọng của triệu lão gia với triệu hoành
- Chương 103: Chiến tích rách bao của chú già (h)
- Chương 104: Tìm được lý thục sơn
- Chương 105: Thu lưới, tần tịch vân bị bắt, triệu hoành bị truy nã
- Chương 106: Đoá hoa đầy gai nhọn
- Chương 107: Kết cục của triệu hoành
- Chương 108: Kết cục: Em trọng sinh là để yêu anh
- Chương 109: Phiên ngoại, hoàn truyện
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Trọng Sinh Để Yêu Anh
Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
Ở một khách sạn cũ kỹ nào đó, Liễu Tư Tình thân tàn ma dại căm phẫn nhìn gã đàn ông béo ú đang chậm rãi mặc quần áo ở cuối giường.
"Lão Phạm việc anh hứa với tôi, anh định khi nào mới thực hiện?"
Gã đàn ông kia hướng con mắt ti hí nhìn cô ta hừ hừ hai tiếng cười cợt nói:
"Cái vai phụ của phụ trong Hoá Điệp đó hả? Chắc là không được rồi!"
Liễu Tư Tình nghe thế thì hét ầm lên.
"Không được là thế nào hả? Anh đã nói chỉ cần tôi lên giường với anh thì sẽ lấy vai diễn kia cho tôi mà!"
Lão Phạm mặc xong quần áo nhìn Liễu Tư Tình đầy cợt nhả khinh thường.
"Thì tôi nói sẽ lấy vai diễn đó cho em, nhưng Giang thị giữa đường cản trở tôi biết phải làm sao?"
"Lúc đầu ông không có nói như thế!"
Liễu Tư Tình điên tiết hét lên, từ lúc cô ta tính kế Giang Trầm thất bại thì không ngờ anh thế mà hạ sát chiêu với cô ta.
Công việc cho đến cuộc sống của cô ta đều bị bức vào đường cùng, phải dùng thân thể thứ duy nhất còn có giá trị của cô ta để trao đổi lợi ích với tên chó má này.
Vậy mà ngủ với hắn ta mấy lần thứ cô ta nhận lại cũng chỉ có hai chữ không thể đầy mỉa mai.
Hiện tại cô ta sống còn hèn hạ hơn cả chó hoang!.
||||| Truyện đề cử: Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn |||||
Lão Phạm cười khà khà đưa bàn tay béo ú của gã vả lên mặt Liễu Tư Tình mấy cái cười nói:
"Cô nói Giang gia là ai chứ? Con mãng xà dẫn đầu nghành công nghệ thông tin của thành Bắc, nhị tiểu thư Giang gia lại là chủ mẫu gia tộc đứng đầu thành Bắc Triệu gia. Cô chẳng qua cũng chỉ là một diễn viên không lớn không nhỏ, muốn trách thì trách cô đã chọc nhầm người đi."
Phải nói Giang gia cùng Triệu gia hiện tại như mặt trời ban trưa, Giang Trầm đã hạ lệnh phong sát Liễu Tư Tình thì ai dám xem nhẹ lời nói của anh.
Lão Phạm chẳng qua thèm khát Liễu Tư Tình lâu rồi mà do trước đây còn Triệu Hoành nên gã mới kiêng dè, giờ có cơ hội gã há có thể bỏ qua.
Nói rồi lão Phạm hả hê rời đi chỉ còn mỗi Liễu Tư Tình thất thần ngồi trên giường, nước mắt cô ta rơi dài trên má đau thương đến độ bật cười thành tiếng.
"Ha ha, muốn trách thì trách tôi sao?"
Cô ta vừa khóc vừa cười như một kẻ điên, đau thương trên mặt dần trở nên vặn vẹo điên cuồng.
"Bọn họ thì cao quý, còn tôi rẻ mạt? Ha, vậy con rẻ mạt này sẽ khiến cho bọn họ phải hối hận khi xem thường nó! Á...!"
Cô ta điên cuồng hét ầm lên đem hết đồ vật gần tầm với ném hết xuống đất.
"Mục Hy! Tao sẽ không bỏ qua cho mày!"
Vương Quốc Sâm rất nhanh đã đến trước cổng quân doanh chờ Mục Hy, cả đám người xin phép với đạo diễn Chu một tiếng rồi nhanh chân đi về nội thành.
