Ngủ Cùng Quỷ - Chương 67
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 67
" Bên ngoài sao ồn ào thế?"
Tôi còn chưa kịp giải thích cho Noãn Tâm nghe thì Nhiếp Tranh đã kéo cửa kính phòng tắm đi ra, anh ta chỉ quấn khăn tắm bên hông, một bên dùng khăn lông lau tóc, để lộ ra cơ bắp rắn chắc, khiến cho Noãn Tâm hoảng hốt mà thét lên chói tai.
Tôi không còn từ gì để nói chỉ biết trợn mắt trắng, anh ta chết rồi mà thích để lộ người thế?
Mặc dù tay chân của anh ta đã mọc ra đầy đủ, nhưng trên người còn vết sẹo mờ mờ, đặc biệt là khoé miệng sưng đỏ, người không biết còn tưởng rằng tối hôm qua chúng tôi đã có một đêm kịch liệt!
" Hiểu Hiểu, anh ta lại là ai hả?"
Noãn Tâm vẻ mặt ghét bỏ, anh chàng này có khuôn mặt đẹp trai nhưng không phải là loại cậu ấy thích.
Lỗ Gia Minh có lòng đề phòng, nhanh chóng nhặt la bàn lên đối với Nhiếp Tranh khua tay múa chân, rồi sắc mặt ngày càng khó coi:
" Hiểu Hiểu, người này..."
" Anh ta giống tôi, còn tình hình chi tiết cụ thể thì đợi lát nữa giải thích cho các người sau, Noãn Tâm cậu gọi điện cho mẹ cậu xin phép nghỉ đi, chúng ta phải mau chóng đến chỗ sư phụ."
" Không được, bây giờ cậu phải giải thích rõ cho bọn mình biết."
" Cậu quản Gia Minh nhà cậu đi, tối hôm qua tớ chính là tìm được đường sống trong chỗ chết đó, để tớ an tĩnh một lúc đi."
Tôi nói với Noãn Tâm xong, liền đẩy Nhiếp Tranh ra và đi vào phòng tắm.
Tôi sợ hãi hai tên ở bên ngoài sẽ đánh nhau, nên tắm rửa qua loa, lúc tắm rửa tôi cố nhìn hai chân mình, nó đã khôi phục hoàn toàn như lúc ban đầu, giống như là không có bị gì.
Trong lòng tôi vừa vui lại vừa buồn,đợi khi tìm được sư phụ, nhất định sẽ có biện pháp giải quyết.
Chờ chúng tôi đến nhà sư phụ, sư phụ đã ngồi ở trong đại sảnh chờ chúng tôi, trông sắc mặt rất nghiêm trọng, tầm mắt nhìn thẳng vào người Nhiếp Tranh,chắc là ông đã bấm đốt ngón tay tính ra gì đó rồi.
Tôi tiến lên quỳ gối trước mặt sư phụ:
" Sư phụ, lần này người nhất định phải đến giúp chúng con, nếu không mọi việc xảy ra sẽ không cứu vãn được."
Sư phụ nghe tôi kể hết lại việc vào đêm hôm qua, thì sắc mặt càng thêm u ám đi vài phần, qua một hồi lâu mới mở miệng:
" Đêm hôm qua là trời nổi dị tượng, thầy liền biết là có chuyện sẽ xảy ra, không ngờ có liên quan tới bọn con."
" Sư phụ, người mau cứu chúng con đi, trước tiên hãy cởi bỏ thuật ngự quỷ trên người chúng con, bằng không có thể vào một thời điểm nào đó con có khả năng sẽ bị khống chế, người cũng biết đó, nếu sức mạnh của thi quỷ được dùng với mục đích tà ác thì hậu quả kia sẽ khó mà lường được."
" Lòng của con còn thiện niệm, thầy có thể cứu con, nhưng cậu ta đã là người chết rồi, không nên ở lại trên đời này."
Sư phụ nói xong lời cuối cùng, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc bén, tôi cảm giác được linh khí xung quanh ông ta bắt đầu thay đổi, nên mau chóng nắm tay của Nhiếp Tranh kéo anh ta cùng mình quỳ mạnh xuống đất, quỳ gối trước mặt sư phụ.
