Ngủ Cùng Quỷ - Chương 143
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 143
Chết ở trong tay con mụ Liễu Sương Sương đó hay sao, dù thế nào đi nữa tôi cũng không nuốt trôi, cơn tức giận dâng lên, tôi dùng một tay ngang ngược xoay chuyển tam lăng toa, khiến móng vuốt của anh ta lệch khỏi mặt tôi. Người nọ hình như nhìn ra tâm tư của tôi, đang chuẩn bị dùng tay kia đánh tới, không ngờ là lúc anh ta vừa giơ tay lên, rẹt một tiếng, cả bàn tay anh ta đã bị người từ sau lưng đồng thời chém xuống.
" Ai! "
Người nọ ăn đau quay đầu lại, một mũi kiếm sắc bén trực tiếp đâm xuyên qua đầu anh ta! Kiếm kia không chỉ đâm thủng đầu to anh ta, sau khi xuyên qua đầu anh ta lại chọc thẳng về phía tôi, tốc độ đó cực nhanh, tôi căn bản không kịp né tránh.
Xong rồi. Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng tôi trong nháy mắt này. Không nghĩ tới là mũi kiếm kia đâm gần trúng mi tâm tôi thì liền ngừng lại, khiến tôi kinh hãi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, thật không dám tưởng tượng nếu đâm tới thêm hai cm thì tôi có phải đã chết rồi không.
Chờ đã. Người trước mắt tôi ngã xuống, lúc này tôi mới thấy rõ người đứng ở phía sau ác quỷ kia, là một người ăn mặc đạo cô.
" Sư tổ!!! "
Tôi sống hiếm khi chửi thề nha, bà ấy tuyệt đối là cố ý!!
" Sư tổ nha, người muốn hù chết con sao? "
Sư tổ thu kiếm về, cực kỳ khinh bỉ nhìn tôi:
" Ta đã nói với ngươi rồi, gần đây ở âm giới tương đối loạn, sợ ngươi lại không nghe lời sư tổ, vừa rồi chỉ là muốn cho ngươi một chút trải nghiệm. ”
Tôi đè nén xuống:
" Sư tổ, con còn chưa trở về mà, làm sao người biết con không nghe lời? ”
" Mông ngươi vểnh lên, sư tổ ta liền biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, mau cút đi! "
Ôi, sư tổ này khi còn sống có phải có nhân duyên đặc biệt kém hay không, tôi tốt xấu gì cũng là đệ tử phái Mao Sơn của bà ấy mà!!
Không ngờ rằng sau khi tôi xoay người, trên vai liền trúng một chưởng nữa, khiến tôi lảo đảo một cái, suýt nữa thì ngã như chó ăn cứt rồi.
Tôi còn tưởng rằng là ác quỷ lại tới, vội vàng khoa tay múa chân phòng ngự, không nghĩ tới lại thấy sư tổ đang nhịn cười.
" Sư tổ, có phải người sai rồi hay không, làm sao con cảm giác người là cố ý nhằm vào con! "
Tôi thực sự tức giận muốn chết.
" Phải không? Xin chúc mừng ngươi đã trả lời đúng! ”
Sư tổ bỏ lại một câu liền bay thân rời đi. Tôi quả thực dở khóc dở cười, có một sư tổ tùy hứng như vậy rốt cuộc là phúc hay là họa đây? Thôi quên đi, thời gian bị trì hoãn rất lâu rồi, tôi vội vàng nhặt bánh màn thầu máu bị đánh rơi cách đó không xa và chia cho Tiểu Hắc, theo thói quen thì tôi hay dùng tay phải, giờ mới phát hiện xương bả vai bị bóp nứt đã không còn đau nữa.
Là sư tổ!! Nhất định là một chưởng vừa rồi của bà ấy đã chữa khỏi cho tôi. Trong lòng nhất thời có một cảm giác ấm áp, nhưng sau một thời gian ngắn cảm kích, tôi vẫn nhịn không được muốn mắng bà ấy:
" Quả nhiên coi người ta như khỉ để đùa giỡn mà!"