Địa điểm hai bên chọn họp là công ty giải trí Gia Huân, lần này mọi chuyện xảy ra rất nhanh đâu đó còn có dấu vết của thủy quân để lại khiến cả hai bên đều trở tay không kịp.
Mục Hy vẫn luôn im lặng cúi thấp đầu suốt dọc đường đi nhưng hai tay đều nắm chặt đến trắng bệch của cô đã phản ánh tâm trạng cô bất ổn bao nhiêu.
Lạc Thần ngồi cạnh cô bờ môi mím chặt thành một đường thẳng, anh lấy di động ra ấn vào trang cá nhân của mình gõ vài cái đăng một trạng thái.
"Ai động đến cô ấy, đều chờ đó cho ông!"
Một bài đăng này tựa như giọt nước rơi vào chảo dầu đang sôi, quản lý của Lạc Thần ngồi ở ghế trên đang thương thảo với Vương Quốc Sâm nhìn thấy bài đăng này xuýt thì ngất tại chỗ.
"Cậu muốn ép chết anh hay là muốn hủy đi sự nghiệp của mình hả?"
Bài đăng mười phần khiêu khích thế này, bộ cậu ta sợ anti fan không có cơ hội chửi bới hay sao?
Lạc Thần tức giận ném thẳng di động cho quản lý, hét ầm lên:
"Ông đây đã bảo em nín!"
Một tiếng gầm này xuýt thì làm cho tài xế đánh lệch tay lái, Mục Hy đang sụt sùi cũng phải nín nhịn vào trong u uất nhìn Lạc Thần.
"Tới khóc anh cũng không cho! Anh vô lý vừa phải thôi!"
"Nếu em dám rơi một giọt nước mắt, có tin tôi cho người đi xử từng kẻ trên mạng kia không? Một ngày không xử hết thì một tháng, một năm cũng sẽ xử xong!"1
Tính tình anh vốn nóng nảy giờ phải nhìn cô khóc anh thật sự không nhịn được mà muốn đi đánh người.
Quản lý nhìn thì cũng biết Lạc Thần tức thật rồi nên cũng không hó hé gì thêm, kéo tay Vương Quốc Sâm tiếp tục bàn bạc kế sách.
Mục Hy bị anh quát một tràn cũng ngây ngẩn đi, không biết cô suy nghĩ đến cái gì vội cúi đầu xoay người đi chỗ khác.
Lạc Thần quát xong thì thở hổn hển cũng xoay người ra cửa sổ, xe rất nhanh đã đi đến công ty Gia Huân mọi người lục tục xuống xe vội vã bước vào trong.
Lạc Thần vẫn không nhanh không chậm đi song song với Mục Hy, lâu lâu còn không quên liếc mắt nhìn lén cô.
Mọi người quá gấp gáp nên không để ý cách đó không xa có một người cũng đang lao thẳng về phía bọn họ.
"Đi chết đi!"
Chỉ nghe một giọng nữ the thé hét lên mọi người không kịp phản ứng nhìn lại chỉ thấy Liễu Tư Tình hai mắt đỏ ngầu cầm một con dao đâm thẳng vào Mục Hy.
Mục Hy tinh thần vốn hoảng hốt nghe thấy tiếng thét cũng không kịp né tránh, mắt thấy con dao kia sắp đâm vào mình thì tiểu Đào bên cạnh đã kéo lấy cô ôm lấy che chở.
"Tiểu Đào!"
Mục Hy thất kinh hét lên, tiểu Đào vốn nhắm tịt mắt sẵn sàng đón nhận con dao kia nhưng lại không có đau đớn như cô nhóc tưởng tượng.
Cô nhóc kinh ngạc mở to mắt nhìn Mục Hy, cả hai người đều ngây ngẩn chậm rãi nhìn về sau.
Chỉ thấy Lạc Thần đã chắn trước hai người từ lúc nào, mà con dao trên tay Liễu Tư Tình đã cấm thẳng bụng anh, sau cùng cô ta còn hung hăng rút dao ra.1
"Lạc... Thần..."
Mọi chuyện nói thì nhanh nhưng thật chỉ xảy ra trong vài giây, lúc mọi người phản ứng lại thì Lạc Thần đã khuỵ một chân xuống đất.
Mục Hy hoảng hốt lao đến đỡ lấy Lạc Thần, máu tươi ồ ạt chảy ra từ miệng vết thương nhiễm đỏ cả người Lạc Thần.