" Anh ta đã cứu con hai lần, biến thành thi quỷ cũng là chuyện bất đắc dĩ, chỉ cần sư phụ chịu cứu chúng con, anh ta nhất định sẽ làm một con thi quỷ tốt, hiện tại cũng là thời điểm cần dùng người, đối với chúng ta mà nói thêm một phần sức lực cũng sẽ tốt hơn."
" Đúng vậy, Lỗ đại sư, tôi tin Hiểu Hiểu." Noãn Tâm cũng vội vàng quỳ xuống.
Cậu ấy vừa quỳ thì Gia Minh dù không tình nguyện cũng quỳ 'phịch' một tiếng
" Sư phụ, trước tiên thầy hãy cứu bọn họ đi, chuyện khác về sau hãng nói."
Sư phụ không trả lời, ánh mắt ngưng tụ lại, từ trước đến nay ông ta đều là giết quỷ, hiện tại lại bắt ông ta cứu quỷ.
Không đợi sư phụ cự tuyệt, Nhiếp Tranh đột nhiên thành kính dập đầu xuống đất.
" Vị sư phụ này nếu sợ tôi làm điều ác thì ông có thể thi pháp ngự quỷ lên người tôi, thay vì bị quái vật khống chế thì tôi tình nguyện được làm môn hạc của sư phụ, dùng năng lực nhỏ nhoi này, để đối phó thế lực tà ác."
Tôi không nghĩ Nhiếp Tranh sẽ nói như vậy, nó còn ém tai hơn nghe hát.
Tôi vốn đang cho rằng anh ta nói thế chỉ là vì lừa dối sư phụ của tôi thôi, nhưng mà khi tôi nhìn thấy ánh mắt kiên định thì nhịn không được ngắm kỹ lại.
Ngoại trừ lần đầu tiên anh ta muốn nói ăn thịt tôi thì dường như chưa bao giờ nhìn thấy anh ta làm chuyện xấu, đối với Liễu Sương Sương, loại người có lòng dạ như rắn rết mà tôi còn muốn cứu vớt, huống chi là người đàn ông này.
" Sư phụ, xin người giúp chúng con đi, nếu sau này anh ta làm điều ác, con nhất định sẽ là người thứ nhất không tha cho anh ta."
Tôi nói xong cũng dập đầu.
Không biết có phải là do sự thành kính của chúng tôi làm cảm động hay không mà cuối cùng sư phụ cũng đồng ý.
" Hiện tại, thầy có thể hoá giải khống chế cho hai đứa, nhưng sau khi chuyện này qua đi, vì thi quỷ không được tồn tại trên thế gian này, cho dù là như thế thì cậu vẫn bằng lòng chứ?"
Giờ khắc này, tôi thấy dưới đáy mắt của Nhiếp Tranh có một tầng hơi nước mông lung, tôi đột nhiên nghĩ tới chính mình, mình hiện tại cũng là bán thi quỷ, nếu sau này tôi không thể biến lại thành người, thì nơi tôi nên đến là ở nơi nào?
Sau khi đạt được lời ước định, sư phụ bắt đầu lập đàn thi pháp, pháp sự này kéo dài 1 ngày 1 đêm, chờ đến lúc tôi cùng Nhiếp Tranh tỉnh lại, phát hiện sư phụ đã suy yếu té xỉu trên mặt đất, bên cạnh còn có một bãi máu.
Nhiếp Tranh phản ứng trước tôi một bước,nhanh chóng chạy tới bế sư phụ, lao ra cửa phòng liền kêu to:
" Mau đi tìm bác sĩ tới!"
Tôi bật khóc lên, tôi nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới làm pháp sự sẽ tổn hao nguyên khí như vậy.
Lỗ Gia Minh nghe thấy tiếng của Nhiếp Tranh chạy tới ngăn anh ta lại.
" Mau đưa sư phụ về phòng, để tôi pha chén nước bùa cho thầy ấy."
" Khụ khụ!!! khụ.."
Trước khi Gia Minh pha nước bùa, sư phụ đã tỉnh, Nhiếp Tranh vội vàng đỡ người dậy, ân cần giống như là con trai của sư phụ.
" Sư phụ, thầy có khoẻ không, tôi xin lỗi...".
Sắc mặt của sư phụ tái nhợt, ông ta lắc lắc đầu, cẩn thận nhìn tôi cùng anh ta, muốn nói gì đó nhưng lại ho khan liên tục, sau đó mới nói.