Ở âm giới gặp phải chuyện không vui, thẳng đến khi tôi trở lại dương gian thì vẫn còn hiện trên nét mặt, vừa mở mắt liền thấy Lãnh Thiên Ngạo khoanh chân ngồi trước mặt tôi, còn lạnh giọng trách móc:
" Sao em lại đi lâu như vậy hả? Em có thấy người đàn ông đó không? ”
Chờ sau khi tôi lắc đầu, sắc mặt của anh ta mới có chút thả lỏng:
" Về sau đừng đi nữa, anh ta có thể đã đi đầu thai rồi. "
" Lần này em đi âm giới, mới biết ở dưới xảy ra chuyện lớn, là có người đã chạy ra ngoài, em phỏng đoán là Liễu Sương Sương đã đưa Lãnh Triết Lăng ra ngoài rồi, không chỉ như thế, cô ta dừng như còn đưa theo một số ác quỷ khác nữa "
Nói xong tôi kể lại chuyện mình bị tập kích trên đường cho Thiên Ngạo, anh ta nghe xong sắc mặt tái mét, nắm lấy tay tôi:
" Hứa với anh, không được đi âm giới nữa, em hiện tại còn đang mang thai con ”
" Ừm, em biết rồi, Thiên Ngạo! "
Nhìn bộ dáng lo lắng của anh ta, tôi thật sự là không đành lòng để cho anh ta lo lắng cho tôi, đành phải gật đầu hứa với anh ta. Tôi chợt nhớ lại lúc trước Lỗ Gia Minh nói có phát hiện mới về chuyện sư phụ bị sát hại nên tôi vội vàng hỏi:
" Gia Minh vừa rồi đã nói gì cùng anh? Có phải đã tìm thấy manh mối về nghi phạm không? ”
Thật ra, ở trong lòng tôi có tám mươi phần trăm suy đoán là Trần Kha, nếu có thể xác định là cô ta, thì chờ ngày cô ta bị giết thôi, trong lòng tôi mới được phẳng lặng.
Lãnh Thiên Ngạo gật gật đầu, nhưng cũng nhíu mày, từ trong túi âu phục lấy ra một miếng vải quần áo màu đỏ ném lên bàn, trên quần áo kia còn dính một ít bùn đất cùng với mùi thi quỷ.
" Gia Minh nói lúc thu dọn sân thì phát hiện ở góc tường, đã hỏi qua Noãn Tâm rồi, đây không phải quần áo của cô ấy, nếu như cũng không phải của em, rất có thể là của nghi phạm đã để lại. "
" Không phải của em! "
Bởi vì có thể nhìn thấy quỷ, nên kể từ khi còn bé tôi đã không dám mặc quần áo có màu đỏ, tôi không nhìn kỹ vào vải đã trực tiếp phủ nhận. Đợi đến khi cầm miếng vải nhìn, cảm thấy có hơi quen quen, loại bông tơ tằm đàn hồi này, là chất liệu mà Liễu Sương Sương thích nhất, váy quần của cô ta có 80 % đều là loại vải này.
" Là Liễu Sương Sương? "
Nhìn vải, tôi không nhịn được nhíu mày.
Nữ thi quỷ, tôi làm sao lại không nghĩ tới Liễu Sương Sương nhỉ? Thế nhưng Liễu Sương Sương cũng chưa từng thấy qua sư phụ tôi, thì cô ta giết sư phụ tôi với động cơ gì?
Tôi còn nhớ rõ đã từng nói với cô ta, là sẽ để cho sư phụ tôi cứu cô ta, thì cô ta làm sao có thể nhẫn tâm xuống tay với một ông cụ còn mang bệnh trong người.