Sắc đỏ như một con dao đâm mạnh vào thị giác của Mục Hy tay cô run lẩy bẩy đè lại miệng vết thương cho anh, cô hét lên nước mắt rơi như mưa.
"Mau gọi cấp cứu đi!"
Lúc này mọi người mới nháo nhào cả lên.
"Không... được khóc!"
Lạc Thần sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn cứng giọng không cho cô khóc, anh khẽ nâng tay lau nước mắt cho cô.
"Tôi không, nỡ."
Không nỡ thấy em khóc, cũng không nỡ nhìn em bị thương hay đau buồn.
Nước mắt Mục Hy rơi xuống càng lợi hại hơn.
"Anh đừng nói nữa..."
Liễu Tư Tình thấy mình đâm nhầm người, vẻ điên cuồng trong đáy mắt càng đậm, cô ta xiết chặt dao trong tay né tránh hai người đang muốn khống chế cô ta lao thẳng đến chỗ Mục Hy.
"Mày đi chết đi!"
Nhưng lần này cô ta vẫn là không đâm trúng được Mục Hy, con dao đã bị người ta chặn lấy liền xoay ngược lại đâm thẳng vào bụng cô ta.
Liễu Tư Tình mở to mắt không dám tin mà nhìn chằm chằm người vừa đến.
"Anh."
"Muốn động đến Hy Hy, cô đã hỏi qua ý tôi chưa?"
Triệu Thần Huân ánh mắt u lãnh không có chút độ ấm nào nhìn sắc mặt đau đớn của Liễu Tư Tình, anh không tiếng động đem con dao xoay một vòng thành công nghe được tiếng kêu thảm của Liễu Tư Tình.
"Lão Phạm việc anh hứa với tôi, anh định khi nào mới thực hiện?"
Gã đàn ông kia hướng con mắt ti hí nhìn cô ta hừ hừ hai tiếng cười cợt nói:
"Cái vai phụ của phụ trong Hoá Điệp đó hả? Chắc là không được rồi!"
Liễu Tư Tình nghe thế thì hét ầm lên.
"Không được là thế nào hả? Anh đã nói chỉ cần tôi lên giường với anh thì sẽ lấy vai diễn kia cho tôi mà!"
Lão Phạm mặc xong quần áo nhìn Liễu Tư Tình đầy cợt nhả khinh thường.
"Thì tôi nói sẽ lấy vai diễn đó cho em, nhưng Giang thị giữa đường cản trở tôi biết phải làm sao?"
"Lúc đầu ông không có nói như thế!"
Liễu Tư Tình điên tiết hét lên, từ lúc cô ta tính kế Giang Trầm thất bại thì không ngờ anh thế mà hạ sát chiêu với cô ta.
Công việc cho đến cuộc sống của cô ta đều bị bức vào đường cùng, phải dùng thân thể thứ duy nhất còn có giá trị của cô ta để trao đổi lợi ích với tên chó má này.
Vậy mà ngủ với hắn ta mấy lần thứ cô ta nhận lại cũng chỉ có hai chữ không thể đầy mỉa mai.
Hiện tại cô ta sống còn hèn hạ hơn cả chó hoang!.
||||| Truyện đề cử: Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn |||||
Lão Phạm cười khà khà đưa bàn tay béo ú của gã vả lên mặt Liễu Tư Tình mấy cái cười nói:
"Cô nói Giang gia là ai chứ? Con mãng xà dẫn đầu nghành công nghệ thông tin của thành Bắc, nhị tiểu thư Giang gia lại là chủ mẫu gia tộc đứng đầu thành Bắc Triệu gia. Cô chẳng qua cũng chỉ là một diễn viên không lớn không nhỏ, muốn trách thì trách cô đã chọc nhầm người đi."
Phải nói Giang gia cùng Triệu gia hiện tại như mặt trời ban trưa, Giang Trầm đã hạ lệnh phong sát Liễu Tư Tình thì ai dám xem nhẹ lời nói của anh.
Lão Phạm chẳng qua thèm khát Liễu Tư Tình lâu rồi mà do trước đây còn Triệu Hoành nên gã mới kiêng dè, giờ có cơ hội gã há có thể bỏ qua.
Nói rồi lão Phạm hả hê rời đi chỉ còn mỗi Liễu Tư Tình thất thần ngồi trên giường, nước mắt cô ta rơi dài trên má đau thương đến độ bật cười thành tiếng.
"Ha ha, muốn trách thì trách tôi sao?"