" Thầy không sao, chủ yếu là do thầy già rồi, hơn nữa cũng qua rất nhiều năm rồi, thầy không có làm một pháp sự chân chính, lần này thầy tìm lại được nhiệt huyết khi còn trẻ, lúc đó là thời dân quốc lúc cương thi hoành hành, phái Mao Sơn của chúng ta được rất nhiều người coi trọng, và ỷ lại.
Mà hiện tại, thời thế thay đổi, việc của ma quỷ không được phép công khai, phái Mao Sơn cũng bị cát bụi thời gian phủ đầy, cũng không ngờ sẽ có một ngày dùng lại, thầy cũng rất vui!!"
" Sư phụ..."
" Đời này của thầy không nhìn lầm người, Gia Minh thằng khờ đó không làm nên chuyện, nên thầy quyết định nhận con làm đồ đệ chính thức, sẽ truyền thụ lại tuyệt học độc môn của phái Mao Sơn chúng ta cho con, cơ thể của con có một nửa là thể chất đặc thù của thi quỷ, đây cũng là một ưu thế lớn của con."
" Sư phụ, con không thể, con...hiện tại là một con quái vật..."
Nếu là trước đây, tôi sẽ vui vẻ bái sư nhưng hiện tại nghe sư phụ nói như vậy, tôi lập tức cảm nhận được gánh nặng trên vai.
Hơn nữa, dù sao Mao Sơn có xuống dốc thì không tới phiên một người ngoài như tôi tiếp quản, vả lại làm thế này thì sau này sao tôi có thể đối mặt với Lỗ Gia Minh.
" Hiểu Hiểu, cô cũng đừng từ chối, sư phụ làm như vậy chắc chắn đã suy nghĩ rất cặn kẽ, tôi cũng đồng ý cả đời làm nô lệ quỷ dưới phái Mao Sơn, hỗ trợ Hiểu Hiểu."
" Nhiếp Tranh!"
Tôi liếc xéo anh ta một cái, hôm nay tên này cũng thay đổi nhiều quá, lời nói ra cũng kỳ quái.
" Việc này cứ quyết định như vậy đi. Hiểu Hiểu, con ra ngoài trước đi, thầy còn lời muốn nói với Nhiếp Tranh!"
Tại sao? Trong tình hình này người ra ngoài phải là Nhiếp Tranh mới đúng, sao lại là tôi?
Tôi còn chưa kịp giải thích cho Noãn Tâm nghe thì Nhiếp Tranh đã kéo cửa kính phòng tắm đi ra, anh ta chỉ quấn khăn tắm bên hông, một bên dùng khăn lông lau tóc, để lộ ra cơ bắp rắn chắc, khiến cho Noãn Tâm hoảng hốt mà thét lên chói tai.
Tôi không còn từ gì để nói chỉ biết trợn mắt trắng, anh ta chết rồi mà thích để lộ người thế?
Mặc dù tay chân của anh ta đã mọc ra đầy đủ, nhưng trên người còn vết sẹo mờ mờ, đặc biệt là khoé miệng sưng đỏ, người không biết còn tưởng rằng tối hôm qua chúng tôi đã có một đêm kịch liệt!
" Hiểu Hiểu, anh ta lại là ai hả?"
Noãn Tâm vẻ mặt ghét bỏ, anh chàng này có khuôn mặt đẹp trai nhưng không phải là loại cậu ấy thích.
Lỗ Gia Minh có lòng đề phòng, nhanh chóng nhặt la bàn lên đối với Nhiếp Tranh khua tay múa chân, rồi sắc mặt ngày càng khó coi:
" Hiểu Hiểu, người này..."
" Anh ta giống tôi, còn tình hình chi tiết cụ thể thì đợi lát nữa giải thích cho các người sau, Noãn Tâm cậu gọi điện cho mẹ cậu xin phép nghỉ đi, chúng ta phải mau chóng đến chỗ sư phụ."
" Không được, bây giờ cậu phải giải thích rõ cho bọn mình biết."
" Cậu quản Gia Minh nhà cậu đi, tối hôm qua tớ chính là tìm được đường sống trong chỗ chết đó, để tớ an tĩnh một lúc đi."
Tôi nói với Noãn Tâm xong, liền đẩy Nhiếp Tranh ra và đi vào phòng tắm.
Tôi sợ hãi hai tên ở bên ngoài sẽ đánh nhau, nên tắm rửa qua loa, lúc tắm rửa tôi cố nhìn hai chân mình, nó đã khôi phục hoàn toàn như lúc ban đầu, giống như là không có bị gì.