" Việc này kết luận còn sớm, anh cũng biết Liễu Sương Sương thích mặc quần áo màu đỏ, nhưng chỉ dựa vào một miếng vải quần áo đã nhận định cô ta là hung thủ có chút không ổn, ngày mai bảo Gia Minh đem cái này đưa đến Cục cảnh sát, trước tiên để cho cảnh sát điều tra một chút. "
" Được, để Tần Hách lặng lẽ xử lý việc này, nơi này của em có vài thứ không tiện công khai "
Tôi nhìn cái bình ngâm thi thể đứa nhỏ ở phía sau, bên cạnh còn đặt đầu người của A Nô!!
" Ai! "
Người nọ ăn đau quay đầu lại, một mũi kiếm sắc bén trực tiếp đâm xuyên qua đầu anh ta! Kiếm kia không chỉ đâm thủng đầu to anh ta, sau khi xuyên qua đầu anh ta lại chọc thẳng về phía tôi, tốc độ đó cực nhanh, tôi căn bản không kịp né tránh.
Xong rồi. Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng tôi trong nháy mắt này. Không nghĩ tới là mũi kiếm kia đâm gần trúng mi tâm tôi thì liền ngừng lại, khiến tôi kinh hãi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, thật không dám tưởng tượng nếu đâm tới thêm hai cm thì tôi có phải đã chết rồi không.
Chờ đã. Người trước mắt tôi ngã xuống, lúc này tôi mới thấy rõ người đứng ở phía sau ác quỷ kia, là một người ăn mặc đạo cô.
" Sư tổ!!! "
Tôi sống hiếm khi chửi thề nha, bà ấy tuyệt đối là cố ý!!
" Sư tổ nha, người muốn hù chết con sao? "
Sư tổ thu kiếm về, cực kỳ khinh bỉ nhìn tôi:
" Ta đã nói với ngươi rồi, gần đây ở âm giới tương đối loạn, sợ ngươi lại không nghe lời sư tổ, vừa rồi chỉ là muốn cho ngươi một chút trải nghiệm. ”
Tôi đè nén xuống:
" Sư tổ, con còn chưa trở về mà, làm sao người biết con không nghe lời? ”
" Mông ngươi vểnh lên, sư tổ ta liền biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, mau cút đi! "
Ôi, sư tổ này khi còn sống có phải có nhân duyên đặc biệt kém hay không, tôi tốt xấu gì cũng là đệ tử phái Mao Sơn của bà ấy mà!!
Không ngờ rằng sau khi tôi xoay người, trên vai liền trúng một chưởng nữa, khiến tôi lảo đảo một cái, suýt nữa thì ngã như chó ăn cứt rồi.
Tôi còn tưởng rằng là ác quỷ lại tới, vội vàng khoa tay múa chân phòng ngự, không nghĩ tới lại thấy sư tổ đang nhịn cười.
" Sư tổ, có phải người sai rồi hay không, làm sao con cảm giác người là cố ý nhằm vào con! "
Tôi thực sự tức giận muốn chết.
" Phải không? Xin chúc mừng ngươi đã trả lời đúng! ”
Sư tổ bỏ lại một câu liền bay thân rời đi. Tôi quả thực dở khóc dở cười, có một sư tổ tùy hứng như vậy rốt cuộc là phúc hay là họa đây? Thôi quên đi, thời gian bị trì hoãn rất lâu rồi, tôi vội vàng nhặt bánh màn thầu máu bị đánh rơi cách đó không xa và chia cho Tiểu Hắc, theo thói quen thì tôi hay dùng tay phải, giờ mới phát hiện xương bả vai bị bóp nứt đã không còn đau nữa.
Là sư tổ!! Nhất định là một chưởng vừa rồi của bà ấy đã chữa khỏi cho tôi. Trong lòng nhất thời có một cảm giác ấm áp, nhưng sau một thời gian ngắn cảm kích, tôi vẫn nhịn không được muốn mắng bà ấy:
" Quả nhiên coi người ta như khỉ để đùa giỡn mà!"