Cô ta vừa khóc vừa cười như một kẻ điên, đau thương trên mặt dần trở nên vặn vẹo điên cuồng.
"Bọn họ thì cao quý, còn tôi rẻ mạt? Ha, vậy con rẻ mạt này sẽ khiến cho bọn họ phải hối hận khi xem thường nó! Á...!"
Cô ta điên cuồng hét ầm lên đem hết đồ vật gần tầm với ném hết xuống đất.
"Mục Hy! Tao sẽ không bỏ qua cho mày!"
Vương Quốc Sâm rất nhanh đã đến trước cổng quân doanh chờ Mục Hy, cả đám người xin phép với đạo diễn Chu một tiếng rồi nhanh chân đi về nội thành.
Địa điểm hai bên chọn họp là công ty giải trí Gia Huân, lần này mọi chuyện xảy ra rất nhanh đâu đó còn có dấu vết của thủy quân để lại khiến cả hai bên đều trở tay không kịp.
Mục Hy vẫn luôn im lặng cúi thấp đầu suốt dọc đường đi nhưng hai tay đều nắm chặt đến trắng bệch của cô đã phản ánh tâm trạng cô bất ổn bao nhiêu.
Lạc Thần ngồi cạnh cô bờ môi mím chặt thành một đường thẳng, anh lấy di động ra ấn vào trang cá nhân của mình gõ vài cái đăng một trạng thái.
"Ai động đến cô ấy, đều chờ đó cho ông!"
Một bài đăng này tựa như giọt nước rơi vào chảo dầu đang sôi, quản lý của Lạc Thần ngồi ở ghế trên đang thương thảo với Vương Quốc Sâm nhìn thấy bài đăng này xuýt thì ngất tại chỗ.
"Cậu muốn ép chết anh hay là muốn hủy đi sự nghiệp của mình hả?"
Bài đăng mười phần khiêu khích thế này, bộ cậu ta sợ anti fan không có cơ hội chửi bới hay sao?
Lạc Thần tức giận ném thẳng di động cho quản lý, hét ầm lên:
"Ông đây đã bảo em nín!"
Một tiếng gầm này xuýt thì làm cho tài xế đánh lệch tay lái, Mục Hy đang sụt sùi cũng phải nín nhịn vào trong u uất nhìn Lạc Thần.
"Tới khóc anh cũng không cho! Anh vô lý vừa phải thôi!"
"Nếu em dám rơi một giọt nước mắt, có tin tôi cho người đi xử từng kẻ trên mạng kia không? Một ngày không xử hết thì một tháng, một năm cũng sẽ xử xong!"1
Tính tình anh vốn nóng nảy giờ phải nhìn cô khóc anh thật sự không nhịn được mà muốn đi đánh người.
Quản lý nhìn thì cũng biết Lạc Thần tức thật rồi nên cũng không hó hé gì thêm, kéo tay Vương Quốc Sâm tiếp tục bàn bạc kế sách.
Mục Hy bị anh quát một tràn cũng ngây ngẩn đi, không biết cô suy nghĩ đến cái gì vội cúi đầu xoay người đi chỗ khác.
Lạc Thần quát xong thì thở hổn hển cũng xoay người ra cửa sổ, xe rất nhanh đã đi đến công ty Gia Huân mọi người lục tục xuống xe vội vã bước vào trong.
Lạc Thần vẫn không nhanh không chậm đi song song với Mục Hy, lâu lâu còn không quên liếc mắt nhìn lén cô.
Mọi người quá gấp gáp nên không để ý cách đó không xa có một người cũng đang lao thẳng về phía bọn họ.
"Đi chết đi!"
Chỉ nghe một giọng nữ the thé hét lên mọi người không kịp phản ứng nhìn lại chỉ thấy Liễu Tư Tình hai mắt đỏ ngầu cầm một con dao đâm thẳng vào Mục Hy.
Mục Hy tinh thần vốn hoảng hốt nghe thấy tiếng thét cũng không kịp né tránh, mắt thấy con dao kia sắp đâm vào mình thì tiểu Đào bên cạnh đã kéo lấy cô ôm lấy che chở.
"Tiểu Đào!"
Mục Hy thất kinh hét lên, tiểu Đào vốn nhắm tịt mắt sẵn sàng đón nhận con dao kia nhưng lại không có đau đớn như cô nhóc tưởng tượng.
Cô nhóc kinh ngạc mở to mắt nhìn Mục Hy, cả hai người đều ngây ngẩn chậm rãi nhìn về sau.