Trong lòng tôi vừa vui lại vừa buồn,đợi khi tìm được sư phụ, nhất định sẽ có biện pháp giải quyết.
Chờ chúng tôi đến nhà sư phụ, sư phụ đã ngồi ở trong đại sảnh chờ chúng tôi, trông sắc mặt rất nghiêm trọng, tầm mắt nhìn thẳng vào người Nhiếp Tranh,chắc là ông đã bấm đốt ngón tay tính ra gì đó rồi.
Tôi tiến lên quỳ gối trước mặt sư phụ:
" Sư phụ, lần này người nhất định phải đến giúp chúng con, nếu không mọi việc xảy ra sẽ không cứu vãn được."
Sư phụ nghe tôi kể hết lại việc vào đêm hôm qua, thì sắc mặt càng thêm u ám đi vài phần, qua một hồi lâu mới mở miệng:
" Đêm hôm qua là trời nổi dị tượng, thầy liền biết là có chuyện sẽ xảy ra, không ngờ có liên quan tới bọn con."
" Sư phụ, người mau cứu chúng con đi, trước tiên hãy cởi bỏ thuật ngự quỷ trên người chúng con, bằng không có thể vào một thời điểm nào đó con có khả năng sẽ bị khống chế, người cũng biết đó, nếu sức mạnh của thi quỷ được dùng với mục đích tà ác thì hậu quả kia sẽ khó mà lường được."
" Lòng của con còn thiện niệm, thầy có thể cứu con, nhưng cậu ta đã là người chết rồi, không nên ở lại trên đời này."
Sư phụ nói xong lời cuối cùng, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc bén, tôi cảm giác được linh khí xung quanh ông ta bắt đầu thay đổi, nên mau chóng nắm tay của Nhiếp Tranh kéo anh ta cùng mình quỳ mạnh xuống đất, quỳ gối trước mặt sư phụ.
" Anh ta đã cứu con hai lần, biến thành thi quỷ cũng là chuyện bất đắc dĩ, chỉ cần sư phụ chịu cứu chúng con, anh ta nhất định sẽ làm một con thi quỷ tốt, hiện tại cũng là thời điểm cần dùng người, đối với chúng ta mà nói thêm một phần sức lực cũng sẽ tốt hơn."
" Đúng vậy, Lỗ đại sư, tôi tin Hiểu Hiểu." Noãn Tâm cũng vội vàng quỳ xuống.
Cậu ấy vừa quỳ thì Gia Minh dù không tình nguyện cũng quỳ 'phịch' một tiếng
" Sư phụ, trước tiên thầy hãy cứu bọn họ đi, chuyện khác về sau hãng nói."
Sư phụ không trả lời, ánh mắt ngưng tụ lại, từ trước đến nay ông ta đều là giết quỷ, hiện tại lại bắt ông ta cứu quỷ.
Không đợi sư phụ cự tuyệt, Nhiếp Tranh đột nhiên thành kính dập đầu xuống đất.
" Vị sư phụ này nếu sợ tôi làm điều ác thì ông có thể thi pháp ngự quỷ lên người tôi, thay vì bị quái vật khống chế thì tôi tình nguyện được làm môn hạc của sư phụ, dùng năng lực nhỏ nhoi này, để đối phó thế lực tà ác."
Tôi không nghĩ Nhiếp Tranh sẽ nói như vậy, nó còn ém tai hơn nghe hát.
Tôi vốn đang cho rằng anh ta nói thế chỉ là vì lừa dối sư phụ của tôi thôi, nhưng mà khi tôi nhìn thấy ánh mắt kiên định thì nhịn không được ngắm kỹ lại.
Ngoại trừ lần đầu tiên anh ta muốn nói ăn thịt tôi thì dường như chưa bao giờ nhìn thấy anh ta làm chuyện xấu, đối với Liễu Sương Sương, loại người có lòng dạ như rắn rết mà tôi còn muốn cứu vớt, huống chi là người đàn ông này.
" Sư phụ, xin người giúp chúng con đi, nếu sau này anh ta làm điều ác, con nhất định sẽ là người thứ nhất không tha cho anh ta."
Tôi nói xong cũng dập đầu.
Không biết có phải là do sự thành kính của chúng tôi làm cảm động hay không mà cuối cùng sư phụ cũng đồng ý.