Ở âm giới gặp phải chuyện không vui, thẳng đến khi tôi trở lại dương gian thì vẫn còn hiện trên nét mặt, vừa mở mắt liền thấy Lãnh Thiên Ngạo khoanh chân ngồi trước mặt tôi, còn lạnh giọng trách móc:
" Sao em lại đi lâu như vậy hả? Em có thấy người đàn ông đó không? ”
Chờ sau khi tôi lắc đầu, sắc mặt của anh ta mới có chút thả lỏng:
" Về sau đừng đi nữa, anh ta có thể đã đi đầu thai rồi. "
" Lần này em đi âm giới, mới biết ở dưới xảy ra chuyện lớn, là có người đã chạy ra ngoài, em phỏng đoán là Liễu Sương Sương đã đưa Lãnh Triết Lăng ra ngoài rồi, không chỉ như thế, cô ta dừng như còn đưa theo một số ác quỷ khác nữa "
Nói xong tôi kể lại chuyện mình bị tập kích trên đường cho Thiên Ngạo, anh ta nghe xong sắc mặt tái mét, nắm lấy tay tôi:
" Hứa với anh, không được đi âm giới nữa, em hiện tại còn đang mang thai con ”
" Ừm, em biết rồi, Thiên Ngạo! "
Nhìn bộ dáng lo lắng của anh ta, tôi thật sự là không đành lòng để cho anh ta lo lắng cho tôi, đành phải gật đầu hứa với anh ta. Tôi chợt nhớ lại lúc trước Lỗ Gia Minh nói có phát hiện mới về chuyện sư phụ bị sát hại nên tôi vội vàng hỏi:
" Gia Minh vừa rồi đã nói gì cùng anh? Có phải đã tìm thấy manh mối về nghi phạm không? ”
Thật ra, ở trong lòng tôi có tám mươi phần trăm suy đoán là Trần Kha, nếu có thể xác định là cô ta, thì chờ ngày cô ta bị giết thôi, trong lòng tôi mới được phẳng lặng.
Lãnh Thiên Ngạo gật gật đầu, nhưng cũng nhíu mày, từ trong túi âu phục lấy ra một miếng vải quần áo màu đỏ ném lên bàn, trên quần áo kia còn dính một ít bùn đất cùng với mùi thi quỷ.
" Gia Minh nói lúc thu dọn sân thì phát hiện ở góc tường, đã hỏi qua Noãn Tâm rồi, đây không phải quần áo của cô ấy, nếu như cũng không phải của em, rất có thể là của nghi phạm đã để lại. "
" Không phải của em! "
Bởi vì có thể nhìn thấy quỷ, nên kể từ khi còn bé tôi đã không dám mặc quần áo có màu đỏ, tôi không nhìn kỹ vào vải đã trực tiếp phủ nhận. Đợi đến khi cầm miếng vải nhìn, cảm thấy có hơi quen quen, loại bông tơ tằm đàn hồi này, là chất liệu mà Liễu Sương Sương thích nhất, váy quần của cô ta có 80 % đều là loại vải này.
" Là Liễu Sương Sương? "
Nhìn vải, tôi không nhịn được nhíu mày.
Nữ thi quỷ, tôi làm sao lại không nghĩ tới Liễu Sương Sương nhỉ? Thế nhưng Liễu Sương Sương cũng chưa từng thấy qua sư phụ tôi, thì cô ta giết sư phụ tôi với động cơ gì?
Tôi còn nhớ rõ đã từng nói với cô ta, là sẽ để cho sư phụ tôi cứu cô ta, thì cô ta làm sao có thể nhẫn tâm xuống tay với một ông cụ còn mang bệnh trong người.
" Việc này kết luận còn sớm, anh cũng biết Liễu Sương Sương thích mặc quần áo màu đỏ, nhưng chỉ dựa vào một miếng vải quần áo đã nhận định cô ta là hung thủ có chút không ổn, ngày mai bảo Gia Minh đem cái này đưa đến Cục cảnh sát, trước tiên để cho cảnh sát điều tra một chút. "
" Được, để Tần Hách lặng lẽ xử lý việc này, nơi này của em có vài thứ không tiện công khai "
Tôi nhìn cái bình ngâm thi thể đứa nhỏ ở phía sau, bên cạnh còn đặt đầu người của A Nô!!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he