Chỉ thấy Lạc Thần đã chắn trước hai người từ lúc nào, mà con dao trên tay Liễu Tư Tình đã cấm thẳng bụng anh, sau cùng cô ta còn hung hăng rút dao ra.1
"Lạc... Thần..."
Mọi chuyện nói thì nhanh nhưng thật chỉ xảy ra trong vài giây, lúc mọi người phản ứng lại thì Lạc Thần đã khuỵ một chân xuống đất.
Mục Hy hoảng hốt lao đến đỡ lấy Lạc Thần, máu tươi ồ ạt chảy ra từ miệng vết thương nhiễm đỏ cả người Lạc Thần.
Sắc đỏ như một con dao đâm mạnh vào thị giác của Mục Hy tay cô run lẩy bẩy đè lại miệng vết thương cho anh, cô hét lên nước mắt rơi như mưa.
"Mau gọi cấp cứu đi!"
Lúc này mọi người mới nháo nhào cả lên.
"Không... được khóc!"
Lạc Thần sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn cứng giọng không cho cô khóc, anh khẽ nâng tay lau nước mắt cho cô.
"Tôi không, nỡ."
Không nỡ thấy em khóc, cũng không nỡ nhìn em bị thương hay đau buồn.
Nước mắt Mục Hy rơi xuống càng lợi hại hơn.
"Anh đừng nói nữa..."
Liễu Tư Tình thấy mình đâm nhầm người, vẻ điên cuồng trong đáy mắt càng đậm, cô ta xiết chặt dao trong tay né tránh hai người đang muốn khống chế cô ta lao thẳng đến chỗ Mục Hy.
"Mày đi chết đi!"
Nhưng lần này cô ta vẫn là không đâm trúng được Mục Hy, con dao đã bị người ta chặn lấy liền xoay ngược lại đâm thẳng vào bụng cô ta.
Liễu Tư Tình mở to mắt không dám tin mà nhìn chằm chằm người vừa đến.
"Anh."
"Muốn động đến Hy Hy, cô đã hỏi qua ý tôi chưa?"
Triệu Thần Huân ánh mắt u lãnh không có chút độ ấm nào nhìn sắc mặt đau đớn của Liễu Tư Tình, anh không tiếng động đem con dao xoay một vòng thành công nghe được tiếng kêu thảm của Liễu Tư Tình.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Trùng sinh
- Chương 2: Gặp lại tiện nữ
- Chương 3: Muốn đắp mặt nạ à?
- Chương 4: Về nhà
- Chương 5: Triệu thần huân
- Chương 6: Tiếp cận chú nhỏ
- Chương 7: Anh dám đánh tôi!
- Chương 8: Lễ mừng thọ của triệu lão gia
- Chương 9: Tôi giết chết chú!
- Chương 10: Người bên cạnh ba không an phận rồi đấy
- Chương 11: Đến nhà bàn hôn sự
- Chương 12: Em cười một cái là được
- Chương 13: Hy hy, em không còn yêu anh ư?
- Chương 14: Đăng ký kết hôn
- Chương 15: Khúc mắc của bậc trưởng bối
- Chương 16: Em muốn mưu sát chồng à?
- Chương 17: Vườn hoa hồng diễm lệ
- Chương 18: Người cứu chị hy lần trước là người đó...
- Chương 19: Tạ liên hoa
- Chương 20: Uống rượu đánh nhau
- Chương 21: Là chú, chứ không phải chồng!
- Chương 22: Đi cháy phố! (H+)
- Chương 23: Tự làm tự chịu (H+)
- Chương 24: Em cầm tinh tuổi tuất hả?
- Chương 25: Thím!
- Chương 26: Hôn tôi một cái, tôi liền thả em ra!
- Chương 27: Rốt cuộc em muốn muốn làm gì?
- Chương 28: Đồng quy vu tận
- Chương 29: Nếu em xảy ra chuyện, thì tôi phải làm sao?
- Chương 30: Buổi đấu giá
- Chương 31: Kế trong kế
- Chương 32: Chị nỡ nhốt chồng chị ở ngoài thế sao!
- Chương 33: Có tin tôi đạp chú lọt xuống sông không?
- Chương 34: Nguồn cơn hận thù
- Chương 35: Đầu năm nay làm giám đốc nhàn rỗi lắm ư?
- Chương 36: Chú đang ghen à?