" Hiện tại, thầy có thể hoá giải khống chế cho hai đứa, nhưng sau khi chuyện này qua đi, vì thi quỷ không được tồn tại trên thế gian này, cho dù là như thế thì cậu vẫn bằng lòng chứ?"
Giờ khắc này, tôi thấy dưới đáy mắt của Nhiếp Tranh có một tầng hơi nước mông lung, tôi đột nhiên nghĩ tới chính mình, mình hiện tại cũng là bán thi quỷ, nếu sau này tôi không thể biến lại thành người, thì nơi tôi nên đến là ở nơi nào?
Sau khi đạt được lời ước định, sư phụ bắt đầu lập đàn thi pháp, pháp sự này kéo dài 1 ngày 1 đêm, chờ đến lúc tôi cùng Nhiếp Tranh tỉnh lại, phát hiện sư phụ đã suy yếu té xỉu trên mặt đất, bên cạnh còn có một bãi máu.
Nhiếp Tranh phản ứng trước tôi một bước,nhanh chóng chạy tới bế sư phụ, lao ra cửa phòng liền kêu to:
" Mau đi tìm bác sĩ tới!"
Tôi bật khóc lên, tôi nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới làm pháp sự sẽ tổn hao nguyên khí như vậy.
Lỗ Gia Minh nghe thấy tiếng của Nhiếp Tranh chạy tới ngăn anh ta lại.
" Mau đưa sư phụ về phòng, để tôi pha chén nước bùa cho thầy ấy."
" Khụ khụ!!! khụ.."
Trước khi Gia Minh pha nước bùa, sư phụ đã tỉnh, Nhiếp Tranh vội vàng đỡ người dậy, ân cần giống như là con trai của sư phụ.
" Sư phụ, thầy có khoẻ không, tôi xin lỗi...".
Sắc mặt của sư phụ tái nhợt, ông ta lắc lắc đầu, cẩn thận nhìn tôi cùng anh ta, muốn nói gì đó nhưng lại ho khan liên tục, sau đó mới nói.
" Thầy không sao, chủ yếu là do thầy già rồi, hơn nữa cũng qua rất nhiều năm rồi, thầy không có làm một pháp sự chân chính, lần này thầy tìm lại được nhiệt huyết khi còn trẻ, lúc đó là thời dân quốc lúc cương thi hoành hành, phái Mao Sơn của chúng ta được rất nhiều người coi trọng, và ỷ lại.
Mà hiện tại, thời thế thay đổi, việc của ma quỷ không được phép công khai, phái Mao Sơn cũng bị cát bụi thời gian phủ đầy, cũng không ngờ sẽ có một ngày dùng lại, thầy cũng rất vui!!"
" Sư phụ..."
" Đời này của thầy không nhìn lầm người, Gia Minh thằng khờ đó không làm nên chuyện, nên thầy quyết định nhận con làm đồ đệ chính thức, sẽ truyền thụ lại tuyệt học độc môn của phái Mao Sơn chúng ta cho con, cơ thể của con có một nửa là thể chất đặc thù của thi quỷ, đây cũng là một ưu thế lớn của con."
" Sư phụ, con không thể, con...hiện tại là một con quái vật..."
Nếu là trước đây, tôi sẽ vui vẻ bái sư nhưng hiện tại nghe sư phụ nói như vậy, tôi lập tức cảm nhận được gánh nặng trên vai.
Hơn nữa, dù sao Mao Sơn có xuống dốc thì không tới phiên một người ngoài như tôi tiếp quản, vả lại làm thế này thì sau này sao tôi có thể đối mặt với Lỗ Gia Minh.
" Hiểu Hiểu, cô cũng đừng từ chối, sư phụ làm như vậy chắc chắn đã suy nghĩ rất cặn kẽ, tôi cũng đồng ý cả đời làm nô lệ quỷ dưới phái Mao Sơn, hỗ trợ Hiểu Hiểu."
" Nhiếp Tranh!"
Tôi liếc xéo anh ta một cái, hôm nay tên này cũng thay đổi nhiều quá, lời nói ra cũng kỳ quái.
" Việc này cứ quyết định như vậy đi. Hiểu Hiểu, con ra ngoài trước đi, thầy còn lời muốn nói với Nhiếp Tranh!"
Tại sao? Trong tình hình này người ra ngoài phải là Nhiếp Tranh mới đúng, sao lại là tôi?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he