- Chương 37: Chú già giận rồi!
- Chương 38: Mục hy thoả hiệp
- Chương 39: Dao động (H)
- Chương 40: Về nhà chính triệu gia
- Chương 41: Đấu khẩu
- Chương 42: Tôi muốn xem là tôi chết trước hay anh chết trước!
- Chương 43: Hy vọng em một đời bình an...
- Chương 44: Thần huân, em xin lỗi!
- Chương 45: Mọi người đều biết, cô ấy là vợ của tôi!
- Chương 46: Nấu cơm mang đến cho chồng
- Chương 47: Triệu thần huân trêu hoa ghẹo nguyệt
- Chương 48: Tứ gia
- Chương 49: Em không đánh hết mấy người kia được, phải làm sao đây?
- Chương 50: Lạc cẩn du
- Chương 51: Anh chướng mắt tên nhóc đó
- Chương 52: Cần gì tự làm bẩn tay mình
- Chương 53: Liễu tư tình nhận giáo huấn
- Chương 54: Anh có tiềm năng làm hôn quân rồi đó
- Chương 55: Tịch hy biệt uyển
- Chương 56: Khách đến nhà (H)
- Chương 57: Cậu không sợ tôi giết hắn ta à?
- Chương 58: Hoá điệp
- Chương 59: Tuân lệnh, bà xã
- Chương 60: Em đồng ý giúp anh chứ?
- Chương 61: Ngày thử vai gặp kẻ khó ưa
- Chương 62: MỤC HY NHẬP VAI QUÁ SÂU XUÝT "HOÁ MA"
- Chương 63: Liễu tư tình bị vả mặt
- Chương 64: Triệu hoành nổi điên cắn bậy
- Chương 65: Cậu muốn chơi để lần sau tôi chơi với cậu!
- Chương 66: Triệu thần huân nổi giận
- Chương 67: Đời này chỉ yêu mình anh (H+)
- Chương 68: Cút khỏi nhà tôi, cút!
- Chương 69: Sau này em bảo vệ anh nhé?
- Chương 70: Lễ công chiếu phim dạ nguyệt
- Chương 71: Vợ ngài lên báo rồi
- Chương 72: Liễu tư tình tính kế giang trầm
- Chương 73: Mục hy mất khống chế
- Chương 74: Được, anh giết cô ta thay em
- Chương 75: Lạc cẩn du chạy đến xem kịch vui
- Chương 76: Chó cắn chó
- Chương 77: Anh trai em xong rồi!
- Chương 78: Ngày 30 tết đoàn viên
- Chương 79: Đừng bức anh trai em bỏ nhà đi bụi
- Chương 80: Cậu không thích anh tớ à?
- Chương 81: Một nhà 6 người, 3 đội
- Chương 82: Chúc tết online
- Chương 83: Lạc cẩn du - Tiểu đào
- Chương 84: Lì xì đầu năm
- Chương 85: Anh trai, đầu năm đừng để gia đình mất vui
- Chương 86: Hy vọng anh có thể cười đến cuối
- Chương 87: Em nói, em nói hết!
- Chương 88: Tôi muốn cô làm tay trong cho tôi
- Chương 89: Anh có khoá cửa không? (h)
- Chương 90: Scandal đầu năm
- Chương 91: Liễu tư tình chó cùng rứt dậu
- Chương 92: Lạc cẩn du nổi giận
- Chương 93: Bà triệu thân yêu của anh
- Chương 94: Kết cục của liễu tư tình
- Chương 95: Bình giấm triệu thần huân (h)
- Chương 96: Triệu thần huân ra tay
- Chương 97: Đây chỉ là bước đầu tiên trong trò chơi!
- Chương 98: Súc sinh!
- Chương 99: Triệu lão gia trúng độc
- Chương 100: Thần huân ơi...!
- Chương 101: Quân cờ mấu chốt duy nhất của cô
- Chương 102: Sự thất vọng của triệu lão gia với triệu hoành
- Chương 103: Chiến tích rách bao của chú già (h)
- Chương 104: Tìm được lý thục sơn
- Chương 105: Thu lưới, tần tịch vân bị bắt, triệu hoành bị truy nã
- Chương 106: Đoá hoa đầy gai nhọn
- Chương 107: Kết cục của triệu hoành
- Chương 108: Kết cục: Em trọng sinh là để yêu anh
- Chương 109: Phiên ngoại, hoàn truyện
- bình luận